Phần 13: Hồng quân với khách hồng quần
Đã xoay đến thế còn vần chửa tha.
Thúy Kiều ở chốn thanh lâu nơi Châu Thai của hai cô cháu Bạc Hạnh đã được chừng vài tháng. Nhờ có Kiều mà chốn kỹ viện họ Bạc này bỗng chốc nức tiếng gần xa, khách làng chơi ùn ùn kéo đến chỉ cốt có được diễm phúc một đêm cùng chung chăn gối với nàng Kiều. Nhân cũng nói thêm, Châu Thai vốn là nơi sơn thủy hữu tình, lại cũng là chốn ăn chơi hưởng lạc bậc nhất.
Phong cảnh thiên nhiên thì núi non sông hồ không thiếu thứ gì, dân cư trong vùng sống vô cùng phong lưu, nhàn hạ. Vậy nên khắp nơi, tửu điếm kỹ viện lớn nhỏ vô số, không chỉ người trong vùng mà người nơi khác kéo tới đây thăm cảnh, tìm người cũng rất đông thực không sao kể xiết, thật là cảnh chốn phồn hoa non nước. Cũng vì vậy người ta gọi nơi này là châu Thai, là nơi ăn chơi mà thực như chốn thần tiên.
Thúy Kiều ngày nào cũng phải đem thân hầu hạ khách chơi, thành thử càng ngày nàng càng trở nên chán chường, buông xuôi, bất cần. Hai cô cháu họ Bạc nom thấy Kiều hàng ngày đều rất tươi cười rạng rỡ, tiếp khách thực hết mình chẳng thiếu chỗ chê thì mừng lắm. Chúng nghĩ có lẽ nàng đã mê say nơi Châu Thai này mà cũng chẳng màng đến thân mình nhơ nhớp nữa.
Thực ra trong thâm tâm nàng vô cùng đau xót cho thân mình ngày càng nhơ nhớp bẩn thỉu. Nhiều lúc đến chính nàng cũng cảm thấy ghê tởm thân thể mình, đã cho bao nhiêu kẻ chà đạp, hành hạ. Nàng nhiều đêm cười cợt khêu gợi khách mà trong lòng chỉ muốn đau đớn khóc òa. Không như lần trước nơi lầu xanh của Tú Bà, nàng cố hết sức chiều chuộng khách chơi những mong tìm được kẻ cứu nàng ra khỏi lầu xanh.
Lần này nàng đã hoàn toàn chán chường phó mặc cho số phận. Tấm thân nàng tuy cùng bị bắt phải bán dâm trong lầu xanh nhưng lần này nàng đã trải qua đủ khổ đau hơn lần trước. Nàng đã từng nghĩ chỉ cần có người đàn ông yêu nàng chuộc nàng ra thì cuộc sống của nàng sẽ trở nên tốt đẹp nhưng bao nhiêu việc đã xảy ra kể từ khi Thúc Sinh chuộc nàng ra khỏi nơi Tú Bà.
Nàng không khỏi giật mình khi đầu óc nàng lướt qua hình ảnh Hoạn Thư, rồi Ưng Khuyển, rồi Bạc Hạnh Bạc Bà. Nàng bị coi như một công cụ hành dâm của bọn chúng, giờ đây nàng trở thành công cụ để họ Bạc kiếm lời, trở thành đồ chơi, công cụ làm tình của lũ khách đến mua thân nàng. Thúy Kiều không còn tin tưởng ở tương lai nàng, nhưng nàng vẫn hàng ngày tiếp đón lũ khách rất tận tình.
Lúc này, cuộc sống, thân thể, nhân cách chẳng còn ý nghĩa gì với nàng. Ngày này qua ngày khác, cuộc sống của nàng đều hệt như nhau, dậy thật muộn sau một đêm truy hoan tơi bời, ăn ngủ tắm rửa rồi lại tiếp khách… Cứ thế nàng trở nên chây lì với những lần hành lạc với khách. Nàng vừa chiều khách và cũng tự cho phép mình được hưởng mọi khoái lạc mà khách chơi mang lại cho nàng.
Nhiều lúc, sau một đêm hành lạc, nàng nằm dài lõa lồ nhìn vị khách vừa chơi nàng đang say giấc, bất giác hai hàng nước mắt nàng chảy dài xuống gò má. Nàng muốn tự chấm dứt cuộc đời ô nhục và vô nghĩa của mình, song có một cái gì như níu nàng lại buộc nàng phải sống, đó là để trả thù lũ người đã đẩy nàng đến nước này. Nàng phải sống và thoát ra khỏi nơi nhơ nhớp này để trả thù, và để làm được, nàng phải cho lũ đàn ông được hưởng mọi khoái lạc tuyệt trần mà tấm thân nàng mang lại.
Nàng mím môi, như tự thề với bản thân rồi bất giác mỉm cười đĩ thõa khi thấy tay khách mua dâm đã tỉnh giấc, đè chặt lấy nàng xuống và đòi nàng hầu lần nữa. Nàng cầm lấy cái của quý của hắn đặt ngay giữa cửa mình nàng rồi bật mạnh lên. Cái sướng lan khắp thân thể nàng dọc theo sống lưng, gã khách cưỡi trên bụng nàng bắt đầu làm việc ái ân và sung sướng khi thấy Kiều bên dưới đang hưởng ứng một cách mãnh liệt. Cả nàng và hắn cùng run rẩy, thỏa mãn khi luồng tinh từ người gã khách chơi phóng thẳng vào Ɩồŋ nàng…
Ngày qua, khách tìm đến mua dâm nàng ngày càng nhiều, đến nỗi mỗi hôm khách ngồi kín đặc cả sảnh đường chỉ cốt chiêm ngưỡng dung nhan nàng. Nhiều kẻ sẵn sàng bỏ một khoản bạc lớn để nàng hầu hạ trong một đêm mà cũng chẳng được toại nguyện đâm ra quay sang chửi bới đánh nhau giành giật nàng. Bạc Bà thấy cảnh hỗn loạn như vậy nơi ổ điếm của mụ thì kinh sợ, nhưng mụ nghĩ ngay ra cách làm yên mà mụ sẽ lời lớn.
Nghĩ là làm, mụ thông báo hàng đêm sẽ cho nàng Kiều ra đài cao chính giữa sảnh đường nơi lầu xanh. Bọn đàn ông thì sẽ ngồi xung quanh cái đài ấy, vừa ngắm dung nhan nàng, vừa ra giả trả cho tấm thân nàng. Kẻ nào trả giá cao nhất thì nàng Kiều sẽ hầu hạ hắn đêm đó. Việc làm này của mụ vừa sẽ làm yên ổn lũ khách, mà sẽ lại còn kiếm được khoản tiền gấp bội hàng đêm từ việc bán dâm của Kiều.
Đêm đó có rất nhiều tay khách từ khắp nơi tụ tập về nơi hoan đài xem mặt và đấu giá tấm thân nàng Kiều. Khách đến từ rất sớm ngồi kín bốn phía đài cao, trong túi kẻ nào cũng đều rủng rỉnh bạc vàng chỉ còn chờ nàng xuất hiện để bắt đầu cuộc trả giá mua thân. Bạc Bà Bạc Hạnh vốn là những kẻ lọc lõi trong chốn bán phấn mua hương thấy ngay đây là dịp thuận lợi để kiếm chác, bèn bắt nàng Kiều trang điểm thật đẹp trước khi ra đài cho đông đảo khách chơi chiêm ngưỡng dung nhan.
Nàng càng đẹp càng gợi tình thì sẽ càng khiến hai cô cháu chúng hốt bạc. Kiều vừa rảo gót ngọc bước ra chốn hoan đài thì ngay lập tức lũ khách chơi bên dưới đã ồ lên tán thưởng, quả là bậc quốc sắc thiên hương, dẫu cho Đát Kỷ, Tây Thi sống lại chắc chi đã bằng. Từ trước đến giờ tuy đã dạn dày chuyện dâm ô, đã tiếp khách nhiều nhưng thấy cảnh đám đông bên dưới hướng cả về mình làm Kiều không khỏi ngượng ngùng xấu hổ.
Nàng đã trần truồng ngủ với cả trăm gã đàn ông nhưng đấy là chuyện làm trong khuê phòng kín đáo, nay lại phải trưng mặt ra chốn đông người thật là điều sỉ nhục còn hơn gấp bội. Bên dưới đã có nhiều kẻ hét giá mua dâm nàng, bắt đầu cũng từ trăm lượng bạc trắng. Kiều xấu hổ, hai má đỏ hồng nhưng theo lệnh của hai cô cháu Bạc Hạnh, nàng vẫn phải cười cợt, nháy mắt đưa tình với tất cả lũ đàn ông bên dưới quyết không được trái lời.
Cuộc đấu giá thân nàng diễn ra còn sôi nổi hơn nhiều ngay cả trong tưởng tượng của hai cô cháu họ Bạc. Bạc Hạnh ôm ngang lưng Bạc Bà, tay thỉnh thoảng đưa lên bóp mạnh vào vú thị khiến cho Bạc Bà đau quá kêu lên. Hai kẻ dâm ô vui ra mặt khi thấy khoản tiền khách bỏ ra đã rất lớn, nhiều hơn số chúng vẫn thu của khách từ trước tới nay tới vài ba lần.
Kiều trông lũ đàn ông bên dưới vừa trả giá, vừa nhìn đăm đăm hau háu vào người nàng. Nàng thấy kẻ nào cũng đang tưởng tượng ra trong đầu những khoái lạc mà nàng đem lại cho chúng, kẻ nào cũng nhìn như muốn lột truồng nàng ra ngay lập tức. Nàng còn thấy có vài gã mặt mũi trẻ măng ngồi tụm lại, chỉ tay về phía nàng, nói mấy câu rồi cả lũ xung quanh ré lên cười khoái chí.
Nàng đoán ngay ra mấy tên này chắc vừa ngắm, vừa bình phẩm về thân hình nàng, khắp từ đầu đến chân. Trong sảnh đường ngột ngạt tiến rao hét ngã giá, tiếng bình phẩm về mông nàng, vú nàng đít nàng, Ɩồŋ nàng khiến cho Kiều ù hết hai bên tai như lạc vào một nơi phố chợ mà ở đó người ta đem lợn gà bò dê ra mà ngã giá.
Chợt nàng thấy Bạc Bà tiến đến sát người nàng rồi xướng lên:
– Thưa toàn thể các lão gia hôm nay đến đây để xem mặt em Kiều, quả thật bổn điếm đã làm các vị phải vất vả. Em Kiều nơi đây vốn nức tiếng xinh đẹp, quả sẽ không khiến các vị lão gia phải phí thời giờ mà phải cất công tới đâu. Các vị yên tâm, những gì mà em Kiều đem lại cho các lão gia sẽ xứng đáng với từng lạng bạc mà các vị bỏ ra. Vị nào còn cảm thấy mơ hồ nghi hoặc thì bây giờ em Kiều sẽ làm cho các vị tin ngay.
Nói rồi thị nháy mắt ra hiệu cho Kiều phải cởi bỏ quần áo ra ngay trên đài cho lũ đàn ông ở dưới ngắm nghía mọi chỗ kín nơi người nàng. Kiều giật mình kinh sợ, vốn dĩ đã phải trưng mặt ra chốn này nàng đã xấu hổ lắm rồi. Đến nước này lại bắt nàng phải trần truồng phô Ɩồŋ bày vú ra cho lũ đàn ông bên dưới xem thì thật nàng chẳng con mặt mũi nào.
Nàng cúi gằm mặt xuống, không nói nổi lời nào. Tức thì Bạc Bà đã nhào tới cởi cái dây lưng buộc quanh eo nàng rồi ném mạnh xuống bên dưới. Lũ đàn ông bên dưới tranh nhau cướp lây cái đai lưng vừa cởi ra từ người nàng. Nàng Kiều thì vẫn cúi mặt, chẳng biết làm gì trong tình huống này, nàng đã là thân gái nhơ nhớp nên đành mọi việc cứ y theo mụ Bạc mà mặc mụ làm.
Hai bên vạt áo của Kiều không còn sợi dây giữ nữa thì bị kéo sang hai bên, lộ ngay ra cái yếm màu đỏ và cái quần lụa trong nàng mặc. Mụ Tú khẽ cầm một bên vai áo của nàng kéo nhẹ xuống thì xiêm y bên ngoài đã tuột hết ra khiến nàng đứng đó run lẩy bẩy, trên người chỉ còn hai mảnh vải che thân. Lũ đàn ông đua nhau hét lên những tiếng tán thưởng, nhao nhao đòi mụ Bạc lột tiếp cho đến khi nào nàng trần truồng mới thôi.
Nàng bị Bạc Bà bắt phải ngẩng đầu lên tươi cười chào mời khách liếc mắt đong đưa khêu gợi, trong khi bên dưới cái giá của nàng đã được đẩy cao đến mức chóng mặt. Đã có kẻ trả ba trăm, rồi bốn trăm, chẳng lâu sau đã tới năm trăm lượng bạc cho một đêm với nàng. Có những kẻ mặt lộ rõ vẻ đắc ý khi trả giá vì tin chắc sẽ chiếm được nàng đêm nay, có những kẻ lộ rõ vẻ thất vọng vì không đủ tiền theo đuổi cuộc trả giá. Có những kẻ tuy thèm muốn tấm thân nàng lắm nhưng vì khoản tiền bỏ ra chỉ để đổi lấy một đêm với nàng đã là quá lớn rồi nên còn dùng dằng chưa quyết.
Đánh trúng vào tâm lý của mấy gã tiếc của này, Bạc Bà ranh ma đưa mắt ra hiệu cho nàng phải tự cởi bỏ quần áo trên người ra hết. Kiều không dám chống lại ánh mắt nhìn sắc như dao, dứt khoát và tàn độc của mụ đành phải đưa tay ra sau lưng cởi dây nút của chiếc yếm ngực. Ngập ngừng giây lát, nàng trút hẳn nó ra ngoài lộ ra hai bầu vú trắng muốt, tuy đã qua tay nắn bóp của nhiều kẻ nhưng vẫn săn chắc vô cùng.
Lũ đàn ông bên dưới không còn tin nổi vào mắt mình khi trông thấy bộ vú của nàng được phơi ra, từ dưới ngước nhìn lên trên đài cao, cặp vú nàng càng trở nên đẹp đẽ. Hai bầu vú vừa như săn chắc, nhô cao, nhưng lại không mất đi vẻ mềm mại mũm mĩm vốn phải có nơi một người đàn bà. Hai núm vú căng lên rất to và tròn, màu đỏ sẫm. Mụ Bạc đưa hai tay vuốt ve cặp vú của Kiều rồi xướng lên:
– Xin mời các lão gia tiếp tục ra giá. Nãy giờ đã là năm trăm lượng. Có vị lão gia, công tử nào trả cao hơn chăng. Em Kiều đã sẵn sàng hầu hạ, xin các lão gia trả giá nhanh kẻo phí mất thì giờ vàng ngọc đêm nay.
Kiều nắm chặt lấy cái yếm vừa cởi ra trong tay, mân mê cái yếm. Nàng chẳng biết làm gì khác với hai bàn tay. Đáng lẽ trong cảnh này nàng phải đưa hai tay lên che hai cái vú đang bày ra trơ trẽn. Nhưng ngặt vì mụ Bạc không cho nàng được lấy tay che đậy chi cả khiến nàng đành phải buông thõng hai tay mà mân mê cái yếm. Một lát chán nản, nàng để cho cái yếm rơi khỏi tay nàng xuống đất, hai tay nàng quắp chặt ra sau gáy khiến cho hai bầu vú lại càng vun cao mời mọc khêu gợi.
Bây giờ nàng lõa lồ đến tận ngang hông, chỉ còn cái quần trong rất mỏng dài che cặp chân và cái cửa động của nàng mà thôi. Mồ hôi toát ra chảy trên lưng nàng, trên khắp thân thể nàng. Ánh sáng của những ngọn đèn quanh sảnh khiến cho làn da trắng mịn của nàng óng ánh như ngọc trai, hơi ngả sang màu vàng nhạt khiêu khích. Bạc Bà với tay rút cây trâm cài trên tóc nàng ra, tức thì mái tóc nàng tung ra, chảy dài trên hai vai nàng óng ả.
Với bản năng của một người đàn bà khi thấy mái tóc mình sổ tung, nàng đưa tay lên đỡ lấy mái tóc và làm nổi lên hai bầu vú tuyệt đẹp. Rõ ràng là hình ảnh lõa lồ của một người con gái đang trang điểm trong khuê phòng thật khiến cho lũ đàn ông như càng sôi máu mà giành giật nàng. Tiếng trầm trồ hoan hỉ lại rộ lên khắp phòng, một gã công tử mặt non choẹt đứng phắt dậy chửi thề, y tin rằng cha mẹ y sẽ tha thứ cho sự hoang phí của y đêm nay. Y hét to:
– Tám trăm lạng bạc trắng.
Sảnh đường lại rộn lên.
– Lão gia nào trả cao hơn tám trăm lượng…
Bạc Hạnh đứng hét to…
– Vị thiếu gia này đã trả tám trăm lượng, có vị nào trả hơn không.
Lần này sảnh đường im ắng hồi lâu. Bạc Bà hiểu ngay chỉ còn một thứ có thể đủ sức phá vỡ sự yên ắng này. Mụ chẳng đợi Kiều mà tự tay tụt cái quần của nàng ra, từ từ hất nó văng về một góc trên hoan đài. Kiều nhìn thấy lũ đàn ông bên dưới co giật dữ dội, chồn tới cái thân hình ngời ngợi phô ra trước mắt chúng, đẹp như một pho tượng cẩm thạch. Nhưng là một pho tượng sống, đang trần truồng run rẩy, hứa hẹn những khoái lạc đê mê. Mọi gã đàn ông bên dưới đều mơ tưởng tới những giây phút ngây ngất bên nàng và thỏa mãn dâm dục trên tấm thân ngọc ngà mà nàng sẵn sàng dâng hiến.
Toàn thân nàng Kiều nóng bừng rồi lạnh buốt, mụ Bạc cầm tay nàng dắt nàng trần truồng đi một vòng quanh bốn phía của hoan đài. Bon khách chơi bên dưới thích thú ngắm nhìn tấm thân không mảnh vải che của nàng, cố ghé mắt xem cái chỗ lành rẽ giữa hai chân nàng đang bị đám lông đen che khuất. Nhục nhã và thất vọng khiến nàng như đui như điếc trước những gì đang diễn ra xung quanh nàng.
Chợt trong cảnh nháo nhác ấy có một lão già bước lên đài. Dáng người lão béo tốt đẫy đà, vải vóc mặc trên người chứng tỏ là một vị quan lớn hoặc một lão thương nhân cực kỳ giàu có. Gã bước tới gần rồi nắm chặt lấy cổ tay nàng, mặc kệ những ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người kể cả nàng Kiều. Đoạn gã quay xuống bên dưới hét lên:
– Một ngàn lạng.
Đám đông xôn xao rồi im bặt bởi sửng sốt trước cái giá không tưởng kia. Lão già cười đắc thắng trong khi bên dưới, có kẻ lục tục kéo về, còn phần đông đành bằng lòng với những cô gái bán dâm khác bấy giờ đã úa cả ra mời chào. Lão già dắt tay nàng bước đến trước mặt Bạc Bà Bạc Hạnh vứt ra tờ ngân phiếu nghìn lạng. Bạc Bà cúi đầu tươi cười nói:
– Xin chúc mừng Hà lão gia gia đêm nay chiếm được người đẹp. Ngài quả không hổ danh là nức tiếng phong lưu. Mời ngài cùng em Kiều vào phòng mà hành sự ngay thôi. Rượu thịt thiếp đã chuẩn bị đủ, chăn nệm đã sẵn sàng… xin mời gia gia. Kìa, em Kiều còn không mau đỡ Hà gia gia vào nghỉ.
Kiều trần truồng líu ríu bước theo lão, miệng nàng nở nụ cười tươi như hoa, nửa như mời mọc nửa như sung sướng. Song nàng đang trải qua nỗi nhục nhã lớn nhất trong đời, phải cởi truồng trước hàng trăm gã đàn ông trước thanh thiên bạch nhật mà mời gọi. Nàng lại quay sang thấy Bạc Bà đang mân mê tờ ngân phiếu trong tay, sung sướng vì món lời lớn.
Nàng bất giác mỉm cười vô nghĩ, nhớ lại lúc nàng gả bán cả cuộc đời mình cho Mã Giám Sinh để lấy một nghìn lượng chuộc cha. Giờ thì có kẻ bỏ ra cũng chừng ấy tiền chỉ để ngủ với nàng một đêm. Hóa ra cả cuộc đời của một người con gái trinh trắng khuê các ngày nào chỉ bằng giá với một đêm truy hoan với một con đĩ đã qua tay không biết bao kẻ như nàng.
Nghĩ thế nàng thấy chạnh lòng, nhưng cũng nở nụ cười có phần mãn nguyện, lại có phần phó mặc. Gã họ Hà thấy nàng xinh đẹp tươi tắn như vậy, trong lúc trần truồng vẫn nở nụ cười quyến rũ khiến gã cũng cười theo nàng. Hai bên má gã núng nính chảy ra theo hai bên mép, tay gã với lấy xoa nhẹ vú nàng, tay kia mò mẫm nơi cửa mình nàng. Gã cứ vừa đi vừa táy máy trên người nàng cho đến tận khi nàng dìu hắn đến phòng. Hai con hầu bên ngoài khép cửa đứng ngoài chờ có việc sai gọi. Còn nàng thì dìu gã họ Hà đến ngồi xuống giường, tay nàng hầu hạ gã cởi quần áo mà bắt đầu chuyện phối giống.
Gã họ Hà ngồi trên giường ngửa mặt lên khoan khoái, phía bên dưới Kiều đang nâng niu cái của quý của gã. Cái thân hình của một lão già khiến cho nàng có cảm giác ghê tởm, khắp người lão da thịt trắng bởn, cái bụng phưỡn ra đầy những mỡ. Nhất là đám mỡ phía bụng dưới dày thành những lớp nhấp nhô, chảy dài xuống gần đến phần hạ bộ. Cái dương vật của gã rất ngắn nhưng chiều ngang thì cực to và tròn.
Cái đầu khấc cũng mỡ màng khiến nàng loay hoay bú mút hồi lâu mới lột cái lớp quy đầu ra khỏi cặċ của lão được. Lão già cứ ngồi trên giường, mặc Kiều bên dưới phải bú cu cho lão. Lão lấy củ sâm nghìn năm đã thủ sẵn nãy giờ đút vào miệng mút chùn chụt để lấy sức. Cái món này lần nào chơi gái hắn cũng phải dùng, nhất là đêm nay hắn cần sức lực để chơi nàng Kiều cho đã bỏ nghìn lạng bỏ ra. Vậy là bên dưới nàng Kiều bú cu lão còn bên trên lão đang bú củ sâm, tay lão vẫn mò mẫm nơi vú nàng nhưng chỉ xoa nhè nhẹ, day day hai núm vú chứ không bóp. Lão già quả tình chẳng muốn làm đau một con đàn bà tuyệt đẹp đang tận tình bú cặċ cho mình như thế.
Chừng đến lúc lão già căng cứng người, Kiều vội vã đưa tay lên cầm hai tay lão đặt vào Ɩồŋ mình cho lão mò mẫm. Nàng muốn lão già được vạch đám lông ra mà tìm thấy đường vào trong người nàng. Mặt khác làm vậy, lão sẽ bất thần thích thú quên đi cái sướng ở dưới cu. Cũng may nàng có đủ kinh nghiệm chiều khách nhìn sơ qua biết lúc nào cặċ sắp phóng tinh chứ nếu không, chỉ cần nàng mút cu lão vài cái là sẽ bắn ngay ra, đâu thể xung trận được nữa.
Kiều bị Hà lão bắt phải nằm dài ra giường, co hai chân lên đồng thời dạng háng cho lão chúi vào hít ngửi Ɩồŋ nàng. Cái mùi thơm ngào ngạt, không nồng nhưng rất dậy mùi nơi cửa mình nàng làm lão khoái quá. Lão đã xơi Ɩồŋ của đàn bà con gái không biết bao nhiêu mà kể. Gái trinh thì mùi nhẹ quá chỉ thoang thoảng lão không hứng. Gái đĩ thì Ɩồŋ toàn mùi tanh tanh làm lão buồn nôn.
Đây là lần đầu tiên gã thấy có con đĩ Ɩồŋ lại thơm như thế, thật như hương sen đưa gã vào chốn đê mê. Lão già cũng là tay chơi gái có hạng, tuy không phải là loại tráng kiện, một đêm đưa người đàn bà lên đỉnh sáu bảy lần. Song lão cũng có thể chiều chuộng cho đàn bà khoái lạc, nay thấy Kiều có kỹ thuật phối giống như thế cũng phục nàng lắm.
Lát sau, lão nằm bên dưới lại càng khâm phục nàng hơn bởi nàng đang nằm trên chủ động hầu hạ lão. Hà gia gia nằm thượt ra, chỉ có mỗi việc dựng con cu lên cho Kiều nhấn cái cửa động của nàng vào, nhịp lên xuống. Lão sướng quá bởi từ trước đến giờ, với thân phận cao quý của gã mỗi lần lên giường con cái sợ lão một phép chỉ dám nằm dài ra cho gã ban ơn mưa móc.
Nay lại có một con đàn bà, mà lại là con đĩ dám tự nhiên trèo lên bụng gã chủ động giao hợp, thật kỳ lạ làm gã khoái không kể sao cho xiết. Nàng vẫn cứ chồm hổm trên bụng lão mà nhấp Ɩồŋ mình vào cặċ lão. Vì con cặċ lão béo múp nên tuy không đủ dài để thọc thật sâu, song nàng bên trên chủ động sàng sẩy làm cả nàng và lão đều sướng tê người. Lão thấy cặp vú nàng cứ chờn vờn trước mắt thì hơi nhỏm dậy đưa miệng ra mút lấy mút để. Kiều trông cảnh gã chẳng chú ý gì vào cái của quý trong Ɩồŋ nàng mà cứ mải mút vú nàng chùn chụt thì bật cười thành tiếng:
– Kìa Hà lão gia, chàng làm gì mà hùng hổ thế. Chả nhẽ lão gia chưa bú mút vú đàn bà bao giờ à. Trông lão gia cứ như trẻ con thèm sữa mẹ…
Lão già ngước mắt cười thích chí:
– Phải, ta phải bú nàng thật mạnh cho đến khi bật sữa ra mới thôi. Vú nàng sao mềm mà săn thế, lại trắng nữa, thật khiến ta… Kìa nàng nhấp mạnh lên chứ đừng dừng lại.
Gã vừa thúc giục bắt nàng phải nhấp nhổm nhanh hơn, vừa ấn mông nàng xuống thật mạnh làm con cu bỗng chọc sâu vào khiến nàng thấy rộn rạo, thót cả người lại. Nàng cứ thế nhấp nhổm hồi lâu rồi ngã người xuống giường, hướng cặp mắt về phía lão già, hai chân dạng ra, hai tay giơ lên mời mọc. Lão già cười thích chí khi thấy đến lúc mình được ra oai bèn vỗ vỗ mấy cái vào mông nàng ra lệnh cho nàng chống tay xuống giường.
Nàng quay lại nhìn về phía lão, ánh mắt long lanh đa tình nhưng trong đáy mắt giấu đi sự hận thù khôn tả. Nàng quỳ gối chổng mông theo tư thế của một con chó cái lúc động đực. Mông nàng cố rướn lên thật cao cho vừa tầm cặċ Hà lão, mặt khác làm vậy càng khiến cho mông nàng thêm tròn căng gợi dục vô cùng. Lão già quỳ đằng sau, lúc thì đút cặċ vào Ɩồŋ nàng, lúc lại đút vào lỗ đít, chơi nàng lúc nhẹ lúc mạnh thay đổi liên tục.
Nàng thấy lão già này đã ngoại lục tuần mà sức chơi cũng vào loại rất khá chứng tỏ thời trai trẻ hẳn là đã một thời tung hoành chốn phòng the. Kiều lòn tay ra đằng sau ôm lấy mông mình mà hòa nhịp cùng lão già dâm tặc. Lão già xuất tinh đến phọt vào người nàng, cố thúc thêm chừng vài cú nữa rồi vẫn cứ để nguyên cặċ trong đít nàng một lúc nữa mới rút ra.
Thực ra lão già đã có tuổi, không xuất nhiều, nhưng nàng thấy tinh lão già vẫn còn trắng bệch, đặc sệt. Nguyên là lão là tay giàu có bậc nhất, ăn toàn thứ bổ dương, nhất là hay dùng sâm nhung và dái dê nên tuy đã tuổi cao mà vẫn còn tráng kiện lắm. Hai ba ngày lão lại có thể giao hoan cả một đêm, thực là hiếm có ở tuổi lão. Tinh khí lão chảy từ trong lỗ đít nàng ra.
Ướt khắp cả vùng háng nàng, chảy theo đùi nàng thành dòng. Lão già lẫy con cu vẫn còn hơi cứng đập đập vào mông Kiều rồi bắt nàng nằm xoay lại. Lão dí cu vào miệng bắt nàng bú tiếp. Kiều th cái mùi tinh khí của lão với cái mùi lỗ đít, trộn chút nước nàng rỉ ra có phần thum thủm song cũng cố mà bú mút một chặp. Đêm đó cu lão già không nứng lại nổi nhưng đến gần sáng hôm sau, lão cũng cố bắt nàng bú cho cương lên để cố chơi thêm một lần nữa cho khỏi phí tiền bỏ ra.
Trước khi ra về hắn ra sức nắc mạnh nên cũng đem lại cho Kiều đôi ba phần khoái cảm. Nàng khoái vì cặċ lão thúc vào người mình thì ít mà chủ yếu là nàng thấy nứng do được lão già hơn cả tuổi cha mình chơi, mà lại chơi khá khỏe. Nàng ngoài mặt lẫn trong bụng cũng đều tấm tắc khen lão già thật dẻo dai, biết cách ăn uống tẩm bổ.
Từ đó trở đi hôm nào cũng xảy ra cảnh ngã giá giành Kiều chốn này. Nhưng Bạc Bà rất khôn ngoan mà chẳng cho nàng Kiều phải trần truồng thêm một lần nào nữa. Làm vậy thị nghĩ sẽ khiến cho việc chiêm ngưỡng tấm thân ngàn vàng của Kiều mất đi sự trang trọng, thích thú. Th tử nàng chỉ phải ra ngồi nơi hoan đài mà không bị lột truồng như buổi đầu tiên nữa.
Thay vào đó Bạc Bà Bạc Hạnh bắt tất cả gái đĩ trong lầu đều phải trần truồng cùng tham gia ngã giá. Thị cho ngã giá tất cả các cô gái đĩ nơi lầu xanh hàng đêm. Các cô gái khác đêm nào cũng bị lột truồng ra trước lũ khách chơi để cho chúng tha hồ nhìn ngắm Ɩồŋ vú, rồi trả giá, ai trả cao hơn thì đương nhiên được hầu hạ. Thấy cô nào ưng ý hợp giá thì cứ thế mà rao to lên đem vào phòng hành lạc. Các cô gái trần truồng đứng về bốn phía của đài còn Kiều là người duy nhất mặc một bộ quần áo trên đài thì ngồi nơi chính giữa. Quả thực chốn nhà thổ nhà họ Bạc từ lúc có Kiều ăn nên làm ra gấp nhiều lần, trở thành kỹ viện bậc nhất nơi Châu Thai.
Lại nói về Bạc Hạnh cũng rất thèm muốn được chiếm thân nàng Kiều. Mỗi khi ái ân dâm loạn với bà cô, hắn vừa đút cu vào Ɩồŋ bà cô mà vừa tưởng tượng là đang đút vào Ɩồŋ nàng Kiều. Nhưng hàng đêm nàng Kiều đem lại số bạc rất lớn cho kỹ viện nên hắn không thể biến nàng thành của riêng được. Thỉnh thoảng thèm nàng quá thì giữa trưa hắn mò vào phòng riêng của nàng đòi hỏi nàng chiều hắn chuyện trai gái.
Nàng Kiều thì nghĩ thân mình đã vạn lần ô uế thế nên chẳng tiếc gì mà cũng niềm nở tiếp đón hắn rồi cả hai cùng bày cuộc truy hoan. Tuyệt nhiên chuyện chim chuột giữa hắn và nàng chỉ diễn ra vào buổi trưa vì đến đêm nàng đều phải tiếp khách. Hơn nữa khi mọi cô gái nơi kỹ viện đều đã có khách hành dâm thì Bạc Bà cũng kéo ngay thằng cháu vào phòng mà giở trò loạn luân dâm đãng, quyết không cho thằng cháu có cơ chim chuột với những con điếm khác nơi kỹ viện.
Nàng làm đĩ bán dâm nơi Châu Thai chừng đã khá quen mui thì một hôm đang chuẩn bị lên đài trưng mặt ra cho khách như mọi ngày thì nàng thấy Bạc Bà hớt hải chạy vào phòng. Thị ra lệnh cho nàng đêm nay không cần ra ngoài mà sẽ tiếp ngay khách. Hỏi ra thì vị khách đó là một bậc anh hùng đất Việt Đông họ Từ tên Hải. Chàng là một vị tướng dẫn quân chống lại triều đình, nay đang chiếm cứ cả một vùng biên thùy rộng lớn.
Hôm nay Từ Hải nghe danh Kiều tài sắc tìm đến nơi đây thì khiến Bạc Bà kinh sợ vội sai ngay nàng Kiều nghênh tiếp không dám có điều chi thất thố. Mụ sai người bày biện phòng ngủ của Kiều rồi đem cả đàn cho Kiều để đêm nay vừa uống rượu vừa gảy đàn cho chàng Từ nghe trước khi hầu hạ chuyện chăn gối. Kiều ngồi trong cũng không khỏi tò mò khi nghe danh chàng Từ, đột nhiên thấy một làn gió thu nhè nhẹ thổi vào tần phòng. Tiếng khánh nhạc kêu leng keng, tiếng mụ Bạc mời gọi… rồi nàng thấy một vị khách chơi cao lớn đĩnh đạc bước vào phòng…
Để lại một bình luận