Phần 3: Gặp gỡ Kim Trọng
Ngày tháng thấm thoắt qua, Thúy Kiều lại ngày càng đẹp rực rỡ hơn như đóa hoa hàm tiếu lúc vào xuân khoe sắc. Tiết thanh minh rồi đi tảo mộ nàng được gặp gỡ Kim Trọng, thực là một bậc phong lưu cốt cách tài hoa, “ở trong nho nhã ra ngoài hào hoa”. Kim Trọng vốn là học trò lên kinh ứng thi, ở chàng toát lên vẻ nho nhã khiến cho Kiều như mê mẩn. Về phía Kim Trọng, thấy Kiều là trang quốc sắc thiên hương thì cũng quấn quýt chẳng muốn rời xa. Đôi trẻ ngày càng gắn bó với nhau tưởng như không thể xa rời. Liền đó, Kim Trọng chuyển tới sống ở một lữ quán rất gần với Vương phủ để tiện việc tâm giao, hàng ngày chàng vẫn thường sang Vương phủ nghe Kiều gảy đàn ngâm thơ, cùng bàn luận đạo lý thế đời với Vương viên ngoại. Vương phủ ai ai cũng phục chàng trai tài hoa họ Kim.
Đêm nọ, đương là ngày rằm, trăng sáng rõ hắt vào tận cửa phòng Kiều. Cả ngày nay nàng ngóng chờ chàng Kim sang phủ song vẫn không thấy bóng chàng. Kiều bần thần ngồi bên cửa sổ, hết quay sang nhìn ra vườn tìm hình bóng thân quen, lại ngước mắt lên nhìn trăng sáng rồi thở dài. Thiếu chàng, dường như Kiều ăn không ngon ngủ không yên, cảm thấy ngột ngạt vô cùng.
Nghĩ tới đó, Kiều với tay lấy cái áo cánh đang vắt ngang nơi cuối giường rồi rảo bước tới chỗ chàng Kim. Nàng quyết định không đi qua lối cửa chính vì như vậy sẽ phải đi ngang qua thư phòng của cha. Giờ này nàng đoán chắc cha mẹ nàng đang hành lạc trên giường. Nàng đã quá quen với những từ ngữ tục tĩu nghe được từ đó, thỉnh thoảng nàng cũng đứng dòm trộm cha mẹ làm tình và đứng tự thủ dâm nơi bệ cửa.
Cả phòng của Vương Quan nữa, giờ này thằng nhỏ chắc đang làm thịt mấy đứa con gái nó bắt về hoặc có khi đang trần truồng đút cặċ vào lỗ Ɩồŋ lỗ miệng con hầu gái Hương Liên. Có lẽ cả cái Vương phủ này của nàng chỉ có đứa em gái Thúy Vân là còn chưa biết tới việc trai gái giao hoan, vẫn còn trong sáng như mặt Thủy Hồ lúc vào thu trong vắt.
Kiều rảo bước nhanh qua khu vườn sau nhà, men theo những lối đi nhỏ mà hai bên là thảm cỏ xanh mướt. Đêm xuống, sương đã bắt đầu buông ướt đẫm giày nàng. Ánh trăng sáng quá khiến Kiều nhận ra được cả lớp sương bám trên quần áo nàng mái tóc nàng và giăng kín cả khu vườn.
Quán trọ nơi chàng Kim không xa Vương phủ, nhất là nếu đi theo lối cửa sau thì lại càng thêm gần nữa. Kiều khẽ vén chiếc váy rồi trèo qua hàng phên dậu ngả nghiêng bên ngoài là đã tới được trước cửa phòng chàng Kim. Khẽ gõ nhẹ lên cửa, Kiều giật nẩy mình khi thấy bỗng cánh cửa mở toang, hai bàn tay ôm chặt lấy nàng bế thốc nàng vào phòng.
Định thần nhìn kỹ nàng mới hoàn hồn khi nhận ra chính là chàng Kim Trọng. Hôm nay chàng mải mê đọc sách đến nỗi quên hết cả thời gian, khi nghe tiếng bước chân nhè nhẹ như gió đậu nơi cửa phòng, chàng đoán biết nàng Kiều tới nên ôm chặt lấy người mình yêu. Hai người, kẻ trai tài người gái sắc ôm ghì lấy nhau. Chợt nàng Kiều thấy bàn tay của chàng Kim sờ mó vào chỗ kín giữa hai chân nàng, từ từ, từ từ nhích từng chút một.
Nàng khẽ rùng mình khi bàn tay thư sinh mềm mại của chàng sờ vào khe Ɩồŋ nàng. Kiều như mụ mẫm trước đòn tấn công rất nhẹ nhưng cũng không kém phần quyết liệt của chàng Kim. Không vội vàng hấp tấp chàng bắt nàng phải quy phục hoàn toàn trước chàng, bắt nàng phải hòa theo những đam mê nhục cảm tưởng chừng như vô tận. Làm sao chàng có thể bỏ lỡ cơ hội khi Kiều đến tận nơi dâng hiến cho chàng, nàng là người con gái trong mộng của chàng.
Bàn tay chàng Kim tham lam sờ nắn vào cái tử huyệt của nàng Kiều tay không ngừng mân mê cái cục thịt nhỏ nhô ra, ngón tay chàng khẽ lay nhẹ nó khiến cho dâm thủy của nàng từ từ rịn ra. Chợt Kim Trọng thấy cái tư thế của hai người lúc này chẳng tiện một chút nào, một tay chàng thọc vào quần nàng tha hồ vẫy vùng trong đó, nhưng tay kia thì rất vướng víu vì vừa phải đỡ nàng, lại phải giữ cho cài quần căng ra giúp tay kia dễ dàng chu du qua đồi núi sông hồ của nàng.
Thấy vậy, chàng nhấc bổng nàng lên, lấy tay khua cho đám sách vở giấy bút rơi xuống đất rồi đặt mông nàng lên bàn. Hai tay chàng thoăn thoắt cởi bỏ quần áo nàng rồi cũng tự tay mình lột sạch vải vóc trên người. Chàng cầm hai bên lưng quần nàng kéo mạnh, khi tuột ra đến đâu, lớp da thịt con gái trắng ngần làm cho chàng kinh ngạc và ngưỡng mộ đến đó.
Đây là lần đầu tiên chàng thấy tận mắt da thịt con gái, nhất là chỗ giữa hai chân nàng, nó nhô cao như mời mọc lại có một cục thịt đỏ hồng lòi ra giữa đám lông đen mượt như nhung. Hai mắt Kiều nhắm nghiền, nàng như tê liệt bởi chàng Kim trong thâm tâm gần như quy phục hoàn toàn và đã sẵn sàng dâng hiến. Chàng Kim gục đầu xuống âm hộ nàng Kiều đưa lưỡi rà khắp chốn trong khi nàng Kiều hai tay vò đầu chàng Kim chừng như muốn chàng làm mạnh lên nữa.
Miệng nàng Kiều ú ớ mấy câu, nàng cảm nhận cái sướng mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với những lần xem cha mẹ giao hoan hay xem Vương Quan cưỡng hiếp mấy đứa a hoàn. Cảm giác này cũng khác hẳn với cái cảm giác khi nàng tự thủ dâm trong thư phòng vì lần này nàng sắp được làm cái việc giống cái với chàng Kim Trọng mà nàng rất yêu đến gần như tôn thờ.
Về phần chàng Kim, tuy đây là lần đầu tiên chàng làm việc này song những lần đọc dâm thư cổ, nhìn những bức vẽ tả ảnh giao phối hết sức cặn kẽ, chàng cũng dễ dàng chế ngự được người con gái trong tay. Chàng vẫn tấn công không ngớt, bằng lưỡi, bằng tay. Chàng vân vê hai bầu vú đẹp tuyệt trần của nàng Kiều miệng không ngừng mút cái cục thịt nơi hạ thể nàng rồi húp lấy dòng nước trào ra từ bên trong.
Chợt chàng thấy lạnh nơi thanh đoản kiếm, té ra nàng Kiều đã lấy tay chạm nhẹ vào nó, rồi từ từ kéo ra dọc theo cái thân cặċ chàng Kim giồng như nàng vẫn thường trông mẹ làm những lúc phải hầu hạ cha nàng chuyện chăn gối. Chàng Kim nhoẻn miệng cười tình tứ khi ngước mặt lên trông thấy điệu bộ rụt rè, đôi má ửng hồng vì xấu hổ của Kiều.
Lúc này dâm thủy của nàng rịn ra rất nhiều đến nỗi tràn cả hai bên khóe miệng của chàng Kim. Con cặċ của chàng đã cứng ngắc từ lâu, đỏ hỏn. Nó chĩa ngược lên hùng dũng, đầu cặċ áp sát vào bụng nàng Kiều, đầu khấc rỉ nước làm ướt khắp chỗ rốn nàng. Cả hai đã hứng tình lắm rồi, đoạn chàng Kim đặt con cặċ của mình chà nhẹ lên mu nàng Kiều rồi đẩy nhẹ vào.
Nhưng chưa đến được nơi cửa động trinh nguyên đang đóng của nàng đột nhiên chàng thấy Kiều lấy tay đẩy mạnh chàng ra. Thì ra trước lúc giao hợp Kiều nghĩ tới cảnh tượng trụy lạc của cha mẹ nàng, nghĩ tới lúc cha nàng chơi mẹ nàng rất đau đớn, nghĩ tới lúc tinh dịch của cha phọt óe vào miệng mẹ nàng còn mẹ nàng cười đĩ thõa mà Kiều không khỏi giật mình. Đoạn lại nghĩ thân mình còn trắng trong thì thấy sợ hãi mà đẩy chàng ra. Chàng Kim dường như cũng hiểu thấu tâm can của nàng Kiều nên chàng cũng không ép buộc mà lấy tay từ từ vuốt cho con cặċ dần xìu xuống.
Kiều bỗng trần truồng quỳ xuống dưới chân chàng Kim, con cặċ của chàng lúc này chĩa ngang mặt của nàng. Nàng khóc mà nói:
– Chàng ơi, thiếp trộm nghĩ đằng nào sớm muộn thiếp cũng là người của chàng, thân thiếp cũng để chàng dày vò ngày đêm. Xin chàng hãy cho thiếp được giữ chữ trinh này cho đến đêm động phòng cùng chàng rồi chàng muốn gì thiếp cũng xin làm trâu ngựa đĩ điếm chiều theo. Xin chàng hãy thương lấy thiếp kẻo mẹ cha đau lòng mà thiếp cũng chẳng còn mặt mũi nào nhìn mọi người nữa.
– Nàng ơi ta hiểu hết tấm lòng nàng dành cho ta. Ta cũng chẳng phải loại tiểu nhân mà vì một chữ dục kia mà đánh mất nàng. Thôi đêm nay chúng ta không thể làm chuyện ân ái vợ chồng, cùng giữ chữ trinh cho nàng, cho ta. Thôi thì chúng ta hãy uống chéc rượu thề nguyện suốt đời này là của nhau. Chẳng hay nàng nghĩ sao?
Kiều khẽ gật đầu đứng dậy mặc lại quần áo cho mình và cả cho chàng Kim như một người vợ hiền. Nhưng nàng không mặc chiếc quần lót bằng lục của mình mà lại mặc nó vào cho chàng Kim. Vừa chạm vào lớp lụa của cái quần lót của nàng tức thì chàng Kim lại ngổng cặċ lên hùng dũng làm nàng Kiều phải khẽ lấy môi ngậm chặt thân cặċ rồi lấy tay xoa nhẹ lên cái bìu dái chờ cho nó xìu hẳn xuống mới mặc tiếp áo quần cho chàng Kim. Bản thân nàng thì mặc chiếc quần trong của chàng Kim vào người, tuy nó hơi rộng nhưng vẫn ôm vào cặp mông căng tròn và cái âm hộ vẫn không thôi rỉ nước của nàng Kiều.
Mặc xong áo quần tề chỉnh, hai người ôm ấp nhau hồi lâu rồi cùng bước ra cửa sổ. Chàng Kim đưa cho nàng Kiều chén rượu rồi cả hai cùng uống cạn, cùng thề nguyện sắt son chung thủy, lấy trăng trên trời làm chứng cho mối tình trong sáng. Bấy giờ cũng đã là canh ba trời sắp sáng, trăng mờ dần bởi từ phía đông cũng đã có ánh dương le lói chút ít.
Kim Trọng bế thốc nàng Kiều trong tay rồi cứ thế bồng nàng trở về Vương phủ. Trên đường đi đôi trẻ hôn nhau đắm đuối không rời, miệng vẫn nhắc những lời vừa thề non hẹn biển. Cả Vương phủ vẫn im ắng sau một đêm truy hoan không nghỉ, chẳng hay biết chuyện nàng Kiều bỏ đi. Khi về đến thư phòng Kiều cười một mình. Nàng tuy hơi bứt rứt vì chuyện ái ân chưa đến nơi song vui vì mình vẫn giữ trọn trinh tiết cho người mình yêu và cùng chàng thề non hẹn ước suốt đời ân ái chẳng rời.
Từ bữa đó chở đi Kiều vẫn thường qua chỗ chàng Kim vào hàng đem hoặc có khi chàng Kim mò đến chỗ thư phòng của nàng. Hai người thường ân ái rất mặn nồng song chỉ dừng lại ở việc hôn hít bú cặċ mút cu, bú Ɩồŋ bú vú mà không đi xa hơn. Cả hai đều chờ đến mùa xuân sang năm sẽ làm lễ cưới trở thành chồng vợ sẽ tha hồ giao cấu. Hai thân thể trần truồng xoắn xuýt vào nhau nhưng chưa bao giờ con cặċ chàng Kim được vào động cấm.
Nhưng việc được ôm ấp giai nhân trần truồng, được nằm trong miệng, cọ vào lưỡi nàng Kiều, được xuất tinh vào miệng nàng cũng đã khiến cho chàng Kim lâng lâng sung sướng. Có khi đương đêm cả hai cùng mò sang xem Vương ông Vương bà làm tình. Khi bên trong Vương ông bế thốc Vương bà trên tay rồi đút cặċ vào trong tư thế đứng thì ngoài này bàn tay Kim Trọng cũng làm Thúy Kiều ngây ngất mãi.
Khi Vương ông xuất tinh thì cả Kiều và Kim Trọng cũng xuất đến dầm dề bên ngoài. Cả hai cùng sống những đêm thần tiên bên nhau chờ đến ngày uống chén rượu hợp cẩn thì đột nhiên mùa đông năm đó, Kim Trọng nhận được tin dữ từ quê nhà liền phải từ biệt Kiều về quê chịu tang, hẹn sau ba năm sẽ quay lại làm vợ chồng. Kiều tiễn Kim Trọng mà trong lòng tin tưởng sắt son sẽ chờ chàng trở về rồi kết tóc xe tơ. Trong lòng nàng tuy buồn vì phải xa cách người yêu song không hề có chút nào lo lắng về tương lai phía trước.
Nàng Không biết rằng Kim Trọng ra đi chỉ là sự mở đầu cho những biến cố khủng khiếp xảy ra với gia đình nàng, đẩy nàng vào đoạn đời 15 năm lưu lạc chốn phong trần, trải qua tay không biết bao nhiêu gã đàn ông, đem thân xác ra mua vui cho chúng. Chợt nàng nghe thấy tiếng quạ kêu thất thanh vang lên giữa trời… có một cái gì đó khủng khiếp sắp xảy ra…
(Hết Phần 3… Xin mời xem tiếp Phần 4)
Lời tác giả: Trong quá trình viết truyện, tác giả thường phải đọc lại Truyện Kiều rất nhiều lần, nhằm hướng cho truyện sát với những gì đã được xây dựng và rất đỗi thân thuộc với độc giả. Tuy nhiên do đặc thù của phần đầu câu chuyện rất khó khăn để viết theo hướng một câu chuyện người lớn nên tác giả buộc phải thêm vào nhiều tình tiết mới.
Tác giả tin tưởng rằng đến các phần sau của câu chuyện, 15 năm lưu lạc của Kiều, tác giả sẽ có nhiều hơn những tình tiết xuất phát tự bản thân nguyên tác để từ đó xây dựng truyện. Với việc kể lại đoạn đời lưu lạc của Kiều làm đĩ chốn lầu xanh, đến các cuộc làm tình với Thúc Sinh, Từ Hải hay bị bọn Mã Giám Sinh, Hồ Tôn Hiến, Hoạn Thư làm nhục… sẽ khiến cho tác giả thích thú hơn và câu chuyện cũng sẽ theo sát hơn với nguyên tác.
Để lại một bình luận