Tiếu Hàn khó chịu nhăn nhíu đôi lông mày, nức nở nghẹn ngào vài tiếng, hộc ra màu ngà sữa chất lỏng tinh dịch, ho khan không ngừng, ngay lúc cô còn không kịp phản ứng, dương vật Đinh Nhị Cẩu rút ra, chống đỡ trên trên đôi môi đỏ đầy đặn phun ra tinh dịch lần thứ… lần thứ ba đầu khấc dương vật đổi hướng phun vẫy ra trên bắn tại trên khuôn mặt và lông mi cong vút thanh mảnh của Tiếu Hàn.. lần thứ tư… lần thứ năm theo kiểu đã cuồng dã bắn ra gần hết, bắt đầu nhiểu giọt thì Đinh Nhị Cẩu lại đem dương vật lần nữa cắm vào đôi môi của cô, hắn dùng tay khuấy động côn thịt đem số tinh dịch còn lại đẩy áp đi ra trút hết trên lổ mũi Tiếu Hàn.
Lúc này Tiếu Hàn cũng hé miệng dùng sức hút mút, đem toàn bộ tinh dịch Đinh Nhị Cẩu toàn bộ nuốt sạch, càng làm người ta kinh ngạc chính là khi dương vật dần dần mềm hoá, cô vẫn đang đẩy ra lớp da bao đầu khấc mút lấy cạn kiệt trên đầu khấc Đinh Nhị Cẩu.
Woa! Cái này thật sự là cảnh giới cao nhất, không có mấy người đàn bà biết rõ lúc này hầu hạ như vậy có thể làm cho người đàn ông tiếp tục thoải mái sảng khoái đến run rẩy cả người.
Khi dương vật Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn rời khỏi đôi môi của Tiếu Hàn, Đinh Nhị Cẩu tinh tế nhìn khuôn mặt mỹ nhân trước mắt, khuôn mặt xinh đẹp bị màu trắng nồng đặc chất lỏng tinh dịch thoa thành lớp trên gò má, đôi môi bởi vì kịch liệt vận động nên hai bên khóe miệng một mảnh đỏ ửng, tinh dịch trắng đặc lăn lộn dính đầy mắt trái đang chảy nhiểu xuống thành làn…
Thưởng thức hết cảnh quan tươi đẹp dâm đãng trên khuôn mặt đẹp của người đàn bà, Đinh Nhị Cẩu lấy ra tấm giấy lau sạch nhè nhẹ những nơi dinh dính tinh dịch đính vào trên mắt Tiếu Hàn.
Đinh Nhị Cẩu mang theo một tia áy náy, lấy ra cái khăn tay đưa cho Tiếu Hàn.
– Xin lỗi, nhất thời em nhịn không được….
– Hừ chị nhìn em không phải là không nhịn được, mà hoàn toàn còn là cố ý….!
Tiếu Hàn trừng mắt, dò xét Đinh Nhị Cẩu rồi nói tiếp:
– Thật sự là chị nhìn lầm người, chủ nhiệm Đinh coi như là chân bất lộ tướng đấy.
Đinh Nhị Cẩu lấy ra điều thuốc mồi hút, gặp Tiếu Hàn một bộ dáng như là đòi nợ hắn, Đinh Nhị Cẩu mỉm cười trêu ghẹo nói:
– Chị biểu lộ như vậy, chẳng lẽ hối hận đã hiến thân đã cho em? Vừa rồi không phải là chính chị nói muốn là dụ dỗ em kia mà….
Tiếu Hàn nghe xong, đỏ mặt xì ra một hơi dài, hậm hực nói:
– Hiện tại chị vẫn chưa có hiến thân cho em nhé! Hừ… em cũng không phải là người tốt, bây giờ chị đổi ý rồi, không muốn hiến thân cho em nữa, chúng ta vẫn là vai vế chị em như cũ, về sau chuyện này quên mất là được rồi, bởi vì chị cũng không muốn miễn cưỡng em, thật sự chị đối với em có chút cảm giác, nên mới lựa chọn, giờ không muốn làm cho giữa chúng ta có một tầng ngăn cách vô hình, nếu như không được, ít nhất chúng ta còn có thể làm bằng hữu.
Tiếu Hàn đỏ mặt, như là một cô gái trẻ trung tỏ tình cùng tình nhân trong mộng vậy.
Đinh Nhị Cẩu ánh mắt sáng quắc chằm chằm vào Tiếu Hàn, hỏi:
– Vì cái gì mà chị lại lựa chọn em?
– Bởi vì trong đám ông lớn đều là những lão già lại quá ác tâm thủ đoạn… chỉ biết hưởng thụ dẫm đạp lên thân xác của người phụ nữ, còn em thì tuổi trẻ, suất khí, sau này sẽ có năng lực cùng quyền thế, đồng thời chị có một linh cảm, em là một người đáng tin cậy, cho nên chị đánh lên chú ý của mình, chị nói như vậy, em có tin không?
Tiếu Hàn cười cười, nhìn không ra hàm ý, bất quá Đinh Nhị Cẩu vẫn gật đầu.
– Em tin….
…
Hạ Hà Tuệ đi vào quán ăn, mặc dù là thân thể mỏi mệt, nhưng cô phải giữ vững tinh thần sắp xếp hết thảy mọi chuyện, cô đi vào phía sau quầy hàng, cô gái thu ngân tựa hồ quá quen thuộc với cô, kêu lên một tiếng
– Cô chủ. …
– Hôm nay buôn bán như thế nào vậy?
Hạ Hà Tuệ gọi cô gái lại hỏi.
– Hôm nay trong phòng VIP có lên bàn, trong đại sảnh cũng có mấy người khách, so với hôm qua thì tốt hơn một chút, cô chủ… chúng ta vừa mở tiệm cơm, rất nhiều người còn chưa biết, có muốn làm chút hoạt động, quảng cáo giới thiệu..
Cô gái nói rất là có lý, Hạ Hà Tuệ cũng ý thức được điều này, cho nên cô đang suy tính, nhưng gần đây công ty nhiều việc bề bộn, cô không có khả năng chuyên tâm dành mọi việc cho tiệm cơm, chẳng qua cô vẫn cho rằng đây là quán cơm ế ẩm, cho nên đồng sự của cô gạt cô sang lại giá rẻ, sợ người ta biết chuyện cười cô, vì thế đành phải cố gắng cầm cự.
– Ừ, em nói không sai, đợi hôm nào rảnh rỗi, chúng ta tính toán lại cẩn thận, em đi làm việc trước đi.
Đúng lúc này trong đại sảnh có một bàn ăn khách ăn xong tính tiền đi rồi, Hạ Hà Tuệ đeo vào tạp dề bắt đầu thu dọn cái bàn.
…
Đinh Nhị Cẩu cùng Tiếu Hàn cuối cùng cũng tiếp tục ăn hết nồi lẩu, món ăn ở đây xem như cũng được, chỉ là đối với hắn có chút cay cay.
– Chị dâu, em đi phòng vệ sinh một chút. – Đinh Nhị Cẩu đứng người lên nói.
– Quay lại đây. – Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu sắp bước ra khỏi cửa phòng, Tiếu Hàn hô to.
– Làm sao vậy? Có việc gì, một chút em sẽ trở lại. – Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Em mặc áo khoác vào, bên ngoài lạnh lẻo đấy.
Dứt lời, Tiếu Hàn đứng lên cầm lấy cái áo khoác đưa cho hắn, cử chỉ săn sóc này có chút làm cho Đinh Nhị Cẩu xúc động không chịu đựng nổi, rốt cuộc đây là chuyện gì, sau khi xuống một chuyến ở nông thôn, giờ đã biết hầu hạ đàn ông ra làm sao ư?
Đinh Nhị Cẩu vừa bước ra ngoài cửa, nhìn thấy dưới đại sảnh một người làm cho Đinh Nhị Cẩu ánh mắt híp lại, vì người phụ nữ không ai khác, mà đó chính là người đã giúp hắn lấy tiền bồi thường bảo hiểm quản lý Hạ Hà Tuệ.
Tự lần Đinh Nhị Cẩu đưa ra yêu cầu quá đáng, người đàn bà này không còn đi tìm hắn, xem ra Hạ Hà Tuệ là người khá đàng hoàng, nhưng sự đời là không chiếm được, thì trong nội tâm càng ngứa ngáy khó chịu, khi thấy Hạ Hà Tuệ mặc bộ váy áo công sở, đôi giày cao gót khoảng chừng 7 cm, làm nổi bật lồi lỏm đường nét trên cơ thể, từ trên cao nhìn xuống là một cái áo âu phục cổ rộng đem trước ngực đôi bầu vú căng phồng một khối hiện ra, tuy cái chỗ kia bị cái cổ thấp bao vây lấy, một sội dây chuyền vàng chiếu lấp lánh, tuy đang mặc tạp dề, nhưng dù sao chỉ có thể che khuất nửa bộ phận phía trước, đằng sau vẫn bờ mông cong tròn vểnh lên, cả người Hạ Hà Tuệ gọn gàng rất là đẹp mắt.
Không biết vì cái gì, hắn trải qua cũng không ít phụ nữ rồi, nhưng đối người đàn bà đàng hoàng không thể đắc thủ, lại càng ngày càng có hứng thú, có thể vì quan hệ đến quyền lực của hắn, bởi vì những người đàn bà hắn từng tiếp xúc, cơ bản đối với quyền lực nhỏ bé của hắn thì bọn họ không có màng đến hay ngấp nghé lợi dụng, chỉ có Hạ Hà Tuệ là khác, cô đang nhờ vả năn nỉ Đinh Nhị Cẩu, hi vọng hắn có thể giúp một tay, đem chồng của cô Thạch Lỗi từ nông thôn điều về.
Bởi vì do có quyền lực và sắc đẹp đan vào, khiến cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy kích thích trước nay chưa từng có, đây là lần đầu tiên hắn có thể lợi dụng quyền lực để thu hoạch, ý nghĩ này một mực trong lòng hắn nổi lên, bất kể như thế nào, mặc dù có thể không chạm được đến người đàn bà này, hắn cũng sẽ cố gắng đem Thạch Lỗi điều đến thị trấn, bởi vì hắn muốn nghiệm chứng quyền lực trong tay mình hiện giờ đã đến đâu rồi.
Đinh Nhị Cẩu cười cười, đi vòng phía sau vào trong quầy:
– Chị mặc quần áo công sở này không thích hợp để làm chuyện này đâu.. tan việc còn đến nơi đây làm công sao?
Hạ Hà Tuệ như nghe qua giật mình như thấy tiếng sấm, cô quay người ngơ ngác nhìn Đinh Nhị Cẩu, không nói thành lời:
– Đinh …thư ký, sao…. sao lại ở chỗ này?
– Em tới dùng cơm … chị đến đây làm công được, thì em cũng tới nơi này ăn cơm được vậy.
– Chị…chị không phải đến đây làm công, tiệm này là do chị mở, thư ký Đinh.. chị sẽ miễn phí khi em đến đây ăn cơm…
Gặp Đinh Nhị Cẩu ở nơi này, cô cũng thật không ngờ, chuyện lần trước cô cũng đã quên rồi, vì cho là Đinh Nhị Cẩu đưa ra một điều kiện mà cô không cách nào đáp ứng được, tuy là hai vợ chồng vẫn còn cách xa hai địa phương, nhưng hiện giờ vẫn không có cách nào, đành từ từ tìm mối quan hệ.
– Hì..không cần vậy đâu, chị nghỉ làm bảo hiểm hay sao mà chạy tới đây mở quán ăn vậy?
Đinh Nhị Cẩu kéo một cái ghế ra ngồi xuống cùng Hạ Hà Tuệ.
– Chị vẫn còn làm bên bảo hiểm, nhưng thu nhập có chút thấp, chị nghĩ về sau nếu có con sẽ cho nó học hành ở đây, vì muốn mua phòng ốc, cho nên thừa dịp chưa có con, làm thêm để kiếm tiền chẩn bị về sau.
– Chuyện của chồng chị giải quyết đến đâu rồi?
Đinh Nhị Cẩu với ý đồ xấu, nên gợi chuyện.
– Cũng chưa có động tịnh gì, chị không có quyền, không có thế, thì làm sao điều được công tác của anh ấy dễ dàng được.
Hạ Hà Tuệ là một người đàn bà thông minh, biết rõ phải biểu lộ như thế nào cho người đàn ông động lòng thương cảm, cho nên câu nói nghe qua rất đáng thương, ánh mắt u buồn…
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười không nói, hắn châm một điếu thuốc, nhàn nhã hút, tuy không trả lời với Hạ Hà Tuệ nhưng con mắt thì ngắm loạn trên người của cô, Hạ Hà Tuệ chứng kiến hắn bộ dạng như vậy, trong nội tâm không khỏi thầm mắng ” … Đinh Trường Sinh giảo hoạt này, chẳng lẽ vẫn còn đang suy nghĩ đến đề nghị bỉ ổi của hắn lần trước…”
– Thư ký Đinh, chị biết em có thể giúp chị hoàn thành việc điều động công tác của chồng chị, bao nhiêu tiền.. em nói con số đi, chỉ cần chị gánh vác nổi.
Hạ Hà Tuệ ngồi ở Đinh Nhị Cẩu đối diện, nhỏ giọng nói, hai tay cô để lên trên bàn, trong tay cô vẫn còn cầm cái khăn lau bàn…
– Quản lý Hạ, em nhớ là lần trước đã nói cho chị biết là em không cần tiền, chị xem lại chi một chút đi, kiếm tiền khổ cực như vậy, làm sao em có thể còn muốn tiền của chị sao?
Đinh Nhị Cẩu phun ra một làn khói, sương mù khói thuốc tràn ngập chính giữa hai người, thừa dịp Đinh Nhị Cẩu nhanh chóng vươn tay, thoáng cái bắt được bàn tay nhỏ bé trơn mềm của Hạ Hà Tuệ.
Hạ Hà Tuệ hoảng sợ, theo bản năng rút tay của mình trở về, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn nắm chặc không buôn, không thể rút tay về, Hạ Hà Tuệ càng gấp gáp lo lắng, trong đại sảnh vẫn còn có người đang dùng cơm, phục vụ viên thì đang đi lui tới, nếu để cho người ta trông thấy, sau này mình không có cách nào làm người ….
– Em làm gì… buông nhanh ra, nếu không thì chị la lên bây giờ.
Hạ Hà Tuệ sa sầm nét mặt lại, uy hiếp nói.
– Quản lý Hạ, chị khẩn trương cái gì vậy, em chỉ muốn xem vận mạng chỉ tay cho chị, nếu chị không muốn xem thì thôi vậy….
Dứt lời, Đinh Nhị Cẩu đứng dậy phủi mông rồi bước đi nhẹ nhàng như gió thổi, giống như là chưa bao giờ tới đây vậy, quán ăn bên ngoài chỉ còn có một bàn khách, còn lại bên trong một mình Hạ Hà Tuệ đang ngẩn người ngồi…
Trong lúc Đinh Nhị Cẩu cùng Tiếu Hàn ăn lẩu trong quán ăn của Hạ Hà Tuệ, tại một tầng lầu của tòa nhà cao cấp ở tỉnh thành, Giang Hàm Thiến mặc cái váy ở nhà, đi chân trần, trên tay cầm lấy trái táo Mỹ ngồi trên ghế sa lon xem tivi.
Đối diện là Giang Thành Kiến – cha của cô, trên TV đang phát tin tức, nhưng chủ đề tin tức lại gây nên sự chú ý cả hai người.
– Hàm Thiến, con đường mở mới ở huyện Hải Dương hiện tại chính phủ bắt đầu đầu tư, vậy mấy thiết bị máy móc mà bạn học con thuê thì khi nào trả vậy?
Giang Thành Kiến nhìn sang Giang Hàm Thiến hỏi, trên TV truyền ra tin tức đúng là sáng hôm nay tại huyện Hải Dương long trọng cử hành đại hội đấu thầu, hội nghị được thành công mỹ mãn.
– Ai da, con cũng quên mất, hình như việc này ba cũng chẳng nhớ đến luôn?
– Hừm.. thật ra thì mấy bộ thiết bị máy móc cũng đã cũ, từ mùa đông năm trước đến bây giờ trong công ty của mình vẫn chưa có hạng mục gì mới, do đó ba cũng chưa vội lấy về mà thôi.
– Vậy bây giờ ba có lấy những thiết bị kia về phải không?
Cái đầu tính toán chuyện làm ăn của Giang Hàm Thiến vĩnh viễn so với cha của cô luôn luôn là chậm hơn một nhịp, Giang Thành Kiến cười híp mắt, vỗ đầu của cô:
– Ừ.. ngày mai con có thể cùng ba đi một chuyến đến huyện Hải Dương nhìn xem.
– A, ở trường học con còn có việc, với lại lấy mấy bộ thiết bị đó, không đáng để cho ba tự mình đi đòi, con gọi điện thoại cho Nhị Cẩu không phải là xong chuyện rồi.
– Phải tự chính mình đi tìm hắn, còn phải tính thêm tiền nữa chứ.
– Ai ui, ba… có ý gì, không phải đã tính tiền thuê thiết bị cho người ta rồi, giờ còn tính thêm tiền gì nữa chứ?”
– Thời hạn cho thuê đã quá hạn lâu rồi, nhưng hắn vẫn chưa trả lại máy móc thiết bị, cho nên phải thêm tiền thuê, nếu con không đi cùng, thì ba sẽ không bớt hắn một xu.
Giang Thành Kiến đã sớm nhìn ra đưa con gái này đối với thằng Đinh Nhị Cẩu kia có hảo cảm, nhưng ông ta không muốn, con gái mình là sinh viên, tương lai còn phải học thạc sĩ, còn thằng Nhị Cẩu thì còn chưa bước được một chân vào trường đại học, thì dựa vào cái gì mà lấy được con gái rượu của mình.
Để lại một bình luận