Phần 120
Dũng đêm hôm đó về thì nhận được tin nhắn của Mai, hai người nhắn tin một đoạn như sau:
Mai: “Cau ve nha chua? To vua ve den nha xong”
Dũng: “To ve lau roi, cau nghi ngoi di”
Mai: “Cau nhìn khac han day, xuyt nua to khong nhan ra”
Dũng: “Uh, cau nhin cung khac xua nhieu lam”
Mai: “Khac the nao? Co xinh khong? ”
Dũng: “Do xau hon ngay xua”
Mai: “Dam che to xau a”
Dũng: “Khong dam, thoi cau ngu di, gap lai sau nhe”
Mai: “To chua ngu, cau khong hoi mqh giua to va anh Minh a?
Dũng: “Cau noi trong thu roi ma”
Mai: “Do vo tam”
Dũng cười cười rồi nhắm mắt đi ngủ mà không trả lời tin nhắn, hôm nay cậu không mò sang mẹ Loan hoặc mẹ Trúc nữa vì không biết hai người rủ nhau thế nào mà có kinh nguyệt cùng lúc với nhau. Mẹ Loan đã thông báo từ hôm qua về tình trạng chảy máu của cả hai người, mẹ giải thích là hai phụ nữ ở gần nhau lâu ngày thì dần dần chu kỳ kinh nguyệt sẽ trùng nhau. Phụ nữ thật là một loài sinh vật phức tạp. Cậu còn phân vân không biết chu kỳ của chị X có trùng với hai mẹ không? Ở với nhau cũng lâu lâu rồi mà, chuyện này phải hỏi chị mới được, nghĩ đến đây Dũng lại tưởng tượng nếu mình hỏi chị chắc ăn đạp là điều không phải bàn cãi. Người đâu mà động tí là ra đòn.
Đã như thành thói quen, Dũng thường thì mò sang phòng mẹ, làm cái chuyện nam nữ mây mưa xong rồi mới về lại phòng ngủ. Những hôm nào nứng quá hoặc các mẹ đòi quá thì mới ngủ lại làm nháy đến gần sáng mới mò lại phòng. Cậu cũng là phòng những trường hợp nào đó có người vô tình lên tầng 3, phát hiện ra chuyện động trời này thì hỏng bét. Còn có chị X, bố nuôi và bà Vú ở trong ngôi này nữa.
Thú vị là cái chính Dũng cũng không biết người chờ mình ở bên phòng là ai, hôm thì mẹ Loan, hôm thì mẹ Trúc. Mà lạ một cái là cậu để ý mấy tháng nay mà không nắm được quy luật đổi phòng của hai mẹ. Lúc thì hôm trước mẹ Loan, hôm sau mẹ Trúc. Có dạo thì mẹ Trúc 1 tuần liền, 1 Loan 1 tuần liền, đổi linh tinh cả không biết đâu mà lần.
Dũng nào có biết chuyện lên lịch tối nay ai ngủ trên tầng 3 là chuyện mà hai chị em nhà này bàn suốt cả ngày hôm đó. Có hôm còn chơi trò oẳn tù tì, ai thắng được lên ngủ tầng 3. Có hôm thì còn kèo đánh bài tú lơ khơ, ai thua phải ngủ tầng 2. Có hôm còn như thế này nữa chứ, thi xem ai làm cho Dũng xuất tinh sớm hơn, ngấm ngầm bấm giờ, không biết có ăn gian không. Có một việc mà 2 người Loan và Trúc thường làm cùng nhau, đấy chính là uống thuốc tránh thai cùng một giờ, người này lấy cho người kia thuốc, nhìn nhau tủm tỉm mà uống. Đoàn kết ra phết.
Túm mọi thứ lại thì nghĩ ra đủ mọi trò để xem ai là người được sướng đêm nay. Cái cụ bảo cấm có sai: “Đàn bà đái không qua ngọn cỏ”, có một cách dễ như ăn kẹo là cả hai người cùng làm tình với Dũng một lúc thì không đứa nào nghĩ ra. Có lẽ “some” là từ mà không có trong từ điển của Loan và Trúc, hai cô nàng chưa từng lên mạng đọc truyện thì phải.
Sau hôm gặp Minh úc và nghe Thiệp béo kể về hắn, Dũng có dò hỏi thông tin từ nhiều nguồn, trong đó đặc biệt là bố nuôi. Ông cảnh báo Dũng về chị em nhà này, cực kỳ gian manh, xảo quyệt và tàn nhẫn. Mà không thế không tồn tại nổi mà làm trùm đường dây ma túy. Đến chính ông còn ngại không dám làm ăn chung hoặc va chạm với hai chị em này, mặc dù không ít lần ông được trực tiếp Phấn Hồng Kong rủ hợp tác làm ăn, lợi nhuận thì lớn nhưng việc buôn ma túy ông có quan điểm là không làm. Phấn ta muốn nhét ma túy giấu vào các hàng lậu của ông từ cửa khẩu và theo hàng về tận Hải Phòng. Một công đôi việc, Hưng râu cũng rung rinh với việc hợp tác này nhưng Anh Xã kiên quyết phản đối và cấm tuyệt đối anh em trong nghiệp đoàn dính dáng gì đến ma túy.
Đã hiểu biết sơ sơ về đối phương, Dũng thấy mình cần phải đề phòng chặt chẽ. Việc làm ăn thì chưa có va chạm gì, nhưng có một điểm chung giữa Dũng và Minh úc chính là Mai, cô bạn mà thời gian gần đây có biểu hiện muốn tấn công Dũng mãnh liệt, bằng chứng là nhát cái lại thấy tin nhắn đến, hỏi những câu rất ngớ ngẩn kiểu như là: “Cậu đang làm gì? Cậu ăn cơm chưa? ” Rồi thì nì nèo Dũng đến nhà chơi hoặc hẹn Dũng đi chơi riêng. Nhưng Dũng thì luôn luôn khéo léo từ chối, cậu cũng không muốn mình tiến xa với Mai, cơ bản là không thích cho lắm, xinh thì xinh thật đấy nhưng con tim có lý lẽ của riêng mình. Với lại mình với chị như hình với bóng, đi đâu cũng quen rồi là có chị có em. Giờ không lẽ mình đi chơi với Mai bỏ chị ở nhà một mình.
Minh úc thì dạo gần đây thấy biểu hiện của Mai rõ ràng là lạnh nhạt với mình hẳn, hắn biết người làm thay đổi cục diện trận đấu này chính là Dũng. Lại được thúc ép phải lấy lòng bằng được Mai từ người chị, vì vậy Minh úc quyết một trận sống mái với Dũng, bằng bất cứ giá nào cũng phải khử được con kỳ đà này.
Một lần nọ, Dũng cùng chị X với Thiệp béo đi kiểm tra kho hàng mãi ngoài tận Kiến An, đường đi khá vòng vèo, qua vài cánh đồng đang kỳ đâm đòng trổ bông. Kho hàng này chủ yếu là chứa đồ điện tử, gia dụng. Công việc kiểm tra kho cũng không có gì vất vả, chỉ là kiểm tra sổ sách, đối chiếu hàng tồn, công tác bảo vệ cũng như thông tin dư luận quanh kho hàng. Mọi việc đều ổn cả. Nhưng đúng là duyên phận thế nào chứ bình thường không có như vậy, số là theo thông lệ thì kiểm tra kho hàng xong là cả đám về thành phố ngay, nhưng hôm nay nghĩ thế nào mà 3 người lại ăn bữa tối ở một quán ăn bán đồ đặc sản địa phương. X nằng nặc đòi về nhưng Dũng muốn ở lại nên cô cũng lẳng lặng mà ngồi ăn cùng, lòng cô nóng như lửa đốt. Còn Thiệp béo thì kệ thây đời, có đồ ăn, có rượu uống là hắn ta nốc thật lực, ăn ngập răng.
Lúc về cũng độ gần 9h đêm rồi, 3 người trên chiếc Fortuner quen thuộc, gặp lại con đường độc đạo nằm giữa cánh đồng đang kỳ đơm đòng như đã nói ở trên, kéo cửa kính xuống để hít thở không khí mát mẻ về đêm ở vùng nông thôn, tâm hồn khoan khoái như phả bớt hơi rượu vừa uống khi nãy. Thiệp béo lái xe.
Con đường làm bằng bê tông rộng chừng 6m, hai bên đường là rặng phi lao xào xạc dưới ánh trăng mờ xa xa, khung cảnh sao mà nên thơ, sao mà hữu tình đến vậy. Dũng ước được một lần cùng mẹ ngắm trăng dưới khung cảnh này thì thơ mộng biết bao. Còn X cũng ước giá như đợt kiểm tra hàng này chỉ có hai chị em, rồi bây giờ xe hết xăng nằm chết giữa cánh đồng này thì sẽ như thế nào nhỉ, chỉ có mình và cái đồ đáng ghét ở đây, không biết có chuyện gì xảy ra không nữa, hoặc đơn giản chỉ cần hai đứa ngửa mặt lên trời nhìn chị Hằng và chú Cuội thôi cũng đủ sướng đến chết rồi. À, hình như chị Hằng hơn tuổi chú Cuội, y như mình và cái đồ trẻ con đáng ghét ngồi cạnh này.
Đang mơ màng thì nhìn qua ô cửa sổ thì Thiệp béo phanh kít xe lại, hô lớn:
– Có biến anh Dũng ơi!
Trước đầu xe cách độ khoảng 50m là một chiếc xe khác đang đỗ kiểu quay ngang chắn đường. Xa xa về phía đằng sau có ánh sáng đèn pha oto. Vậy là bị chặn trước chặn sau.
Để lại một bình luận