Phần 14: Trai anh hùng gặp gái thuyền quyên
Lại nhắc đến chuyện hồi trước, nàng Kiều vốn đã nghe danh chàng Từ bấy lâu nay là bậc anh hùng đội trời đạp đất lừng lẫy cả một vùng Viễn Đông nay mới được gặp gỡ. Chàng Từ mới bước vào cửa phòng thì cả hai người đều sững người kinh ngạc. Chàng Từ trông thấy nàng Kiều đang tha thướt trong bộ váy áo mỏng như tơ màu vàng nhạt, trông chẳng khác một nàng tiên nữ lõa thể dưới ánh nắng mặt trời vô cùng xinh đẹp.
Nàng Kiều vốn đã nghe danh chàng song không ngờ chàng lại cao lớn oai vệ làm vậy. Chàng quả đường đường là một đấng anh hào, thân hình cao tới mười thước, khuôn mặt lẫm liệt nổi bật là cặp lông mày rậm và bộ râu hùm rậm rạp. Chàng mặc một bộ áo màu xanh thẫm, làm nổi rõ từng đường cơ bắp rắn chắc với hai bờ vai vuông vức rộng tới gần năm thước.
Nàng Kiều trông thấy chàng Từ chăm chú nhìn nàng chẳng rời, khuôn mặt của người anh hùng như lặng đi ngắm nàng thì bất giác bật cười khúc khích. Nàng bước từng bước nhẹ nhàng đến trước mặt chàng Từ mà mời chàng vào phòng. Mãi đến khi nàng tới sát thì chàng mới nhận ra, chợt giật mình chẳng thốt nên lời mà chờ nàng đóng cửa phòng đoạn bước vào trong cùng nàng. Nàng Kiều thấy một bậc quân tử anh hào lừng lẫy mà lại có điệu bộ ngượng nghịu xấu hổ như vậy thì buồn cười lắm, nàng cố làm cho chàng cảm thấy tự nhiên hơn.
Về phần chàng Từ vốn cũng chẳng phải là ngượng nghịu rụt rè gì, đó đâu phải là tính cách của người vào sinh ra tử đã nhiều như chàng. Việc tới lầu xanh chơi gái vốn thực không phải là việc chàng hay làm, chẳng qua nghe danh nàng Kiều là bậc giai nhân xinh đẹp, lại cầm kỳ thi họa thứ nào cũng tài thì chàng Từ mới tò mò mà tìm đến. Vốn dĩ trước nay chàng đánh giá hạng con gái đĩ điếm chỉ là loại bẩn thỉu mua vui rẻ tiền cho bọn đàn ông mà thôi.
Chàng tìm tới đây hôm nay thực ra không nhằm việc mua dâm nàng Kiều mà chỉ muốn thử cái tài đàn địch của nàng mà thôi. Chàng Từ xuất thân là một điền chủ, tuy là tay nhà võ song những thứ ca múa, nhạc xướng chàng cũng thực là tay rành rẽ. Hôm nay chàng định bụng một là xem mặt hai là bóc mẽ cái trò ca múa của cô gái điếm nơi thổ đĩ này một bữa.
Chính bởi cái mục đích khác người là vậy mà đến lúc bước vào thấy mặt nàng Kiều thì chàng ngây người ra sửng sốt trước dáng vẻ của nàng. Một phần là do nhan sắc chim sa cá lặn của Kiều, nhưng phần khác quan trọng hơn là chàng ngay từ phút đầu gặp gỡ đã cảm thấy nét khác biệt của Kiều so với những cô gái đĩ khác đã từng qua tay chàng trước đây.
Từ Hải thực sự ngạc nhiên trước nét đẹp quyến rũ say lòng người nhưng vô cùng đoan trang tinh tế của Kiều. Chàng chẳng thốt nên lời mà chỉ ngồi yên trên ghế vừa nhắm rượu và nghe nàng gảy đàn. Nàng Kiều gảy một bản nhạc thời Tống nói về tình yêu đôi lứa, rất thanh nhã và dìu dặt, lúc trầm lúc bổng. Trước nay nàng chỉ gẩy bản này cho Kim Trọng nghe, nay vì cảm tình rất khó nói với chàng Từ mà nàng mới gảy lại bản này.
Vốn dĩ gảy đàn hầu khách làng chơi nàng chỉ chọn những bản nhạc thường bởi lũ khách chơi đâu có tới tìm nàng nghe nhạc mà cốt chỉ để ngủ với nàng mà thôi. Có những gã bỉ ổi còn chả thèm chờ nàng gảy xong hết bản nhạc đã chồm tới lột truồng nàng ra mà đụ, rồi khi phóng tinh còn xuất nước be bét giây ra cả cây đàn của nàng. Nàng thấy chàng Từ vừa ngồi ở bàn nhắm rượu chăm chú xem nàng, vừa lấy đũa gõ vào thành cốc, tiếng đũa nhịp của chàng gõ rất chuẩn theo tiếng đàn của nàng chứng tỏ chàng không chỉ là bậc giỏi võ mà còn là người bậc nhất phong lưu, hiểu biết nhạc lý. Nàng Kiều thấy thế thì trong lòng lại càng cảm phục chàng Từ, đem hết tài nghệ gảy thực hay làm chàng vui lòng. Phần chàng Từ thì như bị cuốn vào tiếng đàn của nàng Kiều lúc nào chẳng hay, chàng thầm phục tài nghệ của nàng, đúng là phần tài phần sắc đều vẹn toàn có một không hai.
Nàng Kiều gảy hết khúc Tống nhạc thì chàng Từ mỉm cười vỗ tay thập phần phục tài, mà nàng Kiều cũng đỏ bừng hai má xấu hổ, nàng thấy mình bỗng có một cảm giác rạo rực rất khó tả trong người. Đã bao năm qua chưa bao giờ nàng tìm thấy cảm giác này, giống cái cảm giác khi nàng gần gũi chàng Kim thủa mối tình đầu trong trắng. Những năm phiêu bạt làm đĩ, cái cảm giác rạo rực thèm muốn mà cũng đôi lần nàng nhận thấy trong người chỉ mang chất bản năng dục tính, chỉ là những lúc cơ thể nàng đòi hỏi được làm một người đàn bà mà thôi.
Cái cảm giác bây giờ trong người nàng là sự e lệ, xấu hổ, cũng là sự cảm phục người đàn ông trước mặt mình, có lẽ là mơn chớm của một tình yêu chăng. Chàng Từ khoan thai tiến lại phía nàng, cầm trên tay hai chung rượu đưa về phía nàng. Thúy Kiều e lệ đưa tay đỡ lấy một chung rồi cả hai cũng nâng chén uống cạn. Chàng Từ cười to, hai tay ôm nàng Kiều dìu lại ngồi cạnh chàng.
Hai người cùng tâm sự hồi lâu, trước là về ca hát, nhạc đạo, sau đến thi thư, bích họa, sau cùng là về chuyện đời của cả hai người. Cả chàng Từ lẫn Thúy Kiều đều không ngờ lại tâm đầu ý hợp đến vậy, thực là tri âm tri kỷ có duyên gặp gỡ. Cả hai như đem hết tấm lòng ra mà giãi bày, nhất là Kiều, nàng vừa kể chuyện mình, vừa gục đầu nép vào ngực chàng Từ lúc nào chẳng hay.
Hai người mải nói chuyện mãi tới tận canh hai, nàng Kiều mới giật mình vì mình nãy giờ chỉ nói đâu đâu mà việc chính của một con đĩ hầu hạ chàng thì vẫn chưa làm tròn. Nàng khẽ cựa mình khỏi hai tay chàng Từ đang ôm chặt lấy nàng, ngước cặp mắt to tròn đen láy lên hỏi chàng Từ:
– Chàng cứ làm thiếp mải nói chuyện mà quên mất hầu hạ chàng rồi. Hai chúng mình cùng vào giường trong chàng nhé…
Nàng nói có phần ngượng nghịu vì quả thực chăn gối là việc hàng đêm nàng vẫn phải làm với khách, song lần này nàng thấy mình ngốc nghếch cứ mãi mà chẳng tìm được từ diễn tả cái chuyện trai gái ấy. Nàng không muốn chàng Từ nghĩ mình là loại đĩ điếm vô sỉ chào mời khách làm chuyện chim chuột, nhưng nàng trong thâm tâm cũng rất muốn được ngủ với chàng, nàng không biết mình đã yêu chàng.
Nàng muốn được dâng hiến thân xác cho chàng, muốn được bậc quân tử anh hùng như chàng ôm ấp ve vuốt rồi… Nàng nghĩ đến thế thì đã thấy bàn tay của chàng Từ vuốt nhẹ mấy lọn tóc của nàng rủ xuống trán. Nãy giờ gục vào vai chàng khiến cho mái tóc nàng hơi rối, chàng Từ với cây trâm trên đầu nàng rút ra thì mái tóc của nàng lại sổ tung, chẳng mấy đã chảy dài thẳng tắp xuống hai vai. Nàng ngước mắt nhìn chàng, hai người gặp nhau trong cùng một cái nhìn rồi cùng cười tủm tỉm. Nàng thấy chàng bế bổng nàng lên rất nhẹ nhàng rồi cả hai cùng vào chốn đặt giường thất bảo mà vào cuộc mây mưa.
Vừa lúc chàng Từ đặt nàng xuống giường, Kiều vòng tay qua lưng chàng rồi bắt đầu giúp chàng cởi quần áo. Từ Hải thấy nàng chăm chú cởi quần áo cho mình thì thấy trong lòng vô cùng dễ chịu, chưa từng có người con gái nào lại khiến chàng thích thú đến thế. Nàng Kiều cẩn thận cởi nhẹ, chậm rãi từng mảnh vải cho chàng đến khi chỉ còn cái mảnh nhỏ che vật giữa hai chân chàng đang cương lên thì nàng ngập ngừng một chút.
Nàng thấy chàng Từ chậm rãi cúi xuống hôn lên trán nàng rồi cả hai môi tìm thấy môi, cùng giữ cái tư thế ấy trong bóng tối mờ mờ hắt ra từ cây đèn phía xa. Chàng Từ đưa tay ra đằng sau lần tới nút thắt trên áo nàng, muốn cởi ra nhưng mãi không được. Nàng Kiều thấy thế nhoẻn miệng cười, hai tay vuốt ve khuôn mặt của chàng Từ rồi từ từ cởi quần áo mình ra cho chàng thấy.
Từ Hải thẫn thờ khi nom thấy thân hình của nàng với những đường cong tuyệt mỹ, thật là một báu vật của tạo hóa. Hai tay chàng vòng ra sau gáy tháo sợi dây giữ cho cái yếm của nàng khỏi rơi xuống. Chàng giật mạnh trong hơi thở gấp gáp nhưng mãi vẫn không thấy cái yếm rơi xuống. Nom ra thì thấy Kiều đã lấy hai tay giữ ở dưới không cho cái yếm tụt ra, vừa như nâng nhẹ hai bầu vú nàng qua lớp vải.
Từ Hải định nói nàng hãy để cho chàng được trông thấy tận mắt khuôn ngực của nàng thì chưa kịp nói, đã thấy sửng sốt trước hai cặp vú trắng nõn nà phơi ra sau khi Kiều bỏ tay giữ cái yếm. Nàng ôm lấy người chàng, ôm chặt thân hình rắn chắc của chàng. Hai bầu vú căng, trắng nõn của nàng tựa vào ngực chàng, hai núm vú cứng màu đỏ chọc vào ngực chàng khiến chàng thấy khoan khoái vô cùng.
Cả hai cùng hít một hơi dài rồi chàng bắt đầu đưa tay cởi nốt cái mảnh vải cuối cùng che cái đàn ông đang vô cùng khó chịu muốn được thoát ra. Kiều nhắm mắt, nàng làm như một thói quen mỗi đêm với khách mua dâm. Nàng nghe thấy tiếng loạt soạt lúc Từ Hải cởi cái quần lót rồi vứt nó ra thật xa vào một góc. Kiều hiểu bây giờ trên người chàng Từ đã không còn mảnh vải nào, nàng như cảm thấy con cu chàng đang chĩa ra nóng hổi. Nàng muốn mở mắt để nhìn con cặċ chàng cho khỏi tò mò nhưng vẫn cứ nhắm chặt mắt, nàng há miệng ra chờ đợi chàng đút con cặċ của chàng vào miệng để nàng bú.
Nàng thấy chàng lại gần phía mình chạm tay vào làn da mát rượi của nàng. Nàng thấy con cặċ của chàng cọ vào da thịt mình, nàng không cảm nhận được hình thù của nó, nhưng cái sức nóng của nó khiến nàng tưởng như da thịt mình bị bỏng lúc chạm vào. Nàng hiểu chàng đang ở đỉnh của sự hứng dục và cần phải được nàng giải tỏa. Nghĩ đoạn, nàng càng há mồm ra to hơn chờ đợi nhưng vẫn chưa thấy chàng đút cặċ vào để nàng bú.
Nàng thấy chàng nâng nàng ngồi dậy, hai tay vuốt má nàng khiến nàng mở mắt ra ngạc nhiên trước việc chàng làm. Vốn dĩ, mỗi khi cởi quần ra là lũ khách làng chơi đút ngay cặċ vào mồm bắt nàng bú. Tất cả mọi gã đàn ông từ Mã Giám Sinh trở đi đến với nàng đều bắt nàng phải làm ngay cái việc bẩn thỉu này cho chúng, nhiều lúc con cặċ của bọn chúng khiến nàng ho sặc sụa, nghẹn chặt ở cuống họng.
Nàng thấy chàng Từ không vội vã cắm cái đàn ông vào miệng nàng bắt nàng bú thì nàng càng hiểu ra là chàng Từ rất yêu nàng. Quả chàng là một đáng nam nhi đội trời đạp đất, không chỉ là thương hoa tiếc ngọc mà nàng hiểu, chàng Từ coi một người con gái làm đĩ như nàng vẫn là một con người. Đã trải qua tay bao gã đàn ông coi nàng như con chó cái, như đồ chơi thỏa lòng dâm dục, nàng càng cảm phục hành động của chàng Từ.
Chỉ mỗi việc chàng không ép buộc nàng phải bú cặċ chàng thôi đã khiến trong lòng nàng càng cảm phục và thêm yêu chàng. Kiều hôn say sưa lên môi chàng một lúc lâu rồi mới đưa mắt nhìn xuống dưới thì sững người hoảng hốt khi thấy cái vật gieo giống của chàng Từ. Nàng thấy nó đang cương lên hết cỡ, gân guốc nổi lên chạy xoắn dọc theo thân cặċ đủ thấy sức chàng Từ lớn đến thế nào.
Nàng há hốc mồm trước cảnh tượng cái gì ở chàng cũng đều rất to, cái của quý giật liên hồi, nó rất to, có lẽ gần bằng cả cổ tay của nàng. Đến lượt Từ Hải là người chủ động khi thấy vẻ sững sờ có phần sợ hãi của Kiều khi thất cái vật to ấy của chàng. Từ Hải nhẹ nhàng đẩy nàng ngã người ra giường, tay chàng từ từ tụt nốt cái quần lót ra khỏi háng nàng.
Vừa cởi chàng vừa đưa lưỡi liếm những chỗ mà cái quần tụt xuống phô ra. Chàng muốn được hít mùi hương nơi nàng thơm mát, muốn được liếm da thịt nàng mịn màng mát lạnh. Chàng ngậm mấy sợi lông đen nơi cửa mình nàng rồi dùng răng khẽ nhai nhai, kéo về phía chàng. Cái động tác ấy khiến cho Kiều sướng lịm đi, nằm im tận hưởng. Không chỉ bởi những đợt tấn công dồn dập bằng lưỡi, bằng ngón tay của chàng Từ vào chỗ kín đàn bà của nàng, chính bởi tình cảm chân thành của chàng Từ đã khiến cho Kiều như đắm chìm trong bể dục.
Nàng ứa nước ra từ lỗ kín dầm dề, chưa bao giờ khi làm chuyện nhơ nhớp với khách mà nàng lại ra nhiều nước như bây giờ. Chàng Từ vục mặt vào chỗ ấy của nàng mà liếm chỗ nước nàng xuất ra, bộ râu hùm rậm rạp của chàng cọ hết vào Ɩồŋ nàng khiến nàng cong mình mà tận hưởng. Những sợi râu rậm chọc cả vào lớp thịt hồng phía bên trong hai mép Ɩồŋ nàng khiến cho nước lại càng chảy ra nhiều hơn. Nàng nằm im nhưng chịu không được cái cám dỗ nhục thể, khiến nàng phải lên tiếng van xin chàng Từ dừng lại vì nàng không thể thở được. Cái sướng khiến nàng muốn làm cho chàng cùng sướng với mình, nàng khẽ nói hổn hển:
– Chàng… chàng… Từ gia nằm xuống đi… thiếp sẽ…
Chàng Từ đặt một ngón tay đút vào trong miệng nàng ra hiệu cho nàng không cần phải nói, rồi chàng tự đổ người về phía sau chờ đợi. Chàng Từ cũng vốn rất thích được phụ nữ bú cặċ, song ban nãy chàng phải kìm lại vì không muốn làm nàng Kiều nghĩ mình là phường gió trăng, nay thấy cảnh Kiều bẽn lén ngập ngừng, mà lại có phần sung sướng cúi xuống trước cặċ mình thì con cặċ chàng bắt đầu ứa nước nơi đầu khấc.
Kiều làm những động tác cho con cu của chàng Từ chạy tuốt trong mồm đến tận cuống họng một cách thành thạo. Nàng đêm nào cũng bị bắt làm việc này, song đây mới là lần đầu tiên nàng chịu chủ động ngậm cái của ấy trong miệng. Nàng đưa lưỡi dọc ngang nơi thân cặċ, tròn mồm ngậm lấy cái chỗ thịt mềm lột ra nơi đầu khấc chàng, cái vị mặn beo béo đặc trưng không còn khiến nàng ghê tởm như với những gã đàn ông khác.
Kiều xoa nhẹ tay lên hai hòn dái của chàng Từ bóp nhẹ thì thấy nó săn chắc khác thường, lớp da đầu cặċ trơn nhớt mở ra một khe giữa cặċ từ đó nước nhớt đang ứa ra. Kiều bú cặċ chàng Từ với một sự say mê chưa bao giờ nàng biết tới, nó thậm chí còn cuồng nhiệt hơn cả so với khi xưa nàng bú Kim trọng vì giờ đây nàng đã có thừa kinh nghiệm dạn dày trong trò này chứ không non nớt như khi xưa với Kim Trọng.
Cái cảm giác con cặċ quá cỡ của chàng Từ đi vào trong người rất rõ. Dù nàng đã lường trước được mà dạng hai chân ra thật rộng song Ɩồŋ nàng vẫn bị nong ra hết cỡ. Cái cảm giác đau đớn hòa cùng thú vui xác thịt và nhất là tình yêu, sẵn sàng dâng hiến xác thịt cho chàng Từ, khiến cho nàng lâng lâng như ở trên mây. Chàng Từ thúc nhè nhẹ con cu vào trong Ɩồŋ nàng sợ nàng đau, nhưng thỉnh thoảng chẳng kìm nổi lửa dục, chàng lại thúc vào thật mạnh thật sâu khiến cho nàng cảm nhận được từng thớ thịt nơi chàng cọ xát vào da thịt bên trong Ɩồŋ mình, nong rộng Ɩồŋ nàng ra.
Chưa bao giờ nàng lại sung sướng đến thế trong lúc làm chuyện này, hai tay rắn chắc của chàng Từ rốn xuống dưới lưng nàng rồi thình lình chàng gồng người khiến cho nàng thấy mình như bị ép chặt vào người chàng, con cặċ đâm vào chỗ sâu nhất nơi trong người nàng. Nàng hòa nhịp cùng chàng, cố đêm chút sức yếu ớt chẳng thấm vào đâu so với chàng mà cùng làm cho cả hai sướng.
Kiều cố hết sức bình sinh rướn đít lên thật cao mỗi lần chàng Từ ấn cặċ xuống làm cho cả chàng Từ cũng vô cùng ngạc nhiên trước vẻ cuồng nhiệt của nàng. Hai người thỉnh thoảng lại ngừng nắc, không hẳn là vì mệt mỏi, mà cả hai chỉ muốn được nhìn nhau thật kỹ trong giây lát trước khi lại tiếp tục trai trên gái dưới đến hoang dại. Kiều thấy mình như được chết đi sống lại vì con cu quá khổ của chàng Từ, chàng quá khỏe mạnh trong chuyện ái ân phối giống. Nhiều lúc, chàng Từ gần như hãm hiếp nàng khi kiên quyết bắt nàng phải làm theo ý chàng, phải nghe theo tư thế mà chàng thích, lại có những lúc nàng thấy mình như bà hoàng có quyền ra lệnh cho chàng phải hết sức làm mình sung sướng.
Vốn dĩ Từ Hải là một võ tường nên sức đụ thì có thừa, đủ sức làm cho Kiều ngất lên ngất xuống hàng trăm lần. Hơn nữa chàng lại rất nho nhã phong lưu, những tư thế làm tình dù khó đến đâu chàng cũng đều áp dụng hết trong đêm nay cốt làm cho nàng thật sung sướng mà lại không bị đau đớn. Bản thân chàng cũng được đền đáp xứng đáng bởi tấm thân trần truồng, mũm mĩm của nàng tuy yên lặng nhưng đã khuất phục đầu hàng trước con cặċ của họ Từ, nghe theo hoàn toàn mọi đòi hỏi của chàng.
Cả hai đều thập phần hài lòng về bạn tình đêm nay của mình, họ hành lạc với nhau trong yên lặng, không nói với nhau một tiếng nào suốt từ khi chàng Từ bắt đầu đút cặċ vào chỗ ấy của Kiều cho đến khi chàng xuất tinh nhiều như vũ bão vào sâu bên trong Ɩồŋ nàng. Nàng nhắm chặt mắt, hai người ôm ghì lấy nhau, Kiều cảm thấy trong Ɩồŋ mình, những dòng tinh nóng hổi đang cuồn cuộn chảy.
Nàng gục đầu dựa vào Ɩồŋg ngực rắn chắc như thép của chàng, tay mân mê nghịch ngợm mấy vết sẹo vì chiến trận của chàng. Hai người nhìn nhau hồi lâu rồi trao nhau nụ hôn say đắm, nàng cứ nằm thế để mặc cho tinh dịch trào ra từ Ɩồŋ mình. Hai người cười với nhau thật tình tứ rồi ôm nhau ngủ trần truồng đến tận quá trưa mới dậy. Thực ra lúc hai người bắt đầu hành lạc là khi canh hai, đến lúc cả hai xong việc mãn nguyện trời cũng đã sáng rồi, vậy nên chuyện hai người thiếp đi đến trưa mới dậy e còn là hơi sớm.
Đến trưa cả hai vừa dậy đã thấy bọn hầu chuẩn bị đâu đấy. Hai người chỉ ăn qua chút cháo loãng, rồi Kiều lại nằm ngửa ra cho chàng Từ thỏa chí. Chàng là người có sức khỏe phi thường, chăm tập võ nghệ thế nên chuyện hành lạc liên tục chẳng thấm vào đâu. Trước nay, chàng không tìm thấy người con gái nào tâm đầu ý hợp, chứ bây giờ gặp người tri kỷ như Kiều thì chàng quyết phải làm cho nàng thật mãn nguyện mới thôi.
Lại thấy nàng nằm trần truồng dạng háng ra như mời gọi thì chàng Từ sao có thể không như con thú lao vào cho được. Hai người cả mấy ngày liền chỉ biết ăn ngủ rồi quay ra giao cấu với nhau. Chàng Từ xuất vào trong nàng bao nhiêu tinh khí nhưng thần sắc vẫn như bình thường, lúc nào cặċ cũng cương cứng đủ thấy chàng là bậc cao cường ra sao, có lẽ bởi xưa nay chàng không phải kẻ dâm dục nên tinh lực rất ổn định.
Chàng Từ ở lại với Kiều sống như vợ chồng ở chốn lầu xanh đến tận nửa năm thì phải trở về do việc quân cơ thúc ép. Đêm trước khi rời đi, ngay khi vừa xuất tinh vào trong Ɩồŋ của Kiều, lúc nàng còn đang thở hổn hển mệt nhọc, cả hai mồ hôi vã ra như tắm thì chàng Từ mới ướm hỏi chẳng hay nàng Kiều muốn theo chàng về làm vợ chăng.
Kiều thực bất ngờ, thâm tâm nàng rất muốn làm vợ chàng song lai nghĩ thân mình gái đĩ nhơ nhớp, Ɩồŋ mình trăm ngàn kẻ đã thông tỏ đường đi lối về, nay làm vợ hóa ra lại là làm nhục bậc quân tử như chàng. Thế nên ngậm ngùi ứa nước mắt mà từ chối. Song chàng Từ đã hiểu hết tâm tư của nàng, chàng quyết đem Kiều về làm áp trại phu nhân mà cùng nhau sống sung sướng. Chàng lại vật ngửa nàng ra mà đụ, vừa đụ chàng vừa nói:
– Ta quyết lấy nàng cho bằng được, chúng ta là tri âm tri kỷ từ kiếp trước, ta quyết không thể nào rời xa nàng được…
– Chàng ơi, chàng là bậc anh hùng lẫy lừng một phương, thân thiếp ô nhục bèo bọt sao dám…
Nàng Kiều chợt im bặt vì lúc này chàng Từ đã rút cặċ ra khỏi Ɩồŋ nàng rồi ấn ngay vào mồm khiến nàng không thể nói tiếp được nữa. Đây là lần đầu tiên nàng bị chàng ép phải bú, cái ấy to quá, lại thêm phần bất ngờ khiến nàng ho sặc sụa. Nàng đành phải ưng thuận gật đầu khi chàng hỏi lại việc cưới nàng, mong chàng sớm rút ra khỏi mồm nàng cái ấy. Nàng tuy gật đầu miễn cưỡng song thâm tâm vui khôn xiết vì hiểu được tấm chân tình của chàng Từ. Vừa được chàng buông tay, nàng nhả con cặċ chàng ra khỏi mồm rồi nhào tới ôm lấy chàng, nút lưỡi chàng thật say đắm mà nói:
– Vâng thiếp cả đời này sẽ làm thân trâu ngựa nâng khăn sửa túi cho chàng, phận nữ nhi xin theo chữ tòng, thiếp sẽ theo chàng về nơi cùng trời cuối đất.
Hai người sung sướng rời khỏi lầu xanh về Viễn Đông, nàng Kiều quay đầu nhìn lại sung sướng thấy cảnh cái lẫu xanh khuất dần dưới tầm mắt. Tuy nàng không biết rằng còn nhiều lắm nỗi đoạn trường đang chờ nàng phía trước song nàng hiểu chắc rằng đây là lần cuối cùng nàng phải bán trôn rao Ɩồŋ chốn thổ đĩ, sẽ không bao giờ có lần thứ ba nàng phải trở lại những chỗ thế này.
Khi về đến Viễn Đông, nàng sẽ quay lại tính toán ân oán với lũ người reo rắc cho nàng bao đau khổ. Nàng cầm lấy tà áo xiết mạnh khi nghĩ về những Mã Giám Sinh, Sở Khanh, Tú Bà. Rồi còn Hoạn Thư, Ưng Khuyển, Bạc Bà, Bạc Hạnh, lũ chúng sẽ phải trả giá đắt vì những gì nhơ nhớp đã khiến nàng phải trải qua. Nàng phải trả thù…
Đang mơ mẩn nghĩ, nàng nhoẻn cười khi thấy chàng Từ ra hiệu muốn ái ân với nàng ngay trên xe ngựa. Nàng đã thấy chàng cởi sẵn quần chìa con cặċ to lớn ra trước mặt nàng. Nàng gật đầu, vừa cởi quần áo mình, vừa cúi đầu xuống bú cặċ cho chàng. Cảm giác hận thù bỗng chốc tan biến nhường chỗ cho dâm tính và tình yêu gần như phục tùng trong nàng. Hai người lại giao cấu với nhau thực mãnh liệt ngay trên cỗ xe chật chội, tiếng động dâm hổn hển, rên rỉ của hai người khiến cho mấy tay lính cưỡi ngựa đi hộ tống bên ngoài xe bất giác cũng phải thấy nứng cặċ… Ngày báo thù của nàng Kiều đâu có còn xa…
Để lại một bình luận