Phần 15
“Yasuo, chúng ta lên đường mau, không có nhiều thời gian đâu!” – John vội vàng hối thúc Yasuo lên đường.
Yasuo lập tức hỏi: “John… rốt cuộc hôm qua kẻ đến là ai? Tại sao hắn không lấy mạng của chúng ta? Hắn là kẻ thù hay là bạn?” – Quá nhiều câu hỏi trong đầu của Yasuo lúc này nhưng từ hôm qua đến giờ anh ta cứ thấy John thẩn thờ một mình nên không vội hỏi, đến hôm nay phát hiện ra John rất khác với trước kia, còn khác cái gì thì e rằng Yasuo chưa thể nào lý giải được.
John đơn giản chỉ đáp lại rằng: “Người đó là bạn, còn về lai lịch của người đó, tôi chưa thể nói cho anh biết được.”
Yasuo tính tình thẳng thắng lập tức đáp: “Nếu cậu không muốn nói thì thôi, cũng chẳng sao, nhưng vết thương trên người cậu sao rồi? Nếu đi bây giờ tôi sợ…”
Nói đến đây John liền đưa tay cắt ngang nói: “Tất cả đã bình phục rồi!”
“Bình Phục?” – Yasuo lúc đầu còn không tin, cứ nghĩ John vì nôn nóng lên đường mà nói càng, nhưng thật không ngờ, khi hắn kéo áo lên, những vết thương hôm qua nay đã biến mất hoàn toàn không để lại một vết sẹo.
“John… các vết thương của cậu.” – John không muốn cho Yasuo biết sức mạnh hiện tại của hắn là Hư Không cho nên chém gió: “Khi xưa có ăn được một trái cây lạ, từ đó về sau các vết thương thế này chưa đến 1 ngày là tự động hồi phục.”
“Thật thần kì, nếu có cơ hội kiếm vài trái cho tôi” – Yasuo hứng thú nói.
“Kiếm cho ta nữa” – Nghe đến ăn thì không thể nào thiếu được cái mặt mốc của Razer.
John hứa đại: “Sau này kiếm được nhất định cho cả hai, bây giờ lên đường nào!” – John, Yasuo và cả Razer nhanh chóng lên đường tiến thẳng đến Piltover, phía sau là quân đội của tộc Rakkor đang truy đuổi ráo riết, con đường phía trước e rằng không phẳng như ai mong muốn.
Tại một nơi nào đó đầy bí ẩn trên Valoran.
Một toàn cung điện phủ đầy lớp khí hắc ám bên ngoài, bên trong căn phòng rộng lớn đã được đóng kín toàn bộ cửa, một người trùm kín từ đầu đến chân ngồi giữa căn phòng, bên dưới người đó là một trận pháp ma thuật đang hoạt động ngày một chậm dần rồi dừng hẳn.
“Phù” – Một tiếng thở nhẹ phát ra từ người đó, giọng nói của Sally vang lên: “Vậy là xong, hi vọng anh ấy sẽ không làm mình thất vọng.”
Đúng vậy! Người ngồi giữa căn phòng kia chính là Sally, bản thể thật của cô ở đây còn ảnh phân thân mới là người đã đi gặp John, và mọi chuyện ảnh phân thân trải qua thì tất nhiên cô ở đây cũng biết.
“Cô vừa đi đâu vậy?” – Bất ngờ một giọng nói lạ vang lên trong căn phòng khiến Sally giật mình đứng bật dậy quay lại phía sau.
Không biết từ lúc nào trong căn phòng đã khóa kín cửa của cô lại xuất hiện hai kẻ được xem là mạnh nhất trong số 12 hộ vệ, đội trưởng Leo và đội phó Capricornus.
Sally cố tỏ ra bình tĩnh, giọng nói cũng thay đổi hoàn toàn: “Đi đâu là quyền của ta! Từ bao giờ hai người các ngươi có thể quản chuyện riêng của ta vậy? Còn nữa, ai cho phép các ngươi tự tiện vào phòng của ta? Không phải giữa chúng ta đều có một giao ước là không xâm phạm quyền riêng tư của nhau sao?”
Leo nhìn Capricornus cười ha hả gật đầu nói: “Phải phải, cô nói rất đúng, nhưng mà Aquarius này, ta cảm thấy rất lạ, sao giọng cô lúc này và bây giờ lại khác nhau quá vậy? Nếu mà bọn ta không đột nhập vào thế này cũng không chắc phát hiện ra điều thú vị này đâu.”
“Khác? Các ngươi nghe nhầm rồi!” – Sally xoay đầu đi chỗ khác, tỏ ra không quan tâm, nhưng thực tế trong lòng cô lúc này đang liên tục xoay chuyển rất nhiều cách để đối phó, tình huống diễn ra quá mức bất ngờ khiến cô không thể nào đề phòng kịp.
“Nghe nhầm? Ha… ha… cứ tạm thời cho là như vậy đi. Aquarius ta có điều này muốn nói và ta cũng chắc cô rất rõ chuyện này!” – Leo tỏ ra mờ ám cười nói.
Sally đáp: “Chuyện gì?”
Leo ngồi xuống ghế gỗ cạnh đó, bắt chéo chân và nói: “Chắc cô biết chuyện Taurus rồi đến cả Aries, Scorpio và rất nhiều người khác trong nhóm nhiều lần biết được địa điểm trú ngụ của quân cách mạng và dẫn quân đến càn quét thì lại không phát hiện ra bất cứ một tên nào ở chỗ đó chứ hả? Cô có biết nguyên nhân tại sao không?”
Sally trả lời càng: “Do tin tình báo của các người thôi!”
“Không! Nhầm rồi! Ta nghĩ với 1 cô gái thông minh như cô phải hiểu rõ vấn đề chứ, đấy là trong số chúng ta có một kẻ là tay trong cho bọn cách mạng.” – Leo vừa nói vừa dùng ánh mắt đầy vẻ mờ ám nhìn Sally, giống như hắn đang ám chỉ cô vậy.
“Tay trong? Ý ngươi là nội gián? Kẻ nào lại làm chuyện đó, nếu biết nhất định ta sẽ không tha!” – Sally nói với giọng điệu đầy vẻ lạnh lùng.
“Phải! Nhất định giết không tha, mà còn phải xẻo từng miếng thịt trên người hắn xuống để hả giận nữa kìa” – Leo cười ha hả nhìn sang Capricornus nói: “Capricornus, theo cậu thì trong số chúng ta kẻ nào đáng nghi nhất?”
Capricornus lập tức đáp: “Trong số chúng ta, ngoài ta, cậu cùng với hai tên đã chết là Cancer và Scorpio ra thì còn có Taurus, Virgo, Libra, Sagittarius, Pisces là không thể nào là nội gián bọn tôi thường xuyên tập luyện với nhau nên có thể xem như là hiểu nhau, chỉ còn lại mỗi Aries, Gemini và cô đấy Aquarius. Trong đó Aries mặc dù rất mạnh nhưng cô ta lại khá nhu nhược ít khi ra bên ngoài, cô ta còn xem Leo như anh trai cho nên sẽ không có chuyện phản bội lại chúng ta. Gemini thì tính tình ham chơi, đầu óc suy nghĩ rất đơn giản thực chất mọi kế hoạch trước giờ chúng ta nói ra cô ta không bao giờ hiểu, cho nên có thể loại cô ta khỏi việc làm 1 nội gián. Người cuối cùng trong danh sách nghi ngờ chỉ còn mỗi mình cô thôi Aquarius, cô thông minh, lạnh lùng và ít tiếp xúc với mọi người, chính những điều này khiến bọn ta cảm thấy vô cùng nghi ngờ.”
“Nhảm nhí!” – Sally bực tức quát: “Toàn những lý thuyết nhảm nhí, tại sao lại nhắm vào mỗi mình ta?”
Leo đứng dậy cười nói: “Aquarius, cô không cần tức giận như vậy, thực tế đấy là suy luận của bọn ta cách đây 1 năm. Trong suốt 1 năm bọn ta cũng đã thử theo dõi cô nhưng không hề có chút phát hiện gì khả nghi, đến khi bọn ta biết được cô đôi khi hay tự đóng cửa ở một mình trong phòng suốt 1 ngày thậm chí là 2 ngày liền. Vậy là bọn ta đành phá luật do mình tự đặt ra để điều tra. Và cô thấy đấy, thật bất ngờ khi hôm nay khi bọn ta đột nhập vào lại bắt gặp cô vừa sử dụng thuật phân thân không gian. Aquarius, nói đi cô đã đi đâu vậy?”
Không khí bên trong căn phòng trở nên vô cùng căng thẳng.
“Hừm, đừng làm ta đây tức giận, ta muốn đi đâu các ngươi quản được sao?” – Sally quát một tiếng đang định rời khỏi phòng thì ngay lập tức như bị một bức tường vô hình ngăn cản. Cô bực tức xoay người quát: “Leo! Ngươi làm vậy là có ý gì?”
Leo thở dài một hơi nói: “Aquarius, à không, ta phải nói là kẻ nội gián mới đúng, đến bây giờ cô còn muốn diễn kịch với bọn ta được hay sao? Nói! Aquarius thực sự hiện đang ở đâu?”
“Leo! Thật là đáng buồn khi ngươi thân mang danh hiệu là đội trưởng, người đứng đầu 12 hộ vệ bọn ta mà lại có những suy nghĩ ngu ngốc như vậy? Nếu ta không phải Aquarius thì là ai?” – Nói xong Sally tháo chiếc mũ trùm đầu xuống, để lộ một gương mặt đầy vẻ lạnh lẽo, ánh mắt màu xanh dương sâu thẳm như đại dương, mái tóc màu xanh biển dài đến tận lưng.
“Leo! Có phải chúng ta nhầm không? Đấy quả thực là Aquarius.” – Capricornus nói nhỏ bên tai của Leo, chỉ thấy hắn ta nở nụ cười kì dị nhìn Aquarius nói: “Capricornus… ngươi có biết vì sao cô ta ở trong nhóm của chúng ta suốt 1 thời gian dài mà không bị phát hiện không?”
“Vì sao?” – Capricornus lắc đầu.
Leo nói: “Vì cô ta đã bắt Aquarius thật giam ở một nơi nào đó rồi sau đó sử dụng phép biến hình biến thành cô ta. Như vậy Aquarius thật sẽ không chết và thủy tinh cầu đại diện cho sinh mạng của cô ta cũng sẽ không vỡ.”
Capricornus gật đầu cảm thấy có lý nhưng cũng vội hỏi: “Nhưng như thế cũng đâu thể chứng minh cô ta không phải là Aquarius.”
Leo vỗ vai của Capricornus rồi nhìn Sally, bộ dáng của Leo không khác gì một thanh niên điển trai lịch lãm, nhưng thực tế nội tâm và suy nghĩ của hắn ta đầy sự tính toán và mưu mô, chính đặc điểm này khiến gã vững vàng ở vị trí số 1 trong số 12 hộ vệ.
Leo móc từ trong người ra một viên thủy tinh cầu tỏa ra ánh sáng màu xanh dương dịu nhẹ và nói: “Thực ra việc kiểm chứng này cũng vô cùng dễ dàng, chắc cậu cũng biết, đây chính là thủy tinh cầu đại diện cho sinh mệnh của Aquarius. Nếu cô ta chết thì thủy tinh cầu cũng sẽ vỡ theo….”
Nói đến đây Capricornus vội ngắt lời: “Leo, không lẽ cậu định giết cô ta? Nếu lỡ như không phải thì nhất định chúng ta sẽ bị trách phạt.”
Leo thở dài ra một hơi nói: “Cậu nghĩ ta ngu ngốc đến vậy sao? Thực ra viên thủy tinh cầu này có một đặc điểm khác mà ít ai biết đến, cậu biết là gì không?”
Capricornus lắc đầu, Leo nhìn Sally cười nói: “Aquarius cô biết không?”
Sally hừ lạnh nói: “Thứ này do ngươi tạo ra, nếu ngươi không nắm rõ thì còn ai nắm rõ?”
Leo gật đầu nói: “Đấy chính là khi người khác tự tay đập thủy tinh cầu này thì người được kí hiệu sinh mệnh ở bên trong sẽ lập tức cảm thấy vô cùng đau đầu, kế đó trên trán người ấy sẽ xuất hiện một dấu ấn màu đỏ như giọt máu rồi biết mất sau vài giây, biểu hiện của việc chấm dứt liên kết.”
“Vậy là cậu định đập nó để thử cô ta?” – Capricornus hiểu ra mọi vấn đều.
Leo nhìn Sally nói tiếp: “Aquarius, nếu như cô chứng minh được những gì ta nói nãy giờ đều là sai ta chấp nhận để cô giải quyết ta thế nào cũng được, ta sẽ không oán thán bất cứ một lời, Capricornus sẽ làm chứng sau này không ai được làm khó Aquarius cô cả.”
“Xoảng” – Leo rất nhanh ném mạnh quả thủy tinh cầu xuống mặt đất khiến nó vỡ ra thành trăm mảnh, từ đầu đến cuối Leo làm rất nhanh cơ bản không để Sally kịp suy nghĩ hay phản ứng gì. Khi thủy tinh cầu vỡ cũng là lúc Leo và Capricornus nhìn thấy Sally hai tay ôm chặt lấy đầu của mình lăn lộn trên mặt đất đầy đau đớn.
“Là thật! Leo, cô ta là thật không phải giả.” – Capricornus reo lên.
Ánh mắt của Leo nheo lại…
Trên trán của Sally nhanh chóng xuất hiện một dấu ấn màu đỏ như giọt máu rồi sau đó biến mất ngay lập tức. Cơn đau theo đó cũng ngừng lại, Sally thở dốc, mặt toàn mồ hôi.
“Hừm, ngừng đóng kịch đi, thực tế thứ này có vỡ thì cũng không bao giờ ảnh hưởng đến người đã kí hiệu sinh mạng vào bên trong đâu.” – Leo cười lạnh nhìn Sally.
Cảm thấy mình hoàn toàn bị Leo lừa gạt, một sự sỉ nhục vô cùng lớn trào dâng từ trong lòng.
“Là giả? Vậy ngay từ đậu cậu đã gài bẫy cô ta.” – Capricornus kinh ngạc nói với Leo.
Leo gật đầu nói: “Không sai! Nói mau, ngươi là ai? Giấu Aquarius ở đâu?”
“Ha…. ha….” – Sally cười lên một cách điên cuồng, khuôn mặt mái tóc, tất cả đều trở lại như cũ, cô nhìn Leo nói: “Hay… hay lắm… không hỗ danh là kẻ đứng đầu, rất lợi hại, có thể vạch mặt ta đơn giản như vậy…”
Leo nhếch môi nói: “Người khen phải là ta mới đúng, có thể qua mặt Leo này suốt 1 thời gian dài, cô cũng thật lợi hại.”
“Bùm…” – Từ lòng bàn tay của Leo và của cả Capricornus nhanh chóng xuất hiện những hào quang chói lòa, một cuộc chiến sẽ diễn ra.
Tình huống của Sally đang vô cùng nguy hiểm.
Để lại một bình luận