Phần 48
– Dậy dậy dậy…… Nhanh lên, ngủ như heo á.
– Ai hả. Tôi dậy cách đây 1h rồi nhớ. Tại ai mà tôi không dậy được hả?
– Xạooooooooo. Sao nãy giờ vk gọi không được.
– Thì không dậy được nên…… Ngủ tiếp.
– Hông tin.
– Vậy á. Thế đây là gì. Em giơ máy của Nhi ra.
– Á chụp chộm vk. Ai cho mà chụp.
– Mà có dậy không đây?
– Dạ. Đi đánh răng đi ck?
– Thì đi đi.
– Hông hai vk ck cùng đi.
– Hâm.
– Vk muốn đánh răng với ck. Đi mừk, di đi đi đi đi………..
Vậy là phải đi theo “tuỳ tùng” cho Nhi cô nương.
Đến giờ ăn sáng thì biến đã xuất hiện. Chả là không có đồ ăn sáng
Mình biết mà, may là lúc tỉnh dậy đã nhanh tay gọi đến nhà hàng hôm qua vào đặt xôi rồi.
– Các bạn không phải lo. Mình đã gọi bặt đồ rồi, lát sẽ có đồ ăn thôi.
Một lúc sau thì có xôi rồi chia đều ra tự thưởng thức.
Ăn xong hết rồi Hậu ml tuyên bố.
– Chia ra nha. Các bạn nữ phụ trách ở nhà chuẩn bị, nam chia hai, một đi kéo cá hai là đi săn gà đồi cùng mình. Mà săn bằng nỏ nhá.
Em đi cùng cả đám đi kiếm cá. Chán òm. Ao cá thả cho mấy cu hiến mạng xuống kéo một mẻ nhặt vài con là thừa.
Xong khu cá em chuồn luôn sang khu mấy cu đang bắn chim.
Nhìn bọn nó bắn mà hài éo tả. Ai đâu chưa kịp ngắm đax đồng loạt bắn bừa rồi. Thành ra xem 15′ mà cả đám chả được con nào.
– Chỉnh lại nỏ, tấn công từ phía sau và bọn mày bắn cơ bản thì ngắm vào thân nó.
– Bạn P nói vậy chắc bắn giỏi lắm. Bạn vào bắn đi. Hậu ml
Gì chứ đừng đùa về khoản ngắm bắn với em, chỉnh lại nỏ rồi ôm theo mấy mũi tên nhẹ nhàng luòn ra sau đàn gà. Giương cung 6 lần 3 con gà đã gục. 50/50. Cũng tạm rồi.
Sách gà về trong ánh mắt ngạc nhiên của cả đám, với ánh mắt cay cú hết sức của Hậu ml.
Chỉ kĩ lại cho hai thằng Q và H. Dặn bọn nó chỉ cố khoảng trên 20 con thôi là thừa rồi.
Bàn giao lại cho bọn nó xong thì em sách một cây nỏ đi sâu vào khu rừng keo nhà thằng Hậu. Vẫn chỉ toàn gà với gà. Đi mãi khi gần đến khu giữa đỉnh đồi thì có nghe tiếng loạt xoạt bới đất. Khu này chắc hết gà rồi nên em đi rất khẽ đến gần chỗ ấy. Và sau một bụi cây là con chim trĩ xanh đang bới đất. Nhẹ nhàng đưa nỏ nên ngắm rất kĩ vì đây là cơ hội hiếm có. Rồi soạt, mũi tên bay ra găm thẳng cổ họng con chim. Ngưng tiếc nhất là khi vừa hạ nó thì 3 – 4 con khác từ xung quanh vụt ra rồi chuồn mất hết.
Xong xuôi về chuẩn bị đã.
Và bữa trưa là thành quả của buổi sáng, cá và gà. Công nhận vui thật. Gai lớp hơn trăm mạng cùng chuẩn bị nấu nướng cùng nhau rôm rả loạn cả khoảng đồi.
Em thì khác, con chim trĩ xanh mà em chơi lẻ giờ lẻ luôn. Làm sạch nấu cháo. Rồi dắt Nhi đi trong sự ngạc nhiên của Nhi. Vì đã sắp đến lúc ăn.
– Ăn đi, chim trĩ xanh đó, ck nấu mệt lắm đó.
– Chim ở đâu mà nấu cháo vậy ck?
– Ck săn được đó.
– Ăn cháo no hông ck.
– Rồi rồi ăn đi, thiếu thì lát về ăn cùng họ.
– Hông. Ăn của ck thôi.
– Vậy ăn nhiều vào cho may lớn.
– Dạ. Mà lớn làm gì ck?
– Để tôi đón về nhà tôi, hỏi hâm.
– Hì.
Vậy là hai đứa ngồi ăn hết chỗ cháo rồi về tập chung.
Đến giờ ngủ trưa thì thằng Hậu ml nay tốt đột xuất rủ em đi chơi.
– Đi ra đây với tao chút P.
– Có việc gì vậy?
– Có món quà bất ngờ và chắc mày sẽ ngạc nhiên lắm đấy.
Nhi thấy vậy nằng nặc đòi đi theo. Và tất nhiên Hậu ml đồng ý. Em cũng đã khá chắc chắn lí do và bất ngờ kia rồi.
Và bất ngờ của nó chính là người mà em không muốn gặp lại nhất.
– Anh là đồ tồi. Ngọc chỉ thẳng mặt em nói khi vừa nhìn thấy. Ai tồi nhỉ? Câu đó ai nên nói nhỉ?
– Xin lỗi bạn nhưng người yêu mình rất tốt. Xin bạn đừng nói như vậy về người yêu mình. Nhi từ tốn nói.
– Cô không có quyền nói.
– Đang nói về người yêu mình, sao lại không có quyền?
– Không có là không có.
– Xin lỗi nhưng mình đâu phải nghe lời bạn.
– Mày gan nhỉ?
– Dù sao cũng cám ơn bạn đã buông tay anh ấy để mình bây giờ mới có cơ hội bên anh ý.
Ngọc định dang tay tát Nhi. Em nhanh tay túm lấy cổ tay Ngọc. Xiết mạnh
– Đừng có động vào cô ấy. Em nhìn cả hai đứa nó bằng ánh mắt chắc đủ để hăm doạ nó.
– Mấy anh giúp em, thằng này định trêu người yêu em. Thằng Hậu hô to với đám thanh niên gần đó.
Một đám chắc gần hai chục thằng đi ra quây lấy em và Nhi. Chắc chắn từ thằng Hậu đã tính bẫy cả rồi.
– Đm vào đất tao mà định động vào gái của bạn tao hả. Một thằng khoe thân 6 múi giữa trời rét tháng 11 ở Bắc giang tuyên bố. Đầu thì đúng chuẩn bạch kim, mà bạch kim hay lạnh quá tuyết phủ nên em không rõ.
– Đất ông bạn à? Thất lễ quá. Nhưng kệ cmm.
Nó nghe đến đây ức quá ra chơi với em luôn.
Đm nó cũng chỉ thủ không tấn công, nhìn thế này chắc là học khí công cmnr. Lục trong xe xem có gì không, mãi mới thấy được có đôi găng da, đang nản nhưng cứ cầm tạm ít ra đỡ đau tay. Nhưng vừa cầm vào thì xác định ngay, găng hai lớp, ở giữa là một lượt các khối hình chóp nhọn bằng thép. Đm khí công cũng quỳ thôi. Nhào vào thì đúng ngay nó định tấn thủ thế. Quoại ngay một phát vào thái dương thấy nó cũng hơi choáng, lùi lại bồi ngay một quoại nữa mạn sườn, lần này thì gục hẳn. Nhưng vẫn thấy định cựa dậy, em nhanh chân làm ngay một gót vào gáy nó. 1 – 0 Vẫn còn kha khá thằng, nhưng thằng trâu nhất thế này thì chắc nhanh thôi.
Đang chuẩn bị chiến tiếp thì có một thanh niên đi con “wave chiến” đến, nhìn qua thì khá lịch sự.
– Có chuyện gì vậy?
– Anh đến đúng lúc lắm, thằng này nó định ăn bọn em này.
– Thôi đi.
– Anh đừng cản bọn em, nay cho nó hết đường về luôn.
– Tao không cản, nhưng tao khuyên bọn mày, nếu động đến nó thì đến cả những người liên quan đến mày cũng đừng hòng yên ổn.
– Anh đừng doạ bọn này. Anh nay nhát vậy à?
– Bọn mày nghe anh V nhắc thằng “hồng đen” rồi chứ?
– Thằng “điên” và là em ông ấy hả?
– Nó nghe thấy kìa, thôi tao chịu. Bọn mày lần này đen thôi.
– Nhưng…..
– Anh V bảo tao tới để dặn bọn mày không động vào nó thôi. Giờ thì hết việc…..
Bọn nó nghe xong thì bỏ hết đồ xuống khúm núm xin tha.
– Bọn mày tự xử đi. Tao đánh cũng chỉ bẩn tay. Rồi em nhìn Ngọc, chắc ánh mắt của em lúc ấy lạnh lắm. Nhưng thực sự nếu là con trai thì sẽ khác, nhưng em không đánh con gái.
– Còn cô. Đừng bao giờ thử động đến Nhi. Những người bên cạnh tôi thì có bằng giá nào tôi cũng sẽ bảo vệ cho bằng được. Nhớ chứ?
Đi rồi thì đừng có bao giờ động đến những người bên tôi. Nhất là người quan trọng nhất với tôi.
Ra vơi Nhi, Nhìn em mà tôi thương quá. Em thấy tôi liền ôm luôn cúi gằm mặt dụi vào ngực.
– Về thôi, không còn chuyện gì đâu vk.
Quên mất thằng Hậu. Kệ cmn.
Nhìn ông anh kia.
– Lo nốt giúp em và gửi lời chào đến ông V nhá.
– Dạ.
– Gì phải thế, em nhỏ tuổi mà.
– Vậy cho anh hỏi được không? Anh thắc mắc lâu rồi.
– Chuyện gì?
– Ngày ấy cậu…. Lí do…
– Một lần ngu thôi, nhưng là cả bài học cho sau này. Rồi em nhìn Ngọc, khinh khỉnh
– Chào cậu.
– Chào.
Tối đến vẫn hoạt động như hôm qua, chỉ khác là nay ăn cơm hộp đặt ở ngoài.
Dắt Nhi ra một góc ngồi.
– Hay mình về đi ck?
– Sao vậy?
– Vk……
– Cứ ở đây đi. Chắc hết chuyện rồi đó. Mà còn cả lớp kìa.
– Nhưng vk sợ. Chuyện lúc chiều.
– Cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra anh sẽ vẫn luôn bên cạnh bảo vệ em. Chỉ cho đến khi nào em không cần anh.
– Dạ. Nói hoài à. Vk hông bao giờ bỏ ck đâu, ở bên còn hành hạ ck suốt đời…… Hì.
Để lại một bình luận