Phần 13
Hôm nay cậu học xong sớm, chịch cô hai ba cái rồi về chứ không ngủ lại. Học xong Cường xách xe chạy xuống xã, chỗ mấy đầm nuôi tôm của ba cậu để hỏi thăm.
Tối hôm qua tự nhiên gan cùng mình, bày đặt vào nhà người ta, không ăn trộm thì chớ lại còn đi hiếp dâm gái nhà lành, may mà chạy thoát, thằng Miên nghĩ mình còn may mắn mà hú hồn. Sau khi rời khỏi nhà cô gái, hắn đi luôn, rồi sáng đi nhờ xe về lại đầm tôm mà hắn đang làm việc. Cả ngày hôm nay vừa mệt, vừa phải làm nên Miên khật khà khật khưỡng. Buổi chiều mới xong chuyện, định đi tắm lại thì nghe thằng quản lý nó gọi. Hắn ta nói ông chủ kêu hắn lên có công chuyện. Nào giờ làm ở đây thằng Miên chỉ biết mặt đến quản lý là cùng chứ có hề biết đến ông chủ là ai đâu. Hắn nghĩ không biết có chuyện gì nữa, xui hay là hên đây. Miên tắm rửa sạch sẽ, mặc cái quần cụt và cái áo thun xong thì đi ra chỗ phòng quản lý. Hắn ta đứng ngoài cửa đợi Miên sẵn. Thấy Miên đi tới, hắn vẫy bảo Miên đi vào, còn hắn chỉ đứng ngoài. Bên trong phòng có cái bàn to, thằng Miên thấy ‘ông chủ’ ngồi quay mặt vô vách. Hắn đi vào, đóng cửa phòng rồi đứng lại gần cái bàn, lễ phép khoanh tay thưa:
– Dạ… ông chủ gọi con…
Giọng ông chủ hắn tằng hắng, gằng xuống:
– Mày là thằng Thạch Dara, hay thường gọi là Miên, đúng không?
– Dạ, đúng… ông chủ hỏi con có gì không?
Miên nó hỏi nhưng nó cũng ngờ ngợ, nghe giọng ông chủ thấy quen quen. Chừng hồi ông chủ có nó xoay cái mặt lại, Miên nhìn thấy ông chủ của nó là mặt nó tối sầm, tay chân nó bủn rủn không nói lên được lời nào nữa. Người vừa xoay cái ghế lại là Cường, nhận ra cậu, Miên muốn rụng rời tay chân, hắn vội quỳ xuống, van xin ngay:
– Con lạy ông chủ… ông tha cho con… con lỡ dại… con không biết…
– Đụ mẹ… mày là thằng Miên hả… mày gan quá hả mậy… mày biết tao là ai không?
– Dạ… là ông chủ…
– Biết vậy là tốt… nhưng không phải… chủ của mày là ba tao…
– Dạ… vậy là cậu chủ… cậu chủ tha cho con…
– Tha con mẹ gì… mà gan lắm đó Miên… ‘ghệ’ của tao mà mày cũng dám ghẹo…
– Cậu chủ tha cho con… tại con không biết cậu chủ, không biết cổ…
– Không biết rồi tính làm gì thì làm hả mậy? Giờ mày tính sao với tao đây…
– Dạ… cậu chủ tha cho con… con… cậu muốn con làm gì cũng được…
– Đụ mẹ… thằng này nhìn mặt vậy mà khôn ta…
– Cậu chủ tha cho con… đừng đuổi việc con… không có công ăn việc làm… con biết…
– Thôi… ngưng cái điệp khúc đó đi… tao đâu có nói là xúi ba tao đuổi việc mày đâu…
– Dạ… vậy hả cậu chủ… con lạy cậu chủ… cảm ơn cậu chủ…
– Đủ rồi… mày đứng lên đi… nghe tao hỏi…
– Dạ… dạ…
Cường nói rồi bảo thằng Miên đứng lên. Khác với hôm qua, giờ Miên lễ phép, đứng khoan tay, mặt hắn mếu mếu chỉ chực Cường hù cái là xón đái ra quần.
– Giờ mày kể đầu đuôi chuyện tối qua cho tao nghe… kể cho đàng hoàng… mày mà nói dối… tao biết được… không chỉ có đuổi việc đâu… cho mày biết là nhà tao lớn cỡ nào… mày không sống được ở đây, cũng đéo đi đâu được trong cái Miệt Thứ này đâu…
– Dạ con biết… cậu để con kể…
Thằng Miên khoanh tay đứng kể đầu đuôi mọi việc cho Cường nghe. Nghe lời hắn ta kể, Cường đối chiếu là chuyện cô Phương nói, thấy hình như hắn cũng nói thiệt. Mà không biết hắn có nói dóc không, cái đoạn hắn nói hắn nhét dương vật hắn vào, nhịp mấy cái là cô phê rồi. Cường hỏi:
– Đụ mẹ… thằng này dóc tổ… cặc mày sao… bộ ngon lắm hả mà bày đặt…
Sợ Cường không tin, thằng Miên nó móc dương vật ra chìa cho cậu coi luôn, nó sục nhẹ mấy cái là cây hàng nó thẳng băng như khúc gỗ, nhìn thấy ghê lắm. Cộng thêm cái tướng của nó, nhìn cơ bắp vậy, Cường cũng hiểu tại sao cô giáo cậu ta lại phê vậy, Cường nói:
– Thôi được rồi… mày móc cặc ra làm gì… tao có kêu đâu…
Miên lại lúi cúi mặc quần vào. Cường ngẫm nghĩ, xét theo phản ứng tối qua của cô giáo đến giờ, cô không nói ra nhưng cậu ta đoán thằng Miên này chơi cô sướng lắm, không chừng sướng hơn cả cậu ta nữa. Giờ mà Cường kiếm chuyện, cho thằng Miên này chơi cô nữa, nhìn cái mặt mắc cỡ của cô, rồi hứng tình, chắc ‘đã’ lắm. Nhìn tướng nó, Cường nghĩ thêm. Cái thằng nghèo rớt mồng tơi này, thứ trôi sông lạc chợ, tự dưng đưa cô giáo tươi mơn mởn cho nó chơi, liệu có chuyện gì không? Đó giờ Cường chơi gái cũng nhiều rồi, chơi được gái trinh nữa, nhưng chỉ mươi hôm là bỏ, tìm qua mục tiêu khác. Không hiểu sao bữa nay cậu ta vẫn còn ghiền cô giáo mình. Nhìn thằng Miên chơi cô, lý ra hắn cũng ghét, cũng bỏ cô được rồi, nhưng thấy cô khóc, thấy cũng tội. Cường rối quá. Thấy cậu ta suy nghĩ, thằng Miên hỏi:
– Cậu… giờ cậu dạy sao… con nghe vậy…
Thôi được rồi… Cường quyết định sẽ chơi cái trò này thử một lần, cho cô giáo phê một cái cho đã. Hôm qua cậu về bất tử làm cô bị gián đoạn. Cô khóc vậy nhưng không chừng cũng thích lắm, cái kiểu của cô Phương nó thừa biết mà. Cường nhìn thằng Miên rồi dịu giọng hỏi:
– Mày… mày thấy con ghệ tao thế nào? Ngon không?
– Dạ… dạ cậu cho con thưa thiệt… con mới dám nói…
– Ừa… mày nói tao nghe coi…
– Ngon… dạ ngon lắm… hàng bót lắm cậu…
– Mày biết cổ là ai của tao không?
– Dạ… là ghệ cậu…
– Ừa… nhưng cũng đồng thời là cô giáo tao nữa đó…
– Trời… thiệt vậy hả cậu… cậu chủ giỏi quá… dzớt được cô giáo mình luôn…
– Thôi… mày khỏi nịnh tao… tao hỏi… ghệ tao ngon vậy… cho mày chơi… mày chịu không?
Miên nghe Cường nói, sợ cậu nói lẫy, hắn xua tay:
– Dạ thôi… ghệ của cậu… giờ cho tiền con cũng không dám đụng…
– Mày sợ gì… nếu tao cho phép thì sao…
– Dạ… cậu nói sao… con không hiểu…
– Cái thằng tướng bự con mà đầu ngu như bò… lại đây… tao nói cho nghe…
Cường kêu thằng Miên lại sát cái bàn, cậu ta bàn cái kế vừa nghĩ ra cho nó nghe. Thằng Miên nghe qua, nhìn cậu chủ nó, chả biết cậu có điên không nữa. Nó cứ nữa tin nữa ngờ. Nhưng bị cái hôm qua chơi cô giáo đó đến giờ nó vẫn còn phê, không sao quên được, lại thêm đó là lệnh của cậu chủ, nó phải nghe theo thôi. Mắt hai chủ tớ của tụi nó sáng lên, lúc sau nghe Cường bàn, thằng Miên hào hứng hơn, nó cứ ‘Dạ… dạ’ liên tục. Kết thúc chuyện, Cường đe nó:
– Đó… mày hiểu rồi chứ…?
– Dạ… con biết rồi cậu…
– Ừa… giờ tao nói gì mày phải nghe… mày nghe lời tao… mai mốt tao nói ba tao tăng lương, cho đi theo tao giúp việc… còn nếu bép xép… thì mất xác nghe con…
Miên nghe Cường nói mà lạnh sống lưng, hắn cúi đầu lạy, vâng dạ liên tục. Lúc Miên ra khỏi phòng quản lý, thằng quản lý cứ hỏi dồn nó cậu chủ kêu nó có chuyện gì, Miên nó không dám nói gì hết, dù thằng quản lý có tra hỏi cách nào đi nữa.
Để lại một bình luận