Phần 10: Làm cho mệt cho mê
Làm cho đau đớn, ê chề cho coi…
Nhắc lại phần trước trong khi Thúc Sinh và Thúy Kiều hai người còn ngơ ngác chưa hiểu sự tình ra sao thì Hoạn Thư đã đon đả dắt tay cả hai ngồi xuống bàn tiệc. Thị tươi cười đon đả rót rượu cho tất cả một lượt rồi nâng chén lên mời chàng Thúc và nàng Kiều cùng cạn chén.
Thúc Sinh và Thúy Kiều chẳng ngờ thị đã bỏ sẵn Hoàn Nhan Tử, vốn là một loại thuốc kích dục vào rượu nên cả hai người cứ tự nhiên mà uống chẳng chút đề phòng. Hoạn Thư cũng uống ực cả chén rượu, trong lòng đắc ý thầm nghĩ…
– Đây vốn là loại rượu Đào Hoa, dục tính rất lớn, lại hòa lẫn với Nhan Tử thì kể cả bậc thánh nhân uống vào cũng tự khắc phải tìm tới sự dục tình chẳng thể cưỡng lại.
Vừa nghĩ vậy, Hoạn Thư lại nâng bình rót thêm lượt nữa cho Thúc Sinh và Thúy Kiều rồi bằng được ép hai người uống hết chén này tới chén khác.
– Chàng và em Kiều đêm nay phải uống cho thật say, chưa say nghĩa là chưa nể mặt thiếp đâu đấy.
Trong khi chờ cho thuốc ngấm, Hoạn Thư vẫn không ngừng đon đả, làm ra vẻ thân mật với nàng Kiều. Vốn thật thà lại không quen với những chuyện lừa dối thị phi nên nàng Kiều cũng chẳng mảy may nghi ngờ. Thậm chí nàng còn nghĩ được chị cả thương mến như vậy thật là may mắn cho nàng.
Chàng Thúc dường như đã có phần ngà ngà say, tay quờ lấy cặp vú của Hoạn Thư đang ẩn sau lớp áo mỏng, miệng lẩm bẩm:
– Ba chúng ta vui vẻ quây quần như vầy thật là hiếm có. Ban đầu ta cứ nghĩ nàng là con quỷ cái ghen tuông, chẳng ngờ nàng lại đối với ta rộng lượng vậy, đối đãi với em Kiều chân tình là thế. Ta… ta quả phải đội ơn nàng lắm lắm.
Hoạn Thư gian xảo tươi cười:
– Kìa sao chàng lại khách sáo làm vậy. Chúng ta đã ân ái vợ chồng mấy năm nay, tình cảm thật là chân thành. Thiếp là phận nữ nhi là vợ chàng thì phải có phận làm chàng sung sướng chứ.
Ngừng lại giây lát, thị lại nói tiếp:
– Nay chàng lấy được em Kiều về thực là phúc lớn của chàng. Em Kiều vừa xinh đẹp lại tài sắc vậy thì chàng chiếm được người ta thật quả là tinh tường.
Lại quay sang phía Kiều tiếp lời:
– Em Kiều từ giờ chúng ta là chị em tốt nhé. Hai chị em mình cũng ra sức hầu hạ cho lão gia. Chị từ nay có em về nâng khăn sửa túi cho lão gia thì cũng bớt được phần gánh nặng. Ba chúng ta hòa thuận chẳng vui vẻ lắm ư. Đêm nay cả ba ta phải uống thật say rồi cùng ngủ lại đây luôn cho tiện.
Nghe thấy Hoạn Thư khen mình hết lời, Thúy Kiều chẳng biết làm gì hơn là bối rối ngượng ngập đỏ mặt mãi mới thốt nên lời:
– Thưa chị, em là phận lẽ mọn, từ giờ trở đi mong chị chỉ bảo cho em. Em có gì chưa biết xin chị cứ tự nhiên mà nhắc nhở, chỉ mong nhà ta được thuận hòa là em mãn nguyện rồi.
Đến lúc này thì xem chừng thuốc dục trong rượu đã bắt đầu phát tác. Kiều cùng Hoạn Thư mặt mũi đỏ gay, hai bên má ửng đỏ. Vì Hoạn Thư dùng thuốc có phần ít hơn, lại thêm da dẻ Hoạn Thư không trắng trẻo như Kiều nên ít thấy rõ. Song cả hai đều thấy cực kỳ bứt rứt nơi cửa mình, tưởng như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang bò giữa hai đùi. Hai cặp vú của hai con cái đều cương cứng, như muốn phọt sữa ra ngoài. Họa Thư biết ngay thuốc đã ngấm, thị cũng chẳng ngại ngùng gì, đưa tay vào thọc lỗ Ɩồŋ thủ dâm ngay trước mắt chồng và Thúy Kiều.
Thúy Kiều chỉ tưởng có lẽ do mình uống hơi nhiều rượu nên cảm thấy quay cuồng mà thôi. Song nàng cũng thấy đôi phần ngờ ngợ bởi khi còn ở ổ đĩ của Tú Bà, đêm nào mà nàng chả phải vừa uống rượu với khách, vừa hành dâm đến thâu đêm suốt sáng. Mà nàng chưa bao giờ cảm thấy ngây ngất như bây giờ. Chẳng hiểu loại rượu nơi Hoạn phủ mà Hoạn Thư ép nàng uống là loại gì mà nó lại kích dâm tính trong nàng lên đến thế.
Hoạn Thư mừng thầm khi thấy lửa dục trong người Kiều lộ rõ ra ngoài. Thị lại quay sang phía Thúc Sinh thấy chàng Thúc cũng đang ngây ngất khôn cầm bèn bỏ hai tay đang tự thủ dâm nơi lỗ Ɩồŋ ra. Thị cầm lấy tay chàng Thúc lần phía bên dưới bàn tiệc, chạm vào cái Ɩồŋ trơn tru mịn không có lấy một sợi lông nào của thị. Thúc Sinh ban đầu cũng bất ngờ vì trò khêu gợi đĩ thõa của Hoạn Thư, giật nảy mình khi chạm vào hai mép thịt đang căng mọng của thị. Một lúc sau cũng quen dần, lại thêm Hoàn Nhan Tử bắt đầu phát tác khiến chàng Thúc cũng chẳng kìm lòng nổi, tay chàng mò mẫm nắn bóp rất mạnh nơi Ɩồŋ của Hoạn Thư. Thị mừng húm khi thấy chàng thọc cả hai ba ngón tay vào Ɩồŋ thị mà ngoáy.
Lại nói chuyện Ɩồŋ của Hoan Thư vốn là loại Ɩồŋ rất rộng vốn dĩ nhiên có nơi một con đàn bà hoang dâm như thị. Từ năm mười ba tuổi, thị đã thất tiết với một thằng gia nhân thân tín của cha, thị cùng hắn hành lạc ngày đêm mê mệt. Chính vì vậy lỗ Ɩồŋ thị từ nhỏ đã toang hoác mà chẳng thể khít chặt như của nàng Kiều. Ngay cả cái trò cạo lông Ɩồŋ cũng do thằng nhân tình bày trò cho thị từ lúc Ɩồŋ của thị lông mới bắt đầu lún phún mọc.
Thị vẫn nhớ may mắn đêm động phòng với Thúc Sinh, chàng quá say mà vào ngay chuyện mây mưa chẳng biết thị đã thất trinh từ lâu. Sáng dậy chàng thấy giữa giường có một vết máu lớn nên cứ nghĩ là máu do lần đầu làm chuyện trai gái của Hoạn Thư mà không biết đó là máu thị cắn cho chảy ra từ đầu ngón tay. Thúc Sinh cứ đinh ninh trinh tiết đời con gái của Hoạn Thư là do mình lấy đi nên càng không dám có điều chi sơ suất với thị.
Bỏ qua chuyện của họ Hoạn, lại nhắc tới nàng Kiều lúc này ngồi thần người đi, toàn thân nóng rực, cả thân thể như quay cuồng mà chỉ nghĩ được tới chuyện hành lạc ngay lập tức. Nhưng lý trí lại mách bảo nàng không được theo lời mời gọi của chuyện chung đụng thể xác nên nàng nãy giờ cứ thần người mà chẳng nói năng được chi, mặc cho Hoạn Thư và Thúc Sinh đang bắt đầu làm trò dâm dật phía bên dưới bàn.
Hoạn Thư trông thấy Kiều vậy hiểu ngay là nàng đang kìm hãm cái nứng đang lan tỏa khắp người. Thị thừa hiểu bởi ngay bản thân thị vốn dâm làm vậy mà cũng chẳng chịu nổi với cái loại rượu kia còn nói chi tới nàng Kiều. Thị quyết định sẽ vung nhát kiếm cuối cùng hạ gục sự e thẹn nơi Kiều.
Thị lòn tay xuống phía dưới, vạch quần Kiều ra rồi thọc bàn tay lạnh ngắt vào trong quần nàng bắt đầu mò mẫm. Kiều thót người khi bàn tay của thị chạm đến cửa mình nàng. Nàng muốn đưa tay lôi tay Hoạn Thư ra ngoài song có cái gì bỗng níu nàng lại. Bên trong quần nàng, Hoạn Thư vẫn không ngừng vầy vò, một lúc bàn tay thị tụt cả quần nàng ra phơi cái Ɩồŋ nàng Kiều đang sưng tấy vì nứng ra ngoài. Thị lấy chân hất cho cái quần nàng tụt hẳn ra ngoài rồi cười lên thích thú khi thấy đã lột truồng được nàng.
Biết đã đến lúc hành sự, Hoạn Thư chủ động buông tay ra khỏi Ɩồŋ nàng Kiều đồng thời cũng hất tay Thúc Sinh ra khỏi nơi Ɩồŋ thị. Xong thị từ từ đứng thẳng dậy giật tung cái áo mỏng ra khỏi người. Cái áo từ từ rơi ra khỏi người thị, rơi xuống đất thành một đống quanh dưới chân thị. Thị hoàn toàn trần truồng, cái Ɩồŋ không lông nhô cao bày ra đến trơ trẽn. Xong thị giục giã:
– Kìa, em Kiều cùng chị dìu lão gia vào giường đi chứ.
Thúc Sinh cười ha hả khi trông thấy cảnh hai người vợ của chàng một kẻ trên người lõa lồ không còn mảnh vải, một người thì không mặc quần phơi bày cái chỗ kín tô hô ra mà thập phần thích chí. Cả ba cùng bước tới ngã ra cái giường lớn trắng muốt mà Hoạn Thư đã chuẩn bị sẵn.
Hoạn Thư chồm cả thân người lõa lồ lên Thúc Sinh, đè chàng Thúc ra mà lột quần áo chàng. Thị đặt hai tay chàng Thúc lên vú mình rồi cứ thế thì cong mình theo mỗi lần chàng Thúc nắn bóp cặp vú thị. Trông thấy hai vợ chồng Thúc Sinh đang diễn trò dâm dật làm vậy, Kiều bỗng thấy mình như người thừa. Nàng ngồi ngây người bên cạnh hai vợ chồng họ chẳng biết nên làm gì ngoài việc lấy hai tay bụm lại trước cửa mình che đi chỗ giữa hai chân đang chẳng có gì che đậy lại. Nàng thấy mình luống cuống chẳng biết nên làm gì vì ngay bản thân nàng cũng bị thuốc kích dục của Hoạn Thư làm cho nứng quá mất rồi.
Chợt Kiều thấy bàn tay của Thúc Sinh đang sờ soạng vào người nàng, chàng Thúc rê tay khắp thân thể nàng rồi đè nàng xuống mà bú Ɩồŋ nàng. Trên giường lúc này là cảnh tượng vô cùng dâm dật và bệnh hoạn. Thúy Kiều bị vật ngửa ra rồi phải dạng hai chân cho chàng Thúc gục mặt vào giữa hai đùi nàng mà không ngừng liếm cái lành rẽ và hai mép Ɩồŋ nàng.
Thúc Sinh quỳ gối xoạc cẳng ra cho Hoạn Thư nằm ngửa ra bên dưới bú cu chàng. Ở cái tư thế con cái nằm ngửa thì hơi khó để bú cu nhưng với Hoạn Thư thì cái trò này thị đã quá quen, làm ở tư thế nào mà chẳng được. Ba người hai con cái với một con đực nằm nối đuôi bú liếm cho nhau, từ miệng, từ Ɩồŋ, từ cặċ phát ra những tiếng bú chùn chụt nghe thật hoang lạc.
Hoạn Thư hà miệng thật to ngoạm trọn con cặċ chàng Thúc bên trong, lại có lúc hứng tình thị nhè ra một bãi nước miếng bôi khắp hạ thể chàng rồi cứ thế đưa lưỡi khắp nơi, khi thì ngậm trọn con cặċ, lúc lại liếm nơi hậu môn lỗ đít chàng, lại có lúc đớp cả hai hòn dái to đầy những lông mọc tua tủa lởm chởm của Thúc Sinh. Bên dưới thị lòn tay mân mê hai mép Ɩồŋ mình, lấy cả bàn tay mà nắn bóp nơi cửa Ɩồŋ, thỉnh thoảng lại rú to lên đầy vẻ khoái lạc.
Trái ngược hẳn với Hoạn Thư ồn ào nơi cuối giường, trên đầu giường nàng Kiều trân mình im lặng chịu cho chàng Thúc bú Ɩồŋ. Tuy cũng sướng chẳng kém gì Hoạn Thư ở dưới song Kiều cố nén chỉ khẽ rên rỉ nho nhỏ mà không dám rống lên như con heo nái giống Hoạn Thư. Cái màn bú liếm kéo dài rõ lâu, đến kỳ lạ, càng bú càng mút thì cả ba lại càng cảm thấy rạo rực khôn cầm. Chuyện con cặċ đút vào hai cái Ɩồŋ đến bây giờ sao còn kìm lại thêm được nữa.
Thúc Sinh giờ đã chìm vào cõi dục, tay chàng luồn vào lớp áo nàng vuốt ve bầu ngực và hai trái tuyết lê của nàng Kiều, miệng không ngừng hôn hít Ɩồŋ nàng. Nàng Kiều cố gượng người dậy, t cái áo và cái yếm trong ra khỏi người để chàng Thúc không phải luồn tay vướng víu nữa.
Hoạn Thư chồm lên hất người Thúc Sinh ra mà nói:
– Giờ thì chàng phải thỏa mãn cho cả hai chị em chúng thiếp đấy nhé. Nào em Kiều em cùng nằm xoay ngang ra đây cạnh chị để lão gia tiện… ấy… hai chị em mình.
Dứt lời Hoạn Thư kéo tay nàng Kiều mà vào cái tư thế mà thị vừa nói. Nàng Kiều và Hoạn Thư cùng trần truồng nằm cạnh nhau, song song. Hai thân hình nõn nà kề sát vào nhau càng tiện để chàng Thúc so sánh Ɩồŋ vú, mông đít hai người vợ của mình.
Quả thật Hoạn Thư cũng là hàng gái đẹp, mông ra mông vú ra vú song so với nàng Kiều thì thực còn kém đôi ba phần. Nhưng bù lại thì thị còn rãnh rẽ chuyện ái ân phòng the hơn cả người con gái từ chốn thổ đĩ như Kiều. Hơn nữa với bản tính đĩ thõa trơ trẽn từ nhỏ của thị, chẳng có trò dâm dật nào là thị ngại ngùng không dám làm. Đừng nói là chuyện bú cặċ liếm dái, nuốt tinh dịch vào miệng vốn thị đã quá quen, ngay cả những trò tởm lợ như liếm lỗ đít, uống nước đái hay làm ngựa để đàn ông cưỡi đi khắp phòng thị cũng đã làm, chỉ cốt làm vừa lòng con đực giao cấu với thị. Thế nên so với Thúy Kiều trong chuyện phòng the, thị quả là ngang cơ chẳng kém cạnh gì.
Thúc Sinh nhìn chằm chằm hồi lâu vào hai thân thể trần truồng nõn nà láng mướt phơi bày ngửa ra trong tư thế tuyệt vời đó như muốn nuốt chửng lấy cả hai tấm thân tuyệt vời đang sẵn sàng dâng hiến. Chàng sáp lại gần thì cả Thúy Kiều lẫn Hoạn Thư đều để yên tình tứ cho chàng cầm vào vú và mông đít hai nàng vuốt ve, cốt làm chàng hài lòng.
Chàng Thúc trong cơn say tình chồm lên đè nghiến Kiều xuống, hai chân chàng khéo léo tách hai chân nàng ra xa. Chàng hùng dũng đút con cặċ vào Ɩồŋ nàng thật mạnh bạo, khiến hai bộ phận sinh dục cọ xát vào nhau kêu phọt một cái. Thúy Kiều trân người lên đón nhận, cả nàng và chàng đêm nay không còn giao hợp theo cách nhẹ nhàng tinh tế mà hai người vẫn thường làm được nữa. Chất men kích dục khiến cả hai người đều không làm chủ được mình mà làm tình một cách thật mạnh. Thúc Sinh trong mỗi lần ngủ với nàng Kiều trước đây đều làm thật nhẹ, dường như chỉ sợ làm nàng bị đau vì cái của quý của mình, giờ đang thọc thật mạnh con cặċ cứng vào trong mình nàng, cố vào thật sâu.
Nàng Kiều cũng cố rướn cao mu Ɩồŋ lên phụ với chàng Thúc, ôm chặt lưng chàng mà vuốt ve như động viên chàng vào sâu hơn nữa. Thuốc ngấm khiến cho nàng vứt bỏ hết tất cả những ràng buộc mà chỉ còn thả mình theo nhục dục, theo thể xác. Coc cặċ của chàng Thúc cứ thọc ra thọc vào liên hồi Ɩồŋ nàng. Chợt chàng Thúc cảm thấy có cái gì mềm mềm đang chạm vào hai hòn dái chàng, ngoảnh lại nhìn thì ra là Hoạn Thư đang liếm vào chỗ đó.
Mỗi lần con cặċ chàng Thúc chui ra khỏi Ɩồŋ nàng Kiều là gần như ngay lập tức Hoạn Thư ngoạm lấy mà mút lấy mút để. Khi chàng thọc cặċ vào Ɩồŋ Thúy Kiều thì thị cũng đưa lưỡi theo liếm nơi bên ngoài cửa Ɩồŋ nàng Kiều. Vừa có con cặċ thọc sâu vào trong lại có cái mồm của Hoạn Thư liếm bên ngoài, trách sao nàng Kiều không phọt dâm thủy ra tràn trề cho được. Chàng Thúc cũng vô cùng sung sướng khi thấy Hoạn Thư không ngừng chăm sóc cho bìu dái và con cặċ của mình như thế.
Thuốc kích dục đã làm cho cả ba không còn là con người mà đã như biến thành những con thú dâm dục.
Được một lát thì Thúy Kiều thấy Hoạn Thư nhảy phốc lên người nàng. Hai thân thể đàn bà mềm mại chạm vào nhau, hai cặp vú cùng ở một chỗ khiến cho bốn cái đầu vú căng cứng chọc vào nhau khiến cả hai thấy rất khoái. Lúc này Kiều vẫn nằm ngửa còn Hoạn Thư thì nằm sấp lên người nàng. Hai cái Ɩồŋ đang ở tư thế đè ngược lên nhau mời mọc, chờ đợi.
Chàng Thúc thọc con cu của mình vào cái Ɩồŋ bên trên của Hoạn Thư trước. Chàng làm một cách vô cùng bất ngờ và dứt khoát khiến cho Hoạn Thư tuy có một cái Ɩồŋ khá rộng vẫn cảm thấy bót lắm vì không có sự chuẩn bị trước. Trong thâm tâm thị vẫn nghĩ chàng Thúc sẽ chọc vào cái Ɩồŋ đẹp đẽ bên dưới của Kiều trước. Thúc Sinh ấn thị xuống đè cả lên nàng Kiều khiến nàng Kiều thấy hơi tức ngực. Cặp tuyết lê đồ sộ của Hoạn Thư đè cả lên cặp tuyết lê của nàng, Hoạn Thư lại cứ nhịp theo những cú dập của Thúc Sinh bên trên khiến nàng nằm bên dưới cũng đành phải chuyển động theo rất khổ sở.
Nhưng một lúc thì nàng cũng thấy dễ chịu đôi chút khi Thúc Sinh rút cặċ ra khỏi Ɩồŋ Hoạn Thư mà đút vào cái Ɩồŋ của nàng. Hoạn Thư nãy giờ sướng lắm, chưa bao giờ Thúc Sinh lại chơi thị hay đến thế. Thị vừa hành lạc với Thúc Sinh, vừa chảy cả nước miếng. Nước miếng của thị chảy cả xuống mặt nàng Kiều bên dưới, khiến Hoạn Thư thỉnh thoảng lại thấy tội nàng mà rà lưỡi liếm chỗ nước miếng thị đã ứa ra xuống mặt nàng. Khi Thúc Sinh đang thay phiên chọc cái của nợ ấy của chàng vào hai cái Ɩồŋ thì bên trên hai cái miệng của hai con cái cũng tự tìm lấy nhau mà hôn hít. Chuyện này dĩ nhiên cũng do Hoạn Thư chủ động trước làm nàng Kiều không khỏi bị quấn theo trong cơn động đực bất thường này.
Được một chặp, chàng Thúc rú lên rồi thì Hoạn Thư bật dậy. Một luồng tinh bắn mạnh lên người nàng Kiều, rồi quết cả sang Họa Thư nằm kế bên. Thúc Sinh đổ vật người ra giường, rên khẽ như một con đực sau khi thỏa mãn, kiệt sức mệt mỏi. Mới được có một lúc thì cặċ chàng đã lại cương lại ngay do chất Hoàn Nhan Tử kích thích. Thế là cả ba lại bày cuộc truy hoan cho tới tận sáng. Khi chán chê thì trời cũng đã sáng rõ. Cả đêm đó ba người mải vui quên ngủ, sáng hôm sau thiếp đi tới tận quá trưa mới dậy.
Đêm hôm sau, rồi những đêm sau nữa, đêm nào Thúy Kiều và Thúc Sinh cũng bị Hoạn Thư chuốc cho chất dương hoắc đến nỗi cả đêm chỉ còn biết bày trò dâm ô, đến sáng thì lại mệt lả đi ngủ vùi đến chính ngọ mới dậy nổi. Nàng Kiều như bị Hoạn Thư cho lên cơn nghiện, lúc này thiếu chuyện chăn gối dường như nàng chẳng thể nào sống nổi nữa. Đêm nào nàng cũng truy hoan đến lả cả người đi cùng với chàng Thúc và Hoạn Thư. Hoạn Thư biết đã đến lúc thị sẽ không cho Kiều được hưởng thêm sự sung sướng của chuyện ái ân nữa, thị cười thấy con mồi chắc chắn sẽ sa vào thiên la địa võng do thị bày ra.
Có lần, trong lúc hai vợ chồng Hoạn Thư làm chuyện ấy thì thị bắt Kiều phải gảy đàn trợ hứng cho thị và chàng Thúc. Kiều chỉ còn biết phải nghe theo, tiếng đàn của nàng cũng đầy vẻ dâm dật khiến cho Thúc Sinh càng trở nên dâm đãng mà thỏa mãn cho Hoạn Thư sung sướng khoái lạc thập phần. Thế là bắt đầu từ đó, độc ác thay, dần dà hàng đêm Hoạn Thư cho nàng uống thuốc kích dục mà chẳng cho nàng được giao cấu với chàng Thúc khiến nàng bứt rứt vô cùng, khổ sở vô cùng.
Hoạn Thư bắt mỗi lần thị hành dâm với chàng Thúc thì Kiều đều phải ngồi bên đánh đàn trợ hứng những bản nhạc gợi dục nhưng tuyệt nhiên thị không cho chàng Thúc được sờ mó bén bảng đến nàng. Chàng Thúc thì trúng thuốc mê tình, đâu còn biết chi khác ngoài việc động đực nữa, thế nên chỉ cần có cái Ɩồŋ của Hoạn Thư để thỏa mãn là đã mãn nguyện rồi. Chàng đâu có biết được còn một cái Ɩồŋ nữa của nàng Kiều đang ưa nước dâm thủy, đòi hỏi mãnh liệt khi nàng phải nhìn thấy chàng… cùng với Hoạn Thư.
Nàng Kiều hàng đêm gảy đàn cho hai kẻ kia hưởng sung sướng mà thân mình chẳng được đoái hoài thì khốn khổ vô cùng, vì thân nàng cũng tê đi vì thuốc kích dâm. Nhiều lúc nàng chỉ ước được hưởng nước nhì sau khi Hoạn Thư đã thỏa mãn. Nhưng mụ Hoạn luôn canh chừng chàng Thúc cẩn thận khiến nàng chẳng làm gì được. Đến sáng thì chàng Thúc đã mệt nhoài sau một đêm thác loạn cùng Hoạn Thư, sức đâu mà dành cho nàng nữa.
Chuyện hành hạ Kiều nứng Ɩồŋ không cho thỏa mãn của Hoạn Thư cứ thế kéo dài được khoảng một tháng thì đến một hôm, Hoạn Thư cho gọi hai tên Ưng Khuyển vào phòng riêng rồi nhỏ to cùng chúng cả canh giờ.
Đến khi bước ra cả hai thằng đều cười tủm tỉm, cả hai làm xong việc sẽ được Hoàn Thư thưởng lớn, mà cái việc này chả cần tiền bạc của thị thì chúng cũng sẽ làm ngay…
Đêm ấy, Hoạn Thư cho phép nàng Kiều được ở lại phòng riêng không phải đàn địch hầu hạ thị chuyện gối chăn, trợ hứng nữa. Hoạn Thư kéo Thúc Sinh về phòng rồi như mọi hôm cùng chàng bày trò chim chuột. Chàng Thúc thì uống phải rượu dục chỉ biết cương cu lên đút vào Ɩồŋ Hoạn Thư chứ nào còn hay biết chi nữa đến chuyện khác.
Nàng Kiều thấy đêm nay không phải chứng kiến, hầu hạ hai vợ chồng Hoạn Thư làm tình còn mình tuy bứt rứt lắm mà không được tham gia thì cũng sướng bội phần. Ít ra đêm nay nàng nghĩ mình sẽ yên Ɩồŋ mà ngủ yên, thế nhưng nàng đâu biết bên ngoài hai thằng Ưng Khuyển đã chờ sẵn. Đêm nay nàng sẽ được thỏa mãn hoàn toàn chuyện gối chăn, nhưng là với hai thằng khốn nạn này. Chúng mở cửa nhẹ nhàng lẻn vào buồng ngủ của nàng trong lúc nàng Kiều đang thiếp đi trên giường say giấc nồng…
Để lại một bình luận