“Chính là! Theo lời Phổ Hóa thì hắn đã một chỉ xuyên thủng đầu Ma Tôn… nhưng mà gã vẫn là không chết mà lại sinh long hoạt hổ không việc gì, ta nghi ngờ ma thể của hắn đã đến mức vô tận trùng sinh, vạn cổ bất diệt… nếu không có phương pháp đặc biệt thì không thể trán áp hắn được…” Vô Danh Thánh Tăng giọng điệu cũng có phần nặng nề… để một ma tu phát triển đến mức này cũng có lỗi của Thiếu Lâm Tự.
“Vô Danh lão tăng nói rất đúng… lần trước La Sát giáo chủ hình như đánh nát người hắn nhưng chỉ ít thời gian sau hắn vẫn là khôi phục, kẻ này thực lực đáng sợ một thì thân thể cường hãn lại đáng sợ gấp ba lần…” Tử Hà lão tổ mở miệng.
Đến đấy Viên Mục có phần không cười nổi rồi, đại đệ tử của lão cũng chỉ mới Cường Giả thất cấp đỉnh chưa thể đột phá bát cấp được, Phổ Hóa đại sư thì lão đã từng gặp vài lần… lão đoán chắc phần thắng của đệ tử lão so với Phổ Hóa cũng chỉ mới 5 – 5, lần này Phổ Hóa bại dưới tay Ma Tôn thì chắc chăn đệ tử lão trước mặt hắn cũng không ăn nổi mất.
“Hắc… mọi người sao lại bàn về vấn đề này vậy, Đại Hùng Sư tiền bối đã khẳng định sẽ xử lí Ma Tôn… chúng ta cứ bàn về thực lực Ma Tôn chẳng phải là nghi ngờ năng lực của tiền bối sao?” Diệt Tuyệt bà bà cứ như sợ trời không loạn mà mở miệng trêu chọc Viên Mục.
“Ngươi…” Đến giờ dù ngu ngốc thì Viên Mục cũng biết đối phương là kích đểu mình, gương mặt lão đổ hồng vì giận dữ và xấu hổ.
Mang tiếng liên minh nhưng thật chất chưa lúc nào các môn phái thấy vừa mắt những võ giả tán tu không môn không phái như Viên Mục, chúng cho rằng đám này không có tư cách ngồi cùng mâm với mình mà chỉ như những tên ăn mày trên giang hồ… chỉ là loại ăn mày này có chút đặc biệt ở thực lực hơn người mà thôi… bên phe tán tu lại không vừa mắt với cái thái độ tự cao của môn phái, mâu thuẩn từ đó nảy sinh.
“A di đà phật! Chuyện này bần tăng đã có tính toán, việc trấn áp biến số Ma Tôn đương nhiên là phải làm và là trách nhiệm của toàn thể liên minh chúng ta… nhân lúc thực lực hắn chưa kịp lớn mạnh chúng ta nhất định phải ra tay, tốt nhất là trước khi Xá Lợi đại hội diễn ra… vài ngày nữa Ma Tôn sẽ thực hiện một nhiệm vụ ở vùng biển phía Nam, ngay khi trở về hắn sẽ có một buổi giao đấu hình thức với ‘Phục Ma đại sư’ của bổn phái… bần đạo nghĩ đây chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta…” Vô Danh Thánh Tăng mở lời ngăn cản mâu thuẫn giữa hai phe.
“Ô… Vô Danh lão huynh có thể nói cụ thể kế hoạch!!!” Cửu Tiêu chân nhân đại diện các thế lực hỏi.
“Mô Phật! Bần tăng nhận được tin tức trong buổi giao đấu ‘mang tính hình thức’ này thì Thập Lục Tháp bên kia có vẻ không coi trọng, đến làm chứng chỉ là một vị nguyên lão… tình cờ vị nguyên lão kia lại cũng là người nhân nghĩa chính trực, Ma Tôn tên đại ác ma coi mạng người như cỏ rác tội lớn không thể tha thứ đã làm hắn căm ghét vô cùng, chính vì thế hắn đã đồng ý với bần đạo sẽ mắt nhắm tai ngơ để chúng ta diệt trừ Ma Tôn… tuy là vẫn có điều kiện… võ giả đạo giả ra tay thực lực không được vượt quá thất cấp và chỉ một tên bát cấp sơ giai được quyền ra tay… các vị cũng biết đây là bắt buộc vì nếu Cường Giả cửu cấp hay cao hơn ra tay chẳng khác nào không coi Thập Lục Tháp ra gì… hắn là người của Thập Lục Tháp nên Thập Lục Tháp cao tầng sẽ nổi giận thực sự… các vị cũng yên tâm vì Phục Ma vẫn là mũi nhọn chính, trách nhiệm của chuyện này Thiếu Lâm sẽ chịu đầu tiên…” Vô Danh Thánh Tăng giải khải kế hoạch… còn phần vị nguyên lão kia có đúng là nhân nghĩa chính trực không thỉ chỉ có lão mới biết được.
“Vô Dạnh lão huynh! Cho dù là tên nguyên lão kia mắt nhắm tai ngơ nhưng cử động của chúng ta chắc chắn sẽ lọt vào mắt Thập Lục Tháp… thiệt là chúng sẽ để chúng ta xuống tay sao?” Tử Hà lão tổ đắn đo hỏi.
“Cái này thì mọi người hoàn toàn yên tâm, Thánh Tử đã hoàn toàn cam đoan với ta… chỉ cần làm đúng theo điều kiện thì không ai bị hỏi tội cả!” Vô Danh Thánh Tăng khẳng định.
Đến lúc này thì các thế lực đều an tâm không ít, có liên hệ đến Thánh Tử thì mọi chuyện đơn giản hơn nhiều.
“Lão huynh, kế hoạch là tốt cơ mà ta không phải là không coi trọng Phục Ma nhưng nếu không nhầm hắn mới chỉ là Cường Giả nhất cấp đỉnh lúc tranh ghế Thất trưởng lão Thập Lục Tháp thì phải?… Liệu trước một kẻ như Ma Tôn thì Phục Ma có thể làm gì đây?” Cửu Tiêu chân nhân nhíu mày nói.
“A di đà phật! Thiện tai thiện tai… Được Phật tổ phù hộ, Phục Ma đại sư lần này vì trừ ma vệ đạo đã tự nguyện dấn thân vào Phật Đạo Cấm Vực và đã trở ra thành công.” Vô Danh Thánh Tăng nói.
Phật Đạo Cấm Vực là một vùng đất được đặt theo tên gọi, là nơi vực cấm của phật đạo… Đạt Ma Thần Tăng là người khai sáng ra nhánh võ công của Phật giáo là Thiếu Lâm Tự đã từng tu luyện tại nơi này, tương truyền để hóa thân thành Phật thì Đạt Ma sau khi giao lại Xá Lợi đã tự phong bế mình, dùng cả đời tu vi huyễn hóa không gian thành 8 tầng khổ ải gồm sinh khổ – khổ trong cuộc sống trần tục, lão khổ – khổ vì tuổi già, bệnh khổ – khổ vì đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần khi mắc bệnh, tử khổ – khổ vì cái chết, ái biệt ly khổ – khổ vì chia ly, cầu bắt đắc khổ – khổ vì nguyện vọng, tham muốn không thể đạt được, oán tăng hội khổ – khổ vì buộc phải tiếp xúc với những thứ ghét bỏ và cuối cùng là ngũ uẩn khổ – khổ vì xung khắc giữa sắc uẩn, thụ uẩn, tưởng uẩn, hành uẩn và thức uẩn của con người.
Cấm Vực không phải phật gia tu hành tăng sư nào có thể vượt qua, từ sau khi Đạt Ma tự siêu thoát Cấm Vực của bản thân để thành Phật thì chỉ có mười hai vị tăng sư mới có thể vượt qua được nơi này… tiêc rằng chỉ có hai vị trong đó có thể thành Phật, mười vị còn lại lúc vượt cánh cửa cuối cùng của Cấm Vực cũng là chặng cuối con đường sinh mệnh mà viên tịch. Lợi ích của việc vượt qua Cấm Vực vẫn là một ẩn số vì chỉ có Thiếu Lâm cao tầng nhất mới hiểu rõ nhưng chắc chắn không thể đơn giản được.
“Phật Đạo Cấm Vực?! Phục Ma đại sư thật là vượt qua được sao lão huynh?” Cửu Tiêu chân nhân như không thể tin vào tai mình mà hỏi lại… Phật Đạo Cấm Vực nơi đó lão đã từng có duyên được ghé thăm một lần, phải nói chưa bước vào thì không thể nào hình dung nổi sư kinh khủng bên trong nó.
“Mô phật! Phục Ma thật đã vượt qua Phật Đạo Cấm Vực nhưng cũng là sinh khí đã không còn nhiều, lão nạp đã cố gắng hết sức nhưng cũng chỉ có thể kéo dài sự sống của đại sư thêm một năm nữa, đại sư là vì thiên hạ muôn dân… thật đáng trân trọng…” Cực Lạc Thánh Thiền Sư mặt nhắm nghiền nói đầy vẻ tiếc nuối.
“A di đà phật! Cũng may là có Cực Lạc lão huynh dùng Phật pháp tinh thâm kéo dài tuổi thọ cho Phục Ma nếu không đại sư đã không thể sống nỗi nên lão huynh không nên tự trách bản thân mình… Các vị! Thiếu Lâm Tự và Phật giáo pháp tăng đều vì trừ ma vệ đạo đã không ngại bỏ ra vốn liếng của mình, Thiếu Lâm Tự sẽ giao ra thần binh – Giáng Ma Giới Đao… Cực Lạc Thánh Thiền Sư chịu giảm mười năm phật khí khổ tu bảo hộ Phục Ma đại sư… ngoài ra Thiếu lâm Thập Bát La Hán và phật giáo pháp tăng mười hai vị Bồ Đề Pháp Tăng sẽ cùng hiện thân tru diệt ma đầu!” Vô Danh Thánh Tăng hai mắt mở lớn nói, khí thế uy nghiêm lẫm liệt… coi bộ lần này Phật giáo đã bỏ không ít vốn liếng cho chuyện này.
“Hittttttt!” Toàn thể các thế lực trong liên minh trước đại thủ bút của Phật giáo đều hít một hơi lạnh, một kiện thần binh, mười tám vị La hán, mười hai vị Bồ Đề Pháp Tăng… nhưng đáng kể nhất vẫn là mười năm khổ tu của Cực Lạc Thánh Thiền Sư…
“Được! Hai lão huynh đã chịu bỏ ra như thế thì Võ Đang ta cũng không thể ngồi yên, chúng ta lần này sẽ xuất động 5 vị chân nhân mạnh nhất, Võ Đang thần binh – Phong Chân Thiên Vũ Kiếm cũng sẽ tái hiện giang hồ!” Cửu Tiêu Chân Nhân cắn răng nói.
“Nga My chỉ có một kiện Thần Binh trấn phái nên xấu hổ góp người, Nga My Cửu Tiêu Cực Nhạc sẽ đến, đại đệ tử của lão phụ là Cửu Âm sẽ trực tiếp dẫn đội!” Thiếu Lâm và Võ Đang đã đi trước nên Diệt Tuyệt bà bà không thể thua kém vì cùng là mang danh đại phái… tuy không đưa ra Thần Binh nhưng mà Nga My xuất động những người này đều làm các thế lực hài lòng, Cửu Âm sư thái là đại đệ tử của Diệt Tuyệt bà bà, người thứ ba sau Diệt Tuyệt tu luyện Cửu Âm Chân Kinh và đã đạt luyện đến tầng thứ năm, thực lực Cường Giả thất cấp đỉnh hết mực khủng bố.
Tuy ba đại phái đều bỏ ra số lớn vô liếng thế nhưng đến lúc Tử Hà lão tổ Hoa Sơn lên tiếng vẫn là làm mọi người bất ngờ:
“Hoa Sơn người ít đồ thiếu nhưng vì trừ ma vệ đạo sẽ không làm ngơ, Hoa Sơn đại trưởng lão và Linh nhi sẽ đến…”
Phải biết Hoa Sơn đại trưởng lão còn có một thân phận khác, chính là Thánh Vương Đào hoa đảo, một Cường Giả bát cấp hàng thật giá thật đấy… tuy ba đại phái trước đưa ra nhiều thứ nhưng mà ngoài Thiếu Lâm là một ẩn số ở Phục Ma thì Võ Đang và Nga My thực lực người đến cũng chỉ giới hạn ở thất cấp mà thôi.
“Ta nói này Tử Hà lão đệ! Vĩnh Sơn đến còn có thể được chứ Nguyệt Linh nha đầu còn chưa đột phá Cường Giả nha…” Cửu Tiêu Chân Nhân cười nhắc nhở Tử Hà lão tổ.
“Haha… đúng là Linh Nhi chưa đột phá Cường Giả nhưng mà nếu có thêm Thanh Phong Y thì lại thế nào… đây cũng là dịp để Linh Nhi có thêm kinh nghiệm lịch duyệt giang hồ…” Tử Hà lão tổ chắc như đinh đóng cột nói… Hoa Sơn thế mà có một và chỉ có một kiện thần binh này thôi đấy.
“Được! Lão đệ lần này chịu xuất ra chí bảo phải để lão huynh lau mắt nhìn rồi!” Cửu Tiêu Chân Nhân cười xòa đáp, nếu Nguyệt Linh thật được mang kiện thần binh này thì Ma Tôn chưa chắc động được đén nàng, huống hồ còn có Thánh Vương ở đó bảo hộ… lão đây là hiểu dụng ý của Tử Hà Chân Nhân khi muốn khơi dậy chiến ý của Châu Nguyệt Linh để nàng đột phá Cường Giả sớm hơn.
“Các đại phái quả nhiên tích lũy hùng hậu, lão phu trước giờ không tham đồ vật… lại không môn không phái không đệ tử nên muốn góp người cũng là không có cách nào… thôi thì ở đây lão phu có một quyển sách nhỏ, do lão phu dùng mười lăm năm cuộc đời tham ngộ tự nhiên đại đạo mà dung nhập vào… Phục Ma đại sư có nó bên người thì sẽ được tăng phúc không ít thực lực… đây cũng là tâm ý của lão phu… mong Vô Danh cùng Cực Lạc huynh không chê cười…” Thái Cực lão nhân từ tốn nói.
“A di đà phật! Thái Cực lão đệ quá khách sáo rồi, mười lăm năm tham ngộ của lão đệ chắc chắn sẽ tạo ra một thứ đồ vật không đơn giản rồi… phật đạo có được vật này chắc khác nào thêm một kiện thần binh… ác ma nhất định sẽ bị tru diệt…” Vô Danh Thánh Tăng vội nói.
“Hahaha… Đại Hùng Sư ta cũng như Thái Cực tiền bối không tham tài vật… cái gì đó Thần Binh Thần Khí ta cũng không cần đến nên không có… Đại đệ tử của ta và Bạo Hùng thì thế nào?” Viên Mục gãi đầu nói.
“A di đà phật! Tâm ý của Đại Hùng Sư mọi người ai cũng hiểu, nếu là Bạo Hùng đến thì còn gì bằng…” Vô Danh Thánh Tăng gật gù nói, so với đại đệ tử của Viên Mục thì Bạo Hùng bên kia mới là có phân lượng hơn… Bạo Hùng không phải danh xưng của một người mà là một con gấu… không biết Đại Hùng Sư năm mươi năm trước kiếm được nó ở đâu nhưng Bạo Hùng có linh trí khá cao, ngoài dã tính với cơ thể to lớn nó còn thông minh hiểu được con người nói nên có thể học được võ công… ba mươi năm trước, Bạo Hùng đã từng một lần xuất thủ… trận chiến với một tên Cường Giả thất cấp khá nổi danh trên giang hồ lúc ấy… Bạo Hùng đã xé xác hắn ra ngay trước thiên hạ võ lâm chỉ sau hơn vài giờ quần nhau… điều đáng nói là da thịt nó nhờ cách thức luyện thể của Viên Mục đã cứng rắn vô cùng, đao thương bất nhập là chưa đủ để hình dung.
Ngay sau đó các thế lực nhỏ hơn đều hưởng ứng phái người tham gia… tổng kết lại lần xuất động trừ ma vệ đạo này tụ hợp một lực lượng đáng sợ…
Ngoài ẩn số Phục Ma thì Cường Giả bát cấp có một… Thánh Vương.
Cường Giả thất cấp đỉnh : 18 La Hán Thiếu Lâm Tự, 12 Bồ Đề Pháp Tăng, 5 Chân Nhân Võ Đang, 9 vị Sư Thái Nga My, Đại đệ tử và Bạo Hùng của Đại Hùng Sư.
Cường giả thấp cấp bình thường : 15 vị và cũng là thực lực tối cường của các thế lực nhỏ hơn.
Cường giải lục cấp và lục cấp đỉnh : 69 tên, tuy đối với thực lực Ma Tôn hiện tại một tên lục cấp không mang đến uy hiếp nhưng 69 tên cùng ra tay thì không thể coi thường được.
Cường giả lục cấp trở xuống : Hơn hai trăm tên.
Thần binh ba kiện : Giáng Ma Giới Đao, Phong Chân Thiên Vũ Kiếm và Thanh Phong Y.
Một cỗ lực lượng khủng bố có thể đi ngang bất cứ thế lực nào thậm chí là diệt một vài thế lực lớn nhưng chỉ để giết một người… Long lần này nếu chết cũng là lưu danh sử sách… hắn mà biết chắc hẳn sẽ nhoẻn miệng cười hạnh phúc cũng nên.
Để lại một bình luận