Phần 23
Thằng Dương nữa tin nữa ngờ nhưng vẫn quay ra khép cái cửa lớp lại. Nó leo lên cái bục trên bàn giáo viên, nơi cô đang ngồi. Cô Phương nhìn quanh thấy không có ai thì từ từ cở cái hàng nút bên hông cái áo dài mình đang mặc. Nãy giờ cô không bật cái quạt trong phòng làm trong này nóng nực, cả cô và nó đều đổ hết cả mồ hôi. Cô nghĩ thằng nhóc cũng tội, chắc cái kiểu mới thấy con gái đẹp như cô khoả thân một lần nên giờ ham. Cô không giúp nó kiểu này, nó cứ tò mò, rình rập rồi không khéo có ngày cũng có chuyện. Nó là đứa học ngoan, chịu khó, lỡ có gì thì lại khổ cho ba mẹ nó. Cô tự bào chữa cho hành động điên rồ mình đang làm. Cô cởi hàng nút ra, rồi vén tà áo dài sang một bên, lộ nguyên cả vùng ngực đang được cái lót nó đẩy lên. Hai mắt thằng Dương muốn lòi ra ngoài, miệng nó há to. Cô bấm cái nút giữa áo ngực làm hai bầu áo bung ra, vú cô sổ ra ngoài. Trong lòng cô rạo rực như đang có lửa đốt, dâm thủy hình như cũng ra tự nãy giờ mà không cần kích thích như mọi khi. Thằng Dương đứng chết trân như Từ Hãi. Cô đỏ mặt lên tiếng hỏi nó:
– Đó… thích thì nhìn cho đã đi… mai mốt đừng đi rình mò người ta nữa… biết hông?
Thằng Dương đứng xáp lại, đứng yên nhìn chằm chằm vào vú cô. Bất giác, nó đưa tay lên chưa đợi cô cho phép đã dùng tay rờ vào cặp vú đang săn cứng của cô. Lúc nó bóp vú cô, cơ thể cô như bùng nổ, dâm thủy ứa ra chảy ướt cả quần sịp. Cô nói:
– Em… em…
Nó hoảng hồn giật tay lại. Nhưng cô quay mặt đi, lại nói:
– Thôi… lỡ sờ rồi… sờ đại đi… nhẹ tay thôi đó… đừng bóp mạnh cô đau…
– Dạ!
Thằng nhóc tiếp tục đưa hai tay lên thưởng thức vú cô. Tay của nó hơi chai giống như bàn tay thằng Miên, lúc sờ hơi nhám, không mịm màng như Cường. Nhưng thằng nhóc này nó sợ cô, nên sờ vú nhẹ, nó mân mê như thể cái gì đó trân quý lắm. Nó sờ một hồi thấy hai vú cô cứng lại, đầu ty săn thít lên thì ngạc nhiên lắm, nó có vẻ thích thú khi khám phá. Nó làm một hồi cô thấy nhột quá, cô lấy tay đẩy nhẹ nó ra:
– Thôi được rồi… nhột quá…
Thằng nhóc không dám chống cự, cô đẩy tay nó ra thì nó cũng rút tay ra. Nó cúi đầu cứ cảm ơn cô, hai tay nó che che chỗ đũng quần. Cô định cài áo ngực lại nhưng nhìn cái đũng quần nó, tự dưng cô nuốt nước bọt cái ực, cô không kiểm soát nổi mình, cô chỉ vào đó và hỏi nó:
– Cái đó… em… em có muốn cô giúp không?
Thằng nhóc nghe vậy thì mắc sáng rỡ, nó nói:
– Thiệt hả cô… được vậy thì mừng quá… hổm rày… nó cứ… cứ thấy này… em… em khó chịu.
Cô đoán thằng học sinh tội nghiệp chắc cũng nứng rồi, cô ngăn không cho nó ca cẩm cái điệp húc cảm ơn nữa mà kéo nó lại gần. Cô rời khỏi ghế giáo viên, quỳ xuống ngay chân nó. Cả nó và cô cùng nhau kéo cái khoá quần, rồi cô giúp nó lôi cái khúc thịt kia ra khỏi quần nó. Dương vật của thằng Dương không bự bằng thằng Miên, chắc là cũng dài cỡ cái của thằng Cường thôi, nhưng hình như bề rộng của nó hơi bự tí xíu. Cô cầm nó bằng tay thì thấy nó nóng nóng, đầu khất rĩ chút nước nhờn, ở gốc dương vật cũng có lông nhưng cũng lưa thưa thôi. Cô cầm dương vật nó vuốt nhè nhẹ. Thằng Dương sướng quá ngữa cô rên rĩ, cái rên giống như của thằng Cường khi cô bú cu cho cậu ta.
Thấy tội tội, cô cũng há miệng ngậm dương vật cho nó. Cô thực hành cái kiểu bú mà thằng Cường dạy cho cô, nhưng lần này là trên mẫu vật thí nghiệm khác. Cô vừa bú, vừa sục nhẹ ở gốc. Cô bú, sục chừng ít phút thì người thằng Dương giật mạnh. Nó lấy tay ôm đầu cô, chà vào hạ bộ nó. Cô biết chuyện sắp xẩy ra nên sục nhanh, mút mút dương vật nó chờ đợi. Thằng Dương cứng người, thở mạnh, tinh dịch nó xịt xối xả vào miệng cô giáo. Nó ôm cứng bắt cô cúi xuống bú. Cô không chỉ ngậm dương vật nó trong miệng, tinh dịch xịt vào cô cũng nuốt ừng ực, như đang uống nước, như một thói quen. Xuất tinh xong, cô nhả dương vật nó ra khi chỉ nó đang thun lại. Nó ngã ra dựa lưng vào cái bảng thở hổn hển. Cô chùi sạch vết tinh dịch dính trên mép miệng mình rồi từ từ cài áo ngực, áo dài lại. Nó có vẻ sướng, hào hứng nói:
– Cảm ơn cô… em sướng quá… thích quá cô ơi… nào giờ chưa bao giờ sướng vậy?
Cô chỉ bú cho nó thôi mà làm như là đã ban cái ơn nào lớn lắm vậy. Thằng Cường mỗi lần cô bú xong chỉ nhếch mép khen cô vài câu là cùng, đâu có cái kiểu hàm ơn khủng khiếp như nó vậy. Cô nhắc nhở nó:
– Thôi… lo mặc quần lại đi kìa…
Hai cô trò mặc quần áo lại chỉnh tề. Rồi cô hỏi nó:
– Sao hả… đã thoải mái chưa?
– Dạ… em thích lắm… cảm ơn cô…
– Thôi em đừng nói vậy. Nhớ là đừng làm vậy nữa… mai mốt lo học hành đi nhe chưa…
– Dạ… em biết rồi cô.
– … và đừng… đừng nói ai hay đó nhe…
– … dạ… chuyện này là dĩ nhiên…
– … uhm… ráng học ngoan… mai mốt có gì cứ nói cô hay… đừng núp núp ló ló vậy…
– Dạ… cô tốt bụng quá… cô đẹp… dạy giỏi mà còn tốt bụng nữa…
Nó tâng bốc cô mà làm cô thấy ngượng quá chừng. Hai cô trò mặc quần áo bình thường rồi nên không ngần ngại nữa, cả hai cùng nhau tản bộ xuống lầu. Trên đường đi, cô cũng tranh thủ hỏi thăm hoàn cảnh nó. Nhà nó nghèo ở tận trong xã lận, ba má nó đi làm thuê trên thị trấn, cũng ít khi về cái chòi xiêu vẹo. Nó cũng lang bạt ở trên thị trấn với ba mẹ nó, thi thoảng thì đi phụ việc, góp tiền cho gia đình, lâu lâu cả nhà nó mới trở về căn chòi ở dưới xã. Cô hỏi thăm nó rồi cũng đến lượt nó hỏi thăm cô, nó không còn ngần ngại nữa nên hỏi thẳng:
– Thằng Miên hồi bữa ở trại tôm của thằng Cường… cô quen nó hả cô?
Cô mắc cỡ đáp:
– Ơ… thì quen… là bạn cô thôi… em… em cũng thấy rồi đó… còn hỏi nữa…
Đang nói tự dưng cô sựng lại, cô đứng lại quay qua hỏi nó:
– Em nói trại tôm… trại tôm của ai… trại tôm nào…
– Thì cái trại mà hôm bữa em gặp cô chứ trại nào?
– Em… em nói nó của ai…?
– Thì… thì của nhà thằng Cường…
– Cường nào?
– Thì thằng Cường Đô La, hình như cô cũng dạy lớp nó mà…
– Trại tôm đó là của nó hả?
– Ừa… của ba nó… ba nó là chủ mấy trại tôm lớn, mẹ nó bán vàng, bộ cô không hay hả…?
Nhận thông tin đó của thằng Dương cô hơi hoang mang. Cô ngẫm nghĩ, nếu chỗ đó là chỗ của ba thằng Cường, thằng Miên làm ở đó lâu vậy không lẽ không biết. Nếu thằng Miên biết, thì nó chính là người làm của thằng Cường… sao mà hôm đó khi hãm hiếp cô, hắn không nhận ra. Hắn và thằng Cường cũng giáp mặt nhau rồi, không lẽ không biết. Cô ngờ ngợ và thấy điều gì đó không hợp lý ở đây, giống như kiểu đang bị vào tròng bởi một âm mưu nào đó… âm mưu của thằng Cường. Cô mãi lo suy nghĩ mà đi xuống đất hồi nào không hay.
Chia tay thằng Dương một hồi là học sinh bắt đầu vào trường, cô lại dạy tiếp lớp chiều. Suốt cả tiết dạy đầu óc cô cứ đâu đâu, nghĩ ngợi mãi mọi chuyện, thấy hình như bị thằng Cường xí gạt hay sao ấy. Cô ấm ức quá, cả buổi chiều không yên.
Để lại một bình luận