Phần 28
Buổi tối đầu tiên ngày nhập học, Kim rủ mấy thằng bạn đầu gấu (đầu trâu mặt ngựa thì đúng hơn) của mình quay lại cái trường mà mình mới làm thủ tục nhập học sáng nay. Kim thì hiểu là nó rủ bạn đi chơi cùng mình, bọn đầu ngựa thì hiểu là nó thuê mình. Vì biết Kim định tỏ ra mình có chút nanh chút nọc với mấy anh chị trong trường nên mới rủ đi, và ra về sẽ là chầu nhậu tới bờ tới bến đây mà.
Khu kí túc xá trường Đại học Hàng hải có hai dãy nhà, lúc đầu tưởng chia nam chia nữ nhưng không phải. Ở đây chỉ có ký túc xá nam, không có kí túc xá nữ. Lúc đầu theo thiết kế là như vậy nhưng chỉ có vài ma nữ nào nhập học nên cả hai dãy nhà đều là nam sinh viên trọ học.
Theo thăm dò từ sáng, Kim biết ở dẫy B, tầng 1 là dành cho các anh cả của trường, những sinh viên năm cuối. Ở đây tập trung toàn hàng “dữ”, đấy là theo quan niệm của những sinh viên khác mà thôi.
Mục đích chi cho bữa nhậu của Kim tối nay không khó để nhận biết:
Một là, dằn mặt những tay anh chị trong trường, thuận lợi cho việc học, chơi, phá của mình trong thời gian học ở đây.
Hai là, tìm hàng.
“Một mũi tên trúng hai đích đây mà”, Kim hả hê với toan tính đậm chất giang hồ của mình.
Vừa vào phòng, bù lu bù loa là mấy thằng đầu chó thị uy với mấy anh sinh viên năm cuối:
– Đây là Kim, bạn tao vừa mới nhập học trường này. Chúng mày biết điều thì học tiếp, không biết điều thì đi biển sớm hơn cũng được. Bọn này chả ngán gì.
Mấy tay sinh viên thì biết cái gì vào cái gì đâu, nhìn mấy ông trọc trọc, xăm xăm trổ trổ thì cũng xém đái rồi. Nhẹ nhàng thưa gửi:
– Vâng, anh em cùng trường anh yên tâm ạ. Bọn em có làm gì đâu, chỉ mong học xong kiếm việc làm thôi chứ có bắt nạt ai bao giờ đâu ạ.
Kim ta thấy loạt pháo dọn đường đã có tác dụng, thấy êm êm cậu mới lách người qua đám đầu lợn lên mà cao giọng:
– Thôi không có gì cả đâu, tôi mới vào không biết gì chỉ sợ các ông đánh tôi. Tôi mới phải nhờ mấy anh em chiến hữu vào sinh ra tử này của tôi đến đây nói chuyện trước. Giờ không có chuyện gì rồi.
Vừa nghe xong mấy câu phọt ra từ miệng thằng Kim mà mấy thằng đầu bò thấy nộn nạo trong người xuýt nôn. “Gì mà vào sinh ra tử, địt mẹ mày không có 2 nồi lẩu bò chờ sẵn ở Cầu Rào thì bọn bố mày đi cùng mày vào đây à?” Nghĩ thế thôi nhưng không nói ra miệng.
Kim vào việc chính:
– Tôi hỏi mấy ông, ở trường này gái có nhiều không?
Vậy là lộ cái đuôi con chuột ra rồi. Một chàng sinh viên đại diện cho Hội sinh viên trường đứng ra trả lời Kim:
– Trường mình đa phần là con trai, chỉ có mấy đứa con gái lác đác ở nhiều khoa thôi. Nhưng…
– “Nhưng gì?”, Kim mắt sáng như được lôi từ dưới đáy bùn lên.
– Nhưng ở Phòng Hành chính có mấy chị đẹp lắm. Chuyện này cả trường đều biết.
– Phòng Hành Chính, mấy mẹ ấy chắc cũng bằng tuổi mẹ tôi thì có gì mà đẹp đây.
Nam sinh viên kia không biết giải thích thế nào cho cái thằng đầu đất này hiểu, đành giở bài đẩy:
– Mai cậu thử lên đấy xem thì biết, tôi không biết là cậu có thích không chứ anh em tôi nhìn cũng máu lắm.
– Phòng Hành chính à, được rồi mai xem thế nào. Giờ anh em ngủ đi.
Như được giải thoát:
– Bọn tôi còn phải học bài nữa.
Kim gãi đầu gãi tai:
– Ô thế ra là học đại học vẫn phải học bài à?
Cả mấy chàng sinh viên và mấy thằng đầu ngan đều ngán ngẩm vì cái thằng Kim con ông Chỉ này.
Chuẩn bị đến giờ nghỉ trưa thì cửa phòng Hành chính có tiếng gõ:
– “Cộc, cộc, cộc”
Cả phòng hướng ánh nhìn ra phía cửa, quái lạ ai vào đây mà lại còn gõ cửa nữa chứ nhỉ?
– Mời vào.
Mở cửa bước vào với dáng vẻ rụt rè e thẹn là một chàng tân sinh viên. Trúc đã soi từ đầu xuống đến háng rồi đánh giá: “cũng được phết đấy nhỉ, gầm cao, máy thoáng, nhìn cũng sạch sẽ, bóng bẩy không biết nội thất thế nào”, nghĩ vậy thôi nhưng cũng ngôi im chưa bắt sóng.
– Em chào các thầy, các cô ạ, em là lớp trưởng lớp CT25A khoa Công nghệ thông tin. Em đến đây để bổ sung thông tin một số bạn trong lớp ạ. Thầy chủ nhiệm bảo em lên gặp cô Loan phòng Hành chính.
Nghe nhắc đến tên mình, Loan ngước mắt nhìn cậu sinh viên:
– Tôi đây em bổ sung thông tin gì?
Tiến lại gần Loan, cậu sinh viên bẽn lẽn:
– Dạ thưa cô, em đến để bổ sung giấy chứng nhận gia đình thương binh cho bạn Nguyễn Văn A lớp em ạ.
Loan trả lời:
– Uh, mà em tên là gì nhỉ?
– Dạ, em là Trần Trọng Kim ạ.
Nghe đến đây cả phòng ngước nhìn, đây chẳng phải là cái tên mà ông Trưởng phòng lưu ý phải quan tâm đó sao?
Lại gần Loan đưa tờ giấy chứng nhận, Kim ta mới để ý được kỹ hơn toàn bộ dáng hình mà từ nãy ở xa vướng cái bàn chưa nhìn rõ. Đây rõ là một tuyệt phẩm ở cái trường toàn đực là đực này. Theo thói quen mỗi khi định chén một ai đó, Kim đưa lưỡi liếm môi rồi nuốt nước bọt đánh ực một cái. Mũi hơi khịt khịt, đúng rồi mùi lồn tỏa ra không biết của ai nữa đây. Mùi đó không ai khác là của chính Loan, cũng đến giờ trưa rồi, gần cái giờ mà cô phải đi thay quần lót rồi.
– Được rồi, em để đây để tôi cập nhật vào hồ sơ làm chế độ cho học sinh. À, mấy bữa nhập học có gì khó khăn không?
Kim ta biết mình cần phải giả nai giả thỏ trước con mồi:
– Dạ thưa cô, lớp em cũng không có gì khó khăn cả. Chỉ là các bạn mới biết nhau nên còn nhiều bỡ ngỡ. Em định cuối tuần này cả lớp tổ chức một buổi liên hoan nho nhỏ gọi là làm quen gặp gỡ nhau. Qua đây thay mặt cả lớp em mời cô, đại diện phòng hành chính tham gia với chúng em ạ. Buổi liên hoan có sự tham gia của thầy giáo chủ nhiệm và ban giám hiệu nữa ạ.
Cái bẫy đã được giăng ra chỉ chờ con mồi cắn.
Loan đang phân vân không biết phải trả lời thế nào vì đây là lần đầu có một lớp tổ chức liên hoan mà lại mời cô. May quá có Trúc giải cứu:
– Ô vui nhỉ, thế chỉ mời mỗi mình cô Loan thôi à, phòng hành chính còn nhiều người lắm thế có mời hết không?
Quay mặt sang thấy Trúc bây giờ mới lên tiếng. Kim “à” lên một tiếng phấn khích không thôi. Xem nào! Váy ngắn mỏng tang, chân dài tới háng, lấp ló lót đỏ, vú căng mông mẩy, eo nhỏ cổ dài, mắt lá dăm, chân mày lá liễu. Định bẫy một con mà cả hai con nhảy vào thì sao bảo thợ săn không sướng.
– Vâng ạ, thế em mời thêm cô nữa ạ. Hôm đấy cô đi nhé.
– “Biết thế, còn xem có nhiệt tình mời không đã”, Trúc trả lời lãng đãng kiểu ali mơi mơi.
Kim mở cờ trong bụng: “ka ka ka, đừng trách sói ác, hãy trách cô bé quàng khăn đỏ đường cái không đi thích đi đường rừng”.
– Vâng ạ, trước hôm đó em sẽ có giấy mời thông báo địa điểm và thời gian cụ thể. Em cảm ơn cô ạ. Bây giờ em xin phép hai cô em về lớp không các bạn mong ạ.
Kim bước ra khỏi phòng mà Loan ngơ ngác không thôi, cô có nói là nhận lời đâu sao mà mọi chuyện diễn ra cứ như đúng rồi vậy. Thấy bạn lo lắng, Trúc kéo cái ghế lại gần thủ thỉ:
– Đi đi, sợ gì, có con Trúc này ở đây rồi không đứa nào động vào lồn đâu mà lo. Mà mày đi thay quần đi, khiếp! Mùi kinh quá. Hôm qua lại thế chứ gì?
Loan đỏ mặt hơi hơi khịt khịt mũi, từ sáng đến giờ bận bao việc nên chưa có thời gian kể cho con bạn nghe chuyện đêm qua, chuyện cô lại được cu Dũng địt cách mỗi cái quần.
– Thế à, sao tao không thấy gì nhỉ, để tao đi thay rồi đi ăn trưa luôn, cũng muộn rồi.
– “Uh đi đi”, Loan đi rồi để lại Trúc với nỗi trầm tư suy nghĩ.
Chẳng dấu gì các bạn, ngày ông Trưởng phòng vào nói phải lưu ý trường hợp tân sinh viên Trần Trọng Kim, Trúc về nhà đã nhờ chồng điều tra đủ 3 dòng họ nội ngoại nhà nó. Và thông tin Trúc nắm được cơ bản để cô biết mình phải đề phòng thằng oắt con này. Từ lúc biết thằng ranh mời Loan đi liên hoan lớp, Trúc đã ngửi thấy mùi tanh tanh rồi. Trúc cho rằng Loan hoàn toàn không biết gì về Kim nên Trúc cố tình muốn đi cùng để phòng tránh cho Loan những nguy hiểm đang tới gần. Một cái bẫy trong bẫy đã được giăng ra.
Để lại một bình luận