Liên Minh Huyền Thoại-Quyển 8

Phần 21

“Khoan, khoan đã!” – John nhường như không tin vào những gì tai mình nghe được, ngài Prospector gọi ông lão câu cá kia là sư phụ, chuyện này sao có thể được kia chứ, sư phụ của Prospector là huyền thoại rèn vũ khí Doran, không lẽ! John lắp bắp nhìn Prospector thốt lên: “Ông già ấy là sư phụ của ngài sao? Chuyện này sao có thể, không phải sư phụ của ngài là huyền thoại Doran hay sao?”
Prospector bực mình liếc nhìn John với ánh mắt đầy tức giận bởi hắn gọi sư phụ mình là ông già, ông ta hét lên: “Sư phụ ta chỉ có một, cũng là thợ rèn huyền thoại Doran mà thôi.”

“Không thể nào! Sao chuyện này có thể chứ? Ông ấy sống cách đây cũng phải gần 200 năm, sao còn có thể sống được?” – John không tin vào mắt mình.

Ông lão câu cá bộ dáng thong thả tiến đến đứng trước mặt John mỉm cười nhẹ một tiếng nói: “Sao vậy? Trông cậu rất bất ngờ? Hay quên mất lão già này rồi!”

“Sư Phụ” – Prospector cung kính tiến đến bên đứng bên cạnh ông lão, khi ông ấy đang định nói điều gì đó thì liền bị ông lão câu cá kia đưa tay ngăn lại.

John vẫn chưa thể nào khống chế được sự kinh ngạc của bản thân, hắn nhìn thật kĩ ông lão trước mặt hỏi: “Ông thực sự là Doran sao? Nhưng sao ông…”

“Ha… ha….” – Ông ta vuốt râu cười đáp: “Ta chính là Doran. Có phải cậu rất kinh ngạc vì sao một người đã sống cách đây 200 năm mà đến giờ vẫn còn sống nhăn răng đúng chứ?”

John không đáp thì gật đầu một cách vô thức.

Ông lão câu cá đêm qua kia đúng thực là thợ rèn huyền thoại Doran lừng danh rồi, thật sự không ngờ được ông ấy vẫn còn sống mà lại trông rất khỏe mạnh như vậy. Doran nói tiếp: “Cậu có nhớ chuyện tối qua khi ta và cậu gặp nhau bên con sông không?”

John giật mình một cái nhớ lại chuyện đêm qua rồi gật đầu nói: “Nhớ rất rõ, ông bão câu cá lưỡi thẳng để chờ đợi một người nào đó. Nhưng rõ ràng tối hôm qua sau khi ông rời đi tôi đã ở đó một lúc mà vẫn không thấy có ai xuất hiện cả.”

“Ha… ha…” – Doran cười ha hả hứng thú trả lời: “Cậu đang giả vờ ngốc phải không? Người ta chờ chính là cậu đấy. Cậu thử nghĩ xem, ta đã câu cá với lưỡi thẳng như vậy suốt 100 năm vậy sao chỉ khi cậu xuất hiện thì cá mới cắn câu.”

“Á” – John lúc này mới giật mình nhận ra, thật sự tối hôm qua hắn không hề nghĩ đến vấn đề này, nhưng khi biết được chuyện này hắn lại cảm thấy vô cùng khó hiểu: “Nhưng tại sao ông lại chờ tôi? Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Doran lắc đầu nói: “Nói rõ ràng hơn thì nhân duyên này giữa ta và cậu là do trời sắp đặt, cậu cần ta giúp và ngược lại ta cũng cần cậu giúp.”

“Ông cần tôi giúp sao?” – John khó hiểu, không biết ông ta muốn mình giúp chuyện gì?

Doran chưa vội giải thích, xoay đầu đưa tay cầm lấy gói vải cuốn hai mảnh gãy của cây dao John đưa trước đó, ông ta mở những mải vải che ra nhìn thấy cây dao ở bên trong, hai tròng mắt như có hai luồng ánh sáng le lói, một nụ cười đầy ẩn ý hiện ra, ông đưa hai mảnh dao ấy cho John nói: “Đây không phải là lý do sao? Chúa Tể Hư Không John Vĩ Đại?”

“Ầm” – Đầu John như nổ tung, hắn kinh hãi tột độ, ông ta biết được thân phận hiện tại của hắn, chuyện này thực sự quá khủng khiếp, làm sao ông ấy có thể biết được chứ?

Nghe được bốn chữ: “Chúa tể Hư Không” – Lập tức Prospector kinh hãi hai tay thủ thế để có thể giao chiến bất cứ lúc nào, một bầu không khí căng thẳng lập tức bao trùm toàn bộ nơi này.

“Lúc đầu nhìn cây dao này ta đã nghi ngờ rồi, nguyên liệu tạo ra nó vốn không có trên vùng đất này, mà chỉ có duy nhất một nơi là thế giới hư không, vốn dĩ nghĩ ngươi chỉ là một kẻ nào đó đến từ thế giới Hư Không, nhưng không ngờ thân phận của ngươi lại lớn đến như vậy.” – Prospector thốt lên, giọng nói vẫn không thể nào dấu được sự run rẫy của sợ hãi.

Hai mắt John trở nên đầy lạnh lẽo, giọng nói cũng thay đổi: “Làm sao ông biết được?”

Doran trái ngược với sự căng thẳng của Prospector, bộ dáng hoàn toàn nhàn nhã cười nói với ông ta: “Prospector, con nên nhớ rằng, chúng ta là thợ rèn, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là rèn vũ khí và tìm những người xứng đáng cho vũ khí mà ta rèn ra. Nếu đã là duyên thì cũng phải chấp nhận.”

“Dạ vâng, thưa sư phụ” – Prospector cúi người thu lại hành động lúc trước.

Doran xoay sang trả lời câu hỏi trước đó của John: “Thứ nhất, ta biết được cậu sử dụng khuôn mặt giả để che dấu thân phận, thứ hai cậu có trong tay vật này. Thứ ba, cũng là linh tính của người đã sống 200 năm nay mà thôi, ta chỉ nói càng thử xem có đúng không nhưng nhìn thái độ của cậu như vậy thì chắc chắn ta đúng rồi, ha… ha…”

“Bỏ mịa!” – John hai mắt trợn tròn kinh hãi, lần này hắn bị lão già 200 tuổi này lừa một vố thật đau, vốn dĩ lao ta làm gì biết thân phận của mình, chỉ đoán bừa thôi, vậy mà đã làm mình để lộ ra toàn bộ, trách sao được gừng càng già càng cay.

“Nhưng sư phụ, đệ tử không hiểu, không phải trong trận chiến 10 năm trước hắn ta đã chết rồi hay sao?” – Prospector nhìn sư phụ Doran hỏi.

“Chuyện này sao ta biết được!” – Doran lắc đầu.

“Vút” – Đột nhiên lúc này một luồng ánh sáng lao nhanh như một tia chớp phóng thẳng vào người John một cái ‘rầm’ khiến cho hắn ta không thể nào kịp đề phòng, cả người ngã ra mặt đất đầy đau đớn. Cả Doran và Prospector ở đó cũng kinh ngạc không kém, họ không biết thứ vừa rồi là gì.

Cát bụi dần tan đi, thân hình một con thú lông trắng dễ thương xuất hiện trên ngực của John, hai chân trước của nó nắm chặt lấy cổ áo John, miệng hét lớn: “Tên cờ hó chết bầm này, sao dám bỏ ta lại quán rượu bẩn thỉu đó chứ hả, thức ăn thì dở tệ, gái thì không có, ta phải băm vằm ngươi thành ngàn mảnh rồi nướng lên mới hả được cơn giận này, gừ gừ…” – Ô ô đó không phải là Razer sao? Nhưng sao cu cậu lại mò được vào tận đây? Đã vậy còn chửi John một cách thậm tệ.

“Ta… ta có nghe nhầm không? Một con thú biết nói tiếng người” – Doran và Prospector nhìn nhau với bộ dáng ngơ ngác con nai vàng.

Chớp chớp! Hai mắt Razer chớp động nhìn hai lão già đang nhìn mình chằm chằm, nhường như nó đã kịp nhận ra điều gì đó, hai chân trước rời khỏi cổ áo John che lấy miệng của mình, sau đó vờ phát ra vài riếng gầm gầm như một con thú.

“Đừng làm bộ nữa, họ nghe cả rồi!” – John ngồi dậy cốc vào đầu của Razer một cái, không ngờ mọi chuyện lại lộ ra hết thế này.

Doran kinh ngạc nhìn Prospector hỏi: “Có phải nơi này được bao bọc bởi một lớp màng phép thuật không gian rất dày phải không? Thế tại sao con thú này lại tiến vào đây được.”

Prospector cũng lắc đầu, ông ta không biết phải giải thích việc này thế nào nữa, nói nhỏ với Doran: “Sư Phụ, có thể con thú này có lai lịch không nhỏ, tốt nhất đừng động vào nó.”

Doran nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Razer phóng lên vai của John nói nhỏ vào tai của hắn: “John ơi, lộ rồi giờ sao đây? Cần xử lý hai lào già kia không?”

John lườm nó một cái rồi bảo: “Đừng làm những chuyện ngu ngốc, hai người họ không dễ đối phó như mi tưởng đâu.”

John đứng dậy đối diện với Doran, khuôn mặt giả cũng biến mất, để lộ ra khuôn mặt thật của mình, hắn hỏi: “Ngài bảo cần nhờ tôi giúp thực chất là chuyện gì?”

Doran thờ ra một tiếng rồi nói: “Cậu cứ đi theo ta sẽ rõ.” – Nói xong cả khu vực không gian xung quanh bắt đầu dao động liên tục, khung cảnh hiện tại nhanh chóng biến mất, căn phòng lúc trước nhanh chóng xuất hiện lại trước mắt John.

Doran đi đến trước một lọ hoa đặt trong căn phòng, hai tay xoay chuyển lo hoa kia một vòng từ trái sang phải ngay lập tức bờ tường cạnh đó sụt vào bên trong để lộ ra hình dáng một cánh cửa đá, John và Razer tròn mắt kinh ngạc thốt lên: “Có phòng bí mật”

Doran vừa vuốt râu vừa nói: “Đi theo ta!” – Nói xong ông cùng với đệ tử của mình tiến vào bên trong căn phòng bí ẩn kia.

Razer lo lắng nói nhỏ vào tai của hắn: “Này, ông ta không gài bẫy chúng ta chứ hả? Nếu mà ta chết thì giấc mơ tắm trong hồ thịt nướng sẽ không còn đâu đấy, gáo…” – Razer quả thực khiến John buồn vui lẫn lộn, tên nhóc con này cứ mở miệng ra thì không ăn cũng là gái.

John vừa bước đi theo Doran vừa nói với Razer: “Ta nghĩ ông ta không gài bẫy đâu, ông ấy là một người nổi tiếng, chắc sẽ không chơi những trò hèn hạ như vậy.”

John cứ như vậy cùng với Doran và Prospector tiến vào bên trong căn phòng bí mật, từng bậc cầu thang dài không thấy điểm dừng đi xuống dưới.

Chừng 10 phút đi như vậy cuối cùng ba người họ cũng tiến đến trước một căn phòng rộng lớn, căn phòng này chứa đầy đủ mọi công cụ và những thứ cần thiết để hỗ trợ trong việc rèn đúc vũ khí.

“Đây là căn phòng rèn vũ khí sao?” – John thốt lên.

Doran gật đầu nói: “Ta sẽ cho cậu xem thứ này!” – Doran lấy từ chiếc tủ gỗ cạnh đó ra một chiếc hộp sắt, chiếc hộp này được bảo quản cực kì kĩ lưỡng, không một chút bụi bặm nào bám vào, khi mở chiếc hộp sắt này ra một mảnh giấy được cuộn tròn được đặt một cách ngay ngắn và duy nhất bên trong chiếc hộp.

Doran cẩn thận cầm lấy mảnh giấy ấy ra mở ra một cách chậm rãi đặt ngay trước mặt John và nói: “Cậu nhìn vào đây có thấy được gì không?”

John bắt đầu chú ý đến những hình vẽ bên trên mảnh giấy có phần cũ kĩ ấy, ở phần trên vẽ ba thanh kiếm khác nhau, nhưng hình bên dưới thì lại vẽ một cái biểu tượng giống như 3 thanh kiếm ấy dính chặt vào nhau vậy, thực sự rất khó hiểu. John lắc đầu nói: “Tôi không phải thợ rèn nên nhìn qua cũng không hiểu lắm.”

Doran gật đầu cười hỏi: “Cậu nhìn vào ba thanh kiếm này mà vẫn chưa nhận ra gì sao?”

John nghe ông ấy nói vậy bèn nhìn lại một lần thật kĩ, quả thực vì mảnh giấy đã quá cũ cho nên rất khó nhìn ra hình vẽ những thanh kiếm một cách rõ ràng nhất, đột nhiên hai mắt hắn mở tròn kinh ngạc thốt lên: “Đây, đây không phải là Gươm Vô Danh sao?”

Doran cười đáp: “Không sai, là thanh gươm vua vô danh.” – Nói xong câu này Doran lại một lần nữa xoay người đến chỗ chiếc tủ gỗ gần đó cầm ra ba chiếc hộp sắt khác, khi ông ấy mở một trong ba chiếc hộp ấy ra thì đập ngay vào mắt John chính là thanh gươm vua vô danh đã bị gãy làm đôi.

“Cái này… cái này” – John thực sự nghẹn họng không thể nói nên lời.

Doran đáp: “Ở trận chiến 10 năm về trước thanh kiếm này đã bị chính tay cậu làm gãy, sau trận chiến đó ta đã đến và nhặt lại nó đem về đây. Còn hai thanh kiếm còn lại một là một thanh kiếm có tên : “Kiếm Ma Youmouu, cây kia là Vô cực Kiếm. Tất cả đều là những thanh kiếm báu mà ta bỏ gần như cả đời ra để tìm về đây.”

John nhìn hai cây kiếm còn lại hình dáng của nó không khác gì trong hình vẽ, hắn kinh ngạc nói: “Vậy ba cây kiếm này sẽ làm gì? Còn cái hình ở bên dưới này nữa, tôi vẫn chưa hiểu.”

Doran ngẩn cao đầu đầy tự hào nói: “Ta sẽ chế tạo ra một phiên bản Tam Hợp Kiếm hoàn toàn mới đầy uy lực và sức mạnh. Tam Hợp Kiếm này sẽ khủng khiếp hơn cả phiên bản Tam Hợp Kiếm đang có trên Valoran.”

“Hả” – John kinh ngạc đến mức cả người đứng yên.

“Để tạo nên được thanh kiếm này bắt buộc phải cần rất nhiều loại nguyên liệu hiếm có nhất, mọi nguyên liệu ấy ta đã tốn công sức suốt 100 năm nay để thu thập được, tuy nhiên vẫn cần có 1 nguyên liệu nữa để làm vật dẫn dung hợp toàn bộ nguyên liệu mà ta đã kiếm về, thứ ấy chính là đá hư không, loại vật liệu đã rèn nên cây dao mà cậu đang cầm trên tay.” – Doran nói ra toàn bộ những gì ông ấy muốn John giúp đỡ.

John nhanh chóng hiểu, ra thứ ông ấy cần chính là nguyên liệu đá hư không từ cây dao của mình, nhưng nếu như vậy thì cây dao mà cha hắn tặng sẽ hoàn toàn biến mất.

Doran thở dài một tiếng nói: “Để ta nói thêm với cậu điều này, đá hư không là một loại đá đặc biệt, một khi thứ vũ khí được làm từ nó mà gãy đi thì không có cách gì có thể tái tạo lại như cũ được. Ta biết cậu rất lo lắng về việc cây dao ấy sẽ không còn nguyên vẹn nhưng cậu nên nhớ rằng, sức mạnh của vũ khí không phải hình dáng mà là linh hồn của nó.”

“Ý ngài là khi tạo ra vũ khí mới thì linh hồn của cây dao này sẽ sống bên trong vũ khí mới kia sao?” – John lập tức đáp.

“Cái này còn tùy vào bản thân cậu đối xử với nó thế nào nữa.” – Doran gật đầu nói.

John thở dài một tiếng, xem ra đúng là nhân duyên rồi, ông ấy đã chờ đợi suốt 100 năm chỉ để tìm ra loại nguyên liệu cần thiết làm vật dẫn chế tại ra thanh kiếm kia, không phải bất cứ ai mà lại chính là John, một kẻ đang rất cần sửa lại cây dao bị gãy của mình. Tất cả đều có duyên số cả, John đưa hai mảnh dao của mình cho Doran nói: “Vậy ngài hãy cầm lấy.”

Doran không chút chậm trễ gật đầu cầm lấy rồi nói: “Việc rèn kiếm sẽ mất khá nhiều thời gian, nếu cậu không có việc gì vội có thể nghỉ lại căn nhà gỗ ở bên ngoài.”

John gật đầu hỏi: “Ông có cần ta giúp gì không? Nhìn ông đã già rồi, còn ốm yếu như vậy nữa.” – Quả thực trước đó khi nghe đến danh tiếng của thợ rèn huyền thoại Doran hắn đã tưởng tượng ra bộ dáng của ông ấy, đó là một người to con, tay chân cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt đầy vết sẹo và ngâm đen do suốt ngày phải đối mặt với sức nóng của lửa, nhưng khi gặp rồi thì vượt xa những gì hắn tưởng tượng trước đó.

Doran cười ha hả một tiếng, đột nhiên cả mặt ông trở nên ngưng trọng, miệng hô lên một tiếng, một luồng khí cực mạnh từ người ông ấy bốc ra khiến John không thể không lùi lại vài bước.

“Phình” – Tay chân, cả cơ thể của Doran đột nhiên phình lên, cơ bắp, gân chân gân tay gì nổi lên khắp cả người, bộ dáng của ông ấy lúc này mới giống như những gì hắn đã tưởng tượng trước đó.

Prospector lập tức nói: “Bây giờ cậu có thể rời khỏi đây được rồi chứ? Sư Phụ và ta chuẩn bị rèn vũ khí.”

John ờ ờ vài tiếng rồi lập tức rời khỏi căn phòng bên dưới lòng đất.

Razer lấy chân trước lau lau trán của mình nói: “Kinh thật, không ngờ ông lão ốm yếu ấy đột nhiên trở nên đô con như vậy.”

John cười đáp: “Không phải bảo rằng ông ta rất lợi hại sao?”

“Ọc…. ọc…” – Đột nhiên bụng của Razer vang lên vài tiếng buồn bã, nó tức lên nắm tóc của John kéo mạnh nói: “Là do anh cả đấy, bỏ ta lại quán rượu tồi tàn kia, kiếm gì cho ta ăn mau lên.”

“Ha… ha… tại mi quậy quá chứ không ta đâu phải làm cách đó, được rồi ta cũng thấy đói rồi, kiếm gì đó ăn thôi” – John phóng người lên cao bay ra khỏi khuôn viên nhà của Prospector tiến vào khu rừng bên cạnh, tìm kiếm một con nai hay con thú hoang nào đó để lót dạ nhưng hắn không biết rằng lần đi này hắn đã gặp một việc vô cùng bất ngờ.

“Vù…. vù….” – Cành lá rung động, gió thổi lúc mạnh lúc nhẹ. Những bóng đen cứ vụt qua vụt lại liên tục., muôn thú, chim chóc không thể nào yên ổn.

“Tìm được chưa?” – Một giọng nói vang lên.

Hơn mười tên bịt mặt, mặc đồ đen từ trên những thân cây cao nhảy xuống, ánh mắt của bọn chúng đều sắc lạnh hiển nhiên không phải bọn tốt lành gì.

“Mới thấy cô ta xuất hiện ở đây giờ đã biến mất rồi, thật tức chết đi được!”

“Đừng lo, cô ta đã bị thương rồi không chạy xa được đâu.”

“Tiếp tục truy đuổi, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, tuyệt đối không thể lơ là.”

Mười tên mặc đồ đen mang binh khí đầy người kia lại một lần nữa biến mất, bọn này đang truy đuổi ai đó, bộ dáng thật là khẩn trương.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44

TÊN TRUYỆN:

Liên Minh Huyền Thoại-Quyển 8


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)