Phần 37
“Chúng ta đành đánh cược vào anh ấy vậy.” – Max xoay đầu nói với Garen.
“Ờ, bây giờ điều duy nhất chúng ta có thể làm chính là hạ con bò này.” – Garen cười nói, nụ cười hiện lên đầy sự tự tin.
“Ầm ầm ầm” – tiếng bước chân nặng nề của Taurus vang lên, mỗi bước chân nhấc lên chạm xuống đều khiến mặt đất rung chuyển dữ dội.
“Lên! Giết hắn!” – Max hô lớn cùng với Garen và những thủ lĩnh khác đồng loạt tấn công, phép thuật, kiếm khí, liên tục được tạo ra đánh thẳng vào cái cơ thể to lớn ấy.”
“Vô dụng mà thôi!” – Taurus vung rìu quét ngang cười khoái chí, những đòn tấn công của bọn họ cơ bản không thể khiến hắn bị thương.
“Rầm” – Chiếc rìu to lớn nện thẳng xuống đám người Max buộc bọn họ phải tức tốc tránh sang ra hai bên để tránh né. Mặt đất nơi chiếc rìu bổ trúng bị lún xuống hơn 1 mét và lan ra bán kính xung quanh 4 mét, vô số các vết nứt chi chít nhau xuất hiện trên mặt đất.
Ariel nói với Anna và Lux ở bên cạnh mình: “Hai người đừng tham gia cuộc chiến này, mau chóng đi xác minh thứ vũ khí mà Scorpio đã nói đi, nếu tìm ra nó thì phá hủy ngay lập tức.”
Lux định nói lại vì muốn giúp đỡ mọi người những nghĩ kĩ thấy đề nghị của Ariel cũng rất đúng, Anna bên cạnh vội nói: “Lux, chúng ta mau đi thôi, phải ngăn chặn kế hoạch của Scorpio lại.”
“Được!” – Lux gật đầu, cùng với Anna xoay người rời khỏi cuộc chiến, hành động này của hai người họ không thể thoát được ánh mắt của cả bên tên thuộc hạ của Scorpio.
“Ầm” – Mặt đất phía trước mặt Anna và Lux nổ tung, ba người Maria, Veron, Vela xuất hiện với nụ cười không chút thân thiện, ánh mắt không khác gì hổ báo nhìn vào hai cô gái xinh đẹp trước mặt, gã có tên Vela liền nói: “Hai cô gái đi đâu mà vội vậy? Sao không ở lại chơi với bọn ta?”
“Anna, Lux cứ đi đi, bọn chúng cứ để bọn ta lo” – Zorro, Isla và Ariel lập tức xuất hiện đứng trước mặt cả hai mà nói.
Zorro không xoay đầu lại mà nói: “Đi mau đi, bọn ta sẽ giữ bọn chúng ở đây, hai người nhất định phải tìm ra thứ vũ khí ấy để phá hủy kế hoạch của Scorpio.”
“Cẩn thận!” – Anna và Lux để lại hai chữ rồi lập tức chạy đi thật nhanh.
“Còn muốn chạy?” – Maria, Vela, Veron đồng loạt hô lên rồi phóng người lao đi muốn ngăn cản cả hai nhưng ngay lập tức Zorro, Ariel và Isla đã xuất hiện và ngăn cản.
Zorro nhếch môi cười nói: “Đối thủ của các ngươi chính là bọn ta, định chưa đánh đã muốn bỏ trốn hay sao?”
“Ồ” – Gã tên Veron cười một tiếng rồi nói: “Cũng được, tiêu diệt ba kẻ này rồi chúng ta sẽ đi xử hai con nhỏ kia.”
“Để xem ai sẽ xử ai?” – Ariel biến ra một cây quyền trượng rồi nói.
“Tấn công!” – Cả hai đồng loạt lao vào nhau tấn công kịch liệt.
Ở phía bên kia, cuộc chiến giữa Garen và 7 vị thủ lĩnh của quân cách mạng với Taurus ngày một ác liệt, uy lực của Taurus thì khỏi bàn cãi, mỗi cú đánh của hắn đều mang uy lực phá hủy mọi thứ, đã thế tiếng hét của hắn cũng có sức sát thương không hề nhỏ. Phía bên kia, đám người Garen và Max cũng không tỏ ra yếu thế hơn, Taurus đánh thì họ né, né xong lại công kích ngược lại cứ như vậy cuộc chiến ác liệt vẫn diễn ra không ngừng nghỉ.
“Bách phát bách trúng” – Luke không thể tấn công trực diện với đối thủ nhưng cô có khả năng chọn vị trí bắn và bóp cò cực nhanh, không biết từ lúc nào Luke đã xuất hiện trên nóc một ngôi nhà cạnh đó chiếc súng nhắm trên tay nhắm thẳng vào mắt trái của Taurus mà bắn.
“Phụp” – Viên đạn bay với tốc độ cực nhanh, Taurus đã rất cảnh giác khi vung bàn tay to lớn của mình về phía trước như muốn chụp lấy viên đạn mà Luke bắn ra, thế nhưng điều khủng khiếp hơn chính là viên đạn ấy cứ như có ma thuật, đang bay giữa đường đột nhiên bẻ cong hình trái chuối rồi găm thẳng vào mắt trái của Taurus trong sự bất lực của gã.
“Rống” – Taurus gầm lên một tiếng cực lớn, không khí chấn động mãnh liệt cực kì.
“Khốn kiếp, dám đánh lén ông nội!” – Taurus bở tay khỏi con mắt trái, ở đấy không có vết thương gì quá nghiêm trọng, chỉ là một vết xước nhỏ ở đuôi mắt.
“Như vậy mà vẫn không thể làm gì được hắn sao? Không lẽ hắn thuộc dạng mình đồng da sắt?” – Mọi người kinh hãi, mắt là một trong những điểm yếu của con người, chân tay có thể luyện rắn chắc nhưng mắt rất khó luyện cho nên Luke đã nhắm đến những điểm yếu này của hắn ta thế nhưng vẫn không có tác dụng.
“Chết đi!” – Một viên đạn vừa rồi của Luke đã chọc giận Taurus hắn vung tay đẩy về phía trước, một luồng sóng năng lượng ào ạt như thủy triều phét ngang làm chấn động toàn bộ chu vi bán kính 20 mét.
“Oong” – Một tiếng vang thanh thúy vang lên, ở bên ngoài cơ thể của 7 vị chỉ huy quân cách mạng cùng với Garen nhanh chóng được bảo vệ bởi một lớp năng lượng dày đặt màu hoàng kim, lớp lá chắn này đã chặn lại toàn bộ đòn tấn công vừa rồi của Taurus.
“Mọi người, hôm nay chúng ta không bung hết sức thì không thể đánh lại hắn được đâu.” – Max nắm chặt kiếm nói.
Bruce nhếch môi đáp: “Là hắn ta bắt chúng ta thi triển toàn bộ sức mạnh, cũng thật là chán, lâu lắm rồi chúng ta chưa bộc lộ sức mạnh nhỉ!”
“Right, em không cần đánh trận này đâu, ai cũng biết trong số chúng ta em là đứa không thích đánh nhau nhất, cho nên anh nghĩ em nên đi hỗ trợ Anna và Lux đi.” – Peter huy động cuồng đao rực cháy xoay đầu cười nói.
Garen ở gần đó biết trận chiến này nếu mình không bung hết sức thì khó lòng sống sót nhưng anh ta lại không hiểu những gì Peter vừa nói, không phải có thêm 1 người thì chúng ta càng có khả năng chiến thắng hay sao?
Natasha gần đó nhìn qua ánh mắt của Garen liền hiểu và giải thích: “Anh chắc không rõ, trong số các chỉ huy, thì duy nhất chỉ có Right là không thích đánh nhau, từ nhỏ đến lớn anh ấy không bao giờ luyện tập sử dụng phép thuật. Tuy nhiên anh ấy lại rất giỏi trong việc bỏ chạy, xét về tốc độ thì e rằng ở đây không ai là đối thủ của anh ấy cả.”
“Có… có chuyện này sao?” – Garen kinh ngạc, vừa nhìn qua thì đã thấy Right biến mất từ lúc nào, có đúng là như bọn họ đã nói không? Cậu thanh niên Right kia không biết cách sử dụng phép thuật, thậm chí cũng không biết cách đánh nhau, chỉ biết chạy, vậy có vô dụng không?
“Không có nhiều thời gian để suy nghĩ đâu, chúng ta mau lên thôi!” – Sephiroth vung kiếm chỉ thẳng vào Taurus mà xông đến, lập tức những người khác cũng lao theo, hiệp hai của trận chiến bắt đầu!
Trở về trận chiến ở bên kia, lúc này Isla đang chiến đấu với đối thủ đầy duyên nợ Maria, ở trận chiến trước kia cả hai đều không ai có chiếm được thế thượng phong, nên có thể xem là hòa, nhưng đấy là vì Isla mới vừa sở hữu phong kiếm, khả năng điều khiển nó còn chưa thuần thục, nay trận tái đầu này lại diễn ra không thể đoán trước được kết quả thế nào.
Maria sắc mặt vẫn nguyên vẻ lạnh lùng, từ sau cái chết của Ricardo cô luôn mang một mối thù với những kẻ đã chiến đấu cùng với mình hôm đó, ả giơ đôi tay đã được mang sẵn chiếc bao tay làm từ kim thiết cực kì cứng chắc lên và nói: “Trận chiến giữa ta và ngươi ngày hôm nay không thể nào tránh được. Nếu như ngươi có thể thắng được ta, ta không có gì để nói, chỉ trách ta quá yếu. Tuy nhiên, nếu như ngươi bại, đừng trách ta vô tình, vì cái chết của Ricardo, ta sẽ cho ngươi sống không được mà chết cũng không xong.”
Một luồng áp lực khủng khiếp từ phía Maria tỏa sang phía Isla, đôi bàn tay của ả nhanh chóng tỏa ra một luồng khí lạnh đến thấu xương, cảm tưởng như từng đầu ngón tay của ả đang mọc ra những chiếc móng vuốt sắc nhọn vậy!
Isla biết rằng trận chiến này không thể nào tránh khỏi, và cô cũng muốn kết thúc trận chiến còn dang dở hôm nọ liền gật đầu đáp: “Được thôi, ta rất chờ mong trận chiến này, còn muốn thắng được ta, chờ thêm vài trăm năm nữa đi.”
Lúc này đã là giữa trưa, mặt trời đứng bóng trên cao tỏa xuống ánh nắng chói chang nhất, bóng của hai người Isla và Maria được in trên mặt đất như hai bức phù điêu đầy tinh xảo. Vẻ mặt cả hai người đều chăm chú, cả hai đều không dám coi thường đối phương.
Đôi tay Maria hướng vào giữa trán của Isla mà đâm đến, sát khí đáng sợ khiến cho chim chóc trong rừng đều sợ hãi bay đi ẩn nấp.
Isla cũng đã rút phong kiếm ra, cô cũng đã cảm nhận được sát khí của đối phương, đây quả thực là một đối thủ đáng gờm. Thanh phong kiếm trong tay cô dưới ánh sáng của mặt trời giữa trưa chiếu rọi phát ra ánh sáng màu xanh đỏ trông vô cùng kì ảo.
Maria khóe miệng khẽ nhếch lên nhưng vẫn chưa kịp lộ ra ý cười đã bị vẻ lạnh nhạt che phủ. Ả lạnh lùng nói: “Chuẩn bị tiếp chiêu, hi vọng ngươi không để ta thất vọng.”
“Vút!” – Hai bàn tay của ả ta cọ xát vào nhau phát ra những tiếng kêu kì dị, từ lòng bàn tay một luồng năng lượng dày đặt xuất ra bay về phía Isla, so với lúc đối đầu lần trước không biết là mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.
“Ầm” – Phong kiếm trong tay Isla chém mạnh về phía trước, hai ảo ảnh phong đao xuất hiện chặn lấy luồng năng lượng dày đặc do Maria tạo ra, một tiếng nổ vang trời vang lên, đòn tấn công này tạm thời hai bên hòa nhau.
“Ngươi cũng có tiến bộ!” – Maria hơi chút kinh ngạc nói.
“Cảm ơn lời khen, xem đây!” – Isla không để đối thủ có được cơ hội tung chiêu, cô xoay người một vòng rồi quét mạnh phong kiếm về phía trước, ảo ảnh kiếm đi qua đâu ở đó để lại thanh phong kiếm do sức mạnh phép thuật tạo ra, chỉ nghe một tiếng rít gào hơn chục thanh phong kiếm được huyễn hóa từ phép thuật của Isla đồng loạt xé gió phóng đến, mỗi thanh kiếm lại bay với một quỹ đạo riêng biệt vô hình chung tạo nên một đòn tấn công đủ mọi phương hướng, khiến đối phương có mắt mà cũng như không có.
Maria tuyệt nhiên không để Isla đắc ý, cô ta lùi lại hai bước, đôi tay mảnh khảnh đẩy về phía trước rồi đột ngột đẩy ngược lại trên không, đất đá ở bên dưới như chịu sự điều khiển của Maria lập tức trồi lên tạo thành một lá chắn phòng ngự kiên cố.
“Canh canh canh, phập phập” – Những thanh phong kiếm phép thuật bị lá chắn bằng đá mà Maria tạo ra ngăn cản hoàn toàn.
Isla nhanh như chớp xông lên phía trước, trong khoảnh khắc Maria còn đang sử dụng phép thuật ngăn cản đòn tấn công của mình mà không để ý đến bản thân, Phong kiếm với uy lực chẻ đôi một ngọn núi từ trên không chém xuống.
“Á” – Maria thần sắc kinh dị, biết là không thể nào tránh kiệp nên dồn toàn bộ sức mạnh vào đôi tay của mình, chắt trước mặt ngăn cản một đòn chí mạng từ trên cao đánh xuống của Isla.
Tiếng hét thảm của Maria vang lên, khói bụi dần tan đi, đôi tay của Maria be bét máu, đôi găng tay cứng chắc hơn cả sắt thép bị Isla đánh cho nát vụn, hai con mắt đỏ kè vì uất hận của Maria nhìn Isla đang lơ lửng giữ không trung, ả nói: “Khá lắm, có thể tận dụng một chút sai sót ấy của ta… ta đánh giá quá thấp ngươi rồi.”
“Vậy chúng ta cùng nhau phân thắng thua ở chiêu này đi!” – Maria gào rống lên một tiếng đầy phẫn nộ, cả người ả ta bừng bừng năng lượng, sức mạnh phép thuật trong cơ thể tuôn trào ra đầy mãnh liệt, mái tóc dài dựng đứng vì luồng khí đang bốc lên.
“Ả ta tính liều mạng, được thôi!” – Isla kinh ngạc xong cũng dần bình ổn lại tâm tình, phong kiếm trước mặt tỏa ra ánh sáng màu xanh lục ngày một mãnh liệt, cả người của Isla vũ động trong những cơn gió đang nhanh chóng bao bọc quanh cơ thể.
“Á” – Cả hai cùng hét lớn một tiếng, Isla thì chém mạnh về phía Maria còn Maria thì dùng toàn bộ sức lực bản thân đẩy ra một luồng năng lượng khủng khiếp đủ sức phá hủy cả một thành phố.
Hai đòn khủng khiếp nhất của cả hai đối đầu với nhau.
Sau khi hai luồng sức mạnh khủng khiếp lao vào nhau đã tạo ra những tiếng nổ lớn, dường như cả không gian như muốn nổ tung, cát bụi gần đó bay tán loạn.
Sát khí ngập trời khiến cho những binh sĩ của cả 2 phe ở tận các cổng thành cũng phải dừng cuộc chiến trong sự sợ hãi không tên.
“Bịch” – Isla chân chạm mặt đất, sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía đám bụi đang dần tan trước mặt, Maria mình đầy thương tích nằm bất động trên mặt đất bị lõm xuống hơn 4 mét, cả cơ thể kia không tỏa ra một chút của sự sống.
Trận chiến này Isla đã thắng rồi!.
Cùng lúc đó trận chiến của Ariel – Vela và Zorro – Veron cũng đang đến hồi căng thẳng, những đòn tấn công phép thuật nhằm mục đích triệt hạ đối phương liên tục thi triển không ngừng nghỉ.
Vela liếc sang nhìn trận chiến của Isla biết Maria đã thua liền cau mày bực tức: “Ả ta thua rồi, đúng là phế vật! Hừ”
Ariel cảm thấy bực tức nói: “Cô ta không phải là đồng đội của ngươi sao? Tại sao lại nói những điều bẩn thiểu như vậy với một người đã chết?”
“Đồng đội? ha… ha…” – Vela cười tà ác nói: “Giữa bọn ta không bao giờ có khái niệm đồng đội, ta lợi dụng ngươi thì ngươi cũng lợi dụng ta, giữa chúng ta chỉ có sự lợi dụng nhau mà thôi. Tình cảm ư? Đấy chỉ là thứ làm bọn ta trở nên yếu đuối đi mà thôi.”
“Khốn kiếp! Kẻ như ngươi không thể tha thứ!” – Ariel đã bị gã Vela kia chọc tức, đôi chân mày thanh tú nhíu chặt vào nhau, quyền trượng trên tay đánh về phía trước, từ giữ không trung hơn mười quả cầu nước xuất hiện liên tục công kích vào Vela.
“Những thứ chậm chạp này mà đòi đánh trúng ta sao?” – Vela tránh né những quả cầu nước của Ariel một cách vô cùng đơn giản, nhưng đáp lại sự khinh thường ấy Ariel chỉ cười và nói: “Chậm ư? Ngươi nên xem lại.”
Lời cô ấy vừa nói xong tức thì đã có kết quả, khi những quả cầu nước kia chạm đất nó không hề bị vỡ ra mà như một quả bóng cao su bắt đầu bắn ngược lại, cứ mỗi lần chạm vào một vật gì đó là nó lại bắn ngược lại với tốc độ nhanh hơn.
“Vù vù vù” – hơn mười quả cầu nước liên tục bắn đến tấn công Vela trong sự kinh hãi của hắn, đòn này quá hiểm đến cả hắn cũng không thể tưởng tượng được lại có một chiêu như vậy.
“Ọc ọc” – Một quả cầu nước đánh trúng vào cơ thể của Vela lập tức cả người hắn bị giam cầm bên trong quả cầu nước kia, những tiếng ọc ọc do bị nghẹt thở vang lên.
“Room” – Ariel hô lên một tiếng, bàn tay đầy phép thuật quyền năng lập tức bóp nghẹt quả cầu nước đang giam giữ Vela. Quả cầu ngày một nhỏ, còn Vela thì vùng vẫy liên tục những không thể thoát ra khỏi quả cầu nước ấy, dù hắn có dùng cách gì cũng không thể xuyên thủng được nó.
“Kết thúc rồi, đây là hậu quả do kẻ xem thường đối thủ như ngươi!” – Ariel vung trượng chặt ngang quả cầu nước một cái, cả quả cầu bị chẻ làm đôi cả cơ thể của Vela ở bên trong cũng như thế.
Để lại một bình luận