Phần 17
Mấy ngày sau đó vẫn cứ diễn ra như bình thường, chỉ khác là những tin nhắn hỏi han qua lại giữa nó và em ít đi, có lẽ em và nó đều cần những khoảng thời gian này để bình tĩnh và suy nghĩ lại, để có thể dũng cảm tiến lên thêm một bước nữa, xé bỏ tờ giấy vô hình ngăn cách hai người.
Cuối tuần, đang nướng ngon lành thì tiếng chuông con 12 thần thánh kêu lên.
– A nhô ! – giọng ngái ngủ.
– Thằng khốn nạn, mày vẫn ngủ à? – Tiếng con chị nó hét sang sảng trong điện thoại.
– Đêm qua cuối tuần lắm khách, sao?
– Dậy đánh xe đi chụp tao mấy cái ảnh.
– Chị bị dở à? Sớm chả chụp muộn chả chụp mất mẹ giấc ngủ.
– Tao đéo cần biết, mày có chụp không?
– Không, lượn đi cho người khác ngủ.
– A, mày giỏi, hôm nay có cả người yêu mày đi cùng đấy, tao hẹn nó rồi.
– Yêu đương đéo gì giờ này, mà em bói đâu ra người yêu.
– Trang chứ ai vào đây nữa, mày lại quên rồi à em.
– Chị điên không, có gì đâu mà yêu đương.
– Thế có đi không tao trả lời nó.
– Rồi thì đi.
– Ui đm, sức mạnh của tình yêu có khác, thôi nhé, hẹn tình yêu 20 phút nữa mình qua nhé – Con chị cười khả ố trong điện thoại.
– Lượn, không tiễn.
Lóc cóc dậy đánh răng rửa mặt. 20 phút sau con chị đã bấm chuông inh ỏi dưới nhà.
Lò dò xuống tầng, con chị đứng hét inh ỏi.
– Thằng kia mày có mở nhanh không, tao vào có thằng được làm giỗ.
– Thích thì vào mẹ đi, cân luôn nhé.
– Đmm nhớ nhé, mở nhanh tao mày, nặng quá.
Nó mở cái cổng ra, làu bàu
– Ngày nghỉ chả được nghỉ ngơi mẹ gì cả, lắm trò vãi.
Chị nó thò đầu nghênh ngang vào nhà, Trang bẽn lẽn theo sau, hôm nay em nó mặc cái quần ngắn, cái áo phông ngắn bó sát với khoác cái áo mỏng bên ngoài, đại loại vậy, nó thì ngu món văn miêu tả về thời trang và làm đẹp của các chị em lắm.
– Nhà mày có gì uống được không tao xin cốc – Con chị thò mặt vào cái tủ lạnh.
– Chả sang sớm vừa đái mẹ mất rồi, hình như chưa xả đâu, mang cái cốc vào mà múc, uống xong nhớ rửa.
– Mày không ăn nói tử tế hơn được à? – Chị nó thó được lon nước cam tu ừng ực.
– Mà chuẩn bị đớp nhanh dẫn tao đi chụp đây.
– Oáp, mệt bỏ bà ra, mà sao nhằm nhè vào hôm nay thế.
– Được ngày cuối thu nắng ấm chụp phát up facebook với intagram luôn.
– Lên mẹ phòng em làm đôi bộ ảnh nude thì up lên lượt sub với like tăng như giá xăng luôn khỏi phải đi đâu xa.
– Chả nhẽ mỗi lần chị em gặp nhau tao lại bắt mày phải đổ máu à?
– Thôi đợi em lấy đồ cái đã, tự nhiên như ở nhà nhé – Nó lững thững lên tầng.
– Nhanh mẹ lên, có người đẹp đang chờ đây này, nhờ gái nhờ – Con chị nó cười khả ố với Trang.
– Dạ – Em cúi mặt lí nhí nhìn yêu phết.
Xách đồ lên xe, đánh xe ra cầu Long Biên, cái địa điểm quen thuộc, trên xe ngồi ghế phụ cạnh nó, con chị ngồi sau.
“Người đi đi ngoài phố, chiều nắng rớt bên sông
Người đi đi ngoài phố, nhớ dáng xưa mịt mù
Thành ghé đá chiếu công viên ngày xưa ngày xưa ngày xưa đã hết rồi ”
( Người ngoài phố – ĐVH )
– Đổi nhạc đi mày, nghe gì mấy cái nhạc này – Con chị làu bàu dưới hàng ghế sau.
– Thế nghe nhạc nào, nói trước là đéo nghe cái nhạc thằng Sơn Tùng với Sơn Tường gì gì đấy đâu nhá.
– Đổi đã, Trang ơi có bài nào hay không em, bật lên nghe đi.
– Em không biết cắm.
– Tháo cái jack 3.5 đang cắm cái iphone kia ra rồi cắm vào máy là được.
Loay hoay một hồi cũng nghe được.
” Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm, em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm
Lúc anh không còn ai hết, hãy ở yên em sẽ đi kiếm
Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn
Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao? ”
Trang tựa đầu vào cửa xe khe khẽ hát, nắng xuyên qua kính chiếu vào khuôn mặt em, hình ảnh em lúc này đẹp hơn bao giờ hết, nó muốn lao vào ôm lấy em quá, nó mải mê ngắm đến lúc con xe đằng sau bóp còi inh ỏi nó mới giật mình đi tiếp.
– Mày sao thế thằng này ?
– Không sao, chắc chưa tỉnh hẳn thôi, đêm qua em hơi mệt.
– Anh mệt để em lái cho.
– Thôi anh không sao đâu, lái từ đây vào miền Nam cũng được.
– Hi hi – Nụ cười đầu tiên nó nhìn thấy trong cả tuần qua của Trang.
” Bởi em yêu người vô cớ, vì đã lỡ nhận hết đau buồn “
– Hay anh nhỉ? – Trang hỏi nó sau khi ngâm nga.
– À, ừ, cũng được – Nó lại giật mình.
– Em thấy giống em lắm anh ạ? – Tự dưng Trang nhìn thẳng vào mắt nó.
– À, ừ… – Lần đầu tiên nó tránh ánh mắt em.
Nói chung là nó không phải quá ngu để mà chẳng hiểu em ám chỉ cái gì. Nó yêu em, nhưng nó lại không dám nói, nó đang chờ đợi, chờ đợi điều gì thì chính bản thân nó cũng chẳng biết nữa…
” Rõ ngu, chán thế” – Con chị nó nhắn tin.
Nhìn qua gương thấy cái mặt chị nó như cái bánh đa gặp mưa, nó cũng đành lắc đầu cười trừ chứ biết làm sao.
Xe dừng chân cầu, mất 30 phút chuẩn bị máy móc các kiểu cũng như tìm khung cảnh thì nó cũng bấm được những shot hình đầu tiên. Lần này em và chị nó chụp chung, chị nó mặc bộ áo phông, quần bó sát, tai bấm và đeo kha khá phụ kiện. Kiểu hai chị em đứng chụp với nhau đúng cái kiểu ” Thiên thần và ác quỷ ” Biết thế vừa nãy qua mấy cái hàng bán đồ cosplay mua thêm hai cái cánh cho nó hợp.
Em với chị nó đứng với nhau thì mỗi người có nét đẹp riêng, chị nó đẹp kiểu sắc sảo và ma mị, còn em đẹp theo nét hiền lành ngây thơ… Em hôm nay cười rất nhiều, cả trong những shot ảnh hay lúc xem ảnh, nụ cười ngây thơ mang vẻ đẹp hồn nhiên mà nó muốn lưu giữ mãi.
Chụp choạch chán chê cũng lếch mông đi về, căn bản là cũng muộn với gió bờ sông thổi cũng rét bỏ mẹ rồi, hò hét nhau cũng mất 15 phút để mà yên vị trên xe, lúc về cũng thi thoảng thò đầu chửi mấy thành phần trẻ trâu vỉa đầu, không có gì đặc sắc.
Về đến nơi Trang cũng về nhà em ấy luôn, sau khi bỏ cái đống đồ lỉnh kỉnh với khóa xe xong, đang lững thững lên lầu thì con chị nó gọi giật
– Cường, tao bảo cái này?
– Chị cứ nói đi – Nó ngồi bệt luôn xuống cầu thang, phần vì mệt, phần vì lười leo xuống.
– Mày tính với cái Trang thế nào đây?
– Úi dời, đã ra đâu với đâu đâu, mà chị hỏi giống mẹ em vãi.
– Mẹ, đàn ông thanh niên có mỗi việc sống với tán gái thôi mà cũng ngu vậy mày, nó có ý thì đến mẹ đi.
– Em đang đợi.
– Đợi, mày đợi nó cưới thằng khác rồi đến phá đám cưới à?
– Em cũng chả biết nữa. Em cũng chả xác định tình cảm ở mức nào, em thấy chưa đủ để bày tỏ với nó.
– Thế mức nào rồi, mày có thích nó không?
– Chị hỏi thế cũng hỏi, tất nhiên chả thích rồi.
– Yêu chưa?
– Em chưa xác định rõ, chắc mới tới yêu thôi, chưa rõ ràng.
– Thế mày tán đi còn đợi cái gì nữa.
– Đã bảo là chưa đủ thời gian mà? – Nó gắt gỏng.
– Thôi tao cũng kệ chúng mày, nghĩ hộ mệt óc tao lắm, mày là đàn ông mày phải biết chủ động, phải biết nắm giữ cái cơ hội của mày trong tay ý, mà thông báo luôn cho mày cái tin này này, còn 15 hôm nữa sinh nhật cái Trang đấy, mày làm thế nào thì làm, tao nghĩ nhân cái dịp này cũng bày tỏ luôn tình cảm mày đi.
– Em biết rồi.
Đóng cửa phòng, nằm ngả ra cái giường thân yêu dậy vội chưa thèm gập chăn ( thực ra thằng này có bao giờ gập đéo đâu, giường nó mà con chị so sánh không gọn bằng cái ổ chó nhà bà ấy ) Suy nghĩ vẩn vơ về cái lời đề nghị tổ chức sinh nhật cho em, nó muốn làm điều gì ấy thật đặc biệt cho em trong sinh nhật này.
Để lại một bình luận