Phần 11: Bơ vơ nào đã biết đâu là nhà
Nàng Kiều bấy giờ đang thiêm thiếp ngủ chợt nửa tỉnh nửa mê, nàng bỗng thấy nhột khắp thân thể, mở mắt nhìn thì thấy có bóng người đang đứng bên giường ngủ của mình. Nàng sợ hãi định hét lên thì gần như ngay lập tức có một bàn tay bụm miệng nàng lại khiến nàng ú ớ mà không thể kêu được. Lại có ngay một bàn tay khác giữ chặt hai chân nàng không cho nàng giãy giụa, đến lúc đó nàng mới hiểu ra có tới hai chứ không phải là một tên. Nàng thấy chúng đã khóa chặt cửa buồng lại sau khi lẻn vào, hơn nữa buồng ngủ của nàng ở về phía Tây phủ vốn khuất nẻo nên lại càng khiến cho nàng Kiều thêm phần khiếp sợ.
Kiều choàng người dậy, cố thoát khỏi những bàn tay đang níu đè nàng xuống song gần như vô ích. Hai thằng Ưng Khuyển đâu thể để nàng thoát dễ dàng như vậy. Trong bóng tối, nàng không thể nhận ra được hai thằng đốn mạt nhưng nàng linh cảm thấy ở hai kẻ chẩn bị hãm hiếp nàng có một cái vẻ gì đó rất quen mà nhất thời nàng chưa thể nhớ ra nổi.
Hai thằng Ưng Khuyển vốn từ lâu đã thèm muốn nàng Kiều, chúng chẳng tin nổi lại có một ngày sung sướng như đêm nay. Mọi lần, vốn là phận tôi đòi hèn mạt trong phủ, chúng chỉ dám liếc mắt nhìn trộm nàng từ xa mà ao ước. Mỗi lần thấy nàng sóng đôi cùng Thúc Sinh trong phủ, trên người quần áo lụa là bay phấp phới, chúng chỉ biết nuốt nước bọt mà ước ao.
Mỗi khi trông thấy nàng đi qua, đêm đến chúng chẳng tài nào ngủ nổi, đành phải xuống nhà dưới tìm mấy đứa hầu gái mà thỏa lòng. Thường thì hai thằng bọn chúng thích cùng chơi một con hơn là mỗi thằng đánh lẻ riêng. Chỉ thỉnh thoảng khi nào được thưởng tiền thì chúng mới ra nhà thổ rồi mỗi thằng t tìm lấy mỗi con mà làm thịt.
Thế nên bọn hầu gái trong phủ đứa nào cũng đã qua tay hai thằng, mà qua tay cùng một lúc. Hai thằng chơi gái cùng nhau đã nhiều nên thói quen của đứa kia như thế nào đều tường tận hết. Đêm nay chúng thích chí khi sắp được chơi bà lẽ xinh đẹp trong phủ. Hai thằng cùng nghĩ thầm đắc chí:
– Gái trong phủ được hai đứa… đoái hoài đều sướng đến phát điên thì bà hai này cũng khác chi cho được. Hai thằng sẽ lại phối hợp thật ăn ý để cùng đưa con mụ xinh xắn này đêm nay lên đỉnh Vu Sơn vài bận mới thỏa chí cam lòng.
Nghĩ đoạn rồi cả hai thằng đều cười khoái chí mà tơ tưởng đến những trò sắp diễn ra. Cơ hội được hưởng tấm thân ngọc ngà mà ông chủ phải bỏ nghìn lượng ra để mua đâu thể bỏ qua.
Chúng hành động mau lẹ và thuần thục, chẳng mấy chốc, mặc cho nàng Kiều ra sức chống cự giãy dụa, trên người nàng đã chả còn mảnh vải nhỏ nào che thân. Cái yếm trong bị thằng Ưng lấy tay xé toạc ra thành mấy mảnh một cách phũ phàng. Bên dưới thằng Khuyển cũng nhanh chóng giữ chặt hai chân nàng rồi tụt quần nàng ra. Hắn tụt cái quần ngoài rất nhanh, tiện tay vạch cái quần lót của Kiều tới tận bẹn, hở ra khoảng thịt tuyệt diệu che bởi đám lông rậm rì của nàng. Chẳng bao lâu cái quần nhỏ che vùng lạch Đào Nguyên nơi háng của nàng cũng chịu chung số phận hẩm hiu giống mấy đồ vải vóc khác trên người nàng. Thằng Khuyển nhanh chóng lột nó ra ngoài rồi vùi mặt vào chỗ ấy của nàng mà bú lấy bú để.
Hai thằng Ưng Khuyển vốn xưa nay là bọn có nghề trong trò bú liếm dạo đầu cho đàn bà trước khi làm thịt cái Ɩồŋ. Ngay đến bọn gái chơi có hạng cũng phải bái phục sự kiên trì và cần mẫn của hai thằng trong chuyện… dùng cái miệng, cái lưỡi. Thực ra thì hai thằng đều chỉ là tay chơi gái ở mức bình thường, cũng chỉ đút được cu vào Ɩồŋ nhấp độ nửa canh giờ là xuôi lơ, bắn nước tóe ra.
Một đêm mỗi thằng cũng chỉ chơi được độ hai bận, vị chi một con đàn bà bị hai thằng chơi chung cùng một lúc thì được khoảng bốn năm lần một đêm, chưa lấy gì làm nhiều cả. Song nhờ cái trò bú mút rất giỏi mà chẳng có đứa đàn bà nào qua tay hai thằng mà không được thỏa mãn. Đã là sướng thì sướng nhờ cặċ hay sướng nhờ lưỡi… hai thằng Ưng Khuyển nghĩ cũng chả khác nhau là mấy.
Hai thằng cũng có kinh nghiệm hiếp gái đầy mình, đã từng gặp khối đưa con gái xuất thân là nông dân tá điền khỏe mạnh, chống cự thực mãnh liệt mà hai thằng còn làm đâu ra đấy. Sức chống cự của một người con gái tiểu thư như Kiều thấm tháp vào đâu, chỉ một chốc nàng đã thấy chân tay bải hoải, chỉ còn đủ sức quay mặt sang hai bên tránh những cú hôn hít ngửi liếm của hai thằng trên khuôn mặt thanh tú của nàng mà thôi. Hơi thở của hai thằng thối hoắc phả vào mặt nàng, bàn tay của hai thằng thì khỏi phải nói, đang mân mê chẳng sót chỗ nào trên thân thể nàng.
Hai thằng lấy ngay đống quần áo chúng vưa lột ra trên người nàng để làm dây trói. Cái quần lót chúng nhét ngay vào miệng nàng để cho nàng không kêu được, nàng ngửi thấy ở cái quần lót của mình có mùi cái Ɩồŋ của nàng thơm mát nhè nhẹ như mùi hương chanh, tuyệt nhiên không có chút khai nồng của nước tiểu đọng lại giống quần trong của nhiều người đàn bà khác.
Cái quân ngoài của nàng hai thằng dùng để trói quặp tay nàng lên phía trên đầu, làm lộ ra hai cái nách trắng mịn của nàng. Với cái kiểu trói hai tay lên đầu này thì hai bầu vú của nàng vốn đã căng tròn nay lại bị căng ra bởi chính tay nàng. Nó làm cho hai cặp tuyết lê của nàng càng vun cao ngạo nghễ, càng rắn chắc làm cho hai thằng Ưng Khuyển thích chí nắn bóp hoài không chán. Chúng dùng bốn bàn tay nhồi vú nàng còn mạnh hơn cả nhồi bột, cái cảm giác tuyệt vời khi được nắm hai cái vú tuyệt mỹ trong tay khiến cặċ của cả hai thằng cương cứng trong quần.
Hai thằng sau khi trói được hai tay và bịt được miệng nàng rồi thì bắt đầu cởi quần ra. Từng thằng một thay phiên nhau, đứa cởi quần áo thì đứa kia đè chặt người nàng xuống không cho cựa quậy. Chốc lát hai thằng đã trần như nhộng, con cạc đã sẵn sàng lâm trận. Thằng Khuyển với tay châm cây nến cho sáng căn phòng để chúng nhìn nàng Kiều cho rõ.
Hai thằng không tin vào mắt mình khi trông thấy tấm thân lõa lồ của nàng phơi bày ra, chúng chưa bao giờ trông thấy một tòa thiên nhiên nào đẹp đến thế, khêu gợi đến thế, chả trách lão gia lại chẳng màng đến thị là gái đĩ lầu xanh mà lại rước về làm vợ lẽ. Nàng Kiều thấy hai thằng gia nhân quen thuộc của Hoạn Thư đang tính làm hỗn với mình thì càng khiếp sợ. Nàng một phần sợ tấm thân mình lại ô nhục một lần nữa, phần khác sợ nếu Hoạn lão gia, Hoạn Thư và chàng Thúc biết được nàng làm chuyện trai trên gái dưới dâm ô ngay trong Hoạn phủ, mà lại với hai thằng gia nhân hèn kém thì nàng còn mặt mũi nào nữa.
Nàng xấu hổ đỏ mặt khi thấy hai thằng Ưng Khuyển vẫn hau háu đưa cặp mắt khắp người nàng thích thú. Hai thằng trầm trồ khen ngợi cặp mông trắng bóc, cặp vú cao, hai đầu vú đỏ mịn của nàng. Hai đứa sờ mó vuốt ve khắp thân thể nàng, nơi chỗ eo vừa thon, lại vừa lẳn mỡ rất vừa độ của nàng mà khen ngợi nàng giữ dáng vóc thật khéo. Hai thằng cho ngón tay vào cửa mình nàng rồi bàn tán với nhau về độ sâu của thâm cung động kín của nàng khiến nàng ê chề nhục nhã muôn phần.
Nàng hoảng sợ thực sự như một con dê cái bị hai con sói đực sắp sửa ăn tươi nuốt sống. Thằng Ưng cúi mặt vào Ɩồŋ nàng mà làm cái việc không biết bao nhiêu thằng đàn ông đã làm qua với nàng. Lúc này hai thằng đã có chủ định trước khi không trói hai chân của nàng lại. Làm vậy tuy sẽ khiến nàng hết đường vùng vằng cựa quậy song hai thằng lại không thể nào banh rộng hai chân nàng ra được, thế thì sao mà cái lỗ vào động thiên thai của nàng mở rộng ra chào đón hai thằng như vậy được.
Vốn tính hấp tấp thằng Khuyển đè ngay nàng xuống mà đút cái cu vào cửa mình nàng. Khuyển v vóc người béo lùn thấp đậm nên coc cu của nó cũng vậy, không dài nhưng to chiều ngang và béo múp míp những mỡ. Thằng Khuyển đang đè nàng Kiều xuống giường, banh rộng hai chân nàng ra và kê dương vật của gã vào và thọc thật mạnh không ngần ngại. Thúy Kiều đau đớn nhắm mắt lại, nước mắt trào ra trên mặt nàng, chân tay mệt mỏi để yên mặc cho gã gia nhân chiếm đoạt thể xác.
Thằng Ưng cao gầy bên dưới vẫn giữ chặt cho hai chân nàng ở vị trí dang rộng nhất có thể, trợ lực cho thằng Khuyển đang cưỡi nàng ra vào Ɩồŋ nàng được dễ hơn. Hai bàn tay nham nhám của Ưng vuốt ve hai bên đùi non mát rượi của nàng còn thằng Khuyển đè trên người vừa chơi Ɩồŋ nàng vừa bóp vú nàng, lại chực hôn chùn chụt vào môi nàng hệt là gã thô tục. Kiều hai tay bị trói quặp lên trên, hai chân bị ghì chặt dạng ra thành thử trông nàng như con sao biển dâng cả tứ chi ra cho con cu nhấp vào chỗ kín.
Nàng kinh hoàng cảm thấy một vật mạnh mẽ đang thô bạo tách đôi hai môi âm hộ của nàng, nàng mở mắt thật lớn nhìn hai con đực đang chiếm đoạt mình nhưng không hề kêu thành tiếng. Từng chút từng chút một, lúc nhanh lúc chậm thay đổi, khúc dương vật béo múp kia thọc vào sâu hơn. Nàng thực sự đã bị cưỡng đoạt, toàn thân nàng tràn ngập một cảm giác vừa đau đớn, nhục nhã và đê mê khó tả.
Thể xác nàng bỗng thấy sung sướng không cầm sau cả mấy tháng trời không được Hoạn Thư cho hầu hạ gối chăn với chàng Thúc. Trong đầu nàng hiện lại rõ mồn một cảnh tượng hai vợ chồng Thúc Sinh giao cấu thực mãnh liệt còn mình khổ sở ngồi bên cạnh, trần truồng gảy đàn trợ hứng mà chả được con cặċ chàng Thúc đoái hoài lấy một lần. Nghĩ thế người nàng run lên vì thỏa mãn với những cú dập không vào sâu bên trong nhưng rất hoang dại và thô tục của thằng Khuyển đang nhấp nhô trên bụng nàng.
Nhưng lý trí của nàng vẫn bắt nàng chống lại cơn khoái cảm đến một cách hoàn toàn tự nhiên và bản năng, nàng vẫy vùng trông vô vọng, càng vùng nàng càng chỉ khiến cho hai con quỷ râu xanh dâm dục sung sướng hơn mà thôi. Mọi thớ thịt trong người Thúy Kiều như tan ra, nàng oằn mình và âm hộ của nàng siết chặt, chấp nhận cái dương vật chiếm đoạt lấy cái Ɩồŋ nàng.
Nàng khóc nấc lên, thở hổn hển. Hai thằng chó lại càng thấy hứng thú khi trông thấy những hàng nước mắt đang chảy trên mặt nàng, được nghe những tiếng nấc bất lực khi bị chiếm đoạt của nàng Kiều. Với chúng, con đàn bà bị chúng làm nhục khóc càng nức nở thì chúng càng sướng. Cái sướng lan tỏa khắp cả thân người hai thằng. Thằng Ưng bên dưới rất muốn đút con cu vào miệng nàng bắt nàng bú cho hắn nhưng hắn lại sợ nàng cắn đứt cái củ giống của hắn thì nguy. Âu cũng là may phước cho hắn bởi trong cảnh này nếu hắn còn dám bắt Kiều bú cu cho hắn thì chắc chắn nàng sẽ căm giận mà cắn cái của quý gia truyền của hắn một nhát đến ngập răng.
Nàng Kiều chỉ biết nhắm nghiền mắt khóc và trân mình chịu đựng mà thân gái yếu đuối trước hai gã to khỏe chẳng thể chống cự gì, thằng Ưng lúc này đã leo lên giường thế chỗ thằng Khuyển nhảy xuống vì sợ phọt tinh sớm.
Thằng Ưng vừa xoa bóp vừa nút chùn chụt cặp vú mũm mĩm khêu gợi của nàng. Cặc của nó không to bằng cặċ thằng Khuyển nhưng dài hơn gần gấp đôi nên nó thọc vào được tới tận sâu trong cùng nơi kín đáo của nàng. Lồŋ nàng lúc này không còn bị nong rộng ra như khi bị thằng Khuyển hiếp nhưng lại bị thốn với cái con cặċ dái của thằng Ưng cố tìm cách mò mẫm vào thật sâu.
Thằng Ưng vẫn đóng rất mạnh vào Ɩồŋ nàng, lúc này cử động của gã rất trơn tru vì Ɩồŋ nàng theo bản năng cũng đã bắt đầu tiết ra nước nhờn. Nàng có thể che giấu cảm xúc của mình nhưng cơ thể nàng thì không thể bởi nãy giờ bị thằng Khuyển hãm hiếp, nàng như ruộng đất nứt nẻ nay gặp cơn mưa rào sau bao ngày bị chàng Thúc và Hoạn Thư bắt phải chịu hạn hán.
Kều tuy vốn tính đoan trang, gia giáo nhưng cái dâm truyền từ cha mẹ sang tới chị em nàng chẳng hề thay đổi. Nhịn dâm, không được một con cặċ nào đút vào Ɩồŋ thỏa mãn nàng trong hàng mấy tháng trời là một cực hình thật sự tra tấn nàng cả về thể xác lẫn tinh thần. Cửa mình nàng lúc này đã đẫm nước nhờn tiết ra, nàng mở mắt nhìn nhưng rồi phải nhắm lại ngay bởi không dám nhìn vào hai cái khuôn mặt của hai con chó đực đang thỏa mãn mà nàng bắt gặp.
Một lúc lại đến lượt thằng Ưng xuống ngựa nhương chỗ trên bụng nàng cho thằng Khuyển leo lên. Hai thằng thay phiên nhau hãm hiếp nàng đến cả mấy canh giờ. Lúc này thằng Ưng xoay người nàng lại bởi đã chán với cái tư thế gieo giống hai thằng đã làm từ đầu đến giờ với nàng. Nàng bị bắt nằm sấp, ưỡn mông lên cao, mặt thì cúi gục xuống nệm, hai tay bị trói chặt ôm lấy đầu.
Nàng thì vẫn khóc nấc lên không thôi, còn hai thằng thì vỗ tay đen đét vào đít, vào mông nàng. Nàng thấy căm thù vô cùng cái tư thế hiện giờ của nàng, quỳ đầu gối bò chồm hổm trên giường, cặp mông nàng bạnh ra, mời mọc. Nước mắt nàng không còn chảy ra nữa nhưng nó như chảy ngược vào trong lòng một người con gái vốn ngây thơ trong trắng như nàng.
Nàng đau xót nghĩ đến việc mình chẳng thể thoát khỏi lũ đàn ông thèm muốn chiếm nàng, cả đến khi nàng đã tưởng được yên trong tay Thúc Sinh thì nay cũng lại phải chịu nỗi nhục ê chề còn hơn ngàn vạn lần nỗi nhục phải bán dâm nơi thổ đĩ. Cũng may mắn cho nàng là ngay một lúc sau, có lẽ vì quá mệt mỏi và đau đớn ê chề, nàng ngất đi bất tỉnh lúc nào không hay. Nàng chả còn biết gì và chìm vào cõi mộng, để mặc cho hai thằng Ưng Khuyển hì hục đục đẽo cái Ɩồŋ của nàng bằng hai con cu.
Nàng thiếp đi chả còn ý niệm gì nữa về thời gian cho đến khi nàng bị đánh thức dậy khi thấy có bàn tay túm tóc nàng giật mạnh. Định thần nàng hoảng hồn nhìn thì ra là Hoạn Thư đang túm t nàng kéo ra giữa phòng. Căn phòng lúc này sáng trưng, nàng thoàn thấy mặt cả Hoạn lão ông, Hoạn Thư, chàng Thúc cùng rất nhiều giai nhân nơi Hoạn phủ tập trung đầy đủ nơi phòng nàng. Nàng trần truồng bị Hoạn Thư vất ra chính giữa phòng, nàng cũng thấy hai thằng Ưng Khuyển cũng đang trần truồng run rẩy quỳ mọp nơi góc phòng, hai con cặċ xìu xuống bé tí vì sợ hãi.
Nàng nhận ra khắp người mình dính be bét tinh trùng, cả trong Ɩồŋ nàng cũng còn không biết bao nhiêu thứ nước bẩn thỉu hai thằng Ưng Khuyển xuất vào, đang chảy ra từ Ɩồŋ nàng dọc theo hai bên đùi non ướt át. Hai tay nàng cũng không còn bị trói quặp lại, miệng không còn bị nhét cái quần trong nữa. Có lẽ lúc nàng bất tỉnh, hai thằng vừa hãm nàng đã bỏ ra cho thêm phần khoái lạc.
Nàng chưa kịp che đậy thân thể trước đám đông đang nhìn nàng, lũ đàn ông kể cả Hoạn lão ông hay Thúc Sinh cũng nhìn nàng mà co giật. Nàng cũng chả kịp lau đi cái đống nước gieo giống của bọn Ưng Khuyển thì Hoạn Thư đã lao vào nàng mà đấm đá túi bụi. Thị lại sai mấy đứa gia nhân cả trai lẫn gái cùng nhảy vào đánh nàng. Mấy thằng khôn còn đục nước béo cò vừa đánh đập nàng không thương tiếc, lại còn bóp vú thúc chân đá vào cửa mình nàng vô cùng đau đớn. Chỉ một loáng là nàng khắp người mình mẩy bầm dập, thâm tím, nhiều chỗ nhất là miệng và Ɩồŋ nàng máu đã bắt đầu trào ra không ngớt.
Nàng nghe thấy tiếng Hoạn Thư chửi rủa nàng là đồ đĩ ngựa vang bên tai, cả lời xỉ vả của Hoạn ông và lũ gia nhân thân tín của Hoạn Thư. Chỉ có Thúc Sinh và bà quản gia già vốn rất quý nàng là đau đớn nhìn nàng bị vùi hoa dập liễu bởi đòn roi nơi Hoạn phủ. Bon chúng đánh nàng rất lâu, còn lâu hơn cả thời gian mà Ưng Khuyển hai thằng cưỡng hiếp nàng.
Vốn thông minh, cả trong khi nửa tỉnh nửa mê, nàng hiểu ra mọi chuyện Hoạn Thư lừa nàng và chàng Thúc. Thị vờ như đon đả, quý mến Kiều, miệng thị nói coi nàng như chị em cùng hầu Thúc Sinh song thực chất thị với nàng là kẻ thù, chỉ chờ cơ hội này để làm nhục nàng. Việc Ưng Khuyển làm hỗn nàng chắc cũng là y lệnh thị chứ hai thằng này dù có thèm nàng đến mấy mà không có lệnh của Hoạn Thư đời nào chúng đủ to gan để vào tận phòng nàng mà làm nhục nàng.
Hành hạ nàng chán chê, Hoạn Thư sai bọn gia nhân giam nàng vào một am nhỏ bắt nàng lo thờ cúng cho gia tộc họ Hoạn. Từ đó nàng không còn được coi là vợ lẽ của Thúc Sinh mà bị coi là đứa nô tì trong Hoạn phủ. Một mình nàng ở cái am cả năm trời cô đơn thiếu thốn khổ sở vô cùng. Thỉnh thoảng, độ một vài tháng thì Thúc Sinh lại trốn Hoạn Thư ra tằng tịu với nàng một đêm, cho nàng bớt hiu quạnh thèm chuyện dâm dục. Nhưng cũng chỉ được đôi ba lần rồi cũng không qua khỏi mắt họ Hoạn. Thị định sẽ sai hai thằng Ưng Khuyển đến tận cái am nhỏ nơi nàng ở, cho phép hai thằng tha hồ hãm hiếp nàng một lần nữa rồi sẽ giết chết nàng để chàng Thúc không còn nơi lui tới mà làm trò chim chuột.
Linh cảm rằng tính mạng mình đang gặp nguy, Kiều vội vã thu xếp vài món đồ dùng, mang theo ít đồ cúng bằng bạc của Hoạn phủ để phòng thân rồi chạy trốn. Nàng đi mãi chỉ sợ bị bọn Ưng Khuyển dâm ô, lòng lang dạ sói bắt được thì chỉ còn nước tự tìm đến cái chết cho khỏi nhục nhã mà thôi. Chạy mấy ngày liền nàng mệt lả, lại đêm đến mưa tầm tã không có chỗ dung thân, nàng chạy vào nương nhờ trong một ngôi chùa nhỏ trên núi. Sư trụ nơi này trì pháp hiệu là Giác Duyên thấy tình cảnh nàng rách rưới thực đáng thương mới đồng ý thu nhận nàng vào nơi tu hành. Nàng tá túc ở đây được khoảng một tháng nơi cửa Phật thì lại có biến cố xảy ra buộc nàng phải ra đi.
Lời tác giả: Đoạn “Hoạn Thư đánh ghen” tác giả thay đổi hoàn toàn cốt truyện so với nguyên tác vốn có của truyện Kiều để phù hợp với tình tiết xảy ra của một câu chuyện người lớn. Tuy nhiên tựu chung Nino thấy cốt truyện mới này vẫn phù hợp với tâm trạng và tính cách của các nhân vật trong nguyên tác truyện Kiều. Các nhân vật thiện ác, các nơi chốn, địa điểm đã được tác giả cố gắng sử dụng sao cho sát nhất có thể với nguyên tác của Nguyễn Du. Mong các bạn đọc giả chấp nhận.
Để lại một bình luận