Dương vật to lớn Đinh Nhị Cẩu vừa mới ấn vào, chất lỏng dịch nhờn liền tràn ra cửa miệng âm đạo, Điền Thanh Như bên trong ý thức mê loạn, cảm thấy dương vật nóng bỏng đang chậm rãi chen vào thân thể của mình, cô bắt đầu khởi động ham muốn, yêu đương vụng trộm gây kích thích, như thủy triều đánh úp lại, trên người giống như bị ngọn lửa vây quanh, bây giờ Điền Thanh Như, không còn có là một phó kiểm sát ngày oai quyền cao quý, thân thể chỉ còn là một bó củi khô, đang chờ mồi lửa chạm vào liền sẽ bốc cháy.
“Sẽ thất thân cho hắn sao?”
Mắt thấy sắp không thể vãn hồi được nữa, Điền Thanh Như quay đầu nhìn Đinh Nhị Cẩu hữu khí vô lực cầu khẩn nói:
– Không… không… chúng ta không thể làm như vậy.. a… trời ơi!…
Rất rõ ràng lúc này tận thế cũng không thể ngăn cản được Đinh Nhị Cẩu rồi, hắn cúi người lấy tay chỉnh lại cây dương vật to nhắm ngay âm đạo Điền Thanh Như đang tràn lan dịch nhờn, hơi chút hơi dùng sức, dương vật dị bẩm thiên phú với màu đỏ sậm đầu khấc rất dễ dàng trượt vào bên trong cửa hang Điền Thanh Như, sau đó Đinh Nhị Cẩu nhấn tiếp dương vật vào càng sâu, cắm thẳng tiếp vào trong cơ thể của cô.
“A! Trời ơi!…. “
Điền Thanh Như cho tới bây giờ có nằm mơ cũng không ngờ có một cây dương vật có thể mang đến chô cô cảm giác tuyệt vời như vậy, bên trong âm đạo từ chổ sâu thẩm nơi tiếp xúc dương vật thì chồng của cô cho tới bây giờ cũng không có đâm tới trôi qua, cô cúi đầu hướng về nơi hai bộ phận sinh dục bọn họ đang chặt chẽ ái ân, trong lúc đó vừa thấy, quả thực không thể tin được tình cảnh trước mắt, đám lông đen dày dưới gốc dương vật Đinh Nhị Cẩu quyện thành thật chặc dính sát vào cái mu âm hộ của cô, cô giờ mới ý thức được cây dương vật vừa đen vừa dài đã hoàn toàn cắm hết vào bên trong cơ thể mình.
Đinh Nhị Cẩu đang dùng dương vật với một loại tiết tấu chậm rãi đâm vào rút ra trong âm đạo chi phối lấy thân thể của Điền Thanh Như, làm cho cả người cô trở nên cuồng dã khác thường, từng luồng điện lưu đánh thẳng vào toàn thân thấm vào từng đầu dây thần kinh, buộc cô phải di động mông eo hướng về phía sau để cùng va chạm nghênh đón lấy cây dương vật đang mãnh lực đánh thật sâu vào bên trong thân thể cô, loại tư vị da thịt tương giao thật sự là tốt..
Điền Thanh Như bị đánh sâu vào trong âm đạo sướng đến hồn phi cửu thiên, thấm đến tận xương tủy, có một loại cảm giác thốn đau truyền tới, cô liên tưởng đến cái đầu khấc tỏa sáng to như quả trứng gà nhất định là đã đánh vào chạm đến tử cung của cô rồi, khi Đinh Nhị Cẩu cũng phát ra ồ ồ thở dốc, với thể trạng cường tráng nhưng dù sao hắn đã hai lần xuất tinh vào âm đạo của Điền Ngạc Như, và giờ đây là lần thư ba Nhị Cẩu tiếp tục dùng cây dương vật to dài không ngừng giống như cái máy đóng cọc đút vào trong cơ thể của Điền Thanh Như, khó mà có thể ức chế được sự mệt mỏi….
Mới đầu Điền Thanh Như còn giãy dụa, trong miệng của cô không ngừng chửi mắng, nhưng thanh âm của cô càng ngày càng nhỏ, thay vào đó là dồn dập tiếng rên rỉ ư ử, sau khi bình tĩnh lại cố cố nén cắn chặt môi, cho nên chỉ còn có tiếng “.. ọt…ọt.. ” dương vật va chạm ngâm trong dịch nhờn âm đạo, đại khái cắm vào hơn 10 phút đồng hồ, nhưng do là lần thứ ba rồi nên không dễ xuất tinh ra, cho đến khi tiếng thở dốc Điền Thanh Như đột nhiên tăng lên, thân thể co không ức chế được run run, bên trong âm đạo của cô cũng bắt đầu run rẩy, thật chặt hút lấy đầu khấc dương vật của hắn, từng làn một dịch nhờn trào chảy ra bên ngoài, hắn biết cô sắp đến cơn cao triều…..
Cảm giác được mật huyệt Điền Thanh Như co rút lại cực kỳ lợi hại, Đinh Nhị Cẩu sướng khoái đến thở ra một hơi, hắn đẩy nhanh tiết tấu, do dương vật rất dài, mỗi lần đâm vào đều có thể đội lên hoa tâm Điền Thanh Như, lại khiến cho Điền Thanh Như cảm thấy hàng loạt trận tê dại, đương nhiên, lúc này Điền Thanh Như cũng không phải là chủ động, mà là bị Đinh Nhị Cẩu cưỡng gian lấy, tiếng rên rỉ ngoài là do bản năng của cơn động dục.
Tư thế của Điền Thanh Như không phải hai cánh tay chống trên mặt đất, mà là nửa người trên đều đặt ở trên sàn nhà, mông đít vễnh lên cao, theo động tác Đinh Nhị Cẩu từ phía sau đút vào, thân thể Điền Thanh Như bởi vì nằm sấp cho nên đôi bầu vú no tròn cọ lên cọ xuống trên sàn nhà.
Mỗi khi đầu núm vú cùng ma sát trên sàn nhà, Điền Thanh Như lại có cảm giác càng thêm mãnh liệt, phảng phất như là bị điện giật, âm thanh rên rỉ càng lớn, cô thật khó chịu chán ghét bản thân mình, hiện tại cô bị chọc vào rất là thoải mái, dịch nhờn phun trào mỗi lúc mỗi nhiều, thậm chí cô còn hi vọng Đinh Nhị Cẩu có thể đối đãi thô bạo hơn thêm chút nữa.
– Chị…chị… thoải mái sao?
Biết rõ Điền Ngạc Như mới đến bên cạnh mình, Điền Thanh Như nói:
– Em…em….. a…. a…ui…!!!
Điền Thanh Như định chất vấn Điền Ngạc Như, tại sao lại bỏ mặc cho Đinh Nhị Cẩu làm mình, nhưng hiện tại ngay cả một câu đầy đủ cũng nói không nên lời, Đinh Nhị Cẩu thật sự là quá lợi hại khi từ phía sau liên tiếp dũng mãnh tấn công.
Điền Ngạc Như ngồi chồm hổm trên mặt đất, nói:
– Chị.. chị không cần lên tiếng, chúng ta là chị em, do đó em biết rõ trong lòng chị đang suy nghĩ gì, bây giờ chắc chị rất là hận em, bởi vì chị đã biết là em gọi Nhị Cẩu đến làm chị, thật ra sau đó em liền suy nghĩ làm như vậy đến cùng là đúng hay sai, lúc chứng kiến chị phản ứng chống lại Nhị Cẩu rất thương tâm, em cảm thấy được là em sai rồi, thậm chí rất hối hận, nhưng sau đó thì em nghe được tiếng chị rên rỉ, lúc đó em mới biết là em làm đúng, chị từng tuổi này cũng có nhu cầu, nếu thời gian dài anh rể không thỏa mãn đủ cho chị, như vậy chị sẽ rất là khó chịu, thậm chí đến lúc nhịn không được rất có thể sẽ cùng người đàn ông bên ngoài phát sinh …..
– Không… không có… a….
– Nhưng em biết rõ là chị sẽ không làm như thế, bởi vì chị là một người đàn bà tốt, cho nên em vừa mới gọi Nhị Cẩu đến với chị, chị à…em muốn cho chị được thoải mái giống em, cùng chung một chỗ với người đàn ông mà mình ưa thích.
Nghe được Điền Ngạc Như lời nói này, Điền Thanh Như suy nghĩ trở nên càng loạn, cô rất muốn cùng Điền Ngạc Như thảo luận đạo đức luân thường, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn còn đang hung mãnh đâm thọt bên trong âm đạo của cô, chỉ có thể thừa nhận rằng quả thực tựa như sóng lớn đẩy chiếc thuyền gỗ tung bổng lên không trung, tiếp theo thật hung dữ nện chìm xuống vào trong mặt biển, cô ngoại trừ tiếng rên rỉ ” a…a…”, căn bản là không có biện pháp nói ra một câu đầy đủ.
Nương theo lấy tiếng rên giờ như tiếng khóc gọi tiếng phóng đãng, Điền Thanh Như đã đạt tới cơn cực khoái, cô cảm thấy có một cỗ nhiệt lưu theo từ tử cung phun trào ra âm tinh, ngay sau đó Điền Thanh Như nhận thấy cây dương vật đang cắm vào trong cơ thể mình giống núi lửa phun trào cuồn cuộn nóng rực tinh dịch từ đầu khấc dương vật của Nhị Cẩu bắn ra ào ạt, không một giọt dư thừa đều hít vào sâu trong tử cung cô.
Bởi vì lúc trước đã cùng Điền Ngạc Như làm thật lâu, hiện tại lại dùng tốc độ nhanh nhất thỏa mãn Điền Thanh Như, Đinh Nhị Cẩu cũng có chút chịu không được rồi, nhưng bị kích thích như vậy cũng làm cho hắn không thể tự chế đỉnh phong, trong cổ của hắn phát ra từng đợt tiếng hô mơ hồ không rõ tiếng cùng với hơi thở dốc dồn dập.
Khi cái đầu khấc theo trong cơ thể Điền Thanh Như thoát ra, một làn tinh dịch trắng sữa tương tựa như một nhánh sông nhỏ chảy ra theo giữa hai bên mép nhỏ âm hộ hơi có chút mở rộng, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển Điền Thanh Như sung sướng nhắm hai mắt lại, đôi môi trong lúc đó không tự chủ được lại rên thầm nho nhỏ.
Đem dương vật rút ra xong, Đinh Nhị Cẩu đứng lên, nói:
– Chị Ngạc Như giúp em đi..
Nhìn thấy Điền Ngạc Như bú mút dương vật Đinh Nhị Cẩu, Điền Thanh Như càng thêm xấu hổ, cây dương vật vừa mới chơi đùa bên trong âm đạo, còn dính đầy chất lỏng rất nhiều đến từ trong cơ thể của cô, nhưng hiện tại Điền Ngạc Như vậy mà bắt đầu bú hút liếm láp, thậm chí còn có thể nghe được tiếng nuốt vào bên trong cổ họng.
Biết rõ Điền Ngạc Như đã đem dịch nhờn của mình chảy ra đều nuốt hết vào trong bụng, Điền Thanh Như cảm thấy thân thể mình lại nóng lên, cô không nghĩ tới vậy mà mình cùng em gái nhân phát sinh tính quan hệ cùng với một người đàn ông, hơn nữa cơ hồ là đồng thời một lúc giao cấu với nhau…..
Điền Thanh Như còn không có kịp phản ứng, Đinh Nhị Cẩu lại đột nhiên hôn môi của cô, hắn đem đầu lưỡi tham tiến vào trong miệng, Điền Thanh Như muốn cắn đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu, nhưng cái loại hôn này cảm giác thật thoải mái, cho nên cô đành phó mặc cho Đinh Nhị Cẩu hôn hít lấy.
Sự tình thường thường không tưởng tượng được thì lại phát sinh…….
Trọng Hải cũng nhận thức lần này đề cử Đinh Nhị Cẩu chẳng qua là để nắn gân thử nghiệm cái quyền tranh đoạt bổ nhiệm nhân sự có hiệu quả đến đâu với bí thư Trịnh, cho nên cũng không có hy vọng vào Trịnh Minh Đường đáp ứng, vì dù sao thì làm bí thư luôn có ưu thế, ông ta có quyền quyết định bổ nhiệm hay không khi bàn thảo cùng với các thường ủy Đảng, nếu như ông không thông báo cuộc họp cho tổ chức này biết, như vậy thì Trọng Hải cũng là không có cách nào để đưa Đinh Nhị Cẩu lên.
Thế nhưng Trịnh Minh Đường lại đồng ý với đề nghị của Trọng Hải, để Đinh Trường Sinh đảm nhiệm làm chủ tịch trấn Độc Sơn.
Ngày đầu tiên Đinh Nhị Cẩu được bổ nhiệm làm chủ tịch trấn Độc Sơn tin tức cơ hồ đã truyền khắp trong quan trường huyện Hải Dương, kinh ngạc nhất là Khấu Đại Bằng, ông thật sự là không ngờ cái thằng này chính mình dẫn dắt chập chững vào con đường làm quan, thời gian nhanh như vậy đã sắp sửa ngồi ngang hàng với mình, thế sự đúng là khó liệu, câu này dùng vào lúc này thật sự là thích hợp.
Khấu Đại Bằng là người đầu tiên gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu chúc mừng, bởi vì ông vẫn luôn tự nói mình là người dẫn đường sĩ đồ cho Đinh Nhị Cẩu.
– Trường Sinh, chúc mừng cháu, chú phấn đấu bao nhiêu năm mới đạt tới vị trí này, cháu thì chỉ trong thời gian ngắn thì đạt được rồi, thật sự là chúc mừng cháu đấy.
Khấu Đại Bằng nói lời này là từ trong thâm tâm, bởi vì theo vợ của mình nói, con gái của mình Khấu Oánh Oánh đối với Đinh Nhị Cẩu rất có hảo cảm, hơn nữa hiện tại con bé chết tiệt kia ca tụng Trường Sinh đến tận mây xanh, ngay tên Nhị Cẩu giờ cũng không gọi rồi, mà con gái cưng của mỗi người cha thì đều như là thiên thần, cho nên con gái thích, đương nhiên ông càng có cảm tình với Đinh Nhị Cẩu, ông cho là mình rất là hiểu rỏ với Đinh Nhị Cẩu.
– Chú cứ trêu đùa, cháu chẳng qua là gặp vận may thôi, đi đâu cũng gặp được quý nhân, nếu ngày trước không gặp chú, cháu cũng sẽ không được đi trên con đường này, nếu không phải là chủ tịch Trọng, thì cháu cũng không có như ngày hôm nay, hai người là quý nhân của cháu, cả đời này cháu đều quên không được.
– Ai dà, không thể nói như thế, người dẫn đường mặc dù trọng yếu, nhưng quan trọng nhất vẫn là tự bản thân chính mình, từ giờ trở đi đã tự đi ra ngoài, cháu cố làm thật tốt, chú tin tưởng tiền đồ của cháu vẫn còn phía trước, đến lúc đó chú chỉ cần cháu giúp đỡ Khấu Oánh Oánh là được.
Khấu Đại Bằng bắt đầu lôi kéo con gái của mình vào.
– Việc này chú yên tâm, à.. Khấu Oánh Oánh sắp thi tốt nghiệp cấp ba, gần đây việc học tập như thế nào rồi?”
– Cũng tạm được, chắc là do trước kia phương pháp học tập không đúng, hiện tại học tập dựa theo cách của cháu, cuộc thi vừa rồi rất tốt, về chuyện này chú phải cám ơn cháu, trước đây chú và thím không biết cách hướng dẫn cho con bé nên phí hết biết bao sức lực, nhưng vẫn không hiệu quả gì cả.
– Chú à, giờ cháu đến văn phòng lãnh đạo, lát nữa sẽ gọi lại cho chú nhé.
Vì lúc này có điện thoại gọi tới, đó là số điện thoại phòng làm việc Trọng Hải, vì vậy tranh thủ cùng Khấu Đại Bằng nói gặp lại.
– Không cần đâu, cháu bận việc thì cứ đi, mấy ngày nay nếu có thời gian thì đến trong nhà một chuyến, thím Hinh Nhã và Oánh Oánh có nhắc đến cháu đấy.
Khấu Đại Bằng nói.
– Vâng cháu nhất định sẽ ghé qua.
Đinh Nhị Cẩu cúp điện thoại rồi đi đến cửa phòng làm việc của Trọng Hải, hít sâu một hơi, gõ cửa bước vào.
Dù sao thì Đinh Nhị Cẩu cũng cao hứng so sánh với chức vụ mới, Trọng Hải thì ngược lại một chút vui vẻ đều không có, nguyên là có ý định để cho Đinh Nhị Cẩu xuống dưới rèn luyện về năng lực, nhưng nhìn qua thái độ thì bí thư Trịnh Minh Đường không có đáp ứng bổ nhiệm như vậy, nhưng lại nhanh chóng thay đổi mà đồng ý, điều này làm cho Trọng Hải cảm thấy bất ngờ không hiểu Trịnh Minh Đường đến cùng có âm mưu gì, nghĩ đến vụ án Cổ Thành Lượng bị bạo tạc nổ tung tan xác, cùng với án của chủ tịch trấn Tôn Quốc Cường chết đi, Trọng Hải có chút hối hận, Đinh Nhị Cẩu thằng này không tệ, đầu óc linh hoạt, xoay chuyển rất nhanh, mấu chốt nhất là ông rất thưởng thức lòng trung thành năng lực của hắn, nếu quả thật phóng hắn tới trấn Độc Sơn này là nơi hổ lang chi địa, vạn nhất xảy ra chuyện, thì có đáng hay không? Đến lúc đó sẽ có người nói mình nhuộm máu cấp dưới để đạt được công danh cho riêng mình, đây là điều cố kỵ lớn nhất của Trọng Hải.
Để lại một bình luận