Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 7

Sói săn mồi – Quyển 7

“Lão tổ a lão tổ, Minh Giáo quyết định lần này liệu có chính xác?”

Nhìn lên bầu trời đầy sao, Phương Quy Nhất thầm nghĩ trong đầu, để cài cắm Phương Nguyệt đến bên cạnh Đoàn Dự đã khiến lão tốn không ít công sức mà không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn đã phải dùng đến nàng, lần này dù Minh Giáo có thành công hay không thì số phận Phương Nguyệt đã được định đoạt, mọi manh mối đều phải bị dọn dẹp sạch sẽ.

Thiểm Tây.

Ba Sơn trấn.

Là một trấn nhỏ, Ba Sơn trấn nằm ở lưng chừng núi, dân số hơn nghìn lấy nông nghiệp làm nguồn sống.

Ba Sơn võ đường là một võ quán nhỏ có hơn năm mươi võ đồ, đa số là thiếu niên trẻ nhỏ trong trấn đến rèn luyện thân thể, võ sư là Hình Ngạn, năm nay 54 tuổi thân hình tráng kiện, võ học cũng có chút tên tuổi ở Thiểm Tây.

“Cha! Qua năm Ý Nhiên đã mười sáu tuổi, con nghĩ nên cho con bé ra ngoài mở mang tầm mắt một chút.”

Nói chuyện là con trai trưởng của Hình Ngạn – Hình Vọng, hắn năm nay 22 tuổi, thân hình cao to rắn chắc nhờ luyện võ từ nhỏ và cũng là người được xác định kế nghiệp cha làm chủ võ đường trong tương lai, võ đường Hình gia cha truyền con nối là truyền thống của gia tộc.

“Phải đó đại bá, Ý Nhiên lớn lên đẹp như vậy cũng nên ra ngoài kiếm lấy một vị công tử gia nha.”

Ở cạnh Hình Vọng là một cô gái xinh xắn tầm mười chín tuổi, nàng thắt tóc bím, đôi mắt đen xoay tròn chứng tỏ khá nghịch ngợm.

“Hừm… nhưng ta thật là lo lắng a.”

Hình Ngạn trước lời nói của con trai không để vào tai nhưng nghe cô gái nói lại cười khổ không thôi chứng tỏ nữ nhân này bối cảnh cũng không nhỏ.

“Cha! Ở Thiểm Tây thành phố bên kia có sư phụ Huân nhi, hay là để Ý Nhiên đến đó, như thế chúng ta cũng yên tâm đi.”

Huấn Vọng thấy cha mình đang lưỡng lự nên nháy mắt với cô gái nói.

“Phải nha, ở Thiểm Tây thành phố thì đại bá không cần lo lắng rồi.” Cô gái trẻ gật cái đầu nhỏ nói.

“Ai da… được rồi, thế thì theo ý các ngươi đi.”

Hình Ngạn mệt mỏi ngồi xuống nói, chim non rồi cũng đến lúc rời xa cha mẹ, hắn biết không thể bảo hộ con gái suốt một đời nhưng có chút không nỡ a.

“Ý Nhiên, đại bá là đồng ý rồi!”

Cô gái trẻ nháy mắt với một nữ nhân đang núp sau cánh cửa và cũng là Hình Ý Nhiên, hòn ngọc trên tay Hình Ngạn, nàng chưa bước qua tuổi mười sáu mà đã trổ mã khá đẹp, vòng eo con kiến, đồi núi cao vút cùng khuôn mặt tuyệt mỹ ắt hẳn lớn lên là một mỹ nhân bại hoại.

“Cảm ơn cha, cảm ơn Huân tỷ!” Hình Ý Nhiên vui sướng nắm tay cô gái trẻ nhảy cẫng lên.

Nhìn con gái vui vẻ, Hình Ngạn cũng phần nào vui lây, hắn không phải yên tâm con gái mà là yên tâm ở cô gái trẻ kia, dù không biết nàng bối cảnh như thế nào nhưng hắn biết phải là thế lực lớn vì từ khi nàng đến đây bọn tiểu phỉ trên núi là hoàn toàn biến mất như chưa từng tồn tại.

Ba Sơn trấn địa bàn xung quanh toàn rừng núi nên tiểu phỉ cướp bóc là thường xuyên diễn ra, Hình Ngạn cũng không ít lần giao thủ với đám cường đạo kia nên biết rõ chúng liều chết như thế nào, lại có thêm địa hình hiểm trở nên tiêu diệt chúng dường như là không thể, quân đội cũng nhiều lần vây quét nhưng không thành đến khi cô gái trẻ này theo Hình Vọng từ đại hội võ thuật Thiểm Tây trở về thì mọi chuyện đều được giải quyết.

Nàng nói nàng tên Vương Thu Hân nhưng Hình Ngạn không tin, có điều suy đi tính lại nàng bối cảnh sâu như vậy muốn làm hại Hình gia là quá dễ dàng rồi, nhìn ánh mắt của nàng với con trai mình làm Hình Ngạn lại thở dài, với bối cảnh thấp kém như Hình Gia thì sợ rằng tình yêu nam nữ này chẳng khác gì một tấm bi kịch.

So với người ta, Hình gia quá là không ra gì rồi.

“Rầm… rầm… rầm…”

“Xuy… xuy… xuy… xuy…”

Đột nhiên Ba Sơn trấn bình yên cứ vậy bị những tiếng động lớn làm cho hỗn loạn, trên bầu trời phô thiên cái địa những bóng đen phi thân đến phong tỏa không gian, bên dưới lối vào và cửa ra của trấn nhỏ cũng bị từng tốp hắc y chiếm lĩnh ra lệnh di tản, dân chúng hoảng sợ dọn dẹp đồ đạc tháo chạy và chỉ qua mười mấy phút Ba Sơn trấn hoàn toàn giống như một lồng giam nội bất xuất ngoại bất nhập.

Là võ giả tuy chưa đột phá đến cấp bậc Cường Giả nhưng Hình Ngạn vẫn cảm giác được cái không khí đè nén đến khó thở bao trùm toàn bộ không gian, hắn khoác tay ra hiệu cho Hình Vọng ba người lùi về phía sau.

“Cạch… cạch…”

Ánh mắt Hình Ngạn co rút vì cánh cổng Hình gia võ đường bị người đẩy ra, bước vào là một nhóm người mà đi đầu là một thanh niên trẻ tuổi ăn mặc sang trọng, tay phe phẩy quạt nhỏ giống hệt một công tử gia mà còn có thể là ai ngoài con hàng Đoàn Dự đây.

Hình Ngạn cùng hai con không hề nhận biết Đoàn Dự cùng đám người sau lưng, cả ba theo bản năng nhìn về Vương Thu Hân, chúng là vì nàng mà đến sao.

“Không… không liên quan đến ta.” Vương Thu Hân lắc đầu nguầy nguậy.

Phía đối diện, Đoàn Dự đã đến trước mặt Hình Ngạn với nụ cười trên khóe miệng, sau lưng hắn hai mươi tên khanh khách đồng thời tỏa ra khí thế bức người làm Hình Ý Nhiên mặt mũi trắng bệch phải nhờ đến Vương Thu Hân che chắn mới ổn định lại.

“Hình gia Hình Ngạn là các hạ?”

Đoàn Dự trực tiếp nhìn đến Hình Ngạn hỏi, ba người sau lưng còn quá trẻ, hắn cũng có chút kinh ngạc trước vẻ đẹp của Vương Thu Hân cùng Hình Ý Nhiên nhưng việc chủ nhân giao phó vẫn đặt lên hàng đầu.

“Chính là tại hạ, không biết thiếu gia danh tự?”

Hình Ngạn chắp tay nói, hắn là cố gắng trấn tĩnh bản thân vì không kìm được hoảng sợ trước đám người này, có thể Hình Vọng hay Hình Ý Nhiên còn quá trẻ không cảm giác được nhưng Hình Ngạn là linh cảm được hai mươi người sau lưng thanh niên này đều là cao thủ, mà thậm chí đều rất có thể là Cường Giả hàng thật giá thật, loại siêu cấp cao thủ hắn không dám va chạm ngay cả trong tưởng tượng.

“Uy! Các ngươi đám người này thật không biết trên dưới, từ đâu đến thì mau trở về đó đi đừng để bản cô nương tức giận.”

Nhìn khí thế dọa người của hai mươi tên cao thủ, Vương Thu Hân không nhịn được đứng ra lên tiếng, nàng hẳn biết đám người này có Cường Giả nhưng nàng không sợ, sau lưng nàng cũng có Cường Giả mà còn có không ít.

“Xin hỏi cô nương là?”

Đoàn Dự nheo mắt nhìn sang Vương Thu Hân hỏi, hôm nay lão thiên có đến thì hắn cũng phải hoàn thành nhiệm vụ đừng nói một đứa nhóc con vắt mũi chưa sạch.

“Ngươi không xứng, mau mau cút.” Vương Thu Hân chán ghét loại công tử gia khoái khoe mẽ như Đoàn Dự con hàng này, nàng chống nạnh hét.

“Không tính toán với ngươi, Hình Ngạn các hạ, chúng ta có thể bàn chuyện riêng chứ?” Đoàn Dự cười nhạt hướng Hình Ngạn nói.

“A… chuyện này…” Hình Ngạn không biết xử lý ra sao, đám người này một người thôi cũng đủ giải quyết hắn đừng nói là tiếp hai mươi người, lá gan của hắn cũng không to lắm.

“Ngươi không để bản cô nương vào mắt? Nói mau ngươi là ai?” Vương Thu Hân như con thú xù lông vì bị Đoàn Dự bỏ qua, nàng chửi ầm lên.

“Ồn ào! Cầm nàng xuống cho ta.” Đoàn Dự hết chịu nỗi hướng một tên khanh khách ra lệnh.

“Vâng!”

Một trong hai mươi tên khanh khách thân hình chớp động chỉ trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Vương Thu Hân khiến Hình Ngạn đám người chấn kinh, lão giả bàn tay một chụp ý đồ bắt lấy cô gái trẻ.

“Cuồng đồ lớn mất.”

Bàn tay khô gầy chỉ còn cách cái cổ trắng ngần của Vương Thu Hân vài tấc thì trong tích tắc một thân ảnh hiện ra che chắn lấy nàng, là một lão bà khí tức cực cường, quải trượng trong tay mụ đánh thẳng đến bàn tay lão giả khanh khách rồi tựa thế ấn một đập vào lồng ngực lão, nhanh đến lão giả không kịp phản ứng.

“Rầm!”

“Phụt… Phốc…”

Ăn một trượng chính diện, lão giả bay vút ra sau kèm một búng máu tươi trên không, ngay tức thì hai tên khanh khách khác xuất hiện tiếp được lão hạ xuống sau lưng Đoàn Dự.

“Công tử! Là Cường Giả lục cấp.” Một tên khanh khách tiến lên nói nhỏ vào tai Đoàn Dự.

“Bà bà, bọn chúng bắt nạt Hân nhi nha… huhu… huhu” Vương Hân Nhi còn chưa hết hoảng sợ bởi hành động của lão giả kia mà ôm chầm lấy lão bà vừa xuất hiện khóc rống lên.

“Yên tâm, có bà bà ở đây không ai khi dễ được tiểu Huân nhi.” Lão bà cưng chiều vỗ về Vương Thu Hân nói.

“Coi bộ Cổ Mộ thật là muốn nhúng tay vào chuyện này sao?”

Tình báo nói rõ Hình gia có thể có dính líu đến Cổ Mộ vậy thì cô gái kia cùng lão bà bà này hẳn là Cổ Mộ phái, Đoàn Dự cười lạnh nói.

“Các ngươi là ai?” Lão bà ngẩn ngươi không ngờ danh tính của mình lại bị đối phương biết được.

“Bà bà, quản chúng là ai, mau đánh đám người xấu xa này một trận đi a.” Vương Huân Nhi cong môi nũng nịu.

“Lão bà! Khuyên các ngươi một câu không nên dính vào chuyện này, chúng ta không muốn động chạm đến Cổ Mộ nhưng đồng dạng các ngươi cũng nên biết điều không nên vì những thứ nhỏ nhặt dẫn đến đại chiến vô ích.”

Đoàn Dự chắp tay nói, Cổ Mộ bên kia hắn biết có dính dáng ít nhiều đến chủ nhân nên không muốn va chạm quá sâu, có điều nếu đối phương không biết điều hắn cũng không còn cách nào khác a.

Hình gia ba người từ lâu đứng sau xem kịch đầu óc đã mông lung một đoàn, Hình Ngạn đến giờ đã rõ lai lịch Vương Thu Hân, chính là Cổ Mộ phái một trong các đại phái có điều giờ hắn là đang bận tâm đến chuyện tại sao đám người kia đến tìm mình, Hình gia thời đại này có gì đáng để một thế lực như vậy đến tìm đến đâu chứ.

“Bà bà…” Vương Huân Nhi hồi lâu thấy bà bà không động nên cau mày lung lay cánh tay của lão bà, nàng có dự cảm không tốt.

“Huân nhi, đừng nháo. Chuyện này chúng ta thật không nên nhúng tay vào.”

Lão bà thở dài nói, Cổ Mộ từ sớm đã lùi về sau thoát khỏi tranh đấu chốn giang hồ, nếu là vì một cái Hình gia mà phá lệ thì thật không đáng, dù sao quan hệ của Vương Thu Hân cùng Hình Vọng chưa được cao tầng chấp thuận.

“Không thể!” Vương Thu Hân thất kinh hô, nhìn qua khuôn mặt điển trai của Hình Vọng mà nàng khóc rống lên.

“Huân Nhi, đừng quên lời hứa của con với sư phụ.” Lão bà quát.

“Không… chỉ cần lần này, nếu bà bà ra tay đảm bảo Hình gia an ổn, con nhất định mọi chuyện sẽ nghe sư phụ, kể cả đoạn tuyệt với Vọng ca.”

Vương Thu Hân cắn răng nói, hai hàng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh xắn, nàng không dám nhìn đến Hình Vọng mà quay mặt đi.

“Thật? Con là định lừa dối ta một lần nữa?” Lão bà nheo mắt nói.

“Không, con thề trước bài vị phụ mẫu, nhất định thế.” Vương Thu Hân rống lên.

“Được!” Lão bà hài lòng đáp ứng, Vương Thu Hân tính tình con nít nhưng đụng chạm đến phụ mẫu quá cố thì nàng không bao giờ nuốt lời.

Ở xa xa, Hình Vọng khuôn mặt thất thần, trái tim hắn như vỡ tan trước lời nói của Vương Thu Hân.

“Stop! Bộ phim tình cảm các vị đây có thể từ từ đóng nhưng ta là không có thời gian a, lão bà mong rời đi cho.” Đoàn Dự lớn giọng, con mẹ nó đến đây được xem phim tình cảm miễn phí thật là hay và cảm động nhưng hắn nhà bao việc không rãnh a.
“Tiểu tử, ngươi tìm đến Hình gia có chuyện gì?” Lão bà quay sang Đoàn Dự âm trầm hỏi, nếu có thể dàn xếp thì tốt nhất.

“Chuyện này không phiền lão tiền bối rồi.” Đoàn Dự lạnh nhạt đáp, biết phiền phức thế này hắn đã dùng cách khác rồi.

“Hừ, Cổ Mộ thật đã lui khỏi giang hồ nhưng cũng không phải một số a miêu a cẩu có thể tùy tiện coi thường, ngươi là cho Cổ Mộ ta không có tư cách xen vào sao?”

Lão bà giận dữ nói, khí thế tặng mạnh làm đám khanh khách biến sắc, Cường Giả lục cấp không phải chuyện chơi.

“Tư cách? Cho các ngươi mặt mũi lại tự mình không biết lượng sức, Đoàn gia ta xưa nay làm việc vẫn là như vậy, lão bà ngươi thật là muốn đại diện Cổ Mộ xen vào việc này?” Đoàn Dự âm trầm nói.

“Đoàn gia? Ngươi là?”

“Đoàn Dự!”

Vương Thu Hân ngây ngô nhìn Đoàn Dự đầy thù hận nhưng nàng là không nhận ra lão bà bên cạnh mình mồ hôi lạnh đã ướt đẫm sau gáy, tay chống quải trượng cũng run run không vững, Cường Giả lục cấp đến chống gậy còn không xong thật là nực cười nhưng nếu là nhìn thấy hai chữ vừa xuất hiện trong đầu lão bà thì thật có thể giải thích được.

“Ma Tôn.”

Giang hồ cao tầng không ai không biết, không ai không rõ, Đoàn gia Đoàn Dự công tử là thủ hạ thân tín số một của siêu cấp đại ma đầu – Ma Tôn.

“Bà bà!” Vương Thu Hân rốt cuộc cũng để ý lão bà bất thường mà nghi hoặc hỏi.

“Câm miệng!” Lão bà cắn răng quát, cố gắng vận chân khí trấn tĩnh bản thân, lão bà thế mà đến trước mặt Đoàn Dự chắp tay cung kính.

“Cổ Mộ tam trưởng lão – Tịch Liên bái kiến Đoàn Dự công tử!”

Tịch Liên lão thái bà hành động khiến Hình gia ba người cùng Vương Thu Hân sửng sốt, thái độ cứ như nghịch chuyển một trăm tám mươi độ sau khi thanh niên kia báo tên, Đoàn gia – Đoàn Dự là rất ghê gớm hay sao.

“Đem cô nương kia ra ngoài võ đường, các ngươi hai người ủy khuất ở lại trấn nhỏ này vài ngày đợi chúng ta xong việc sẽ rời đi, chuyện này coi như không có gì.”

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 7


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)