Hà Minh Huy đành đem số điện thoại của Lan Hiểu San và địa chỉ nhà giao cho Dương Lộ, nhưng Dương Lộ lại bộ dáng không phải là quá tích cực.
– Dương Lộ… có chuyện gì xảy ra vậy, lâu nay làm rất tốt, đã quên lời nói của tôi rồi sao?
Hà Minh Huy không vui hỏi.
– Chủ nhiệm… có thể thay người khác làm trợ lý liên lạc cho Đinh phó cục đi, em không muốn đi theo Đinh phó cục nữa…
Dương Lộ nhỏ giọng nói.
– Vì cái gì? Làm sao vậy?
– Bên ngoài lời đồn không êm tai, em sợ cứ như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Đinh phó cục, cho nên…
– Khục… chỉ là lời đồn bậy bạ, cô cứ làm tốt công tác của mình, suy nghĩ bậy bạ cái gì vậy?
– Em… em…
– Tốt rồi, đây là những cái mà Đinh phó cục muốn, đưa qua cho Đinh phó cục, có thể cô phải đi một chuyến với Đinh phó cục đấy. Hà Minh Huy phân phó nói.
– Vâng, em đi ngay.
Dương Lộ đứng người lên đi ra ngoài.
…
Dương Lộ lái xe im lặng không nói gì, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở ghế đằng sau, cũng không nói gì…
– Đinh phó cục, địa chỉ nhà ở đây a.
Lan Hiểu San gia không ở trong cư xá cục công an, mà là một cư xá bên ngoài đã cũ kỹ…
– Gõ cửa, xem có ai ở nhà không?
Dương Lộ gõ vài cái lên cửa, nghe thấy bên trong có tiếng động đi lại, nhưng cánh cửa chỉ hé mở, một giọng nói lạnh như băng hỏi:
– Các người tìm ai?
Đinh Nhị Cẩu lần đầu tiên mới nhìn thấy nữ bí thư kỷ ủy cục công an, nhìn về phía trên sắc mặt không tốt lắm.
– Xin hỏi thăm có phải đây là nhà của Lan bí thư cục công an thành phố phải không? Em là Đinh Trường Sinh phó cục trưởng cục công an thành phố.
Đinh Nhị Cẩu tiến lên tự giới thiệu mình.
– Đinh phó cục trưởng, có chuyện gì không?
Lan Hiểu San đứng trong nhà, không có ý tứ để cho Đinh Nhị Cẩu vào trong.
– Vâng… có một số việc, nếu như thuận tiện, em có thể đi vào trong trao đổi một chút với chị?
Đinh Nhị Cẩu nói.
Lan Hiểu San chần chờ một chút, sau đó mở cửa ra, để cho Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Lộ tiến vào.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy một người đàn bà có mái tóc đen nồng đậm ngay ngắn buộc ở sau ót, lộ ra cái gáy cao cao trắng ngần, hai vành tai hơi mỏng, váy dài thấp mở trước ngực bị đôi bầu vú cao cao nổi lên, phồng to no đủ mượt mà, mơ hồ có thể chứng kiến một đường khe ngực thuận thế thẳng xuống chính giữa hai bầu vú, che dấu tại trong cái váy dài, tăng thêm vài phần cái mông lớn vẻ đẹp lung linh, cái váy liền áo mặc trong nhà màu tím, càng làm thêm nổi bật ra màu da nõn nà như ngọc, cũng đem dáng người yêu kiều, lồi lõm hấp dẫn bao vây lại, một bộ đàn bà thành thục, phong vận tại trên người nàng vốn tư thái sinh động tự nhiên không có giả tạo, khí chất càng là tự nhiên chảy lộ, cũng không phải là dối trá mượn cớ che đậy, dù không có trang điểm, cũng đủ để khiến Lan Hiểu San nhìn về phía trên mị lực mười phần, mỹ lệ không gì sánh được, so trên lý lịch biểu hiện nàng đã 37 tuổi cực kỳ không tương xứng so với khuôn mặt trẻ của nàng.
Làm cho Đinh Nhị Cẩu không có nghĩ tới sau khi vào nhà, thì thấy gian nhà này giống như là một tòa linh đường vậy, đầu tiên thấy treo trên tường một di ảnh trắng đen rất lớn, phía dưới di ảnh bày biện một ít hoa quả đơn sơ, khói nhang nghi ngút.
Đinh Nhị Cẩu mặc dù cũng không có biết mặt của đội trưởng đội chống ma túy này, nhưng nhìn qua thì cũng hiểu ông ta chiếm lấy trong lòng của Lan Hiểu San là địa vị đến tầm cỡ nào, cho nên hắn đến trước di ảnh, nghiêm trang cúi đầu ba cái, cúi rạp người ba cái…
Lan Hiểu San nhìn theo xem hành động của phó cục trưởng trẻ tuổi này, không nói gì, chỉ vào ghế sa lon bên cạnh, không nói tiếng nào ngồi xuống.
– Lan bí thư, hôm nay em đến đây là có mấy chuyện muốn thỉnh giáo với chị.
– Đinh phó cục trưởng, tôi đã lâu không có đến cục công an công tác, công tác của tôi vốn là do phó bí thư thay mặt, cho nên nếu muốn trao đổi về công việc, tôi sợ là cậu đã đến sai chỗ, tìm lộn người rồi.
Lan Hiểu San không nhúc nhích chút nào, Đinh Nhị Cẩu còn chưa kịp mở miệng thì đã bị nàng lấp kín.
– Vâng… em phải nói chuyện với chị, thứ nhất là về vấn đề đồng chí Lôi Thần đội trưởng chống ma túy đã hy sinh, trong cục đã khởi động lại về nghi án để điều tra, bản án của đồng chí Lôi Thần sẽ làm trọng điểm một lần nữa điều tra lại, cố gắng đem vụ án này tra cho ra manh mối. Vụ án này đã trôi qua năm năm rồi, nhưng chưa có ai tìm ra được ra thủ phạm thật sự phía sau tấm màn đen.
Lời nói Đinh Nhị Cẩu khiến cho tinh thần Lan Hiểu San chấn động, nhưng lập liền tiêu tán, có thể nói ngay cả chính nàng trong lòng cũng chấp nhận buông xuôi rồi.
– Người chết để tên, chim chết để tiếng, chỉ cần là có người đã gây ra vụ án này, thì không có gì vĩnh viễn che kín được, cho dù là người gây nên vụ án đã không còn sống nữa, thì cũng phải đưa kéo ra từ trong mồ lên để tiếp nhận phán quyết, tại vì đồng chí Lôi Thần là một anh hùng, cho nên không thể để cho hy sinh vì nhiệm vụ một cách đơn giản như vậy.
Đinh Nhị Cẩu nói rất hào hùng…
– Đinh phó cục trưởng, cậu tới đây, chỉ sợ không phải chỉ nói cho tôi biết ý định đem bản án của Lôi Thần một lần nữa điều tra lại, có còn muốn gì nữa cứ nói thẳng ra đi…
– Lan bí thư… em tin rằng những chuyện em đã làm vừa rồi, ít nhiều gì thì chị cũng đã nghe qua, lúc này thành phố đang muốn đập nồi dìm thuyền đem lực lượng cảnh sát thành phố Hồ Châu rửa sạch một phen, đem các loại cặn bã bại hoại toàn bộ gột rửa loại ra khỏi đội ngũ của cảnh sát, nhưng chỉ dựa vào một đội giám sát cảnh sát thì làm không được, còn cần phải có sự ủng hộ mạnh mẽ của ban kỷ luật thanh tra cảnh sát, mà năng lực của Lan bí thư thì em biết, em đã hỏi qua Uông bí thư kỳ ủy, ông ta đối với chị thì khẳng định bảo đảm, cho nên em hy vọng Lan bí thư có thể trở về cục công an tham dự vào công việc chỉnh đốn này.
Đinh Nhị Cẩu không kiểu cách nữa, nói thẳng ra yêu cầu của mình cùng với sự kỳ vọng Lan Hiểu San.
Lan Hiểu San cũng không ngay lập tức đáp ứng đề nghị của Đinh Nhị Cẩu, đem sau khi tiễn đưa hắn đi về, Lan Hiểu San ngồi trên ghế tựa, nhìn xem di ảnh chồng mình trên tường, trong lòng ngổn ngang trăm mối cảm xúc.
Hai người bọn họ tình cảm vợ chồng rất tốt, cùng tốt nghiệp trường đại học chính trị và pháp luật, lại cùng nhau nhận công tác ở cơ quan, chỉ có Lôi Phong về đơn vị cảnh sát, còn nàng công tác tại kỷ ủy thành phố, chồng nàng qua đời mấy năm nay, cơ hồ đã tiêu hao ngốn hết toàn bộ tinh lực của nàng.
Lan Hiểu San thề, nhất định phải tìm ra hung thủ sát hại chồng mình đưa ra công lý, nhưng lãnh đạo cục công an thành phố đối với chuyện này tựa như không quan tâm đế, cho nên vụ án này bị định tính là do tai nạn giao thông, cho dù là chính nàng đã được điều đến cục công an làm bí thư ban kỷ luật thanh tra, tình huống vẫn không có được cải biến gì cả.
Vốn nàng cho rằng đời này hông có cơ hội báo thù cho chồng mình nữa, nhưng trong khoảng thời gian gần đây thành phố Hồ Châu có nhiều chuyện xảy ra, làm cho nàng thắp lên ngọn lửa hy vọng, nhất là việc Đàm Quốc Khánh đào thoát cùng Lý Pháp Thụy chết đi, nàng cảm giác ngày báo thù gần đến rồi.
“Lôi Phong, anh yên tâm đi, em nhất định sẽ báo thù cho anh, nhất định sẽ tìm lại công đạo cho anh”.
Lan Hiểu San trầm ngâm nhìn di ảnh trên tường nói ra.
Lúc nhận được điện thoại của Lan Hiểu San, Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Lộ đang ngồi ăn bún thập cẩm cay, Đinh Nhị Cẩu không ưa món này, nhưng Dương Lộ lại thích, hết cách rồi, đành phải chiều nàng.
– Chào Lan bí thư…
– Đinh phó cục trưởng, tôi suy nghĩ rồi, cậu nói rất đúng, tôi không muốn để cho cái chết chồng mình oan uổng, có lẽ bây giờ ngoại trừ tôi, sợ rằng không có ai muốn lật lại vụ án này.
– Lan bí thư… lời này không đúng, còn có em… về sau chị sẽ biết.
– Đinh phó cục, cảm ơn cậu, ngày mai tôi sẽ đi làm.
– Vâng… em sẽ để cho Dương Lộ đón chị, về sau cô ấy sẽ là người lái xe cho chị, ngoài ra, vì lý do an toàn, em cảm thấy chị nên là dọn về cư xá của cảnh sát ở đi, tại nơi đó chị cũng được cấp gian phòng lâu nay rồi mà…
– Ừ, tôi sẽ cân nhắc…
– Lan bí thư, chờ ngày mai chị đi làm chúng ta sẽ trao đổi tiếp nhé…
Đinh Nhị Cẩu giọng nói mặc dù không cao, nhưng Lan Hiểu San nghe được cũng cảm nhận được thằng trẻ tuổi này trong giọng nói rất kiên nghị…
Hai người không nói tiếp, cúp điện thoại.
– Đinh phó cục, anh để cho tôi đi theo Lan bí thư à?
Dương Lộ hỏi.
– Không được sao? Chị ấy là phụ nữ, hai người cùng một chỗ cũng thuận tiện hơn, với lại đi theo Lan Hiểu San đối với tiền đồ của cô sẽ có nhiều ích lợi, đến lúc đó cô sẽ thấy.
– Tôi không biết chị ấy, lại có cảm giác người đàn bà này là lạ.
– Bất kỳ một người đàn bà nào, chồng mình chết đi một cách không rõ ràng, trong lòng ai cũng khó mà nuốt trôi, từ từ thì cô cũng sẽ hiểu chị ấy thôi.
– Thế nhưng mà, tôi…
– Không có thế nhưng mà, đây là mệnh lệnh, bắt đầu từ ngày mai cô sẽ làm trợ lý liên lạc cho Lan bí thư, tóm lại là chiếu cố tốt cho chị ấy, người này không dễ dàng, nhưng cũng không đơn giản.
…
Về chuyện của Qúy Đại Khoan thì Lý Pháp Thụy thực hiện đối với Đinh Nhị Cẩu hứa hẹn, do đó Đinh Nhị Cẩu cũng thực hiện lại hứa hẹn đối với lão, chỉ có điều Lý Pháp Thụy giờ đã chết, thì lời hứa hẹn với Lý Pháp Thụy về Qúy Đại Khoan trở nên thừa thãi.
Mấy ngày nay Qúy Đại Khoan rất lo lắng, bởi vì hắn biết rõ, Lý Pháp Thụy không vô duyên vô cớ mà tự sát nhất định là có chuyện gì đó hoặc là bị bức bách, nhưng chuyện gì đó hoặc bị bức bách đến từ nơi nào thì hắn không biết.
Ngồi ở trong phòng khách lớn của Vệ Hoàng sơn trang, Qúy Đại Khoan thấp thỏm không yên, trước đây hắn đã từng tới, nhưng đó là theo chân Lý Pháp Thụy tới, còn lần này đây, chỉ có mình hắn.
– Anh Quý đến rồi à, uống gì đây?
Triệu Cương vừa đi vào, nhìn thấy Qúy Đại Khoan mặt màu tro tàn hỏi.
– An Triệu, muốn gặp tôi có chuyện gì?
Qúy Đại Khoan vội vàng đứng lên, có vẻ sợ sệt hỏi.
– Cũng không có việc gì, biết anh đang thất nghiệp, cho nên muốn anh có chén cơm ăn, đến tập đoàn Vệ Hoàng đảm đương việc cố vấn, tiền lương vẫn dựa theo số lượng như trước kia, như thế nào được không?
Triệu Cương trực tiếp đưa ra đề nghị của mình.
– Ui… cảm ơn anh Triệu, nhưng không biết cụ thể tôi sẽ làm những chuyện gì?
Qúy Đại Khoan trong lòng thả lỏng hỏi.
– Để sau này hãy nói đi, chuyện này cũng không nên nói với ai, đây là bí mật, nhưng cũng có thể lôi kéo tiếp xúc với những chiến hữu trong đội trước kia, cần tiền thì cứ nói miễn sao tạo được cho tôi thành một nhóm là được, ngoài ra, anh giúp tôi chú ý theo dõi một người, nếu như có thể nói, tôi muốn biết biết rõ người này tại thành phố Hồ Châu có sở hữu tất cả bao nhiêu hang ổ…
– Anh Triệu… người anh nói là…
– Đinh Trường Sinh… Đinh phó cục trưởng.
Triệu Cương vừa cười vừa nói…
…
– Tôi hiểu được, anh Triệu… cho dù là anh không nói, tôi cũng không quên được hắn, yên tâm đi, tôi vẫn luôn theo dõi hắn, tôi cũng không tin thằng này là một kẻ đao thương bất nhập, là người thì ai cũng có nhược điểm, tôi tin rằng hắn cũng vậy thôi.
– Ai… anh nên nhớ kỹ, tôi chỉ muốn anh chú ý theo dõi vào từng cử động của hắn, chứ không phải là động đến hắn, thằng này còn hữu dụng đấy, nếu anh đánh rắn động cỏ, chú của tôi cũng sẽ không tha cho anh, hiểu chưa?
Qúy Đại Khoan sững sờ, lập tức vừa cười vừa nói:
– Hiểu… hiểu.
Nhận được điện thoại của Đinh Nhị Cẩu, Hà Minh Huy lập tức sắp xếp một chiếc xe Passat cho bí thư Lan Hiểu San, đem chìa khóa giao cho Dương Lộ, mặc dù không rõ Đinh Nhị Cẩu tại sao phải đem Lan Hiểu San mời ra, nhưng bây giờ trong cục công an giống như chỉ có mình Đinh Nhị Cẩu định đoạt, với lại nhờ hắn mà có được hai tháng tiền lương, đây đối với một gia đình bình thường mà nói cũng đỡ rất nhiều, vì thế gia tăng lên hảo cảm không ít đối với Đinh Nhị Cẩu.
…
Từ Kiều Kiều cùng Đinh Nhị Cẩu đã hẹn, Đinh Nhị Cẩu muốn đi giúp Từ Kiều Kiều qua phần thi thực hành lái xe, còn muốn thực tế nhìn qua nơi khảo hạch lái xe có mờ ám giống như Từ Kiều Kiều miêu tả như vậy không, cho nên hắn lái một chiếc Santana mà Đỗ Sơn Khôi hay sử dụng, tới đón Từ Kiều Kiều.
– Này đại ca… anh chạy chiếc xe bết bát như thế này, xem ra ở cục công an thành phố cũng làm cỡ hạng quan lèng xèng, sao không như ngày hôm qua lái chiếc kia cho oách vậy? Hay là chạy về lấy chiếc xe kia đi?
– Đừng có nói nhảm nữa, nhanh lên, tôi xin phép nghỉ đi ra ngoài trong lúc đang có nhiều việc, làm gì có thời giờ chạy lung tung với cô? Giờ có muốn đi hay không?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói.
Từ Kiều Kiều thấy Đinh Nhị Cẩu bực mình, lập tức mở cửa xe chui vào, vừa vào suýt chút nữa ho sặc ra, Đỗ Sơn Khôi bình thường không có việc gì lại ưa thích ngồi trong xe hút thuốc, bên trong cái xe này giống như là cái gạt tàn thuốc rồi.
Để lại một bình luận