Phần 23
John chiến ý lại dâng trào, mới vừa rồi hắn gặp nguy hiểm cực lớn. Trước mắt người này thực sự quá lợi hại, hắn suýt nữa tiếp không được công kích mãnh liệt mà lại cuồng phách kia. Nếu như không phải uy lực nội năng bên trong cơ thể tuyệt đại vô cùng, liên tục che lại làn sóng kinh hãi màu vàng này thì hậu quả của hắn thật không lường được.
Đối thủ như vậy, hắn không e ngại. trái lại máu hắn nóng lên, đối phương kích phát ra chiến ý của hắn. Một luồng cảm giác nhiệt huyết sôi trào, gặp kẻ mạnh hắn lại càng mạnh!
Scorpio thần sắc ổn định. Lần thứ hai chậm rãi đẩy ra một quyền. Bụi mù khí thế như dời núi lấp biển, nuốt về John.
“!”
“Loại năng lượng mà Scorpio sử dụng thuộc tính địa hệ phép thuật vốn là loại năng lượng khá cứng nhắc và khô khan, nhưng đã được hắn biến thành một loại năng lượng phép thuật mạnh mẽ và biến ảo cực kì.”
Ngăn cản! John thuận thế xuất ra một chưởng cực mạnh, chưởng lực huyễn hóa thành một bàn tay khổng lồ, dùng lực lượng ít nhất dẫn động năng lượng nội năng bên trong cơ thể tấn công về phía Scorpio.
Thế nhưng, quá mức cường đại. Khắp không gian xung quanh phảng phất bao phủ một mảng u xám, sắp sửa nuốt sống John. Vô luận hắn ngăn cản thế nào, đều khó có thể hóa giải.
“Rầm rầm oanh. . . . . .”
Hai đòn tấn công bắt đầu kịch liệt va chạm mạnh. Bụi đất khắp trời. Nhưng quyết không phải bụi cát thực sự, đó là ánh sáng năng lượng của hai bên biến thành.
John lui về phía sau, mà Scorpio trong phút chốc lại lần nữa tung quyền sáng vàng đậm lấp lánh, xuất kích!
Vẽ ra quỹ tích huyền bí khó lường, phảng phất tỏa sáng khắp nơi, phảng phất mượn năng lượng trong trời đất. Toàn bộ cuồn cuộn hướng về John, dồi dào không thể ngăn cản, ánh sáng xanh biếc rực rỡ chói mắt, ẩn chứa bên trong luồng năng lượng ấy là những luồng khí của chết chóc và đau thương.
John lại lần nữa thối lui, dường như khó có thể chống đỡ.
Năng lượng địa hệ phép thuật vô tận ngưng tụ lại mà đến, khiến cho John có cảm giác áp bức thật cường đại, không có kẽ hở để xâm nhập, không gì có thể đương đầu, muốn hoàn toàn nuốt lấy hắn vào bên trong.
“Á” – John hét lớn, chiêu thứ hai trong kiếm pháp của Cloud xuất ra, lần này hắn biến tay thành kiếm mặc dù uy lực sẽ không bằng khi có vũ khí trên tay nhưng vẫn có thể xem như không thua kém gì. Một ảo ảnh đại kiếm như một luồng ánh sáng đâm xuyên thấu bầu trời từ từ tiến vào.
Năng lượng phép thuật của Scorpio ở khắp nơi, trong lúc này đã trở nên hỗn loạn, cuối cùng cũng bị xé ra một lỗ hổng thật lớn, John từ trong biển năng lượng phép thuật ấy đột phá mà ra, nhát chém cực kì mạnh mẽ trong phút chốc đã xuất ra, trực tiếp công kích Scopior.
John vô cùng kinh hãi, mới nghĩ đến chuyện kẻ địch trước mặt kia chỉ là một cái ảnh phân thân thôi mà đã khiến hắn dốc gần như toàn bộ sức lực ra để chiến đấu đã khiến hắn có chút không kiềm lòng được.
Hộ vệ của Ralaw quả nhiên không phải là những tên tầm thường, thực lực của Scorpio so với tên Cancer mà John đã từng chiến đấu thì rõ ràng là một trời một vực.
Scorpio cũng kinh ngạc hết sức, trong tưởng tượng của hắn, không mấy người có thể tiếp được một chiêu vừa rồi của mình. Người trước mặt này đem lại cho hắn quá nhiều bất ngờ ngoài ý muốn, các chiêu kiếm của hắn đều huyền ảo vô kể.
Scorpio quyết định không thể để John được sống, kẻ địch thế này chắc hẳn về sau sẽ mang lại rất nhiều tai họa, hắn ta lại một lần nữa tung quyền, năng lượng phép thuật trong cơ thể ào ạt phóng thích ra bên ngoài, dần dần hình thành một con mãnh thú điên cuồng gào rống tấn công về phía John. Con mãnh thú ấy nhìn sơ thì giống bọ cạp nhưng để ý kĩ thì những hàm răng của nó sắc bén hơn cả những lưỡi dao, nó gào lên một tiếng khí thế dũng mãnh tạo ra một lần nén cực mạnh lên toàn bộ khu rừng. Ở phía xa, nếu không phải có Razer ở bên cạnh bảo vệ e rằng Lux giờ này thở còn muốn khó nữa là.
John hét lớn, hai tay vung lên, hai luồng hào quang màu vàng bao phủ lấy đôi tay của hắn, lòng bàn tay duỗi thẳng như một thanh kiếm, bộ chiến giáp đã sớm xuất hiện trên người, mái tóc vàng vũ động không ngừng.
Hôm nay gặp phải kẻ địch cực mạnh, làm cho sức mạnh của hắn xuất ra gần hết, chiêu thứ 3 lại một lần nữa xuất ra, nhằm ngăn cản con bọ cạp hung hăng kia. Một đôi song kiếm năng lượng được John dốc lực chém ra tạo thành một chữ X lao thẳng về phía con bọ cạp kia, hai luồng năng lượng cực đại lại một lần nữa va đập vào nhau
“Ầm” – Chỉ một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, không cần thiết phải miêu tả gì về vụ nổ ấy, chỉ cần biết sau cơn chấn động kia, bán kính 100 mét xung quanh bị san phẳng thành bình địa, không một cọng cây ngọn cỏ nào có thể sống nổi trước uy lực của hai đòn công kích.
John có cảm giác thân thể đau nhức vô cùng, ngực buồn bực khó chịu, không ngừng lui lại, lúc này từ trong miệng một dòng máu đỏ từ từ được hắn phun ra, những tơ gân máu trong con mắt hiện rõ cả lên, khuôn mặt ửng hồng…
Lúc mà tất cả đã trở lại bình thường, John như bị sét đánh, thân thể đã lui lại hơn mười mét, trên mặt đất để lại mười mấy dấu chân, mỗi dấu chân tạo ra từng vết nứt, thân thể hắn hơi loạng choạng, dường như lúc nào cũng có thể ngã xuống giữa bụi bặm.
Scorpio vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động, mặt tỏ ra không biến sắc!
Ầm….
Scorpio bất ngờ biến mất tai vị trí của mình ngay sau đó xuất hiện trước mặt John, liên hoàn quyền cước được hắn tung ra, lần này là cận chiến. Vì vẫn còn chịu tác động từ đòn công kích vừa rồi cho nên phản ứng của hắn giờ đây rất nhậm, John bị đánh bay đi, trên mép rỉ ra một dòng máu nhỏ, có chút uể oải, trong lòng lạnh ngắt, lực lượng dĩ nhiên cũng không thể chống nổi Scorpio, xem ra mình vẫn còn quá yếu, mặc dù đã được Cloud truyền thụ gần như toàn bộ sức mạnh của ông ấy, nhưng trước khi biến mất ông ta cũng có dặn một câu: “Với thực lực hiện tại ngươi chưa thể nào sử dụng hết được sức mạnh mà ta truyền cho, chỉ có thể trải qua những đợt tập luyện và những trận chiến sống còn thì mới có thể đột phá mà sử dụng được chúng một cách hoàn hảo nhất.” – Xem ra lúc này lời nói ấy đã ứng nghiệm, hắn vẫn chưa thể nào lĩnh ngộ được toàn bộ sức mạnh mà Cloud đã truyền sang.
“Xem ra ta đã hết năng lượng rồi, vậy đánh cược vào một chiêu này xem có thể đánh bại hắn được hay không?” – Scorpio hơi khựng lại vừa nhìn John vừa thầm nghĩ.
Scorpio lại một lần nữa lao đến tung ra hàng loạt quyền cước nhằm ép John vào thế phải chống trả.
“Phịch!”
John giơ tay đón đỡ, một lần nữa bị đánh bay, xương cánh tay như đã gãy nát.
“Á” – Lux ở xa thấy tình cảnh của John mà không thể cầm được nước mắt, cô cảm thấy mình vô cùng hối hận vì đã không cương quyết bảo John đừng đánh nhau.
“Thú nhỏ, mau đi cứu chủ của ngươi đi, nếu không anh ấy sẽ chết mất…” – Lux cầu xin Razer ra tay, nhưng Razer tuyệt nhiên lắc đầu, giữa nó và John có một mối liên kết không thể nhìn thấy, trước khi trận chiến này bắt đầu chính John đã truyền âm nói rằng dù có chuyện gì xảy ra cũng không muốn nó can thiệp.
Scorpio mặc dù thần sắc bình tĩnh, thậm chí trên mặt hơi có vẻ cười, thế nhưng ra tay hết sức tàn nhẫn, không cho đối thủ một chút cơ hội nào.
Hai chân John phảng phất như bước vào địa ngục, phía bên kia Scorpio đã bắt đầu thi triển chiêu cuối cùng để kết liễu, từ hai lòng bàn tay của hắn vô số năng lượng phép thuật tụ lại thành một quả cầu năng lượng cực lớn, quả cầu năng lượng này xoay vòng vòng liên tục không biết với vận tốc bao nhiêu, chỉ có thể nhìn bằng mắt thường có thể thấy được rằng bất cứ thứ gì tiến lại gần nó đều bị nó hút vào bên trong.
Tuyệt không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào! Đây là nguyên tắc đối địch trước sau như một của Scorpio, quyết đấu thì sẽ dốc hết toàn lực!
John cực kỳ phẫn nộ, đối với người khác mà nói, tiếp được vô số chiêu của Scorpio coi như là khẳng định thực thực của mình, là một vinh dự, thế nhưng đối với hắn mà nói là một sỉ nhục!
Hắn không muốn thua, không thể thua được!
Sức mạnh của nhân vật có thể sánh ngang với Sephiroth thì làm sao có thể thua được chứ!
Phẫn nộ và nhục nhã như hỏa diễm ngàn độ bừng bừng thiêu cháy xuất ra ngoài cơ thể hắn, đồng thời có một luồng năng lượng khủng khiếp cực kỳ mạnh mẽ từ tận sâu bên trong cơ thể hắn xuất ra ngoài, làm cho toàn thân hắn nhanh chóng được ánh sáng màu vàng đậm bao trùm.
Trước sự biến đổi quái lạ của John, Scorpio cũng không dấu nổi kinh ngạc nhưng tuyệt kĩ đã xuất ra thì không thể thu lại, hắn vẫn không bao giờ tin John đã bị hắn đánh trọng thương như vậy mà có thể sống qua một chiêu này.
Toàn thân run rẩy kịch liệt, phảng phất vừa phá nát sự ràng buộc nào đó, John tựa hồ nghe được một tiếng nổ vang trong cơ thể, lực lượng nội năng không biết từ đâu tuôn trào mãnh liệt như thác nước đổ từ độ cao 10000 mét.
Giờ đây hắn đã hiểu ra những gì Cloud đã nói, năng lượng nội năng thuần túy rất khác với tất cả các loại năng lượng khác, nó không phải thông qua việc siêng năng rèn luyện mỗi ngày mà trở nên mạnh mẽ được, muốn mạnh hơn chỉ có thể chiến đấu. Đấu những trận sinh tử đưa cơ thể vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc rồi thông quá đó phá bỏ toàn bộ rào cản về thẻ chất và tinh thần để có thể sử dụng được sức mạnh nội năng cực đại.
Khớp xương kêu lên răng rắc, xương cốt toàn thân run lên mãnh liệt, xương cánh tay bị gãy cũng liền lại với nhau, dưới sự chữa trị của hàng loạt các dòng năng lượng nội năng kia, cuối cùng đã hoàn hảo như lúc đầu, da tay trong suốt như ngọc bảo, lấp lánh sáng chói.
John phảng phất như vừa được tái sinh, những chỗ trọng thương trong phút chốc lại hoàn hảo như lúc ban đầu, trong đại chiến sinh tử hắn đã hoàn thành một lần lột xác!
Quả thực cái cảm giác lột xác này khá giống với lần lột xác trước đây ở Ionia.
Một lực lượng cường đại bắt đầu khởi động trong cơ thể hắn, mỗi tấc da thịt cũng đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng, thân thể như một khối thép đã trải qua trăm tôi ngàn luyện, như biển rộng mênh mông, dung nhập vô số tinh hoa trong trời đất, lấp lánh chói lọi.
Lúc này, Scorpio biết là tình thế dường như hết sức không ổn, quả cầu năng lượng trên cao cuối cùng cũng đã hình thành, hắn ta không chút chậm trễ lập tức ném mạnh quả cầu năng lượng ấy về phía John, quả cầu bay đi không nhanh cũng không chậm, nhưng trên đường bay của nó không có bất cứ thứ gì có thể năng cản, mặt đất gần như bị lún sâu hơn 5 mét mỗi khi quả cầu năng lượng ấy đi qua.
“Ha ha…..”. Tiếng cười to đinh tai nhức óc truyền đến, âm thanh cuồn cuộn phá không gian, chấn động khiến cho mặt đất lung lay, John tóc rối bời bay lên, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao sáng chói, thân hình cao ngất thẳng đứng trên không, cảm giác áp bức cường đại.
Không nói một lời dư thừa, John phóng từ trên cao lao nhanh về phía quả cầu năng lượng như một quả tên lửa, hào quang tạo ra bên ngoài cơ thể của hắn ngày một bùng cháy dữ dội. Thấy hành động này Lux và Scorpio đều kinh hãi, họ nghĩ John bị điên cho nên mới làm liều như vậy. Nhưng thực tế lại đi ngược lại với tất cả những gì cả hai đã nghĩ, ngay khi lớp hào quang bên ngoài chạm vào quả cầu năng lượng ấy, một lực xung kích khủng khiếp lập tức xuất hiện, lực xung kích của John tạo ra ẩn chứa một sự tàn phá không thể tưởng tượng được, như một con dao sắn nhọn đâm xuyên thủng quả cầu năng lượng ra làm hai rồi trực tiếp chấn nát nó.
John vẫn không có ý định dừng lại, hắn phóng đến trước mặt Scorpio, tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng, như một cây đại tiễn khổng lồ không thể kiềm hãm, John phóng xuyên qua cơ thể của Scorpio trong tích tắc, hắn nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất và xoay lại nhìn lỗ thủng to gần như chiếm hết cả bộ ngực của Scorpio kia, đôi mắt nheo lại kinh ngạc.
“Xì xì xì” – Từ chỗ lỗ hổng trên ngực Scorpio tuyệt đối không có chút máu gì bắn ra cả, mà chỉ toàn là cát. Không lẽ là vì đây là một ảnh phân thân?
Scorpio nhìn xuống vết thương trên ngực, hai mắt vẫn không thoát khỏi trạng thái kinh ngạc tột độ, sau đó hắn thu lại cảm xúc, từ bên dưới chân những hạt cát như có linh tính lập tức bay ngược lên khỏa lấp vào chỗ thủng trên ngực, trong tích tắc, vết thương đã biến mất. Một màn diễn ra khiến John gần như tắc họng, chuyện quái gì đang diễn ra với hắn vậy? Hắn là người hay là ma?
Scorpio nhìn John nói: “Không thể tin được trên đời này có kẻ có thể làm ta ra nông nổi thế này, nhìn vẻ mặt ngươi chắc ta cũng đoán được ngươi đang suy nghĩ về chuyện gì, có lẽ đây là lần đầu tiên ngươi gặp được một người như ta?”
John lập tức đáp: “Cơ thể của ngươi là gì vậy? Hay đấy chỉ do ngươi là một ảnh phân thân?”
Scorpio lắc đầu, toàn bộ sức mạnh trong người của hắn đã dồn vào một chiêu vừa rồi, có đánh nữa cũng không ích lợi gì nên đáp: “Coi như đây là món quà cho lần gặp lại tới của chúng ta, ta sẽ nói cho ngươi biết, cơ thể của ta rất đặc biệt, nhờ luyện phép thuật địa hệ đến mức tối cao cho nên ta có thể biến bất kì một bộ phân trên người nào thành cát, nói cách khác, những đòn đánh thường hoặc phép thuật đều vô dụng với ta.”
“Có chuyện này sao?” – John hơi chút giật mình suy tính.
Scorpio thở dài một tiếng đáp: “Rất tiếc ta hiện tại không còn thời gian, cô ả kia cứ để tạm chỗ của ngươi vậy, lần gặp tới chúng ta sẽ phân thắng bại rõ ràng. Bây giờ ngươi có thể cho ta biết tên của mình được chứ? Một đối thủ như ngươi rất xứng đáng để ta biết tên.”
John đứng thẳng người, khí thế hiên ngang lập tức đáp: “Roger.”
Scorpio gật đầu một cái sau đó cả cơ thể của hắn liền hóa thành cát rồi như một cơn gió biến mất không để lại dấu vết.
Trận chiến khủng khiếp cuối cũng đã kết thúc? Hay đây mới chỉ là trận chiến đầu tiên khởi đầu cho hàng loạt cuộc chiến gian khổ sau này?
Cách đó khá xa và chưa thể tiết lộ là ở đâu, bên trong căn phòng sang trọng, bản thể thật của Scorpio đang ngồi nói chuyện với 4 tên thuộc hạ thân tín nhất của mình, đột nhiên cả người hắn trở nên lạnh đi, như có một dòng điện chạy ngang qua, một búng máu lớn lập tức phun ra bên ngoài sắc mặt hơi tái nhạt, sự việc diễn ra bất ngờ đến mức khiến cho 4 tên thuộc hạ thân tín đang ngồi quanh đó cũng biến sắc kinh hãi, bọn chúng định lao đến hỏi thăm nhưng lập tức hắn ta đã đưa tay ngăn cản, một nụ cười đầy bí hiểm hiện lên trên môi của hắn.
“Roger, chúng ta sẽ còn gặp lại!”
Để lại một bình luận