– Vâng… em họ Đinh, tên là Đinh Trường Sinh.
– Há, còn chị gọi là Tương Ngọc Điệp, rất vui được làm quen, một lần nữa cảm ơn em.
Tương Ngọc Điệp đứng đối diện bàn trà thấp hướng về Đinh Nhị Cẩu đưa tay ra, Đinh Nhị Cẩu cũng vội vươn tay, trong giây phút này, hắn nhìn thấy được cái không nên nhìn vào.
Cái váy liền áo ở nhà cổ áo khá rộng, bên dưới cổ trong lúc bất chợt khuếch trương mở ra, theo tư thế khom người, khiến cho nửa người trên mạn diệu phong tình của cô cơ hồ hoàn toàn hiện ra ở trước mặt của Đinh Nhị Cẩu, hai bầu vú no tròn vun cao dưới cái nịt ngực màu trắng chống đỡ, màu trắng cái nịt ngực giống như tầng thứ hai da thịt dán trên bộ ngực của Tương Ngọc Điệp, tại chính giữa hai bầu vú hình thành kia một rãnh sâu hoắm, thoạt nhìn càng thêm bóng loáng như ngọc, xuyên thấu từ trong cổ áo rơi xuống, bên dưới cái rốn một chút phong cảnh tuyệt vời cũng ẩn hiện, đó là cái quần lót màu trắng viền ren cùng da thịt của nàng tựa như hòa lẫn, cảm giác có một chút tâm thần kích động, hắn vội vàng ngó mặt đi chỗ khác…
Tương Ngọc Điệp cũng cảm thấy Đinh Nhị Cẩu khác thường, vội vàng cũng buông lỏng ra tay của mình.
Trong lúc nhất thời, thời gian bữa ăn sáng cứ như vậy không tiếng động trôi qua, lúc Đinh Nhị Cẩu ngồi trong xe chạy ra ngoài mới chú ý tới, nơi này khu biệt thự Quốc Sơn, nằm phía bắc thành phố bắc Hồ Châu, nhìn qua thì biết Tương Ngọc Điệp rất có nhiều tiền.
Một người đàn bà nửa đêm không ngủ được, tìm bạn bè đánh bài, vậy thì có thể Tương Ngọc Điệp là cái loại ăn không ngồi rồi, nói không chừng là tình nhân của một nhà giàu nào đó, người đàn bà như vậy tốt nhất ít chọc vào thì tốt hơn, cho nên khi xe vừa vào đến nội thành, hắn liền xuống xe.
Tương Ngọc Điệp cũng không nói với hắn thêm gì, lái xe rời đi, Đinh Nhị Cẩu đón một chiếc xe taxi đến cục công an, Đinh Nhị Cẩu cho rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại người đàn bà này rồi, biển người mênh mông, nếu là cô tình tận lực đi tìm, tỷ lệ gặp lại lần nữa thật sự là quá thấp.
Tiến vào tòa nhà cục công an thành phố, hắn thấy hào khí hôm nay có gì không đúng, những cảnh sát vừa trông thấy Đinh Nhị Cẩu ánh mắt không còn là nể phục, mà có thêm mấy phần kinh sợ.
– Đinh phó cục… anh đã tới, Lý cục trưởng vừa đến, nói là chín giờ họp tại phòng họp nhỏ.
Hà Minh Huy vừa thấy Đinh Nhị Cẩu bước vào văn phòng, như một làn khói đến thông báo.
– Lý cục trưởng có nói nội dung cuộc họp không?
– Không có, nhưng đêm qua Qúy Đại Khoan đội trưởng đội tuần cảnh bị viện kiểm sát bắt mang đi rồi.
Hà Minh Huy tuy chưa nói nội dung cuộc họp, nhưng lại tiết lộ một tin tức như vậy cho Đinh Nhị Cẩu, cái này đồng nghĩa là có người rất gấp gáp, đứng ngồi không yên, vậy thì nội dung họp chắc chắn với chuyện Quý Đại Khoan bị chộp có liên quan với nhau rồi.
– Cảm ơn… tôi biết rồi.
Đinh Nhị Cẩu gật đầu nói.
– Đinh phó cục… tôi đi trước.
– Khoan anh Hà… chờ một chút, còn chuyện…
Đinh Nhị Cẩu dùng tay bóp trán, cố gắng nhớ tới một chuyện, nhưng khi gọi Hà Minh Huy lại, thì lại không nhớ nổi mình muốn nói gì, tất cả là do tối hôm qua uống nhiều quá gây nên.
– Đinh phó cục… còn có việc?
– Ừ, chuyện… ah đúng rồi, chuyện của Dương Lộ, chuyện Dương Lộ quyết định ra sao rồi? Nếu như không có quyết định để cô ấy ở lại cục cảnh sát mà… thì mau chóng thông báo cho Dương Lộ quay về trường cảnh sát, chứ cứ nữa nạc nữa mở, tựa như chỉ cho người ta liều thuốc an thần, làm sao mà người ta an tâm công tác được.
– Được rồi, Đinh phó cục… anh thật quan tâm đến lính của mình, tôi sẽ soạn quyết định nhận Dương Lộ, chỉ là điều cần phải được sự đồng ý của Lý cục trưởng và chính ủy gật đầu, nhận vào cục công an thành phố công tác cũng không phải là chuyện nhỏ.
– Tôi biết… cứ làm quyết định đi, những chuyện khác để tôi lo…
Đinh Nhị Cẩu phất tay nói ra.
– Vậy thì tốt, tôi thay mặt Dương Lộ cảm ơn anh…
Hà Minh Huy cao hứng vội quay đi, những ngày vừa qua hắn chính vì chuyện này mà phiền lòng, hắn là chủ nhiệm phòng làm việc, những… thực tập viên đến đây có chuyện gì thì cũng tìm đến hắn, cơ hồ là lúc nào đều hỏi, ngày ngày hỏi, làm hắn cũng mệt mỏi, giải quyết được người nào thì hay người đó.
Hà Minh Huy vừa cất bước, thì điện thoại trên bàn làm việc của Đinh Nhị Cẩu vang lên, xem xét, thì ra đó là dãy số của phòng làm việc Lý Pháp Thụy.
– Lý cục trưởng, tìm tôi có việc sao?
Đinh Nhị Cẩu cầm điện thoại lên liền hỏi.
– Trường Sinh… tới phòng làm việc của tôi có chuyện cần trao đổi nhé.
Lý Pháp Thụy nói ra.
– Được, chờ một chốc.
Đinh Nhị Cẩu hạ điện thoại xuống, vừa suy tính Lý Pháp Thụy tìm mình với mục đích gì, vừa đi lên lầu.
– Trường Sinh ngồi đi.
Lý Pháp Thụy phá lệ đứng lên mời Đinh Nhị Cẩu lui qua khu ghế sa lon.
– Cục trưởng… có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?
Đinh Nhị Cẩu biết mà còn hỏi, chẳng khác nào bóp thêm vào trái tim đang bị đau của Lý Pháp Thụy, càng làm cho Lý Pháp Thụy cảm giác được chính mình già rồi so với thằng trẻ tuổi trước mắt kia.
– Trường Sinh… hôm nay tại đây chỉ có hai chúng ta, hãy thẳng thắn, cậu đến cùng là muốn cái gì?
Lý Pháp Thụy hỏi vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lời nói vô cùng tức giận, Đinh Nhị Cẩu cảm thụ được.
– Lý cục trưởng, tôi không rõ ông có ý gì?
Đinh Nhị Cẩu tuy trên mặt vẫn mỉm cười, nhưng rất khó đoán là hắn cười thật hay là cười giả, hoặc là cười lạnh…
– Tối hôm qua Qúy Đại Khoan bị viện kiểm sát mang đi, là do cậu làm phải không?
– Lý cục trưởng, chuyện này thì tôi không rõ, tại sao ông không hỏi viện kiểm sát vì sao bắt Qúy Đại Khoan, mà lại hỏi tôi có làm hay không? Bộ ông xem tôi trở thành người của viện kiểm sát rồi à…
Đinh Nhị Cẩu thoáng giật mình nói.
– Đinh Trường Sinh… có câu nói là tha người được thì nên tha, không nên đem người ép đến đường cùng, coi chừng chó cùng dứt giậu quay lại cắn người.
Lý Pháp Thụy thây đã vô cùng tuyệt vọng, Hầu Khắc Cần nói một điểm không sai, thằng này rất là khó chơi.
– Lý cục trưởng, tôi hiểu ý tứ của ông, nhưng tôi cũng muốn nói, vì sao tôi tới cục công an thì ông cũng biết, có một số việc ông không làm được, do đó tôi hy vọng ông đừng làm ảnh hưởng đến công việc của tôi làm, nêu ông sợ đắc tội với người, thì không thành vấn đề, ông cứ lui về phía sau, để lại công việc cho tôi, tôi thì không có nhân nhượng với bất cứ ai đâu, cho nên tôi mong Lý cục trưởng có thể thấy rõ quyết tâm của các lãnh đạo trong thành phố, nói thẳng ra là không có cá nhân nào có thể ngăn cản được đâu.
Đinh Nhị Cẩu trầm giọng nói.
– Vậy thì nói cho cùng thì ý của cậu là muốn tôi lui ra, để cho cậu nắm lấy vị trí cục trưởng cục công an chứ gì?
Lý Pháp Thụy lúc này vẻ mặt lộ ra sự khinh thường hỏi.
– Haha… tôi không có bổn sự đó đâu, vị trí đó thì ông cứ tiếp tục ngồi đi, tôi chỉ muốn chuyện tôi làm thì ông không nên can thiệp, nếu xảy ra chuyện gì thì tôi hoàn toàn chịu tất cả trách nhiệm, trên thành ủy cũng không muốn lãnh đạo trong cục công an thành phố không hài hòa, tôi không biết Lý cục trưởng sắp tới tính thế nào, chứ tôi định đem toàn bộ cảnh sát thành phố Hồ Châu càn quét một lần, cóc chuột gì cũng phải lộ ra, đừng có ai nghĩ sẽ làm hư hỏng được cục diện của công an thành phố Hồ Châu trong những ngày sắp tới…
– Được… nhưng Qúy Đại Khoan theo tôi rất nhiều năm hy vọng cậu hãy tha hắn một lần.
Lý Pháp Thụy trầm ngâm rồi nói ra.
– Chỉ cần hắn ta không vi phạm nghiêm trọng dính dáng đến pháp luật, thì có thể chuyện lớn hóa nhỏ, tôi nghĩ viện kiểm sát cũng sẽ không làm oan uổng bất kỳ người nào… À… Lý cục trưởng, vừa rồi chủ nhiệm văn phòng Hà Minh Huy nói, có vài thực tập sinh của trường cảnh sát muốn lưu lại công tác ở cục công an, tôi thấy bọn họ cũng không tệ lắm, nếu Lý cục trưởng không có ý kiến gì khác thì mau chóng phê chuẩn quyết định đi, dù sao hiện tại cục công an thành phố Hồ Châu cũng đang cần gấp một số người trẻ tuổi có nhiệt huyết để làm thành phần nòng cốt trong việc đổi mới lại cục công an…
– Chuyện này không thành vấn đề, tôi sẽ mau chóng có quyết định với bọn họ, còn chuyện viện kiểm sát bên kia thì làm phiền cậu chào hỏi giùm tôi.
Lý Pháp Thụy mặt không cảm giác nói.
Đinh Nhị Cẩu gật đầu đứng dậy rời đi, cứ như vậy vụ giao dịch âm thầm đã đạt thành, song phương đều được điều mà đối phương mong muốn…
Chỉ là Đinh Nhị Cẩu thừa biết, có một số ít loại người không thể tha thứ, một khi cho loại người đó có cơ hội, thì loại người đó sẽ không cảm kích, trái lại khi có dịp sẽ cắn ngược lại, dồn ép đưa mình vào chỗ chết.
Từ khi đạt được thỏa thuận với Đinh Nhị Cẩu, đồn công an khu Tân Hồ toàn bộ đều tự động viên giải quyết các vấn đề của mình mà Đinh Nhị Cẩu đã chỉ ra, ở phương diện này, đồn công an khu Tân Hồ biểu hiện khá nổi bật.
Theo Dương Lộ quan sát, bây giờ đồn công an khu Tân Hồ đã có tác phong tốt tới cực điểm, dù trời rất lạnh, cũng có một cảnh sát chuyên trách đứng ở ngoài sân chỉ huy sắp xếp xe của nhân dân đến liên hệ thành hàng lối rất gọn gàng.
Trong đại sảnh có bình nước nóng lạnh, tùy lúc cung ứng nước, còn có hai nữ cảnh sát trong đại sảnh tới lui giải đáp vấn đề của mọi người, như vậy nhân dân không cần xếp hàng, được hướng dẫn đi thẳng đến các bộ phận tương quan để xử lý, rồi cắt cử cảnh sát luân phiên tuần tra trong địa bàn được phân công, số điện thoại trực tiếp nhân tin báo của nhân dân về trộm cướp mở 24h không được tắt máy… v… v…
Những việc thay đổi như vậy chỉ làm khổ những cảnh sát trước đây lười biếng quen rồi hoặc các cảnh sát thiếu gia, nhưng hết cách rồi, lãnh đạo cũng đã làm, thì bọn họ còn có thể nói cái gì nữa ngoài việc chấp hành, Cố Khánh Dân cùng Hoàng Hà Thành mỗi ngày cũng đều phải đi ra ngoài kiểm tra, đây là tác dụng của lãnh đạo dẫn đầu.
– Còn có gì khác nữa không vậy?
Đinh Nhị Cẩu nghe xong Dương Lộ báo cáo xong rồi hỏi.
– Tạm thời tôi quan sát nắm được những chuyện này, còn nội bộ bên trong của đồn công an, tôi chưa có thường xuyên tiếp xúc, nên cũng không biết.
– Ừ, được rồi… bọn họ đã chủ động tích cực, thì chúng ta cũng phải làm cho bọn họ chút chuyện, cô gọi chủ nhiệm Hà Minh Huy, tôi có việc muốn gặp anh ta.
Đinh Nhị Cẩu đối với Dương Lộ nói ra.
– Vâng, Đinh phó cục… À… anh có thì giờ rảnh không vậy?
Dương Lộ ấp úng nói.
– Có việc gì sao?
Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Dương Lộ, cử chỉ như thế này thì không giống tính tình bình thường của Dương Lộ, tại sao hôm nay lại như vậy.
– Có… đó là chuyện công tác của tôi, cảm ơn Đinh phó cục, Hà chủ nhiệm đã nói với tôi, nếu khi nào Đinh phó cục rảnh, tôi cùng ba mẹ của tôi mời anh dùng bữa cơm.
– Khục… việc này à, việc này cô không cần cảm ơn tôi, chẳng qua là tôi thấy cô có khả năng giỏi, sau này có thể là một cảnh sát tốt, thôi được rồi, chuyện ăn cơm coi như xong, gần đây quả thật là tôi cũng không có thời gian nhiều lắm, đợi qua đợt bề bộn này rồi nói sau.
– Ai, vậy thì cảm ơn Đinh phó cục.
Dương Lộ gật đầu đi ra ngoài.
Nhìn theo bóng dáng của Dương Lộ quay người rời đi, Đinh Nhị Cẩu cũng có chút cảm khái, hắn nhớ tới ngày trước lúc mình mới vào nghề cảnh sát này, nhớ tới khấu Đại Bằng, nhớ tới chị em Điền Ngạc Như, cũng không biết những người đàn bà này bây giờ ra sao rồi.
Hà Minh Huy nghe nói Đinh Nhị Cẩu tìm hắn, tưởng rằng có chuyện trọng yếu, cho nên tranh thủ thời gian đi đến phòng làm việc của Đinh Nhị Cẩu, gần đây trong cục phát sinh ra nhiều chuyện, để cho Hà Minh Huy cũng cảm nhận được, thời tiết của cọc công an thành phố thật sự là sắp thay đổi, cho nên chỉ cần Đinh Nhị Cẩu có việc phân phó, hắn sẽ luôn luôn sắp xếp vào hàng ưu tiên.
– Đinh phó cục… tìm tôi có việc?
Hà Minh Huy đứng ở trước bàn làm việc Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Ngồi xuống rồi nói, đúng là có việc làm phiền đến anh, tôi muốn mời Hà sở trưởng ăn bữa cơm, không biết Hà chủ nhiệm có thể giúp tôi liên lạc một chút.
Đinh Nhị Cẩu nhắc đến chính là Hà Lỵ Lỵ sở trưởng của sở văn hóa thông tin tuyên truyền thành phố Hồ Châu.
– Đinh phó cục, chuyện này không thành vấn đề, nhưng nếu chị Hà hỏi tôi là Đinh phó cục muốn gặp có chuyện gì, thì tôi nên nói như thế nào đây?
Hà Minh Huy cũng biết, Đinh Nhị Cẩu mời Hà Lỵ Lỵ ăn cơm nhất định là có việc…
Bởi vì Hà Lỵ Lỵ rất ít xuất hiện, đối với việc tranh giành quyền lực của các lãnh đạo thành phố thành phố thì cô thường áp dụng thái độ né tránh, vì điều này làm cho Hà Minh Huy chẳng biết Hà Lỵ Lỵ có đáp ứng đi ra ngoài ăn cơm hay không?
– Ừ, là như vầy, gần đây đồn công an của khu Tân Hồ gương mẫu đi đầu triển khai cải cách hành chính và tác phong rất tốt, trước mắt tình huống phản ứng có hiệu quả, cho nên tôi muốn đến liên hệ đài truyền hình thành phố, nhờ cho người xuống đưa tin về chuyện này, vì thế nhờ Hà sở trưởng giúp cho vài câu nói bên đài truyền hình…
Để lại một bình luận