Thân lĩnh ngộ Đại Địa chi đạo, Ma Ảnh vốn thân thể đã như một cây đại thủ vươn hàng vạn cái rễ nhỏ bao trùm lấy mặt đất mà hấp thu linh khí trời đất nay lại được Long chuẩn bị cho riêng một vùng đất như Hàm Dương chẳng khác nào cá gặp nước.
Hàm Dương hiện tại tuy nghèo nàn nhưng trước đây là kinh đô của Tần quốc trong tay Thủy Hoàng Đế – Tần Thủy Hoàng, là kinh đô đầu tiên của đế quốc nhất thống Trung Hoa đại lục nên Hàm Dương bản chất đã là vùng đất địa linh nhân kiệt, linh khí sung túc nhưng ít bị các thế lực dòm ngó vì Thiểm Tây trung tâm có phân đà lớn của Thập Lục Tháp, ai lại muốn suốt ngày bị một con quái vật dòm ngó đâu.
“Oanh… Oanh…”
Linh khí ào ạt như biển xâm nhập cải tạo thân thể Ma Ảnh trong ngoài ngày một cứng cáp hơn, quá trình này giống như võ giả luyện thể lợi dụng dược vật tráng dương kiện thể có điều Dịch Cân Kinh là sử dụng đến năng lượng tự nhiên, tinh hoa đất trời.
… Thiếu Lâm Tự.
“Vẫn chưa có tin tức gì của Đạt Ma Thiền Viện năm vị lão tăng?” Tru Ma Thánh Tăng sắc mặt âm trầm hỏi.
“Vẫn chưa thưa sư phụ, cả năm như bốc hơi khỏi nhân gian tuy nhiên Cực Lạc Thánh Thiền Sư sau khi dùng vô thượng phật chú đã phát giác được khí tức của năm vị tăng sư xuất hiện tại Phúc Kiến, điều này trùng hợp với địa điểm mà chúng ta phát hiện ra tung tích của Bất Tử Lão Nhân từ đó suy đoán sự biến mất của năm vị tăng sư chắc chắn có liên quan đến lão.” Vô Danh Thánh Tăng nói.
“Hừ, Ma Tôn thằng điên kia đúng là không phải là loại tốt đẹp gì, Bất Tử Lão Nhân ắt hẳn là quá khó nhằn hắn nuốt không trôi mới đẩy cho chúng ta, ngươi lần này là phạm sai lầm không nhỏ.” Tru Ma Thánh Tăng răn dạy.
“Vâng thưa sư phụ, đệ tử cũng là vì Dịch Cân Kinh nên mới đáp ứng hắn.” Vô Danh Thánh Tăng hối hận nói.
“Chuyện đã rồi thì coi như xong đi, Thiếu Lâm Tự ta cũng không thiếu cao thủ nhưng nhất định phải xử lý cho tốt tránh dị nghị trong phái, chuyện Bất Tử Lão Nhân tạm thời hoãn lại, chúng ta vừa mới thu Võ Đang phái nên cần phải tập trung nguồn lực nuốt trọn nó trước khi xử lý chuyện khác.” Tru Ma Thánh Tăng nói.
“Vậy chuyện Dịch Cân Kinh? Tên kia ngày càng nguy hiểm, đệ tử sợ rằng một thời gian nữa không ai có thể uy hiếp được hắn.” Vô Danh Thánh Tăng hỏi.
“Dịch Cân Kinh chỉ là thứ yếu, Xá Lợi đại hội mới là quan trọng với chúng ta, chỉ cần có Xá Lợi trong tay thì ta nhất định sẽ bước được thêm một bước, lại nói diệt đi Ma Tôn chính là có thể thu về Dịch Cân Kinh chẳng phải sao?” Tru Ma Thánh Tăng cười lạnh.
“Ý sư phụ là?” Vô Danh Thánh Tăng hai mắt trợn mở.
“Ma Tôn vật cản đường này ta nhất định phải xóa bỏ bằng bất cứ giá nào trước khi Xá Lợi đại hội diễn ra, lão phu đã liên hệ với Khổng gia và đạt được thỏa thuận với họ, ngay sau khi ổn định Võ Đang xong thì cũng là lúc tiễn vị Chấp Pháp trưởng lão này xuống suối vàng.” Tru Ma Thánh Tăng khoác tay nói.
… Võ Đang.
Võ Đang từ sau đại hội hợp nhất với Thiếu Lâm đã hoàn toàn thay đổi, toàn bộ cấp chấp sự và trưởng lão đều bị bãi bỏ, đến ngay cả cái ghế tông chủ nếu không có Trương Tam Phong ra mặt thì sợ cũng không còn nốt, ấy vậy mà làm tông chủ nhưng Trương Tam Phong chẳng khác nào bù nhìn không có một chút quyền lực trong tay.
Ngồi trên ghế tông chủ, Trương Tam Phong sắc mặt ảm đạm một mảnh vì tình cảnh thê lương của Võ Đang hiện tại, toàn bộ xuất phát từ việc Cửu Tiêu Chân Nhân sau khi từ Thiếu Lâm Tự trở về đã biến đổi thành một con người khác, lão bây giờ chẳng khác nào một tăng sư suốt ngày niệm kinh tụng phật và hoàn toàn nghe lời Thiếu Lâm Tự.
Nói là hợp nhất với Thiếu Lâm nhưng trong Võ Đang ai cũng hiểu là Võ Đang nhận Thiếu Lâm vi chủ và trở thành miếng bánh để Thiếu Lâm xâu xé.
“Bái kiến tông chủ! Thiếu Lâm Tự vừa truyền lệnh rằng ba ngày nữa sẽ tiếp nhận Võ Đang sản nghiệp cùng môn phái bảo khố, tài nguyên phân phát cho các đệ tử tạm thời ngưng lại đợi Thiếu Lâm Tự quyết định sau.”
Một tên đệ tử tiến tới trước mặt Trương Tam Phong chắp tay nói, thân làm một phần tử Võ Đang chưa bao giờ hắn cảm giác được nhục nhã như bây giờ nhưng lại không dám nhiều lời, đã không biết bao nhiêu người đứng ra phản đối và kết cục đều đã trở thành vong hồn dưới tay Cửu Tiêu lão tổ.
“Haha… tốt lắm… tốt lắm…”
Trương Tam Phong cười lớn đầy mỉa mai, làm tông chủ mà bất lực nhìn môn phái đi vào con đường sụp đổ ngay trước mặt là tình cảnh bi ai đến cỡ nào đây.
“Không cần đau khổ như vậy, Võ Đang các ngươi vẫn còn có thể cứu được.”
Đột nhiên một bóng hình tại thần không biết quỷ không hay xuất hiện cạnh Trương Tam Phong làm lão giật mình.
“Ngài chẳng lẽ là?” Trương Tam Phong sau giây phút hoảng sợ thì nhận ra khí tức quen thuộc của đối phương, là kẻ lần đó xuất hiện cưỡng ép thu lấy sinh tử lão.
“Chính là ta, chủ tử đã biết tin Thiếu Lâm Tự chuẩn bị nuốt chửng Võ Đang các ngươi.”
Hiện thân là Quách Ngoan một trong hai Ma Tướng, ngày đó sau khi Cửu Tiêu Chân Nhân được Thiếu Lâm Tự cứu đi thì Long đã mưu tính lên Võ Đang với con bài Trương Tam Phong này.
“Nếu tiểu nhân đoán không nhầm thì chủ tử của chúng ta chính là…”
“Chính là Ma Chủ đại nhân, ngươi không cần nghi ngờ.” Quách Ngoan chặn đứng lời Trương Tam Phong.
Trương Tam Phong gật gù vì lão từ sớm đoán được tám chín phần, người dám vượt mặt Thiếu Lâm Tự mà mưu đồ lên Võ Đang trên giang hồ hiện tại không nhiều.
“Thiếu Lâm Tự đám lừa trọc kia sớm muộn sẽ nuốt chửng Võ Đang đến tận xương tủy nhưng Ma Chủ lại khác, Đoàn gia hay Đào Hoa Đảo chính là minh chứng, chỉ cần tận trung với chủ nhân thì đãi ngộ của các ngươi chỉ có tăng không giảm.” Quách Ngoan nói.
“Tiểu nhân đã sớm biết như vậy nhưng Thiếu Lâm Tự người đông thế mạnh, Võ Đang hiện tại sau trận chiến với Ma Chủ tiêu hao quá lớn chỉ còn lại Cửu Tiêu Chân Nhân nhưng… cha ta đã biến thành người khác…” Trương Tam Phong đắng chát nói.
“Mọi chuyện đều nằm trong tính toán của chủ nhân, Thiếu Lâm Tự mạnh cũng có người đi đối phó, nhiệm vụ ta giao cho ngươi thế nào rồi, có nắm được bằng chứng nào chống lại Thiếu Lâm Tự không?” Quách Ngoan khoác tay nói.
“Đã là thế lực lớn thì dĩ nhiên không thiếu những chuyện làm trong bóng tối, Võ Đang cùng Thiếu Lâm giao hảo nhiều năm qua nên thường cùng nhau làm nhiều điều không minh bạch trong đó việc cống nạp lên Thập Lục Tháp, theo sổ sách mà tiểu nhân nắm được thì con số Thiếu Lâm Tự cùng Võ Đang dùng thủ đoạn che dấu đã lên tới 200 vạn viên long thạch.”
Trương Tam Phong nghiêm mặt nói, Võ Đang đã sắp sửa diệt vong nên lão cũng không cần gì phải dấu.
Thập Lục Tháp là đệ nhất thế lực chưởng khống giang hồ nên các thế lực lớn nhỏ hằng năm đều phải cống nộp lên ba phần tài nguyên, Võ Đang cùng Thiếu Lâm Tự đều là các thế lực thăm căn cố đế lâu đời nên tài nguyên vô cùng sung túc bởi vậy luôn tìm thủ đoạn che dấu hòng cống nộp ít hơn, kỳ thật không chỉ Thiếu Lâm Tự cùng Võ Đang mà các thế lực lớn nhỏ trên giang hồ đều như vậy, Thập Lục Tháp đương nhiên biết nhưng đều mắt nhắm mắt mở cho qua vì một khi động đến sẽ làm giang hồ triệt để hỗn loạn.
“Tốt lắm, ngươi phải nắm thật kỹ sổ sách đồng thời liên hệ với những Võ Đang cao thủ không muốn quy phục Thiếu Lâm Tự, Cửu Tiêu Chân Nhân hay Thiếu Lâm Tự bên kia đều không phải đối thủ trong tay Ma Chủ nhưng đến lúc đó các ngươi phải đồng lòng thuận theo chủ nhân an bài, tin ta đi mọi kẻ dám chống lại chủ nhân đều không có kết cục tốt.” Quách Ngoan cười nhạt nói.
“Chuyện này đại nhân yên tâm, nếu Ma Chủ có thể bảo hộ Võ Đang để Võ Đang vẫn là một đại phái thì chúng ta nguyện sống chết ra sức vì chủ nhân.” Trương Tam Phong bỏ qua uy nghiêm quỳ dưới chân Quách Ngoan nói.
“Ma Chủ chưa bao giờ nuốt lời, chuẩn bị thật tốt đi, thời điểm Thiếu Lâm Tự đám lừa trọc kia đến cũng là lúc chủ nhân giáng cho Thiếu Lâm Tự một đòn chí mạng.” Quách Ngoan cười nói, thân ảnh lão mờ ảo rồi tan biến như một cơn gió.
“Thiếu Lâm Tự, các ngươi nuốt không trôi Võ Đang ta. Cửu Tiêu Chân Nhân, lão cha ngươi đã phản bội Võ Đang thì đừng trách kẻ làm con này phải vô tình.” Trương Tam Phong nhìn lên tấm biển lớn ba chữ Võ Đang Phái được đặt trang trọng trên cao âm trầm nói.
Biển Hoa Đông… trên một chiếc tàu lớn…
“Thánh Sứ, các ngươi lần này thất bại làm tổ chức tổn thất 10 vạn viên long thạch nhưng nguy hiểm hơn là suýt nữa làm tổ chức bại lộ, các bậc bề trên sớm muộn sẽ mở một cuộc họp hòng luận tội ngươi.”
Trước mặt Thánh Sứ là một hắc nữ nhân gương mặt xấu xí, hai mắt hiểm ác cười lạnh nói.
“Chuyện của ta không cần Ác Sứ ngươi để tâm, ta nghe nói việc ngươi dám điều động lực lượng tập kích một thế lực cấp bậc Thủ Hộ ở phương nam cũng khiến các bậc bề trên tức giận không ít.” Thánh Sứ cười đáp.
“Ngươi…” Nữ nhân xấu xí căm giận vì bị chọc trúng chỗ đau, mụ là Ác Sứ một trong những sứ giả cùng cấp bậc với Thánh Sứ.
“Hai người các ngươi thôi châm chọc lẫn nhau đi, tình thế hiện tại quá mức rối ren cần chúng ta hợp lực mới có thể hoàn thành nhiệm vụ được giao.”
Kẻ thứ ba xuất hiện là một hồng y lão giả có khuôn mặt nhọn hoắt, lão nhìn đến Thánh Sứ và nữ nhân nói.
“Hồng Sứ, lần này ta làm tổn thất của tổ chức 10 vạn viên long thạch nhưng đổi lại nhận được một tin tức không tệ, thứ đồ mà Ma Tôn muốn thu lại là một bộ xương cốt.”
Thánh Sứ âm trầm nói, lão giả kia cũng như hai người hắn thuộc cấp sứ giả chuyên môn làm việc bên ngoài có biệt danh là Hồng Sứ.
“Một bộ xương? Hắn cần một bộ xương để làm gì?” Ác Sứ ngạc nhiên.
“Ta không biết có điều bộ xương kia không đơn giản, theo lời thuộc hạ của ta thì bên trong nó ẩn chứa năng lượng không tầm thường, rất quỷ dị.” Thánh Sứ đáp.
“Chuyện này tổ chức đã điều tra qua, bộ xương ngươi nói rất có thể là của Hình gia tổ tiên một tồn tại khủng bố nhưng trải qua thời gian quá dài, tin tức quá đỗi mơ hồ nên không thể xác định chính xác.” Hồng Sứ nói.
“Ma Tôn rốt cuộc là tu luyện loại ma công gì mà thực lực tăng tiến quá mức đáng sợ, nếu Thần Địa chúng ta thu được ma công này chẳng phải thiên hạ đã nằm trong tầm tay?”
Ác Sứ hưng phấn nói, thì ra tổ chức thần bí sau lưng bọn chúng có cái tên hai chữ là Thần Địa.
“Tám chín phần mười là Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp, Long Chi Huyết cũng là nằm trong tay hắn.” Hồng Sứ cười đáp.”
“Các bậc bề trên đã xác định?” Ác Sứ trợn mắt hỏi.
“Đúng thế, dưới bầu trời này ngoài bộ ma công chí cực đến từ Thần giới này thì không còn môn ma công nào có thể giải thích cho sự tăng trưởng thực lực đến biến thái của Ma Tôn được.”
Hồng Sứ cười lạnh, Thần Địa ắt hẳn lai lịch không tầm thường mới nắm rõ tường tận tin tức đến vậy, dù sao Cổ Phong truyền ra ngoài bộ ma công này cũng không có bao nhiêu người biết được.
“Vậy khi nào chúng ta động thủ?” Ác Sứ hưng phấn hỏi.
“Động thủ? Động thủ cái gì?” Hồng Sứ trợn mắt.
“Thì động thủ diệt sát Ma Tôn thu về ma công cùng Long Chi Huyết, chẳng lẽ lão già ngươi quên Thần Địa chúng ta vì sao tồn tại sao?” Ác Sứ nghi hoặc hỏi.
“Ma Tôn hiện tại diệt Cường Giả thập cấp như chó gà, không ngoại trừ thập nhất cấp siêu cấp cao thủ cũng không áp chế được hắn thì ngươi bảo chúng ta ai đi làm thịt hắn? Ngươi sao?” Thánh Sứ hiếm có cơ hội liền châm chọc Ác Sứ.
“Ngươi…”
“Thánh Sứ nói đúng, Thần Địa ta không thiếu những tồn tại có thể diệt sát Ma Tôn nhưng không thể đến đây, quan trọng nhất là chúng ta đã xác định được mục tiêu cần nhắm tới, có rất nhiều cách khác nhau mà không cần sử dụng đến vũ lực.”
Hồng Sứ cơ trí nói, Thần Địa cao thủ có thập nhị cấp thậm chí là cao hơn nhưng đều không tại Trung Hoa, nếu loại cao thủ nắm trong tay sức mạnh hủy diệt này mà xuất động vượt qua ranh giới quốc gia thì sẽ kéo theo sự chú ý của các thế lực Thủ Hộ, lúc ấy cái được sẽ không bù đắp nổi cái mất.
“Phải rồi Ác Sứ, năm kiện thần binh ngươi lấy được từ phương nam ngoài một kiện đã bán đi thì chuyện đấu giá bốn kiện còn lại chuẩn bị tới đâu rồi?” Hồng Sứ như nhớ tới chuyện gì hỏi tiếp Ác Sứ.
“Chuyện này ngươi cũng quản? Hắc hắc… Tiết lộ cho hai người các ngươi một chút cũng không sao, ngoài thanh đao quá sức nặng kia thì còn lại bốn kiện thần binh này ta sẽ cho bán đấu giá tại bốn nơi trên khác nhau trên tinh cầu, từ đó phủ sạch mọi quan hệ của Thần Địa ta với chuyện tập kích thế lực Thủ Hộ, ngoài ra còn thu về cho tổ chức một món tài phú khổng lồ, các bậc bề trên chắc hẳn sẽ theo đó mà cất nhắc ta lên chức vụ Chưởng Sứ… hahaha…”
Ác Sứ khoe khoang nói, mụ luôn thèm muốn chức vụ Chưởng Sứ có thể chưởng khống lực lượng sứ giả của Thần Địa mà đây là cơ hội lớn lao để mụ có thể lập công.
Để lại một bình luận