Phần 31
Môi tôi và Phương vẫn quấn chặt lấy nhau, môi em mềm, môi em ngọt, vị ngọt của tình yêu
Thấy có tiếng cười ha hả ở dưới chân đê, tôi và Phương giật mình rời môi nhau, Phương đỏ mặt lấy tay lau môi, tôi rút tay nhẹ nhàng ra khỏi bụng em rồi đứng lên ngó xem là lũ nào phá đám, thì ra là bọn thằng giới, tức ghê toàn đến lúc cao trào bị phá đám dạo này ăn ở tốt vậy mà
May mà bọn nó chưa đi lên, nên chưa nhìn thấy cảnh tượng tôi và Phương, bọn này mà nhìn thấy chắc tôi và Phương lại nổi tiếng ở làng mất.
Bị phá đám hai lần, mà vào ngay hôm mùng 2 mùng 3 tết cay thế không biết nữa, không biết có phải do ăn ở nữa không mà đen thế.
– Ơ, Hải bọn mày cũng ở trên này à.
– Ờ bọn mày lên đây làm éo gì.
– Đá bóng, mày đá không.
Lũ giở đời tết không ở nhà mà chơi vs ông bà, anh em, lại mang bóng ra đây đá, còn phá đám con nhà người ta nữa.
Con gái chơi cùng bọn này cũng đông khoảng tầm mười mấy đứa, trong đó có cả con hiền, tôi thì ngán đá bóng từ nhỏ, chạy chết mệt ra nên tôi không đá ngồi xem bọn nó.
Trẻ con làng quê thì đá bóng hay thôi rồi, thằng nào tức vì không dành được bóng thì chạy lại thằng đang dẫn bóng đạp nó ngã lăn ra đất rồi cướp bóng.
Bên trái là Phương còn bên phải là em hiền, tôi bị 2 đứa con gái kẹp giữa, à không tôi bị mười mấy đứa con gái vây mới đúng.
Giá như bị bọn con gái này lột hết đồ tôi, hấp tôi ngay ở đê này dù có bao nhiều người nhìn thấy, tôi cũng cam lòng, tuy đó chỉ là ước mơ nhưng tôi vẫn ước, ai cũng có ước mơ mà
Con hiền thì mồm luyên thuyên liên hồi bên tai phải của tôi, con nay lớn hơn, người phổng phao hơn, mà cũng lắm mồm hơn, ngày xưa thì tôi lải nhải vs nó thì nó quay sang vả tôi vài phát, mà giờ nó lại là người lải nhải, chả nhẽ tôi cũng quay sang vả nó vài phát giờ.
Phương thỉnh thoảng thấy tôi cười nói với con hiền, chắc em ghen nên cứ giật giật áo tôi, tôi quay sang nhìn em thì em quay mặt sang nơi khác như kiểu là“ứ quan tâm”
Bọn kia không đá nữa, đi lên chỗ bọn tôi đáng đứng nói.
– Đi trộm táo, cùng bọn tao không.
– Thôi tao không rảnh, tí tao phải về giờ
Bọn nó nài nỉ tôi thêm một lúc nữa rồi thôi bỏ mặc tôi và em ở đê, còn bọn nó đi trộm táo.
Tôi kéo Phương ngồi dậy để về nhà ông, Trên đường về nhà ông, tôi và em chả ai nói với ai câu nào.
Về nhà thì không thấy 3 đứa kia đâu, nhà chả có ai, ông bà nội, chị Huyền anh dương đi đâu rồi nhể.
Tôi kéo Phương ngồi xuống hè nói chuyện
– Anh đun nước cho em tắm đi.
– Thôi, 3 4 ngày tắm mà chả được.
– Đi mà, một ngày không tắm, khó chịu lắm.
– Anh 1 tuần không tắm có thấy gì đâu.
– Vậy để em tự đun.
– Thôi để đấy anh đun cho.
Tôi xuống bếp nhóm bếp, bắc nồi đun nước cho em, khói lại bay mù mịt chảy cả nước mắt
Mười mấy phút sau nước sôi, tôi bắc nồi vào nhà tắm đổ nước ra chậu, rồi pha nước đủ ấm rồi gọi Phương vào cho em tắm.
– Anh.
– Gì.
– Đi ra em tắm.
– Thôi cho anh nhìn tí hêhê – tôi trêu em.
– Đánh cho cái giờ, đi ra em tắm – Phương đỏ mặt nói.
Tôi bước lên hè ngồi nhường nhà tắm cho em.
Lấy điện thoại em mở ninja lên, game vẫn lưu ở máy em, em không xóa, chắc em thấy tôi thích chơi, nên Phương không xóa
Ngồi chơi một lúc thì Phương tắm xong, em mặc quần jean bó xát vs cái áo sơ mi người em hơi run run lên, thấy vậy, tôi chạy lại giường lấy cái áo khoác đưa cho em mặc.
Phương lại cất mấy bộ đồ cũ vào ba lô haizz bày đặt ngại vs chả ngượng nữa.
Phương lấy cái khăn ngồi lại hè đưa cho tôi, để tôi lau khô tóc giùm em.
– Mang nhiều quần áo không, không giặt thì mấy hôm nữa lấy gì mặc.
– Con 5 bộ nữa.
– Mang nhiều thế.
– Hihi.
Em mang nhiều đồ thế thảo nào balô dõ nặng ra, tính đi cắm trại hay sao mà mang nhiều thế
Tôi vò đầu Phương, cho tóc em bù xù tứ tung lên, Phương thì đánh yêu tôi vài cái, rồi đưa tay chỉnh sửa lại tóc cho ngọn ngàng
Lau tóc cho em một hồi rồi thôi, Phương lấy cái khăn mang đi giặt rồi treo lên phơi.
Chả biết mấy người kia đi đâu nữa mà mãi không về.
Ngồi chơi vs Phương một lúc thì ông bà vs chị Huyền và 3 đứa kia cũng về, chả biết đi đâu mà kéo theo cả team thế này.
– Thằng này hôm nay đi đâu vậy – ông tôi hỏi.
– Cháu lên đê chơi.
– Không ở nhà, tao đưa lên nhà cụ vãi.
– Dạ.
Phương với bà vs chị Huyền con hường và người yêu thằng hùng xuống bếp phụ bà tôi nấu nướng.
Còn tôi và anh dương ngồi trên hè tán ngẫu, ông nội tôi ngồi ở ghé đọc sách, thằng hùng thì ngồi chơi game.
6H nấu xong cơm, chải chiếu ra hè rồi dọn cơm ra ăn, ông nội, tôi và anh dương, thằng hùng thì ngồi nhậu.
Phương chắc vẫn ngại nên em không giám gắp thức ăn, toàn ăn rau, nên tôi phải mấy lần gắp cho em, rồi nói thầm là “cứ tự nhiên, đừng ngại”
Con gái ăn xong, vào hết trong nhà ngồi nói chuyện, nhường mâm cho cánh đàn ông nhậu nhẹt, thằng hùng thì say khướt chạy ra giếng nôn mửa rồi lên giường ngủ.
Giờ còn mỗi tôi và anh dương vs ông, từ ngày bố mẹ tôi mất tôi cũng hay uống rượu, nên rất khó say.
Người ngục tiếp theo là anh dương, anh được chị Huyền kéo lên giường ngủ cùng thằng hùng, miệng lại lải nhải mấy câu giống lúc sáng.
Tôi cũng tính thôi không uống nữa, nhưng ông nội bắt ngồi uống tiếp, chắc ông nội tính hạ ngục tôi đây.
– Thằng này thế mà khá – ông nội nó.
– Dạ, thôi ông, ông say rồi.
– Bậy mày, ông mày say thế nào được uống tiếp đi.
Tôi thì cũng hơi ngà ngà rồi, mà ông vẫn bắt uống tiếp, thôi chiều ông ngồi nhậu với ông tiếp.
Rồi tôi ngục lúc nào không hay nữa.
Tỉnh dậy thấy đầu choáng váng, ngó sang bên cạnh thì thấy anh dương vs thằng hùng đang ngáy lì bì, ngồi dậy lắc đầu cho đỡ choáng, tôi bước ra hè thì thấy bà nội với các cô con gái đang ở hết ngoài sân
Tôi ngồi xuống hè dựa lưng vào cột nhà, đầu vẫn hơi đau, Phương thấy tôi thì chạy vào nhà tắm lấy khăn mặt rồi nhúng vào nước, rồi vắt cho chảy hết nước, rồi chạy lại chỗ tôi lau mặt cho tôi, em làm thật nhẹ nhàng, không như tôi hôm qua ghì thật mạnh
– Hôm qua ai ngục trước thế.
– Anh, anh mở balô em mà lấy bàn chải, mà đánh răng, ở ngăn ngoài nhất đó.
– Ờ.
– Cấm mở ngăn kia biết chưa – Phương lườm tôi nói.
– Rồi lo hoài.
– Mặc áo khoác vào cả lạnh.
– Ờ, biết rồi.
Tôi uể oải ngồi dậy, lết đôi chân vào nhà, lại chỗ em để balô mở ngăn ngoài nhất lấy bàn chải, mang vào nhà tắm đánh răng.
Đánh răng xong thì tôi lên hè ngồi dựa lưng vào tường, biết thế hôm qua không uống cho xong đầu đau khủng khiếp
Phương lên hè ngồi cạnh tôi.
– Anh, đau đầu lắm hả.
– Ừ, đưa điện thoại đây anh mượn.
– Dạ, đây – Phương rút điện thoại trong túi áo em đưa cho tôi.
Mở nhạc lên nghe cho đỡ chán, điện thoại Phương đa số toàn mấy cái bài tiếng anh nghe chả hiểu gì cả.
Mùng 6 rời quê lên thành phố, bọn bạn thì đứng tiễn tôi như là người dân tiễn thanh niên đi cứu nước.
Lên thành phố mọi thứ lại trở lại như cũ, sáng đi học, chiều đi phụ hồ, tối tới nhà Phương học tới 10h, chủ nhật thì hai đứa rắt tay nhau đi dạo trên cầu….
Để lại một bình luận