– Chiêu Quân, em đừng lo lắng, tình cảm anh dành cho em không hề thay đổi. Chúng ta còn cả một chặng đường dài phía trước, hy vọng chúng ta có thể hiểu và yêu thương nhau, để những ngày sau này trở nên tốt hơn.
Chiêu Quân cũng rất xúc động khi nghe câu nói của tôi, cô ấy gọi tôi một cách trìu mến là “Chồng yêu” và lao vào vòng tay tôi. Chúng tôi ôm chặt lấy nhau, Chiêu Quân đột nhiên thần bí nói vào tai tôi:
– Chồng yêu à, nếu em có người đàn ông khác ở bên ngoài, anh sẽ làm thế nào?
– Ồ? Ai vậy?
Tôi đột nhiên trở nên lo lắng. Chiêu Quân cười rồi nói tiếp:
– Ưm! Thì cái tên quản lý đi công tác cùng em nè! Anh ta có hứng thú với em, nhưng mà kỳ thật, hắn còn cho rằng em còn là gái chưa lấy chồng và là đại cô nương nữa chứ! Nhưng mà hắn có biết đâu rằng em đã có sinh nở hai lần rồi… ha ha…
Tôi biết vợ tôi nhìn còn trẻ, tuy đã ngoài ba mươi nhưng dáng người vẫn cao thẳng, khuôn mặt baby dễ thương, có người sẽ lầm tưởng cô ấy chỉ mới hai mươi tuổi. Nhưng tôi cũng hơi lo lắng nên hỏi:
– Ưm! Thế em có người đàn ông khác rồi, không còn yêu anh sao?
– Ơ… Không, chồng à… Em chỉ thấy vui thôi, và em muốn sống lại cảm giác được yêu. Chồng yêu, hãy thỏa mãn em một lần thôi được không? Bởi anh ta đẹp trai dễ thương quá…
Chiêu Quân làm nũng trong vòng tay tôi. Tôi sẽ không bao giờ ích kỷ, nhưng tôi sợ cái tên trẻ tuổi ấy làm hại vợ tôi nên lo lắng:
– Ưm! Nhưng em đã có chồng con, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.
– Xí! Sợ cái gì? Ai bảo anh ta đuổi theo em? Chồng, nếu anh đáp ứng với em, em sẽ không để anh phải chịu khổ…
– Ồ? Em nói anh nghe đi.
– Nếu như anh có nữ nhân khác, em sẽ không ghen, được không?
– Thật sao?
Tôi gần như không thể tin vào tai mình. Chiêu Quân nói tiếp:
– Nhưng có một điều kiện, anh không được quan hệ lung tung, huống chi là gái điếm. Nếu anh mang bệnh trở về, em sẽ không tha cho anh. Thế nào, vợ anh như vậy có đủ hào phóng không vậy chồng yêu?
Đối với tôi, đề nghị này của vợ có cả ưu điểm và nhược điểm, nhưng nghĩ lại thì ưu nhiều hơn nhược, dù sao đàn ông cũng hiếu thắng, tôi có nhiều cơ hội hơn Chiêu Quân… Tôi gật đầu, không kìm được dục vọng, giơ súng lên yên ngựa, Chiêu Quân cố ý dạng chân ra… Lần này chúng tôi làm tình, cả hai như cá với nước hòa vào nhau. Sau cao trào, tất cả chúng tôi đều có điều gì đó để nói, lại ôm nhau và trò chuyện. Nói về cậu con trai vừa vào lớp 10 của trường trung học phổ thông, Chiêu Quân đột nhiên trở nên bất an:
– Ưm! Chồng ơi, em có chuyện muốn nói với anh…
– Nào, có chuyện gì không thể nói giữa vợ chồng sao?
– Là như thế này… Lâm Tinh Tinh thân với em từ nhỏ, anh cũng biết mà. Nhưng hiện tại em có chút lo lắng, thằng bé giờ đã lớn rồi nên tình cảm của nó có vẻ không giống mẹ đối với con như con đối với mẹ… Còn anh ấy thì sao?
Tim tôi thắt lại. Chiêu Quân nói tiếp:
– Thằng bé nó luôn vào giường em lúc nửa đêm. Em nói với nó rằng con hiện tại đã lớn và không thể ngủ chung giường với mẹ được, nhưng mà thằng bé không nghe.
– Ồ, không có gì, bởi Vương Diễm hiện tại cũng cùng anh ngủ chung giường. Anh không nghĩ như vậy là xấu.
Chiêu Quân nhìn tôi trống rỗng, cô ấy đưa cho con gái một bộ chăn riêng và bảo nó ngủ một mình, nhưng tôi luôn cho con gái ngủ trong chăn của tôi mỗi đêm tối, và con gái tôi đã nghe lời tôi. Cô ấy nói tiếp:
– Không chỉ vậy, thằng bé Tinh Tinh còn luôn muốn chạm vào… ngực của em, em đã mắng nó và thằng bé làm nũng như một đứa trẻ, nói rằng nó được phép chạm vào khi còn nhỏ, tại sao bây giờ lại không?
Tôi tự nghĩ, tại sao mình không có khao khát thầm kín với Vương Diễm? Nhìn vẻ mặt của Chiêu Quân, tôi chợt nhận ra rằng cô ấy dường như không thực sự chán ghét. Tôi ngập ngừng hỏi:
– Vậy em nói thật đi, em có muốn con trai em… chạm vào em không?
– Ừm… Thực ra, em cũng muốn… để thằng bé chạm vào nó.
Bộ dạng bẽn lẽn của vợ khiến tôi vô cùng xúc động, tôi lại đổ thêm dầu vào lửa:
– Vậy thì em cho nó sờ đi, sợ gì.
– Nhưng em sợ thằng bé đi quá đà, không dừng được ham muốn ở tuổi dậy thì…
Mặt vợ càng đỏ hơn khi nói câu đó. Tôi giả vờ tự nhiên:
– Ồ! Điều đó tùy thuộc vào nơi em muốn bàn tay nó sờ đến chỗ nào hay không mà thôi.
– Ưm! Nếu thực sự đến mức đó… Anh sẽ không ghen chứ?
Tôi hiểu ý của cô ấy, tức ý của vợ tôi là thằng bé nó đòi quan hệ tình dục đó mà! Sau khi nghĩ về điều đó, tôi đột nhiên cảm thấy rất phấn khích, con trai tôi và mẹ ruột của nó đang ở bên cạnh nhau… Tôi đè nén sự kích động trong lòng, nói:
– Thật ra, chỉ cần có tình yêu đích thực giữa nam và nữ thì không có gì sai cả… Anh sẽ cho em sự tự do này.
Tôi nuốt nước bọt, rồi nói tiếp:
– Ưm… Thật ra, anh cũng rất thích Vương Diễm…
– Không! Sao lại là Vương Diễm? Nó còn chưa tới mười ba tuổi…
Bà xã vẻ mặt rất lo lắng, quả thực là tình mẫu tử. Tôi vội vàng giải thích:
– Ồ! Con gái ruột của anh, anh không thấy khó chịu sao? Anh chỉ muốn sờ…
Chiêu Quân hít một hơi thật sâu, sau đó thì thầm:
– Ừm! Anh có thể nghĩ làm chuyện đó, chỉ cần Vương Diễm không phản đối là được… HAIZZ…
– Hoan hô…
Như vậy là rào cản lớn nhất giữa tôi và con gái không ngờ lại được tháo dỡ dễ dàng như vậy, tôi rất biết ơn sự bao dung và nhân hậu của vợ tôi! Chiêu Quân thường xuyên gật đầu, mỉm cười với tôi và vùi đầu vào vòng tay tôi. Tuy nhiên, tôi có một điều kiện nên hỏi vợ:
– Nè em, con trai em và cậu quản lý phải kể cho anh nghe mọi chuyện đã xảy ra. Bởi anh… muốn biết.
Nói xong những lời này, miệng tôi đột nhiên cảm thấy khô khốc. Chiêu Quân rời khỏi vòng tay của tôi, ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn tôi, nói:
– Em sợ không nói được.
– Nếu em thật sự không nói được, em có thể viết vào nhật ký, anh sẽ đọc.
Đến đây thì Chiêu Quân gật đầu:
– Ừm! Bất quá, em cũng có một cái điều kiện ngược lại với anh. Anh cũng phải nói cho em biết giữa anh với Vương Diễm con gái của chúng ta, hơn nữa… Nếu như anh có nữ nhân khác, cũng không được giấu em.
Tôi trịnh trọng gật đầu đồng ý, ôm chặt vợ vào lòng. Cuộc nói chuyện chân thành này thực sự bổ ích, và mối quan hệ giữa vợ tôi và tôi đã có một bước nhảy vọt về thể chất. Kể từ đó, một cuộc sống mới mở ra trước mắt tôi, và tôi đầy hoài bão, đầy khao khát và khao khát…
Phần 17
Xưởng ảnh quận nơi Chiêu Quân làm việc đã mở cửa trở lại sau khi cải tạo và được đặt tên là studio ảnh “Chiêu Quân Xinh Xinh”. Tôi đã hỏi về nguồn gốc tên của studio, nhưng vợ tôi lúc đầu còn do dự không nói cho tôi biết, cuối cùng nói với tôi rằng cái tên biển hiệu “Chiêu Quân Xinh Xinh” đó là do quản lý của cô đặt, nhưng tôi cũng đã thảo luận với vợ, và “Chiêu Quân” thực sự đề cập đến tên của vợ tôi.
Chiêu Quân cũng nói với tôi rằng quản lý của cô từng có một người bạn gái từ chối đến nơi nhỏ bé này khi anh ấy tốt nghiệp, vì vậy họ đã chia tay trong hòa bình, tức êm đẹp đường ai nấy đi, nhưng Chiêu Quân thấy rằng người quản lý không buồn chút nào thậm chí còn có vẻ rất vui… Tôi cũng không hiểu, chẳng lẽ là xã hội ngày nay khác nhau với ngày xưa sao, mới mười năm mà có sự khác biệt lớn như vậy giữa hai thế hệ, hơn nữa bọn họ đối với chuyện tình cảm đều có cái nhìn lạnh lùng như vậy?
Tôi cũng không hiểu lắm các bạn trẻ bây giờ, bởi mới mười năm mà có thể có khoảng cách thế hệ đến như vậy. Chiêu Quân nói rằng quản lý mang theo một người chị họ từ quê hương của anh ấy, con gái của nhà dì anh ấy, tên là Viên Viên, mới mười tám tuổi, rất xinh đẹp và phụ trách lễ tân. Mà Chiêu Quân công việc hiện tại là trợ lý chụp ảnh, còn quản lý nói hắn mới mở kinh doanh, không cần quá nhiều người, nếu kinh doanh tốt, sau này sẽ tuyển người thêm.
Quê hương của quản lý trẻ tuổi là một ngôi làng hẻo lánh ở quận chúng tôi, nơi đó rất nghèo, nhưng cha anh ấy là một trong những người đầu tiên do dự kinh doanh khi bắt đầu cải cách và mở cửa, và giờ anh ấy đã là một triệu phú. Anh ta là con trai duy nhất trong gia đình, nên anh được nuông chiều từ nhỏ.
Ngay sau đó, Chiêu Quân nói với tôi rằng Giám đốc đã nói rõ với cô ấy rằng anh ấy muốn theo đuổi cô ấy. Người vợ mang về nhà một bộ mỹ phẩm cao cấp nhập khẩu, trên bao bì toàn tiếng nước ngoài, nói là quà của quản lý tặng. Tôi hỏi cô ấy:
– Nè, em đã đồng ý cho cậu ta tán tỉnh chưa mà nhận nhiều quà quá vậy?
Người vợ rất thẳng thắn:
– Em chỉ đồng ý nhận lời cho anh ấy theo đuổi chứ chưa đồng ý làm bạn gái anh ấy đâu.
Sau đó, người vợ bắt đầu thỉnh thoảng không về nhà ăn tối mà ăn tối với người quản lý trẻ tuổi của mình. Bây giờ hai con đã lớn, không phải đưa đón đi học, trưa vợ chồng tôi ăn cơm ở chỗ làm, còn thằng bé Tinh Tinh với Vương Diễm, hai anh em giải quyết việc ăn trưa ở căng tin của trường. Sau khi tan sở, nếu Chiêu Quân không về nhà, tôi sẽ phải nấu ăn. Cũng may, Vương Diễm cũng rất hiểu chuyện, giúp tôi chọn rau, rửa bát, nếu tôi mệt hoặc có việc khác, con gái tôi có thể tự nấu một bữa cơm đơn giản. Con trai tôi không làm việc nhà, ăn xong nó đẩy bát cơm đi và vào phòng mày mò máy tính.
Sau đó, vợ ăn tối không về, cô ấy đi công viên, đi dạo trên đường, xem phim với quản lý trẻ tuổi, bắt đầu hẹn hò thường xuyên. Có một chiếc điện thoại được lắp đặt ở nhà, tức điện thoại bàn và Chiêu Quân sẽ gọi cho tôi để thông báo cho tôi biết khi nào cô ấy về nhà muộn vào một ngày nào đó. Tôi đọc nhật ký của vợ, có một đoạn miêu tả thế này: “… Khi chúng tôi tay trong tay, vai kề vai đi dạo trong công viên trong bóng tối, tôi như quay lại thời gian đầu mới yêu…” Có thể thấy, tình cảm của vợ tôi dành cho mối quan hệ này rất được đầu tư.
Người vợ nói rằng cô ấy đã nói với quản lý rằng cô ấy không chỉ là phụ nữ đã có gia đình mà còn là mẹ của hai đứa con. Nhưng điều kỳ lạ là, thay vì thất vọng hay tức giận, quản lý lại không hề quan tâm mà còn theo đuổi cô quyết liệt hơn. Người vợ nói với quản lý trẻ tuổi rằng cô ấy không có kết quả gì với anh ta vì cô ấy rất yêu chồng và các con. Quản lý nói anh cũng không muốn phá gia đình cô, chỉ cần hai người yêu nhau, anh không quan tâm kết quả.
Một tháng sau, một hôm vợ tôi về nhà rất muộn và cho tôi xem chiếc nhẫn trên tay cô ấy, nói rằng hôm nay quản lý đã tặng cho cô ấy. Tôi xấu hổ, Chiêu Quân ở bên tôi nhiều năm như vậy, tôi thậm chí còn chưa mua cho cô ấy một món đồ trang sức tử tế, nhưng vợ tôi chưa bao giờ phàn nàn về tôi. Hôm nay nhìn vẻ mặt hào hứng của vợ, tôi mới biết thực ra cô ấy cũng thích trang sức. Đúng vậy, phụ nữ nào mà không thích trang sức đẹp chứ đừng nói đến chiếc nhẫn kim cương đắt tiền như vậy.
Vợ tôi đột nhiên đỏ mặt và nói với tôi rằng hôm nay cuối cùng cô ấy cũng đồng ý cho quản lý tán tỉnh và trở thành bạn gái chính thức của anh ấy. Khi tôi hỏi chi tiết, vợ tôi cắn môi và kể cho tôi chi tiết một cách ngắt quãng:
“Sau bữa tối hôm nay, vợ và quản lý đến công viên đi dạo trong bóng tối. Khi đến một góc vắng người, anh ôm vợ vào lòng, em cũng không vùng ra… Không ngờ, quản lý đột nhiên từ trong túi lấy ra một hộp trang sức, quỳ xuống trước mặt em, và chính thức tán tỉnh. Vợ cảm động và đồng ý với anh ta trong nước mắt. Quản lý lấy chiếc nhẫn ra và đeo vào ngón tay của vợ, sau đó đứng dậy ôm chặt lấy vợ, hai người hôn nhau.”
Ôi… Người tôi run lên khi nghe tin vợ tôi cuối cùng cũng đi một bước quan trọng. Tôi luôn tin rằng nụ hôn là một phần rất quan trọng trong mối quan hệ giữa nam và nữ, có được nụ hôn của phụ nữ tương đương với việc có được trái tim của cô ấy. Tầm quan trọng của nụ hôn thậm chí còn vượt qua quan hệ tình dục, bởi nó thiêng liêng – điều này không khó giải thích tại sao nhiều gái mại dâm từ chối cho khách hôn. Khoảng thời gian này, vợ tôi đã viết trong nhật ký: “… Anh ấy ôm tôi và nói rằng tôi giống như một nàng tiên trên mặt trăng, và tôi nóng bừng cả người. Anh ấy hôn tôi và chạm vào khắp cơ thể tôi…” Mặc dù vậy. Chữ viết của vợ tôi rất khó hiểu, nó thậm chí còn ấn tượng hơn cho sự hồi tưởng thì đúng nghĩa hơn là ghi nhật ký.
Gia đình bây giờ cũng lục đục, do vợ chồng tôi luôn bảo bọc, chiều chuộng lẫn nhau nên mối quan hệ giữa chúng tôi và các con ngày càng trở nên mập mờ. Tôi ngày càng can đảm hơn, và sự quấy rối của con gái tôi ngày càng leo thang. Tôi không chỉ sờ vào ngực và mông của Vương Diễm mà còn dùng tay sờ vào âm hộ của con bé. Tuy nhiên, tôi không dám cho ngón tay vào vì sợ làm rách màng trinh thiêng liêng. Khi con gái tôi lớn lên, nó chỉ sẵn sàng thì thầm với mẹ nó vài câu, và nó vẫn nói xấu tôi sau lưng một cách bí ẩn.
Tôi rất hay ghen, vợ tôi cười nhạo tôi, nói con gái là cái áo độn nhỏ của mẹ, đây là bản chất của mẹ con, tôi có ghen cũng vô ích. Trên thực tế, Chiêu Quân biết về sự tiến bộ của tôi và con gái tôi. May mắn thay, cô ấy đã làm việc chăm chỉ để phù hợp và trở thành người trợ giúp đắc lực của tôi. Một trang trong nhật ký của Chiêu Quân có nội dung: “Ngày 5 tháng 6, thứ bảy, trời nắng. Tinh Tinh lại chơi với ngực của tôi sáng nay, sờ vào chúng khi ăn. Vương Diễm nói với tôi tối qua rằng bố đã chạm vào ngực và mông của con bé. Tôi nói với con bé rằng bố thích con, con bé nói đụng vào thì có ích lợi gì? Con bé không nói gì nữa, tôi bảo con bé không được nói cho người khác biết, con bé cũng đồng ý.”
Để lại một bình luận