“Ực!” Một tên không kìm được nuốt nước bọt cái ực, hắn run sợ quay đầu nhìn về miệng hố… mười chín tên khác cũng vậy, chúng cùng quay đầu nhìn về nơi âm thanh vừa phát ra.
Khói bụi tan, một thân hình trần truồng xuất hiện… Long giờ vẻ bề ngoài chật vật đến cực điểm, hai chân hắn đã cụt sâu đến đầu gối khiến hắn không thể đứng vững mà ẹo sang một bên, phía bên trên hắn cũng thê thảm đến cực điểm khi hai tay cụt sâu đến bả vai… cơ mà ghê rợn nhất vẫn là đầu hắn lúc này chỉ còn một nửa phần từ mắt xuống dưới… không có máu chảy, chỉ có ma khí đậm đặc lượn lờ ở miệng vết thương.
“Hắn không chết!” Một tên hoảng hốt gào lên… hai mươi cao thủ không hẹn mà cùng nhau rùng mình một cái, chuẩn bị kỹ càng đến vậy, mạnh mẽ đến vậy vẫn không thể giết được gã… khuôn mặt ai cũng trắng bệch ra vì nghĩ đến thủ đoạn của Ma Tôn.
“Giết hắn! Các vị, thừa cơ hắn chưa hồi phục cùng nhau ra tay!” Tên cầm đầu lấy lại được trấn tỉnh nhanh hơn, hắn gầm lên với đám người đang hoảng sợ mà phi thân lên đầu tiên vận toàn bộ nội lực tung một đấm mạnh mẽ hướng tới chỗ Long.
Được cảnh tỉnh, mười chín tên cao thủ còn lại trấn tĩnh lại… có kẻ đi trước ắt có người theo sau, ngay sau đó tên thứ hai… thứ ba rồi cuối cùng toàn bộ mười chín tên cao thủ cắn răng lao tới sử dụng toàn bộ nội lực tung một kích mạnh nhất trong đời về phía Long… thừa lúc ngươi bệnh đòi mệnh ngươi.
“Uuuuuuuuu… uuuuuuuuuu… ” Tưởng chừng hai mươi chiêu thức kinh khủng được xuất ra nhưng không… bốn mươi con mắt trợn tròn không thể tin được vì cơ thể chúng… cứ vậy mà không thể cử động dính chặt một chỗ.
“Là Vực! Hahaha! Mọi người cùng nhau dùng Vực mài chết hắn!” Tên cầm đầu cười gằn nói… hắn cũng tự mình vận chuyển nội khí tràn ra xung quanh tạo thành Vực của riêng mình… mười chín tên khác ngay lập tức làm theo, kẻ nào cũng cắn răng thôi thúc nội khí trong cơ thể tràn ra bên ngoài… không thể ngờ lần này đối phó Long lại là hai mươi tên Cường Giả hàng thật giá thật…
“Haha! Ma Tôn à Ma Tôn, mày thật ngu ngốc khi sử dụng Vực vào lúc này… để xem khi ma khí của mày tiêu hao sạch sẽ thì mạng mày có còn giữ được hay không!” Tên cầm đầu cảm thụ được Vực của bản thân… hắn đã có thể cử động lại mà nở nụ cười trào phúng với Long… ban nãy xuất thủ cũng làm hắn do dự sợ hãi Ma Tôn trong lúc sinh tử lại dùng mệnh đổi mệnh tự bạo, cơ mà đến lúc đối phương sử dụng đến Vực làm hắn vui sướng tột cùng, Cường Giả mỗi cấp đều chênh lệch thực lực lớn lao, Vực của Cường Giả cấp cao có thể dễ dàng áp chế nhưng không thể áp chế hoàn toàn được Vực của Cường Giả cấp thấp hơn, huống hồ ở đây là hai mươi tên Cường Giả nên việc mài chết Ma Tôn chỉ là chuyện sớm muộn…
“Không… tại sao ta không thể làm chủ Vực của mình… Ahhhhhhhhhh… Vực của ta lại đang bị ăn mòn… không… không… ”
“Ta… ta cũng vậy… Ahhhhhhhh… không… Vực của ta… đừng… đừng… ”
“Trả lại Vực cho lão tử… không… Vực của ta… ”
…
Hai mươi tên Cường Giả còn chưa kịp vui mừng vì Vực của bản thân hiện diện thì đã sợ hãi thét lên, Vực của chúng thế mà bị ma khí xâm nhập cắn nuốt với tốc độ kinh người… chỉ trong sát na, ngoài vài tên Cường Giả cấp cao thì đám còn lại đã ngã gục trên mặt mất miệng mũi phun huyết, đám còn lại tuy chưa đến nỗi như thế nhưng mà cũng ướt sũng mồ hôi cố gắng giãy chết qua từng giây từng phút mà thôi.
Long đứng đó, hắn không nhìn vế phía đám Cường Giả mà lại đưa mắt về chỗ đất xa xa… nơi trước kia là công viên với bao nhiêu tiếng nô đùa của đám nhỏ… mắt hắn dần nhắm lại, những hình ảnh về khuôn mặt mũm mìm, nụ cười hồn nhiên cùng cánh tay vẫy tay chào hắn… tất cả làm cho hắn… MUỐN GIẾT NGƯỜI…
“Oành!” Long mở mắt, khuôn mặt hắn vặn vẹo… vặn vẹo đến quỷ thần cũng không bằng… cả người hắn bốc chảy… ngọn lửa ma khí bạo liệt đến nỗi không khí xung quanh không chịu nổi mà vặn vẹo theo…
“Uuuuuuuuu… uuuuuuuuuu… uuuuuuuuuu… ” Long quay đầu, hắn nhìn về phía chỗ đám Cường Giả đang nằm rạp trên mặt đất với đôi mắt đen kịt… hắn dừng Vực lại… ma khí như lũ cuốn trở lại cơ thể hắn mang theo năng lượng vừa mới lấy đi từ chỗ hai mươi cái Vực kia…
“Xoạt… xoạt… ” Ma khí trào vào khiến những vết thương của Long lành lặn chỉ trong chớp mắt… hắn lạnh lẽo đưa tay chụp vào hư không.
Tên cầm đầu đám Cường Giả lúc này được giải khai khỏi cái Vực đáng sợ kia còn chưa kịp thở dốc vài hơi bỗng nhiên biến sắc… hắn cảm giác được nguy hiểm cực độ, khuôn mặt hắn nở nụ cười khổ bất lực… nắm đấm tới…
“Phốc!” Ăn một đấm của Long, tên cầm đầu chỉ bị đẩy lùi tầm chục mét… chỉ là hắn run run cúi xuống bụng mình, nơi vừa bị oanh phá thành một huyết động từ trước ra sau… máu tươi nhanh chóng trào ra tạo thành vũng lớn dưới chân gã.
“Vù… ” Long lại động… thân hình hắn quỷ dị xuất hiện trước mặt tên cầm đầu, tay núm lấy cái cổ của gã mà nhấc bổng lên không như nắm cổ một con gà.
“Đoàn gia?” Long hống hai chữ… tiếng hống mang theo kình lực đánh vào người tên cầm đầm làm miếng che mặt bị chấn nát lộ ra khuôn mặt già nua.
“Hắc hắc! Đi không đổi danh, ngồi không đổi họ… Đoàn gia Đoàn Nghiệp… ” Lão già miệng phun huyết nhưng vẫn cười nói.
“Tại sao bọn mày là cho nổ tại chỗ này?” Long nhìn thẳng vào mắt Đoàn Nghiệp hỏi.
“Ý mày là lũ giun dế kia? Đã là giun dế thì chết hay sống có quan trọng sao?” Đoàn Nghiệp cười cợt nói, lão là không nhịn nổi nữa mà để cho tinh huyết cuồn cuộn trào qua khóe môi.
“Haha! Giun dế sao? Haha!” Long ngẩng đầu cuồng tiếu cười… cười lại như khóc…
“Bọn mày đã xem họ là giun dế… thì… đối với tao bọn mày cũng là… GIUN DẾ”
Long gào lên dưới phẫn nộ cùng cực, trong tay hắn Đoàn Nghiệp mặt cắt không còn chút máu khi toàn thân lão bắt đầu phân giải… phân giải thành ma khí lượn lờ để rồi lại chui vào người Long… chỉ một phút sau, trên tay hắn chỉ còn chiếc đầu lâu với khuôn mặt không cam lòng.
Mười chín tên Cường Giả nhìn thảm trạng của Đoàn Nghiệp mà run lên cầm cập… lần hành động này Đoàn gia có ba vị lão tổ mà Đoàn Nghiệp với tu vi Cường Giả nhị cấp đỉnh có thực lực mạnh nhất… ấy vậy mà dưới tay Ma Tôn lại không hề có sức phản kháng… mười mấy tên Cường Giả giận dữ nhìn về phía hai tên lão tổ còn lại của Đoàn gia, đây gọi là ‘hiểu rõ về thực lực’ của Ma Tôn sao?
“Ma Tôn đại nhân! Tiêu Dao phái ta lần này mắt chó không thấy thái sơn nên mạo phạm đại nhân, mong đại nhân rộng lượng tha thứ, nhất định Tiêu Dao phái sẽ đền bù tổn thất cho đại nhân một cái giá làm ngài thỏa đáng… ” Đắm chìm trong sợ hãi, hai gã bịt mặt kéo khăn che mặt xuống ôm quyền cúi đầu trước Long nói.
“Đại nhân! Long Hổ môn chúng ta cũng là vậy… mong đại nhân giơ cao đánh khẽ… ”
“Thánh Hỏa môn cũng vậy thưa đại nhân… ”
“… ”
Ngay tức thì đám Cường Giả hai mắt sáng lên vội theo sau hai lão già Cường Giả Tiêu Dao phái mà kéo chăn khe mặt hành lễ trước mặt Long cầu xin tha thứ.
Vẫn đứng tại chỗ, Long lúc này vẫn một thân trần truồng không mảnh vải che thân để những múi cơ ngăn nắp hoàn mĩ đến cực điểm lộ rõ ra bên ngoài… ma khí vẫn lượn lờ xung quanh hắn mang theo vẻ lăng lệ ác liệt cùng quỷ dị… thần sắc hắn lạnh nhạt, trong mắt bình tĩnh hiện lên một tia coi thường… coi thường trước dáng vẻ nhận lỗi của đám Cường Giả trước mặt mình.
Đến khi bọn Cường Giả đều đã khom lưng cúi đầu, chỉ còn lại bốn tên bịt mặt khiến Long đưa ánh mắt sang…
“Ngụy Siêu! Lần này Võ Đang là bị Đoàn gia lừa dối cái gì mà trừ ma vệ đạo… bọn ta danh môn chính phái nên cứ nghĩ là ma đầu xuất thế cho nên mới đến đây… đến giờ mới biết là ngươi… được rồi, việc này kết thúc ở đây, Đoàn gia dám hoa ngôn xảo biện lừa mọi người đến đây nhất định Võ Đang sẽ không để yên… ta đi trước… ” Một trong bốn lão già cao ngạo lên tiếng, nói xong cũng là lúc lão cùng một người khác định phi thân rời đi…
“Haha… các ngươi là không có sai… ma đầu xuất thế chính là đang ở trước mắt các ngươi đây… ” Long cười lớn nói làm hai lão già Võ Đang phái nhíu mày.
“Ngụy Siêu! Ta nhắc nhở ngươi phải cẩn thận lời nói, đừng để trở thành công địch của toàn bộ võ lâm thì cho dù Thập Lục Tháp cũng sẽ không bảo hộ được ngươi đâu!” Lão giả nheo mắt nói đầy ý tứ đe dọa.
“Vậy thì lại thế nào?” Thân ảnh Long biến mất khiến lão già lông tóc dựng đứng, khi tức nguy hiểm bao trùm toàn thân làm lão cắn răng phun một ngụm tinh huyết ra.
“Kiếm Phá Tinh Hà… Kengggggg!” Sau tiếng rống là một đường kiếm uy mãnh chỉa thằng vào trước mặt Long, đường kiếm dị thường khủng bố như cắt đứt không gian làm mọi thứ vặn vẹo… luồng kiếm phía trước chưa tới nơi thì rất nhanh lại một luồng kiếm theo sát phía sau cứ vậy liên miên không dứt… chung cực kiếm pháp Võ Đang chân chính.
“Vù… vù… ” Long không bất ngờ vì lão già động thủ, hắn chỉ có không ngờ lão lại còn có lực để xuất một chiêu uy mãnh đến vậy… kỳ thực lão giả lực lượng đã tiêu hao gần như sạch sẽ sau khi động thủ và Vực bị cắn nuốt cho nên để xuất được chiêu này lão giả đã phải nhịn đau thiêu đốt sinh mạng của mình để có đủ lực lượng vận dũng kiếm kỹ… tuổi thọ của lão chắc hẳn chỉ còn chưa được vài năm nữa mà thôi.
“Ma Đao ra !!!!Tích Tà Đao!!!”
Long hiện thân gầm lên một tiếng oai hống, chỉ trong sát na nơi bàn tay hắn là Ma Đao kéo theo hắc mang ngập trời… đao dơ lên chém xuống tưởng chừng như giản đơn hết sức nhưng thực ra động tác lại là bao hàm áo nghĩa võ học tinh thâm, đao nhanh nhưng phải là ‘đao tinh’, đao chém vào chỗ hung hiểm… không chém nhiều lần vô nghĩa, tất cả đều tập trung vào một đao duy nhất… duy ngã độc tôn – Tích Tà Đao.
“Oành! Oanh!” Đao chạm kiếm tạo thành âm thanh rền tai… Long bị kiếm khí bức lui hai bước mới đứng vững, Ma Đao trên tay hắn không một chút sức mẻ mà chỉ là trên thân hình hắn có vài đường vết kiếm chém sâu vào da thịt nhưng rất nhanh lại liền lại… không hổ là chung cực kiếm kỹ, hung hiểm đến dị thường.
“Khục! Hụ… hụ… ” Phía đối diện, Lão giả Võ Đang phái lại không được tốt như Long, kiếm trong tay lão bị mẻ một mảnh lớn nhưng mà không quan trọng bằng việc thân hình lão là cứ vậy mà… tách đôi ra… lúc đến chết lão vẫn giữ khuôn mặt vẻ không thể tin nỗi… cho dù lão đã yếu đi nhiều nhưng Kiếm Phá Tinh Hà dưới tay lão cũng chẳng khác gì đến mức lô hỏa thần thánh mà lại không làm gì được người ta… còn cái chó gì tuyệt kỹ chung cực của Võ Đang chứ… lão là mang theo vô tận nghi vấn cùng tiếc nuối xuống cửu tuyền hỏi lịch đại tổ tông Võ Đang.
“Ngươi… ngươi vậy mà dám giết Võ Đang ta Quy Chân chân nhân… Võ Đang nhất định sẽ không tha cho ngươi… ” Lão giả còn lại của Võ Đang phái sợ hãi liên tực lùi về sau thốt lên, từ khi đặt chân vào giang hồ đến nay lão là chưa bao giờ chứng kiến một tên điên giết người bất chấp như tên này.
“Haha! Giết một cái thì các ngươi sẽ không tha cho ta, giết hai cái cũng là kết quả như vậy… nên… ngươi cũng là đi theo cái gì chân nhân kia đi… ” Long gầm gừ mười phần sát ý, thân hình hắn lại chớp động nhào tới chỗ lão già.
“Không… ta nhất định sẽ nói tốt cho ngươi… nói rằng toàn bộ là do chúng ta nhận chỗ tốt cho nên mới đến đây, tất cả là do chúng ta tự làm tự chịu… tha… tha cho ta… ” Bị động tác của Long làm cho khiếp sợ, lão già vội vàng quỳ xuống cầu xin… thực lực của lão là còn thua Quy Chân lão gia hỏa kia cho nên trước tên ác ma này lão nhận thức được mình không có một phần thắng… lão lại rất sợ chết cho nên mặt mũi cái rắm chó gì bỏ hết.
“Roẹt! Rắc!” Long như u ảnh lạnh lẽo không hề dừng tay, hắn tay phải một trảo rồi lại trở về chỗ cũ… trên tay hắn lại có thêm một vật… đầu người.
Chứng kiến ba lão giả Cường Giả chỉ mới đây thôi còn cùng nhau hành động mà giờ đây chỉ còn lại ba cái đầu người mà mười mấy tên Cường Giả còn lại không giữ được bình tĩnh nữa mà ngã quỵ… trừ hai lão giả Đoàn gia vẫn đứng đó nhìn Long với ánh mắt tràn ngập không cam lòng… từ lúc Long ra tay giết Quy Chân chân nhân thì hai lão đã biết kết cục của mình cho nên không cần phải cầu xin.
“Chúng ta nguyện tự sát tạ tội… mong rằng mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây… oan gia nên giải không nên kết… Ngụy Siêu, lão phu là nói lời từ tận trong thâm tâm… ” Đoàn gia một trong hai vị lão giả tiến tới ôm quyền lễ với Long một cái, lão không cầu xin mà là chỉ nói ra mong muốn của bản thân mình vì lão giờ đến tư cách cầu xin sợ rằng trong mắt hắn cũng là không có rồi.
“Haha! Ân oán có thể giải nhưng những tính mạng vô tội kia có thể trở lại sao? Các ngươi một lũ súc sinh… lão từ là muốn… Đồ diệt Đoàn gia. ?” Long ngửa cổ lên trời cười to làm hai lão già biến sắc… kẻ điên này vậy mà muốn diệt tộc Đoàn gia.
Để lại một bình luận