Phần 124
Đầu chiều ngày hôm sau, Dũng và X có mặt tại phòng làm việc của bố nuôi, sáng nay bà vú đã nhắn như vậy khi hai chị em đi tập về.
– Bố, con nghĩ chuyện hôm qua phức tạp bố ạ, không đơn giản chỉ là chuyện ghen tuông vớ vẩn.
– “Nói bố nghe suy nghĩ của con? ”, Anh Xã đáp lời Dũng.
– Thứ nhất chuyện chúng nó canh me chị em con ở giữa cánh đồng đúng thời gian và địa điểm. Bởi chuyện con đi thị sát kho hàng chỉ có bố, chú Hưng râu biết. Dưới kho hàng nếu có zich cũng không thể báo được vì anh em dưới đó không nắm được lịch trình của con. Con lại ở lại dưới đó khá lâu mới về. Thứ 2 là con nghi ngờ không thể chỉ vì chuyện của Mai mà Minh úc đuổi cùng giết tận như vậy. Nếu chỉ là ghen tuông thông thường thì sẽ không như vậy, với lại con cũng không có ý gì với Mai cả.
– Tiếp đi con. Phán đoán của con là gì?
– Con cần thêm thông tin để củng cố phán đoán của mình.
– Con cần gì?
– Phấn Hồng Kong có phải là thực sự muốn nhánh hàng lậu nhà ta không?
– Có, chị em nó khao khát là khác. Vì cái lợi lớn nhất chúng có được không phải là lợi nhuận của việc kinh doanh hàng lậu, vì lợi nhuận này so với buôn ma túy thì chỉ là nhỏ. Cái nó cần chính là hệ thống vận chuyển hàng của ta. Bố đã nhiều lần từ chối thẳng thừng đề nghị hợp tác của Phấn Hồng Kong, bố không muốn chúng ta dính tới ma túy, ma túy là dựa cột, hàng lậu chỉ là án tù.
– Vậy thì theo suy đoán của con, Phấn Hồng Kong được bật đèn xanh để ăn nhánh hàng lậu của bố con mình, khử con là việc đầu tiên rồi để sự việc leo thang, giậu đổ bìm leo triệt hạ nghiệp đoàn nhà mình. Nếu thất bại thì cái cớ là đánh ghen nhằm che mắt thiên hạ.
– Cũng có thể có khả năng này xảy ra.
– Vấn đề ở chỗ con vẫn cấn cái một điều. Theo luật thì Anh Cả sẽ là trung gian điều hòa giữa các nhánh, để nước sông không phạm nước giếng.
– Con nghi ngờ cả Anh Cả?
– Việc này con không dám chắc, nhưng theo logic mà nói thì chị em nhà Phấn Hồng Kong không được hậu thuẫn sẽ không dám chơi bố con mình, vai vế là ngang nhau.
– Chuyện này chắc không phải đâu, bố vẫn có quan hệ rất tốt với Anh Cả, với lại trước giờ Anh Cả luôn là người có uy tín trong giang hồ Hải Phòng. Chắc không có chuyện đấy đâu.
– Vâng, cái con cần hỏi bố chính là có điều gì bất thường không thôi.
– Không có gì cả, chỉ có mỗi hôm vừa rồi, Anh Cả có gặp bố nói là muốn nâng tỷ lệ ăn chia lên 50/50. Bố không đồng ý, xong Anh Cả cũng không nói gì, anh em lại vui vẻ uống rượu thôi.
– “Vậy hả bố? ”, Dũng trầm ngâm củng cố phán đoán của mình.
Anh Xã tổng kết lại đoạn nói chuyện của vừa rồi:
– Cái thắc mắc thứ nhất của con thì bố nghĩ cũng dễ giải thôi, bọn nó theo dõi con từ lúc con rời nhà đi. Các con có để ý nhưng chắc là không phát hiện ra thôi. Bố khẳng định không zich trong nghiệp đoàn ta. Nghi ngờ của con về chị em nhà Phấn Hồng Kong thì bố cho là có cơ sở. Ta ngay lập tức phải có phương án đề phòng. Còn chuyện con nghi ngờ Anh Cả thì bố nghĩ là chưa phải, đừng để mù quáng mà đối đầu với chính quân ta. Nếu Anh Cả muốn lật bố thì không cần mượn con dao của chị em nhà Phấn đâu. Thế lực Anh Cả rất mạnh.
– Vâng, vậy bây giờ con phải làm gì ạ?
– Tự con nghĩ, tự con làm đi. Bố tin ở con. Cái bố cần chính chính là bảo vệ nghiệp đoàn. “Dĩ bất biến, ứng vạn biến”, hai con hiểu không?
Anh Xã nói với cả hai đứa con nuôi nhưng trong lòng không khỏi lo lắng, nếu đúng như lời Dũng nói thì nghiệp đoàn đang đứng trước sóng gió lớn nhất kể từ khi nó được thành lập. Chị em nhà Phấn không phải là dạng vừa, ông không phải là không hiểu nếu toàn lực đấu tay đôi thì phần thắng của ông là ít hơn một tẹo.
Hai chị em rời phòng làm việc của bố, đi được một đoạn Dũng hỏi chị:
– Chị thấy thế nào?
X giật mình vì cô đang nghĩ đến một chuyện khác, chuyện là hôm nay cô đang mặc một cái quần bò mới mà từ sáng đến giờ không thấy Dũng bảo gì. Cô ú ớ:
– Thế nào… là thế nào.
– Chị này, chị nghĩ đi đâu vậy? Em hỏi là chị thấy ý bố là gì?
Giờ mới bình tâm lại, X đưa ra nhận định của mình:
– Ý bố là tránh để giậu đổ bìm leo, tránh để sự việc leo thang làm ảnh hưởng đến nghiệp đoàn.
– Vâng, em cũng có suy nghĩ như vậy. Nhưng mình muốn tránh chưa chắc người ta đã cho.
– Đến đâu hay đến đó đi.
– “Chị, chị em mình đi chơi đi. Mấy tháng nay chị em mình chưa đi chơi rồi”, Dũng đưa ra đề nghị cứ như là cuộc đời đang là mầu hồng không bằng.
X thì ngạc nhiên, cô há hốc mồm làm Dũng nhìn thấy cả amidan trong cuống họng:
– Đi chơi?
– Vâng, chị em mình đi.
– Đi đâu?
– Em không biết, cứ đi thôi. Hay là đi tắm biển đi.
– Tắm biển, tôi chưa tắm biển bao giờ.
– Chị chưa tắm biển bao giờ á?
– Uh, nhà ngày xưa đâu ở vùng biển đâu.
Dũng hồ hởi:
– Vậy hôm nay em sẽ cho chị tắm biển. Được không?
X bẽn lẽn như kiểu lần đầu tiên được bạn giai rủ vào nhà nghỉ:
– Uh, thế cũng được. Đi luôn à.
– Vâng, đi luôn. Em đang có hứng tắm biển.
Vậy là hai chị em trốn nhà đi chơi trên chiếc xe SH đỏ. Đồ Sơn thẳng tiến.
Để lại một bình luận