Phần 51
Tạm thời chúng ta xa John một chút và xoay ngược lại thời gian lúc John và đám người Shen, Akali…. Vừa rời khỏi căn nhà hoang kia, để biết rõ hơn về tình hình bọn họ tìm ra nơi giam giữ Irelia.
Sau khi John và đám người Shen, Akali rời khỏi khu nhà bỏ hoang, bọn họ nhanh chóng tách ra, John thì sử dụng tuyệt kĩ Ninja mà trước đó hắn được Shen truyền và tiến đến pháp trường còn đám người của Shen dừng lại tại một con hẻm nhỏ vắng vẻ.
Shen nói: “Cứ làm theo kế hoạch của John, tôi, Akali, Kennen sẽ là một đội. Leesin, Udyr, Karma là một đội. Yi, Varus, Wk là một đội, Ryze, Syndra, Miss và Soraka sẽ là đội còn lại. Mọi người cứ làm theo kế hoạch được vạch ra trước đó mà tiến hành, nên nhớ, phải cố gắng tìm thật kĩ đồng thời không được tốn quá nhiều thơi gian vô ích, John có thể gặp nguy hiểm đấy.”
“Được rồi, chúng ta đi mau thôi” – Shen nhanh chóng nhắm hướng Tây Nam phóng đi.
Đội của Leesin cũng rời đi sau đó, hướng Tây Bắc.
Đội của Yi hướng Đông Bắc.
Còn đội của Syndra và Miss họ đi theo một hướng rất khác hướng ấy… chính là Zaun.
Zaun là thành phố tiểu ban của Noxus.
Zaun dường như có đến 2 mặt đối lập trong bản thân nó, một phần được bảo vệ bởi sức mạnh khoa học kĩ thuật đột phá, và cũng chính việc Khoa Học kĩ thuật không được kiểm soát nên dẫn đến các ngành công nghiệp ở đây đang tàn phá chính bản thân nó.
Ô nhiễm từ các nhà máy không ngừng thải ra môi trường, trung tâm thành phố dày đặc sương mù và khói. đến nỗi các bạn sẽ không thể nhìn thấy ánh mặt trời vào giờ cao điểm của thành phố.
Ô nhiễm trên mặt đất chỉ một phần nhỏ thì ở dưới lòng thành phố, mức độ ô nhiễm đến mức đáng sợ, tất cả chất thải chảy ở dưới Zaun gộp lại với nhau trong hệ thống cống rãnh của nó, pha trộn với nhau thành pha trộn với các loại chất độc bí ẩn.
Cơ quan quản lý của thành phố Zaun, hội đồng Council of Zaun rất tự do trong việc quản lý nghiên cứu và phát minh, điều này giúp cho các nhà nghiên cứu của họ thúc đẩy được quá trình nghiên cứu cũng như rút ngắn thời gian hoàn thành cho dù nghiên cứu đó là có lợi hay có hại. Nhiều người cho rằng, Zaun thực chất là 1 công ty khổng lồ hơn là một thành phố có luật pháp và trật tự. Giám đốc điều hành Zaun, Chủ tịch Magnus Dunderson, đã có một thời gian dài cầm quyền thành phố này.
Tại một căn hầm bí ẩn bên trong lòng thành phố Zaun…
Singed bước đi thật nhanh bên trong một đường ngầm ẩm thấp, bên cạnh hắn ta có hai lão già, nhìn sơ qua trang phục và dáng vẻ bên ngoài chắc chắn họ chính là những nhà khoa học làm việc tại Zaun này rồi.
Người bên trái nói: “Ngài Singed, chúng ta làm chuyện này liệu có ổn không? Cô ta dù sao cũng là trọng phạm của Noxus và chưa hề có lệnh gì đưa đến bảo rằng chúng ta có thể chạm vào cô ta được.”
Các ngươi cấy tim chuột nhắt vào người từ khi nào vậy? Ngươi không biết kế hoạch của ngài Swain sao? Bọn chúng chắc chắn không thể nào sống nổi, mạng sống của cô ta sớm muộn gì mà không đi theo bọn nó, vì vậy trước khi để cô ta chết sao chúng ta không tận dụng điều này thử nghiệm vài phát minh mới?”
Vừa nói xong, cả ba người nhanh chóng đứng trước một căn phòng đá, cửa được dựng song sắt cứng chắc.
“Két.. két” – Tiếng cửa sắt vang lên vài âm thanh lạnh lạnh, Singed bước vào bên trong, căn phòng ẩm thấp ấy ở bên dưới sàn nhà, một con người đang nằm bất động. Một tia sáng từ chiếc đèn gần đó rọi qua, mái tóc xanh nhạt, khuôn mặt ấy, vóc dáng ấy, chính là Irelia.
“Tạt nước đi.” – Singed ra lệnh cho hai tên bên cạnh lấy nước tạt vào người Irelia để cô tỉnh lại.
“Xoạt” – nước được tạt vào người của cô, những ngón tay bắt đầu động đậy, thân thể Irelia dần cử động.
“Tốt, vẫn còn sống như vậy là tốt” – Singed hứng thú cười ha hả sau đó lấy từ trong người ra một lọ thuốc màu đen, hai nhà khoa học bên cạnh khi thấy lọ thuốc ấy thì vô cùng giật mình, thốt lên: “Ngài Singed, đây đây là?”
“Thuốc AH – 03, sản phẩm mới nhất của ta.” – Singed cười ha hả, hắn cầm lọ thuốc ấy đến bênh cạnh Irelia, tay trai nắm lấy đầu tóc của cô kéo lên, hai nhà khoa học phẩm hàm giáo sư kia vội ngăn lại nói: “Ngài Singed, xin đừng làm vậy, loại thuốc này chỉ mới nghiên cứu ra, chưa biết những đặc tính phụ của nó, nếu như…”
“Các ngươi định ngăn ta?” – Singed liếc mắt đáng sợ nhìn hai người họ, nhà khoa học đứng bên trái sợ hãi nói: “Ngài Singed, không phải cô ta đã được ngài thử nghiệm bao nhiêu loại độc dược rồi sao? Nếu như dính thêm loại này vào nhất định không thể sống, đến lúc đó.”
“Các ngươi yên tâm, bên Noxus sẽ không làm gì đâu, mạng sống của cô ta một khi đã đưa đến đây chứng tỏ đã không còn giá trị gì rồi” – Singed xoau đầu nhìn sắc mặt trắng bệch của irelia, đôi mắt cô mở hờ hờ, môi mấp máy nói: “Tên khốn, muốn giết thì cứ giết, việc gì phải hành hạ ta như vậy?”
“Ta thích, có ý kiến gì không?” – Singed đáp lại một câu mà không ai biết phải trả lời thế nào.
“Khốn kiếp” – Irelia lúc này toàn thân mềm nhủn ra, cô không thể nào đứng dậy được, cô chỉ biết nằm trên đất oán hận Singed.
“Uống đi, rồi cô sẽ cho ta thấy thành quả của thí nghiệm” – Singed cười ha hả đưa lọ thuốc đến trước miệng của Irelia.
“Hú… hú….. báo động khẩn cấp, báo động khẩn cấp” – Đúng lúc này âm thanh báo động vang lên liên tục làm Singed hoàn toàn giật mình dừng lại hành động.
“Báo động cấp độ S, báo động cấp độ S…” – Tiếng báo động lại tiếp tục vang lên.
“Cái gì thế?” – Singed nhìn hai gã giáo sư kia như muốn biết nguyên nhân.
Một vị giáo sư đáp: “Là báo động cấp S, báo động cao nhất, có kẻ đang phá khu nghiên cứu hoặc vật thí nghiệm vượt ngục.”
“Ầm ầm ầm…” – Ngay sau đó những tiếng nổ vang lên liên tục, tiếng sụp đổ của các bức tường.
“Chặn hắn lại, chặn hắn lại” – những tiếng hô hào đuổi bắt vang lên ầm ĩ.
“Ầm” – Bức tường phòng giam của Irelia bị vỡ tung thành trăm mảnh, một thân hình khổng lồ to lớn, màu xanh lá, xuất hiện. Vụ chấn động khiến Singed và hai nhà khoa học kia bị hất văng ra phía sau nằm thẳng cẳng trên mặt đất, tên to cao màu xanh lá ấy, có cái cơ thể như cao su, nó nhìn thấy Irelia đang nằm trên mặt đất… trong đầu nó nghĩ: “Cô gái này chắc cũng giống mình, cũng mất sự tự do… phải cứu cô ấy theo thôi.”
Thế là nó nhanh chóng vác Irelia lên trên vai, phá nát các bức tường chạy thoát khỏi cái nhà ngục đầy đáng sợ kia.
“Ngươi, định đưa ta đi đâu, mau thả ta ra..” – Irelia cố gắng nói.
“Ta… ta là Zac, ta chỉ muốn cứu cô thôi, đừng lo” – Giọng nói có phần đáng sợ nhưng cái cách nói chuyện của hắn ta lại không hề khiến người khác phải sợ hãi, bây giờ Irelia không có khả năng để di chuyển cô cũng không biết làm gì hơn chỉ còn cách để Zac vác mình trên vai.
Trên một con đường nhỏ của thành phố Zaun, một người máy đang đi trên đường, bên cạnh nó là một cậu bé, cậu ta tỏ ra vô cùng buồn rầu nói: “Blitzcrank, bây giờ anh đã được chính quyền của Zaun thừa nhận là một công dân không khác gì những người khác, vậy sao anh lại muốn rời đi…?”
Người máy hơi nước kia, tên là Blitzcrank, cậu ta là một sản phẩm… à không, phải nói là một thành tựu vĩ đại nhất của Zaun, một robot có tri thức, độc lập, là một thực thể độc đáo nhất, nhờ có sự ủng hộ của những người dân Zaun, Blitzcrank đã được chính quyền Zaun công nhận như một công dân của thành phố, tuy nhiên như đã nói vừa nãy, do Blitz là một thực thể vượt bậc, có suy nghĩ, độc lập, cho nên cậu ta nhận ra được những cái xấu xa tại Zaun này, cậu ta muốn rời khỏi đây, tìm kiếm những thứ tốt đẹp hơn.
“Ầm ầm” – Những tiếng nổ vang lên liên tục ở con đường gần đó.
“Chuyện gì thế ?” – cậu bé bên cạnh Blitz kinh hoảng nói.
Blitz là một robot cho nên đôi mắt của cậu ta cũng rất tinh, nhìn qua là biết ngay có chuyện gì, Blitz xoay người nói với cậu bé: “Ada, cậu về đi… có người cần tôi giúp, có thể từ nay chúng ta sẽ không còn gặp lại nhau được nữa.”
Cậu bé kia, nhìn Blitz một hồi lâu rồi gật đầu nói: “Blitz chúc anh may mắn.” – sau đó liền chạy đi.
“Phụt phụt…”cái ống xả khí sau lưng của Blitz nhanh chóng xả ra hàng loạt khí hơi nước, tốc độ của cậu ta trở nên nhanh cực kì.
Zac sau khi đem Irelia trốn thoát khỏi nơi đáng sợ đó liền ngay lập tức cắm đầu mà chạy như chết, hắn ta không ngần ngại phá vỡ hết toàn bộ các bừng tường, căn nhà, thậm chí là các cổ máy nếu như nó chắn đường di chuyển.
“Ầm” – một quả đạn nổ phóng đến nổ ngay trước mặt Zac, chặn đường di chuyển của hắn, phía sau lưng, nhanh chóng có một quân đội tiếng đến, vũ khí tối tân trên tay.
“Bị bao vây rồi….” – Zac lẩm bẩm.
“Bỏ tôi xuống và chạy đi… chúng ta vốn không quen biết gì nhau mà” – Irelia cố gắng nói.
Zac lắc đầu nói: “Chúng ta có cùng hoàn cảnh, chúng ta đều mất tự do, cha mẹ nói, tự do là điều quan trọng nhất trong cuộc đời không ai có quyền tước đoạt điều đó cả, vậy nên tôi cũng muốn cứu cô.”
Zac cúi thấp người lại, cơ thể hắn bắn đầu dãn ra nhanh chóng, chúng ta trốn thôi: “Súng cao su” – Zac hô lớn sau đó cả cơ thể hắn cứ y như một cây cung đã giương hết tầm và được phóng đi vậy, tuy nhiên, đâu có dễ như thế, ngay khi Zac nhảy lên không trốn đi, thì một tấm lưới to lớn bay đến chặn hắn ta lại, Zac ngã bịch trên mặt đất.
“Ngươi còn định chạy” – hơn mười vị giáo sư bên trong viện nghiên cứu Zaun xuất hiện, tiếp theo sao đó là Singed trong bộ dáng khá là tơi tả.
Một vị giáo sư trong mười người kia nói với Singed: “Ngài Singed, sao ngài lại đến đây?”
Singed chỉ vào Irelia nói: “Cái thứ chết tiệt xanh lè kia đã cướp mất vật thí nghiệm của ta.”
“Được rồi vậy để chúng tôi bắt nó lại rồi sẽ trao lại cô ta cho ngài.” – tên giáo sư kia đáp.
“Chúng ta bị bắt rồi” – Zac không cam chịu, hắn liên tục vùng vẫy để thoát khỏi cái lưới chết tiệt này nhưng không thể nào làm được, thậm chí cái cơ thể đặc biệt của hắn có thể phân tách ra rồi dính lại vẫn không thể nào thoát được cái lưới này.
“Đừng cố gắng, cái lưới ấy được thiết kế để chuyên bắt ngươi đấy” – tên giáo sư đứng gần đó nói.
“Bặp” – đúng lúc này một cánh tay máy dài phá nát bức tường gần đó bay đến, chộp ấy Zac và Irelia đang bị trói bên trong cái lưới kia kéo đi.
Sự việc xảy ra nhanh chóng đến mức khiến toàn bộ người tại đó không kịp phản ứng, khi nhìn lại thì đã không thấy Zac ở đâu cả rồi.
“Khốn kiếp, mau đi bắt chúng lại, bật toàn bộ hệ thống dò tìm lên.” – Những tên giáo sư điên tiết lên hét lớn.
Để lại một bình luận