Phần 4
“Ầm Ầm” – Sấm chớp nổ vang trời, hàng tấn các tia chớp điên cuồng giáng hạ quanh khu vực gần chỗ của John.
“Cẩn thận!” – Cả hai vị trưởng lão lôi theo Gnar lui về phía sau để tránh các tia chớp trên bầu trời điên cuồng đánh xuống, cả ba sắc mặt đều tỏ ra sợ hãi, không ai biết chuyện gì đang xảy ra với John.
“Có phải chúng ta bỏ sai thuốc hay là làm sai gì đó không?” – Vị trưởng lão bên trái lo sợ thốt lên.
“Không thể nào! Từ việc bốc thuốc đến việc tính toán hàm lượng, tất cả đều do đại trưởng lão làm, ngài ấy nhất định không thể nào làm sai điều gì được.”
“Hai lão già, nếu anh ta có bị làm sao ta sẽ phá banh cái chỗ này…” – Gnar tức giận quát.
“Rống” – Bất ngờ đột nhiên xuất hiện, giữa các đám mây đen ẩn hiện 4 con rồng to lớn gào rống, một con là rồng trắng mắt xanh, một con là rồng đen mắt đỏ, một con là hỏa long một con là hoàng kim chiến long. Cả bốn con đều gào rống trên bầu trời, gió thổi một lúc một mạnh.
Trên đỉnh đầu của John lúc này Tam hợp kiếm tỏa ra ánh sáng ngày một dữ dội.
“Á” – John hét lên vô cùng đau đớn, giống như hắn đang trải qua một việc gì đó cực kì khủng khiếp trên thân xác.
“Rống” – Bất ngờ tiếp nối bất ngờ, 4 con rồng đau bay lượn trên bầu trời đột nhiên chuyển hướng lao xuống bên dưới, mặc dù chỉ là do năng lượng ảo hóa mà thành thế nhưng sự uy nghi của loài rồng vẫn khiến hai vị trưởng lão và Gnar cảm thấy sợ hãi, chân thực ra đã không thể đứng vững từ lâu nhưng vẫn cố sức mà chống chịu.
“Rồng! Rống! Rống! Rống” – Bốn con rồng liên tục bay lượn xung quanh cơ thể thể John.
“Chíu” – Tam hợp kiếm trên đỉnh đầu bắn ra một luồng sáng chiếu thẳng lên bầu trời, kế tiếp đó thân kiếm hóa thành 3 gồm Gươm vô danh, Vô cực kiếm, và Kiếm Ma. Ba thanh kiếm này lần lượt đâm vào vai trái, vai phải và đỉnh đầu của hắn. Nhát kiếm đâm vào khiến John phát lên tiếng hét đau đớn, gân xanh nổi lên trên da mặt và cả cơ thể.
“Làm sao đây? Chúng ta có nên cứu cậu ta hay là không?” – Thấy tình cảnh trước mắt ai ai cũng tỏ ra kinh hãi, người thường bị một kiếm đâm vào đã muốn chết lên chết xuống rồi, bây giờ John bị một lần 3 thanh kiếm đâm vào cơ thể, đã thế thanh gươm tỏa ra ánh sáng màu tím kia lại đâm vào đỉnh đầu của hắn, bảo sao hắn có thể sống sót được đây?
“Mấy lão không cứu, ta cứu!” – Nói xong Gnar phóng lên như một mũi tên xuyên qua màn đêm phóng đến chỗ của John.
“Rống” – Rồng trắng mắt xanh đang lượn quanh cơ thể John phát hiện ra Gnar đang lao đến, nó gào lên một tiếng đinh tai nhức óc, từ miệng bắn ra một luồng hỏa diễm màu trắng bạc…
“Cẩn thận!” – Hai vị trưởng lão cũng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Gnar, một lá chắn năng lượng nhanh chóng tạo ra cản lại luồng hỏa diễm kì lạ kia. Thế nhưng uy lực của một luồng hỏa diễm ấy là quá mạnh, cả ba bị bắn thẳng xuống mặt đất, khó khăn lắm mới có thể trụ vững.
“Gnar, đừng manh động!”
Bỏ qua lời khuyên của hai vị trưởng lão Gnar đột nhiên gào lên một tiếng đầy mạnh mẽ, từ cơ thể của nó một luồng năng lượng khủng khiếp tuôn trào, luồn uy lực mạnh mẽ bắn hai vị trưởng lão bay ra xa hơn 5 mét, sắc mặt cả hai đều tỏ ra kinh hãi, trước giờ họ chưa bao giờ nhìn thấy sức mạnh của Gnar như thế này.
“Ghào!” – Tiếng gầm khủng khiếp kéo theo âm thanh rung chuyển của cả mặt đất.
Bầu trời nổ sấm, mặt đất gào thét.
“Gừ gừ!” – Một con quái vật to lớn đầy giận dữ nhìn bốn con rồng đang bay lượn xung quanh John.
“Đấy là Gnar hay sao?” – Hai vị trưởng lão kinh hãi trong lòng, hình dáng này quá sức dọa người. Con quái vật trước mắt không có từ ngữ nào có thể miêu tả được sự đáng sợ của nó, từ đầu đến chân bất cứ thứ gì trên người của nó cũng có thể giết người.
“Gào gào!” – Gnar dùng đôi tay to lớn nâng một mảnh đất lên ném thẳng về phía bốn con rồng trước mặt.
“Rống” – Lần này Rồng đen mắt đỏ xuất trận, nó gầm lêm một tiếng, đôi cánh phía sau đập mạnh tạo ra một cơn cuồng phong phá tan mảnh đất mà Gnar ném đến.
Thế nhưng chưa dừng lại ở đó, sau khi mảnh đất to lớn ấy bị phá nát, Gnar lập tức búng người lên trên cao, tiếng gào thét đinh tai nhức óc làm chấn động cả một khu vực rộng lớn. Đôi bàn tay to lớn đấm nhanh về phía trước với mục đích đánh tan mấy con rồng đang bao vây lấy John. Thế nhưng ý định ấy của Gnar đã bất thành, bốn con rồng ấy đã xem Gnar chính là kẻ thù của mình, đột loạt lao đến tấn công. Hỏa long phun lửa nóng cả ngàn độ, Hoàng kim chiến long với bộ móng vuốt sắc hơn cả đao kiếm liên tục công kích.
“Gào gào” – Gnar tỏ ra không hề thua kém, bàn tay to lớn cứng hơn cả sắt thép của nó đỡ lại toàn bộ đòn công kích của những con rồng, nó chụp lấy đuôi của hỏa long rồi xoay tròn ném mạnh lên mặt đất.
“Gnar! Coi chừng sau lưng” – Tiếng hét cảnh bảo của vị trưởng lão.
Từ phía sau lưng, rồng trắng mắt xanh, lao đến hỏa diễm màu trắng bắn đến.
“Ầm” – Gnar há miệng, bắn ra một một luồng năng lượng ngăn cản lại đòn công kích của rồng trắng mắt xanh. Một chấp bốn, không chột thì què, nếu là một chọi 1 hoặc 1 chọi 2 thì Gnar còn có cơ hội thắng nhưng lần này Gnar là một mình chấp 4 con rồng, sức mạnh của mỗi con cũng phải tương đương nó.
“Rầm rầm rầm rầm” – Gnar bị Hoàng kim chiến long, nắm lấy chân nện thật mạnh lên mặt đất, kế tiếp đó ba con rồng còn lại lần lượt lao đến công kích lên cái thân thể to lớn ấy.
“Cút đi!” – Hai vị trưởng lão huy động toàn bộ sức mạnh phép thuật trên người để giải nguy cho Gnar, họ biết với sức mạnh hiện thời khó lòng mà đánh bại 4 con rồng ấy.
“Gào!” – Lúc này cơ thể của John lại bắt đầu tiếp diễn những hiện tượng quái dị, một gã khổng lồ toàn thân mặc chiến giáp hoàng kim rực rỡ, mặt mũi của gã không ai có thể thấy rõ, nhưng có thể cảm thấy cái khí thế khủng khiếp mà gã tạo ra. Gã ta xuất hiện ngay sau lưng của John, nhìn chằm chằm vào nét mặt đau khổ của hắn.
“Phập Phập Phập” – Bàn tay khổng lồ lạnh lùng ấn mạnh 3 thanh kiếm đang cắm trên hai vai và đỉnh đầu của hắn từ từ xuyên vào trong cơ thể.
“Á” – Tiếng thét đau đớn đầy thảm thiết vang lên.
“Phụt” – John hét lớn phun máu, khuôn mặt trắng bệch, không ai biết hắn đang phải chịu đựng điều gì. Có lẽ đến cả người chế tạo ra tam hợp kiếm là Doran cũng không thể nào biết được lại có sự việc kinh thiên thế này xuất hiện trên người hắn.
“John! John ơi! Ta bị mạo danh… hu hu…” – Từ đằng xa tiếng nói của Razer vang lên, cu cậu như một mũi tên bắn xuyên qua màn đêm lao nhanh đến chỗ của John, thế nhưng mọi chuyện xuất hiện trước mắt khiến Razer dựng đứng toàn bộ lông trên người.
“Rống” – Nó gào lên một tiếng phẫn nộ lao nhanh về phía của John.
Không khí xung quanh như bị bóp nghẹt lại.
“Cút hết mau!” – Razer hét lớn, năng lượng khủng bố phát ra từ cái cơ thể nhỏ bé của Razer khiến mặt đất bên dưới nút toát ra, cây cối nhà cửa xung quanh hóa thành tro bụi, lúc này Razer đang thực sự phẫn nộ, thấy John đang bị ăn hiếp nó sao có thể chịu đựng nổi được cơ chứ.
Còn về phía hai vị trưởng lão gần đó, lúc nãy chứng kiến sức mạnh của Gnar cả hai đều đã vãi cả mồ hôi rồi, bây giờ chứng kiếm thêm sức mạnh của Razer cả hai gần như không muốn thở… uy lực chấn động đến cả không gian quá khủng khiếp.
“Con thú kia!” – Gnar hóa thành hình dáng bình thường nhìn Razer lao đến.
“Rống” – Bốn con rồng lại một lần nữa lao đến, sức mạnh của Razer hơn rất nhiều lần so với Gnar thế nhưng nó vẫn không thể xuyên qua lớp phòng thủ của bốn con rồng kia.
Hỏa diễm ngàn độ, năng lượng màu trắng bạc, năng lượng màu đen và sức mạnh hoàng kim như hợp lại công kích Razer.
“Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?” – Đại trưởng lão và thị trưởng đuổi theo Razer đến đây cũng hết sức kinh hoảng khi thấy sự việc đang xảy ra, cả hai lập tức đến chỗ của hai vị trưởng lão hỏi.
“Bọn tôi cũng không rõ lắm, cậu ta đang trị thương thì đột nhiên xảy ra dị biến, và bây giờ là như thế này đấy.” – Cả hai vị trưởng lão đều chỉ vào John và nói.
“Đại trưởng lão, ngài nhìn xem… thanh kiếm đó” – Thị trưởng tinh mắt phát hiện ra thanh kiếm đang găm trên đỉnh đầu của John.
“Là thanh gươm của Chúa tể, hắn nhất định là chúa tể rồi, không thể sai được!” – Cả người đại trưởng lão run lên từng đợt.
“Đại trưởng lão, ngài nói gì vậy? Chúa tể gì ở đây?” – Hai vị trưởng lão khó hiểu hỏi.
“Người kia chính xác là chúa tể hư không, ta có thể cảm nhận được sức mạnh hư không từ thanh kiếm kia… đúng rồi… cả bốn con rồng kia nữa… nếu ta cảm nhận không nhầm thì con rồng trắng mắt xanh ấy chính là đại diện cho 7 loại sức mạnh cổ ngữ, rồng đen mắt đỏ là sức mạnh hư không, rồng hoàng kim là đại diện cho loại năng lượng ít gặp trên Valoran này – Nội năng.” – Đại trưởng lão vừa run vừa nói.
“4 loại sức mạnh? Khi xưa Ralaw chỉ sở hữu 2 loại mà phải vất vả lắm mới đánh hạ được Chúa tể hư không, lần này chúa tể không biết vì sao còn sống và sở hữu đến 4 loại sức mạnh, vậy chúng ta phải làm sao?” – Hai vị trưởng lão kinh hãi thốt lên.
Trong tộc Yordle, đại trưởng lão là người được mọi người tín nhiệm nhất, không phải vì ông là người lớn tuổi nhất trong tộc mà là vì sự hiểu biết và khả năng đoán trước được tương lai của mình. Những gì đại trưởng lão đã nói ra thì nhất định không thể sai được.
“Vậy còn con hỏa long? Nó là đại diện cho thứ sức mạnh gì?” – Thị trưởng hỏi ngay.
Đại trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, nét mặt đã già nay lại như muốn già hơn, ông đáp: “Con hỏa long ấy không phải là rồng lửa bình thường mà lửa của nó đại diện cho địa ngục, có nghĩa, người trước mặt chúng ta thực chất đã chết hoặc ít nhất là không có sự tồn tại trên thế giới này.”
Lời này nói ra khiến tất cả đều kinh hãi trong lòng, một cảm giác lạnh sống lưng truyền lên khắp cơ thể.
Lời của đại trưởng lão thực chất chỉ đúng một nửa, bởi lẽ con rồng lửa ấy không hẳn là đại diện cho cái chết mà thực chất nó đại diện cho sự tồn tại của John trên thế giới. Hắn là một kẻ không còn thế giới để tồn tại, cho nên khi ở trên Valoran, hắn cơ bản không khác gì một người không tồn tại.
“Mấy con giun đất khốn kiếp, các ngươi đã làm gì hắn ta vậy?” – Razer liên tục công kích vào bốn con rồng trước mặt nhưng chung quy vẫn không thể nào xuyên qua được lớp phòng thủ của bọn nó.
Hư không năng lượng, Nội năng năng lượng, Cổ ngữ năng lượng, và sức mạnh bí ẩn, bốn loại sức mạnh này đang xung đột để chiếm giữ quyền được làm năng lượng chủ đạo trên cơ thể hắn. Thứ dung dịch mà đại trưởng lão dùng trị thương cho John đã vô tình trở thành thứ xúc tác khiến sự nổi dậy các luồng năng lượng cứ tưởng đã biến mất trên cơ thể hắn quay trở lại. Một cuộc chiến dành lấy quyền kiểm soát năng lượng trên cơ thể của John đang diễn ra vô cùng ác liệt.
Tam hợp kiếm lúc này cũng bắt đầu hoạt động, nó không phải là một thanh kiếm tầm thường, mà là một thanh kiếm có lý trí, điều đáng nói hơn là việc sử dụng Vô cực kiếm, Kiếm ma, và gươm vô danh làm nguyên liệu chế tạo, cả ba thanh kiếm này đều là những kiếm báu của Valoran và mỗi thanh đều chứa một linh hồn và lý trí riêng, nay khi hợp nhất lại làm một không thanh kiếm nào chịu nhường thanh kiếm nào, kẻ nào cũng muốn mình đứng đầu, và muốn làm điều đó bọn chúng đan kịch liệt xâm nhập vào cơ thể của hắn, cùng tranh dành quyền chiếm hữu cơ thể John.
Mọi việc giờ đây không ai có thể nhúng tay vào, chỉ còn xem bản lĩnh của hắn và số phận của hắn mà thôi.
“Vụt” – Xuyên vào bên trong tâm thức của John lúc này, một vùng chiến sự đang diễn ra vô cùng ác liệt, sức mạnh hư không, nội năng, cổ ngữ, và luồng sức mạnh bí ẩn mà đại trưởng lão gọi đó là địa ngục đang điên cuồng chiến đấu với nhau. Ở gần đó ba thanh kiếm vô cực, vô danh, kiếm ma cũng đang chiến đấu để chiếm quyền kiểm xoát.
“Ta bị sao thế này! Tại sao ta lại ra nông nổi này.” – Tâm thức của John đau đớn kêu lên, hắn nhìn cuộc chiến trước mặt thực sự không hiểu gì cả, tại sao bọn chúng lại phải chiến đấu với nhau như vậy? Năng lượng không thể hòa hợp lại được hay sao?
Điều làm hắn kinh sợ hơn là việc sức mạnh cổ ngữ và hư không vẫn còn tồn tại bên trong cơ thể của hắn, trước đây hắn cứ nghĩ 2 thứ năng lượng này đã biến mất hoàn toàn nhưng thật không ngờ, bọn chúng lại như có lý trí và ẩn mình bên trong cơ thể của hắn. Nay khi có cơ hội liền nổi dậy, nhưng đến giờ hắn vẫn không thể nào hiểu được vì sao sức mạnh ấy vẫn còn mà hắn lại không thể sử dụng được.
“John… hãy để ta làm năng lượng chủ đạo của ngươi, nhất định ta sẽ giúp ngươi dành lại công lý” – Nội năng lên tiếng, giọng nói rất giống với giọng của Cloud.
“Đừng nghe lời lão, John, chúng ta đã từng là công sự với nhau phải không, ngươi là kẻ trọng tình nghĩa, hãy chọn ta” – Hư không lên tiếng, giọng nói rất giống với sư phụ Sephiroth của hắn.
“Đừng nghe, John ta mới là thứ sức mạnh mà ngươi đang cần, đánh bại Ralaw chỉ có thể là sức mạnh cổ ngữ ta mà thôi, John hãy để ta làm sức mạnh của cậu.” – Giọng nói của 7 người đồng thanh vang lên.
“Các ngươi câm hết đi, kẻ bị thế giới ruồng bỏ thì cần gì sức mạnh yếu kém của các ngươi, John, hãy để ta, ta sẽ đem cho cậu toàn bộ những thứ cậu muốn, sức mạnh, quyền lực… tất cả…” – Sức mạnh bí ẩn cuối cùng vang lên.
“Các người im hết đi… im đi” – John hai tay bịt chặt lỗ tay, hắn thực sự quá mức rối trí, tinh thần bị chấn thương mạnh mẽ do cuộc chiến không đáng có này.
“Ầm ầm ầm” – Bên kia cuộc chiến giữa ba thanh kiếm càng lúc càng nảy lửa, hàng loạt các đòn đánh điên đảo chất động toàn bộ vùng xung quanh.
“John, chọn ta đi, ta sẽ giúp cậu khống chế ba thanh kiếm kia… nhanh lên, nếu để chuyện này lâu cậu sẽ hóa điên đấy…” – Giọng nói của Cloud vang lên…
“Á” – John hét lớn đầy bất lực, hắn lăn lộn trên mặt đất một cách thống khổ.
Ở bên ngoài, cái thân xác ấy có khác gì tinh thần của hắn bên trong, nước mắt chảy dài, máu cứ liên tục tuôn ra từ mũi, miệng lỗ tai…
“Đại trưởng lão? Chúng ta làm gì đây? Cứ để thế này Chúa tể hư không sẽ chết nhưng như vậy ân nhân của cả tộc chúng ta…” – Thị trưởng lo lắng nói.
Đại trưởng lão hiểu được suy nghĩ của thị trưởng và cả hai vị trưởng lão nhưng ông cũng cảm thấy vô cùng khó lựa chọn, thà rằng không biết John là chúa tể ông nhất định sẽ liều mạng ra tay cứu, nhưng bây giờ…
“Mấy lão già, các người không cứu, ta sẽ cứu.” – Gnar không thèm quan tâm mình đang bị thương thế nào, phóng người lên phía trước công kích 4 con rồng một cách điên cuồng, chiếc bu mê răng hình xương trên tay ném thẳng về phía gã khổng lồ đằng sau lưng của John.
“Ầm” – Từ trên cao, một tia sét đánh thẳng vào cơ thể của Gnar, cả cái cơ thể nhỏ bé ấy rơi xuống mặt đất, lông trên người cháy xém, bốc khói…
“Phập phập” – Ba thanh kiếm đang găm trên người của John đang theo sức của gã khổng lồ hoàng kim đằng sau ngày một đâm sâu vào bên trong cơ thể, khi những thanh kiếm này hoàn toàn đâm vào bên trong John sẽ không bao giờ có thể kiểm soát lại được cái thân thể này nữa, tất cả sẽ bị sự chi phối của 1 trong 3 thanh kiếm kia….
Để lại một bình luận