Phần 28
– Tên khốn kiếp ngươi cố ý giết người, ngươi vi phạm nội quy!
Lâm kỳ long điên tiết khi tên cầm kiếm bị đánh bại mà điên hơn nữa là bạo vũ lê hoa châm của cha hắn cho khi hắn nhận được truyền âm phù ra lệnh giết Vệ Minh bị Vệ Minh thu lấy.
– Trọng tài ta có giết hắn không?
Nam thúc lắc đầu.
– Ta có đánh hắn tàn phế không?
Nam thúc cũng lắc đầu.
– Vậy ta phạm nội quy gì?
Vệ Minh chầm chậm hỏi.
– Ngươi…
Vệ Minh cắm thương lưng dựa vào thở hồng hộc, trên mặt ra vẻ đang mệt mỏi vì hao tổn chân khí.
– Ngươi có cần nghỉ ngơi không?
Nam thúc lo lắng.
– Ta khiêu chiến!
Lâm kỳ long nhảy lên.
Một nụ cười tà dị của Vệ Minh nổi lên không ai nhìn thấy…
– Cắn câu rồi!
Vệ Minh từ khi biết Lâm kỳ Long là con Lâm kỳ Nam kẻ thù giết cha, Vệ Minh đã lên kế hoạch đánh chủ ý lên Lâm kỳ long cha làm thì con trả, nặng hay nhẹ thì tùy thuộc vào thái độ, mà gần đây Lâm Kỳ Long đã đụng tới vảy ngược của hắn cướp đoạt gái của hắn thế nên Vệ Minh quyết định…
– Ta chán cược ngân phiếu rồi! Cược cái gì lớn hơn đi!
Vệ Minh nói xong quay đầu nhìn Băng Ngọc Thanh.
– Haha ngươi muốn con đàn bà đó à! Hahaha cô ta đã là người của tao! Hahaa.
– Nhưng tao không thích đồ của tao cho người khác xài nhất là thằng chó mày!!
– Tao có nói là tao muốn con đàn bà của mày sao?
Vệ Minh chầm chậm trả lời.
– Chứ mày muốn cược gì?
Lâm kỳ long nheo mắt.
– Sinh tử chiến!!!
– Cái gì? Sinh tử chiến! Tên Vệ Minh này điên rồi!!!
Điên điên nặng Nhất Tam mà đòi sinh tử chiến Nhất tứ!!
Người khiêu chiến lại là Lâm kỳ Long là đệ nhất nhân trong tinh anh tân sinh nữa!
– Vệ Minh!
Nam thúc nạt Vệ Minh.
– Ta thà làm ngọc nát còn hơn làm ngói lành! Sư phụ hãy cho ta tìm lại tôn nghiêm của ta!
Vệ Minh cúi đầu bái Nam thúc, nhìn thật sâu vào mắt Nam thúc.
– Người… Ta hết nói nổi!!
Nam thúc tức giận nhưng Vệ Minh đã nói thế đành phải cho hắn chiến thôi nếu không sau này đây sẽ là tâm ma của Vệ Minh cản trở hắn đột phá tu vi, bất quá lúc nguy hiểm ta mạo hiểm đánh đổi phá luật cứu hắn 1 mạng rồi rời học viện cũng được!
Nam thúc tự nhủ.
– Được được ta chấp nhận! Nhanh giấy đâu ta đồng ý sinh tử chiến!!
Lâm kỳ Long mừng như mở cờ trong bụng, thấy Vệ Minh thở hồng hộc vì hao tổn chân khí khi nãy giờ đánh 3 trận, lại nghe hắn và Nam thúc đối thoại như sắp chia tay chiến tử công với cha hắn ra lệnh giết Vệ Minh công khai, hắn còn lo sợ khi hắn khiêu chiến Vệ Minh có dám chiến không nữa, ai ngờ tên Vệ Minh này tự chui đầu vào lưới.
Phía xa xa trên 1 ngọn cây cao có 1 người đang đứng quan sát cuộc chiến.
– Hừ! Tiện nghi cho tên đệ đệ này lập công!
Lâm Kỳ Lục đệ nhất thiên tài của học viện tu vi Nhất Lục đệ nhị trọng, đại ca của Lâm Kỳ Long lên tiếng trong bực dọc.
Dù không muốn nhưng hắn cũng phải làm, tay bóp truyền âm phù…
Lâm gia trang…
– Hay hay lắm haha thằng cháu ngoan này dễ dạy!
Lâm Đại hưng phấn cười nói ha hả.
– Nhớ nhắc hắn giết Vệ Minh xong lập tức đem nhẫn trữ vật về cho ta!
Lâm kỳ Nam cũng không giấu được vẻ hài lòng khi Lâm Kỳ Long đưa được Vệ Minh lên lôi đài sinh tử chiến.
– Con đàn bà kia vẫn chưa khai à!
Lâm kỳ nam hỏi.
– Vẫn chưa đại ca! Con đàn bà này cũng cứng đầu lắm! Nhưng Lâm Chấn đang đích thân tra khảo, chắc sẽ sớm khai thôi!!
– Dùng biện mạnh đi! Ta mất kiên nhẫn rồi! Giết gà dọa khỉ!!! – Lâm kỳ Nam nói ẩn ý.
– Dạ! Đại ca!
Một mật thất tối tăm, ngọn lửa từ những cây đuốc lập loè ma quái che giấu những tội ác đang diễn ra tại đây.
Một cô gái thân hình trần truồng bị khóa chặt vào 2 cây gỗ hình chữ X, cả thân thể đầy vết roi quất nhấm nhem máu chảy, gục đầu không biết sống chết…
Ào… một xô nước tạt thẳng vào mặt cô gái đánh thức dậy.
Ngước mặt lên… Từ Hoa… cô gái chính là Từ Hoa… gương mặt bị đánh sưng tấy lên.
– Con đàn bà chết tiệt! Ta hỏi ngươi lần nữa ma phương đâu???
Một cái lắc đầu thay câu trả lời…
Bốp… một cái tát trời giáng vào mặt cô gái.
– Con mẹ mày cứng đầu hả! Tháo nó xuống cho tao!
Lâm chấn ra lệnh.
– Hehe em dâu à! Nói đi rồi anh cho ăn sung mặc sướng mắc chi phải chịu khổ cực vậy!
Lâm chấn giở đủ trò dụ dỗ xong quát nạt.
Không phản ứng, không trả lời Từ Hoa nằm trên nền đất vô lực mặt cúi gằm.
– Má nó! Banh chân nó ra cho tao!
Lâm chấn hùng hổ lao tới rút con cu to bự lông lá của mình ra, trực tiếp đút vào âm hộ Từ Hoa, tay vịn hông Lâm chấn như con trâu điên mà ra sức dập thật mạnh, Từ Hoa đau đớn, không còn sức mà rên khóc.
– Con mẹ nó như xác chết! Lấy thuốc giải nhuyễn cốt tán cho nó uống!
Lâm chấn ra lệnh.
Viên thuốc bị 2 tên đồ tể ép nhét vào miệng toả ra dược lực hồi sức cho Từ Hoa, những cú nhấp của Lâm chấn liên tục giày vò Từ Hoa.
– … giết… ta… đi… a… a… a…
Từ Hoa hồi sức nói, cố gắng nín nhịn tiếng rên nhưng không thành công, tiếng rên cư bật ra.
– Haha sướng rồi hả? Xem nè lồn em dâu chảy nước ướt nhẹp rồi nè!
Lâm chấn đưa tay quệt dâm thuỷ của Từ hoa rồi đưa tới trước mặt, Từ Hoa quay mặt nhắm tịt mắt.
– Bắt nó nhìn!
2 tên đồ tể banh mắt Từ Hoa ra, tát liên tiếp lên mặt cô, đau đớn cô phải mở mắt nhìn dâm thuỷ mình dính trên tay Lâm chấn nhớp nháp.
Lâm chấn nhét 2 ngón tay đó vào miệng Từ Hoa bắt Từ Hoa bú liếm 2 ngón tay.
– A… ư… ư… a Từ Hoa phản ứng cô lại bị 2 tên đồ tể tát tới tấp, đành phải le lưỡi liếm 2 ngón tay đó trong căm hận, nước mắt lăn dài.
Lâm chấn thụt ra vô điên cuồng, chốc chốc lại rút cu ra đưa 2 ngón tay vào lồn Từ Hoa mà móc xoáy, 2 ngón tay chạm vào đỉnh âm vật sâu bên trong Từ Hoa mà móc liên tục a… á… ư… ưưư… Từ Hoa co mông rên la cả người co giật, phun ra 1 đống nước nhờn.
– Kaka sướng lắm hả! Nói đi ma phương đâu rồi a cho sướng tiếp!
Lại im lặng… Lâm chấn điên tiết lại thọc tay vào móc điên cuồng khiến Từ Hoa co giật nẩy mông lên cao bắn ra dâm thuỷ ồ ạt, đưa tiếp cu vào… phập… phập… phập… a… a… bót quá… a… a Lâm chấn rên sung sướng.
– Thèm lắm hả! Cho tụi bây khúc trên đấy!
2 tên đồ tể mừng như bắt được vàng, mấy bữa nay nhìn cơ thể trần truồng của Từ Hoa làm 2 tên thèm lắm rồi nhưng không dám đụng vào vì Lâm chấn không cho phép, nay được dịp 2 tên đồ tể mặt mày râu ria chia 2 bầu vú của Từ Hoa mà vục mặt vào.
A… a… a… râu của chúng đâm vào bầu vú mỏng manh của Từ Hoa làm Từ Hoa vừa nhột vừa đau, một cảm giác khó chịu, 2 tên lè 2 cái lưỡi dài bú mút đầu vú Từ Hoa thật mạnh, bặm môi kéo đầu ti Từ Hoa lên cao rồi thả ra rồi lại tiếp tục lặp lại.
3 bên công kích làm Từ Hoa vừa sung sướng vừa đau đớn cơ thể run bần bật, miệng vô thức rên la tóc tai rũ rượi.
Bạch… bạch… bạch, Lâm chấn sung sướng mà liên tục công kích Từ Hoa, 2 tên đồ tể cũng không dừng lại ở bầu vú Từ Hoa mà mỗi thằng 1 bên chụp tay Từ Hoa ấn vào con cu to dài của bọn chúng mà bắt sục, Từ Hoa vô lực phản kháng, 2 cánh tay vô thức mà cầm cu bọn chúng kéo ra thụt vào, trân người chịu đựng sự công kích mạnh mẽ ở dưới của Lâm chấn.
– A… a… ứ… Lâm chấn đạt sung sướng tay bóp nhéo đùi Từ Hoa mà bắn ra tinh khí hết vào lồn Từ Hoan, nhìn cái lồn xinh xắn như tuổi đôi mươi đang chảy ra dòng nước trắng xoá, Lâm chấn đưa tay vỗ bép bép làm Từ Hoa đau đớn.
– Cho tụi bây đấy! Không khai đ – chết nó cho tao!
2 tên đồ tể mừng húm, nhanh chóng chia ra thằng trước thằng sau, nhào tới đút con cu to bự dài ngoằng vào lồn Từ Hoa.
– Á… á… á… Từ hoa rên la khi con cu của tên đồ tể quá dài làm đau đớn Từ Hoa, nhưng mặc kệ tên đồ tể điên cuồng nhấp lút cán tận hưởng sự sung sướng của một mình hắn, tên còn lại đứng dạng chân ngay mặt Từ Hoa ngồi xuống nhét con cu vào miệng Từ Hoa khiến Từ Hoa trợn trắng mắt nôn oẹ… bốp… ngậm vào mày! Tên đồ tể được sự cho phép không nể nang nữa! Nghe không… bốp… con chó cái này.
Đau đớn Từ Hoa lại phải há miệng trân mình chịu đựng, hắn nhét vào miệng Từ Hoa rồi bóp mũi không cho Từ Hoa thở, nhấn con cu to bự của hắn sâu xuống rồi đợi khi Từ Hoa co giật, trợn mắt hắn mới rút ra cho thở, nước dãi của Từ Hoa hoà cùng nước nhờn của con cu hắn kéo dài ra nhiễu nhão.
2 tên đồ tể như nín nhịn quá lâu mà con cu cứng ngắc như 2 khúc củi xâm chiếm Từ Hoa cả trên lẫn dưới, tên Lâm Chấn thì đi vòng quanh chốc chốc lại nhéo vú Từ Hoa xoắn lại bắt khai.
Màn tra tấn kéo dài như 1 thế kỷ đối với Từ Hoa, cuối cùng bọn chúng cũng bắn ra ồ ạt đầy ngập âm vật Từ Hoa, Từ Hoa đau đớn, cái lồn sưng tấy lên nhưng chúng chưa tha lại lấy tay thọt vào mà móc khiến Từ Hoa muốn chết đi sống lại.
– Tên Lâm chấn lại lấy ra mấy viên thuốc cho 3 tên uống và bắt cả Từ Hoa uống, ít phút sau cơ thể Từ Hoa nóng ran, bứt rứt muốn được đ – , muốn được con cu nóng ấm chui tọt vào lồn mặc dù đang rất đau đớn, 3 tên kia sau khi uống thuốc con cu lại cứng lên to bự mà tiếp tục giày vò Từ Hoa bắt khai chỗ cất giấu ma phương.
Từ Hoa muốn chết, muốn chết nhưng chúng lấy Lâm phụng uy hiếp Từ Hoa, làm Từ Hoa phải bỏ ý định cắn lưỡi mà đau đớn cắn răng khổ đau chịu đựng… mà để chúng giày vò sống không bằng chết.
– Lão ngũ thế nào rồi!
Tiếng của tên Lâm đại vang lên.
– Vẫn chưa khai a! Con này cứng đầu quá! Em dùng gần hết mọi cách rồi!
– Đại ca đã mất kiên nhẫn!
Lâm đại nói.
– Vậy… sao giờ anh?
– Lôi Lâm phụng xuống đây…
– Từ Hoa ta cho ngươi 1 cơ hội cuối cùng! Nói! Ma phương đâu?
Lâm Đại mất kiên nhẫn.
– Nói nhanh! Không ta hiếp chết nó! Lâm chấn kề cây côn thịt vào cổ Lâm phụng đang khóc sướt mướt nhìn mẹ mình đau đớn cả người đầy vết máu.
Nếu có nói chắc chắn hắn sẽ không tha cho Lâm Minh, chắc chắn cũng sẽ không tha cho mình và lâm phụng… lâm phụng mẹ xin lỗi!!
Từ hoa nén lệ mà khóc đau khổ.
– Ta không biết… xin ngươi… tha cho con ta…
Từ hoa cầu xin trong tuyệt vọng.
Lâm đại liếc nhìn lâm chấn trong đầu vang lên 1 câu nói của đại ca… giết gà dọa khỉ!!!
Lâm chấn hiểu ý, quyết đoán 1 phát đút cu ngập cổ Lâm phụng khiến mặt lâm phụng đỏ bừng vì mắc nghẹn.
– Khôngggg… Lâm phụng… Không…
Từ Hoa gào khóc trong điên loạn.
– Nói!!! Không ta hiếp luôn ngươi!!!
Lâm đại nổi nóng.
Mẹ kiếp công mình bắt về chưa mút mát được gì đã bị 2 thằng ôn này xơi trước.
Phụp… Từ Hoa cắn lưỡi thật mạnh… một dòng máu phún ra, nhưng do vừa giao cấu cộng thêm tác dụng của thuốc khiến cho lưỡi không đứt mà chỉ mất máu mà ngất đi.
– Chết tiệt! Tại sao nó có sức cắn lưỡi không phải ta đã cho uống nhuyễn cốt tán sao??
Lâm Đại gầm lên tức giận.
2 tên đổ tể lật đật quỳ gối dập đầu đến bật máu.
– Tha tha cho bọn tiểu nhân, bọn tiểu nhân chỉ nghe theo lệnh Lâm lão ngũ mà cho uống thuốc giải thôi!!! Tha… tha cho tiểu nhân!!!
– Ngu xuẩn! Con mẹ mày đi mà ăn nói với đại ca!
Lâm đại tức điên vung chưởng đánh nát đầu 2 tên đồ tể.
– Lão… lão tứ… đừng… đừng đi… giúp ta!!!
Lâm chấn chạy theo năn nỉ.
– Hừ ngươi lo mà cứu nó. Nếu nó chết cả ngươi và ta đều không sống được.
– Nếu Từ hoa chết!!! Thì đồng nghĩa với việc mất manh mối về ma phương.
Lâm chấn và lâm đại mặt xanh mét tìm mội đan sư tốt nhất về chữa trị may mà Từ Hoa cũng qua cơn nguy kịch, tuy nhiên không thể tiếp tục tra khảo cho đến khi lưỡi bình phục.
Ầm… ầm… Lâm kỳ nam bộc phát tu vi Nhất Thất đệ nhị trọng phóng vút tới tung 2 chưởng vào ngực 2 tên em trai ngu xuẩn của mình.
Hộc… lâm đại và lâm chấn phún máu lăn như 2 con chó chết rồi lật đật bò dậy dập đầu cúi lạy xin tha.
– 2 Thằng chó ngu xuẩn! Tức chết ta!! Aaaaa.
Lâm Kỳ Nam bộc phát sát khí phóng xuất chân khí ép về 2 tên đang quỳ.
Lâm đại cặp mắt đảo 1 cái.
– Đại… ca bớt giận!!! Đệ đã cho người lục soát toàn bộ thôn trang phát hiện trong nhà Từ Hoa dưới giường có 1 ô gạch bị đào rỗng… có thể… có thể ma phương được giấu dưới đó nhưng đã được lấy đi.
– Mà Vệ Minh chính là con Từ Hoa có thể… ma phương đang nằm trong tay Vệ Minh.
Lâm chấn tiếp lời.
Lâm kỳ Nam đứng chắp tay nổi đầy gân xanh vì tức giận.
– Hừ hy vọng là như lời 2 ngươi nói!!! Không thì 2 ngươi liệu hồn Hừ… giờ hy vọng vào con trai ta Lâm Kỳ Long lấy được nhẫn trữ vật của Vệ Minh…
Để lại một bình luận