Phần 7
Cô Phương nằm đó, ngẩng lên vẫn thấy cánh cửa mở, cô vẫn sợ lắm nhưng không bằng lúc nãy. Như thằng Cường nói xuất khí gì đó, tự dưng cô thấy thoải mái lắm, không còn khó chịu như nãy giờ. Cô Phương không còn ý tứ gì nữa, cứ nằm đó banh càng ra cho thằng học trò nó ngắm. Liếc nhìn gương mặt cậu ta, Phương thấy cứ cười cười như vẻ gì đó đang đắc thắng lắm vậy. Thôi xấu hổ quá, Phương không dám liếc nhìn cậu ta nữa mà quay sang một bên thở dốc. Phương nghĩ ngơi một chút thì tự nhiên cảm giác có gì đó ướt ướt chỗ lồn mình. Cô nhìn xuống thấy Cường đã rời khỏi ghế, đang vục mặt lại liếm liếm gì đó giữa háng cô.
– Nhột… em làm gì vậy… cô nhột… nhột quá…
Thấy Phương hơi giãy giãy, Cường giữ hai chân cô vẫn banh ra rồi ngẩn mặt lên nói:
– Hi hi… nhìn lồn cô thèm ghê… nằm im em liếm chút xíu coi nào…
– Thôi… đừng mà em… kỳ quá… nhột cô quá.
Phương cứ nói đừng mà… đừng mà, riết rồi thằng Cường nó nghe cũng quen tai luôn. Mặc kệ cô nói gì nói, Cường cứ tiếp tục liếm lồn Phương một lúc. Bề ngoài coi nề nếp gia giáo là vậy, nhưng cô Phương xem ra cũng biết cách chăm sóc cơ thể mình lắm. Cường sờ lồn cô hai bữa nay là biết ngay. Chỗ hai mép lồn cô, toàn bộ lông lá cô cạo sạch, trơn láng, thơm tho vô cùng. Cường hun, liếm thích thú không thấy nhám nhúa chút nào. Cô chỉ chừa ở trên chỗ cái mu một chùm lông, cắt tỉa khá gọn, giống giống hình tam giác. Nhìn lồn cô cái kiểu này, ai không biết dám tưởng cô làm gái lắm, chứ có ngờ là làm cái nghề giáo đâu.
Cường hôn, liếm lồn Phương như đang hôn môi cô vậy. Chút chút, cậu đẩy cả lưỡi vào vô cùng thích thú. Đoạn đầu lúc Cường liếm cô còn than nhột này nhột nọ, chắc tại không quen, về sau cảm giác sung sướng là làm cho miệng cô im re, toàn thân muốn nhũn ra lần nữa. Không biết cậu ta liếm thế nào mà cô Phương thích quá chừng, nó ướt ướt, phê phê cứ len lỏi vào trong người cô. Phương không dám ho he gì nhưng cô sướng quá, hai chân cô bất giác càng lúc dang càng xa cho cái lưỡi tinh ranh của Cường cà quét lồn cô. Thấy cô mở cửa mình rộng, Cường càng liếm bạo hơn. Cậu ta liếm rồi nhiều khi thọc ngón tay vô móc móc mấy cái thì lồn cô Phương lại xịt nước ra nữa. Nước sệt sệt, bùi bùi, trong trong. Cường đưa mũi hít hít rồi không biết sạch dơ mà liếm sạch. Cường đồi bại quá, cậu ta làm cô Phương chịu không nổi luôn, không biết tự bao giờ cô đã đưa tay lên tự bóp lấy vú mình, se se hai đầu ty. Cường liếc lên thấy vậy thì khoái lắm.
Thấy cô im im, chịu đèn lắm rồi, Cường không màu mè gì nữa. Cậu ta chồm lên, tiếp tục nhét dương vật trở lại vào hai mép thịt ướt nhẹp của cô. Nước nhờn của cô Phương khá dư dả, lúc nào cũng trơn lùi cái khe nên dù lồn còn bót, Cường vẫn dễ dàng đút dương vật mình vào. Một lúc sau nữa thì cậu ta bắt đầu nắc đều như khi nãy trên bụng cô. Lúc này có vẻ cô Phương hết chống cự nổi, cô thở dốc, rên rĩ hai tay quờ quạng. Cường cúi xuống bú vú cô thì cô ôm chầm lấy cậu ta luôn. Không phải cào lưng cậu ta mà xoa, xoa nhè nhẹ, xoa khắp chỗ lưng vẫn còn trầy trụa. Cường thích chí nắc nhanh hơn, những tiếng kêu phành phạch phát ra từ sự va chạm da thịt càng lớn. Biết chẳng có ai ở gần nên Cường thoải mái lắm.
Đang nắc ngon trớn, bỗng Cường nghĩ gì đó rồi dừng lại. Cậu ta rút dương vật ra rồi bảo cô Phương rời khỏi giường. Cậu ta bảo cô bò ra trên sàn, mặt quay ra chỗ cánh cửa, bò lên giống loài chó. Lúc này Phương như u mê, miệng chẳng nói gì được, cậu ta bảo sao thì cứ nghe vậy thôi, ngoan ngoãn làm theo. Hai bàn tay cô chống xuống sàn, gối chịu lại, đùi dang xa để khoe cái lồn phơi phới về phía sau ngay mặt Cường. Cậu ta quỳ bằng gối ngay phía sau, loay hoay chút xíu thì đã canh dương vật ngay lỗ thịt. Cường lại nắc cô giáo mình từ sau. Tay cậu ta ôm mông cô, hông thì đẩy rất mạnh. Cường nắc tới tấp, không ngưng lấy một giây khắc nào. Đang lúc cao hứng, thậm chí Cường còn phát mấy cái liền vào mông cô. Vừa phát vừa nắc, tay Cường vỗ đít cô Phương nghe chan chat. Cô sướng lắm, nhưng cũng đau nên rên lên:
– Ui da… đau quá… hu hu… đau em ơi…
– Chừa chưa… cái này là phạt tội dám cào lưng em nè… dám tát em nè… chừa chưa…
Cường thích chí lắm, cứ mắng cô vậy nhưng cả hai cũng chả dám la to, cũng cố kềm chế lại sợ lỡ tầng dưới có ai nghe thấy. Hai mông cô Phương bị cậu ta vỗ mấy cái liền, giờ đỏ lên như con khỉ đít đỏ trong rừng U Minh mà cậu ta từng thấy. Cường nắc vậy một lúc cũng hứng quá không chịu được nữa. Biết không cầm cự được, cậu ta nắc mạnh thêm mấy cái rồi rút dương vật ra, đẩy một cái mạnh làm cô Phương té nhào ra đất. Cô bị cậu ta đẩy vậy chỉ biết nằm sóng xoài đó thôi. Cường đứng dậy, nắm dương vật sục nhẹ một cái là tinh dịch bắn phọt ra. Cậu ta gào lên như sướng lắm, xịt tinh dịch bay bay phủ lên thân thể trắng nõn nà của cô giáo đang nằm dưới đất. Thoã mãn cơn dâm dục trong lòng, Cường ngắm nhìn thân thể nhàu nhĩ của cô giáo đang nằm trên sàn nhà. Cô cũng trắng lắm, nếu so với tụi con gái miệt này, giờ tinh dịch Cường chảy nhễ nhại khắp thân thể cô, chỗ hai đít thì đỏ hồng lên nhìn cũng tội tội.
Cô Phương nằm đó chút xíu thì ngồi dậy. Cô có vẻ hơi kinh hãi khi cảm giác được tinh dịch Cường đang xịt trên người cô. Cường lúc này đang đứng loanh quanh, lục lọi gì đó trong balo. Thấy Phương có vẻ hơi sợ dơ thì nói:
– Tinh dịch thôi mà… làm gì mà cô thấy gớm dữ vậy… tụi con gái có đứa nó còn uống nữa kìa.
Cô Phương mếu máo:
– Hic… nhưng cô mới tắm thôi…
– Thì đằng nào xịt vào trong cô cũng chả đi tắm lại. Thông cảm đi… tại nãy hứng quá chưa kịp mang bao vô nên em xịt ra ngoài luôn – Vừa nói Cường vừa chìa một dãy mười mấy cái bao cao su ra trước mặt cô rồi nói tiếp – Yên tâm đi… lát em mang bao vô cho sạch sẽ…
Nhìn mười mấy cái bao cao su, lại thêm cái câu nói lát nữa của cậu ta là Phương thấy hơi sợ sợ, nhưng sao cũng thấy tò mò ghê lắm. Cường nhìn cô rồi bảo:
– Thôi… cô trò mình đi tắm cho mát nha… nãy giờ chịch làm em cũng ra mồ hôi quá…
Cô Phương cứ ngồi đó ngần ngừ, Cường cúi xuống nắm tay cô kéo lên rồi giục:
– Thôi cô lẹ lên… giờ này mà còn bày đặt làm màu nữa…
Phương vẫn thấy ngại, cô nhìn ra cửa rồi e ngại nói:
– Nhưng Cường ơi… em để cô đóng cửa lại đã…
Cường nhìn ra cửa rồi nói:
– Thôi… giờ trời chưa tối, chưa có muỗi đâu… cô cứ để đó cho gió nó lùa vào cho mát. Chừng lát nữa tối tối rồi hãy đóng…
– … rủi… rủi người ta thấy thì sao em…
– … yên tâm đi… ai cũng biết trên này có mình cô ở… người ta có lại thì cũng lên tiếng cho cô biết, chứ hổng có ai xồng xộc vào như em đâu… cứ để vậy cho mát đi cô.
Cường mặc kệ, kéo tay cô Phương cùng đi vào nhà tắm. Cậu mở nước rồi múc nước ào ào, cho nước mát chảy xuống khắp người cậu ta. Cô Phương đứng yên chả dám cục cựa, cậu ta biểu cô quay lại, xối nước cho trôi đi chỗ tinh dịch đang vãi khắp lưng cô. Cường chủ động hết, vừa tắm, vừa tranh thủ ôm cô. Hai bầu vú bự của cô gặp nước mát lạnh, săn thít, ép chặt vào ngực cậu ta trong khi dương vật cậu ta cũng đang ép vào lồn cô. Phương ngài ngại cứ đẩy nhẹ cậu ta, Cường trừng mắt không cho cô đẩy nữa, cứ vừa xối nước vừa quấn lấy cô. Cậu ta xoa nhẹ mông côtrong khi hôn hít khắp cổ và vai cô. Cô đứng yên nhắm mắt, chả biết là đang chịu đựng cậu ta, hay là đang hưởng thụ nữa. Cường bắt cô choàng tay ôm lấy lưng cậu ta nhẹnhàng xoa lưng cho cậu ta lại. Tắm mát đã đời, Cường đi ra trước, cho cô ở đó kỳ cọ thêm chút nữa rồi mới đi ra.
Cường coi vậy cũng biết giữ lời lắm, lúc Phương đi ra chưa biết làm gì thì cậu ta bảo cô bắt đầu chuyện học hành. Phương dọn bàn của mình, cho cậu ta lấy sách ra, hai cô trò bắt đầu học bình thường. Cửa vẫn mở, Phương nói nếu cứ cởi quần áo vậy làm cô mất tập trung, không dạy dỗ gì được. Cường thì cứ thích học lúc hai cô trò trần truồng thế này, nhưng nhắm chừng cô vẫn chưa quen nên chả ép. Cường cho cô mặc đồ, nhưng bảo cô chỉ được mặc cái áo ngủ giống hôm qua thôi, không mặc đồ lót, cậu ta không thích cô mặc kín mít như hồi nãy, nhìn cô nghiêm nghị, cậu ta mất hứng lắm. Cô Phương than đó là cái áo ngủ duy nhất của cô. Hôm qua cậu ta làm hai dây áo rách mất, cô vẫn chưa may lại được. Cô còn đưa cái áo sơ mi bị bung cúc áo cho cậu ta xem nữa, toàn là tác phẩm của Cường. Cậu ta không nói gì, bắt Phương mở chỗ quần áo ra cho cậu ta lục lọi. Cuối cùng, Cường lấy một bộ đồ thun ngắn, cho cô mặc tạm, và dĩ nhiên là đồ lót cậu ta cấm hoàn toàn. Phương cột tóc lên kiểu đuôi gà, mặc bộ đồ thun bó, Cường vẫn trần như nhộng, ra ghế bắt đầu học.
Phương mới đầu kiểm tra kiến thức của cậu này. Cô hơi bất ngờ vì thấy Cường mất căn bản trầm trọng, hầu như kiến thức trong năm học này Cường chỉ là tờ giấy trắng. Cô nói Cường phải cố gắng nếu không muốn năm nay ở lại lớp nữa. Cô lo cho cậu ta vậy, không biết cậu ta nghe có tiếp thu gì không. Mặt cậu ta nhìn cô đơ đơ, lắm khi hai mắt cứ liếc liếc vào ngực cô. Cô đỏ mặt mắc cỡ khi thấy dương vật cậu ta chốc chốc lại cương lên nữa. Phương xấu hổ thật. Nghiệm vụ sư phạm ở trường chưa dạy cô ứng xử thế nào trong tình huống này. Kiểu dạy học oái oăm nằy Phương nghĩ chắc chỉ có mình cậu ta bắt cô làm đó thôi. Cường hỏi cô:
– Cô thấy khả năng em học sao…?
– Ơ… theo cô… em bị mất căn bản rồi… cuối năm nay muốn qua môn của cô… phải học cực lắm đó… không thôi không qua nổi đâu…
– Còn mấy môn khác sao cô?
– Thì cô có dạy đâu mà biết… nhưng… như em… chắc cô nghĩ cũng vậy thôi…
– Thôi giờ vầy… hay là cô dạy kèm cho em luôn đi… mỗi ngày đều học… không phải môn cô mà mấy môn khác nữa. Môn của cô thì cô dạy kỹ, mấy môn kia thì cô chỉ em làm bài thôi.
– Ơ… vậy… vậy cũng được…
– Tiền bạc cô đừng lo… đây nè…
Cường quay ra balo, móc từ đâu ra một xấp tiền. Cậu ta dúi vào tay cô. Phương hỏi:
– Cái này… là sao?
– Là học phí đó… hồi chiều em có xin mẹ em rồi… bả cho liền… mỗi tháng bả sẽ gửi để em đưa cô. Tiền này chỉ là một tháng thôi…
Phương nhìn sơ chỗ tiền rồi nói:
– Nhưng… chỗ tiền này nhiều lắm… liệu… liệu có sao không?
– Thì em cũng đâu biết bao nhiêu. Mẹ em đưa sao thì em đưa cô vậy. Mẹ em nghe em xin tiền đi học, bả mừng hết lớn. Đó giờ có mình cô là em chủ động đến xin học thôi đó…
Tiền cậu ta đưa mới toanh, thơm mùi polymer vô cùng. Phương cầm số tiền gọi là ‘học phí’ này, nhưng cô lại dợn dợn. Cường đưa tiền sau khi mới làm ba cái chuyện đó với cô, làm cô có cảm giác như cậu ta trả công cô, trả cho cô sau khi ‘ấy ấy’ cô chứ chả phải là trả tiền dạy học nữa. Nãy giờ cô chỉ mới bắt đầu sơ sơ, kiểm tra kiến thức nó thôi chứ có dạy dỗ gì đâu.
Cô Phương và cậu ta nói chuyện, học thêm mấy câu nữa thì trời sụp tối. Cậu ta không chịu học nữa mà quay ra than đói bụng, bắt cô nấu đồ ăn cho cậu ta ăn. Phương có để sẵn thức ăn vài món nên thành thử nấu cũng không khó. Trời cũng tối, ở U Minh hễ tối là muỗi mòng bay tứ tung. Nhà Phương ở tầng 4 nên cũng đỡ, nhưng muỗi cũng không ít. Thấy hơi sợ, Cường chủ động quay ra đóng cửa lại khi Phương đang loay hoay nấu ăn trong bếp.
Để lại một bình luận