Phần 39
– Vào nhà đi cháu.
Cả Tuần tới nhà cô rồi. Cô với nó cũng thân nhiều, nhiều thứ cũng tùy tiện hơn.
– Có tắm một tí rồi ăn không?
– Thôi cô, sáng nay dậy cháu tắm rồi. Tắm nhiều mỏng da mất.
– Mai cô có đi làm lại không?
– Kia mới đi.
– Thằng Hải có « về » không cô?
– Gọi điện, nó nói là ở nhà bố.
Chuyện thằng Hải dần ít được quan tâm nói tới hơn. Đa phần là chuyện của hai người. Nó nói về người yêu cũ của nó, và bạn trai mới của cô giờ ra sao. Cô cảm thán về thói đời thực dụng. Ti vi nhạt toẹt như nước lã, hai người ăn xong mở ti vi ra để ngồi nói chuyện chứ có biết ti vi có gì đâu. Đối với cô, nó đã dần có những cảm xúc nóng bỏng, hay nhìn trộm vào cặp vú, kha khá của cô, bờ mông vểnh cao đặc trưng của gái một con, vòng eo nhỏ của người biết giữ dáng. Và cũng y như mẹ, ở nhà cô mặc rất kín kẽ và bảo thủ. Nó đã có kế, cả tuần này không được xả rồi… không biết có ăn thua không?
– Cháu ăn chùa mãi ở nhà cô cũng ngại. Cháu có quà cho cô này.
– Gì đây? Hối lộ?
Cô không chối, nhận luôn. Bóc ra, bóc nhâc cao lên:
– Hở?
– Cháu đã ướm thử rất hợp với cô. Cô mặc vào cực đẹp.
Ngắm nghía chán cô buống xuống, vuốt lại những đường nhăn. Không hiểu nó nghĩ gì mà tặng cái này cho cô? Cô mặc vào lúc nào, ai ngắm? Chưa kể, cái tuổi của nó mua tặng mấy cái này không có đúng. Nghĩ đến việc nó hơi có chú ý nhiều đến cô, tim Lập đập thình thịch. « Hay là nó có ý với mình? »
– Cô già rồi, mặc không hợp đâu. Bộ này mấy em gái mặc thì hợp.
– Không có đâu. Cháu thấy cô mặc bộ này tuyệt đối đẹp. Bao nhiêu cái đẹp lộ ra hết.
Cô liếc nó nhấc lên nhìn lại. Lườm nó ẩn ý:
– Cũng hay quá ha, đúng là lộ hết cái đẹp. Không được, lộ quá.
– Nhà có ai đâu. Lộ ai thấy?
– Đứa nào ngồi lù lù ở đây?
Tuấn hướng tới cô nói nhỏ:
– Mặc đi, cho cháu nhìn.
Cô im lặng ngần ngừ. Mặt cô hồng lên trông thấy. Lô liếc nhanh nó rồi đứng dậy vào trong. Khoác lên bộ đồ, Lập ngắm một lượt mình trong gương. Bộ đồ tôn hết những đường nét lồn lõm uốn lượn của cô. Cổ trễ, đôi chân núi trắng muốt thập thò cực dụ người, Bên dưới nửa cái đùi như ngọc, đầy đặn thoải mái đón gió khiến cô như có cái lạnh thổi thẳng vào điểm giữ hai chân. Nhìn cánh cửa phòng cô chợt nghĩ:
« Không biết bao lâu rồi mình chưa… ».
Người cô bồi hồi với những kích thích khó tả. Thằng nhóc con ở ngoài có ý gì đây? Chẳng lẽ nó muốn cô? Nó bằng tuổi con cô thôi mà? Nghĩ tới cái tuổi của nó, cô thấy hưng phấn và kích thích khó tả. Mặt cô hồng rực lên vì kích thích. Cô chợt lấy tay luồn vào 2 lớp vải mà thử cái độ đàn hồi của ngực mình, nó không nhỏ, rất mềm, rất êm. Lại nữa, cô mò ngược từ dưới lên, lấy 1 ngón tay dè dặt mà ấn dần vào bên trong…
Phụ nữ thay đồ là việc thần thánh, trời có sập cũng phải đợi các cô thay xong. Cũng may, mất mới có « nửa tiếng ». « Cạnh ». Cái đầu thò ra:
– Vào đây xem… nhanh, ngoài đó người ta thấy.
– Dạ.
Tuấn hưng phấn nhón những bước chân chim nhanh chạy vào. Phòng cũng không sáng sủa như phòng khách. Đây là phòng ngủ cô, không rộng như nhà nó nhưng rộng hơn căn phòng của nó ở nhà bố một chút. Rât ấm áp. Cái giường phủ ga mềm mại, nơi thả mình của một người phụ nữ độc thân…
– Sao?
– Đẹp quá. Mà…
Tuấn chỉ mới thấy loáng một cái thôi, còn chưa được phần mấy giây nữa, nhưng cũng đủ để thấy được thân vệ nữ của cô. Khác với những cô nhóc mới nhú, tuổi của cô đã phát triển hết cỡ như đóa hoa tươi đẹp đã bung hết những cánh hoa ra rực rỡ mà tỏa ra mùi hương nồng nàn.
– Cô bỏ áo khoác ra mới nhìn được chứ?
– Còn muồn nhìn gì?
Những người phụ nữ quanh nó hình như đều ít nhiều liên quan tới việc tặng đồ thì phải. Cái đầm cô đang mặc thật sự là do nó cố ý, nó muốn thử độ thoáng đãng của cô. Cô không mặc cho nó xem thì nó sẽ xoay tình huống khác.
– Cô không trách cháu mới giám nói. Thực ra là cháu muốn nhìn người cô. Cô đẹp như vậy, giấu hết mọi thứ, tiếc lắm.
Nó nói làm cô mắc cười nhưng cái bộ này mặc nó không ai nhận xét là váy đẹp, mà là người đẹp. Cũng không hiểu sao cô lại mặc cho nó xem nữa. Cô đang thầm nghĩ mình thật điên rồ. Nhưng trong lòng cô có kích thích khó tả. Ngoài là một thằng nhóc, thì nó cũng là 1 người đàn ông. Giờ sao? Hai tai nắm cổ áo khoác run run mà bóp chặt đến trắng toát cả, người cô nóng hừng hực những ngọn lửa không tên. Nãy giờ cô nói cho nó ngắm nhưng có cái gì mà ngắm, đến màu của cái áo cũng không lộ ra nữa. Chiếc áo khoác dài đến gối, chỉ cố mỗi cái đầu với cái chân lộ ra.
Tuấn bụm môi đi tới. Mỗi bước của nó như đạp lên tim cô, tức ngực. Cần lấy cổ áo khoác, nơi tay cô đang nắm chặt, Tuấn kéo ra. Cô không trách gì nhưng cô giữ rất chặt.
– Không được đâu.
Tiếng cô nói nghe phiêu phiêu chợt gần chợt xa, ngân nga như tiên nữ ngái ngủ, nó nghe mà như đó là tiếng dâm nữ rên rĩ, dụ hoặc làm sao. Mặt Tuấn đỏ lựng vì kích động, cái kia dồn nén cả tuần, nó bơm vào máu nó một tia điện, nó chợt bước ôm chặt lấy eo cô trong tiếng kinh hô. Cô vội lấy tay đẩy nhưng cổ áo lại rớt xuống nên lại nhanh chóng rút tay giữ lại. Cô không nói gì, kinh nghiệm tình trường của nó đủ hiểu, cô không trách gì nó cả. Tim nó đập rất mạnh, máu trong người chảy rầm rầm, năng lượng cung cấp cho cơ thể rất lớn.
Nó không biết được rằng, cô đang rất lưỡng lự, cô đang đứng giữ ranh giới. Với độ tuổi của cô, nhu cầu rất lớn, bao năm trống vắng nó như thổi bùng ngọt lửa tưởng trừng như sắp tắt của cô.
– Cháu làm gì vậy? Ối!
Xoay nhẹ một cái là cô đã ngửa lên giường, và tất nhiên, nó ở trên rồi. Thật mềm, thật êm. Chiếc áo khoác giờ lại như dây trói tuyệt vời, trói cứng cô phía dưới không sao thoát ra được.
– Ứ… ư… ư…
Hôn một phụ nữ lớn tuổi rất kích thích. Cảm giác rất khác thường. Cô lập lắc đầu quầy quậy tránh đi cái môi của nó, tay cô trong áo không thoát ra được. Đầu cô bị giữ chặt, cô mím môi, nhắm tịt mắt. Tuyệt chiêu, Tuấn thờ một tay xuống dưới, từ dưới mò thẳng lên, tấn công cái nơi ngã ba nóng hừng hực, động tác rất nhanh, lách qua cái quần lót mà xuyên vào bên trong cái lỗ nóng ẩm.
– A… ư…
Cô Lập thất thủ, cả trên, cả dưới. Môi cô đã bị chiếm lấy, vị ngọt giao hòa từ nó tới cô, từ cô tới nói. Phía dưới dù đã khép chặt chân nhưng hai ngón tay cứng rắn đã lợt vào bên trong. Hết ngoái lại đâm, cô tê dại. Bao nhiêu năm nó vẫn khép chặt cái miệng, giữ gìn tuyệt đối sự non mềm bên trong, nhưng dù vậy nó vẫn không thể dấu được những khao khát, hưng phấn rịn ra. Đáy quần lót ướt đẫm, bàn tay nó sục xạo điên cuồng cũng vì đó mà đầm đìa nước.
Cô đã không còn tâm trí mà giữ gìn nữa, bên dưới tê dại quá, người cô hết mềm lại cứng lại theo từng đượt tấn công của nó.
– Ư… Ư… ư…
Thật khó kìm nén những tiếng than khóc tiêu hồn. Đôi môi cô đã bắt đầu nhấm nhấp, cẩn thận nếm lấy từng giọt mật. Không giữ đầu nữa, nó đưa tay còn lại xuống kéo cái quần lót của cô ra. Nhổm người lên, nó cần vạc áo khoác của cô giật tung sang hai bên.
– A… ư…
Cô nhanh giữ tay trước ngực. Miệng cô lại bị nó áp tới nhưng cô không tránh nữa, không ním môi chặn cửa mà hé miệng hôn nó. Tuấn lách vào giữa cô, cô cũng thuận theo mà tách khẽ hai chân ra nhường chỗ cho nó.
– Ư… ư… ư… ư.
Cái phía dưới của cô lại bị tấn công.
“Sướng quá, sướng quá, bao nhiêu lâu rồi chưa sướng như vậy. Ôi… ”
Đầu cô còn biết gì nữa, không biết cái tay kia của ai, bờ môi này của ai, cô chỉ còn cái khoái cảm truyền đến từ bộ phận bị xâm phạm. Co cặp đùi dạng ra, cái nơi cháy bỏng những khao khát hoàn toàn buông thả những e ấp mà phơi mình ra đón những sướng khoái lớn nhất.
– Ứ… ứ… ứ… ư…
Người cô cứng lại, cong lên như cung lên tên, hông hất hất lên, giật giật như động kinh. Cô đã tới, bao nhiêu năm mới có, nó sướng biết bao, cô tưởng mình đã quên rồi chứ. Thả người xuống thở một lát.
– Sao cháu lại làm vậy với cô?
– Vừa rồi cô có thích không? Có muốn như vậy nữa không?
Tuấn không trả lời mà hởi lại. Cô vật đầu sang một bên không nói. Câu hỏi của nó đã đá vấn đề về phía cô.
– Bỏ tay ra đi.
Cô đẩy bật nó ra quay vào trong cong người lại như con nhím xù cái lông của mình ra bảo vệ lấy những thứ bên trong. Nhưng khổ cái, con nhím này không có lông, chỉ có lớp vải mỏng trên trễ qua bả vai, treo trên bai bởi hai cái dây, dưới thì ôi thôi. Cô co cụm người, khép chẹt đùi khép chặt miệng con hến, che dấu đi, nhưng lại quên phía sau. Nguyên bờ mông trắng bóc, căng mọng vểnh lên, hướng về nó khiêu khích.
Tuấn khéo léo và nhẹ nhàng cởi mũ giáp. Nằm xuống lết đến bên cô.
– Hơ… hư…
Tuân chộp nhanh tới cô, ôm chặt eo từ đằng sau. Không biết cô đã phát hiện ra nó trần truồng chưa nữa. Cô không cản nó luồn tay xuống dưới cổ mà ôm cô.
– Hôm nay sao cháu dám làm vậy với cô. Cô là bạn mẹ cháu mà.
– Cháu đã làm cô sướng mà.
– Nhưng cháu chỉ nhỏ bằng tuổi con cô thôi. Sao có thể như vậy được.
– Cháu…
Tuấn không đủ vốn để nói tiếp. Nhưng hành động thì không thiếu chiêu số. Cô khẽ giật mình khi nó sờ lên mông mình, nhưng cô không cản nó. Mông cô không kém mẹ tí nào, căng mọng, vểnh ra sau một đường cong hoàn mĩ. Từ phía sau, bờ mông cô khiến bao người phải rớt mắt thất thần mà nghĩ đến tư thế đen tối.
– Mông cô đẹp quá!
– Hừ!
Cô lùi vào trong tách khỏi ma chưởng của nó. Nó sán lạ úp thẳng bàn tay vào cái nơi vẫn đang ứa nước kia.
– Ứ!
Cô giật bắn mình lùi sâu vào trong hơn. Nhưng hình như hết đường rồi. Cô đang rất ngứa ngáy, mỗi lần nó miết nhẹ lên cái khe là cái mông khẽ khẽ co rúm lại.
– Ứ…
Tuất đột nhiên chụm tay lại, đâm mạnh vào. Cô chới với cong người mà chịu đựng, hoặc hưởng thụ. Những tiếng nức nở khó kìm nén làm nó say máu. Nó dám sát vào mông cô, cái ngón tay vẫn như mấy khâu mà đâm vào nhưng âm thầm mưu tính mà đưa cái thứ kia vào. Nhưng cô đã tỉnh hơn nó nghĩ, nó vừa mớm vào cái nơi có nước kia thì bàn tay cô đã với xuống mắm chặt lấy nó rồi.
– Ư… ư… ư…
Say trong khoái cảm dâng trào, cô giơ một đùi lên, tách rộng cách háng cho động tác đâm của nó thêm sâu, thêm sướng.
– Ư. Ư. Ư. Ư…
– Về đi…
Nhìn thằng nhỏ không nhỏ đang hừng hực khí thế, nó xịu mặt ra về. Cũng may, cuối cùng cô không hề trách nó. Nó đã cho cô lên mây hai lần mà. Đợi nó ra về, Lập ngồi dậy tuột phăng mọi dính lúi, chụm ngón tay đâm mạnh vào mình mà ngửa đầu lên thỏa mãn…
Để lại một bình luận