– Thì cũng là vấn đề khóa học, tôi có ý định năm nay báo danh thi lấy hết các chứng chỉ, tranh thủ hoàn thành xong trong nắm, thời buổi giờ không có bằng cấp rất là chịu thiệt, lần này điều chỉnh công tác tôi còn có thể hướng lên một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói lời này hoàn toàn là có ý đồ mục đích, ngay cả lúc chưa có bằng cấp, bằng cái cái tuổi này, tham gia công tác thời gian ngắn như vậy đã được là đề bạt đặc biệt, hắn còn muốn thế nào nữa?
– Vậy ông bây giờ làm đến chức vụ gì rồi?
Về năng lực học tập của Đinh Nhị Cẩu thì Giang Hàm Thiến hoàn toàn tin tưởng không có chút hoài nghi, chỉ là Đinh Nhị Cẩu trước nay chưa bao giờ ở trước mặt cô nói hắn đang làm đến chức vụ gì đó, lần này không biết nghĩ như thế nào mà lại tiết lộ ra, chẳng lẽ là hắn cố ý nói cho cha mình nghe…
– Hiện tại tôi đang làm thư ký cho chủ tịch huyện còn kiêm chức phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban, bà cũng biết là tính tôi còn ham bay nhảy, tại vì bận bịu công tác, suốt ngày loay hoay từ sáng đến tối, nếu không thì tôi đã sớm đi lên thành phố tìm bạn học cũ chơi rồi.
– Thôi đi ông ơi, bây giờ ông là một người mê làm quan rồi, có thời gian cũng sẽ không tìm đến bọn tôi chơi đâu, làm như tôi không biết tính ông vậy.
Trước đây khi còn đi học hai người vẫn thường xuyên đấu võ mồm như vậy.
Giang Thành Kiến ngồi yên nghe được Đinh Nhị Cẩu bây giờ có chức quyền, đối với mục đích lần này tới càng thêm có lòng tin.
– Trường Sinh, chú nghe nói con đường mở mới đã đấu thầu xong xuôi rồi hả? – Giang Thành Kiến xen vào nói.
– Vâng.. à chú Giang, lần này đấu thầu, sao không thấy chú tham dự vậy.
– Ai , cái này …
– Chuyện này cũng đáng trách cháu, đã không có kịp thời báo cho chú biết, nhưng vì cháu cũng có cái khó của riêng mình, với tư cách là thư ký chủ tịch Huyện, đồng thời cũng nằm trong ban chỉ huy, cho nên có rất nhiều chuyện cháu phải tế nhị lảng tránh không lộ diện được, cũng mong chú thông cảm cho cháu.
Đinh Nhị Cẩu rót chén trà cho Giang Thành kiến, nói lời rất thành tâm thành ý .
Giang Thành Kiến cũng muốn kiếm một lý do gì đó để đề cập đến chuyện này, nếu đề nghị thẳng quá, thì cũng mất mặt, chuyện làm ăn kiêng kỵ nhất như vậy, có đôi khi phải giả vờ là trang hảo hán, không có để ý đến những chuyện đã qua, không có ngờ rằng Đinh Nhị Cẩu đã tự khơi lại chuyện này, hắn cố ý làm vậy cũng tốt, nếu thật sự chân thành thì cũng vậy, dù sao cũng đã tránh khỏi một cục diện khó xử.
– Kỳ thật, lần này chú đến đây là cùng cái công trình làm đường có chút quan hệ đấy.
Giang Thành Kiến cuối cùng cũng đã nói ra vấn đề chính của ông.
Qua vài câu thăm dò, Đinh Nhị Cẩu giờ cũng biết được mục đích chuyến đi lần này của Giang Thành Kiến rồi, ông ta là một ông chủ thì không có khả năng vì mấy cái thiết bị máy móc cũ mà thân hành đi đến huyện Hải Dương, nhất định là ông ta ngửi được một cơ hội nào đó, hiện tại bây giờ ở huyện Hải Dương, cơ hội đối với một công ty xây dựng mà nói, chắc chắn chỉ có một số hạng mục công trình làm đường quốc lộ .
Đinh Nhị Cẩu không có chút nào muốn tham dự liên can ở bên trong vào cái công trình làm đường này, vì dính líu đến công trình thì sẽ liên quan đến nhiều tiền, khó mà bảo toàn sẽ không xảy ra chuyện, nhưng nếu cự tuyệt Giang Thành Kiến thì có mặt Giang Hàm Thiến ở chỗ này, hắn cũng không tiện từ chối, dù sao ít nhiều gì thì Giang Thành Kiến cũng đã trợ giúp về máy móc, hắn không thể qua sông đoạn cầu, huống chi ở bên trong còn có tình cảm với cô bạn học cũ.
– Thời gian trước đây chú có vài cái công trình làm xong, nhưng chưa có thu tiền đầy đủ, lo chạy vòng ngoài thu nợ nên chuyện đấu thầu quên đi , bây giờ nhớ lại thì đã không còn kịp nữa, cho nên hôm nay tới xem có còn rơi rớt lại hạng mục của công ty nào chia sẻ lại không ?
– Sao chú Giang vì cái gì mà không trực tiếp đi tìm các công ty trúng thầu vừa rồi bàn luận thử xem .
– Ha ha .. hiện tại tất cả đơn vị vừa mới trúng thầu đều có chút ít thực lực, bằng không cũng sẽ không có khả năng trúng thầu, nếu vừa trúng thầu, liền hướng bên ngoài sang lại gói thầu, trừ phi là vốn của công ty đó chỉ là vay mượn rồi chờ sang lại hạng mục không dễ ăn để kiếm tiền chênh lệch, chứ nếu bọn họ có thể nuốt trôi, thì đừng hòng ai mà đụng tới được.
– Vâng… điều này cũng đúng, nhưng . …
Đinh Nhị Cẩu lúc này lại nhớ tới công ty xây dựng Trường Hà, cái công ty này trúng thầu một đoạn đường dài cùng với làm một cây cầu, đây là công ty trúng thầu hạng mục lớn nhất, nếu như có thể thì giới thiệu cho Giang Thành Kiến đến gặp bọn họ để nhận lại chút ít hạng mục, chướng ngại duy nhất là Đinh Nhị Cẩu cho rằng anh em họ Dương nhân phẩm không tốt, tuy mình cùng với Giang Thành Kiến không phải là quá quen thuộc, nhưng hắn lại cùng với Giang Hàm Thiến là bạn bè, vạn nhất đến lúc xảy ra chuyện gì không hay, cũng không tốt mỗi khi gặp mặt nhau nữa.
– Phục vụ viên…
– Đây là menu, xin hỏi muốn gọi món nào.
Lúc ba người vừa bước vào tiệm cơm, Hạ Hà Tuệ đã nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, cô vừa mừng vừa sợ, tên thư ký Đinh này còn dám tới nơi đây, ngày đó dù mình cũng không có phản ứng thái quá, nhưng sắc mặt rất là khó chịu, vậy mà giờ hắn cũng lại ăn cơm, cô vui chính là dù sao hắn cũng dẫn tới khách nhân, với lại cũng chứng minh tên xấu xa này vẫn còn còn đang nhớ tới chính mình.
Cảm nhận của con người có đôi khi rất là kỳ quái, khi người ta nói nhớ thương mình, thì mình nói người ta là thứ đùa nghịch lưu manh, là thứ đồ không đứng đắn, nhưng nếu người ta không màng đến nữa, thì mình ngược lại như là thất lạc mất mát cái gì đó, Hạ Hà Tuệ lúc này đang trong trạng thái mâu thuẫn như vậy.
Cho nên khi qua vài ngày không gặp bóng dáng Đinh Nhị Cẩu, cô lại có chút hơi thất vọng, hôm nay gặp Đinh Nhị Cẩu đến, cô lại có chút khẩn trương, nhưng khi phục vụ viên muốn cầm thực đơn đến cho khách gọi món ăn, cô đã tự mình đi tới phục vụ.
Đinh Nhị Cẩu nghe qua giọng nói chính là Hạ Hà Tuệ, nhưng bây giờ Giang Thành Kiến đang ngồi ở chỗ này, lại còn có một Giang Hàm Thiến, cho nên nén nhịn, chỉ liếc sơ qua Hạ Hà Tuệ, rồi hắn quay đầu tiếp tục cùng Giang Thành Kiến nói chuyện.
– Chủ nhiệm Đinh, có nói gì thì cậu cứ nói đại ra, đều là người mình, không có chuyện gì mà e ngại hết.
– Chú Giang, là như vầy, cháu có biết một ông chủ công ty xây dựng, có thể để chú làm đội trưởng, nhưng công việc tiền bạc cụ thể thì do chính chú bàn luận với họ, chỉ cần chú ý, hai anh em bọn họ là người không dễ chọc vào, phải cẩn thận một chút.
– Ồ? Vậy cậu nói là công ty nào?
– Không biết chú Giang có nghe nói qua công ty xây dựng Trường Hà?
– À… thì ra là công ty của anh em của Dương Tuệ Toàn, đúng không?
– Chú cũng biết bọn họ à?
– Ừ… nhưng không có quen biết, cháu nói rất đúng, hai người kia không tốt để là kết giao, nhưng tại sao cháu lại biết bọn họ?
Giang Thành Kiến dần dần thu hồi lại sự xem thường trước đây đối với Đinh Nhị Cẩu, lối xưng hô đổi thành chú cháu thân thiết, Đinh Nhị Cẩu cùng Giang Hàm Thiến cũng không có để ý đến lối xưng hô biến hóa của ông ta.
– Nhắc tới chuyện này cũng là ngẫu nhiên tình cờ mà quen biết thôi, nếu như chú thật muốn hợp tác phần nào trong công trình này, cháu có thể giúp, phần chính là chú và họ tính toán chia chác lợi ích bao nhiêu…
– Được rồi, chuyện này chú có thể cân nhắc.
Giang Thành Kiến cũng muốn ở tại quê hương mình làm chút chuyện công trình, nói cho cùng nếu làm những hạng mục lớn thì tài chính cũng chưa đủ, nội mấy khoản tiền thu chưa được từ các công trình đã làm xong , hiện tại đã chiếm cứ ông ta hơn 20 triệu tài chính, nếu muốn làm công trình này cũng phải xuất ra tiền, nhưng dù sao công trình này là do chính phủ đầu tư, không cần lo lắng chính phủ trả không nổi, vấn đề là sớm hay muộn mà thôi.
…
Hạ Hà Tuệ tuy đang nhớ kỹ những món ăn mà Giang Hàm Thiến gọi, nhưng tâm tư cô cũng thì đang lắng đang nghe Giang Thành Kiến và Đinh Nhị Cẩu nói chuyện, nhận thấy Đinh Nhị Cẩu một tay cầm chén trà, một tay cầm điếu thuốc hút, cùng Giang Thành Kiến trao đổi công việc ngang hàng, lúc này cô cảm thấy hắn đúng là một nam nhân, bỏ đi tính nết Đinh Nhị Cẩu mỗi lần gặp cô thì lộ ra bản tính thuộc dạng lưu manh, ngoài ra thì Đinh Nhị Cẩu vẫn rất là đàn ông, mặc dù người đàn ông này có vẻ mặt còn non nớt…
Ý nghĩ này làm cô lại càng hoảng sợ, chính mình chừng nào thì bắt đầu đã nghỉ đến hắn rồi, nội tâm suy nghĩ, trên mặt liền biểu hiện ra ngoài, sắc mặt dần dần ửng đỏ, sau khi Giang Hàm Thiến gọi xong món ăn, tay cầm thực đơn Hạ Hà Tuệ liền quay người nhanh nhanh rời đi, giống như là đằng sau lưng mình có con sói đuổi theo vậy .
– Cô chủ làm sao vậy? Giống bị bệnh quá..
Gặp Hạ Hà Tuệ mặt mũi đỏ bừng, phục vụ viên còn tưởng rằng cô đang bị cảm sốt vì vậy ân cần hỏi han .
– Há, chị không sao, đây là thức ăn khách gọi, mau xuống nhà bếp cho người làm đi…
Nói xong cô hướng đi đến nhà vệ sinh, tiến vào toilet, đứng ở sau cánh cửa ngơ ngẩn một hồi, mới chậm rãi khôi phục tinh thần, cô bước đến bồn rửa mặt, đối nhìn mặt mình trong tấm gương, nhận thấy sắc mặt đã phục hồi như cũ, tim đập ổn định, nhưng vào lúc này, từ trong gương thì cô trông thấy một người đàn ông đang đi tới, không phải là Đinh Nhị Cẩu đáng giận kia thì còn ai khác nữa đây này?
Khi thấy Đinh Nhị Cẩu đi nhanh đến phía sau lưng mình, trong nội tâm Hạ Hà Tuệ khẩn trương lo lắng, người này thật là to gan lớn mật, không biết lại sẽ xảy ra chuyện gì nữa đây, mặc dù cô không có quay đầu lại, nhưng thân thể của cô giống như là một con thú bị dồn vào đường cùng, một khi Đinh Nhị Cẩu có hành động gì, cô nhất định sẽ phản kháng kịch liệt, đương nhiên đó là trong lòng cô nghĩ như vậy.
Thế nhưng Đinh Nhị Cẩu đi theo sát qua bên người cô, cũng không có để ý đến, hắn tiến thẳng vào toilet nam, bởi vì chỗ này cũng hơi chật, cho nên nhà vệ sinh nam nữ dùng chung chỉ là chia ra nam nữ mà thôi, sau khi đi vào, cứ cài cánh cửa phòng vệ sinh lại là được rồi.
Nhưng sau khi Đinh Nhị Cẩu vội bước vào mà không có hoàn toàn đóng kín cửa lại, còn có một cái khe hở, tiếng động từ cái khe hở này rõ ràng truyền ra, tiếng cột nước tiểu đang xả vang lên kịch liệt, có thể phân biệt ra được người đàn ông này năng lực như thế nào, nghe qua tựa hồ là rất có sức mạnh.
Hạ Hà Tuệ cảm giác mình đứng ở chỗ này nghe một người đàn ông đi tiểu không phải là chuyện đứng đắn, nhưng khi cô vừa mới muốn rời đi, Đinh Nhị Cẩu đã tiểu xong bước ra ngoài, hắn rửa tay, dùng khăn giấy lau sạch sẽ, đem giấy ném vào trong thùng rác bên cạnh, từ đầu đến cuối đều như không có mặt Hạ Hà Tuệ ở đây vậy.
Hạ Hà Tuệ hướng bên cạnh né tránh, cô muốn cho Đinh Nhị Cẩu đi trước, dù sao hắn tới nơi này là khách nhân, làm kinh doanh mà, miễn sao bán hàng được là tốt rồi, nhưng chỗ đứng cô không tốt, bởi vì ngay phía sau lưng chính là cái toilet nữ đang mở cửa, Đinh Nhị Cẩu vừa mới đi qua bên cạnh người Hạ Hà Tuệ, hắn quay người thật nhanh, ôm cô đẩy vào toilet nữ, thuận tay nhấn lại cái chốt cửa , động tác rất gọn gàng, không có dây dưa dài dòng, thậm chí Hạ Hà Tuệ chưa kịp phản ứng, thì cánh cửa toilet nữ đã đóng lại , hiện tại trong nơi này cũng chỉ có Đinh Nhị Cẩu cùng bà chủ quán rồi.
– Thư ký..thư ký Đinh.. làm cái gì vậy ? Còn như vậy tôi…sẽ gọi người.
Hạ Hà Tuệ ngoài mạnh trong yếu nói, nhưng câu ày không khả năng hù dạo được Đinh Nhị Cẩu, lối xưng hô vì hoảng loạn nên gay gắt chứ không thân thiện như trước nữa.
Hắn không để cho Hạ Hà Tuệ có bất kỳ cơ hội nào, thoáng cái đem người đặt sát ở trên thân thể của cô, không thể lui được nữa , đằng sau là vách tường rồi, Hạ Hà Tuệ còn có thể lui đi nơi nào?
– Chị cứ gọi đi … gọi tới đây nhiều người càng tốt… em tới đây ăn cơm, đi toilet thì gặp bà chủ trong phòng vệ sinh gọi lại nói chuyện, vậy chuyện này là do em hay là trách chị…
– Em…thư ký Đinh… chị xem em đường đường thư là cán bộ quốc gia, tại sao có thể làm như vậy chứ, em…em.. đây không phải là đùa bỡn coi thường dân chúng sao?
Hạ Hà Tuệ sẽ không dám gọi người, mới vừa rồi trong lòng còn nghĩ đến hắn, chỉ là không nghĩ tới trong giây phút này, lại bị tên lưu manh này dính tiện nghi.
– Em là là cán bộ quốc gia… đúng vậy, nhưng em không đùa bỡn coi thường những người dân khác, em chỉ thích đùa bỡn một mình chị, bởi vì em thích chị, một giây phút đồng hồ vẫn còn chưa chiếm được tình cảm của chị thì trong lòng rất là bất an, chị nói xem em nên làm cái gì bây giờ?
Để lại một bình luận