“Hai phần ba? Chẳng lẽ Truy Mệnh bên kia không phối hợp với các ngươi?” Đoàn Dự nhíu mày nói, chuyện nhỏ nhặt này nếu Lâm gia còn làm không được thì quá là yếu kém rồi.
“Đương nhiên là không phải, Truy Mệnh các vị sát thủ là hỗ trợ lớn nhất giúp chúng ta làm chủ được hai phần địa bàn thế nhưng phần còn lại rất chi là phức tạp, dường như là người của Độc Cô gia…” Lâm Phàm thấp giọng nói.
“Độc Cô gia? Ngươi chắc chứ?” Đoàn Dự hai mắt trừng lớn quát khẽ.
“Chín phần mười chắc chắn là có liên quan, ta là không muốn vọng động nên muốn gặp chủ nhân thăm dò ý kiến của ngài ấy ra sao?” Đoàn Dự cười khổ, so với Độc Cô gia con quái vật này thì Lâm gia nhỏ bé chỉ như con kiến, người ta thở một hơi là Lâm gia sẽ bốc hơi ngay lập tức.
“Hắc hắc… lại là Độc Cô hai chữ này…”
Giọng nói đầy bá đạo và sát khí truyền tới làm Đoàn Dự cùng hai ông cháu Lâm lão lạnh run, cả ba thất kinh xoay người nhìn Long bước vào, hắn vẫn còn chưa bước qua cổng mà giọng đã lọt vào tai hai người cách xa hơn trăm mét… ông cháu Lâm Phàm trong đầu đều lóe lên cùng một ý nghĩ… hắn… lại mạnh lên rồi.
“Ma Chủ đại nhân!”
Là thuộc hạ thân cận, cả Đoàn Dự và ông cháu Lâm lão đều có tư cách cúi đầu xưng hô một cách cung kinh nhất trước Long.
“Tham kiến chủ nhân!”
Tiếng hô rầm trời và đầy khí thế đến từ hai hàng Lâm gia cùng Huấn gia con cháu, toàn bộ đều quỳ một chân xuống chắp tay bái kiến Ma Tôn – đại chủ nhân và cũng là kẻ nắm trong tay vận mệnh của chúng.
Nhìn đám người đầy cung kính lo sợ trước mặt mình, lần đầu tiên trong đời Long cảm giác được trong đầu hắn vừa xuất hiện được một thứ mới mẻ, nó hấp dẫn và lôi kéo hắn làm hắn cứ vậy đứng ngẩn ra như trời trồng trước đại môn Lâm gia, đôi mắt sáng theo đó cũng bị ma khí hắc ám che kín thành một đôi tà nhãn vô cùng vô cùng âm u và đáng sợ.
“Thình… thịch… thình… thịch…”
Tiếng tim đập càng lúc càng to, hơn ba trăm tên con cháu Lâm gia và Huấn gia càng lúc càng sợ hãi, mặt mũi tên nào cũng tái mét, mồ hôi tuôn ra như mưa, chúng không hiểu mình đã làm sai chuyện gì nhưng lại không dám ngước đầu lên mà cố gắng cúi đầu xuống hết cỡ sợ phải đối diện với ánh mắt khiếp hãi kia.
“Đoàn ca… đây là?” Lâm Phàm đứng cùng chỗ với Đoàn Dự cũng sợ đến hoa dung thất sắc, là kẻ chứng kiến được Ma Tôn cùng đám tay chân của hắn hung tàn như thế nào nên hắn sợ Lâm gia là rơi vào họa diệt môn.
“Không cần lo lắng, chủ nhân là đang đốn ngộ…”
Đoàn Dự cười nhạt ra thủ thế im lặng đối với Lâm Phàm, hắn thật cũng không biết vì sao Long lại đột nhiên như thế nhưng nhìn hai vị lão giả Đào Hoa Đảo lão tổ cung kính đứng đằng sau Long không một chút lo lắng thì chợt nhớ ra cảnh tượng võ giả rơi vào trạng thái vong ngã khi đột nhiên ngộ ra một thứ gì đó huyền diệu, chuyện này hắn cứ ngỡ chỉ là điển tịch trong truyền thuyết nhưng thực không ngờ hôm nay lại gặp phải.
Bỏ qua chuyện bên ngoài, Long càng lúc càng đến gần hơn với thứ vừa sản sinh ra trong đầu hắn… là nó sao… Long tự hỏi…
Từ nhỏ hắn đã bị chèn ép đến nỗi phải bỏ nhà ra đi…
… vì cứu mẹ hắn đã liều chết để có thể mạnh lên…
… tưởng như có thể an ổn có một cuộc sống bên gia đình thì tai ương lại ập đến…
… và hắn…
… trước thực lực tuyệt đối… hắn cũng chỉ là dun dế…
… khi hắn đủ mạnh…
… bọn chúng lại là dun dế trong mắt hắn…
… chính là nó… BÁ…
Thế gian này, có thực lực sẽ có tất cả, mọi âm mưu trước thực lực tuyệt đối cũng chỉ là phù vân, đạo của hắn là Sát đạo, là Hủy Diệt chi đạo, là Dâm Đạo… tại sao… hắn không thể Bá đạo?
Hắn nắm giữ thực lực tuyệt đối, nắm giữ sinh tử của chúng… chúng sợ hắn, chúng run rẩy dưới chân hắn vì hắn mạnh chính vì thế hắn có thể Bá… trời có cao bao nhiêu hắn cũng đâm thủng, đất có sâu bao nhiêu hắn cũng dẫm nát, thần hắn cũng sát, ma hắn cũng đồ, phật hắn cũng tru… đó chính là Bá đạo… đại đạo thứ tư của hắn.
“… hahaha… hahaha…”
Đột nhiên Long ngửa đầu cuồng tiếu cười, hắn cười một cách thống khoái, cười một cách ngạo nghễ giữa thương khung, giữa mảnh trời này, từng đầu ma long trên người hắn như cảm giác được chủ nhân hưng phấn cũng tru gào theo khiến đại địa dưới chân hắn run rẩy, không gian xung quanh hắn vặn vẹo.
“Phụt… phụt… phụt…”
Khí thế quá khủng bố phát ra từ chỗ Ma Tôn làm đám người Lâm gia cùng Huấn gia ở gần không chịu nổi, từng tên một bị đánh bay kèm theo một tràng máu tươi trên không, cũng may cho chúng là Long đã nội liễm tám chín phần nếu không sợ rằng hai gia tộc hôm nay chính thức tuyệt hậu.
“Chúc mừng chủ nhân đại công cáo thành!”
Hai lão giả Đào Hoa Đảo lão tổ vui mừng chắp tay hô, từ khi trở thành thuộc hạ của Long được chứng kiến gã nam nhân này thực lực ngày một đáng sợ thì chúng đã vứt bỏ những suy nghĩ mờ ám để toàn tâm toàn lực phù tá hắn vì chúng biết một khi hắn không ngã xuống thì tương lai của chúng cùng Đào Hoa Đảo sẽ vô cùng rộng mở.
“Haha… Lâm gia lần này có công, Đoàn Dự ngươi truyền lệnh của ta để Đoàn gia bên kia tăng gấp hai lần tài nguyên cung cấp cho Lâm Huấn hai gia tộc, ngoài ra đây là Thánh Hiền Kinh Thư cùng ghi chép tu đạo pháp của Thái Cực lão nhân cho các ngươi.”
Thưởng phạt phân minh, Long cao hứng hướng Đoàn Dự ra lệnh cùng vung tay đưa hai món đồ vật đến trong tay Lâm lão già khiến lão sướng đến run người, có hai thứ này thì hai gia tộc sợ gì không quật khởi đây?
“Đa tạ chủ nhân, Lâm gia thề chết hiệu trung với chủ nhân.”
Lâm lão cùng Lâm Phàm quỳ gối lễ bái hết mực cung kính.
“Haha… đứng lên đi, hôm nay bản tọa thật cao hứng nên các ngươi không cần màu mè. Đoàn Dự ngươi đi sắp xếp chút đi.” Long đánh mắt với Đoàn Dự làm hắn ngẩn ra trong ít giây rồi đột nhiên hiểu được chủ nhân ý nghĩ vội vàng chạy ra ngoài đi làm gì đó nhưng mà nhìn cái nét mặt đầy hèn mọn thì đủ biết thứ con hàng này chuẩn bị cũng không phải thứ gì tốt đẹp.
Lâm gia chính điện…
“Hai phần ba Bắc Kinh cũng không tồi, các ngươi phải trong thời gian ngắn nhất nắm thật chặt địa bàn trong tay, nỗ lực thu thập tình báo của các môn phái trong giang hồ còn về lời nhuận thì chia năm năm với Đoàn gia.” Ngồi trên cao, Long âm trầm ra lệnh.
“Cảm tạ chủ nhân!”
Lâm gia đám trưởng lão vui mừng hô, ban đầu trong đầu chúng đã đinh ninh Lâm gia chỉ được cao nhất là ba thành lợi nhuận nhưng không ngờ Ma Tôn đại nhân lại để cho chúng năm phần, cộng với tài nguyên chỗ Đoàn gia cung cấp lại gấp hai lần trước đây thì chỗ đứng của Dương gia trong tương lai chắc chắn là của chúng, coi bộ Dương gia Dương Mịch lọt vào mắt xanh của chủ nhân nhưng cũng chỉ đến thế là cùng.
Quả thật chúng đã đoán đúng, trong mắt Long thì Dương Mịch chỉ là một trong những nữ nhân giúp hắn thỏa mãn dục vọng mà thôi và Dương gia trong mắt hắn vẫn là cái đinh cần phải nhổ, hắn không tin Dương gia sẽ không mang thù với một kẻ đã đồ diệt hơn mười mấy tên lão tổ.
“Ta không cần các ngươi biết ơn mà là lợi ích, các ngươi nắm giữ tài nguyên khổng lồ nhưng nếu không đạt được như ta kỳ vọng thì hết thảy mọi thứ ta sẽ thu lại, các ngươi hiểu?”
“Đại nhân yên tâm, chỉ cần ba năm Lâm gia cùng Huấn gia chắc chắn sẽ khiến đại nhân hài lòng!”
Lão già Lâm Hoàng đứng dậy cắn răng nói, tuy ba năm là ít nhưng đó cũng là thử thách của Lâm gia, chỉ cần vượt qua được thì chí ít trong vòng một trăm năm nữa Lâm gia sẽ sừng sững không ngã trên đỉnh núi hội tụ các đại gia tộc.
“Tốt! Ba năm tới Ma Tông sẽ là chỗ dựa cho các ngươi!” Long cười lớn tuyên bố.
“Chủ nhân! Không biết Lâm gia đệ tử có thể gia nhập Ma Tông?”
Lâm Hoàng hai mắt sáng rực dò hỏi, lão biết nếu Lâm gia có thể cắm rễ vào trong Ma Tông cỗ thế lực của Ma Tôn thì địa vị của Lâm gia càng thêm vững chắc.
“Hắc hắc… Ma Tông không phải môn phái thông thường, dưới trướng ta thuộc hạ thân tín không cần số lượng mà ở chất lượng, đã là người của Ma Tông chỉ có giết hoặc bị giết, các ngươi đám đạo giả không phân lớn bé nếu muốn thì cũng có thể thử một chút khảo nghiệm của ta.” Long cười cợt bông đùa nhưng trong mắt đám trưởng lão hai gia tộc lại là điệu cười đầy trào phúng của ác ma khiến chúng run lên.
“Chủ…” Lâm Phàm không cam lòng muốn tiến lên xin gia nhập nhưng một bàn tay già nua đã đặt lên vai hắn ghì hắn lại mà không phải ai khác là Lâm Hoàng, là kẻ có đầu óc nên Lầm Phàm hiểu ý nghĩ của hai chữ “khảo nghiệm” trong miệng Long nguy hiểm đến cỡ nào nhưng hắn vẫn muốn thử có điều hắn lại biết Lâm gia trực hệ đời này chỉ còn mình hắn có thể gánh vác nỗi, nếu hắn thật là bỏ mình trong khảo nghiệm thì Lâm gia chi phái chắc chắn sẽ quật khởi mà Lâm Hoàng chắc chắn sẽ không cho phép điều đó xảy ra, cực khổ mới có cơ hội vươn mình lại để cho kẻ khác đến hưởng thụ thử hỏi ai chịu được?
“Được rồi chuyện Lâm gia các ngươi tự mình bàn bạc đi, việc thành lập Ma Tông cũng cần một đoạn thời gian nữa nên giữ mồm giữ miệng một chút.” Long khoác tay nói, gia tộc nào cũng có tranh đấu nội bộ giữa các chi phái, chuyện này hắn lại lười quản.
“Vâng!”
Bàn bạc thêm ít chuyện, Long hết kiên nhẫn bồi tiếp đám lão giả này nói chuyện vừa muốn rời đi thì Lâm Hoàng lão già lại bí hiểm tiến đến cạnh hắn nói nhỏ:
“Ma Chủ! Lâm gia ta có một món quà muốn dâng lên ngài, tin chắc nhìn thấy chắc hẳn ngài sẽ có hứng thú.”
“Ồ?” Long nổi lên tò mò không nhỏ, ở chỗ này còn có thứ có thể khiến hắn hứng thú?
“Bộp… bộp…” Lâm Hoàng cười mỉm khoác tay để đám Lâm gia trưởng lão rời xuống, sau đó vỗ nhẹ bàn tay hai cái.
Nghe thấy tiếng bước chân đến, long đưa mắt nhìn sang thì hai mắt sáng lên, từ sau màn vậy mà một mỹ nhân được hai nữ hầu dìu bước tới, nàng mặc trên mình một chiếc váy dài màu xanh đen để vẻ đẹp của nàng cũng theo đó khoác thêm một lớp màn đầy ma mị khiêu gợi.
“Đây là?” Long cười nhạt hỏi, nữ nhân này tuy đẹp nhưng đàn bà hắn chơi trước nay đâu có xấu, tuy rằng nàng có đẹp nhưng cũng không đến mức có thể khiến hắn mê mẩn đến điên đảo tâm hồn.
“Nữ minh tinh Cao Viên Viên, về sắc đẹp thì có thể nói một chín một mười với Đinh Lệ Nhiệt, đây chính là món quà của Lâm Huấn hai nhà muốn dâng lên chủ nhân.”
Lâm Hoàng cười nói, kỳ thật Dương Mịch xuất hiện đã khiến lão cùng Huấn gia bên kia không thể ngồi yên mà biện pháp tốt nhất đó là tìm kiếm một nữ nhân có thể đối chọi lại Dương Mịch vì thế món quà này không thể không chuẩn bị.
“Hắc hắc… món quà này ta nhận… có điều bản tọa trước giờ lại không thích ép buộc nữ nhân làm những gì mình không thích, cho nên…”
Long mặt dày lấp lửng nói làm mặt già Lâm Hoàng co giật, con mẹ nó chứ tiếng xấu của ngươi người trong giang hồ không một ai không hay, tên này sợ rằng đại đạo thứ năm là Vô Sĩ đạo mất.
“Khụ… khụ… đại nhân yên tâm, Cao Viên Viên nữ nhân này tài hoa hơn người nhưng cha mẹ nàng lại ham mê cờ bạc mà thua nhỏ lại đến thua to, lãi mẹ lại đẻ lãi con, dần dà món nợ của nhà nàng đã đạt đến một con số kinh người không thể chi trả cho nên nàng là phải bán thân, đại nhân yên tâm Lâm gia đám mụ mụ trong nhà đã huấn luyện cho nàng đầy đủ không thiếu thứ gì.” Lâm Hoàng cười nói.
“Hắc!”
Khóe miệng Long nhếch lên một đường, chuyện Cao Viên Viên cha mẹ đánh bạc có thể thua nợ nhiều đến thế rồi đến chuyện nữ minh tinh này phải bán thân sợ rằng đằng sau là Lâm Huấn hai gia tộc này giờ trò cơ mà hắn lại không quan tâm, Cao Viên Viên người đẹp trước mắt cùng Dương Mịch là giống nhau còn xa xa chưa đủ để hắn có thể bảo hộ gia tộc hai nàng.
“Hấp!” Ma trảo vung lên, Long dễ dàng chụp đến Cao Viên Viên khiến nàng chấn kinh.
“Lại một món đồ chơi thú vị, hy vọng nàng không khiến ta thất vọng.”
Nâng cằm người đẹp lên, Long hài lòng trước vẻ đẹp của món đồ chơi mới nhưng với hắn thì thỏa mãn con mắt còn chưa đủ mà quan trọng vẫn là thẳng em bên dưới được sướng khoái, từ khi gặp loại cực phẩm như Dương Mịch thì yêu cầu của hắn với nữ nhân lại cao hơn một bậc.
“Ta cũng hy vọng đại nhân ngài”đủ”sức để không làm ta thất vọng.”
Cao Viên Viên quật cường nhìn thẳng vào đôi mắt của nam nhân nói, bên trong cơ thể mảnh mai này lại là một trái tim cứng rắn và cho dù phải bán thân vì gia đình thì nàng cũng không khuất nhục cam lòng trở thành món đồ chơi cho người khác.
“Vậy sao?” Thái độ của Cao Viên Viên làm Long bị thu hút, khí thế của hắn cũng theo đó tập trung lên người nàng, ma khí quỷ dị dễ dàng xâm nhập vào cơ thể yếu ớt của nữ minh tinh làm nàng ớn lạnh mà tự động run rẩy.
“Mạnh mẽ lên… Viên Viên… mày đang làm sao vậy?” Cao Viên Viên thầm nhủ trong đầu, nàng ghì chặt nắm đấm dấu sau chiếc váy dài để không tỏ ra thất thố trước Long nhưng nàng không thể khống chế cơ thể mình càng lúc càng nóng, hình ảnh của hắn trong mắt nàng càng lúc càng trở nên hấp dẫn, bản năng nguyên thủy của loài người trong nàng càng lúc càng lớn lên đòi hỏi nàng phải thỏa mãn nó.
Để lại một bình luận