Phần 10
Dậy mặc quần áo, nhét vào túi 100k tôi lại đi bộ ra chỗ cũ, để xem khi tôi không có tiền em sẽ thế nào.
– Em đi xe mệt không?
– Không anh à, mình lại đi ăn bánh đa cá rô nhé.
– Em thích là được mà (thật ra tôi ngán đến tận cổ rồi)
– Hôm nay anh không có tiền à, có đúng 100.
– Bây giờ hết rồi hả anh.
– Ừa, trả tiền bánh đa cá rô xong là hết nhẵn luôn.
– Không sao, em vẫn còn tiền nè, giờ đi ăn ốc nhé.
– Lại ăn tiếp á.
– Uk, ăn no thì thôi chứ.
Gọi taxi xong tôi và em lại hành quân ra hàng ốc, người thì bé mà ăn như heo:
– Nhanh, há mồm ra nào em đút cho.
– Đây… mà gọi chai rượu đi anh với em uống, em uống được không?
– Có nhưng mà em uống được ít lắm.
– Em nhấp môi cũng được.
– Ừ, bác ơi cho cháu chai rượu đục.
– Chạm li nào.
… Cạch …
– Anh ơi rượu này khó uống lắm, anh uống hết chén kia thôi không được uống nữa đâu đó.
– Ặc, em trêu anh à, có 1 chén…
– Không uống nữa, bác ơi cất cho cháu chai rượu với.
– Ộc.
– Phàn nàn cái gì, há mồm ra ăn ốc tiếp nào.
– Em cứ làm như anh trẻ con ý.
– Em lo cho anh chứ sao, không ý kiến ý cò gì hết.
Ăn thêm 2 cái bánh khoai nữa tôi và em lại bắt đầu đi bộ:
– Chết giờ còn có gần 200 không đủ tiền tôi nay thuê phòng với mai em về rồi.
– Ặc ặc, thế tối nay anh với em ngủ ngoài đường, hehe.
– Kệ, tí em gọi điện vay tiền cũng được, giờ đi ăn mực nữa anh nhé.
– Ộc hết tiền rồi còn mún ăn nữa à.
– Kệ chứ, hết tiền thì thôi cứ ăn chơi đi.
– Thôi không ăn nữa, ngủ ngoài đường thật đấy.
– Anh à, em mỏi chân quá, anh cõng em 1 lúc đi.
– Béo như lợn ý, ai mà cõng được.
– Có mà anh béo như lợn ý.
– Có phải yêu anh em mới phải đi bộ nhiều thế này đúng không.
– Đúng rồi, sao cái gì anh cũng biết vậy.
– Thôi lên đây anh cõng.
– Thật á.
– Anh đùa em làm gì.
Leo lên lưng tôi, em vẫn ba hoa đủ thứ chuyện, em có chút gì đó là lạ, hình như em đang vui lắm:
– Giờ mình đi đâu tiếp đây hả em… nè… sao không trả lời anh.
Ôi trời, em đang gục vào vai tôi và ngủ 1 cách ngon lành…..
– Ngủ ngon không heo.
– Ai là heo, đấm chết giờ.
– Xuống đi anh mỏi chân với đau lưng lắm ùi nè.
– Cõng em thêm 1 đoạn nữa đi, đến ngã rẽ kia thôi.
– Hết tiền xuống xe nào
– Anh mệt chưa để em gọi điện mượn tiền rồi vào Star ngủ nhé.
– Uk, cõng em nãy giờ mệt muốn chết nè tí vào em phải đấm lưng cho anh đó.
Em gọi mãi cuối cùng cũng mượn được thằng khách đuôi 4 con 7 200k, đủ tiền thuê phòng.
– Mình về ngủ luôn anh nhé.
– Ừ, hay em thích đi bộ nữa thì đi tiếp, hehe.
– Anh cõng thì em đi tiếp.
– Xin người.
Alo nói dối ông bà già hôm nay đi sinh nhật thằng bạn thân hồi cấp 3, xong tôi lên giường ôm lấy em ngủ, em cũng quay sang ôm lấy tôi. 2 đứa cứ chụm đầu vào nhau cứ thế ngủ 1 mạch tới sáng. Lần đầu tiên ngủ với nhau mà 2 đứa không làm gì, hôm nay em đến ngày mà, muốn cũng chẳng được ý chứ.
– Dậy về thôi em, 8h rồi nè, mà tí nữa em về nhà không?
– Không em về dưới biển anh à.
– Sao em không về nhà với mẹ.
– Em không hợp với 2 bà chị dâu, về nhà lời qua tiếng lại bức xúc lắm anh à.
– Về nhà gặp mẹ là chủ yếu, những người khác mình bơ đi thôi.
– Nhưng cứ phải đối mặt nhau em không thích.
– Anh, lại đây em ôm 1 cái.
Em vòng 2 tay ôm thật chặt như sợ tôi sắp biến mất vậy, em cứ đứng đó níu lấy tôi mãi không buông.
– Hôm nay em sao vậy.
– Tí nữa là em về rồi, em nhớ anh lắm.
– Em ôm anh như thể anh sắp bỏ mà em đi vậy.
– Em biết 1 ngày nào đó anh cũng sẽ bỏ em mà đi thôi, khi đó chắc chắn em sẽ đau khổ nhiều lắm.
– Mới sáng ra đã nói lung tung rồi.
..
Đợi em lên xe bus xong tôi cũng bắt xe ôm về nhà luôn, trong túi không còn 1 đồng nào, về nhà phải xin tiền mẹ trả nên bị chửi cho 1 trận te tua.
– Đi chơi mà không còn 1 đồng nào trong người thế này thế, nếu mẹ mà không có nhà thì mày lấy tiền đâu mà trả.
– Con biết rồi, tại hôm qua góp tiền mua đồ ăn tại nhà thằng bạn nên hết sạch tiền à.
– Mày đi chơi ít thôi, không tao bảo bố mày đấy.
– Vâng, con biết rồi.
Để lại một bình luận