Home » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 6

Sói săn mồi – Quyển 6

“Được!” Bốn lão giả khác cũng gật gù đồng tình.

“Lên!” Ngay sau mệnh lệnh, thân ảnh Huyền Phong đột ngột biến mất mà bay tới chỗ Long như sấm sét, bốn lão giả khác cùng vậy, năm luồng sáng lại chia làm năm hướng cùng lao tới.

“Vù… vù… vù…” Bọn chúng đến rất nhanh, ngay khí Long còn chưa biết đỡ bên nào thì một cước hung hiểm đã oanh sát vào gáy hắn rồi.

“Rầm!” Là chân của Huyền Phong, cước của lão không chỉ là kình lực và nội khí hùng hậu mà còn là vô vàn bát quái chi khí có thể có đối chọi với ma khí của Long.

“Oành!” Ăn một cước khiến người Long có chút cong xuống, ngay lúc này hai nắm đấm của một lão giả chân nhân khác tới rồi, Ma Giáp của Long vậy mà có chút rung rinh trước nắm đấm của lão từ sau lưng.

“Vút… vút…” Là hai cước từ hai bên, Long đang thất thế nên chỉ còn cách vung hai tay đỡ lấy hai bàn chân như hai quả chùy nặng vạn cân.

“Ầm! Ầm!” Bàn tay Long còn cứng gấp nghìn lần thép nguội mà không thể ngờ đỡ xong hai cước là tê rân rủ xuống, thực lực Cường Giả bát cấp đỉnh đâu phải đùa.

“Phong Chân Thiên Vũ Kiếm!”

Chân nhân thứ năm và cũng là kẻ nắm giữ thần binh đến sau cùng, khác với Nhất La Hán khó nhọc mỗi lần vung Giáng Ma Giới Đao, gã chân nhân này vung động thần binh rất dễ dàng và linh hoạt, Phong Chân Thiên Vũ Kiếm vừa ra đã chấn động thương khung mang theo những cơn gió lốc kiếm khí vô cùng sắc bén. Bảy trăm năm trước, một trong ba tên kiếm sĩ vĩ đại nhất, kẻ được phong Kiếm Thần – Phong Chân một người một kiếm xông vào Thập Lục Tháp đại chiến bảy ngày bảy đêm tương truyền đã leo tới đệ thập nhất tầng mới khí tuyệt bỏ mình danh chấn cổ kim. Kiếm Thần Phong Chân cả đời chỉ tu ba chiêu kiếm và cũng chỉ cần ba chiêu đánh bại thiên hạ, kiếm khí của hắn được ca tụng đã đạt tới cảnh giới chung cực kiếm khí đối với kẻ luyện kiếm, tuy bại trận nhưng kiếm của Phong Chân vẫn còn đó chứa đựng kiếm khí của một đời anh hùng hào kiệt và cái tên Phong Chân Thiên Vũ Kiếm ra đời.

“Ma Tôn! Được chết dưới thân binh của Kiếm Thần cũng là vinh hạnh mà không phải kẻ nào cũng đạt được đâu… Chết đi…” Phong Chân Thiên Vũ Kiếm sắc bén dị thường mang theo vô vàn vô tận sát ý và kiếm khí đâm thẳng đến mi tâm Long.

“Hắc hắc! Khôi hài cho một cây kiếm rỉ sét chứa đựng vài đạo kiếm khí của một lão già đã chết mấy trăm năm lại được xưng tụng là một kiện thần binh… Hahaha… các ngươi có biết ‘Thần’ là gì không?” Long cuồng tiếu cười, kiếm đến rất nhanh và rất mạnh làm hắn có cảm giác không thể đỡ nổi thế nhưng trong người hắn Đại Ma Hồn đã chuẩn bị sẵn sàng cho một lần dung nhập tiếp.

“Keng!” Mũi kiếm chạm vào Ma Giáp ngay tức thì oanh phá ra một đạo vết nứt, chung cực kiếm khí xé toan ma khí của Long mà xâm nhập vào bên trong bắt đầu tàn phá thế nhưng nó cũng giống như Giáng Ma Giới Đao chỉ dừng lại ở một đạo vết nứt không hơn.

“Hừ!” Đã chuẩn bị tư thế từ trước, biết một kích không thể xuyên qua Ma Giáp tà dị của tên quái vật này, lão giả hai mắt trợn trừng chuẩn bị thôi động Phong Chân Thiên Vũ Kiếm luồng kiếm khí thứ hai với vẻ mặt không nỡ, Kiếm Thần cũng chỉ lưu lại bên trong thần kiếm năm luồng kiếm khí thôi đấy.

Tính toán là thế nhưng Long đâu thể đứng một chỗ chịu chết, hai tay hắn đã khôi phục lại năng lực hoạt động và nhờ có Đại Ma Hồn dung nhập khiến ma khí của hắn dành dựt được một chút lợi thế trước bốn luồng chân khí của bốn lão giả đang chế trụ người hắn.

“Không tốt! Không thể để hắn thoát ra!” Huyền Phong chân nhân thực lực cao nhất nên sớm nhận ra được năng lượng của Ma Tôn tăng lên đột biến, hắn thất kinh gào to với đám chân nhân rồi thân hình vọt thẳng lên không thôi thúc toàn bộ chân khí trong cơ thể ấn một cước xuống đỉnh đầu Long.

“Phốc… phốc…” Hai lão giả chân nhân khác cũng không hề chậm mà theo sau Huyền Phong vụt lên cao bổ hai cước toàn lực xuống hai vai hắn.

“Rầm… Rầm… Rầm… Rắc… Rắc…”

Ba cước dập xuống chẳng khác nào ba búa tạ nặng hơn chục vạn cân lực đạo giáng xuống người Long, hai đầu gối của hắn không chịu nổi nữa rồi mà nứt vụn ra thành tửng mảnh nhỏ trước áp lực khổng lồ, cả người theo đó đổ sập xuống.

“Vù!” Sau lưng Long, lão giả ban nãy tung chưởng cũng là dồn lực chuẩn bị áp thêm một chưởng nữa… cơ mà… trái tim lão gần như là nổ tung vì thất kinh khi một trảo thủ hung tàn chụp tới.

“Rắc… Rắc…”

Long động được rồi, bỏ mặc hai cái đầu gối vỡ tan, hắn vậy mà nổi điên như dã thú xoay người chụp lên cổ lão giả phía sau, cú chụp của hắn quá bất ngờ khiến lão giả không kịp trốn mà chết đứng tại chỗ và khiếp hãi tột cùng khi cổ bị bóp nghẹt

“To gan!” Huyền Phong kinh hãi, lo lắng cho đồng bọn vì biết sức mạnh cơ thể của Long như thế nào nên lão gào to biến thế trên không trung quét một cước nhằm vào tay Long hòng giải cứu gã chân nhân đang vùng vẫy trong tay hắn.

“Ầm! Rắc… Rắc…” Ăn một cước khiến cánh tay Long oằn xuống cong vòng thế nhưng hắn vẫn là nắm chặt cái cổ lão giả trong tay và đang ngày một siết chặt.

“Cứu… cứu ta…” Từng tiếng khó nhọc cầu xin khiến bốn lão Võ Đang chân nhân nhíu mày, tiếp tục chế trụ tên quái vật này hay là buông bỏ để cứu lão đây? Ba lão giả ánh mắt tự động di chuyển đến chỗ Huyền Phong đợi lệnh vì lão là kẻ có tiếng nói nhất.

“Ầm! Rắc… Rắc… Rắc…” Xoay vòng trên không trung tiếp tục dậm một cước cực mạnh xuống cánh tay Long nhưng kết cục cũng chỉ làm cánh tay của tên quái vật oằn xuống thêm một chút nữa mà thôi khiến sắc mặt Huyền Phong rất khó coi vì lão biết ít nhất phải ba cước như vậy nữa mới có thể phá hủy được cánh tay cứng cỏi kia nhưng đổi lại thì lão sẽ tốn một phần nội lực không hề nhỏ thậm chí có thể nói là gần như toàn bộ, mỗi cước của lão trông thế mà vận dụng gần như toàn bộ lực lượng của lão đấy.

“Lôi Chấn, Vạn Sơn tiếp tục chế trụ hắn… Vạn Kiếm còn đợi gì mà không ra tay tru diệt đại ác ma?” Huyền Phong lựa chọn rất nhanh, hắn bỏ qua việc giải cứu đồng bọn mà lựa chọn quay trở lại ấn một cước nhằm chế trụ Long.

“Ngươi… ngươi… Rắc… Rắc… Khôngggggg… Ặc…”

Thấy Huyền Phong vậy mà lựa chọn từ bỏ mình mà lão giả chân nhân trong tay Long trợn mắt không thể tin nỗi, cuối cùng thì trước khi chết lão mới hiểu ra được cái gọi là ‘tình huynh đệ đồng môn’ nó tàn nhẫn đến cỡ nào.

Huyền Phong ánh mắt băng lãnh nhìn cái đầu lâu nghẹo đi vì xương cổ gãy nát của tên sư đệ mà nổi giận điên cuồng từ đó mà cước pháp lại nhanh thêm vài phần, lão tức giận không phải vì cái thù giết huynh đệ đồng môn mà nổi giận vì bị sỉ nhục khi năm tên Cường Giả bát cấp không thể diệt sát được một tên Cường Giả vừa đột phá bát cấp không lâu.
“Vù… vù… Pặc!”

Huyền Phong cước rất nhanh, rất mạnh nhưng có điều lão lại đánh giá thấp thực lực của tên quái vật bên dưới, nếu lão ngay từ đầu mặc kệ đồng bọn bị bóp chết thì may ra có thể kiềm chế được Long nhưng trong lúc xúc động lão đã bỏ qua vị trí của mình, tuy chỉ là trong một khoảnh khắc thôi nhưng chừng đó đã đủ để Long có thể thở một hơi, dung hợp với Đại Ma Hồn thì thực lực của hắn cũng chỉ ngang bằng và có chút thua kém trước ba lão giả bát cấp nhưng Huyền Phong kẻ lợi hại nhất rời đi thì hắn lại có thể ung dung thoát khỏi trói buộc kia rồi, tay hắn vừa khôi phục nhờ Phượng Chi Huyết theo đó chụp đến chân Huyền Phong.

“… Ngươi…” Cẳng chân bị chụp lấy khiến Huyền Phong chân nhân sắc mặt đột biến, lão còn đang muốn vùng vẫy thoát ra thì một cú quật siêu mạnh của Long đã dập lão xuống như một viên thịt đập vào mặt đất.

“Oành!”

Huyền Phong đập vào sàn đấu tạo thành một cái lỗ sâu hoắm, đầu lão ong ong trước va chạm mãnh liệt mà quên đi vùng vẫy và rất nhanh thôi Long lại lần nữa điên cuồng quật cục thịt trong tay mình qua một hướng khác như đập một món đồ chơi lên mặt đất.

“Ngăn… ngăn hắn lại… Oành! Oành!” Trên vai Long là hai lão giả Lôi Chân và Vạn Sơn chân nhân, cả hai há hốc mồm rộng đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng ngỗng vào khi Huyền Phong đang bị dập thành những lỗ sâu trên sàn đấu, nỗi sợ hãi bao trùm khiến hai lão không còn giữ được bình tĩnh mà gào thét chia làm hai hướng nhào xuống ‘ôm chặt’ lấy người Long bằng chính tứ chi của bản thân.

“Chết đi súc sinh!” Cầm Phong Chân Thiên Vũ Kiếm là Vạn Kiếm chân nhân, lão cũng hoảng hốt tột độ huy động thần kiếm đâm tới mà không chờ đồng bọn có thể chế trụ Long hoàn toàn, nhiệm vụ của lão vẫn là đợi chờ thời cơ đâm kiếm chuẩn xác hai lần vào cùng một chỗ phá hủy phòng ngự cường hãn của Long để diệt trừ hắn thế nhưng giờ tình thế cấp bách khiến lão cũng không kịp nghĩ nhiều được như thế.

“… Kengggggg…” Lách nhẹ đầu mặc kệ thần kiếm đâm vào một điểm nào khác ngoài chỗ mi tâm rạn nứt, Long dễ dàng chuyển hướng mũi kiếm đâm lên gò má mình, vẫn là tiếng kim loại va chạm nhưng lọt vào tai ba lão giả chân nhân sao mà đáng sợ đến vậy.

“CÚT!!!”

Tiếng quát như tiếng rống của cự thủ viễn cổ nổi giận làm không gian chấn động mãnh liệt, Long thế mà một tay vẫn như cũ nắm chặt lấy chân của Huyền Phong chân nhân để rồi tay còn lại vòng qua chụp đến lưỡi thần kiếm giật mạnh nó kéo theo cả Vạn Kiếm chân nhân xuống dưới mặt đất và chỉ sát na sau đó hắn lấy tay làm điểm tựa cả người quét một vòng cung ngược tung hai cước cực mạnh thẳng đến đầu Lôi Chấn và Vạn Sơn chân nhân, tất cả động tác đều dứt khoát và tinh chuẩn cũng như nhanh cực kỳ.

“Oành! Rầm! Rầm!”

Vạn Kiếm chân nhân còn đỡ khi chỉ bị chúi xuống đất đi theo thần kiếm nhưng hai lão giả còn lại thì không được tốt như thế, ăn hai cước vào đầu làm xương sọ cả hai lão lún hẳn vào mà nứt toát ra, tuy là chưa đủ để chết hẳn nhưng đau đớn tột cùng cũng là khiến hai lão ôm đầu gào thét thê lương… dù là Cường Giả bát cấp nhưng có bao nhiêu kẻ có thể có một cơ thể biến thái như Long đây?

“Phốc! Vù… vù…” Tính cách của Long như thế nào? Đó chính là đuổi tận giết tuyệt, hắn sao có thể buông tha hai con mồi đang ngắt ngoải đây, nghĩ là thế hắn buông bỏ thần kiếm cùng Huyền Phong chân nhân trong tay ra mà đập hai chưởng lên mặt đất tạo lực đẩy cả người bắn lên không quay đủ một vòng rồi hai tay trảo lại hung hãn chụp thẳng xuống đỉnh đầu Lôi Chấn và Vạn Sơn chân nhân.

“Phập… phập…”

Khuôn mặt của Lôi Chấn và Vạn Sơn hai lão giả co co giật giật lúc mười móng vuốt tàn độc ngập sâu trong đầu lâu hai lão, ma khí nhanh chóng tràn ra như một bầy sói đói cắn nuốt toàn bộ sinh cơ và nội lực còn sót lại tạo thành một kết cục thê thảm của hai vị Cường Giả bát cấp.

“Bùm… Bùm…”Vạn Kiếm chân nhân vừa mới trở người dậy thì hình ảnh đập vào mắt là thân thể của Lôi Chấn và Vạn Sơn chân nhân nổ tung thành phấn vụn khiến lão kinh sợ đến són trong quần, tay run run cầm thần kiếm, mắt trợn tròn nhìn chằm chằm vào tên quái vật, mồ hôi lạnh ướt đẫm cả người lão.

“Khục… khục…” Dưới sàn đầu, trong một cái lỗ sâu hình người là Huyền Phong chân nhân rốt cuộc đã tỉnh lại, lão gắng gượng lê lết bò ra khỏi cái lỗ do chính mình tạo ra với tràng dài những búng máu lớn, cử động lại khiến xương vỡ đâm vào da thịt và nội tạng sai lệch vị trí khiến đau đớn tột cùng nhưng Huyền Phong vẫn như cũ nhịn đau lê lết từng chút một vì trong mắt lão tất cả không quan trọng bằng chuyện phải thoát khỏi nơi đây, thoát khỏi tên quái vật kia.

“Đâm đi!” Cắn nuốt xong hai lão giả chân nhân, Long quét mắt qua Vạn Kiếm mở miệng, sát ý từ hắn vẫn như cũ bao trùm mảnh thiên địa này.

Vạn Kiếm môi mấp máy nói không ra hơi, lão giờ trong đầu đã trống rỗng không biết phải làm gì vào lúc này, chưa bao giờ trong đời lão gặp tình cảnh này.

“Ta nói ngươi đâm đi! Dùng nó đâm ta đi!”

Long hai mắt trừng lớn quát một tiếng khiến màn nhĩ Vạn Kiếm chân nhân như muốn nổ tung, lão đương nhiên nghe rõ từng chữ một nhưng lão dám sao? Lão còn đang sợ đến nỗi hai chân như dính chặt trên mặt đất không thể di động thì sao có thể có dũng khí mà vung kiếm.

“TA BẢO NGƯƠI ĐÂM ĐI!!!

OÀNH!!!!”

Không còn là tiếng quát nữa mà là tiếng gào thét của siêu cấp mãnh thú, Vạn Kiếm chân nhân hai mắt trợn trừng nhìn bàn chân ác ma vậy mà đạp xuống đầu lâu Huyền Phong chân nhân đang cố lê lết bò bên dưới, cảnh tượng thân xác không đầu của Huyền Phong vẫn cố dẫy dụa trên mặt đất in sâu vào trong tâm trí, trong linh hồn lão.

“… Bộp…”

Thần binh rơi rồi, Vạn Kiếm chân nhân không còn đủ dũng khí để cầm nó đối mặt với Ma Tôn nữa rồi, trong mắt lão hắn không phải là người, cũng không phải là ma vì sự đáng sợ của hắn đã vượt qua hai chữ kia rồi, hắn là bóng mờ, là nỗi sợ hãi của lão… Vạn Kiếm sợ đến rơi kiếm, sợ đến không dám chạy, sợ đến ngã quỵ trên mặt đất và sợ đến hai mắt nhắm tịt không dám nhìn nữa… lão đã trở thành một người điên.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46

TÊN TRUYỆN:

Sói săn mồi – Quyển 6


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)