Hàng năm ngành y tốt nghiệp hàng ngàn sinh viên, nhưng cuối cùng những người có thể tuyển chọn đi vào bệnh viện nhà nước trở thành bác sĩ thì không cò bao nhiêu, cho nên chỉ còn dựa vào các mối quan hệ quen biết gửi gắm vào, còn không thì chỉ còn cách tự mình tìm đường đi..
Phương Lệ Hồng đương nhiên hiểu rỏ Vương viện trưởng nói cô hãy nắm chặt cơ hội là có ý gì , hơn nữa Viện trưởng Vương đã ám chỉ không chỉ mới một lần, Phương Lệ Hồng cũng vì tiền đồ của mình, cô muốn mau chóng có việc làm ổn định để trong nhà thoát khỏi cảnh nghèo khó, cô có thể hi sinh thân xác mình để đổi lấy công việc này, dù sao nơi này cách nhà khá gần, cô có thể chăm sóc cha mẹ yếu ớt cùng lo cho em trai mình đi học, lâu nay trong nhà vì cung cấp cho cô đi học trường y, đã là mắc nợ không ít tiền, về phương diện này mà nói, công việc làm tại bệnh viện này cô nhất quyết phải đạt cho bằng được.
Hy sinh một lần thì có xong rồi không? Đó chính là điều Phương Lệ Hồng lo lắng, bởi vì chỉ sợ Viện trưởng Vương chiếm đoạt thân xác cô không đơn giản một lần như vậy, vì cô cũng nghe những nữ bác sĩ kia cùng y tá trong bệnh viện lặng lẽ bàn luận, trong bệnh viện này nữ bác sĩ cùng y tá, phàm là có chút sắc đẹp, đa sồ đều lọt vào tay ông ta, càng thêm đáng giận là ông ta nếu chưa chán thì tuyệt sẽ không buông tay, nếu như những chuyện này là thật, Phương Lệ Hồng thực không biết mình nên rời khỏi nơi này tốt hơn hay là nhẫn nhịn lấy bản thân mình ra đánh cuộc một lần.
Lúc này dâm niệm đã điều khiển Viện trưởng Vương, ông ta chầm chậm di động đi qua bên cạnh Phương Lệ Hồng cầm chặt cánh đặt ở trên mặt đùi cô, cử động của ông ta lập tức làm cho Phương Lệ Hồng khẩn trương, đem chân xê dịch qua một bên, gặp Phương Lệ Hồng có chút phản ứng, Viện trưởng Vương lập không ngại ngần vuốt nhẹ hai cái trên đùi cô rồi cười ha hả nói:
– Phương Lệ Hồng, dành cho chú chút thời gian đi nhé.
– Thả cháu ra ! Coi như cháu van chú… đừng!
Phương Lệ Hồng mặt đỏ bừng, dùng cánh tay của cô đưa lên giữ lại tay của Viện trưởng Vương, Phương Lệ Hồng ý thức được là giãy giụa cũng không phải cách, nên bắt đầu mở miệng cầu khẩn.
Đương nhiên là Viện trưởng Vương tuyệt đối sẽ không dừng tay, ông tiến lên một bước níu áo của Phương Lệ Hồng, cô càng hoảng loạn, luống cuống tay chân lui về phía sau, thật không ngờ đến dưới chân bị vấp ở cái chên ghế salon tiếp khách, đã không có đường lui về phía sau, trái lại còn ngã ngồi trên cái ghế sa lon, rơi vào đường cùng, Phương Lệ Hồng bị dọa sợ đến tái xanh mặt mũi, bởi vì sợ sệt thở dốc nên bộ ngực săn tròn lên xuống phập phồng, trong nội tâm Viện trưởng Vương thấy vậy càng ngứa ngáy cực kỳ, ông liền tiến đến, ngồi sát bên cạnh Phương Lệ Hồng thò tay ôm lấy Phương Lệ Hồng vào trong ngực mình .
Mặc dù không có chạy trốn, nhưng ý thức phản kháng khiến cho Phương Lệ Hồng không thể để cho Viện trưởng Vương được như ý nguyện thỏa mãn, cô mạnh mẽ uốn éo người nói:
– Chú buông tay ra đi, đừng như vậy, cháu. . .
– Bây giờ là lần cuối cùng, nếu cháu chiều theo ý chú, xong việc này chú sẽ ngay lập tức ký giấy tờ tiếp nhận cháu vào công tác ở bệnh viện ở ngay chỗ này, giấy tờ chú đã chuẩn bị sẵn rồi.
Viện trưởng Vương nói xong những lời này, ông rõ ràng có thể cảm giác được, thân thể Phương Lệ Hồng thoáng cái mềm nhũn ra không nhúc nhích bây giờ cho dù là động tác của ông có tùy tiện nhiều hơn nữa, thì Phương Lệ Hồng một điểm phản kháng chắc là cũng không có.
Hai dòng nước mắt chậm rãi lăn xuống, Phương Lệ Hồng giờ lại có vẻ chủ động hướng về trong ngực Viện trưởng Vương nhích lại gần, ông đem cằm của cô nâng lên, dùng miệng mình sâu đậm hôn lên đôi môi căng mọng của nữ bác sĩ tương lai.. . . .
Mới đầu, khi Viện trưởng Vương hôn lên đôi môi Phương Lệ Hồng, cô lắc đầu tránh né, uốn éo thân người, ngậm chặc miệng lại, chết sống cũng không chịu bị đầu lưỡi Vương viện trưởng xâm nhập, nhưng lúc thân thể cô vặn vẹo, ngược lại càng kích thích thú tính nguyên thủy Viện trưởng Vương, khiến cho ông giờ giống như là một ác ma mất trí vậy, tiếc rằng Phương Lệ Hồng chỉ là một cô gái đang trong thời kỳ phát dục mạnh mẽ, làm sao kháng cự lại một người đàn ông đầy kinh nghiệm trên chiến trường tình ái, trải qua một phen lửa nóng công kích cùa Viện trưởng Vương, đến khi Viện trưởng Vương dùng hai cánh tay vuốt ve trên bờ eo bóng loáng một hồi, đôi môi của Phương Lệ Hồng buông lỏng ra, bắt đầu để cho đầu lưỡi của Vương viện trưởng len vào dò xét trong khoang miệng mình, đã vậy cô còn vươn chính chiếc lưỡi thơm tho trơn ướt mềm mại cùng đầu lưỡi Vương viện trưởng cuốn lại quấn giao, hai cánh tay ngọc ngà còn tự động nâng lên ôm lấy phần lưng Vương viện trưởng cao thấp vuốt ve như là còn mèo cào vậy. . .
Viện trưởng Vương từng chút một trêu đùa kích thích Phương Lệ Hồng, lúc mới bắt đầu thì Phương Lệ Hồng có cảm giác ngượng ngùng, không bao lâu thì cô liền mất tự nhiên, từ trong cổ họng tự nhiên phát ra động tĩnh rên nhỏ “..ưm..” thanh âm kia như là tiếng con mèo hoang phát ra tiếng kêu động dục, lộ ra rất nặng nề ngột ngạt, nhưng lại rất chọc ghẹo lòng người kích động, đây quả thực đối với Vương viện trưởng là quá kích thích, rất có cảm giác chinh phục rồi, Phương Lệ Hồng đã động tình….
Tất cả mọi cử chỉ trên ghế sa lon của hai người, đều không có thể tránh được ánh mắt của một người đàn ông khác đang chăm chú nhìn lén vào trong phòng… . .
Lúc này tuy Phương Lệ Hồng vẫn còn dùng đôi chân xô xô đẩy đẩy, nhưng cục diện là đã trở thành sự thật khi tiếng rên..” ưm..à..” vang lên thì khồng còn có thể cải biến vãn hồi được nữa…
Nhìn xem Phương Lệ Hồng đỏ rực bờ môi, thở dốc yếu ớt, cuối cùng đã ở vào trạng thái cơn dâm dục hoàn toàn bạo phát, cảnh tượng này có thể nói là củi khô gặp lửa nóng, hết thảy đều là nước chảy thành sông, dưới sự kích tình đầy kỷ xảo của Viện trưởng Vương giở trò tả hữu khẩu kỹ cùng đôi tay tấn công phía dưới xuống, một ngọc thể thanh xuân ngọc nữ chỉ còn một cái quần lót bé nhỏ mỏng manh che giấu trên thân thể bộ vị trọng yếu, hầu như trần truồng xuất hiện ra ở trước mặt Viện trưởng Vương, hai bầu vú mỹ hảo lộ ra cực kỳ no đủ săn tròn, nhưng đôi đầu núm vú nhô lên thật rất là nhỏ bé, hiển nhiên chứng minh là ít bị đàn ông dùng miệng bú mút qua hoặc nếu có thì cũng chẳng có trãi qua chuyện nam nữ bao nhiêu…
Đôi bầu vú thật sự đẹp đẽ nổi trội, làm cho Viện trưởng Vương không nhịn được đem miệng ịn lên, đầu lưỡi của ông nhẹ nhàng chạm vào trên đầu núm vú cứng rắn nho nhỏ, rõ ràng cảm thấy cơ thể nóng bỏng bóng loáng Phương Lệ Hồng hơi run một cái, kèm theo một tiếng nặng nề trầm thấp ” um..” âm thanh, Đối với Viện trưởng Vương khi dùng quyền lực hòa với kinh nghiệm từng trãi, mặc dù lớn đa số thời điểm, ông sẽ không hao phí quá nhiều thời gian để khiêu khích phụ nữ, sẽ không có đủ kiên nhẫn nhã hứng nhịn xuống dục tính bộc phát, để mà hôn liếm toàn thân của người phụ nữ, nhưng là do Phương Lệ Hồng đối với ông tựa như một con mồi mới mẻ với thân thể của cô rất là nóng bỏng bóng loáng, trong lúc trêu đùa, Viện trưởng Vương không kềm hãm được liền từng chút một đem đầu lưỡi bú liếm no nê hai bầu vú xong rồi hướng xuống bụng dưới du tẩu, đầu lưỡi rà xuống phía vị trí nhạy cảm nhất mà đi …
Khi đầu lưỡi của Viện trưởng Vương tràn qua một lùm lưa thưa lông đen nhỏ mịn trên gò mu âm hộ Phương Lệ Hồng nhưng đã bụi cỏ lúc, thì ông biết Phương Lệ Hồng đã hoàn toàn lên cơn nứng ở bên trong rồi, bởi vì hai bắp đùi của cô không hề ở vào trạng thái kẹp chặt, thẳng đến khi đầu lưỡi Viện trưởng Vương nhẹ nhàng đụng chạm đến bên trên viên thịt trai phấn nộn ở chỗ giữa của hai mép nhỏ âm hộ ướt át, thân thể Phương Lệ Hồng run lên mãnh liệt một cái, hai tay ôm chặt lấy đầu của ông, phát ra tiếng rên rỉ say sưa ” a…a.. . .”
Thật đúng là non nhuyễn, dịch nhờn tươm ra thật không ít ! Viện trưởng Vương dụng đầu lưỡi tại cửa miệng âm đạo hơn mấy lần dò xét, cũng đã có thể đoán được Phương Lệ Hồng tại phương diện kia kinh nghiệm là như thế nào, bên trong khe thịt xuyên suốt một màu hồng hào, nói cách khác thì chuyện nam nữ trải qua không phải là phong phú, phía dưới hai mép nhỏ là màu hồng tươi, càng thêm kích phát Viện trưởng Vương linh hoạt đầu lưỡi tại trong cánh hoa lay động liếm láp…..
2 phút… bú liếm…
3 phút… bú liếm….
Đột nhiên một làn nóng bỏng dịch nhờn tuôn khỏi cửa miệng âm đạo, lổ hang bé tí nhíu chặt lại, nằm ở trên giường toàn thân Phương Lệ Hồng co rút run rẫy, âm tinh ào ạt trào ra…
Không thể nào? Viện trưởng Vương quả thật không thể tin được cái hiện thực này, ông mới dùng miệng lưỡi mà làm cho cô gái 23 tuổi thanh xuân này đến cơn cực khoái dữ dội thế sao? Âm tinh phún ra ngoài nóng rực đầy chất lỏng, chứng tỏ rõ cô là một trong số hiếm phụ nữ có được triều phun!
Thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn, trong nội tâm Viện trưởng Vương càng kích động khó nhịn, trải qua nhiều đàn bà như vậy, đây là lần đầu tiên ông phát hiện tồn tại chuyện này trong lời đồn, thân thể của ông thốt nhiên xúc động như là muốn xuất tinh ra theo phun ra, thừa dịp toàn thân Phương Lệ Hồng mềm mại mất phương hướng, ông tách cặp đùi đẹp thon dài ra, sau đó dùng dương vật cứng rắn đưa tới tới cửa hang âm đạo non nớt ướt nhẹp, chuẩn bị chen cái đầu khấc vào thì nghe một tiếng tiếng khóc nức nở:
– Đừng… không được …
Đinh Nhị Cẩu đứng nhìn ở bên ngoài khe hở nhỏ xíu của cánh cửa tuy không thấy rỏ ràng lắm bên trong, nhưng những lời đối thoại thì nghe rất rỏ ràng, trong nội tâm không khỏi cảm khái, đồng thời lại sinh ra rất nhiều tiếc nuối, bởi vì một cô gái như hoa như ngọc tuyệt sắc tiểu mỹ nhân, vậy mà trở thành đồ vật từ trong bàn tay của Viện trưởng Vương , cái này làm cho hắn có thể cam tâm!
“Cộc…cộc….cộc..”.
Đang lúc Phương Lệ Hồng khó có thể lựa chọn, bên ngoài cửa truyền tới tiếng gỏ dồn dập, cô thừa cơ đẩy viện trưởng Vương ngồi dậy sau khi thấy ông ra dấu hiệu cô tránh mặt vào căn phòng nghỉ ngơi nhỏ ở phía trong.
Chờ một chốc, lúc này Đinh Nhị Cẩu mới trực tiếp tiến vào, không khách sáo chút nào…
– Cậu là ai, đang làm gì? Ai cho phép cậu vào, đi ra ngoài…
Viện trưởng Vương rất tức giận, suýt chút nữa ông đã công phá phòng tuyến cuối cùng của Phương Lệ Hồng, không nghĩ tới bị Đinh Nhị Cẩu thằng khách không mời mà đến này phá vỡ chuyện tốt, cho nên tức giận phùng mang trợn má.
– Tôi đang nói cậu đó, đang làm gì, ở đâu ra?
– Ông là viện trưởng Vương đúng không? Làm gì nói to vậy, tôi không có điếc, tôi là phó chủ nhiệm ủy văn phòng ủy ban huyện Đinh Trường Sinh, cũng là thư ký của chủ tịch Huyện, tìm đến ông để nhờ hỗ trợ.
Đinh Nhị Cẩu tỉnh bơ không cần đến lịch sự, ngồi xuống đối diện Viện trưởng Vương.
– À… xin lỗi vì tôi không biết, thì ra là chủ nhiệm Đinh, chào cậu.
Viện trưởng Vương Thành Sơn đứng lên vô cùng nhiệt tình cầm chặt tay Đinh Nhị Cẩu, dùng sức lắc lắc, tỏ vẻ trịnh trọng.
Nhưng Đinh Nhị Cẩu như là bề trên không có ý đứng lên, sau đó đi thẳng vào vấn đề vì sao đến, vừa rồi đứng nép ngoài cửa nghe qua chuyện giao dịch của ông ta với Phương Lệ Hồng, hắn đã nhận thức ra được bộ mặt thật của Viện trưởng Vương này, cho nên sắc mặt lạnh lùng.
Vương Thành Sơn lại dính chiêu này, trong mắt ông Đinh Nhị Cẩu biểu hiện như vậy đó chính là quan uy, Vương Thành Sơn với cương vị lãnh đạo chỉ là quản lý bộ phận bác sĩ, đối với vị trí này so với ủy ban huyện không thể nghi ngờ là thấp hơn chốn công quyền một bậc, cho nên biểu hiện phục tùng của Vương Thành Sơn là điều đương nhiên.
– Chút chuyện này cậu cứ gọi điện thoại thì xong rồi, cần gì phải nhọc lòng đi đến đây, chủ nhiệm Đinh, đây là danh thiếp của tôi, về sau nếu có chuyện gì, cậu cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi là được rồi.
Vương Thành Sơn duỗi ra cái tay mập mạp, cầm một tấm danh thiếp đưa cho Đinh Nhị Cẩu.
– Chuyện này chính là đích thân chủ tịch huyện sắp xếp, tôi nào dám gọi điện thoại, hôm nay ông chuẩn bị xe cứu thương cùng đầy đủ trang bị và bác sĩ, vào 8 giờ sáng sớm ngày mai thì có mặt ở ủy ban thị trấn Lâm Sơn Trấn chờ lệnh, Viện trưởng Vương, hy vọng là không có chuyện gì thì tốt, những người này đều là cán bộ lãnh đạo, bệnh viện huyện chúng ta phải làm tốt yêu cầu ứng phó chuẩn bị, không thể có nửa điểm sơ xuất…
– Chủ nhiệm Đinh yên tâm, tôi đi ngay sắp xếp, ông ngồi tạm ở đây một chốc, tôi gặp bác sĩ và y tá, để cho bọn họ tới nơi này và cậu gặp mặt để dễ làm việc.
Để lại một bình luận