“Graoooo!” Đầu Bạo Hùng tuy không hiểu chuyện nhưng ‘đồng bạn’ làm thì nó cũng học theo, nó ngay tức thì nhào tới tuy có điều đôi móng vuốt của nó thì lại giống như vồ mồi hơn là một cái ôm tình cảm.
“Cút!” Long trợn mắt trước hai thằng mập này, chân hắn cũng không ngại ngần mà tung ra hai cước.
“Rầm… rầm…”
Phục Ma cùng Bạo Hùng ăn hai cước há hốc mồm bay ngược ra sau, tuy da dày thịt béo và Long cũng khống chế lực vừa đủ nhưng thằng nào cũng đau đến nằm rên rỉ dưới đất.
“Ma Chủ!” Ga In là từng bước đến gần chỗ Long, nàng nhẹ nhàng tiến sát dựa đầu vào lồng ngực rắn chắc kia mà hai tay ôm chặt lấy hắn như thể muốn hòa nhập thân thể mình cùng hắn, phải đứng ngoài chứng kiến người mình yêu một mình chống lại một đội quân khiến nàng tự hận bản thân mình phế vật.
“Sao? Có nhớ ta không?” Cảm giác được tình cảm của Ga In, Long nâng lấy chiếc cằm tinh xảo của người đẹp mà nhìn vào đôi mắt ngập nước của nàng hỏi.
Ga In không trả lời, nàng nhón một chân lên đặt một nụ hôn say đắm vào môi Long.
“Này gấu ngu, hai người họ là làm gì vậy?” Phục Ma rên rỉ bò dậy nhìn vào nơi Long cùng Ga In đang khóa môi mà vỗ đầu Bạo Hùng hỏi.
“Ư… ư… “ Bạo Hùng cũng gãi đầu ư ư không hiểu, cứ thế hai thằng ngốc dừng lại ăn uống mà nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang hôn nhau một cách rất vô duyên.
Phải đến vài phút sau, Long cùng Ga In mới rời khỏi đôi môi của nhau, nàng vẫn là ôm thật chặt nam nhân của mình với nụ cười hạnh phúc.
“Ngụy… Ngụy huynh… hai người đang chơi trò gì vậy? Có thể cho đệ đệ thử một chút không?” Phục Ma ngay tức thì lên tiếng, sao mà càng nhìn hai người làm chuyện đó mà cơ thể hắn lại càng lúc càng rạo rực không yên thế này.
“Ư… ử… ư…” Đầu Bạo Hùng cũng tiến tới phụ họa, nó cũng muốn.
“Để sau đi, ta sẽ kiếm đối tượng cho các ngươi chơi.” Long trừng mặt quát hai thằng ngu.
“Ác… có Ga In cô nương ở đây cần gì…” Phục Ma không phục nói cơ mà hắn còn chưa hết câu thì một nắm đấm đã tới trước mặt hắn rồi.
“Ầm… Ầm… Ầm…”
Một cục thịt bự phá tan sàn tầng hai mà đâm xuyên xuống tầng một rồi lại oanh phá một cái động bên dưới mặt đất, Phục Ma không chết thế nhưng cũng là thê thảm vô cùng với cái mặt sưng húp… còn đầu gấu ngu thì đã sớm trốn vào một góc nhìn đồng bạn với khuôn mặt đáng thương… huynh đệ a, ta cũng không hiểu a…
“Hừ! Đi thôi!” Liếc nhìn qua cái hố to bên dưới, Long quát to rồi rời đi trước, con mẹ nó chứ nữ nhân của lão tử thì thằng nào có ý đồ cũng ăn một đấm rồi nói chuyện tiếp.
Ga In cười thật tươi khoác tay Long rời đi và đương nhiên công việc lôi Phục Ma lên là rơi vào đầu Bạo Hùng rồi, nó ủy khuất thẩn thờ bước từng bước tới chỗ hố to mà chui xuống chụp lấy cái thân mập mạp kéo lên.
Tin tức Châu thiếu gia chết thảm ngay giữa thanh thiên bạch nhật chẳng khác nào một quả boom nổ ra tại Giang Tô, ngay tức thì cái thế lực lớn nhỏ đều phái ra đại lượng nhân thủ đi thám thính rốt cuộc kẻ nào dám vuốt râu hùm ngay tại hang hùm, vì chuyện xảy ra rất nhiều người chứng kiến cho nên hung thủ nhanh chóng được xác định là một nữ nhân.
Châu gia khỏi phải nói đã loạn thành một đống, Châu Tinh Ngự lão gia tử thì như phát điên trước cái chết của đứa cháu quý tử, toàn bộ mười hai thủ lĩnh Châu gia phân bộ đều đã được triệu tập tại tổng bộ Châu gia.
“Đã tìm ra được tung tích bọn chúng chưa?” Ngồi trên đài cao, nhìn xuống mười hai phân bộ tập hợp gần ba nghìn tên thuộc hạ bên dưới, lão già Châu Tinh Ngự trầm giọng hỏi, tuy tuổi cao nhưng thân hình lão vẫn khá tráng kiện, giọng nói đầy nội lực coi bộ cũng là cao thủ.
“Thưa lão gia! Bọn chúng gồm hai người và… một con gấu, sau đó có một nam nhân nữa đến gia nhập, toàn bộ rời đi không lâu sau khi thiếu chủ bị giết, chúng đang hướng đến bến cảng.
“Bến cảng? Giết cháu ta còn định trốn bằng đường thủy?” Châu Tinh Ngự phẫn nộ quát.
“Cái này… nhìn dáng vẻ của bọn chúng không có gì là đang chạy trốn, đấu gấu kia cũng rất kỳ lạ… thuộc hạ nghĩ rằng chuyện này chúng ta nên nhờ cậy đến Võ Đang phân đà tại đây…” Tên thuộc hạ trầm giọng nói.
“Hừ! Phái người qua báo cho bọn họ một tiếng, chúng ta là đi trước… ta rất muốn xem mặt mũi kẻ náo dám giết cháu mình ngay tại Giang Tô này… khởi hành…” Châu Tinh Ngự tuy đang điên cuồng giận giữ vần là giữ được ít thanh tĩnh, lão ra lệnh rồi tự mình lên xe trước… hàng dài những chiếc xe chở đầy bọn đầu trâu mặt ngựa nối bước nhau tiến ra cảnh cổng Châu gia to lớn, sát khí bao trùm một vùng trời.
Trở lại với đám người Long lúc này chỉ còn cách cảng Giang Tô khoảng mười cây số.
“Ngụy huynh… chúng ta là đi đâu chơi a?” Ngồi trên xe, Phục Ma vẫn bộ dáng không sợ trời không sợ đất ngây ngô hỏi Long, về phần thương thế thì với cái cơ thể ‘đặc biệt’ của hắn thì chì sau nửa tiếng đã khôi phục không sai biệt lắm, Long tự nhủ có lẽ phải dùng toàn lực hắn mới có thể giết thằng này mà tỉ lệ cũng chưa đến mười phần nữa.
“Ư… Ư… Ư…”
Ở phía sau, tiếng tru ủy khuất của Bạo Hùng làm mọi con đường mà đám người Long đi qua đều gây sự chú ý không nhỏ, dù sao thì ban ngày ban mặt mà có một con gấu lớn ngồi sau xe tải đang ngửa cồ lên trời tru thì quả là chuyện lạ bốn phương, Long cũng là bất đắc dĩ mới phải để nó ngồi đó vì đơn giản không có một chiếc xe nào có thể vừa chỗ cho nó ngồi.
“Đào Hoa đảo, chúng ta đi cầu hôn!” Long cười lớn nói.
“Đoàn Dự vừa báo rằng Diệp gia bên đó đã giải quyết xong, hắn muốn biết tiếp theo phải làm gì?” Ga In không để tâm Long muốn làm gì, nàng chỉ cần ở bên cạnh hắn là được, nhìn vào màn hình điện thoại, nàng báo cáo lại với Long về tin nhắn vừa đọc được.
“Bảo hắn tới chỗ bến cảng, lần này Đoàn gia cũng là theo ta đi Đào Hoa đảo… hạn chế sử dụng điện thoại di động, mọi chuyện quan trọng đều phải trực tiếp làm…” Long gật gù không quên dặn dò, điện thoại hay mạng internet đều không an toàn.
“Em biết rồi, bên La Sát giáo cũng có tin tức… Huyết Thủ Tà Thần đánh tiếng muốn chúng ta trả lại La Sát Thần Kiếm cho hắn.”
“Hừ! Ngày đó bị hắn nhục nhã ta vẫn còn chưa quên, cả mối thù của nàng nữa, tất cả phải đòi lại một lần… hai điều kiện kia cũng không thể quá mức nên nàng nghĩ xem đổi lại một chút lợi ích là được, không nên khiến hắn tức giận thả ra tin tức bất lợi là ta lừa dối Thập Lục Tháp.”
“Em cũng đã nghĩ qua, La Sát giáo có một thứ mà em nghĩ là có lợi với anh, thứ này cũng không đến nỗi trân quý cho nên Huyết Thủ Tà Thần nhất định sẽ đáp ứng chúng ta, đương nhiên là gộp cả hai điều kiện gộp lại một lần mới là chấp nhận được.”
“Thứ gì?” Long tò mò.
“La Sát tà khí!” Ga In hai mắt sáng lên nói.
“Cụ thể một chút nào em yêu.” Long hôn lên má người đẹp thúc dục.
“Mỗi đời La Sát giáo chủ để chắc chắn giáo chủ đời sau phải là thiên tài trong thiên tài thì phải chuẩn bị ít nhất là chín đứa trẻ có tiềm chất tốt bồi luyện La Sát tâm pháp từ rất nhỏ, đến khi La Sát tâm pháp đại thành thì chín đứa trẻ này sẽ có một cuộc chiến sinh tử, đứa trẻ còn sống sót sau cùng chính là La Sát thiếu chủ… về phần La Sát tà khí thì nó chính là thứ khí mà kẻ tu luyện La Sát tâm pháp chết đi hình thành nên, lịch đại cổ kim La Sát giáo những đứa trẻ thất bại trong cuộc tuyển chọn thiếu chủ thì thi thể đều được chôn cất chung một khu mộ địa, La Sát tà khí ở nơi đó nghe đồn đã đạt đến mức kinh thiên đến nỗi chỉ cần Cường giả nhất nhị cấp vừa tiếp xúc thì thân thể đã bị hủ hóa đến chết.” Ga In nói.
“Ý nàng là hắn sẽ để chúng ta đến khu mộ đó sao?” Long có ma thể có thể nói vạn độc bất xâm nên cảm thấy hiếu kỳ với thứ tà khí có thể hủ hóa cả Cường Giả kia.
“Đúng vậy, nơi đó có thể nói là như một bãi tha ma vắng người vì không kẻ nào có thể chịu nổi thứ tà khí kỳ dị kia, nó thậm chí còn không có cả đệ tử canh gác nên thi thoảng vẫn có những tên trộm mộ chết một cách thê thảm bên ngoài, chính vì vậy điều kiện này của chúng ta tính là có chút quá phận nhưng vẫn là chấp nhận được, Huyết Thủ Tà Thần cũng không đến nỗi ki bo như vậy, em còn nghĩ hắn còn sẽ tìm cách tiếp cận anh vì bây giờ anh đã là Chấp Pháp Trưởng Lão của Thập Lục Tháp, quyền lực nắm trong tay có thể che trời.” Ga In suy đoán.
“Được, chuyện này cứ theo ý nàng xử lí, chỉ cần biết rõ rốt cuộc thực lực của Huyết Thù Tà Thần là gì thì ngay khi đủ thực lực ta sẽ hái cái đầu của hắn xuống “ Long cười tà nói, nghĩ đến ngày hôm đó bị đánh như một con cẩu khiến máu nóng của hắn cứ sôi trào.
“Hử?”
Đột nhiên Long nhíu mày, hắn nghe rõ mồn một tiếng đầu đạn xé gió đang bay tới, thực lực càng cao khiến tri giác của hắn càng phát triển.
“Xuy… xuy… pặc…”
Đầu đạn bay rất nhanh nhưng có một thứ còn nhanh hơn nó, cánh tay Long cứ thế đang ngồi trong xe chọc thẳng ra phía cửa kính phía sau chụp lấy đầu đạn rồi lại bóp nát nó trong đám hắc vụ vừa bốc lên khiến toàn bộ nhiệt lực cùng sóng xung kích là bị ma khí chặn lại.
“Quái… quái vật?” Trong một chiếc xe bán tải ở khá xa, tên vừa cầm khẩu bazooka khai hỏa trợn tròn mắt trước hình ảnh vừa được chứng kiến, trong đời hắn chưa từng thấy người nào có thể chụp được đầu đạn mà khủng bố hơn bóp nát nó mà vụ nổ lại không thấy đâu, đám khói đen xì kia là thế nào?
“Đến cũng thật đông?” Rất nhanh, chiếc xe chở ba người Long cùng chiếc xe tải chở Bạo Hùng bị chặn lại, phía trước là một đám người hung thần ác sát với những khẩu súng ngắn, súng trường đã lên đạn sẵn.
“Đại nhân, có cần thuộc hạ xử lí bọn chúng?” Lái xe cho Long là một tên Thần Vệ, với hắn thì đám đầu gấu phía trước cũng chỉ như một đám ruồi nhặng không hơn, trước thực lực tuyệt đối thì cho dù số lượng có bao nhiêu đi nữa cũng như cá nằm trên thớt đợi người ta tới giết mà thôi.
“Không cần! Ta sẽ tự mình xuống coi như thế nào.” Long đã có tính toán khác, cử động của hắn cũng là Ga In có chút bất ngờ.
“Lão gia, có người xuống xe.” Cách hai chiếc xe tầm ba trăm mét, Châu gia toàn bộ lực lượng đã ở tư thế sẵn sàng tiến công, việc đầu đạn bazooka bị chụp và bóp nát chúng đã nhận được tin nên đều không dám động thủ mà án binh bất động chặn đối phương lại đợi Võ Đang tới, kẻ nào cũng biết đối phương là thứ ‘không dễ chọc’ thế nhưng Long mở cửa bước xuống làm trái tim chúng như muốn nhảy ra ngoài… một tên thuộc hạ ngay tức thì bẩm báo lão già Châu Tinh Ngự,
Châu Tinh Ngự lúc này đây đã không còn dáng vẻ bất chấp như lúc xuất hành nữa mà là ánh mắt âm hiểm cực kỳ, tồn tại trong cái giới này đã lâu nên lão vẫn biết giang hồ thật sự võ giả cường đại đến nhường não, lão tin chắc rằng đám người này là như thế nên không thể mạo hiểm tính mạng của mình cùng thủ hạ được, tốt nhất vẫn là đợi người Võ Đang đến phân xử, có chuyện gì chỉ cần đổ hết lên đầu Võ Đang là xong chuyện.
“Các ngươi, thủ lĩnh là ai?”
Thân hình Long đến đi như một tia chớp, hắn xuất hiện ngay hàng đầu đội ngũ Châu gia khiến toàn bộ sợ đến hoa dung thất sách lùi về sau.
“Ngươi là kẻ nào?”
Đến lúc này Châu Tinh Ngự còn không ra mặt thì ngôi vị lão đại cũng không thể ngồi được nữa, cố gắng trấn tĩnh tinh thần, lão mở cửa xe bước ra nhìn đến Long mở miệng.
“Ta là ai không quan trọng, các ngươi chỉ có ba phút để rời khỏi nơi này, nếu không thì tất cả sẽ phải nằm lại tại đây.” Long rất trực tiếp buông lời đe dọa.
“Khẩu khí đủ lớn… chúng ta Châu gia trước giờ chưa sợ chết, các ngươi giết cháu của ta giờ lại muốn rời đi ngay trước mặt chúng ta chẳng khác nào nói Châu gia này phế vật?” Châu Tinh Ngự cứng miệng nói, trong thâm tâm thì đang cầu mong Võ Đang bên kia nhanh chân hơn một chút, đối diện với gã nam nhân này khiến lão cảm tưởng đang đối mặt với ác ma đến từ thâm uyên địa ngục, cái chết cứ lơ lửng treo trên đầu lão.
“Các ngươi cũng lựa chọn như lão sao?” Long chẳng hề quan tâm nữa đến Châu Tinh Ngự mà quay sang hỏi đám thuộc hạ khiến sắc mặt bọn chúng khó coi vô cùng, có thể dùng tay không chặn và bóp nát đầu đạn bazooka, lại có tốc độ mắt thường không thể nắm bắt được thì chứng tỏ đối phương đã là tồn tại bọn chúng không thể chống lại, thế nhưng nếu rời khỏi chỗ này chẳng khác nào phản bội lão đại, phản bội tổ chức… đó là cái tội danh mà trong thế giới bọn chúng đang sống chỉ có một kết cục là cái chết hoặc phải trốn tránh suốt nửa đời còn lại, đắng cay thay bọn chúng không có lựa chọn nào khác ngoài việc chỉa thẳng nòng súng vào đầu Long.
“Xem ra các ngươi đã có lựa chọn… tình cờ là ta cũng đang tìm kiếm kha khá sinh mạng để đột phá cảnh giới võ học thế nên các ngươi đã lựa chọn cùng ta đối địch vậy thì…” Long buông lời lấp lửng, hắn hiểu chuyện hôm nay không thể kết thúc nhanh được nếu không ra tay, Châu Tinh Vũ nếu được giáo dục tốt hơn thì hắn đã không phải chết, buông lời miệt thị ba Cường Giả bậc cao thì nếu là bình thường Châu gia cũng đã không còn tồn tại, có trách là trách Châu Tinh Ngự lão gia hỏa quá mức xúc động vừa muốn trả thù lại vừa muốn khoa trương thực lực của Châu gia để lấy số má nên đã sai lại còn sai, đến bây giờ Long còn phải giải thích sao?
Để lại một bình luận