Phần 24
Đến đầu giờ chiều, thằng Cường đến nhà cô học như mọi khi. Hôm nay cô mở cửa đợi hẵn cậu ta, cô mặc quần áo chỉnh tề và nhìn mặt có vẻ nhăng nhăng. Cường đi vào nhà vô tư hỏi:
– Chào em… chuyện gì mặc mày chù ụ vậy?
Cô giận quá, hỏi thẳng cậu ta:
– Cường… em… hỏi anh… chuyện thằng Miên… là anh sắp đặt phải không?
Cường hơi ngạc nhiên, cậu ta lắp bắp:
– Thằng Miên… thằng Miên nào…
– Thì thằng Miên ở trại tôm của ba anh chứ thằng Miên nào… anh… anh xếp đặt cho nó hãm hiếp em… rồi chơi em phải không?
– Ơ… không có… ơ thì… cũng đúng…
– Anh nói sao em không hiểu?
– Ơ… mà ai nói em nghe chuyện này… bộ thằng Miên nói hả?
– Không… không phải nó… anh đừng hỏi… vậy đúng là chuyện thằng Miên… anh là tác giả?
– Ơ thì phải?
– Sao anh dám làm vậy?
– Ơ anh…
– Sao anh gạt em?
Thấy cô có vẻ giận dữ, thằng Cường cũng sợ, cậu ta nói:
– Em bình tĩnh… tại anh thấy em thích… nên anh mới biểu nó chơi em…
– Anh… sao anh dám nói vậy? Anh nghĩ em là loại người nào… sao lại tuỳ tiện kêu người ta chơi em… anh biết… anh biết làm vậy em sợ lắm không…
– Thôi em đừng xạo… anh thấy em bị thằng Miên chơi cũng sướng quá trời…
– Làm gì có chuyện đó… lúc nó hãm hiếp em… em sợ lắm anh biết không?
– Em xạo quá đi… coi nè…
Vừa nói Cường vừa lấy máy ra cho Phương coi cái đoạn mà cậu ta quay khi thằng Miên nắc cô rồi xịt tinh dịch lên mặt mũi của cô. Cô giận hơn:
– Anh… anh quay phim em ah…?
– Thì quay làm kỹ niệm thôi… em làm gì dữ vậy?
– Sao anh nỡ đối xử với em như vậy?
– Đối xử sao… anh cho em sướng quá rồi… anh còn chưa nói… em nói làm gì?
– Anh… anh nói vậy mà nghe được hả… anh nghĩ em là loại người gì… bộ cho ai chơi em cũng được sao. Hay là… anh thấy em vậy rồi… anh coi thường em đúng không?
Thằng Cường bực bội:
– Không… trời ơi… hôm nay em làm sao vậy… em nói chuyện gì đâu không vậy?
Cả hai tranh luận dữ dội, cô Phương mắng Cường, lúc đầu cậu ta còn nhịn, về sau nóng gà chửi lại cô. Cô mắng Cường nói dối, Cường bảo cô đạo đức giả, dâm lắm mà còn bày đặt. Lúc Cường nói vậy thì cô không nói gì nữa, chỉ ôm mặt khóc nức nở. Cô khóc dữ quá làm thằng Cường nhìn cũng bực bội. Cậu ta định chạy lại ôm cô an ủi nhưng cô xô cậu ta ra. Cường tức tối mắng cô thêm vài câu rồi quay ra bỏ đi, để lại cô một mình khóc lóc trong phòng.
Từ hồi về Miệt Thứ dạy học, gặp thằng Cường đời cô như bước sang một trang mới. Những đam mê, dục vọng cô có được đều do cậu ta khai phá. Cô lớn đầu lớn tuổi nhưng vẫn ngây thơ khờ dại, cô thấy mình thật ngu ngốc, như món đồ chơi trong tay Cường vậy. Hổm rày vừa dạy học, vừa thoả mãn sinh lý cho cậu ta, cô không nghĩ ngợi gì cả, nhưng điều đó là sai trái, là nhơ nhớp so với đạo đức nhà giáo. Chính cô cũng sai nên mới trượt dần vào đam mê không lối thoát. Giờ biết mọi chuyện, rõ ràng là Cường coi thường cô, chỉ chơi đùa với cô thôi. Cô mắc cỡ quá, cô xấu hổ quá, một nhà giáo mà lại đi làm ba cái chuyện như vậy.
Cô ngồi trong phòng khóc lóc tý thì mấy cô giáo tầng dưới chạy lên. Họ nói nghe tiếng cô cãi nhau với ai, rồi chạy lên thấy cô khóc nên hỏi thăm. Cô không dám nói ra với ai, bảo họ không có chuyện gì để họ về nhà. Cô thấy ở trong phòng thế này không tiện nên cô khoá cửa đi ra ngoài. Trời bên ngoài đang về chiều, gió thổi mát mẻ không còn nóng nực nữa. Cô đi vòng quanh vừa tự suy nghĩ. Cô cứ tức cái chuyện Cường nói cô thích lắm mà làm bộ, chắc cậu ta coi thường cô lắm, nghĩ vậy mà nước mắt cô cứ ứa ứa ra. Cô đi một hồi đến chỗ con sông lớn của thị trấn, chỗ này có cái cầu dây văng đẹp nên chiều chiều người ta hay ra đây ngắm cảnh. Cô đứng đó xớ rớ một hồi thì nghe tiếng ai gọi:
– Cô Phương… cô Phương…
Cô quay qua thì thấy thằng Dương đang vẫy vẫy tay chào cô. Thằng nhóc đang cầm một cái rổ trái cây, lại gần thấy cô thì hỏi:
– Ủa… có chuyện gì vậy? Cô khóc hả?
Cô quệt nước mắt chối rồi hỏi lại nó:
– Đâu có… chắc bụi nó bay vô mắt cô thôi… Còn em… làm gì ở đây vậy?
– Dạ… em phụ ba mẹ bán hàng ở đây… chỗ này người ta hay tới chơi nên bán được lắm…
Cô chào rồi lướt qua nó vì thằng Dương hình như còn bận bán hàng. Cô đi đến chỗ cái cầu treo, đứng đó ngắm nhìn dòng sông. Cũng lâu rồi từ hồi đến đây dạy, thứ bảy chủ nhật cô không đón xe về thăm mẹ, chắc bà nhớ cô lắm. Nghĩ đến mẹ, cô lại ứa nước mắt. Đang lúc đó đột nhiên thằng Dương lại xuất hiện, chìa khăn giấy cho cô. Cô lấy lau tạm rồi nói:
– Cảm ơn em. – Nhìn không thấy cái rổ của nó cỏ hỏi – Ủa… em không bán nữa hả?
– Em để mẹ em bán rồi… lại hỏi thăm cô thôi. Cô có chuyện gì buồn hả? Nói em nghe đi…
– Thôi ngại lắm… cô không nói đâu…
– Cô cứ nói đi… nhìn cô vậy em không yên tâm. Hay là… em chở cô đi vòng vòng cho mát nhé.
Cô nghe vậy thì xua tay nói:
– Thôi không cần đâu… để cô một mình được rồi…
Thằng Dương không thèm nghe, nó chạy một nước đi lại chỗ gần đó của người quen, nói một hồi rồi lấy chiếc xe đạp ở chỗ đó chạy lại cầu. Nó nói:
– Cô lên đi!
Thấy thằng nhóc nhiệt tình, cô không nỡ từ chối làm nó quê mặt. Cô leo lên xe đạp ngồi sau cho nó chở. Cái thằng coi ốm yếu vậy mà khoẻ, nó đèo cô trên xe đạp mà chạy băng băng. Xe chạy làm gió thổi mát, lòng cô lại dịu trở lại. Lúc đầu cô còn ngại nhưng khi thằng Dương nó chạy qua khỏi chỗ đông người, cô cũng vịn eo nó, rồi sau ôm nhẹ nó luôn. Nó chạy một vòng quanh thị trấn nhỏ bé, xung quanh những con đường. Nó chạy xe đạp chở cô mà nó làm thinh cũng không quay qua hỏi hang gì cô, cô cũng không nói gì với nó. Đột nhiên, nó hỏi:
– Cô ơi… em chở cô ra chỗ bờ sông ngồi hóng gió cho mát nghen!
Cô nhìn lại thấy thằng nhóc nãy giờ chở cô cũng nặng, mồ hôi vươn trên trán nó, ướt đẫm cả lưng nồng nặc. Nghĩ nó cũng tội, cô gật gật đầu. Vậy là nó quay xe hướng về phía bờ sông. Đoạn thằng Dương chở cô đi nó nằm ngoài rìa thị trấn, nó chạy xuyên qua đám ruộng của người ta đến bên dòng sông, chỗ này có cái mô đất cao cũng sạch sẽ. Nó dừng xe lại cùng cô ngồi xuống ngắm trời chiều tà trên bờ sông. Nó thao thao giới thiệu:
– Chỗ này là Xẻo Rô, chạy mấy chục km nữa là ra biển…
Thằng nhỏ có vẻ tự hào kể về nơi mình sống. Trong lúc nó kể cô nhìn xung quanh, chỗ này thiệt yên tĩnh, cây cối rậm rạp cao vút, cũng kín đáo và lãng mạn. Giờ cô mới lên tiếng:
– Dương à… cô hỏi em cái này?
– Dạ… cô nói đi!
– Em thấy cô ra sao?
– Dạ… thì cô đẹp… trong trường ai cũng nói vậy hết đó…
– Không phải chuyện đó… ý cô là… em thấy con người cô sao?
– Dạ… cô hỏi vậy em không hiểu?
– Thì… thì lúc ở trại tôm… em nhận ra cô… em thấy cô ra sao…
– Dạ nói thiệt… lúc đó em sợ bị đánh… nhưng… nhưng nhìn cô em quên hết trơn… tướng cô đẹp quá chừng… em chưa thấy ai đẹp như vậy…
– Em có nghĩ cô là người không đàng hoàng không?
– Không có… sao cô lại nghĩ vậy?
– Cô không biết… cô sợ em nghĩ vậy…
– Em đâu dám đâu cô. Hôm bữa cô giúp em mà… rồi hồi trưa nữa… cô thương nên cô mới giúp em… em đâu dám nghĩ xấu về cô đâu…
Thằng Dương luôn thiệt tình, nói chuyện thật thà. Cô nghĩ nó không biết gì cả nên hỏi hang nó cũng chẳng được gì, vậy nên cô không nói mấy chuyện đó nữa mà chỉ tán gẫu với nó thôi. Tự dưng giờ này cô thấy mình can đảm lắm, không nhút nhát như mọi hôm nữa. Ngồi đây với thằng Dương, mùi mô hôi của nó nồng nực làm cô thấy khắp người rạo rực luôn. Mới đầu nó không dám ngồi sát cô quá, về sau hai cô trò nói chuyện, ngồi sát rạt lúc nào không hay. Cô nhìn qua nó, thấy nó có vẻ mắc cỡ lắm, nhìn cũng dễ thương. Chợt, cô nói với nó:
– Dương à! Em ôm cô được không?
Thằng nhỏ quay lại nhìn cô, nhưng mắt nó sáng rỡ, nó gật gật đầu: – Dạ được!
Nó chủ động ôm choàng cô theo yêu cầu. Cô ngã người, nằm nghiêng nghiêng lên đùi nó. Cô kéo đầu nó cho cúi xuống, hôn lên môi nó. Thằng nhóc có vẻ bất ngờ, nhưng nó rất thích thú với nụ hôn cháy bỏng của giáo nó, nó không ngại ngùng gì mà hôn lại cô luôn. Nó nhắm mắt tận hưởng sự sung sướng khi lưỡi cô đi xuyên qua miệng nó và chui tuốt vào bên trong rà rà tìm lưỡi. Thằng nhỏ coi vậy chứ cũng thông minh, lúc cô hôn nó thì tay nó đâu chịu ở không, nhè nhẹ đặt lên một bên vú trái của cô và xoa nhè nhẹ. Cô không hiểu nổi nữa. Hôm nay cô cảm giác thèm khát làm chuyện đó lắm. Hôm nay cô chỉ muốn làm chuyện đó với thằng Cường thôi, nhưng chuyện gây gổ làm cho nó giận, bỏ đi. Cô khóc, cô buồn lắm. Giờ gặp thằng Dương như cái phao trong lúc buồn, cô nhắm mắt, chắc sẽ làm càng với nó luôn quá. Nó vừa hôn cô, vừa được bóp vú cô, cô cũng phê quá. Tay nó tự dưng lần tìm cúc áo của cô, cởi nút áo cô ra. Cô giật mình, chợt nắm lấy bàn tay nó. Nó mê say, nhả miệng cô ra. Nó nài nĩ:
– Cô ơi… cho em sờ vú cô giống hồi trưa nữa đi!
Cô mĩm cười rồi gật đầu, đoạn bỏ tay nó ra. Thằng nhỏ được thể cởi từng cúc áo sơmi của cô, rồi cái nút bấm của áo ngực, hồi trưa nó thấy cô làm rồi nên rành lắm, nó bấm một cái là vú cô sổ ra. Ngực cô trắng ngần, hai vú to mềm mại, sờ sướng cả bàn tay, đầu vú hồng hào khiêu gợi. Nó sờ vú cô mân mân tý thôi là đầu vú lại săn cứng. Tay nó đỡ đầu cô xuống gác lên đầu gối, để hai tay của ở không mà sờ sẫm ngực cô. Xung quanh vắng vẻ chẳng có ai, nó thoải mái đặt hai bàn tay của lên cả hai bầu vú căng cứng của cô xoa rồi bóp rồi nắn. Ôi trời! Bóp vú cô sướng thiệt, sướng hơn hồi trưa nữa. Hồi trưa vừa bóp vừa hồi hộp, sợ có người thấy, giờ ở đây chẳng có ai, không có gì phải sợ hết. Nó nhẹ nhàng sờ mó làm khắp người cô rạo rực, người như có dòng điện di chuyển búa xua từ bàn tay nó truyền quá. Bàn tay thằng nhỏ nghịch ngợm, sờ đã rồi lại di chuyển xuống phía dưới, trườn xuống phía bên dưới nữa, rồi xuống nữa, chạm cái quần dài của cô. Nó thấy cô vẫn nhắm mắt, không nhìn nó nên nó hít một hơi thọc bàn tay chui tọt vào trong cái quần dài của cô. Cô mở mắt nói:
– Em coi vậy mà nghịch quá… không hiền tý nào hết…
Nó nài nĩ van xin cô:
– Cô cho em coi ở dưới luôn nghen. Đi mà cô… ở trên không thì không đã…
Nói thì nói vậy thôi hôm nay cô cũng thấy hứng lắm nên cũng đâu có định từ chối nó. Cô đưa tay xuống tự mở khoá quần dài, thằng nhỏ đẩy cái quần ra dùm cô nó, lột luôn cái quần silip ra theo cái quần dài. Cô xếp gọn cái quần, để dưới đất rồi ngồi lên cho sạch sẽ. Nó ngồi cạnh cô, để co dang hai chân, đưa mắt ngắm kỹ cái vùng giữa háng cô. Hai mắt nó sáng rỡ, như đang tìm được vàng vậy. Hồi bữa nó cũng thấy cô khoả thân rồi nhưng lúc đó lộn xộn, đâu có thư thả mà ngắm nghía kỹ từng chút như vậy. Nó buột miệng:
– Đẹp quá… lồn cô đẹp ghê!
Cô mắc cỡ nói:
– Ai lại đi nói ra cái chuyện đó! Cái thằng…
Nó cười le lưỡi. Nó vươn tay tới đặt nhẹ lên và xoa nhè nhẹ trên bờ mu cô, nơi có hàng lông được cắt tỉa gọn gàng. Cảm giác khoái thiệt. Dưới ánh dương chiều, lồn cô nó trông đỏ hỏn như hai miếng thịt bò ép lại, nó lấy hai tay kéo hai mép lồn ra hai bên rồi nhìn vào tận trong. Hổm rày chỗ này của cô bị bịt kín mít, giờ mới được tự do ngắm ánh mặt trời đây. Nó đút một ngón tay trỏ vào thử vô lồn cô. Ngón tay nó thô, hơi xót xót nhưng lồn cô cũng nhanh chóng rịn nước ra, bôi trơn cho nó. Nó ngoáy nhẹ, làm cô phải rên lên, rên “ư hử” nghe tai lắm. Thấy cô sướng, nó cứ thọc ra, thọc vô trong lồn cô. Nó bạo dạng trườn xuống phía dưới lồn cô rồi kê miệng vào lồn mà hút. Đó giờ nó cũng nghe mấy ông hay nói bú lồn sướng lắm, chả biết đúng không. Hồi sáng rồi cả trưa nay, biết đã hết kinh nên cô tắm rửa kỹ lắm, kỳ cọ sạch sẽ nên thằng nhỏ lập tức ngửi được cái mùi nồng nàng quyến rũ, chứ không ngai ngái thum thủm. Nó thử lè lưỡi liếm từ dưới lên trên, một vòng quanh mép lồn cô. Dừng lại ở giữa lồn, nó nhè nhẹ đi sâu vào, rồi sâu vào chút nữa, dùng lưỡi ngoáy lồn cô. Cô giáo nó sướng, rên lên
– Hư… hư… hư… em giỏi quá. Cô sướng quá Dương ơi!
Nó chỉ liếm chút thôi, rồi ngồi lên, để cho cô dựa một bên đùi nó, một tay nó thọc thọc lồn cô, tay kia nó bóp vú cô. Tay cô Phương quờ quạng, chợt rờ vào chỗ đũng quần nó thấy u lên một cục. Thằng nhỏ nãy giờ chặc dương vật đã chào cờ thẳng đứng trong quần rồi, tội nghiệp. Cô đưa tay, vuốt ve dương vật nó qua lớp vải quần. Cô hỏi nó:
– Em lại bị rồi… Có muốn cô làm giống hồi trưa không?
Thằng Dương lắc đầu lia lịa. Cô hỏi: – Sao vậy? Em không thích hả?
– Cô cho em đụ cô đi… đụ sướng hơn bú nữa đó cô…
Cô nghe vậy lý ra bình thường đã nổi giận mắng nó rồi, nhưng hôm nay nhìn thấy nó dễ thương, cô tha cho nó. Cô cười rồi nói:
– Cái thằng… dám đòi đụ cô giáo mình nữa nha! Đó là hỗn đó… biết chưa?
Cô chọc vậy mà nó không hiểu, tưởng cô la nó thiệt, mặt nó đỏ ke. Thấy nó mắc cỡ như vậy thì cô lại phì cười, cô nói tiếp:
– Thôi được rồi ông tướng. Đứng lên coi!
Thằng nhỏ thiệt ngây thơ, vọc lồn cô ra nước ướt cả tay rồi mà còn chả biết gì, cô hù một tiếng là đã sợ, hỏi sau này sao nó ‘ăn’ được đứa con gái khác chứ. Cô đỡ nó đứng dậy. Mở cái khoá quần nó, tuột cái quần của nó ra. Thằng nhỏ không mặc quần sịp nên dương vật thẳng tưng, đầu tù ướt ướt nhìn cũng hấp dẫn lắm. Nó có vẻ cũng kích thích lắm rồi, nãy giờ bóp, sờ cô vậy mà hỏi sao không nứng cơ chứ. Cô quay lại thấy chỗ cỏ cao kia thì lại đó, chà chà cho cỏ rạp xuống, lấy cái chỗ mà ngã ra trên mặt đất, hai chân cô dang ra, chĩa thẳng về phía nó đầy khiêu khích:
– Nè! Làm cái gì thì làm đi… nhưng nhẹ thôi… đừng làm cô đau đó!
Thằng nhỏ gật đầu hào hứng. Nó lồm cồm bò lên trên người cô. Nó ngồi giữa hai chân cô, chĩa dương vật tồng ngồng của mình thẳng vào háng cô và dò dẫm tìm vị trí để thọc vào. Cô Phương nhẩm tính, thằng Dương này là thằng thứ ba ở Thứ Mười Một được vinh dự chơi cô. Cái thằng hôm bữa đi với nó ở đầm tôm thì không tính, nó mới nhét vào một cái thôi đã bị thằng Miên đánh nhừ tử, không tính là đã từng chơi cô. Cô nức lên thổn thức khi thằng nhỏ từ từ nhét dương vật ngập vào trong người cô. Dương vật nó mập mập, chắc không dài nhưng hình như bự hơn thằng Cường chút xíu. Không biết nó chơi gái được bao lần rồi mà lúc nó đâm cây hàng vào cô, nhìn có vẻ háo hức lắm. Cô Phương buột miệng kêu khẽ mấy tiếng khi cái dương vật cứng ngắc của thằng nhỏ từ từ chui tụt đến ngập lút vào trong cô. Thằng nhỏ thích lắm, suýt xoa:
– Trời ơi sướng quá… đã quá… đút vào trong trong… nó sướng… nó ấm quá cô ơi…
– Hic… uhm… nói nhỏ thôi… em la làng lên chi vậy… bộ chưa từng làm bao giờ sao?
Thằng nhỏ gật đầu, đôi mắt nó trong veo đáp:
– Dạ… lần đầu tiên đó cô…
Đôi mắt ngây thơ của nó làm cô thấy xuyến sao vô cùng. Vậy là lần này kẻ diễm phúc không phải nó mà chính là cô, cô mới là người may mắn hôm nay vì cô đã phá trinh của nó. Cô hạnh phúc quá, không còn nói gì nữa, chỉ mĩm cười rồi vuốt ve má nó. Cô gật đầu để kêu nó bắt đầu làm cái chuyện mà nó nên làm. Thằng nhỏ cũng gật đầu, rồi nó bắtđầu nhịp nhàng dập. Dương vật nó đều đều chui ra chui vào vào cái lỗ ướt nhờn đó của cô giáo nó. Mấy bữa nay đâu có được nhét dương vật vào nên giờ cô cảm thấy sướng đê mê, cô Phương nhắm mắt lại dạng rộng đùi, để mặc cho dương vật thằng học trò tha hồ muốn thọc vào âm đạo cô với tốc độ thế nào thì thọc.
Thằng nhỏ mới đầu nhịp đều đều, về sau mới từ từ tăng tốc độ dập. Nó dập phăm phăm vào bụng dưới cô Phương, bụng nó dập bụng cô kêu bạch bạch. Nó chống tay, gương mặt nhìn không còn ngây thơ nữa mà khá cương nghị. Thằng nhỏ vẫn còn mặc áo, cô đưa tay vuốt ve ngực nó khi nó nắc cô. Lần sờ qua lớp áo thun, cô thấy nó cũng không cơ bắp lắm. Hôm bữa gặp ở đầm tôm, nó cởi trần, cô cũng đâu nhìn thấy hấp dẫn gì. Coi vậy mà hôm nay, khi nó nắc cô, nhìn cũng khá đàn ông. Mới mười mấy tuổi đầu mà cái mặt nhìn sương gió thấy thương quá chừng. Về sau, thằng Dương không chống tay nữa mà vòng ra sau ôm hẳn lấy lưng cô, cho ngực nó áp vào ngực cô, chỉ có mỗi phần hông nó là nhấc lên hạ xuống liên tục để dương vật chọc ra chọc vào người cô. Nó có vẻ gắng sức, khúc sau cô thấy mồ hôi bắt đầu rịn ra trên người nó, khắp lưng nó và tráng nó ướt nhem. Cô há hốc miệng, mặt đỏ lựng, buột ra một tiếng kêu nghe rất đáng yêu, đầy nữ tính trước cái dáng vẻ đàn ông của thằng học trò… Nó cứ xuýt xoa:
– Ư… sướng quá cô ơi… chịch cô sướng quá cô ơi…
Cô giáo nó cũng sướng đâu có kém gì nó, cô cũng rên rĩ, kêu gào mấy tiếng vô nghĩa như nó thôi. Người cô và thằng nhỏ đều đầm đìa mồ hôi, ướt cả áo thun nó và áo sơ mi của cô. Cả hai hưng phấn tột độ. Thằng nhỏ có vẻ sắp ra nên dồn sức nắc cô giáo mình mạnh kinh khủng. Nó cứ dập mạnh, chà chà dương vật vào háng cô. Miệng nó kêu gào van xin:
– Cô ơi… em… em sắp… em chết mất…
Cái thằng ngu ngốc, xuất tinh là sướng chứ ở đó mà chết gì, nó làm cô Phương lại muốn phì cười. Cô vuốt ve lưng nó, động viên nó:
– Mạnh lên em… đập mạnh nữa đi em… bắn vào trong người cô đi… không sao đâu!
Hai tay nó ôm chặt lấy cô, ghì chặt phần háng của mình vào háng của cô, để dương vật ngập sâu trong người cô, nó gồng cứng người, hai hàm răng nghiến chặt:
– Ư ư… em ra… em ra… ra cô ơi!!!!!!!!
Nó cắm dương vật thiệt sâu, xuất tinh ào ạt vào lồn cô giáo nó. Tinh dịch nó nóng hổi, sưởi ấm cho cái lồn mấy bữa nay lạnh lẽo, thiếu hơi nóng của tinh binh. Thằng Dương xuất tinh mạnh mẽ, người nó giật giật hối hả từng nhịp. Xuất tinh xong, nó phủ lên người cô luôn. Nó nằm lên ngực cô, để đầu kê trên vú cô. Miệng nó rên rĩ:
– Chết rồi… em… em xuất tinh vào người cô rồi…
– Rồi thì sao hả?
– Lỡ… lỡ có bầu thì sao cô…
– Sao em biết?
– Thì lúc học giáo dục giới tính… thầy có nói… lúc làm cái này phải dùng bao cao su nếu không thì bạn gái sẽ có bầu…
– Hi hi… biết vậy sao hồi nãy không mang bao vô đi…
– Dạ… lúc nãy đi bất tử… em đâu có mang theo…
– Vậy mà cũng ham… em làm vậy… mai mốt cô có bầu… cô bắt đền em!
Thằng nhỏ nghe nói vậy thì mặt tái mét. Nó run run:
– Em… em…
Cô không đùa với nó lâu… sợ nó hoảng, cô không cho nó ngồi dậy, ôm lấy nó:
– Cô giỡn thôi… không sao đâu… bữa nay cô mới dứt kinh… không có bầu đâu mà sợ…
– Vậy hả cô?… Cô làm em hết hồn…
– Nằm im… ôm cô đi… em làm cô sướng lắm…
– Dạ…
Thằng này tính cũng hiền, cỡ như thằng khác đã hõi cô nó là nó chịch cô sướng hay thằng Miên chịch cô sướng. Nhưng nó biết cô buồn, chắc có chuyện nên nó không dám hỏi ba cái chuyện đó, nó cũng đang an ủi cô mà, vậy nên nó nằm im, ôm lấy thân thể cô nó, cả hai thở mạnh, nghe nhịp thở của nhau, cảm nhận dòng tinh đang chảy giữa hai người. Bây giờ giữa nó mà cô giáo nó đã kết nối với nhau bằng một khúc thịt ở giữa rồi.
Cô Phương và thằng Dương quay trở về thì trời đã sụp tối. Thằng Dương tiễn cô giáo đến gần chỗ trường học thôi, còn lại để cô tự đi bộ lên nhà. Cô hỏi nó:
– Em đi với cô như vầy, liệu ba má có nói gì không?
Thằng nhóc gãi đầu cười:
– Cô an tâm, hồi nãy em nói ba má là đi công chuyện với cô nên không sao đâu.
– Vậy thì được… em biết đó… đừng để ba má em biết chuyện vừa rồi… không hay đâu…
– Cô không cần nhắc em cũng hiểu mà. Ai lại đi mang ba cái chuyện này ra khoe khoan bàn tán chứ. Hi hi… nhưng cho dù em em có nói ra chắc cũng chẳng ai tin đâu… làm sao mà người ta tin nổi là một cô giáo xinh đẹp, giỏi giang như cô lại để mắt đến một thằng học sinh nghèo, xấu trai như em được chứ.
Cô Phương xoa đầu nó mỉm cười:
– Cái thằng… sao lại nói thế. Nhìn em cũng đâu đến nổi tệ. Em cũng được lắm mà… ngoan, học giỏi, tướng tá cũng ngon lành và… làm tình cũng… cũng được lắm chứ bộ.
Chia tay nó, cô đi một đoạn thì nó chạy theo hỏi:
– Cô ơi… mai mốt rãnh… mình… mình đi chơi giống vậy nữa nha cô.
– Ừa… nhất định mà!
Thằng nhỏ mừng như bắt được vàng, nhảy cỡn lên, hát ca líu lo. Nhìn thấy cái dáng nó chạy đi mà Phương cầm lòng không đậu. Hôm nay tưởng sẽ có một ngày vui vẻ bên thằng Cường, aid è lại xảy ra cái chuyện này, làm cả hai căng thẳng mất cả vui, may nhờ gặp nó làm cô cũng đỡ tủi thân, đỡ buồn bã. Cãi lộn với nhau như vậy dự là tối nay thằng Cường chẳng mò lên nhà cô đâu, chắc phải ngủ một mình rồi. Lúc nãy cô cũng tính rũ thằng Dương nó ghé nhà cô nhưng nghĩ lại thằng Dương không phải thằng Cường, nó không ngủ nhà chắc ba má nó lo lắng lắm nên cô thôi. Cô tản bộ lên nhà, gặm nhấm đêm dài buồn bã chỉ một mình.
Để lại một bình luận