Phần 12: Thanh y hai lượt, thanh lâu hai lần
Thúy Kiều sau khi trốn khỏi nhà Hoạn Thư bèn nương nhờ vào nơi cửa Phật. Kiều tá túc dăm tháng nơi một ngôi chùa nhỏ trên núi do Giác Duyên sư trưởng làm trụ trì. Nhà sư thấy Kiều thông minh, lại hiểu sâu biết rộng các việc lễ nơi Phật môn thì hài lòng lắm. Sư cụ cho nàng giữ việc kinh kệ trong chùa, cuộc sống trong mấy tháng trời của Kiều chốn này tuy thanh đạm vất vả song dễ chịu vô cùng.
Gửi thân chốn cửa Phật, nàng hàng ngày chăm chỉ ăn chay niệm Phật, quyết không còn tơ tưởng chút gì đến những chuyện dâm ô đồi bại mấy năm nay nàng đã phải trải qua. Nàng định tâm sẽ ở lại nơi tu hành này suốt đời, lại nghĩ mấy đồ thờ cúng bằng bạc của Hoạn phủ trước nàng lấy cắp mang phòng thân cũng nên hiến cho nhà chùa để làm đồ lễ tế thì âu cũng là một việc đức.
Nghĩ thế nàng dâng lên sư trụ trì Giác Duyên tất cả mấy đồ lễ tế nàng mang theo, sư Giác Duyên trông thấy mấy món đồ đó được làm vô cùng tinh xảo khéo léo thì mừng lắm, cho ngay lên chính điện mà bày ra. Ngày tháng cứ thấm thoát trôi cho đến một hôm có một vị cao nhân đi qua, vốn có quen biết với nhà Hoạn phủ, thấy mấy đồ được bày đoán biết là của nhà họ Hoạn bị mất liền nói với sư trụ trì.
Giác Duyên nghe qua kinh sợ, bén cho gọi Kiều vào phòng để hỏi rõ đầu đuôi. Kiều thực thà không dám dấu liền đem ngọn nguồn sự việc ra kể cho Giác Duyên sư cụ nghe. Nàng kể từ truyện mình vốn là con nhà gia giáo bị lừa gạt vào chốn thổ đĩ, chuyện nàng được Thúc Sinh mua về làm lẽ, chuyện Hoạn Thư hãm hại nàng, chuyện hai thằng Ưng Khuyển cưỡng hiếp nàng ra sao kể lại đầu đuôi cho sư cụ nghe. Sư cụ nghe xong thì thương cảm, lệ rơi hai hàng mà thương cho thân nàng Kiều chịu bao đau khổ.
Thế nhưng sư cụ thấy đã có kẻ phát giác ra chuyện nàng tá túc nơi này thì hẳn sẽ sớm đến tai Hoạn Thư, Con dâm phụ ấy thì có xá gì, ngay cả nơi tu hành Phật môn thị cũng sẽ sai người đến bắt Kiều, giết Kiều cho bằng được. Sư cụ suy đi tính lại rồi nói với Kiều nàng không thể ở lại nơi này thêm nữa. Chợt sư cụ như định thần nghĩ ra điều gì và nói:
– Ta không đành lòng thấy con lại phải tha phương cầu thực chịu bao bất trắc nữa. Con không ở nơi cửa Phật này được thì ta sẽ nhờ một vị thí chủ cho con tá túc vài bữa rồi ta sẽ tìm đường báo tin cho gia đình con ở kinh thành đến đón con về. Nay ta có biết một vị nữ thí chủ hay đến nơi này lễ bái. Vị này không có chồng con, lại cũng là người kính Phật, vậy con hãy đến nơi nhà thí chủ này vài hôm ta hẵng tính.
Thúy Kiều ngậm ngùi nói:
– Nay thân con đã ở cùng đường được sư cụ thương cho nương nhờ nhà Phật. Con xin nhất nhất nghe theo sự sắp đặt của sư cụ.
Sư Giác Duyên lại nói:
– Vậy con thu xếp hành lý, sáng mai ta sẽ đưa con tới nhà nữ thí chủ này. Ngay đêm nay ta sẽ nhờ người tin cẩn mang thư về kinh thành báo tin cho nhà con biết tới đón.
Ngay từ tờ mờ sáng hôm sau, sư Giác Duyên đã đưa nàng tới nhà vị nữ thí chủ, cách chùa chừng năm chục dặm đường. Đây là một ngôi nhà nhỏ mé rừng, yên ắng, xung quanh sương khói, cây cỏ, chim chóc toát lên vẻ tĩnh mịch. Chủ nhà là Bạc Bà, tuổi chừng quá tam tuần nhưng nhan sắc vẫn còn rất quyến rũ, cũng là bậc sắc nước hương trời. Vị nữ thí chủ họ Bạc sống một mình chốn này, niềm nở tiếp Kiều rồi thu xếp cho nàng một căn nhà sạch sẽ cho nàng nghỉ. Sư cụ Giác Duyên thấy vậy cũng thập phần an tâm mà từ biệt trở về chùa.
Thúy Kiều mới ở nhà Bạc Bà được hai hôm thì Bạc Bà gọi nàng vào phòng mà nói:
– Nay em Kiều đến đây mà chị lại thực quả có việc. Nơi châu Thai chị có nhà đứa cháu, cha nó là ruột thịt duy nhất của chị. Nay cả cha mẹ nó mới qua đời hai năm trước, công việc kinh doanh lại bề bộn. Vậy em đi cùng chị lên trên đó giúp việc cho Bạc Hạnh cháu chị. Chẳng hay ý em thế nào.
Kiều suy nghĩ một lát, trong thâm tâm không muốn đi. Song ngặt vì mấy hôm nay Bạc Bà đối xử rất tốt với nàng, nay lại có việc nhờ đến, sao tiện chối từ bèn miễn cưỡng gật đầu ưng thuận. Hôm sau nàng cùng Bạc Bà lên đường đến châu Thai nhà Bạc Hạnh, đi quãng độ vài trăm dặm đường tối mịt mới đến nơi. Thoạt trông nhà Bạc Hạnh cũng là bậc giàu sang, lầu cao gác tía trông vô cùng diễm lệ. Nàng trong xe kín mít nên không thể nhìn kỹ ra ngoài, lại bị Bạc Bà che mắt nên lúc định thần nhìn kỹ thì đã bị Bạc Bà Bạc Hạnh đưa vào phòng kín. Trong phòng đèn đuốc sáng rực, trên bày sẵn mấy món ăn ngon.
Nàng và Bạc Bà đi cả ngày đường cũng đã đói nên chẳng e dè mà ngồi vào bàn ăn ngay mấy món. Vừa ăn nàng thấy hơi giật mình khi thấy Bạc Hạnh cứ hau háu dõi cặp mắt theo nàng. Hắn nhìn rất kỹ khuôn mặt của nàng, thân hình đường cong của nàng song do nàng và hắn ngồi cùng bàn đối diện nên hắn chỉ nhìn được phần trên người nàng mà thôi. Hắn đặc biệt chú ý tới hai cặp vú căng sau làn vải và cái miệng xinh xắn đang ăn của nàng.
Cặp môi nàng bóng mỡ thức ăn nên trông lại càng đê mê gợi tình. Bạc Bà thì nói cười, uống rượu có phần vô cùng lả lơi khác hẳn với khi sống chung với nàng mấy hôm trước. Nàng cảm thấy lo lo có phần kinh sợ, nàng thấy mình cũng nên chuẩn bị trước vì thế cả bữa ăn nàng chỉ khẽ nhấp môi uống rượu rất ít sợ say.
Nàng thấy Bạc Bà Bạc Hạnh tuy là hai dì cháu song cách nói năng, cười cợt lại có vẻ rất lạ, giống với hai kẻ yêu nhau hơn là thân thuộc. Thực ra nàng chưa biết Bạc bà Bạc Hạnh cũng là loại buôn phấn bán hương cùng phường với Mã Giám Sinh, Tú Bà khi xưa. Chúng thấy nàng xinh đẹp nên lừa nàng về nhà thổ của chúng nơi châu Thai này mà ép nàng làm gái đĩ thêm một bận nữa.
Ghê tởm hơn, tuy vốn là hai cô cháu máu mủ ruột thịt, song đã từ lâu, từ lúc Bạc lão ông, anh ruột của Bạc Bà, bố đẻ của Bạc Hạnh còn sống chúng đã gian dâm với nhau, cùng làm những chuyện đồi bại. Hai con thú suốt ngày kề cận bên nhau mà cùng làm những trò chim chuột xấu xa ngay trong gia đình thân thuộc. Ban đầu cả hai còn e dè lo sợ chuyện loạn luân song chúng đã quen mui bén mùi từ lâu, sao dứt ra được.
Vốn nhà họ Bạc đã mấy đời làm nghề thổ đĩ cha truyền con nối. Mẹ Bạc Hạnh cũng là gái đĩ được cha hắn là ông chủ để mắt tới, vì đẻ ra hắn là con trai độc nhất nên được Bạc gia cất lên hàng vợ cả mà thôi. Hắn mang trong người dâm máu của cả cha và mẹ nên phát dục từ nhỏ. Mới hơn mười bốn tuổi, chứng kiến những cảnh mua bán dâm xảy ra dâm loạn ngay trong nhà mình, đầu óc hắn đã rành rẽ đủ bài ái ân giường chiếu.
Lúc bấy giờ Bạc Bà sống cùng anh ruột nơi này, cũng bị nhiễm thói dâm ô, lửa gần rơm, chả trách hai cô cháu tìm đến nhau thỏa mãn bằng chuyện gieo giống loạn luân. Bạc Bà chẳng sao dứt ra được con cặċ của đứa cháu nên chẳng thèm lấy chồng chỉ ngày đêm giao hoan với thằng cháu. Hai năm trước, cha mẹ Bạc Hạnh đều mắc bệnh hoa liễu đường sinh dục, cùng ốm mà chết. Hai con thú đội lốt người lại càng tiện mà cùng nhau cai quản nhà chứa họ Bạc và cùng làm những chuyện loạn luân cho phỉ chí.
Lại nói đến chuyện trên bàn tiệc, Bạc Bà rót rượu mời Bạc Hạnh, Bạc Hạnh lại gắp thức ăn cho Bạc Bà, cả hai điệu bộ lả lơi nhìn nhau như muốn lột ngay áo quần mà vào cuộc vần vũ. Kiều ngồi bên giật mình kinh sợ trước cử chỉ suồng sã của hai người, trong lòng càng rộn lên mối nghi hoặc. Bấy giờ Bạc Bà mới quay về phía nàng, tay vẫn cầm đũa bón thức ăn cho Bạc Hạnh mà nói:
– Nay cậu Hạnh cháu chị thấy em xinh đẹp, muốn cùng em đêm nay chung chăn gối, em có bằng lòng chiều cậu ấy đêm nay chăng?
Kiều nghe vậy thì giật mình thất kinh, chẳng dè nàng lại sa vào tay một con quỷ dâm dục nữa. Nàng líu lưỡi nghẹn lời, chẳng thốt ra nổi câu nào. Bạc Hạnh trông thế thì mới nói:
– Nay ta muốn kết tóc xe tơ với nàng, thiết nghĩ nàng chớ nên chối từ. Ở vùng Châu Thai này ta đã muốn con đàn bà nào là phải được, nàng chớ nên làm trái ý ta. Nàng xem, cô ta xinh đẹp là vậy mà cũng chẳng thoát khỏi tay ta.
Kiều chưa kịp nói gì thì y đã tiếp lời:
– Nàng yên tâm, ta sẽ làm cho nàng sung sướng mãn nguyện. Thân ta được sinh ra khỏe mạnh cường tráng, giống đực to lạ thường cốt là để làm thỏa chí đàn bà con gái mà, không tin nàng cứ hỏi cô ta khắc rõ.
Nói đoạn y quay sang Bạc Bà mỉm cười đầy vẻ dương dương tự đắc. Bạc Bà thì liếc mắt đưa tình với hắn, đoạn lại quay sang Kiều gật đầu tỏ ý tán đồng với những lời khoe khoang về khả năng… của Bạc Hạnh. Rồi thị quay sang Bạc Hạnh, trỏ ngón tay vào trán y mà cười đĩ thõa:
– Ghét cái mặt chàng ghê. Ngay đến cả cô ruột mà còn chẳng buông tha… làm người ta chết đi sống lại ở trên giường bao bận. Đêm nay có em Kiều giúp sức, cô sẽ bắt mình quỳ gối đầu hàng. Để xem hai cái Ɩồŋ tơ cùng chơi thì cái ấy có chịu nổi không.
Đến đây, hai con thú mang trong mình cùng dòng huyết thống phá lên cười dâm dật. Kiều chợt bừng tỉnh hiểu rõ sự tình, nàng đứng phắt dậy, đạp cửa chạy ra ngoài nhưng cánh cửa đã bị khóa trái tự lúc nào. Nàng hoảng loạn, vẫy vùng thì Bạc Hạnh đã nhanh như cắt chồm lên vồ lấy nàng kéo ra khỏi cánh cửa. Bạc Bà cũng chạy ra giúp sức. Hai đứa kẻ ẵm người giữ, cùng lôi xềnh xệch Kiều vào giường ngủ để cho Bạc Hạnh cưỡng hiếp nàng.
Bạc Hạnh vứt nàng lên giường một cách hết sức phũ phàng, còn Bạc Bà thì tranh thủ bắt đầu lột xiêm y của nàng ra ngay. Kiều cố chống cự thực mãnh liệt, như điên nàng lao vào chúng mà cào cấu cắn xé khiến hai cô cháu Bạc Bà phải hì hục mãi mới làm cho nàng dịu xuống được. Bạc Hạnh quả chưa từng gặp một người con gái nào khi bị cưỡng hiếp lại chống cự mãnh liệt đến vậy, có lẽ bởi Kiều đã qua sự đau đớn khi bị hai thằng Ưng Khuyển làm nhục nên nàng cố chết chống cự tới cùng.
Bạc Hạnh lấy hai chân dậm lên ngực nàng, bàn chân y đè lên ngay hai vú nàng mà ấn xuống. Bạc Bà ở dưới thì giữ chân không cho nàng cựa quậy. Kiều cố vùng thoát, chống cự khiến Bạc Hạnh điên tiết tát nàng một cái rất mạnh hằn cả năm ngón tay lên má nàng ửng đỏ. Thấy loay hoay trong tư thế cũ mãi mà không khuất phục nổi Kiều, hai đứa bèn đổi sang thế khác.
Lúc này Bạc Hạnh chỉ lo giữ chặt Kiều, hai tay y giữ thân trên nàng, tranh thủ bóp vào vú nàng mấy cái thật đau, hai chân đè lên thân dưới nàng khiến nàng tức ngực khó thở vô cùng. Lần này thì chúng đã khống chế Kều thành công bởi khi nãy nàng đã chống cự rất mệt, mà sức nàng chỉ có thể chống cự lại khi Bạc Bà giữ chân nàng thôi. Bây giờ là tay Bạc Hạnh cường tráng, hừng hực lửa dục đè lên, nàng chỉ còn biết dần dần khuất phục.
Mụ bạc Bà được rảnh rang bèn khoan thai từ tốn lột quần lột áo cho Bạc Hạnh trước. Mụ cởi cái áo ra khỏi người thằng cháu, không quên vừa cởi vừa vuốt ve cái ngực hắn. Xong đến lượt cái quần, Bạc Hạnh nhấc mông khỏi nệm cho Bạc Bà cởi ra dễ hơn. Mụ tụt luôn cả cái quần thằng cháu đến đầu gối, rồi sau đó lột tiếp cho cả cái quần trong quần ngoài cùng tụt hẳn ra ngoài.
Mụ cầm cái đống vải trắng là hai cái quần thằng cháu ném mạnh văng ra tận ngoài, rồi kinh ngạc khi trông thấy con cặċ trắng phởn của thằng cháu cương lên khủng khiếp, đầu khấc đỏ tím bóng lẫy. Mọi khi vốn mụ đã biết con cặċ thằng cháu rất to và dài, làm mụ ngất ngây khi giao hợp. Song hôm nay nó dường như còn to hơn cứng hơn khi trông thấy sắp được đút vào người nàng Kiều xinh đẹp trước mắt. Trong lòng mụ thấy hơn có phần ghen tuông khi biết thằng cháu thích đụ Kiều hơn là chơi mụ, một phần vì là của mới, nhưng cũng đa phần vì mụ tuy xinh xắn nhưng đã hơi luống tuổi, nhan sắc sao bì được với nàng Kiều đang độ phát dục. Cặc nào mà gặp con nhỏ này mà chả ấy lên… Mụ nghĩ vậy.
Lột xong đồ thằng cháu, đến lượt Kiều bị Bạc Bà xắn tay vào mà lột truồng. Mụ làm càng mau lẹ càng tốt vì mụ muốn thằng cháu chơi Kiều xong nhanh để còn chơi mụ. Nãy giờ không chỉ thằng cháu mà cả mụ cũng đã nứng lắm rồi. Cái chỗ giữa hai chân mụ tuy không co giật như cái con giống của thằng cháu nhưng cũng nóng ran và ngứa ngáy lắm. Chỉ tội nghiệp cho nàng Kiều, trong lúc bị mụ Bạc lột trần lột truồng thì nàng như khóc ngất đi khi trông thấy con cặċ của Bạc Hạnh. Nàng đã muốn chạy trốn nhưng cửa bị khóa, giờ đây lại sắp bị một thằng đàn ông nữa làm nhục. Trên đời này nàng đã mất hết hy vọng dù nhỏ nhất vào lũ đàn ông, kẻ nào cũng chỉ đến với nàng vì thân xác nàng, vì cái Ɩồŋ của nàng mà thôi.
Trong mấy phút giây đằng đẵng tưởng chừng vô hạn như cả đời người, Kiều bị Bạc Hạnh trút lên thân thể nàng những dục vọng mãnh liệt nhất. Hắn hành động như một gã trai, chẳng thèm để ý đến nàng lịm người đi bên dưới vì đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Thân thể nặng nề của hắn như sắp đè bẹp nàng bên dưới, buộc nàng phải quy thuận theo đòi hỏi của gã.
Cái động Thiên Thai của nàng lại bị một kẻ nữa xâm nhập, nó hùng dũng lao vào, cái đầu tù của nó chọc ngoáy lung tung bên trong, thọc thật sâu vào trong tận cùng người nàng. Cái Ɩồŋ nàng cố chống trả lại cái cảm giác tê thốn đau rát bằng cách xuất ra không biết bao nhiêu dâm thủy. Nàng muốn ngăn điều này lại, thà nàng chấp nhận đau đớn tột cùng thể xác còn hơn đau đớn về tinh thần khi thấy cái Ɩồŋ chẳng theo ý mình mà cứ tiết nước ra chào đón kẻ lạ mặt.
Bạc Bà chứng kiến thằng cháu hiếp Kiều thì cũng lột quần áo ngồi bên cạnh, vừa xem Kiều bị hãm hiếp đau đớn, mụ vừa đút tay vào Ɩồŋ mà thủ dâm. Có lúc mụ còn đút tay vào ngoáy lỗ đít nàng khiến cùng lúc, có hai cục thịt cùng đút vào hai chỗ kín giữa hai chân làm Kiều thét lên đau nhói. Bạc Hạnh thỉnh thoảng lại quay ra hôn mụ chùn chụt, rồi lại quay xuống kê môi vào mồm nàng mà bắt nàng hôn hắn.
Nàng giãy dụa thì bên dưới hắn thọc cu cực mạnh vào Ɩồŋ nàng như để trả thù, con bên trên hắn đưa cả hàm răng cắn phập vào môi nàng đến chảy máu. Nàng chẳng còn cách nào ngoài việc há miệng ra cho hắn đút cái lưỡi vào thám hiểm mồm nàng, con cặċ hắn bên dưới lại càng được thể ra oai tác quái trong người nàng, bắt cái Ɩồŋ của nàng làm phận tôi đòi cho con cặċ hắn.
Hắn giữ nàng trong cái tư thế cam chịu được chừng khá lâu thì bắt đầu thở phì phò, chừng muốn xuất tinh. Mụ Bạc ngồi ngoài thấy vậy đưa ngay tay bóp mạnh vào hai hòn dái hắn, mụ lấy ngón tay thọc vào điểm cuối hai bìu dái và lỗ đít thằng cháu để cho Bạc Hạnh không thể nào phọt được tinh ra. Cái trò bế tinh này có thể nói Bạc Bà là tay lão luyện chinh chiến đã nhiều.
Bạc Hạnh hơi đau lồm cồm rút cu ra khỏi Ɩồŋ Kiều bò xuống. Hắn vừa nằm vật ra bên cạnh Kiều thì Bạc Bà đã chồm lên lấy tay dẫn đường cho con cặċ hắn vào thăm động kín của mụ. Kiều thì nằm bên cạnh, chả buồn quay sang nữa. Nàng nhắm mắt nhưng ngay ở bên, những tiến rên rỉ, thở gấp, tiếng phọt phẹt cọ xát hai cái ấy của hai cô cháu Bạc Bà là nàng đã biết bên cạnh chuyện loạn luân đang xảy ra đến đâu.
Nàng vơ vẩn nghĩ lung tung, vẫn chưa thể hiểu nổi tại sao là máu mủ với nhau mà hai kẻ này lại vẫn làm được cái truyện gieo giống bẩn thỉu ấy. Người con gái được dạy dỗ theo quan niệm phong kiến như nàng sao hiểu, chỉ cần một kẻ có cặċ, một kẻ có Ɩồŋ, bất luận thế nào cũng đều giao cấu được với nhau. Hai cô cháu vẫn như hai con thú quần thảo nhau trên giường, tuy Bạc Bà không xinh đẹp trẻ trung bằng nàng Kiều song Bạc Hạnh cũng sướng lắm. Phần vì hắn vừa phải hiếp Kiều còn mệt, nay lại được bà cô chủ động nhịp liên hồi ở trên, hắn chả mất sức, chả phải làm gì mà vẫn sướng. Cái Ɩồŋ bà cô dăm hôm không gặp hắn thấy lúc nào cũng bót, cái cảm giác loạn luân luôn đem lại cho hắn những kích thích khoái lạc lạ lùng.
Chả trách trên đời lắm kẻ trong gia đình máu mủ vẫn giao cấu với nhau, sướng vậy sao bỏ được. Nghĩ đến đây hắn cầm lấy hai bên mông bà cô kéo mạnh xuống khiến bà cô bất ngờ mà tru lên như con heo nái động đực. Bạc Hạnh lại mặc bà cô cần mẫn nhịp lên nhịp xuống, hắn nằm dưới bỗng nghĩ thấy thương cho cha mẹ hắn lại chết sớm. Hai năm trước, chả hiểu cha mẹ hắn đụ đéo nhau kiểu gì mà mắc giang mai rủ nhau cùng về chầu ông tổ Bạch Mi của dòng buôn hương bán phấn.
Phải chi cha hắn còn sống, hắn sẽ dâng nàng Kiều xinh đẹp, và cả bà cô em ruột cha nữa cho cha hắn làm thịt. Cha hắn mà vừa được ngủ cùng cô em gái lại thêm con đĩ Kiều xinh đẹp hầu ngủ, ông chắc sướng lắm. Bạc Hạnh lại mỉm cười khi nghĩ đến bà mẹ xinh đẹp hoang dâm của hắn. Đã bao lần hắn trông trộm cảnh cha mẹ giao hợp, ước thầm được chiếm lấy tấm thân tuyệt mỹ của mẹ mà chưa có dịp thì bà đã chết.
Mẹ hắn còn đẹp và gợi dục, kinh nghiệm ái ân hầu hạ đàn ông còn hơn bà cô hắn mấy bực. Mẹ hắn xuất thân vốn là kỹ nữ bán trôn nuôi miệng, đã ngủ với không biết bao nhiêu đàn ông trước khi đến với cha hắn rồi. Chỉ đến khi đẻ ra hắn, mẹ hắn mới được cha hắn giữ làm của riêng, thỉnh thoảng chỉ bị bắt hầu hạ mấy vị quan lớn đến chơi chứ không bắt mẹ hắn phải bán dâm lung tung cho khách nữa. Hắn nghĩ đến đây thở dài thườn thượt, phần thương cho cha mẹ chết sớm thì ít mà phần tiếc chưa được hành lạc với mẹ ruột thì nhiều.
Lúc này, Bạc Bà bên trên nhấp đã mệt mỏi lắm rồi, thị thở hồng hộc, mồ hôi ướt đẫm mặt và tóc, thân thể trần truồng bóng nhẫy mồ hôi như quết mỡ. Thị cố nhịp lên xuống cho thằng cháu sướng nhưng Bạc Hạnh ở dưới vẫn cứ độc ác trơ ra mặc kệ. Cu hắn vẫn cứng như lúc ban đầu, dựng lên chui trong Ɩồŋ bà cô, bà cô thì đã xuất đến bốn lần, dâm thủy chảy dầm dề ướt cả đít và dái Bạc Hạnh.
Bạc Bà sức không còn chịu nổi ngã vật ngửa ra giường tru lên, không còn đủ sức nhịp nữa. Bạc Hạnh thì thấy thế cũng chồm lên nhấp cho bà cô đang kiệt sức mấy cái như để bù cho bà cô phải chủ động nãy giờ, nhưng thực ra là cốt để bôi trơn cặċ hắn bằng dâm thủy bà cô xuất ra trong Ɩồŋ ậm ạch. Hắn muốn đút vào Ɩồŋ nàng Kiều được dễ dàng.
Thấy chừng đã đủ, Bạc Hạnh cầm con cặċ trơn tuột thọc thẳng vào Ɩồŋ Kiều, nãy giờ nằm bất động, ngơ ngẩn trên giường. Hắn nhấp, còn nàng khẽ đong đưa hai bầu vú theo, thân người thì vẫn bất động. Hắn hành hạ nàng cả đêm hôm đó, hì hục trên người nàng. Lúc nào thấm mệt thì h lại bắt bà cô leo lên mà nhịp cho đến khi hắn sung sức trở lại.
Hắn bắn phọt tinh ra vào mồm Kiều mấy đợt khiến Kiều chỉ còn nước nhắm mắt há miệng chịu trận, nhưng Bạc Bà thấy thế ghen tị vài phần. Thị lao tới bóp miệng bắt nàng Kiều nhè hết đống nước mà Bạc Hạnh vừa xuất vào miệng nàng ra. Nàng Kiều vừa nhểu cái đống nước tanh tưởi ra khỏi miệng, Bạc Bà đã kề môi vào ngay miệng nàng mà hứng lấy nuốt rất ngon lành. Thị tin cái thứ thần dược do đứa cháu tiết phọt ra sẽ giữ cho thị nhan sắc trẻ mãi không già.
Mấy hôm liền hai cô cháu Bạc Bà thi nhau hành hạ Kiều, coi nàng như thứ đồ chơi trong tay thỏa lòng dục. Bạc Hạnh thì dĩ nhiên là bắt nàng làm đủ trò, đủ tư thế gieo giống cho y thỏa mãn, cả những tư thế hành lạc cực kỳ dâm ô bẩn thỉu mà phận gái đĩ đã trải như nàng cũng chưa từng biết đến. Bạc Bà thì bú Ɩồŋ nàng, bắt nàng bú Ɩồŋ mụ, đủ trò, nhưng kiên quyết không cho nàng được lấy phần tinh trùng của Bạc Hạnh.
Dù Bạc Hạnh có xuất tinh vào Ɩồŋ hay vào miệng, lên mặt lên mũi nàng thì Bạc Bà cũng tìm mọi cách mà liếm cho bằng hết. Nàng Kiều thì lúc nào cũng như mất hồn, chẳng cảm thấy chút gì khoái lạc trong chuyện chăn gối, trên giường nàng giao hoan theo ý hai cô cháu Bạc Bà như một con rối. Chán chê mê mỏi liền đến đêm thứ tư, Bạc Bà thấy Bạc Hạnh bắt đầu càng ngày càng quấn quýt lấy Kiều, trên giường trong lúc giao hoan, chỉ chực đút cặċ vào Ɩồŋ Kiều mà chả chú ý đến mụ.
Khi hành dâm Bạc Hạnh chỉ cho bà cô mình làm những việc vòng ngoài như bú mút liếm, uống tinh trùng, hay là công cụ để thằng cháu nghỉ ngơi dưỡng sức trước khi chơi Kiều. Điều này khiến bạc Bà ghen lắm, mụ bắt ngay đêm nay nàng Kiều phải tiếp khách làng chơi. Còn thằng cháu đêm nay sẽ là của riêng mụ, sẽ phải nằm đè lên bụng của mụ mà nhấp. Mụ chỉ ước thằng cháu sẽ không bắt mụ ngồi lên trên nữa, sẽ cho mụ được trai trên gái dưới mà hưởng phúc. Bạc Bà xưa nay chỉ ưa cái tư thế gái dưới trai trên, mụ vừa đỡ mệt, con cặċ lại vào sâu Ɩồŋ thị.
Thế là đêm đó, mụ dẫn đứa cháu vào phòng mà bày cuộc dâm ô không cho Kiều tham gia. Bạc Hạnh tuy tiếc không được chơi Kiều đêm nay song cũng phải chiều theo ý bà cô. Quả thực mấy đêm nay hắn toàn chủ động giao cấu với mỗi Kiều mà chỉ cho bà cô, người có công lớn đem Kiều về hầu hắn, lại chỉ được hưởng nước hai. Hắn định bụng đêm nay sẽ làm bà cô lên tận đỉnh Vu Sơn hàng chục lần để lập công chuộc tội, mong sao còn được bà cô cho quần dâm cùng nàng Kiều thêm nhiều đêm nữa.
Nàng Kiều thì tủi nhục phải cam chịu tiếp khách chơi đêm nay… Không ngờ sau khi thoát khỏi chốc Lâm Tri, lại một lần nữa nàng sa vào một ổ đĩ khác, phải hầu ngủ mua vui cho khách. Nàng lầm lũi trang điểm rồi bước vào phòng. Đã có một vị khách mua dâm nơi Châu Thai chờ nàng từ nãy… một đêm hành lạc mệt nhọc của nàng lại bắt đầu.
Để lại một bình luận