Phần 21
Tuấn hoàn toàn buông bỏ trọng lực bản thân mà đằm lên thân thể mềm nhũn của cô, không có cái nệm nào có thể sánh bằng, vô cùng mềm mại, đàn hồi và ấm áp vô cùng. Một hơi nó hít vào là mang theo một hơi tràn đầy hương thục nữ.
– Ư…
Cô há miệng mà ngân lên một tiếng yêu kiều làm tim nó như nhũn ra. Chiếc áo sơ my trắng của nó bị vứt ra sau. Hai khuôn ngực áp vào nhau, chia cho nhau tưng hơi ấm. Tuấn chồm hổm lên, hai tay nắm lấy vú cô bóp mạnh, miệng ngạm lấy phần lòi ra mà mút mạnh, tưởng như muốn vắt ra từng giọt sữa.
– Ư…
Miệng Hạnh mở lớn mà ngáp ngáp lấy từng ngụm không khí, không phải do đau mà do sướng. Tuấn ngồi dậy, chỉ mất có 3 giây là thoát hết. Thằng em cường tráng bật tung như lò xo thoát khốn, nó gân guốc mà dữ tợn hướng cái đầu về phía cô thị uy.
Cần gấu vải, Tuấn kéo tụt hẳn xuống dưới chân rồi nhanh chóng ném nó ra sau. Cô khép chặt đôi chân nhưng không thể khít nổi. Ở giữa ngã ba cô, cái mu cực đại khác người u lên một cục lớn, rất lớn. Phía dưới là một cái rãnh sâu xẻ cái mu xuống một đường thẳng đến nơi u tối ẩm ướt. Chiếc quần lót đã ướt đẫm phần đững nhanh chóng bị lột ra. Tuấn chồm lên, cầm cái dùi dụi dụi tìm đường.
Tiếng nước nhóc nhép dừng lại, cái đầu rùa đã chui vào một cái hang ướt và rất trơn. Tuấn đẩy mạnh tới:
– Ơ…
Hạnh chồm lêm ôm lấy cổ nó đu xuống. Một cú đẩy mạnh nữa:
– Ơ…
Tuấn như cây thương sắc đi sâu vào cuộc đời cô, một lần nữa lấp đầy sự cô tịch bao nhiêu năm qua. Nhổm mông rút ra đến tận ngoài, nó đã thấm ướt đến chảy rơi xuống. Rồi mạnh mẽ đi vào sâu tận trong cùng những khúc mắc, vượt qua mọi trở ngại mà chạm đến điểm cuối cùng trong lòng cô, chiếm lấy toàn bộ tâm hồn cô.
– Ơ…
Hạnh dang thật rộng chân, hướng khao khát lên trên đón nhận toàn bộ Tuấn, vượt qua mọi cản trở điều tiếng mà đón nhận toàn bộ, ôm trọn lấy nó. Kích thích quá lớn, hai người điên cuồng bay lên tận thiên đường để rồi kết thúc trong tiếng nghẹn nào của cô. Toàn bộ bên trong cô, những ngóc ngách tối tăm nhất, nơi ánh sáng không tới được được Tuấn lấp thật đầy, thật đầy.
Hai thân thể trần truồng thi nhau thở. Họ cùng mong đợi ở nhau, căng thẳng mà kích thích chờ đợi từng giây thời gian tới lúc hai người giao hòa vào một thì bao chờ mong rồi như cỏ khô gặp lửa mà bùng lên mạnh mẽ, trong thời gian ngắn đốt hết những khao khát để rồi kết thúc bằng sự im ắng tĩnh mịch.
Tuấn hơi thu lại, phía dứa rỉ ra làm cô thấy ngứa ngứa. Cô vội đẩy Tuấn ra mà bật dậy. Không hỏi cũng biết cô đi tắm. Lần này, Tuấn không cho cô đi, nhanh tay mà kéo eo cô lại ôm vào lòng.
– Kệ đi cô.
Hạnh lưỡng lự rồi cũng mặc kệ, chỉ với cái gì đó lau sơ.
– Ban nãy thích quá cô ơi.
– Ừ.
Tuấn ngồi từ phía sau vòng tay tới bóp lấy vú cô. Vú cô vừa to vừa đầy, lại rất tròn trĩnh, nó bóp mãi không chán tay.
– Vú cô đẹp quá. Bóp thích lắm.
– Nãy làm rõ mạnh, xem kia, đỏ hết lên rồi.
– Giờ mới thấy, nói vú mới là đúng. Cháu thấy từ vú nghe mới dâm cô ạ.
Tuấn sờ xuống cái mu nổi to tướng của cô, nó gần như trụi lủi, chỉ lơ thơ mấy cọng lông nhạt màu.
– Cái này… cô… gọi sao…
– Gọi là mu đi.
– Mu cô to thật đó, lại rõ mềm nữa, sờ thích thế. Nó to thật, cô khép chân mà không khít được.
– Cháu có chê cái chỗ… nó kì kì lắm.
– Không cô, ai chê mặc người ta, cháu thích lắm.
Mu của cô nổi rất cao. Không thể so sánh với vú cô được, mỗi bộ vị của người phụ nữ đều có hương vị riêng, mỗi nơi có một sức lôi cuốn riêng. Cô có vẻ muốn nói nhiều về cái này nhưng cuối cùng không nói nữa. Cô mạnh dạn với lấy cái của Tuấn mà yêu chiều, vuốt ve.
– Gớm quá.
– Nó sao cô, được không?
– To, dài nữa… làm rỗng… bướm cô rồi.
Hiếm khi được cô nói trực diện như vậy, là bước tiến dài trong quan hệ hai cô cháu.
– Hì hì, cô nói nghe ngộ ngộ quá. Người lớn ai gọi là bướm nữa.
Ngón tay không yên phận của Tuấn miết lên cái rãnh chẻ từ mu xuống, thập thò ở cái cửa hang. Từ lần đầu tới giờ, lúc nào ngón tay nó đi tới đây cũng gặp cảnh lụt lội. Cái lỗ sau khi bị trùng kích vẫn chưa khép nổi miệng lại, nó vẫn đang rỉ ra nhiều nước, hả ra nhiều hơi nóng hổi. Cái nơi này của cô thật non mềm, đối ngược với cài tay cứng của nó, cả bàn tay Tuấn đã ướt đẫm.
Tuấn vạch rộng cái lỗ của cô ra:
– Cô nhìn chỗ này này.
– Ừ sao?
– Cái thứ đẹp nhất là cháu thấy đó.
– Ngược lại thì có.
– Này cô! Cô gọi cái chỗ này như thế nào để từ sau cháu nói theo.
Hạnh lưỡng lự tìm từ mãi, dễ mà khó. Tại cô nhiều tuổi hơn nó. Dù hai người đã hòa tan vào nhau mấy lần rồi nhưng vẫn khó thốt ra được. Chuyện này với vợ chồng thì thoải mái, cô có thể bộc lộ hêt những gì chồng muốn, nhưng với thằng nhóc này nói khó quá.
Như hiểu cái khó của cô, Tuấn nói:
– Chúng ta còn gì ngại, nói đi người yêu.
– Người yêu gì? Vớ vấn.
Cốc cho nó cái, cô cười. Trong lòng cô cũng thích khi nó nói thế, nhưng tuyệt nhiên bên ngoài không thể nhận được. Khi hai người đã gắn kết, ai cũng muốn được gọi bằng cái tên yêu thương nhất, đẹp như màu hồng, ngọt như mật ong.
– Thôi, cô không biết đâu.
– Đi mà cô, nói đi, cháu thương.
Cái lỗ của cô rỉ ra vài những dòng trắng đục, là sản phẩm của cuộc ân ái trước đó. Cái nóng của căn phòng hối thúc cô xoay người lại ôm lấy nó, dướn cái lỗ về phía cây gậy gớm ghiếp kia.
– Ngại lắm. Cháu tự nói đi, thế nào cũng được.
– Ha ha. Gọi là lỗ địt.
– Nói tục quá, cháu cũng ghê gớm lắm đó chẳng vừa đau, chỉ có cô bị lừa thôi.
– Cháu thật lòng mà. Bụng cháu có những gì cô xem hết rồi còn gì.
Để lại một bình luận