Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 8

Sói săn mồi – Quyển 8

“Được, một lời đã định, dẫn chúng ta đến mộ tổ Hình gia, ngươi sẽ được toại nguyện.” Đoàn Dự gật đầu đáp, loại chuyện này chỉ cần chủ nhân ra mặt nói một câu thì Cổ Mộ phái dù muốn hay không cũng phải gật đầu.

“Các vị xin hãy theo ta.”

Liếc mắt nhìn qua Hình Ngạn đang hai mắt trợn trừng nhìn mình như muốn nứt ra, khuôn mặt đỏ chót vì giận dữ làm cho Hình Vọng rụt người nhưng nghĩ đến Vương Thu Hân cùng Cổ Mộ phái thì hắn lại cắn chặt răng xoay người bước đi, Hình gia tàn lụi đến thời đại này để hắn nhận trách nhiệm phục hưng gia tộc đi.

Hai giờ sau.

Theo chân Hình Vọng, Đoàn Dự đám người bằng lối cửa sau võ đường tiến sâu vào núi, đường đi không có lối mà hoàn toàn là băng rừng lội suối, Hình Vọng với bổn phận làm người kế tục cha mình nên từ nhỏ đã được dạy dỗ cách nhận biết đường đi đến tổ mộ, sau hai tiếng rốt cuộc đoàn người cũng đến được một hang động lớn ẩn dấu sau một thác nước, quả thật lần này nếu Hình gia cứng miệng không khai thì Đoàn Dự cũng phải tốn khá nhiều thời gian mới có thể tìm kiếm được lăng mộ hiểm hóc này.

“Đoàn công tử, đây chính là tổ mộ Hình gia, phía trước là cửa lớn để vào mộ mà tại hạ hay cha mình chưa từng bước qua, chúng ta chỉ thi thoảng đến đây quét dọn bên ngoài cùng thắp hương trên bàn thờ mà thôi.” Hình Vọng nhìn qua cánh cửa lớn cổ xưa trước mặt mình nói.

“Vậy à? Được rồi ta đã biết, những gì ta hứa hẹn với ngươi chắc chắn sẽ làm.” Đoàn Dự gật gù.

“Đa tạ công tử.” Hình Vọng vui mừng đáp.

“Các ngươi đến thử dùng sức mở cánh cửa kia.” Đoàn Dự hạ lệnh, ngay tức thì năm tên khanh khách phi thân đến cửa lớn.

“Oanh… Oanh… Oanh… Oanh… Oanh…”

Năm chưởng lực đồng thời áp lên cánh cửa nặng nề nhưng Đoàn Dự cùng đám khanh khách đều bất ngờ vì cửa lớn không một chút rung chuyển, năm tên kia người tu vi yếu nhất cũng là Cường Giả tam cấp đấy.

“Toàn bộ lên hết đi, dùng toàn lực.” Đoàn Dự khoác tay, tức thì toàn bộ mười bảy tên khanh khách đã đến trước cửa lớn.

“Ầm… Rầm… Răng… Rắc… Răng… Rắc…”

Mười bảy tên Cường Giả vận dụng mười thành công lực cùng lúc đánh lên cửa lớn rốt cuộc cũng có kết quả, cánh cửa hơn mấy ngàn năm qua chưa di động rốt cuộc cũng thoát bỏ sự lặng im mà từ từ di chuyển.

“Hình Vọng! Theo ta, chúng ta vào.” Đoàn Dự hài lòng nói.

“Ta… ta cũng vào sao?” Hình Vọng cười khổ nói, hắn đã có tội với tổ tiên nay còn dám bước chân vào tổ mộ thật không có mặt mũi.

“Ngươi không tò mò tổ tiên mình cường đại đến thế nào sao, nhanh đi thôi.” Đoàn Dự cười lớn nói rồi rảo bước tiến vào bên trong, phía sau hắn Hình Vọng cũng nhanh đuổi theo vì hắn cũng không nhịn được tò mò.

“Bộp… bộp…”

Đoàn Dự đám người vừa bước chân vào bên trong thì bị cái khí tức cổ xưa cùng huyền bí bao trùm, trước mặt mọi người tối đen như mực.

“Ánh sáng!” Đoàn Dự khoác tay.

“Phụt… phụt… phụt…”

Đã được chuẩn bị từ trước, đám khanh khách mỗi người lấy ra hai ba cây pháo sáng phóng lên khắp không gian, ngay tức thì cảnh tượng bên trong ngôi mộ hiện ra trước mặt mọi người.

Tổ mộ Hình gia kỳ thật là một động đá tự nhiên được cải tạo thành lăng mộ, Hình Thiên một tên Vương Giả chiến công hùng tráng biết bao nhiêu đến khi ngã xuống cũng chỉ là một cái xác nằm trong quan tài đá được đặt thô sơ ngay chính giữa hang động.

“Công tử, phía trên vách tường có chữ viết.” Một tên khanh khách kinh hô với Đoàn Dự làm toàn bộ ánh mắt hướng lên phía trên vách hang động, nơi đó dù qua năm tháng ký tự khắc bên trên đã mờ mịt nhưng vẫn dễ đàn nhận ra bốn chữ…

Chiến Thần Bất Diệt.

Bốn chữ hào hùng làm người ta phải cảm khái và kính trọng.

“Tổ tiên thật bá đạo, đời này ta nhất định sẽ chấn hưng gia tộc.” Nhìn chằm chằm vào bốn chữ lớn, Hình Vọng thầm quyết tâm.

“Hình Thiên Chiến Thần, mạo phạm rồi.”

Đoàn Dự hâm mộ Hình gia không thôi vì có một vị tổ tiên lừng lẫy đến vậy, hắn cúi đầu chắp tay nói rồi ra hiệu cho đám khanh khách.

“Tiền bối, đắc tội rồi.” Mười bảy tên khanh khách cúi đầu trước quan tài nói rồi phi thân bao quanh nó, chúng hít sâu một hơi bắt đầu khai mở nắp quan.

“Cạch… cạch… cạch…”

Nắp quan tài vừa ra thì một cỗ ánh sáng làm chóa mắt toàn bộ đám người, phải một lúc lâu sau chúng mới nhìn rõ bên trong, nơi một bộ xương hoàn chỉnh vẫn đang không ngừng tỏa uy áp kinh người.

“Chủ nhân nói đúng, hài cốt của Hình Thiên quả không đơn giản…”

Đoàn Dự lẩm bẩm nói, bộ xương kia mang lại cho hắn uy áp đến máu huyết muốn sôi trào đủ hiểu lúc còn sống vị cao thủ này là một tồn tại đáng sợ đến không tưởng tượng nỗi, không chỉ hắn mà mười bảy tên khanh khách đồng dạng cũng có cảm nhận như vậy.

Một tiếng trước đó.
Ba Sơn trấn bên ngoài…

“Xuy… xuy…”

Đột nhiên cửa Ba Sơn trấn xuất hiện một nhóm hắc y lạ lẫm tầm trăm tên che kín mặt làm Đoàn gia võ giả chấn kinh, đối phương khí thế cực cường.

“Các vị, Đoàn gia tạm phong tỏa chỗ này, mong đi đường vòng cho.” Tổ trưởng đội 1 tên Đoàn Lạng đứng ra chắp tay nói.

“Phong tỏa? Bọn nhãi nhép các ngươi xuống dưới địa ngục mà phong tỏa… Giết…”

“Giết.”

Giọng nói già nua đầy khinh bỉ vang lên từ đầu lĩnh nhóm hắc y, từ giết vừa ra khỏi miệng lão thì bọn chúng đã động thủ.

“Phốc… Ahhhh… Phốc… Phốc… Ahhhh… Ahhhh…”.

“Địch tập… Địch tập…”

Đoàn gia võ giả đồn trú tại Ba Sơn Trấn nhanh chóng phát ra báo động, hơn nghìn người đổ dồn về nơi đây.

“Oanh… Oanh… Oanh…”

“Phốc… Phập… Oành… Oành… Ahhhh… tay ta… Ahhhh… Giết… Giết…”

Giao tranh nổ ra ác liệt, đám hắc y cùng võ giả Đoàn gia thực lực quá chênh lệch, không ngừng có kẻ ngã xuống mà đa số là người Đoàn gia.

“Oành!”

“Đội số 1 đến đội số 9 chặn địch, đội số 10 mau thông tri cho Đoàn Dự công tử.”

Vừa đón đỡ một quyền của đối thủ xong, một tên đội trưởng gầm lên khi khóe miệng đã tràn ngập máu tươi.

“Rầm… Được, đội số 10 yểm hộ ta.”

Tổ trưởng đội số 10 có tên Đoàn Ngân Bảo cũng vừa bị đánh bay nhưng miễn cưỡng áp chế thương thế hạ lệnh, hắn hướng Hình gia võ đường lao đi.

“Phập…”

Đột nhiên Đoàn Ngân Bảo trợn mắt nhìn xuống dưới lồng ngực mình, nơi một lưỡi kiếm hiểm ác vừa đào một huyết động từ sau ra trước thân thể hắn, hắn chết không thể chết hơn.

“Haha… hôm nay các ngươi không kẻ nào thoát được…”

Ra tay chính là lão già đầu lĩnh nhóm hắc y, lão nãy giờ không tham gia giao chiến mà chỉ ở xa xa lược trận đề phòng có kẻ nào thoát thân, bọn chúng phải diệt sát toàn bộ, xóa sạch mọi dấu vết.

“Ầm… Phốc… Ahhhh… Ahhhh… Tổ trưởng, chúng ta tổn thất quá lớn, bọn chúng quá mạnh…”

Lại thêm không ít võ giả Đoàn gia bị đánh bay cùng chém giết, bọn chúng kinh hãi hướng tổ trưởng hét lên.

“Liều chết mở một đường máu, chúng ta phải truyền tin cho Đoàn Dự công tử.” Đoàn Lạng cắn răng nói.

“Đoàn Lạng ngươi tu vi cao nhất nên có cơ hội đào thoát cao nhất, chúng ta sẽ liều chết yểm hộ ngươi.” Ba tên tổ trưởng còn lại nói.

“Các huynh đệ, kiếp sau gặp lại vẫn là huynh đệ.” Đoàn Lạng hai mắt đẫm lệ nói.

“Được, kiếp sau gặp lại vẫn là huynh đệ, Đoàn gia toàn bộ võ giả theo ta… Giết.”

“Giết… giết…”

“Keng… keng… lũ chuột nhắt này nổi điên gì chứ… Oanh… Oanh…”

Giao tranh lại nổ ra ác liệt hơn bao giờ hết, những cánh tay cẳng chân cùng đầu lâu lăn long lóc trên mặt đường mà hầu hết đến từ phía Đoàn gia võ giả nhưng chúng vẫn không ngừng lao đến như những con thiêu thân làm đám hắc y giật mình.

“Đám người này điên rồi… Oành… Oành… khốn kiếp…”

Đám hắc y thực lực cao cường nhưng không thể một sớm một chiều giết sạch nghìn người, chúng liên tục bị vây công bởi những tên điên liều chết nên bị bó tay bó chân.

‘Ầm… Ầm… chúng đang liều chết để cho tên kia trốn đi… ngăn hắn lại…

Cẩn thận lách mình qua chiến trận, Đoàn Lạng chỉ còn vài bước chân nữa sẽ thoát khỏi vòng vây cuộc chiến thì bị một tên hắc y phát hiện.

“Nhãi ranh, đứng lại cho ta…”

Lão giả hắc y đầu lĩnh tức giận lao đến, kiếm trong tay lão đã thấm đẫm máu tươi.

“Xuy… xuy… ở lại đi lão gia hỏa…”

Một tên đội trưởng mình đầy thương thế nhào đến ôm chầm lấy lão giả khiến lão chậm nhịp, Đoàn Lạng nhân cơ hội lao vút vào bên trong Hình gia võ đường.

“Khốn kiếp… phập…”

Tuột mất con mồi, lão giả một kiếm cắt lấy đầu tên đội trưởng rồi dùng ánh mắt không cam lòng nhìn vào bóng lưng Đoàn Lạng.

“Toàn lực, không để tên nào còn sống sót.” Lão già gầm lên.

“Ahhhh… Ahhhh…”

Ba Sơn trấn chỉ sau nữa tiếng máu tươi chảy thành sông, Đoàn gia nghìn tính mạng nằm xuống nơi đây nhưng chúng cũng kịp kéo theo một nửa đám hắc y tập kích.

“Dọn dẹp thi thể bên ta không để lại dấu vết.” Lão giả đầu lĩnh ra lệnh.

“Tam trưởng lão, tên kia thoát đi liệu có ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta?” Một tên hắc y đến bên cạnh lão giả hỏi.

“Hừ, cũng chỉ vì các ngươi quá phế vật… lão tổ cùng minh chủ, đại trưởng lão nhóm người đã sớm mật phục nơi khe núi, chúng ta chỉ chịu trách nhiệm quét dọn một chút tránh để dị biến phát sinh nên có cá lọt lưới cũng không ảnh hưởng đến đại cục.” Lão giả chính là tam trương lão Minh Giáo – Quách Phong âm trầm nói.

Minh Giáo lần này cao thủ chân chính không phải một trăm tên hắc y này mà là 15 người đang mật phục nơi núi cao theo tín hiệu của Phương Nguyệt, ngoài Dương Kiên thập cấp, Phương Quy Nhất, Ngô Bá là cửu cấp đỉnh cao gần tiếp cận thập cấp thì 12 tên còn lại đều là cửu cấp cũng chính là lực lượng bí mật của Minh Giáo bồi dưỡng trăm năm qua, chúng được gọi là Thập Nhị Minh Vương.

Hình gia mộ tổ…
“Rắc… rắc…”

Nắp quan tài đã đóng lại, bốn tên Đoàn gia khanh khách nâng lên cỗ quan tài mà khiêng đi, nhiệm vụ lần này đã thành công một nửa.

“Thật kỳ lạ, sao ta cứ có cảm giác bất an.” Đoàn Dự bỗng nhiên có dự cảm bất thường nhưng nghĩ mãi không ra ở chỗ nào.

“Công tử, chúng ta đi?” Thấy Đoàn Dự đứng như trời trồng, một tên khanh khách tiến lên hỏi nhỏ.

“À… đi thôi, cẩn thận một chút.” Đoàn Dự hạ lệnh.

“Công tử… công tử… địch tập… địch tập…” Đột nhiên từ bên ngoài cửa mộ, một bóng hình lao đến hét lên khiến Đoàn Dự đám người chấn kinh, Đoàn Dự khuôn mặt khó coi nhanh chóng tiến lên trước.

“Đoàn Lạng, có chuyện gì?” Đoàn Dự dĩ nhiên nhận ra tên đội trưởng tổ 1 này, hắn hỏi gấp.

“Địch tập, chúng vây ráp và đồ sát toàn bộ mọi người.” Đoàn Lạng thở dốc nói, cả người thoát lực ngã phịch xuống mặt đất, ban nãy cũng may Đoàn Dự đám người để lại ám hiệu chỉ đường nếu không hắn thật không thể tìm đến được chỗ này.

“Địch tập? Đồ sát? Không xong, các ngươi mau đưa quan tài đi…” Đoàn Dự lông tóc dựng đứng khi hiểu ra chuyện gì, hắn gầm lên.

“Haha… Đoàn Dự công tử sao lại hốt hoảng như vậy.”

Đám khanh khách còn chưa kịp di động thì một đám người lạ lẫm hiện thân trước cửa động đã làm cho toàn bộ hoảng sợ, đi đầu là một lão giả quen thuộc với Đoàn Dự, Minh Giáo đại trưởng lão Phương Quy Nhất.

“Phương Quy Nhất, ra là Minh Giáo các ngươi dở trò, chủ nhân ta tính tình các ngươi cũng hiểu rõ?” Đoàn Dự phẫn nộ nhìn Phương Quy Nhất hét lớn còn trong đầu hắn đang suy tính vô vàn kế sách, đối phương hiện thân không che mặt làm hắn biết chúng nhất định sẽ không để một kẻ nào thoát khỏi nơi đây.

“Chúng ta ngược lại rất rõ là đằng khác, chính vì thế các vị hôm nay sợ là ngày cuối ở dương gian rồi.” Phương Quy Nhất cười nói.

“Haha Phương trưởng lão thật tự tin, chủ nhân ta thủ đoạn các ngươi không bao giờ tưởng tượng nổi.” Đoàn Dự cười lạnh nói, hài cốt Hình Thiên hắn không chắc có thể giữ nhưng hắn vẫn có đủ tự tin có thể thoát thân rời khỏi đây và đó cũng là ngày Minh Giáo hứng chịu lửa giận từ Ma Tôn.

“Đoàn công tử là nói đến cỗ năng lượng tà dị bảo hộ ngươi sao? Ma Tôn cũng chỉ là cửu cấp mà hôm nay Minh Giáo ta là đến một vị thập cấp, ngươi liệu có còn tự tin không?” Phương Quy Nhất cười lớn nói.

“Thập cấp? Được Minh Giáo coi trọng như vậy thì Đoàn Dự ta có chết cũng đầy đủ tự hào rồi… hahaha.” Đoàn Dự ngửa đầu cuồng tiếu cười, nếu là thập cấp hắn biết mạng mình tám chín phần sẽ chôn tại đây.

“Nhãi con, chủ nhân ngươi phế đi cháu trai ta, ta lại giết của hắn hơn nghìn tên thuộc hạ cùng cướp đoạt bảo vật của hắn coi như bước đầu báo thù đi, lão phu thật tò mò ma khí của Ma Tôn có lợi hại như lời đồn không?” Dương Kiến thân hình chớp động xuất hiện ngay trước mặt Đoàn Dự nói.

“Răng… Rắc… Răng… Rắc… thật là thập cấp…”

Lão giả vừa xuất hiện đã ép đến Đoàn Dự không thở nỗi, gương mặt hắn trắng bệch, xương cốt trong người răng rắc muốn vỡ nát.

“Kích phát cỗ lực lượng kia đi, ngươi chỉ có một cơ hội.” Dương Kiến nhìn đến Đoàn Dự như nhìn lấy sâu kiến nói.

“Lão già khốn kiếp, như lão mong muốn.” Đoàn Dự phẫn nộ gầm lên.

“Graooooo… Graooooo… Graoooo…”

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 8


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)