Phần 35
Cả buổi chiều và buổi tối hôm đó, Loan hoàn toàn không đả động gì đến chuyện con đánh nhau ở trường. Hai mẹ con vẫn cơm nước bình thường, trước khi đi ngủ cô còn thay băng, rửa lại vết thương cho con ở đầu và ở tay. Cô thương con lắm, lần đầu tiên bị đau thế này. Cô biết con mình dần dần lớn lên trong cái xã hội muôn hình vạn trạng này sẽ không tránh khỏi những chuyện không đâu vào đâu.
Đến giờ đi ngủ, vẫn canh cánh trong lòng số tiền 50 triệu kia, ôm con vào lòng, cô ngân ngấn nước mắt vì tủi cho thân phận đàn bà bị người ta bắt nạt mà cứng họng không phản ứng được gì. Nếu người ta làm cứng mà đòi tiền thì nước cuối vẫn phải là bán cái nhà này đi mà trả, rồi mẹ con sẽ ở đâu đây.
Ủ ấm trong vòng tay mẹ, Dũng biết mẹ đang khóc mà lo lắng.
– Mẹ ơi, mẹ khóc à, tại con phải không mẹ? Con xin lỗi mẹ, lần sau con không thế nữa đâu ạ. Hix hix hix.
Dũng cũng sụt sùi khóc theo mẹ. Ghì chặt con vào bộ ngực của mình. Loan thủ thỉ với con:
– Con không có lỗi. Tại mẹ phận đàn bà không bảo vệ con được thôi. Đừng khóc con ạ.
– Mẹ ơi, sao mẹ không hỏi con tại sao lại đánh nhau?
– Vì mẹ tin con trai của mẹ làm đúng. Thế thôi con ạ. Đã tin rồi thì không cần giải thích. Mẹ chưa biết chuyện gì cả nhưng mẹ tin con đánh nhau vì điều đó là cần thiết.
– Mẹ ơi, con bảo mẹ này, nếu gặp lại chuyện như chiều nay con vẫn làm như vậy đấy mẹ ạ. Con biết rằng mình không làm sai gì cả mẹ ạ.
– Đấy, mẹ biết chắc là như thế mà. Con kể cho mẹ nghe đi. Chuyện là như thế nào.
Bóng tối quấn rịt lấy hai mẹ con, Dũng ôm chặt mẹ hơn và cậu bắt đầu kể cho mẹ nghe câu chuyện chiều nay tại trường học:
– Lúc giờ ra chơi tiết 2 buổi chiều, con với bạn Mai đang ngồi trong lớp học thì mấy anh lớp 9 trong đó có anh Long vào tận lớp con rủ bạn Mai ra ngoài chơi. Nhưng bạn Mai nhất quyết không chịu đi. Hình như là mấy anh đấy thích bạn Mai nên rủ bạn ấy ra ngoài làm cái gì đấy. Thấy bạn Mai không chịu đi thì một anh kéo tay bạn Mai đi ra. Cả lớp con không ai dám can ngăn vì sợ mấy anh ấy lắm. Kéo bạn Mai ra sân đằng sau trường thì con đi theo.
Ra đến sân sau thì con giằng tay bạn Mai lại từ mấy anh, con bảo vệ bạn Mai khỏi bị mấy anh ấy trêu đùa. Lúc đấy thì anh Long đánh con trước nhưng con không đánh lại mà vẫn kiên quyết không để các anh ấy làm gì bạn Mai. Con bị anh ấy cầm cục gạch đánh vào đầu nhưng con vẫn không đánh lại. Chỉ đến khi anh ấy chửi con là: “Địt mẹ mày” thì con tức quá mới đánh lại anh Long. Hình như anh ấy bị gãy tay mẹ ạ.
Loan nằm im nghe con kể chuyện, nghe xong Loan mới hỏi con:
– Tại sao con lại không đánh lại cho đến khi bị chửi là “địt mẹ mày” con mới đánh lại.
– Vì mục đích của con chỉ là bảo vệ bạn Mai thôi nên con không cần đánh lại. Nhưng bị nghe chửi như vậy con không chịu được. Con không để ai làm thế với mẹ.
Loan ngạc nhiên:
– Làm thế với mẹ là sao con? Là làm gì?
– Là con không để ai, không để ai… Địt mẹ. Kể cả là chửi thôi cũng không được.
Loan lại nứng lên rồi vì suy nghĩ của con. “Ôi con trai của mẹ, con không để ai địt mẹ à?”. Đầu vú Loan cứng lại và lồn cô hơi co bóp một chút vì ý nghĩ vừa rồi.
– Con yêu của mẹ, con làm như vậy là đúng lắm con ạ. Con phải biết bảo vệ những người phụ nữ bên cạnh mình con biết không? Mẹ không trách gì con trong chuyện này cả. Nhưng mẹ vẫn thắc mắc là sao con lại không để ai chửi như vậy?
Dũng lúng túng trước câu trả lời, cậu chỉ thấy mẹ ghì chặt mặt mình hơn vào vú. Tự động Dũng luồn tay mình lên bóp vú mẹ mà không hỏi xin ý kiến. Cậu lắp bắp:
– Vì con… con… không muốn ai như vậy với mẹ cả. Chỉ mình con thôi. Con không biết nữa. Hôm nọ mẹ nói với con nên con biết… Con biết… địt là như thế nào rồi. Con không muốn ai làm như vậy với mẹ cả. Có chết con cũng liều.
Loan sung sướng với câu trả lời của con. Cô biết con đang muốn chiếm hữu mẹ nó đây mà. Cái suy nghĩ ngây thơ không biết rằng đó chỉ là câu chửi cửa miệng mà thôi chứ hành động thì khác mà. Nhưng việc đó cũng làm cô hài lòng. Thôi mọi chuyện khó khăn để sau đi, màn đêm buông xuống rồi mà. Cũng mấy hôm rồi không làm gì cho con, Loan trở thành một người khác khi cái nhíu lồn ngày càng trở nên mạnh hơn, nhanh hơn làm nước tiết ra khỏi cửa lồn nhiều rồi.
– Thế con hiểu như thế nào? Nói cho mẹ nghe xem nào.
– Mẹ ơi, mẹ cho con nói hết nhé, mẹ đừng giận con mẹ nhé.
– Uh, con nói đi xem nào.
Dũng vẫn vân vê vú mẹ hết bên này đến bên kia, cái bầu vú mà cậu đã uống sữa no lúc nhỏ rồi lớn lên vẫn vục mặt vào mà ngủ:
– Con muốn được địt mẹ lắm mẹ ạ, mẹ nói là địt là phải cắm cái chim của con vào bướm mẹ, con chưa được làm như vậy nhưng con thích được như vậy lắm mẹ ạ. Mấy hôm vừa rồi được sờ vú mẹ này, được mẹ thủ dâm cho con, mỗi lần con xuất ra con thích lắm. Mẹ ơi!
– Ơi con!
– Hay mẹ cho con địt mẹ đi nhé.
– Chỉ buổi tối mới được hỏi như vậy thôi con nhé.
– Vâng ạ! Giờ đang là tối mà mẹ.
– Con biết không? Chuyện đó mẹ cũng nghĩ rồi. Mẹ sẽ cho nhưng không phải bây giờ. Con lớn rồi nên mẹ sẽ nói để con hiểu. Nếu mẹ con mình làm chuyện đó là phạm phải tội lớn lắm con biết không?
Dũng càng xoa vú mẹ mạnh hơn, cái buồi đã cứng lắm rồi đang chọc chọc vào một bên đùi mẹ.
– Tội gì hả con.
– Tội loạn luân con ạ.
– Loạn luân là gì hả mẹ?
Loan với tay cởi áo mình ra, cô lại ở trần để con bóp vú mình được dễ dàng hơn, chỉnh lại tư thế thoải mái với thân trên trống không, Loan giải thích cho con:
– Loạn luân là chỉ mối quan hệ như vợ chồng của những người có quan hệ huyết thống với nhau. Ví dụ như là bố mẹ và con cái; anh em ruột thịt họ hàng.v..v… Giống như mẹ và con đây này. Nếu mẹ con mình mà… mà… địt nhau ấy thì gọi là loạn luân.
– Sao lại thế hả mẹ?
– Chuyện này mẹ cũng chẳng biết tại sao nữa, chỉ là do quan niệm như vậy từ xa xưa rồi nên tất cả phải chấp nhận thôi.
Dũng buồn buồn:
– Nhưng con vẫn muốn mẹ ạ.
Loan đáp nhanh lời con mà không phải suy nghĩ, thực ra chuyện này cô đã suy nghĩ từ lâu rồi:
– Mẹ cũng muốn, mẹ đã nghĩ về chuyện mẹ con mình từ lâu lắm rồi. Miễn là con vui là mẹ cũng vui. Mẹ sẽ cùng con làm chuyện ấy. Nhưng bây giờ chưa phải lúc con ạ. Chờ cái này này lớn hẳn lên đã, giờ mới đang lớn thôi.
Hành động đi kèm với lời nói, Loan đưa tay xuống đũng quần Dũng nắm lấy con chim mà sóc lên sóc xuống.
– Nhưng chuyện này con tuyệt đối đừng để lọt ra bên ngoài biết chưa, chỉ mẹ con ta thôi.
Dũng phấn chấn hẳn ra:
– Vậy bao giờ con mới lớn hẳn hả mẹ.
Loan cười cười trước câu hỏi của con:
– Giờ con chim của con đang lớn rất nhanh, mẹ đoán là chỉ khoảng khi con vào lớp 9 là sẽ lớn hẳn. Lúc đấy mẹ sẽ cho. Được không?
– Sao lâu thế hả mẹ.
– Mẹ con mình phải đợi thôi, việc quan trọng nhất với con bây giờ vẫn là học hành. Nhưng con đừng lo, từ giờ đến lúc ấy mẹ sẽ còn dạy con nhiều thứ để con hiểu hết đã. Rồi… rồi… mẹ con mình làm giống như mấy lần trước. Như thế cũng thích phải không con?
– Vâng ạ. Con yêu mẹ.
– Mẹ cũng yêu con lắm, đời mẹ chỉ có mình con thôi. Cục cưng của mẹ ạ. Giờ mẹ con mình làm như hôm nọ nhé.
Để lại một bình luận