Phần 52
Một sự kiện lớn xẩy ra. Đang đủng đỉnh cưỡi con ngựa sắt về nhà, bất chợt tiếng chuông điện thoại hiến hoi vang lên… Một tiếng sau, Tuấn thở dài dìu Hương áo quần xộc xệch, hoa dung tán loạn đi vào nhà cô. Cô Giang – mẹ của Hương hót hoảng nhảy dựng lên chân đất chân dép lao ra đón. Hôm nay Hương xin phép đi chơi, nói là tối mới về, sao giữa chiều đã về mà bộ dạng thì…
Một tiếng sau Tuấn rời khỏi nhà Hương. Lòng nặng chĩu, thở dài hắt một tiếng rồi vọt đi. Tuy hai người đã tách ra từ lâu nhưng tình cảnh của cô cũng làm Tuấn đau lòng. Không hiểu sao, Tuấn không có một chút ghen tức nào cả, có lẽ tâm tính nó cầm được buông được hoặc do tâm lý Tuấn còn chưa đến tuổi sâu sắc. Năm nay chỉ mới 18, về sinh lý đã trưởng thành nhưng về mặt tâm lý, Tuấn còn phải tôi luộc nhiều nữa mới có thể lớn được. Nhưng một phần rất lớn là do dạo này cả lòng dạ nó đều hướng về mấy người con gái kia rồi, chưa hể bao nhiêu thứ nhớ nhung, ham muốn đều xạ hết vào sâu bên trong cô Hạnh cả rồi, còn đâu nữa mà quan tâm đến Hương. Nếu có thì giờ chắc chỉ còn sự đồng cảm mà thôi.
Lững thững về tới nhà, mẹ đang ngồi ở phòng quàn lý nhỏ, đây là cái phòng nhỏ như cái chốt bảo vệ, có lớn hơn chút chút, có máy quản lý, 3 mặt kính dễ dàng quan sát xung quanh nhưng cách biệt. Thấy nó vào, mẹ có vẻ giận:
– Đi đâu giờ mới mò mặt về?
Mai rất chờ mong cái ám muội kia, cái nụ hôn ngọt ngây ngất, bàn tay nóng rực ám muội mà cô vờ như không biết nó đang phạm tội, cái cảm xúc kích thích trong lông ngực, xao động tận tâm. Tuấn bùi ngùi về những trải nghiệm cả đời khó quên của Hương, ngồi xuống cạnh mẹ chứ không một mực kéo xềnh xệch mẹ lên nhà.
– Có gì à?
Tuấn đơn giản nói qua chuyện của Hương. Cô bị người yêu lừa cho đám bạn chơi hội đồng, Không biết bao giờ cô mới có thể hồi phục, lại còn chuyện thi cử sắp tới nữa. Vì đã từng có một thời gắn kết nên trong lòng Tuấn cũng phẫn nộ về hành động của tên Đức. Hương theo tên Đức được hạnh phúc nó cũng mừng cho cô, nhưng đằng này… Cú ngã trong tình cảm của cô có sẽ suốt đời không gượng dậy được.
Mẹ không phản ứng mạnh như nó nghĩ, mẹ chỉ thở dài. Mai nghĩ lại về quãng thời gian buông thả của cô, cô hoang dại biết bao, nhưng cô ở thế chủ động, được hưởng hết những hương vị đậm đà trong đó chứ không như con bé Hương…
– Quên đi con, dù gì nó và con cũng không có gì cả. Đi lên nhà.
Bước nhanh qua gần chỗ cô Lập, nó còn không quên ngắm một lượt những đường cong của cô. Cái ánh mắt của nó ngay lập tức bị phát giác, cô Lập quay ngoắt người bước đi, để lại cho nó một bóng lưng nhỏ gầy, bờ mông căng mọng lắc lư. Tinh thần của nó ngay lập tức được kéo lên. Ánh mắt của nó chuyển hướng tới bờ mông của mẹ. Nó cũng không kém, có khi lại có phần hơn. Bộ vec tôn lên những đường cung săn chắc, khỏe mạnh, nổi bật cái dáng hình tròn. Vòng eo thanh mảnh như cành liễu đu đưa theo gió, tấm lưng nhỏ nhắn khiến người phải yêu thương. Những bậc thang làm mẹ phải cong mông mà bước lên, nó dáng lắc lư của mẹ làm nó chao đảo, suýt không nhịn được mà vỗ mạnh một cái.
Tuy nhiên, cửa vừa đóng nó cũng nhịn chẳng nổi nữa mà bóp mạnh một cái làm mẹ giật minh nhảy dưng lên lườm nó.
– Hì hì, có con muỗi tính đốt mẹ, con vừa bóp chết nó. Nó thật đáng ghét…
Mai tắm rửa xong mới làm bếp. Suốt thời gian, cô không được tự nhiên. Đứng nấu ăn mà cô sởn cả da gà. Bộ đồ này hơi ngắn, cô chưa quen với việc nó cứ nhìn chằm chằm như vậy. Nhưng cái hương vị thì thật kich thích. Chỉ cần có cơn gió nhẹ thổi qua là cô như tưởng tay nó đang tính sờ vào đó nữa.
– Ối! Cái thằng này, mẹ giật bắn mình.
– Hì hì, xem mẹ nấu gì nào, có cần con phụ gì không nữa?
– Khỏi, mặc tôi.
Phía sau, giữa mông cô có một thứ gì đó thật to, thật nóng áp sát vào, tê dại và ngứa ngáy. Rất nhanh hơi thở cô đã gấp rút và nặng hơn.
– Ra cho mẹ nấu.
Kéo đầu mẹ lại, nó hôn. Mai cũng ngừng động tác nấu ăn, cùng hòa vào cùng nó nhấm nháp từng giọt, từng giọt. Cô đứng sát thành bếp, phía sau nó ấn sát vào cô, không có nơi nào mà tránh. Lượng lự ở vòng eo, rồi bàn tay tham lam của nó bắt đầu xâm lược tới đôi bầu sữa của cô. Chỉ thoáng bối rối, cô vờ bỏ qua, quên đi cái tay nó tồn tại, chỉ lặng yên mà đắm chìm trong những luồng nhiệt nóng rực, những trận tê dại. Khi mà nụ hôn đã cháy bỏng dâng trào, lưỡi nó và lưỡi cô cùng xoắn suýt lấy nhau, đồng thời cô cũng phát hiện ra một trận tê dại nơi đôi đùi của mình. Ở một bên, nó vuốt ve lên rồi lại xuống, lưỡng lự tới trước rồi ra sau, không biết định thế nào. Mỗi khi nó vuốt ve bên trong đùi, bên trên một chút cô co thắt lại trốn tránh.
Bên trái tim cô bàn tay của nó nhẹ nhàng duỗi phủ trọn vú cô, đột nhiêm không báo trước nó bóp nghiến lấy:
– Ư…
Cùng với cái cảm giác đau mà tê dại một bên vú, bên dưới tay nó chợt vuốt ngực lên trên đùi cô, miết dọc theo cái khe đã thấm ướt cả quần lót.
– HỨ… ư…
Cô đẩy mạnh nó ra, vờ như không biết gì hết.
– Cái thằng này, để yên cho mẹ nấu không? Ra bàn đi, xong rồi.
Bữa cơm rất lúng túng. Váy ngắn quá, mông cô trực tiếp áp xuống ghế, bên dưới ướt đẫm, lau một lớp nước lên ghế khiến cô ngứa ngáy khó chịu. Cả hai ít nhìn về phía đối phương. Cô thì khỏi nói, Tuấn thì hơi chột dạ về hành động mình, cứ lo mẹ sẽ phản ứng. Đến khi ăn xong nó mới thở phào, bữa cơm ấm cúng nhưng đầy lúng túng và nhạt nhoét. Ăn xong nó chạy về phòng đóng cửa học bài. Mai cũng thở phào, cô vội vàng dọn dẹp, lau ghế, về phòng rửa qua. Xông vào phòng vệ sinh, cô lột ngay quần lót ra, chọc hai ngón tay vào thở ra một tiếng thỏa mãn. Cảm giác được lấp đầy khiến cô rên lớn một tiếng sung sướng.
Cả buồi tối cô không dám thò mặt ra khỏi phòng, cứ nghĩ đến nó lại liên tưởng ngay tới cái tê dại bởi cái đường quệt của nó. Cô ép mình tự quên đi bằng cách đọc báo, lướt web hay mở vài bài nhạc trữ tình lên ngân nga vài giai điệu. Tiếng gõ cửa của nó khiến cô tỉnh lại. Đã khuya! Trước khi mở cửa, cô làm một hành động điên cuồng, cởi nịt vú vứt ra sau, kéo trễ một bên vú.
– Mẹ… ớ…
Mẹ luôn mang đến cho nó nhiều bất ngờ. Khuôn mặt ngái ngủ, áo xộc xệch, đôi mắt quyến rũ ngập nước đứng trước nó.
– Chúc mẹ ngủ ngon!
“Tách”
– Ớ… sao mẹ tắt điện rồi.
– Hừ, ngủ không tắt điện, để làm gì, dạo ma à?
Tuy nhanh, nhưng bầu ngực trần một bên sao trốn được ánh mắt nó. Tiến một bước nó ôm lấy eo mẹ, hôn tới. Đón nó là bờ môi mẹ. Mẹ có phần tham lam hơn hàng ngày, rất nhanh lưỡi hai người đã xoắn lấy nhau mà rượt bắt. Bên ngực trần của mẹ là bàn tay nóng như lửa của nó. Dù nhỏ nhưng nó vẫn như nhũn cả xương bởi tiếng ngân sướng yêu kiều của mẹ. Rồi bờ mông săn chắc vểnh cao của mẹ cũng lọt vào tay sói. Cùng như nơi trái tim mẹ, nó cũng đang biến thành nhiều hành dáng bởi bàn tay ma thuật. Cái khe giữ mông sâu và êm ái có một ngón tay cứ xuống lại lên. Phía dưới cô ngứa ngáy rịn ra nhiều thủy ái, nó cứ nhíp nhíp vào mà thi thoảng giỏ xuống nhiều giọt trơn ướt.
Cặp đùi trần mát lạnh, trơn nhẵn như ngọc, non mịn như ngó hành truyền đến từng hồi tê dại. Nó dướn người mở rộng môi như muốn nuốt luôn cả người cô vào, bên ngực tê dại vì nó chợt siết mạnh, rồi cùng lúc bàn tay bên dưới hướng dọc theo đùi cô mà miết lên:
– Hư… ư…
Cô giật mình đẩy ra nhưng lại chẳng có lực gì, ngược lại miệng cô còn tham làm mà mút mạnh lấy. Cô run rẩy toàn thân mà yêu kiều ngân lên một tiếng.
– Ư… thôi… đi… ngủ…
Toàn thân cô nhũn ra mà ngã ra sau, may mà phía sau mà chiếc giường êm ái. Cô hoảng hốt kêu lên một tiếng.
– Mẹ không sao chứ? May quá, may mà phía sau là giường. Ai bảo mẹ tắt điện, không nhìn thấy gì.
Mai hừ một tiếng giận rỗi, trườn lên với lấy gối.
– Kệ tôi.
– Mẹ… con hôn chưa đã.
– Thôi, biến đi, đồ tham lam.
Tiếng mẹ uốn éo, ngân nga làm người nó nóng lên, nó bước tới, mặc mẹ chối mà áp đôi môi xuống. Đón chờ nó là đôi môi đã hé mở của mẹ. Tim hai người điên cuồng như trống trận mà hò reo, kích thích và hưng phấn kéo tới che mờ đi lý trí. Chợt Tuấn đồ người xuống đè thẳng lên mẹ.
– Hự…
Ngược lại, với những suy đoán bình thường, nguyên cái thân chắc khỏe gần 60 cần của nó đè mạnh lên làm Mai bùng lên ngọn lửa. Cô vòng tay ôm siết lấy nó, ưỡn đầu hôn mạnh lên. Tuấn cũng như điên cuông vì cái cảm giác êm ái, ấm áp đầy hương dục vọng. Đôi tay nó tham làm bóp lấy đôi vú của mẹ, nó kéo cả áo mẹ xuống cho đôi vú thả ra hoàn toàn, tha hồ mà tấn công mãnh liệt. Ngoài những tiếng ư hứ tiêu hồn, Mai chỉ còn biết ưỡn ngực lên.
Nó chuyển tay xuống dưới vuốt ve đôi đùi ngọc của mẹ, vuốt cho cái váy làm sao mà tốc ngược lên tới bụng, quần lót ngã treo ngang đùi. Hừ một tiếng nặng nề, nó lấy một tay giữ chặt đầu mẹ hôn thật sâu, một tay bất ngờ luồn xuống úp thẳng vào cái nơi mềm, ướt nhão nhoét như đám bùm. Cực nhanh miết dọc theo cái khe mà đâm ngay một ngón tay vào trong cái lỗ đang thở ra từng luông hơi nống rực.
– Ư… hứ… ư… ứ… ứ…
Mai giãy dụa kịch liệt, miệng bị nó bị chặt, thân bị đè lên. Toàn thân cô tê dại như phát sốt, cô dạng to hay đùi, tách ra khỏi người nó, bất ngờ không đẩy nó ra mà quắp chặt lấy người nó. Bên dưới Tuấn đã thêm một ngón tay mà đâm mạnh vào cái lỗ đói khát.
– Ứ… ứ… ứ… ứ… ư…
Mai giật giật như động kinh. Khoái cảm như sóng chiều đánh cô nghiêng ngả. Mãi một lúc người cô mới như quả bóng xì hơi mà xẹp xuống mềm nhũn. Cô thả đôi môi ra mà thở hổn hển. Chẳng đợi cô nói gì nó đã nói trước:
– Mẹ! Người mẹ mêm thật đấy, nằm lên trên êm hơn bất kì cái nệm nào.
Mai cũng vờ như khống biết cái ngón tay vẫn đang nằm yên bên trong người mình.
– Xuống đi, lớn tướng, nặng như vậy… Biến về cho mẹ ngủ.
Tuấn vừa đóng cửa phòng cô đã lột tung quần lót ra, dạng to háng mà tham làm lấy ngón tay đâm mạnh vào mình như vớt lại chút dư âm ban nãy.
Để lại một bình luận