Phần 35
Hai ngày sau lần sự việc bức thư mà quân đội Cách mạng bí mật lan truyền cả thủ đô Demacia, mọi chuyện coi bộ đã tạm lắng xuống, nhưng sự lắng xuống này không phải là dấu hiệu của sự yên ổn mà chính là tiền đề cho một vụ “nổ lớn” sẽ diễn ra ngay sau đó.
Màn đêm không trăng không sao không chút ánh sáng, những ngọn gió hiu hiu thổi bay những đám mây còn sót lại trên bầu trời.
Từ giữa không trung, 1 à không, 100 chiếc lồng đèn khổng lồ được thả bay giữa bầu trời không một ánh trăng đêm nay. Những chiếc lồng đèn kia vô cùng kì lạ, nó to hơn những chiếc lồng đèn thông thường mà ta vẫn hay thấy ngoài chợ, còn nữa, ở bên dưới chiếc lồng đèn kia có nối thêm một chiếc giỏ to lớn có thể chở được vài người ở bên trong. Chiếc lồng đèn ấy bay được là nhờ ở bên dưới có lò đốt cháy rực lửa.
Một đoàn hơn 100 chiếc nối đuôi nhau theo cơn gió nhè nhẹ thổi hướng thẳng về phía Thủ Đô Demacia. Cả bầu trời nhanh chóng được thắp sáng bởi những ánh lửa cháy bập bùng.
“Cài này gọi là Khinh khí cầu sao? Thật là tuyệt vời” – Garen cùng với hai vị chỉ huy của quân cách mạng là Bruce và Natasha ngước nhìn những chiếc lồng gọi với cái tên Khinh khí cầu đang bay không nhanh không chậm về phía thủ đô Demacia.
Ở sau lưng họ là hơn 1000 binh sĩ, trang bị đầy đủ vũ khí sẵn sàng chiến đấu.
“Tướng quân Kazu ngài nhìn xem!” – Lúc này ở trên tường thành vững chắc bảo vệ thủ đô Demacia, những chiếc khinh khí cầu kia không thể nào tránh thoát khỏi sự theo dõi từ những tên lính quan sát, bọn chúng lập tức thông báo với tướng quân chịu trách nhiệm bảo vệ tường thành này là Kazu.
“Ngài nhìn xem, những thứ này trông rất lạ!” – Một gã binh lính đưa cho Kazu chiếc ống nhòm và nói.
“Kiểm tra trên máy quét xem có phát hiện ra thứ gì không?” – Tướng quân Kazu lập tức xoay người nói với bọn thuộc hạ.
“Báo cáo, máy quét không phát hiện điều gì bất thường từ những thứ đang bay trên kia.” – Gã binh sĩ ở phía sau nói.
“Tướng quân, ngài cũng không biết thứ ấy rốt cuộc là gì sao?” – Một gã binh sĩ ở bên cạnh thắc mắc hỏi.
“Trước giờ ta chưa từng thấy những thứ như vậy, nhưng để tránh mọi rủi ro nhỏ nhất, lập tức triển khai toàn bộ hỏa lực bắn hạ những thứ đó đi.” – Tướng quân Kazu lập tức ra lệnh.
“Đội xạ thủ, đội pháo phòng không, lập tức vào vị trí hướng tọa độ PCX – 15 – 6T9.”
“Tất cả đã vào vị trí.”
“Khai hỏa! Bắn!”
“Bằng bằng! Ầm Ầm”
Tiếng súng nổ hòa cùng với tiếng pháo phòng không bắn ra từ những lô cốt ngay trên tường thành vang lên liên tục.
Âm thanh vang lên vang dội đến mức, Marcos cùng những người khác đang ở sâu phía bên trong thủ đô cũng có thể nghe được.
“Sao lại có tiếng pháo? Không lẽ quân địch tấn công?” – Marcos phóng nhanh ra khỏi phòng, đập vào mắt hắn giờ phút này là hàng loạt đạn pháo với sức công phá cực lớn đang bắn lên trên bầu trời.
“Chuyện gì vậy?” – Marcos hét lớn.
Scorpio cũng xuất hiện bên cạnh Marcos vội hỏi: “Ta nghe thấy tiếng súng nổ? Quân cách mạng tấn công sao?”
“Thuộc hạ không rõ!” – Marcos cúi người đáp.
“Chủ nhân!” – Lúc này ba tên thuộc hạ thân tín của Scorpio xuất hiện như một bóng ma bên cạnh Scorpio và nói: “Là lực lượng phòng thủ trên tường thành đã khai hỏa.”
“Quân cách mạng tấn công hay sao?” – Scorpio hỏi lại ngay.
“Dạ không thấy có bóng dáng của quân Cách mạng, nhưng theo những gì bọn thuộc hạ quan sát thì lực lượng phòng thủ phát hiện trên trời có rất nhiều những chiếc lồng đèn lớn đang bay về phía này cho nên đã ra tay bắn hạ.” – Maria báo cáo.
Scorpio trầm ngâm một lúc rồi nói: “Các ngươi mau theo dõi tình hình tiếp đi.”
“Rõ”
Sau khi ba tên thuộc hạ của Scorpio biến mất thì Marcos vội nói với Scorpio: “Ngài Scorpio, bây giờ chúng ta phải làm gì tiếp?”
“Không rõ đây có phải là lần tấn công của quân cách mạng hay không, quả thực từ trước đến nay ta chưa bao giờ được nghe nói đến những kế sách quái dị và kì lạ đến thế, ta phải đi đây có việc, mọi chuyện còn lại ngươi hãy tự giải quyết.” – Nói xong Scorpio biến mất, để lại Marcos khuôn mặt ngơ ngác, một nỗi sợ hãi bắt đầu xuất hiện trong lòng.
Trở về tường thành Demacia.
“Bắn toàn bộ cho ta!” – Tướng quân Kazu ra lệnh cho toàn bộ hỏa lực lập tức triệt hạ những chiếc Khinh khí cầu đang dần tiếp cận tường thành.
“Chỉ huy… chỉ huy, ngài mau nhìn xem?” – Gã binh lính ở bên cạnh sau khi nhìn qua chiếc ống nhòm thì hoảng hốt đưa cho tướng quân Kazu bên cạnh.
“Cái gì thế này?” – Con mắt của Kazu mở tròn kinh ngạc, sau khi những chiếc khinh khí cầu kia bị bắn bể thì từ bên trong những chiếc thùng to lớn được cột bên dưới khinh khí cầu xuất hiện những “Kẻ” mặc đồ đen, trên lưng đeo thêm một cái gì đó trông rất giống với đôi cánh.
“Là quân địch, bọn chúng sử dụng cách này để đột nhập vào bên trong thủ đô, mau lên, bắn hạ toàn bộ bọn chúng, mau lên!” – Kazu hoảng hốt ra lệnh.
“Bắn Bắn…”
Cung thủ, xạ thủ, pháo binh liên tục bắn khinh khí cầu và cả những “Kẻ” mặc đồ đen, đeo theo một đôi cánh ở sau lưng. Những “Kẻ” đeo theo đôi cánh ấy có thể nương theo chiều gió mà lao thẳng với tốc độ rất nhanh, chỉ có điều quỹ đạo bay của những “Kẻ” kia có hơi chút khác lạ, tuy nhiên quân Demacia lúc này đâu có nhiều thời gian để suy nghĩ và phân tích kĩ đến vậy.
“Bằng bằng bằng” – Những viên đạn lần lượt bắn xuyên qua những “Kẻ” đeo cánh giả sau lưng, viên đạn như có uy lực kinh người xuyên qua vai, chân, tay thì không có việc gì xảy ra thế nhưng khi những viên đạn bắn xuyên qua ngực hoặc ở bụng thì lại không thể xuyên qua cơ thể như những viên đạn trước kia, một tiếng “Koong” như va chạm vào sắt thép vang lên ngay tức khắc.
“Ầm” – Cả cơ thể của “Kẻ” mặc đồ đen kia đột nhiên nổ tung, từ trong người của gã ta rơi ra hàng đống những viên bi màu đen xuống tường thành bên dưới.
“Cạch cạch cạch” – Những viên bi kia to chừng bằng quả đấm của một đứa trẻ trưởng thành, nó có một màu đen tuyền.
“Đừng nói với ta là… á” – Kazu sắc mặt tái mét khi thấy những viên bi màu đen kia.
“Ầm ầm ầm ầm” – Hàng trăm tiếng nổ vang lên khắp tường thành Demacia, gạch đá, súng pháo nổ tung. Lửa bốc lên cao hơn 10 mét, tiếng la hét vang lên không ngừng.
“Tránh ra, là boom bi, là boom bi đấy.” – Kazu la hét nhìn những viên bi đen tuyền kia sau khi rơi xuống mặt tường thành lập tức phát nổ. Uy lực của những viên boom bi này không thể sánh bằng những viên đạn pháo to lớn khác, nhưng lực sát thương của nó là không thể xem thường, người bình thường bị dính phải một viên là đủ về chầu tổ tiên rồi, đừng nói đến từ hàng trăm thân thể của những “Kẻ” được gắn cánh bị bắn hạ kia lại rơi ra gần cả ngàn quả boom bi thế này.
“Ầm ầm ầm ầm” – Tường thành Demacia gần như rung chuyển.
“Bùm” – Một khẩu pháo phòng không nổ tung bốc lửa nghi ngút.
“Tín hiệu là đây! Các anh em, tấn công, dành lại Demacia” – Garen vung kiếm trên trời hô lớn sau đó phóng ngựa nhắm đến cửa Đông của Thủ Đô Demacia.
Ở cửa Tây, Nam và Bắc cũng diễn ra những tình huống tương tự như vậy. Quân cách mạng chia quân ra làm bốn phía ngay khi thấy tín hiệu lập tức tổng tấn công.
Ở bên trong Thủ Đô, tại bốn nhà giam lớn của thủ đô lúc này là một màn bạo loạn.
Ở nhà giam phía Tây, Right không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên trong thủ đô chỉ huy những thuộc hạ của mình giải cứu những binh sĩ đi theo đức vua Jarvan IV bị giam cầm ở bên trong đồng loạt nổi dậy tấn công, ba nhà tù còn lại cũng có một tình trạng tương tự.
Trại lính ở cửa thành phía đông tây nam bắc, những binh sĩ đi theo Garen và Jarvan IV sau khi bị thuyết phục bởi bức tâm thư sau khi thấy tín hiệu như những gì đã bàn trước đó lập tức cầm kiếm nổi dậy, đốt phá tất cả.
“Ầm ầm ầm”
“Phùng phùng”
Cả thủ đô nhanh chóng được phủ trong một màu đỏ rực của lửa cháy.
“Đức vua, không hay rồi, quân địch đang tấn công vào thủ đô, bốn cửa đông tây nam bắc đang bị công kích dữ dội từ ở trong và cả bên ngoài.” – Binh lính cấp báo hớt hãi chạy đến trước mặt Marcos mà nói.
“Mau… mau lên, phải mau chóng ngăn cản không cho bọn chúng vào thành, phải cầm chân bọn chúng cho đến sáng mai, quân cứu viện từ các thành phố khác đang đến đây.” – Marcos cũng tỏ ra sợ hãi lập tức ra lệnh.
“Rõ”
“Đức vua có lệnh, toàn bộ binh lính không để quân địch tiến vào bên trong thủ đô, cầm chân địch đến sáng mai!”
Chiến sự ở bên trong thủ đô gần cổng phía Tây.
“Các anh em, xông lên, mở cổng thành ra.” – Binh lính đi theo Garen và Jarvan IV nổi dậy bắt đầu đánh tới cổng thành, đây là nơi tập trung toàn bộ người dân ở thủ đô Demacia cho nên bọn họ không sử dụng đến hỏa lực để tránh gây ra thương tổn không đáng có cho người dân vô tội.
“Ngăn bọn chúng lại, không được để bọn chúng tiếp cận cổng thành”
“Keng… keng” – Tiếng binh khí va đập vang lên liên tục.
“Phập” – Quân đội theo Marcos càng chiến đấu càng bị đẩy lùi, bọn họ cơ bản không thể nào chống lại sức càn lướt từ phía quân đội đi theo garen và Jarvan IV.
“Ầm” – Cổng thành nổ tung, hai chiếc cổng sắt lớn nặng nề bị biến dạng và mở toang ra, ở bên ngoài hơn 1000 binh lính dưới sự chỉ huy của Max lập tức xông thẳng vào bên trong.
“Những kẻ muốn bảo toàn mạng sống thì ngay lập tức bỏ vũ khí xuống, bằng không đừng trách bọn ta độc ác.” – Max hô lớn, giọng nói chứa đầy sức mạnh khiến ai ai cũng nghe rõ ràng từng câu từng chữ.
“Đức vua Marcos muôn năm!” – Những tên binh lính gan to không sợ chết hét lớn tên của Marcos rồi cầm vũ khí xông vào chiến đấu.
“Phập phập” – Những gã đó bỏ mạng không tới vài giây.
“Cạch cạch” – Những tên binh sĩ còn lại đều là những kẻ biết suy nghĩ, nhanh chóng vứt bỏ vũ khí và đầu hàng.
“Oa… oa…. ba ơi mẹ ơi… oa oa…” – Tiếng những đứa trẻ khóc giữa biển lửa và những cuộc chém giết giữa hai phe.
“Coi chừng” – Max nhanh như một tia chớp phóng thẳng đến ôm chằm lấy cô bé đang đứng khóc lăn sang một bên, tức thì chỗ cô bé đứng một quả đạn pháo không biết từ đâu bắn đến nổ ầm một tiếng, đất đã bay tứ tung.
“Cô bé, không sao chứ?” – Max hiền lành xoa đầu cô bé lo lắng nói.
“Em bị lạc bố mẹ rồi!” – Cô bé vừa nói vừa khóc.
“Đừng lo, ta sẽ tìm lại ba mẹ cho em. Hứa với ta không được khóc.” – Max mỉm cười nói.
Quả nhiên cô bé bị nụ cười rực rỡ của Max làm cho ngừng khóc.
Max hét lớn với thuộc hạ gần đó tiếng: “Mau chóng đưa mọi người dân ra bên ngoài thủ đô, bảo vệ bọn họ thật an toàn.”
“Rõ!”
“Toàn quân tiến thẳng đến trung tâm thủ đô, hợp quân với những người khác” – Max nói xong phóng mình lên lưng ngựa tiếp tục dẫn quân tiến thẳng về phía trung tâm thủ đô Demacia.
Cửa đông, của bắc, cửa nam, nhanh chóng bị đánh hạ, hệ thống phòng ngự trên các bức tường thành kiên cố đã bị phá hủy. Những”Kẻ”Đeo cánh rơi ra từ những chiếc khinh khí cầu bị bắn hạ kia vốn là những hình nộm được thiết kế rỗng ruột, ở bên trong cái ruột rỗng kia chứa đầy các viên boom bi, khi các hình nộm bị bắn trung lập tức cả hình nộm sẽ nhanh chóng bị bể ra và những viên boom bi kia sẽ rơi xuống gây ra hàng loạt những trận mưa boom có sức công phá khủng khiếp.
Toàn bộ các khẩu pháo bên trên thành gần như bị phá hủy.
John đứng giữa không trung nhìn chiến cuộc đang dần rơi vào tay của quân Cách mạng, Garen cùng với 11 vị thủ lĩnh đang từ bốn hướng tiến về phía trung tâm. Hắn lẩm bẩm: “Scorpio không phải là kẻ bình thường, nếu để bọn họ phải đối đầu với hắn e rằng thương vong không thể đếm hết.” – Nói xong hắn phóng người bay về phía cung điện, hành động này đã chứng tỏ quá rõ, hắn muốn một mình chiến đấu với Scorpio.
“Ta cảm thấy có một nguồn sức mạnh cực kì lớn nằm ở phía kia, nhưng đấy không phải là hướng dẫn đến cung điện. Có khi nào là nơi giam giữ Jarvan IV không?” – John vừa bay vừa suy nghĩ, hắn không có nhiều thời gian nên lập tức bay về phía phát ra nguồn sực mạnh cực lớn kia.
“Ầm ầm ầm” – Pháo kích oanh tạc.
Tiếng ta hét, đánh nhau vang lên trên khắp các con đường của thủ đô Demacia.
“Vì Demacia, vì Hoàng Đế Jarvan IV, tấn công!”
“Tiêu diệt quân phản loạn, tấn công”
Mỗi binh lính đều có một chủ nhân mà họ phục tùng, tất cả đều chiến đấu vì lý tưởng của chủ nhân họ, cuộc chiến đẫm máu này đến bao giờ mới kết thúc.
Ở một nơi cách thủ đô không xa, giữa không trung, một thanh niên có gương mặt hơi chút quái dị, ánh mắt đỏ rực nhìn về một vùng sáng rực phía trước mà cười nói: “Có chuyện vui để chơi rồi, Scorpio sẽ vất vả lắm đây, ha… ha….”
Để lại một bình luận