Phần 10
Vệ Minh hồn nhiên ngồi xuống nhìn ngó những thứ trong hộp ngọc, một cái nhẫn, một nửa cái ngọc giản được làm từ đá giống cẩm thạch, 1 viên đá hình thù kỳ dị, 8 mặt sáng bóng có dao động chân khí rõ ràng, ẩn chứa trong đó nguồn năng lượng bí ẩn mạnh mẽ, khi nhìn thấy viên đá đó, tinh hạch đỏ vàng trong đan điền Vệ Minh nhảy thót lên 1 cái, đưa tay cầm viên đá Vệ Minh cảm nhận một sự cộng hưởng từ cơ thể mình và viên đá kia, Vệ Minh hiểu ngay luồng khí bí ẩn lúc mình đột phá là từ đây ra, xoay qua xoay lại nhìn ngó 1 hồi Vệ Minh chả hiểu nó để làm gì nên bỏ xuống cầm lên ngọc giản, lại ngó nghiêng nhìn nhìn tính để xuống tiếp…
Mẹ pà tưởng để lại tiền bạc hay vũ khí bá đạo, công pháp đồ, để mấy cái này lại có ý nghĩa gì???
Vệ Minh cau có suy nghĩ.
– Nhỏ máu vô.
Từ Hoa nhắc nhở.
– Hả nữa hả! Tốn máu vãi.
Vệ Minh nghĩ thầm rồi tính vỗ tiếp 1 chưởng vô ngực mình, thấy động tác của Vệ Minh, Từ Hoa bó tay…
– Lấy dao mà cắt máu nhỏ vô! Trời đất ơi, cái thằng này…
Từ hoa than thở.
Ờ ha sao nãy giờ ngu thế, tự nhiên vỗ ngực cái đau ghê, biết mà không nói luôn đi đợi giờ mới nói…
Vệ Minh chép miệng, lấy dao cắt máu nhỏ vào ngọc giản, một luồng sáng xanh từ trong ngọc giản loé lên trực tiếp bay lên dung nhập vào mi tâm Vệ Minh.
1 thân ảnh đàn ông khoảng ba mươi mấy tuổi khuôn mặt khá điển trai đang chiến đấu khốc liệt với 3 người đàn ông trung niên khác của 1 nơi nhìn như là 1 di tích cổ xưa.
Lâm Vũ, lập tức giao ma phương ngươi tìm được trên thi thể của vị đại năng kia đây!! Chúng ta cho ngươi con đường sống…
– Bớt xàm ngôn! Đây là vật ta dựa vào bản lĩnh lấy được tại sao phải đưa cho các ngươi!!
Lâm vũ trả lời.
– Rượu mời không uống! Hừ để ta xem ngươi chạy đâu!
Nói rồi tên trung niên gầy ốm phóng tới trên tay thanh kiếm đã được quán chú thuộc tính kim làm cho thanh kiếm loé lên 1 ánh sáng vàng chói mắt chém mạnh xuống đầu Lâm Vũ, không chậm trễ thanh trường thương bốc hỏa hừng hực được Lâm vũ rút ra đỡ đòn…
Keng… Lâm vũ đứng sững như 1 chiến thần còn tên kia bật ra 2 3 bước mới ngừng lại.
– Đón ta 1 chiêu…
Hoả vân sát!!!
Lâm vũ huy động trường thương 2 tay nắm đuôi thương giơ cao quá đầu, đập xuống tên trung nên cầm kiếm kia ngọn lửa bốc lên cao đầy mãnh liệt như muốn đốt giết hết mọi thứ xung quanh… cảm nhận được nguy hiểm trong sát chiêu của Lâm vũ 2 tên còn lại lập tức gia nhập cuộc chiến, một tên nhảy ra trước mặt tên cầm kiếm rồi vận dụng thuộc tính thổ dựng ra 1 màn khiên chắn trước mặt đồng bọn, tên còn lại cầm chuỳ xông tới bên hông Lâm vũ mà vận dụng 10 thành công lực ra đòn nhắm thẳng vào eo.
Lâm vũ bình tĩnh vận dụng khinh công Thất bộ tinh di đạp vài bước trên hư không bước xuyên vòng ra sau tên cầm khiên rồi hạ thương… ầm… tên cầm kiếm trực tiếp bị Lâm vũ đập tan xác ngay tại chỗ trong ánh mắt ngạc nhiên, tên cầm khiên bị hất tung bể nát tấm khiên thổ mà phun máu văng xa không rõ sống chết…
– Hoả tà sát!!!
Lâm vũ giơ thương rồi đâm mạnh về phía trước, một quả cầu lửa lập tức ngưng tụ ngay mũi thương rồi theo đà đâm bay thẳng đến tên cầm chuỳ…
– Bùng… ngọn lửa huỷ diệt bốc lên thiêu huỷ tên cầm chuỳ thành tro bụi…
Tên cầm khiên lập tức bóp vỡ truyền âm phù rồi cố gắng lết hơi tàn khinh công phóng đi trốn chạy.
– Chạy đi đâu…
Chân đạp Thất Bộ Tinh Di, Lam vũ lập tức tiếp cận tên cầm khiên rồi tung 1 cú đá ngay ngực… hộc… tên cầm khiên phun máu.
1 thương ghim chặt ngay cuống họng, 1 bàn tay đặt lên đầu tên cầm khiên.
Sưu hồn!
– Nguy rồi!!
Lâm vũ rút thương quay người phóng đi.
Thuật sưu hồn là thuật được đông đảo các võ giả đại lục biết đây là thuật dùng để hấp thụ trí nhớ của võ giả nhưng chỉ dùng được cho võ giả cấp thấp hơn người thi triển thuật, nếu gặp người có tinh thần mạnh hơn hoặc đẳng cấp cao hơn sẽ bị phản phệ vô cùng nguy hiểm, người bị sưu hồn sẽ trở nên ngớ ngẩn hoặc trực tiếp nổ tung tinh thần hải mà chết…
Lâm Vũ cắn răng phi không về Lâm gia, cao thủ Nhất Tứ trở lên có thể phi không trên không trung, chính vì thế cảnh giới Nhất tam đến Nhất tứ là cảnh giới võ giả ao ước bước qua.
Về tới Lâm gia nhìn mọi thứ vẫn bình thường Lâm vũ thở phào, lập tức lao vào biệt viện của mình, Từ Hoa đang bồng Lâm phụng ru ngủ Thấy Lâm vũ căng thẳng, Từ hoa vội hỏi, Lâm vũ kể hết mọi việc…
– Nghe lời anh, em tạm đưa con về căn nhà mà mình đã gặp nhau lần đầu đi, a cùng Lâm gia vượt qua kiếp nạn này sẽ đến tìm em!!!
– Lâm Minh đâu??
– Dạ! Lâm Minh đi chơi với chú 3!
– Được rồi! Em lập tức xuất phát đi, a đi tìm Lâm Minh rồi sẽ bồng con qua tìm em, a phi không sẽ nhanh hơn là em, em đi trước đi!!!
– Dạ!! Em đi! A cẩn thận!!!
Lâm vũ nhìn vợ lên xe ngựa phóng đi, rồi mới quay vô Lâm gia đi tìm Lâm Minh, Lâm vũ đi qua biệt viện của chú 3 mới biết hắn đang bồng Lâm Minh qua đại sảnh Lâm gia chơi, lập tức lao qua thấy mấy chú 2 3 4 5 đang ở đại sảnh ngồi uống trà, Lâm vũ thở phào đi vào đại sảnh.
– À Lâm vũ về rồi đó hả!
– Ngồi xuống làm chén trà!
Chú 2 nói.
– Đệ có chuyện cần nói!
Lâm vũ nói ra câu chuyện ở di tích, rồi cả chuyện sưu hồn nhận được tin tức là một vị Nhất Bát ở Bắc hoàng đế quốc tên là Âu Dương Bắc không biết từ ai biết được trong di tích sâm la của Nam hoàng đế quốc có 1 vị đại năng thánh cổ chết ở đây trên người mang theo bí mật và vô số võ lâm chí bảo, hắn sai thủ hạ bí mật ngày đêm vượt biên vào Nam hoàng đế quốc và xâm nhập di tích tìm thi thể vị đại năng kia, chính hắn không thể đi được vì một vị Nhất Bát xâm nhập vào cấm địa của đế quốc khác sẽ được coi là 1 hành vi khiêu chiến dẫn đến chiến tranh giữa 2 đại đế quốc mà thậm chí là bị các vị Nhất bát còn lại liên thủ giết chết vì phá luật.
– Khi đệ giết 3 tên thủ hạ của hắn một tên đã kịp phóng truyền âm phù thông báo về, chắc chắn thủ hạ của tên Âu Dương Lân sẽ tấn công Lâm gia ta hòng chiếm đoạt Ma Phương.
– Đệ thỉnh cầu các huynh, chúng ta đoàn kết lại chống lại 1 trận chiến này, một mặt chúng ta gửi truyền âm cho 2 vị Nhất Bát thủ hộ Nam hoàng đế quốc cùng ra mặt dàn xếp chuyện này rồi chúng ta cùng nhau tìm hiểu bí mật Ma Phương…
Lời của Lâm Vũ đanh thép hùng hồn vang vọng đại sảnh.
– Nói vậy là… đệ đang giữ Ma Phương???
Chú 2 hỏi.
– Đúng!
– Chuyện này không đơn giản chúng ta cùng ngồi lại bàn luận 1 hồi tìm giải pháp.
Chú 4 lên tiếng.
– Đây con của chú đây!
Chú 3 cười rồi trao Lâm Minh qua cho lâm vũ.
Khi lâm vũ đang bế Lâm Minh thì…
– Tuyệt cốt chưởng!!!
1 chưởng đánh thẳng về Lâm Minh, 1 chưởng đánh thẳng về lâm vũ, bất ngờ cộng với đòn thế hiểm ác nếu mình né sẽ trúng Lâm Minh, đành vậy… lâm vũ đưa lưng ra đỡ chưởng từ 2 phía xông tới ầm… Hự… Lâm vũ chấn đông phun máu không ngờ mình bị đánh lén, 1 phần của chưởng lực trúng vào Lâm Minh khiến hắn khóc ré lên…
– Chú 4? Chú 5? Tại sao?
Lâm vũ đau xót cất lời.
– 2 Tên khốn các ngươi làm gì vậy!!!
Chú 3 nhảy ra móc kiếm đứng che chắn cho Lâm Vũ.
– Hahahaa… Có trách thì trách chú em lấy được ma phương.
Chú 2 lên tiếng.
– Chú 2?? Tại sao???
Lâm vũ lại hỏi.
– Haha… Vì sao à… vì Lâm gia… vì bí mật ma phương… tiếc cho chú em vì trước khi chú em về a đã nhận được truyền âm của Nhất Bát Âu Dương Lân, so sánh xem??? Được sự hứa hẹn của một vị Đại Nhất Bát đưa Lâm gia thành gia tộc hạng nhất tại Bắc đế quốc, hơn nữa là được cùng chia sẻ bí mật ma phương, với lời hứa hẹn của chú em, một kẻ sống chết còn chưa rõ ta sẽ chọn ai… haha… giao ma phương ra đây ta rủ lòng thương ngươi là huyết mạch Lâm gia mà tha cho con đường sống.
– Bọn chó các ngươi!! Kiếm quang phù ảnh!!!
Chú 3 tung chiêu.
– Chạy!!! Anh sẽ cản đường!!!
– … Nhưng anh 3…
– … Đi… Đi nhanh… Đi…
Đi vì Lâm Minh…
Lâm vũ nén nước mắt, Vận dụng toàn bộ chân nguyên đạp đất nhảy tung nóc nhà.
– Hoả Vân Sát!!!
Lâm vũ tung chiêu phá tan pháp trận bao vây của mấy tên kia, rồi thi triển toàn bộ khả năng phi không ôm Lâm Minh bỏ chạy…
– Anh 3 kiếp này Lâm vũ nợ anh!!!
– Hắn lại đột phá rồi à!! Chỉ 1 chiêu phá tan hệ thống phong toả sao??
Chú 2 bất ngờ.
– Chú 4, 5 đuổi theo, để thằng này cho anh.
Chú 2 ra lệnh.
Lâm vũ phóng đi như 1 cơn gió Nhất Thất đệ cửu trọng, Lâm vũ có thể coi là 1 thiên tài của Lâm gia, chỉ cần 1 cảnh giới là Lâm Vũ đã trở thành một vị Nhất Bát uy danh đỉnh đỉnh thứ 3 của Nam quốc, chính vì bức bình chướng này mà Lâm vũ mạo hiểm đi di tích cấm địa của Nam hoàng Đế Quốc mong tìm cơ duyên đột phá rồi vượt qua bao trở ngại bằng thực lực, trí óc tìm được thi thể của vị đại năng kia và có được ma phương nhưng thực lực thì sao? Trí óc thì sao? Vẫn chưa đủ vượt qua được tiểu nhân…
Với cảnh giới của 2 tên chú 4 và chú 5 thì có lẽ lúc khoẻ mạnh thì chỉ hít khói của Lâm vũ nhưng hiện giờ Lâm vũ đang bị thương lại bồng theo Lâm Minh quả thật là rất chật vật.
Liều mạng thôi, Lâm vũ thiêu đốt 1 phần tinh huyết phóng vọt đi cuối cùng cũng cắt đuôi được 2 tên kia nhờ vào rừng cây rậm rạp che chở…
Ăn vào 1 viên Hồi Dương Đan, Lâm Vũ ngồi hồi tức trong 1 bụng cây to, đáng tiếc thuốc này không đủ khả năng trị dứt điểm Tuyệt cốt chưởng, Lâm vũ không ngừng phun máu, đau đớn, những luồng chân khí như bị nghẹt không thể vận thông kinh mạch, Lâm vũ như biết số mệnh mình, lấy ra 1 ngọc giản khắc ghi ký ức mình vào đó, sau đó lấy ra từ tu di giới chỉ 1 hộp ngọc, bỏ ma phương, ngọc giản vô hộp ngọc…
Cảm thấy an toàn Lâm vũ liều mạng mang Lâm Minh khinh công thấp luồn lách qua những tán cây to rồi chạy miết… chạy miết về đến căn nhà mà 3 con mẹ con Từ hoa đang sống hiện giờ.
– Hự! Lâm vũ lại phun máu…
Từ hoa trông thấy chạy ra đỡ Lâm vũ hỏi han.
Lâm vũ kể sơ lại rồi lắc đầu nói.
– Anh không ổn rồi, Tuyệt Cốt Chưởng này quá bá đạo anh không thể ngăn cản được nổi nữa!! Hãy thay anh chăm sóc cho 2 đứa nhỏ!!!
Từ Hoa ôm chồng khóc như mưa!!!
Nếu như mới trúng chưởng Lâm vũ có thời gian chậm rãi ăn đan được rồi điều tức trị thương sẽ không sao nhưng do nãy giờ đánh giết rồi chạy trốn, thậm chí thiêu đốt tinh huyết làm cho Tuyệt cốt chưởng nhanh chóng vận chuyển theo máu phá hoại nhanh hơn cơ thể Lâm vũ…
Lâm vũ lộn tay lấy ra hộp ngọc, rồi bỏ tu di giới chỉ vào, nhanh chóng lấy 1 giọt máu của Lâm Minh, 2 tay điểm chỉ vung múa liên tục theo 1 quỹ đạo nào đó.
– A xin lỗi!!! A bất tài không lo lắng được cho em và con, Lâm Minh bị dính 1 ít chưởng phong của tuyệt cốt chưởng có lẽ sẽ làm cho nó bị biến dạng kinh mạch, khó đả thông hơn bình thường, tu luyện sẽ chậm hơn trẻ khác, em cố gắng dưỡng dục tụi nó thành tài thay anh!! Hãy ở đây đừng trở về Lâm gia… đừng báo thù cho anh!!!
– Phong…
Lâm Vũ thiêu đốt toàn bộ tinh huyết rồi phun máu múa vẽ điểm chỉ bằng 1 giọt máu của Lâm Minh rồi điểm lên hộp gỗ.
– Anh đi trước!!! Đợi khi Lâm Minh đột phá Nhất Nhân hãy trao hộp này cho con!!!
… thịch… thịch… thịch…
Trái tim của Lâm Vũ im bặt 1 đời thiên tài của Lâm gia ngã xuống trong sự đau xót của Từ hoa và sự khốn nạn của cao tầng Lâm gia…
Nước mắt bất ngờ chảy xuống trên má Vệ Minh, giọt nước mắt mà suốt mười mấy năm rồi từ ngày mẹ Vệ Minh mất mới xuất hiện trở lại… cha!!! Vệ Minh xúc động kêu lên thành tiếng, vì cứu mình mà đỡ hết toàn bộ chưởng lực, vì tương lai của mình mà hao hết tâm huyết cả cuộc đời để lại cho mình… đây là tình cha sao?
Vệ Minh xúc động quỳ xuống lạy hộp ngọc.
Để lại một bình luận