Phần 100
Mẹ ở viện hai ngày thì được về, anh đến và đi lo hết mọi thủ tục không cho mình làm gì hết, anh bảo “em cứ ở bên chăm sóc mẹ đi, mấy cái này để anh lo cho”. Mình muốn đưa cho anh ít tiền lương mình mới ứng để anh lo chi phí nhưng anh không cầm, anh bảo “Em cứ cầm lấy đi, anh có đây rồi”.
“Nhưng anh còn đóng viện phí nữa mà”.
“Thì anh sẽ ứng ra là được mà, anh sẽ báo em sau”.
Anh lại gọi taxi đưa mẹ về tận nhà, sức khỏe của mẹ đã rất ổn, chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mấy ngày là hồi phục. Mình và mẹ biết ơn anh nhiều lắm.
Từ hôm mẹ đi viện sau đó về nhà mình phải xin nghỉ làm chăm mẹ, mình sẽ nghỉ đến hết Chủ nhật, thứ hai sẽ đi làm lại bình thường, ở nhà mẹ cũng đã tự lo được với cả mình đã nhờ bác hàng xóm giúp…
Sáng chủ nhật, anh gọi điện bảo hôm nay anh sẽ qua thăm mẹ và chơi với em. Mình vui lắm, vậy là lại được gặp anh. Hôm nay, mình sẽ đưa anh ra vườn cây chơi, dẫn anh đi ngắm cảnh vật núi rừng của vùng quê yên bình này…
Anh đến, còn mang theo cả sữa với hoa quả, anh vào chơi còn dặn dò đủ thứ nữa. Mẹ bảo mình đưa anh ra vườn chơi, vì ngoài vườn cây ra thì nhà mình chẳng có gì, nhưng anh có vẻ thích, anh bảo anh thích được đến những nơi gần gũi với thiên nhiên, yên bình và trong lành như thế này.
Trưa mình đãi anh một bữa cơm toàn rau, nhưng là các món rau của nhà trồng, anh bảo:
– Thịt thì hôm nào chẳng ăn, chán rồi, rau sạch như này ăn mới thích…
Buổi trưa, tranh thủ lúc mẹ đang nghỉ mình đưa anh đi ngắm cảnh vườn cây.
Trời cao nguyên nắng nhẹ, tay trong tay với anh dạo bước dưới những tán cây râm mát trong vườn, mọi thứ thật yên bình và trong lành quá.
Cuối vườn, nơi lưng chừng đồi sau nhà mình có một cái chòi, dành để nghỉ ngơi mỗi khi đi làm vườn, và để cất dụng cụ lao động. Chòi nhô lên cao giữa rừng cây bạt ngàn xanh mướt, có những ô cửa sổ mà khi đứng ở đó nhìn ra, sẽ thấy xa xa là những dãy núi nối đuôi nhau của cao nguyên đại ngàn, những vườn cây cà phê, cao su và các loại cây ăn trái. Ở trên này, hòa mình với thiên nhiên xung quanh, tâm hồn chợt thư thái, không còn chút bụi bặm, ồn ào nơi phố xá…
Anh đứng phía sau, vòng tay qua ôm mình vào lòng, mình nhắm mắt lại và cảm nhận hơi thở của thiên cùng với hơi thở của anh… Cảm giác lúc ấy giống như trong bộ phim Titanic, khi mà chàng Jack đứng ôm nàng Rose ở mũi tàu, trước mặt là đại dương bao la…
‘Every night in my dreams.
I see you, I feel you.
That is how I know you go on.
Far across the distance.
And spaces between us.
You have come to show you go on’.
Thấy yêu đời, yêu anh biết nhường nào…
Trời cao nguyên xanh, nắng vàng trải nhẹ trên các đám lá xanh kéo dài xa tít, không gian tĩnh lặng giữa đại ngàn bao la, cảm giác như thời gian đang ngừng lại, và nơi này chỉ dành riêng cho hai đứa thôi.
Anh ôm mình, dịu dàng và ấm áp, vòng tay ấy đủ cho mình tin tưởng dựa vào, cả thể xác lẫn tâm hồn.
Anh vẫn luôn thế, vẫn nhìn mình với ánh mắt trìu mến thiêu đốt, khiến cho mình xốn xang, mình đã hoàn toàn bị thu phục bởi ánh mắt ấy.
– Anh à, được ở bên anh như thế này, em thấy mình thật may mắn và hạnh phúc…
Hôn nhẹ lên trán mình, âu yếm. Anh cúi xuống và đặt lên môi mình một nụ hôn thay cho câu trả lời. Làm mình lại không thể tự chủ được… Đôi môi anh hút chặt lấy mình không rời, cái lưỡi anh tìm kiếm giúp mình càng thêm khoái cảm.
Anh đắm đuối hôn lên mặt mình, không chỗ nào là anh không tìm đến. Đồ tham lam, anh làm em chết mất…
Anh vẫn đứng ôm mình từ phía sau, anh hôn lên vành tai làm mình thấy bủn rủn cả người, tê dại, tay anh đã luồn vào trong áo, mình muốn anh đưa tay lên bóp vú mình, nó đang thèm muốn bàn tay anh. Nhưng đợi chờ mãi mà anh chẳng đến, anh cứ loanh quanh phía ngoài, mà mình thì thèm quá rồi.
Vừa hôn anh, mình vừa tự lấy tay cởi cúc áo sơ mi ra, lộ cả áo con cùng bộ ngực mình đang phập phồng căng lên, em là của anh… tất cả là của anh.
Anh cúi xuống, nhẹ nhàng nâng niu đôi gò bồng đảo, mình nhắm mắt chờ đợi, mình thấy hồi hộp quá, tim đập thình thịch. Hai bàn tay anh bắt đầu xoa đều lên vú mình, rồi mân mê đầu ti, mình thích quá, sướng quá… Anh nhẹ nhàng cởi khuy áo lót, mình hồi hộp chờ đợi và vỡ òa cảm xúc khi anh bắt đầu ngậm lấy đầu ti và mút nhè nhẹ. Một cảm giác lâng lâng khoan khoái lan truyền khắp cơ thể, mình bắt đầu mềm người ra, còn vú thì cứng lại.
Một bên thì anh liếm, còn bên kia anh đặt cả bàn tay lên xoa, cái ấy của mình không thể dừng rên rỉ được, càng ngày mình càng thấy nghẹn ngào khó thở, hơi thở trở lên gấp gáp hơn. Ở bên trên miệng anh vẫn đang liếm ti mình, tay anh đã đưa xuống vuốt dọc theo đùi ở bên ngoài cái váy mềm, mình thấy nhột quá nổi hết cả gai ốc, anh cứ vuốt tay dọc theo đùi lên xuống như thế, trời ơi, bàn tay anh ma thuật, đi đến đâu mình tê dại đến đó.
Anh đưa cả bàn tay lên xoa vào mông đít mình làm mình buồn quá, cong mông lên, anh liền bóp nhè nhẹ thật kích thích. Mình thích được anh xoa lên mông, vuốt ve lên cái eo và cả đùi mình nữa… và… nơi ấy. Mình muốn bàn tay anh đặt vào nơi ấy quá…
Anh xoa mông, xoa ngực làm cho mình mê đi, mình ngửa mặt lên, mắt nhắm lại chẳng thấy bầu trời xanh đâu nữa, chỉ thấy bồng bềnh như đang bay trên những đám mây. Anh áp sát từ phía sau, mình cảm nhận hơi nóng từ anh đã ngay sát lưng mình, bộ ngực trần của anh cọ sát vào tấm lưng trần của mình đầy kích thích. Mình đưa tay ra sau trong cơn say, bắt gặp dương vật anh lừng lững, vươn cao và to như một củ khoai nóng bỏng, mình run lên khi nắm tay vào nó, cảm giác sướng điên người.
Anh cũng khẽ rên lên khi mình nắm lấy nó mà mân mê theo phản xạ, tay anh luồn vào trong váy mình từ dưới chui lên, thọc qua cả lớp quần lót và đặt nhẹ vào chỗ ấy, anh khiến mình sung sướng quằn quại.
– Em yêu…
– Dạ…
– Em thích không…
Mình gật đầu… Anh lấy tay kéo cái quần lót của mình xuống, nó tụt luôn xuống chân, bàn tay anh đặt chọn lên cái mu của mình, hai ngón tay anh thò vào và ngoáy. Chao ôi… mình sướng quá… không chịu nổi mất… cửa mình ướt nhẹp…
Để lại một bình luận