5 năm trước…
Một buổi tối yên tĩnh, trời không trăng cũng không sao, không một cơn gió thổi, hết sức tĩnh lặng. Tại một ngọn núi nào đó ở phía Tây Nam Valoran, hai bóng người hư hư thực thực hiện ra trước một phế tích cổ bị bỏ hoang từ lâu, cả hai đều cực kì thần bí, không thể nào nhìn thấy được khuôn mặt của bọn họ, nếu muốn phân biệt thì chỉ có hào quang nhàn nhạt trên người bọn họ mà thôi.
Người bên trái có hào quang màu vàng nhạt đảo mắt nhìn quanh một hồi rồi nói: “Đây là nơi Chúa Tể Hư Không bắt đầu xuất hiện tại Valoran, cũng là nơi thực hiện nghi thức mở cánh cửa xuyên giữa hai thế giới.”
“Nguồn năng lượng thuần khiết nhất Hư Không, trái tim của một cô gái yếu đuối, sau khi mở cánh cửa ấy ra nó đã hoàn toàn bị phân rã…. liệu lão có thể tìm lại nó?”
“Ta sẽ thử” – người có hào quang màu xanh lam đáp rất gọn, bước thẳng về phía trung tâm khu phế tích, tay phải đưa ra phía trước, một luồng sáng nhàn nhạt từ lòng bàn tay tỏa ra lập tức bao phủ toàn bộ khu phế tích trong tích tắc, kế tiếp đó một chiếc hình đồng hồ với kim giờ và kim phút liên tục quay vòng.
“Vù vù vù..” – Gió không có nhưng đột ngột lại nổi lên, rừng cây cạnh đó nghiêng ngả như muốn gãy đổ bất cứ lúc nào.
“Được rồi” – Người đàn ông đang đứng ở trung tâm phế tích lập tức hô lên, ngay sau đó một luồng hấp lực cực mạnh được người đàn ông ở phía sau tạo nên, những khe nứt không gian liên tục xuất hiện xung quanh khu phế tích, kèm theo đó là những luồng năng lượng màu tím tràn vào lòng bàn tay của ông ta…
“Ầm…” – bầu trời đột ngột vang lên một tiếng sấm khủng khiếp rồi tắt lịm, gió cũng ngừng thổi, mọi chuyện lại trở về như trước đó.
“Nhìn xem…” – Người thần bí có lớp hào quang màu vàng nhạt nhìn vào quả cầu năng lượng màu tím đang tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ trên bàn tay của mình.
“Đây là thứ đã đưa chúa tể hư không đến Valoran, chúng ta cũng phải trả lại cho chủ nhân của nó” – người đàn ông bí ẩn kia bước ra từ trung tâm khu phế tích.
Nói xong cả hai lập tức biến mất không để lại một chút dấu vết nào, ngay khi hai người kia rời đi toàn bộ khu phế tích sụp đổ hoàn toàn.
Hồ Băng Vĩnh Hằng, khu vực thần bí nhất của trung tâm Freljord.
Hai bóng người bí ẩn xuất hiện trước đó tại khu phế tích nay đã xuất hiện bên cạnh hồ, khí lạnh tỏa ra từ hồ băng trước mặt đủ sức đóng băng bất cứ vật thể gì tiến gần lại nó.
“Hồ Băng Vĩnh Hằng, một hồ băng kì lạ nhất trên Valoran, lạ ở chỗ nhìn bề ngoài nước hồ không khác gì bình thường, thế nhưng thực tế nước hồ này lạnh đến âm 200 độ, theo nguyên tắc bình thường chỉ cần nhiệt độ dưới 0 độ C thì mọi thứ sẽ bị đóng băng nhưng hồ nước này lại không như vậy, bởi thế mới nói đây là một hồ băng kì lạ nhất Freljord, có nhiều truyền thuyết ghi lại rằng hồ nước bị một lời nguyền khiến nó không thể nào bị đóng băng được, tuy nhiên bất cứ vật gì tiến gần lại nó hoặc rơi vào bên trong đều bị hóa thành băng ngay tức khắc. Kassadin quả nhiên tìm được một nơi rất lý tưởng để bảo quản thân xác của con gái mình, ông ta tìm ra được một loại thủy tinh quý hiếm có khả năng chống lại cái lạnh trong mặt hồ nhưng vẫn đảm bảo thân xác con gái mình không bị đóng băng bên trong đó, ông ta quả thực rất thương đứa con này.”
“Lão già, làm thôi… chúng ta không có nhiều thời gian nữa đâu, hãy để trái tim trở về với chủ nhân của nó.”
Người đàn ông bí ẩn có hào quang vàng nhạt bên cạnh đưa tay đâm xuyên không gian lấy ra quả cầu năng lượng màu tím trước đó, ngay khi xuất hiện cạnh hồ băng quả cầu năng lượng lập tức tỏa sáng dữ dội, nó như cảm ứng được điều gì đó khiến năng lượng bên trong bạo phát.
“Quả là một trái tim khỏe mạnh, đi đi, về với chủ nhân của mi”
“Vù…” – Được một luồng năng lượng nhàn nhạt bảo vệ xung quanh quả cầu năng lượng tím lao đến giữa hồ sau đó phóng thẳng vào bên trong.
Một chiếc quan tài thủy tinh trong suốt hiện ra trước mặt nó, hình dáng quả cầu năng lượng lập tức thay đổi, nó méo mó một lúc rồi dần dần biến thành hình dáng như một quả tim màu tím tỏa ánh sáng dịu nhẹ. Xuyên qua lớp thủy tinh của quan tài nhập vào trong ngực của cô gái đang say giấc ngủ ở bên trong…
“O” – Hào quang bạo phát khiến mặt hồ rung chuyển dữ dội.
“Nhiệm vụ của chúng ta đã xong rồi, hãy để cô gái kia tự tìm hiểu mọi chuyện đang xảy ra ở đây, còn chúng ta… phải chuẩn bị thật kĩ để đón cậu ta quay trở lại, kẻ bị các thế giới ruồng bỏ.”
“Ầm ầm ầm…” – những tiếng nổ vang lên liên hồi, một bóng người thướt tha lao thẳng lên bờ cạnh đó, khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc tím dài đến tận lưng, những đường cong trên người hết sức quyến rũ hiện rõ ràng dưới ánh sáng mờ ảo của không gian xung quanh.
“Ta còn sống?”
“Ta đang ở đâu? Anh ấy đâu rồi?”
2 năm sau đó.
Thành phố Zaun, tòa tháp trung tâm thành phố.
Hôm nay là một ngày trọng đại với Zaun bởi một nhân vật cực kì nổi tiếng ở Valoran sẽ xuất hiện tại đây.
“Ralaw”
“Ralaw”
“Ralaw”
Tiếng reo hò vang lên không ngớt từ mọi người dân trong thành phố, pháo hoa chào mừng xuất hiện lên tục trên bầu trời để chào mừng người thanh niên mang tên Ralaw này.
“Thành phố của ông có vẻ nhộn nhịp thật đấy thị trưởng” – Ralaw nhìn người đàn ông có thân hình to lớn đi bên cạnh cười ha hả nói.
Thị trưởng của Zaun – Borock là một người đàn ông đầy quyền lực tại thành phố này, ông được mệnh danh là kẻ máu lạnh, những quyết định của ông ta luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, nghe Ralaw khen ngợi đối với Borock là điều không gì sánh bằng, hắn ta cười sảng khoái nói: “Cũng nhờ sự giúp đỡ từ ngài mà chúng tôi mới có được như ngày hôm nay.”
“Cũng không có gì nhiều, chỉ cần các người luôn trung thành với ta là được” – Ralaw đáp.
Borock cúi người nói: “Điều đó là điều hiển nhiên rồi, mời ngài đi đến lâu đài ở trung tâm thành phố, ở đấy có sẵn một yến tiệc cực kì thịnh soạn chào đón ngài rồi đấy ạ.”
“Đi thôi” – Ralaw đi trên con đường lớn, ở hai bên là hàng ngàn người liên tục tung hoa chào đón hắn ta như một vị anh hùng, cái tên Ralaw vang lên liên hồi.
“Vù” – Tiếng xé gió vang lên.
“Cẩn thận.” – một trong số những thị vệ của Ralaw lập tức lao ra ngăn cản quả cầu năng lượng từ trên không bay đến, tiếng nổ lớn khiến toàn bộ người dân xung quanh giật mình yên lặng, ai ai cũng ngước đầu nhìn lên bầu trời cao… ở đó một bóng người trùm kín toàn thân đứng lơ lửng giữa không trung, dù không thể nhìn rõ được khuôn mặt của người kia nhưng ai ai cũng có thể cảm giác được ánh mắt đầy sát ý của hắn.
“Binh lính đâu, mau bảo vệ ngài Ralaw…” – Borock lập tức hô lớn, toàn bộ binh sĩ đang canh gác hai bên đường chạy ra trước mặt Ralaw để che chắn cho hắn.
“Kẻ nào to gan dám xuất hiện tấn công ngài Ralaw?” – Một người sói xuất hiện với nét mặt đầy hung tợn.
Người bí ẩn ở trên không trung kia không hề trả lời, từ lòng bàn tay bắn ra liên tục mười lăm luồng năng lượng cực kì khủng bố.
“Ầm ầm ầm ầm” – những tiếng nổ vang lên liên tục, mọi người dân hai bên đường hoảng sợ bỏ chạy.
“Hắn là kẻ nào vậy? Tại sao lại tấn công ta? Không lẽ ta có gì sai sót sao?” – Một thoáng suy nghĩ xuất hiện qua đầu của Ralaw.
“Ralaw, trả lại tất cả cho anh ấy” – Giọng nói thiếu nữ vang lên từ người bí ẩn ở trên không trung.
“Chết đi” – từ phía xa một mũi tên tẩm đầy độc bắn đến, Singed như một chiến binh đầy dũng mãnh nhảy từ mái nhà này qua mái nhà khác nhanh chóng tiếp cận cô gái bí ẩn ở trên không.
“Ầm” – mũi tên chưa kịp chạm vào cô gái kia thì ngay lập tức bị một lớp năng lượng màu tím làm cho tan rã, kế tiếp đó từ lòng bàn tay của cô một mũi lao ảo hóa từ năng lượng hư không bắn thẳng về phía Singed đang lao đến.
Một tiếng nổ vang lên, Singed bị đánh bay xuống mặt đất đầy đau đớn.
“Ngài Ralaw xin hãy lùi lại, để chúng tôi giải quyết chuyện này” – Borock hô lớn nói.
Ralaw gạt tay hắn sang một bên ngước nhìn cô gái bí ẩn ở trên nói: “Đừng có nói nhảm, sức mạnh của ngươi là sức mạnh hư không đúng chứ? Có lẽ là một tàn dư của lực lượng hư không muốn đến báo thù, được thôi, để ta tiễn ngươi đi gặp chúa tể đáng kính…” – Nói xong Ralaw lập tức phóng người lao lên không trung, kiếm trên tay quét ngang tạo nên cuồng phong khủng khiếp.
“A” – Cô gái bí ẩn hét lớn một tiếng lao đến, sức mạnh hư không trên người bộc phá dữ dội tấn công đầy tàn độc về phía Ralaw.
Những tiếng nổ vang lên không ngừng, cả thành phố như bị nhấn chìm trong dao động năng lượng.
“Phụt…” – Ralaw bị dính một chưởng cực mạnh từ cô gái bí ẩn kia phun máu bắn ra phía sau, hắn dùng ánh mắt ngoan độc nhìn kẻ địch đến giờ hắn vẫn chưa thể nào nhận ra được cô gái kia là ai? Vợ của John? Như hắn biết thì toàn bộ những người vợ của hắn không có ai có sức mạnh hư không cả? Rốt cuộc người này là ai sao lại tấn công hắn, theo lý thì hiện tại ai ai ở Valoran này đều tôn sùng hắn cả mà.
“Ngươi quá yếu, đã vậy còn làm ô nhục những gì anh ấy đã làm cho vùng đất này, nhất định không thể tha.” – Giọng nói mang theo 9 phần căm tức phát ra từ cô gái bí ẩn kia.
“Đừng vội đắc ý.” – Ralaw móc từ trong người ra một quyển sách, lấy máu của mình viết vào trong đó vài dòng chữ, lập tức hai cánh cổng không gian xuất hiện, hai con quái thú cực kì khủng khiếp bắt đầu bước ra, những bộ móng vuốt sắc nhọn đến lạnh cả sống lưng.
“Giết ả ta.” – Ralaw hét lớn, hai con quái thú lập tức lao vào tấn công.
“Khè…” – con quái thú bên cạnh mở miệng khè ra một luồng hỏa diễm nóng hơn cả trăm độ về phía cô gái kia. Con còn lại tận dụng lúc cô ấy đang tạp trung tránh né các luồng hỏa diễm liền lao đến, dơ cao những bộ vuốt sắc bén tấn công như vũ bão.
“Á” – cô gái bị trúng đòn rơi mạnh xuống mặt đường, hai con thú đầy hung hãn kia nhất quyết không tha cho kẻ thù của chủ nhân nó, lập tức lao đến cắn xé.
“Oong” – một âm thanh va chạm thanh thúy vang lên, một cái lồng bảo hộ màu vàng nhạt xuất hiện bao vây quanh cơ thể của cô gái, một cơn gió thổi đến khiến cả người cô gái ấy biến mất như một màn ảo thuật.
“Cô ta trốn mất rồi” – Borock kinh ngạc thốt lên.
“Khốn kiếp, ta nhất định không để chuyện này qua như vậy đâu” – Ralaw tức giận nói.
“Cô hành động thật ngu ngốc” – Hai bóng người bí ẩn đã xuất hiện tại khu phế tích rồi sau đó là hồ băng nay lại xuất hiện trước mặt cô gái bí ẩn kia.
Cái mũ trùm đầu được mở, lộ ra khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp có điều hơi chút tái nhợt, cô gái ấy cúi người nói: “Xin lỗi đã để hai người phải lo lắng, nhưng tôi không thể nào đứng nhìn những gì anh ấy đã hi sinh để có được lại bị người khác chiếm đoạt.”
“Ta biết cảm giác của cô, nhưng bây giờ chưa phải là lúc? Không phải bọn ta bảo rằng cô phải chờ đợi sao?”
“Nhưng chờ đợi điều gì? Hai người chưa bao giờ nói với tôi biết.” – Cô gái ấy nói lớn.
“Chờ đợi người chồng của cô quay trở về, Sally”
“Hả!?!”
“Nhiệm vụ duy nhất bây giờ của cô chính là nuôi dạy những đứa con của cậu ta, hãy cố gắng làm một điều gì đó chờ ngày John quay trở lại và giải cứu toàn bộ Valoran.”
Hai người đàn ông ấy quả nhiên thần bí vô cùng, họ không bao giờ để ai thấy mặt, thậm chí đến và đi đều không thể nào dự đoán được.
“John sẽ quay về, thật tuyệt quá… anh ấy sẽ quay về…”
Để lại một bình luận