– Khi cô ấy nghe ngóng từ tôi biết được cậu đã có gia đình, cô ấy nhất định đòi tôi đi uống rượu cùng cô ấy. Tôi không nghĩ rằng cô ấy có thể uống rượu giỏi như vậy, ngay cả tôi, người đi khắp thế giới và tự hào về khả năng uống rượu của mình, cũng sẵn sàng cúi đầu chịu thua. Sau khi uống rượu và trở về khách sạn do dì của cô ấy làm chủ, cô ấy ôm tôi vào phòng khóc thật to. Đau lòng lắm. Đêm đó, chúng tôi đã quan hệ… Nhưng chỉ một lần đó thôi, và cô ấy không chịu làm lại lần thứ hai mặc dù tôi rất muốn chiêm ngưỡng cơ thể trắng muốt của Điêu Thuyền. Chỉ có một lần đó thôi, nhưng chị gái cậu đã tìm ra manh mối và cho tôi một cái tội phũ phàng ngoại tình vì đã tìm một cô gái trẻ. Thực ra tôi không có hứng thú với việc chơi gái mại dâm và tôi thậm chí không nhìn vào các cô gái kia trong khách sạn. Nhưng vì tôi thường sống trong khách sạn đó với các cô gái, thế là chị cậu nghe đồn tôi mua dâm, chị cậu thà tin người khác chứ không tin tôi.
Tôi đột nhiên nghĩ đến một câu hỏi:
– Vậy anh nói Điêu Thuyền trước đây đến khách sạn của dì cô ấy giúp việc, vậy… cô ấy bây giờ ở đâu?
– Nhiều ngày trước, tôi gặp Điêu Thuyền trong khách sạn của dì cô ấy. Cô ấy quấn khăn trên đầu và đeo kính râm trên mặt. Tôi suýt chút nữa không nhận ra cô ấy. Lúc đó, cô ấy trông rất bối rối và vội vã chạy ra ngoài, tôi chộp lấy tay cô ấy và hỏi có chuyện gì. Điêu Thuyền nói rằng cô ấy vừa gặp một người say rượu ở ngoài thành phố, người này đã cố tình quấy rối cô ấy, và anh ta đã đá cô ấy vài cú mạnh, điều này có thể đã khiến cô ấy bị gãy xương, nhưng Điêu Thuyền có võ, được rèn luyện bài bản nên lật ngược tình hình thế là… Lúc đó tôi thấy cô ấy nói báo cảnh sát tại sở cảnh sát nhà ga và để cô ấy nhanh chóng đến đó, nếu họ đi muộn, tức cảnh sát viên, tôi sợ sẽ có người chết… Điêu Thuyền cũng nói với tôi rằng, cô ấy không dám ở lại đây nữa và muốn ra ngoài trốn một thời gian. Trong khi đó, bây giờ đừng nhắc đến cô ấy nữa, tôi sợ dì của cô ấy cũng không biết cô ấy ở đâu?
Tôi chết lặng… Vận mệnh thật có thể giở trò với hai đứa tôi, bởi người đạp chết cha vợ tôi lúc đó lại là Điêu Thuyền, thật quá trùng hợp! Giống như một định mệnh, nhưng Điêu Thuyền lại vô tình giúp tôi. Bởi khi cha vợ còn sống, ông ta là hoàng đế của gia đình vợ, còn tôi thì như thái giám, phiền muộn vướng bận, nhưng giờ đã trở thành thế giới của tôi, bởi tôi có thể đến thăm hai người phụ nữ trong gia đình một cách trang nghiêm không còn lén lút nữa, mặc dù những người phụ nữ tôi quan hệ thì họ bị người khác phá trinh hết rồi.
Vào buổi trưa, Châu Phi và tôi tìm một nhà hàng nhỏ để ăn tối. Trong căn phòng riêng nhỏ tồi tàn đó, hai con người đàn ông với tâm trạng phức tạp đã cùng nhau uống rượu giải sầu. Khả năng uống rượu của Châu Phi thật đáng kinh ngạc, anh ấy đã uống hết một chai rượu trắng trong vòng chưa đầy nửa giờ còn tôi thì uống ít hơn, thế là anh ấy nốc cạn phần còn lại của chai rượu. Châu Phi gọi thêm một chai rượu trắng, vừa rót rượu vào ly của tôi, anh vừa nhìn tôi nói:
– Hôm nay tôi đến gặp cậu là vì cậu là bạn thân nhất của tôi, nhất định phải uống rượu “không say không về”, chúng ta vẫn là bạn, phải không? Nào! Dzô…
Tôi gật đầu, trong thâm tâm tôi biết rằng tôi thực sự không muốn mất đi một người bạn như vậy. Châu phi kể lễ:
– Hiện tại ta cũng đang suy nghĩ, Tiểu Tuyết cậu không yêu tôi cũng không sao, nhưng cũng có người yêu tôi! Tú Tú đối với tôi 100%, vì tôi với nàng không quan tâm người khác nghĩ như thế nào có gì đâu… Cái kiểu quyết tâm ấy mà, “chậc chậc”… Ngẫm ra, tìm con dâu là tìm người yêu mình, như vậy mới có lợi, đừng có đi tìm người cậu yêu một cách ám ảnh, hoặc số phận của cậu sẽ nằm trong tay người khác…
Câu nói này của Châu Phi tôi thấy có nội dung sâu sắc, tôi thở dài, uống một ngụm thật dài trong ly rượu, rồi hỏi Châu Phi:
– Mối quan hệ của anh với cha anh bây giờ thế nào?
Châu Phi cay đắng chửi bới khi nghe câu hỏi của tôi:
– “Lão già khốn nạn đó”. Ông ta vẫn muốn con trai như tôi, nhưng tôi thì không muốn nhận ông ta là cha. Còn mẹ tôi cũng đã cùng ông ấy chia tay rồi, hiện tại tôi cùng mẹ ở nhà mới ở cuối làng phía đông, tôi sống tách biệt với cái thứ cũ kỹ đó.
Gia đình của Châu Phi có điều kiện tài chính tốt, nhưng nay lại… Bởi trước khi Châu Phi tốt nghiệp, anh ấy đã xây dựng ba ngôi nhà ngói lớn mới ở phía đông của thôn, sau khi Châu Phi kết hôn, để tiện chăm sóc lẫn nhau nên cả gia đình đã rúc vào nhau trong một ngôi nhà cũ. Còn ngôi nhà mới xây thì đã bị bỏ trống, và bây giờ nó cuối cùng cũng có ích với mẹ con anh ta. Ngẫm lại, gia đình lục đục, lại sống cùng nhau thật sự rất khó xử. Châu Phi đột nhiên đứng dậy và đi về phía tôi, hơi thở nồng nặc mùi rượu và thì thầm đầy phấn khích vào tai tôi:
– Có điều gì đó đang đè nặng lên trái tim tôi, vì vậy tôi chỉ có thể nói với cậu rằng… cậu nói đi, tôi đã làm gì sai vậy… “Tối hôm đó tôi kể cho mẹ nghe về chị cậu và chuyện cũ đó, chuyện mà chị gái cậu ngủ với ông bố chồng, và mẹ tôi lại kể lại là ông ta lại ngủ với mẹ của cậu nữa. Nên mẹ thấy tôi giận quá nên mẹ con tôi mới ôm nhau vào lòng thuyết phục lẫn nhau vì bị “cắm sừng”, tôi khuyên mẹ tôi nên nghĩ lại chuyện chia tay với ông ta… Tôi nói! Không có gì đâu mà mẹ đột ngột hôn tôi. Do mẹ tôi sốc lắm về chuyện đó, tôi muốn đẩy bà ấy ra nhưng lại sợ làm bà ấy tức giận nên hơi do dự nên mới hôn nhau một lúc… Sau đó tôi tránh ra, nghĩ lại cũng khá sợ, cậu nói tôi là nên làm thế nào đi! Chí Dũng. Bởi vì tâm trí tôi rối bời, tôi không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo… Này, Chí Dũng, chúng ta đã nghe rất nhiều về “mẹ vợ và con rể, bố chồng và con dâu”, thì cậu có nghĩ rằng có mẹ và con trai trên thế giới này không? Giống trên phim ảnh truyện người lớn đó.
Tôi sửng sốt, ngập ngừng trả lời:
– Không thể nào? Đó không phải là động vật sao?
– Này! Đừng quên, con người cũng là động vật, nhưng được gọi là “động vật cao cấp”…
Giọng nói của Châu Phi rất kỳ quái, tôi nghĩ chắc do rượu quá! Nhưng anh ta lại nói nữa kiểu say rượu:
– Bây giờ tôi sống cùng mẹ tôi, nó luôn có một cảm giác không thể giải thích được với người ngoài, dù sao cũng khá là mất tự nhiên, tôi cảm thấy về nhà sẽ tốt hơn. Bởi tôi muốn trở về nhà để làm lễ cưới với Điêu Thuyền(Tú Tú), nếu không chỉ sợ sớm muộn sẽ xảy ra chuyện không hay.
Sau khi Châu Phi nói xong, anh ấy ngồi lại và không dám nhìn tôi, như thể đang suy nghĩ điều gì đó. Tôi không biết nói gì nên thầm suy đoán: “Mẹ của anh rể rất lãng mạn, nhưng mẹ anh chắc sẽ không thực sự có ý nghĩ muốn sống với con trai đúng không? Điều đó quá lố bịch!”. Sau bữa tối, Châu Phi vội vã thanh toán hóa đơn tiền rượu, và tôi tiễn anh ta đến nhà ga. Châu Phi bước đi loạng choạng, khoác vai tôi một cách trìu mến và nói với tôi:
– Chí Dũng, cậu là người tốt bụng, nhưng hơi nhu nhược, đôi khi cũng thỏa hiệp nên dễ bị người khác thao túng, hơn nữa đại sự khó thành… Đàn ông, đến lúc khó khăn thì phải tàn nhẫn mà buông tay… Tính tình cũng nên thay đổi… Nhớ cho kỹ lời nói này nhé bạn tri kỷ của tôi…
Tôi không biết lời nói của Châu Phi có ý gì không, nhưng tôi biết anh ấy có ý tốt và lời nói thật thà của anh ấy cho dù rất khó nghe, nhưng tôi tự đặt câu hỏi chính là, tôi có thể thay đổi nó không?
Vài ngày sau, Châu Phi gọi điện đến văn phòng của tôi và nói rằng anh ấy đã ly hôn với Tiểu Tuyết chị gái tôi rồi. Tôi biết Châu Phi và chị gái tôi khi kết hôn không có giấy chứng nhận, đây là chuyện bình thường ở quê chúng tôi, đại đa số đều chưa đủ tuổi thành niên, chỉ cần kết hôn là cưới, không ai để ý đến có chứng chỉ hay không nên có người ôm con sau này đi lấy chứng chỉ, có người cả đời chưa nhận được chứng chỉ đăng ký kết hôn. Cái này cũng tốt, ly hôn cũng đơn giản, không cần đến cục dân chính Tư Pháp để xin giấy ly hôn, chỉ cần gọi thôn dân cùng nhau giải thích rõ ràng, vợ chồng không còn chung sống với nhau nữa là xong.
Phần 9
Tôi hơi lo lắng cho chị gái Tiểu Tuyết nên đã về quê. Kể từ khi Châu Phi và mẹ chồng chuyển đến thôn phía đông, chị gái tôi cũng chuyển về nhà mẹ đẻ. Bây giờ trong làng có tin đồn, chị tôi gian díu với bố chồng. Sau khi vào cửa, mẹ tôi nhìn thấy tôi, vẻ mặt buồn bã, hỏi tôi:
– Chuyện của chị con, con biết hết rồi phải không?
Tôi gật đầu. Mẹ tôi nói tiếp:
– Ôi, Châu Phong ông ta thật là không ra gì, hiện tại con gái của mẹ gặp nạn rồi.
Mẹ tôi thở dài, Ngồi ở trong góc tường, chị Tiểu Tuyết không bằng lòng nói:
– Mẹ sợ cái gì? Đời này con cũng không tính kết hôn nữa, mẹ, chúng ta ở chung cũng tốt mà!
– Cha của Châu Phi đâu?
Tôi hỏi chị gái mình, còn chị tôi thấy tôi trở về nhà nên rất vui mừng nói:
– Chí Dũng, ra ngoài đi chị nói cho. Hiện tại chị ở với mẹ, phòng của em vẫn còn trống, hôm nay ở lại đây đừng đi.
– Ừ. Lâu rồi em chưa về quê, nên em cũng muốn ở lại lâu hơn.
– Thôi! Con trai ra đây với mẹ, để chị gái con sẽ nấu ăn cho con.
Sau khi chị tôi đi ra ngoài, mẹ tôi nắm tay tôi ngồi trên mép ghế, thủ thỉ:
– Chí Dũng, tại sao cuộc sống của gia đình chúng ta vất vả như vậy? Cha con mất sớm, mẹ và chị của con đều góa phụ bây giờ. Con lại đi về nhà…
Tôi ôm mẹ vào lòng, nhẹ nhàng an ủi:
– Mẹ, mẹ hãy mở lòng ra, dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta vẫn phải sống, con tin cuộc sống sẽ ngày một tốt đẹp hơn.
Sau bữa tối, tôi đến phía đông của ngôi làng để tìm Châu Phi, người vừa mới chuyển nhà. Mẹ Châu Phi gặp tôi cũng rất vui, nhà dì ấy với chị Tiểu Tuyết có quan hệ gì cũng không liên quan gì đến tôi nữa, cho nên bà ấy đối xử với tôi rất tốt. Trong nhà Châu Phi còn có một cô gái, lông mày rậm, mắt to, dáng người cường tráng, thoạt nhìn giống thôn nữ quanh năm đi làm chân tay, bộ ngực khủng khiến quần áo phồng lên, mông tròn trịa, quần bó sát… Châu Phi giới thiệu với tôi rằng đây là Tố Tố, sống ở làng bên cạnh và quản lý kho hàng tại một nhà máy sản xuất nhựa ở làng chúng tôi. Tố Tố rất hào phóng đưa tay ra:
– Anh Chí Dũng, chào anh! Em thường nghe Châu Phi nói về anh, hôm nay cuối cùng cũng được gặp anh. Anh đẹp trai hơn anh Châu Phi nhiều lắm! Hihihi…
Tôi vội vươn tay nắm lấy tay cô ấy, tay cô ấy to, cổ tay dày, da thịt trên lòng bàn tay dày và ấm áp. Tôi thấy rằng mặc dù các đường nét trên khuôn mặt của cô ấy không được ưa nhìn cho lắm nhưng cô ấy có một đôi mắt to, dường như biết nói… Tôi thầm nghĩ: “Châu Phi nhất định bị đôi mắt to này thu hút. Vì Châu Phi nói rằng anh ấy sẽ kết hôn với Tố Tố vào tháng tới, và bây giờ anh ấy đang dọn dẹp nhà cửa. Nhưng còn Điêu Thuyền thì sao…” Kỳ lạ thay, mẹ Châu Phi hôm nay rất ít nói, như thể dì có điều gì đó đang suy nghĩ. Tôi nói chuyện với Châu Phi được một lúc, nghĩ đến gia đình nên ra về. Dì ấy biết tôi chuẩn bị đi về nên lập tức thay đổi khuôn mặt tươi cười, còn nhiệt tình thuyết phục tôi ở lại:
– Oh! Ở lại thêm chút nữa đi Chí Dũng, ăn tối xong với gia đình dì rồi hả đi.
Tôi không nói được nên bước ra ngoài. Châu Phi hộ tống tôi tới cửa, thấp giọng hỏi tôi:
– Eh! Làm sao về sớm vậy, cậu thấy Tố Tố không tốt sao?
Tôi cười hỏi anh, vì người anh cưới không phải là Điêu Thuyền mà Tố Tố:
– Này! Thế anh lên giường với cô ấy chưa? Cái kia không cần nói sao?
– Eh! Này không nói á, bởi cô nương này ở trên giường thật sự là điên rồi, tôi chịu không nổi. Hahaha…
Châu Phi nói xong thì cười ha hả vẻ mặt đắc ý. Tôi thầm nghĩ, Tố Tố trông giống như kiểu phụ nữ có thể lực đặc biệt tốt, Châu Phi nói không ngoa chút tẹo nào, và anh ấy sẽ có niềm vui trong tương lai. Sau khi về nhà ăn tối, tôi muốn nói chuyện riêng với chị gái Tiểu Tuyết, nhưng mẹ tôi luôn ở trong nhà, tôi không thể ngang nhiên lôi chị gái ra chỗ khác được, đành phải tán gẫu về gia đình với họ.
Đêm đến, tôi nằm một mình trong phòng phía đông, suy nghĩ về sau này chị gái tôi sẽ sống như thế nào, và những người đàn ông khác sẽ cưới chị ấy chứ? Nửa đêm, một thân hình nóng bỏng đột nhiên chui vào giường tôi, sau đó tôi nghe thấy chị tôi thì thầm:
– Ưm… Dũng, chị nhớ em, em có nhớ chị không?
Tôi ôm lấy cơ thể trần truồng của chị gái và kích động nói:
– Có chứ! Làm sao mà không nhớ cho được? Chị ơi, mẹ mình ngủ rồi sao mà chị đến đây vậy?
Chị tôi khẽ “ừm” một tiếng rồi vùi đầu vào vòng tay tôi. Tôi không khỏi tò mò, hỏi chị ấy:
– Chị, cha của Châu Phi còn tìm chị không?
– Ừ! Ông ta có thể không tìm chị sao? Nhưng chị đã nói rõ ràng với ông ấy, để ông ấy lựa chọn giữa mẹ và chị. Bởi vì chị không muốn cướp một người đàn ông của mẹ, và chị cũng không muốn ông ấy ăn cả cái bát và cái nồi cùng lúc, tức hai mẹ con đều thuộc về ông ta. Thế là ông ấy không vui, và đã ra ngoài để thư giãn một thời gian.
Để lại một bình luận