Ngày hôm sau, tôi dậy sớm để đi làm, và bất ngờ nhận được cuộc gọi từ đồn cảnh sát, yêu cầu tôi đi đến đó. Tôi sửng sốt, ngẫm lại thì mình chưa từng làm chuyện phạm pháp, chẳng lẽ ở bến xe mua mấy quyển sách khiêu dâm bị cấm rồi báo cảnh sát sao? Tôi lo lắng đến đồn cảnh sát, và thấy mẹ vợ tôi ở đó, mắt bà đỏ hoe vì khóc, và cảnh sát nói với tôi rằng có chuyện gì đó đã xảy ra với bố vợ tôi.
Hóa ra đêm qua có một người phụ nữ đến đồn cảnh sát trình báo, nói rằng cô gặp một gã say rượu ở ngoài thành muốn cưỡng hiếp cô, cô chống cự quyết liệt và dùng giày cao gót đá vào háng người đàn ông, nhìn thấy người đàn ông lăn lộn trên mặt đất đau đớn, cô vô cùng sợ hãi. Cô ấy báo cảnh sát, để cảnh sát đi xem một chút rồi nhanh chóng rời đi. Cảnh sát chạy đến nơi người phụ nữ nói và tìm thấy thi thể của bố vợ trong rừng, quần dài đến đầu gối, nửa người dưới bê bết máu, bìu bị đá, tinh hoàn bị dẹt nát…
Cảnh sát cũng nói rằng người phụ nữ này quá tàn nhẫn, và bố vợ tôi cũng đáng chết nứng tình quá hóa điên. Nhưng người phụ nữ đã không để lại hồ sơ, và đám đông quá lớn, thật khó để tìm thấy cô ấy. Viên cảnh sát tiếp nhận người phụ nữ cho biết, cô ấy đội khăn trùm đầu và đeo kính râm nên không thể nhìn rõ dung mạo của cô ấy, việc phá án lại càng khó khăn hơn. Cuối cùng, kết luận của sở cảnh sát là chúng tôi có thể thừa nhận rằng đó là điều xui xẻo, và chỉ cần mang xác bố vợ tôi về chôn cất.
Tôi dìu mẹ vợ yếu ớt của mình trở về nhà, và Chiêu Quân đã ngã quỵ xuống đất sau khi nghe những gì tôi nói. Tang lễ của bố vợ hầu như do tôi lo liệu, tôi khai rằng bố vợ tôi qua đời tại nhà do xuất huyết não đột ngột. Hai người từ studio chụp ảnh và Cục vườn cũng đến giúp đỡ, nhưng mẹ vợ và Chiêu Quân không thể tin được rằng đây là sự thật, Chiêu Quân nhìn thẳng vào mắt của tôi, như thể là tôi đã cướp mất linh hồn của cô ấy, hoặc cô ấy rơi nước mắt với đứa con trai bé nhỏ. Mẹ vợ còn khiến tôi đau đầu hơn. Bà ấy giống như chị dâu Tương Lâm trong tiểu thuyết của Lỗ Tấn, bất cứ khi nào có cơ hội, bà ấy đều lôi tôi ra để nói rằng bố vợ tôi chết oan, nhờ tôi về đồn thúc giục công an phá án, bắt người phụ nữ và bắn chết cô ta. Lúc đầu, tôi ấp úng và chào bà ấy một cách có lệ, nhưng sau đó tôi cảm thấy khó chịu và phớt lờ bà ấy. Tôi thầm nghĩ, người đã chết rồi, nếu cảnh sát thực sự bắt được người phụ nữ thì sao? Nhưng nếu tự mình làm to chuyện lên thì xấu hổ…
Mấy ngày nay tôi bận quá, phải lo đám tang cho bố vợ, còn phải lo cho hai người phụ nữ tạm thời không thể tự lo cho mình được, và tôi phải chăm sóc cậu con trai đang chờ bú, tôi gần như kiệt sức. May mắn thay, giám đốc Luân và giám đốc Sa của studio rất có lý lẽ, khi họ đến nhà tôi và nhìn thấy tình hình này, họ nói rằng đơn vị công tác sẽ hỗ trợ xin đừng lo lắng, và nói là vợ tôi nhớ có mặt đầy đủ. Tôi lo lắng giám đốc Luân sẽ tìm một nhân viên thời vụ khác thay mẹ vợ dọn dẹp nhà cửa, giám đốc Luân trừng mắt nói:
– Cứ để bọn họ tự làm, ngày nào cũng ngồi nên bị đau mông cho chừa, chứ bọn họ sướng quen rồi… Tôi sẽ không tìm kiếm người giúp việc mới đâu, nên đừng lo lắng.
Cuối cùng tôi cũng để bố vợ ra đi thanh thản, và tôi thở phào nhẹ nhõm. Vào những năm đó, việc chôn cất không được kiểm soát chặt chẽ, và nếu muộn hơn, nó sẽ phải được hỏa táng và đặt trong một chiếc bình. Tình hình trong nhà dần dần được cải thiện, hai người phụ nữ từng chút một thoát ra khỏi nỗi đau, Chiêu Quân đã có thể giúp tôi thay tã cho con trai, làm việc nhà. Mẹ vợ cũng đã nguôi ngoai đi rất nhiều, mặc dù tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng bà ấy trằn trọc ở phòng bên cạnh vào ban đêm, lòng thở dài…
Tôi thường nghĩ xem mối quan hệ giữa hai người phụ nữ này và lão bố vợ đã mất này là như thế nào, mẹ vợ không một lời tốt đẹp với chồng mình, như muốn ông sớm thành “ma chết” thật sự, nhưng đêm đó bà ấy đã bỏ rơi tôi trên giường. Bà ấy biến thành kẻ không hồn dưới thi thể ông ấy, sự ra đi của chồng bà nó đã giáng một đòn chí mạng vào tinh thần của bà ấy thêm nỗi đau. Bà ấy đã khóc trong đồn cảnh sát, mắt đỏ hoe và không thể đứng dậy. Bà ấy đã lừa dối chính mình, nhưng lại nuông chiều và thậm chí còn dung túng cho hành vi loạn luân của chồng mình nữa. Bà ấy có vẻ một lòng với tôi, nhưng lại phục tùng trước mặt chồng… Tôi thực sự không thể hiểu nổi người phụ nữ này.
Sự loạn luân giữa Chiêu Quân và cha cô ấy, lúc đầu tôi nghĩ cô ấy bị ép buộc, và lão già Chiêu Thống cho tôi cảm giác rằng ông ấy là một bạo chúa trong gia đình này. Nhưng sự ra đi của cha khiến cô bị tàn phá nặng nề, gần như không thể gượng lại được nữa, như thể trời sập. Tôi thầm nghĩ: “Cái chết của lão già đầu hói chẳng phải là một sự nhẹ nhõm đối với cô ấy sao? Cô ấy kết hôn với tôi, nhưng vẫn duy trì mối quan hệ với cha của mình. Mối quan hệ của cô ấy với tôi như thế nào? Tầm quan trọng của tôi và cha cô ấy trong thế giới tình cảm của cô ấy là gì? Đầu tôi đau khi nghĩ về nó, nhưng tôi không có manh mối nào gỡ rối hết.”
Gia đình bớt đi một người nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Tôi ngủ trong phòng của Chiêu Quân mỗi đêm và nhân tiện chăm sóc cô ấy và đứa trẻ. Một đêm nọ, trời mưa to, sấm sét chớp nhoáng, Chiêu Quân tỉnh giấc và thu mình vào lòng tôi. Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, mẹ vợ run rẩy đứng ở cửa, mặc quần áo mỏng tang, giọng run run:
– Ơ… Ở phòng đó mẹ sợ lắm, phòng này cho mẹ chen vào được không?
Tôi dò hỏi nhìn sang Chiêu Quân, cô ấy khẽ gật đầu, rời khỏi vòng tay tôi và trở về vị trí cũ. Mẹ vợ vội vàng đóng cửa lại, bà bước một bước đến bên giường, lần lượt cởi quần áo rồi lên giường ôm lấy tôi, môi run run nói:
– Ơ… Con ma chết về nữa rồi. Nhưng ông ấy chỉ ngồi trên ghế trong phòng của mẹ, nhìn chằm chằm vào mẹ, làm mẹ sợ chết khiếp.
Tôi thương hại ôm chặt bà, nhẹ giọng an ủi nàng:
– Đừng nghĩ tới, chính mẹ hù dọa chính mình mà thôi, trên đời này làm sao có quỷ? Nhất định là mẹ ảo tưởng hoặc hoa mắt đấy thôi!
– Nhưng tôi nhìn thấy trên ghế có một bóng người, nhất định là cái vong linh kia! Chí Dũng, mẹ không dám trở về gian phòng kia, chỉ có thể để mẹ ngủ ở gian phòng này, không có con đi cùng, mẹ… Rất sợ hãi.
Mẹ vợ tôi có vẻ sợ hãi thật sự, bà run lẩy bẩy, trên mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, hai tay ôm chặt lấy tôi. Chiêu Quân cũng từ bên cạnh thuyết phục:
– Mẹ, cho dù có quỷ, cha cũng sẽ không tới hại chúng ta, mẹ thử nghĩ xem, chúng ta đều không ai tha thứ ông ấy, nếu ông ấy muốn báo thù, cũng nên đi tìm nữ nhân kia. Bởi ai đã giết ông ấy chứ… Mẹ yên tâm, từ giờ mẹ cứ ngủ với chúng con trong phòng này, có Chí Dũng ở đây, chúng ta không sợ nữa.
– Con gái… Cha con cũng tới tìm con à?
Mẹ vợ kinh ngạc ngẩng đầu lên trong lòng tôi hỏi như vậy, nhưng Chiêu Quân vợ tôi ngạc nhiên chút thì cũng trả lời:
– Ưm… Con, con gái cũng không biết nữa, nhưng trong lòng con nó hỗn loạn như vậy lắm, nếu như không có Chí Dũng ở bên cạnh, chắc con… Con cũng sợ.
Chiêu Quân cũng đang nằm trên giường của tôi, rồi từ phía sau ôm tôi. Một cảm giác tự hào mà tôi chưa bao giờ cảm thấy tự nhiên nảy sinh, tôi bây giờ là trụ cột của gia đình này và là chỗ dựa duy nhất cho hai người phụ nữ này, tôi chưa bao giờ cảm thấy mình quan trọng như vậy. Trên giường rất chật, nhưng ba người cũng không có kêu ca, ôm chặt lấy nhau, như hòa làm một. Mẹ vợ lo lắng quằn quại trong vòng tay tôi, mặt bà càng lúc càng đỏ, bà thở hổn hển nói nhỏ:
– Ơ… Dũng, mẹ ngạt thở quá, con… có thương mẹ?
Bàn tay nhỏ bé ngập ngừng chạm vào tay tôi, rồi chạm đáy quần tôi. Đã lâu rồi tôi không làm tình, hai người phụ nữ lần lượt bám lấy tôi, đã khơi dậy ham muốn của tôi, dương vật đã cương cứng từ lâu, áp sát vào háng mẹ vợ. Nhưng Chiêu Quân ở ngay sau lưng tôi, nếu đụ mẹ cô ấy trước mặt cô ấy, cô ấy sẽ nghĩ gì? Tôi ngần ngại… Lúc này, Chiêu Quân đẩy tôi ra từ phía sau lưng, ngượng ngùng nói:
– Ưm… Anh làm đi, em…
Dừng một chút, cô ấy tiếp tục nói:
– Ưm… Em không sao đâu…
Tôi hiểu ý vợ mình nên không chần chừ gì nữa, tôi chồm lên đè mẹ vợ xuống dưới giường ngủ. Mẹ vợ thở ra một tiếng thỏa mãn rồi thò tay vào háng mò cặċ tôi ra và dí đầu cặċ tôi đi vào lỗ âm đạo… Tôi thấy vậy nên từ từ đút vô nhẹ nhàng, âm đạo của mẹ vợ tôi nóng lên, tinh dịch tiết ra nhanh chóng làm cho nơi chúng tôi làm tình nhớp nháp. Bà ấy lo lắng vặn vẹo cơ thể, và mạnh mẽ vòng tay qua lưng tôi, ngụ ý rằng tôi nên di chuyển nhanh hơn và mạnh hơn… Nhưng tôi có chút lo lắng, bởi vì lúc này Chiêu Quân nằm ở bên cạnh, trợn mắt ngoác mồm nhìn chúng tôi, thì làm sao tôi có thể vô sỉ như vậy được?
Nhưng tôi không ngờ rằng Chiêu Quân đã đi đến bên mẹ cô ấy và đưa tay ra để chạm vào ngực của mẹ bà ấy… Hành động này kích thích tôi, nên tôi kéo co với mẹ vợ một cách cuồng nhiệt và mạnh bạo lên. Mẹ vợ lập tức phát ra một tiếng dâm rên rỉ:
– Á á á… Ưm… Chiêu Quân, bóp mạnh ngực mẹ đi! Ư hư… Chí Dũng, đóng, mạnh, địŧ mẹ thật mạnh… Ôi, sướng quá, địŧ chết mẹ đi… Á á á ư ư…
Chiêu Quân nghe mẹ mình nói vậy thì càng ép chặt cơ thể bà hơn, ôm lấy mẹ mình, dùng đôi tay nhỏ bé của cô ấy rồi dùng sức xoa bóp bộ ngực lớn của bà, dùng môi thì thầm vào tai bà:
– Ưm ưm… Mẹ, mẹ… mẹ có sướng không?
– Á á ư ưm… Ô sướng quá! Chí Dũng, con rể ngoan, con thực sự là một chàng rể tốt… Ư ư ưm… Chí Dũng, ôi đừng dừng lại, cứ địŧ mẹ tư thế như thế này, ôi… Cặc con nó cứng quá! Đúng, cứ làm như thế này, cắm nó vào… Á á ư hư… Ôi nó sâu quá! Ư ư ưm… Nó ở trong bụng mẹ hết rồi đó con rể.
– Ư… Mẹ, mẹ thật không biết xấu hổ, Chí Dũng là người đàn ông của con, sao lại trở thành của mẹ? Hừm… Hihihi…
Chiêu Quân ghé vào tai mẹ mình nhẹ giọng trêu chọc. Nhưng mẹ vợ tính tình ngang ngược lại nổi lên, bà đáp trả không chút nhu nhược:
– Ư… Mẹ không biết xấu hổ, mẹ sẽ cướp nam nhân của con, con có thể làm gì mẹ con chứ? Hihihi…
– Ưm ư… Chuyện gì xảy ra chứ? Con có thể làm gì giúp mẹ ruột của mình? Nếu mẹ muốn cướp anh ấy, Con sẵn sàng chia sẻ ảnh cho mẹ… Chí Dũng, anh sẽ thuộc về mẹ của em trong tương lai, anh có sẵn lòng không? Ưm…
Chiêu Quân tinh nghịch hỏi tôi. Tôi thì không nói nên lời, giả vờ không nghe thấy và vùi đầu vào công việc chính là cứ nhấp “phạch phạch” liên tục. Mẹ vợ tôi nói:
– Ưm… Là con gái nói đó nhé! Từ nay Chí Dũng sẽ là người đàn ông của mẹ, nếu con còn muốn sử dụng cơ thể của chồng con thì con chỉ việc cướp người đàn ông của mẹ lại thôi. Hihihi… Chứ con muốn dành một mình thì mẹ không thể tha thứ cho con đâu. Hihihi…
– Ư… Được, con thích cướp nam nhân của mẹ thì sao? Bởi anh ấy là người chồng hợp pháp của con mà! Liu Liu…
Vợ tôi trêu chọc bà ấy như vậy thì bà mắng lại:
– Hừm… Con gái hư thối, ngươi so với ta còn không biết xấu hổ, ngươi nói đúng, cha ngươi vừa rồi không phải cho ngươi ăn trộm sao? Hừm… Hừ…
Lúc này nhắc đến bố chồng và scandal thầm kín của họ, không sợ ảnh hưởng đến tình cảm, tổn thương tâm lý của tôi sao? Nhưng hai người phụ nữ không nhận ra điều đó, và tiếp tục cãi nhau, tôi thực sự không biết họ đang nghĩ gì. Chiêu Quân nói:
– Ưm… Này mẹ, Chí Dũng là người đàn ông duy nhất còn lại giữa chúng ta… đúng không? Haizz…
Chiêu Quân thở dài và ôm chặt lấy mẹ vợ, nhưng bà vẫn nói với con gái mình vài lời nữa:
– Ư… Ưm… Cơ thể con hồi phục thế nào rồi con gái? Nếu con tham lam quá, để Chí Dũng trêu chọc luôn đấy! Tức làm tình đấy? Hihihi…
– Hứ… Con cũng không biết, đã lâu không có làm qua, thật sự… Nghĩ đến việc này con…
Chiêu Quân có chút ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ bừng vì e thẹn. Mẹ vợ nói với tôi:
– Ơ… Vậy Chí Dũng, nhanh lên, đừng để vợ con chờ lâu… Nhấp mạnh vào bướm mẹ đi…
Ôi thật là một người mẹ vợ vĩ đại. Tôi không dám lơ đễnh, chạy nước rút, nhấp thật nhanh… Giữa tiếng la mắng của mẹ vợ, cuối cùng tôi cũng xuất tinh ra ngoài. Tôi rút cặċ ra, mẹ vợ tôi lập tức đứng dậy cầm lấy con cặċ đang mềm nhũn sau khi xuất tinh của tôi, vừa bú vừa nói:
– Ưm nhum nhum… Mẹ sẽ liếm sạch nó cho con. Ưm nhum nhum… Con nhanh lên địŧ Chiêu Quân đi con. Bởi mẹ muốn xem cảnh tượng đó lắm! Ưm…
Không ngờ mẹ vợ tôi mặc kệ tinh dịch và dâm thủy còn dính trên cặċ tôi mà đút vào miệng cho đến khi liếm sạch. Cặc tôi cương lên nhanh chóng, mẹ vợ thỏa mãn nhả cặċ ra rồi vỗ vào mông tôi:
– Ưm… Cứ tự nhiên đi. Làm tình với vợ con cho mẹ xem đi.
Bây giờ Chiêu Quân đã nằm xuống, và nhắm mắt lại một cách ngại ngùng. Tôi nằm trên người của Chiêu Quân và đút con cặċ của tôi sâu vào trong lỗ âm đạo của cô ấy, nơi đây nó đã chứa đầy nước ngon ngọt, làm tôi kích thích thèm thuồng và tôi đã rất đói và khát. Tôi không khỏi thở dài trong lòng, đã hơn nửa năm nay, thân thể xinh đẹp này lẽ ra thuộc về tôi về mặt pháp lý nhưng lại bị bố vợ chiếm giữ, điều này khiến quan hệ giữa tôi và Chiêu Quân trở nên xa cách rất nhiều. Giờ thân thể này đã trở lại với tôi rồi, ôi người vợ thân yêu, em sẽ không còn thuộc về ông ta nữa? Ôi thật là mừng quá!
Để lại một bình luận