Phần 5
Hai con hung thú thoát ẩn thoạt hiện vô cùng hung hãn, há miệng nuốt chửng những luồng ma pháp bắn ra. John cả kinh.
Cale sau khi biến hình cao gần 5 mét đáp xuống khu rừng, mái tóc tím sẫm buông rối bời xuống vai, hai mắt ánh lên thú tính, lúc này gã khác nào thú vương vô cùng đáng sợ, phát ra sát khí vô tận.
Không cần hoa hòe, hắn trực tiếp dùng sức mạnh nghênh tiếp sức mạnh của Cale.
“Ầm…” – Một tiếng vang vọng, hào quang chói lòa như làn sóng ngập trời tràn ra, va chạm với hai con ma thú Sói Tím và Hổ Hai Đầu từ thân thể Cale bổ ra. Sức mạnh hùng hồn lan tràn, hào quang chói mắt gầm gào cuốn khắp bốn phương tám hướng.
Trong tiếng nổ, một vạt rừng lớn tan tành, lá vụn bay cuồng loạn, cây cổ thụ ngoài xa cũng đua nhau đổ rạp, như thể đang có thượng cổ man thú tranh đấu, trực tiếp hủy diệt rừng rú.
Khí tức cuồng bạo lan khắp bốn phương, Cale nổi danh về sức mạnh cũng không đứng vững, thân thể văng đi. Thể phách cường tráng phát ra hào quang hai màu đánh gãy từng hàng cây. Gã bị năng lượng thuần túy đánh gục.
Bên ngoài John phảng phất cháy lên bừng bừng, lúc này hắn trông còn đáng sợ hơn cả Cale nữa, hai mắt sáng lên cuồng dại, mái tóc đen nhánh không gió mà dựng đứng, rảo bước tiến tới, mỗi bước đều khiến núi rừng rung chuyển như có người khổng lồ di động, uy lực phát ra vô cùng đáng sợ khiến người khác rùng mình.
Rừng núi yên tĩnh, dã thú đều ngừng gầm rú, chỉ còn lại tiếng bước chân của John chấn động.
Đám thuộc hạ ẩn mình trong rừng sâu đều tỏ vẻ chấn kinh, không ai hiểu Cale đáng sợ đến thế nào hơn họ. Nhưng lúc này gã lại bị một thanh niên dùng sức mạnh thuấn túy áp chế, cuồng mãnh hất văng, thật không thể tin nổi, xét về sức mạnh cuồng bá, man tộc xếp đầu kia.
“Ộc” – Cale phun ra một búng máu nằm trên mặt đất, cú va chạm vừa rồi đã trực tiếp làm xương chân và xương sườn của hắn gãy cả, từ đôi mắt của Cale phát ra từng nỗi sợ hãi, trong đầu hắn luôn vang lên 1 câu hỏi: “Tên này là ai? Tại sao một mình hắn lại dễ dàng đánh bại mình, thậm chí cả 2 con ma thú mạnh mẽ thế kia lại không thể nào làm hắn bị thương.”
John không muốn tốn quá nhiều thời gian ở đây nên lập tức xoay người bay đi, không ai dám ngăn cản hắn nữa, cảnh trước mặt đủ để bọn chúng sợ đến tè ra quần rồi.
Sau khi đưa Caitlyn về doanh trại, lập tức Soraka cùng đội y tế bắt đầu xem xét lại vết thương trên người Caitlyn, còn riêng với John hắn tiến vào trong lều chỉ huy và xem xét những thông tin quân thám sát đem về.
Sau khi bàn bạc thật kĩ chiến thuật với các tướng trong liên minh, John chia quân làm 5 đạo: tiền quân, hậu quân, tả quân, hữu quân và trung quân. Hắn phân quân cho các tướng tiến hành theo kế hoạch còn tự mình chỉ huy chừng 10 ngàn quân.
Đạo quân do John chỉ huy có Blitzcrank và Nautilus làm tiên phong, có cả thiết giáp binh và kỵ binh đánh vào chính mặt nam thành phố Piltover.
Đạo quân do Tướng quân Garen chỉ huy theo đường thuỷ tiến vào sông Tiamat ( sông này chảy ngang qua thành phố Piltover sau đó đổ ra biển), đánh một chốt quân của quân hư không ở khu vực này.
Đạo quân khác do Tướng quân Darius chỉ huy đi gấp xuống hạ lưu sông Tiamat mai phục ở đây chặn đánh quân rút lui của quân Hư Không.
Đạo quân do Irelia chỉ huy, cũng có thiết giáp binh và kỵ binh theo đường phía đông, phối hợp với cánh quân John đánh đồn Fican ( một đồn trú tập trung nhiều binh lính hư không đặt phía bên ngoài thành phố).
Sau khi thực hiện xong nhiệm vụ các cánh quân tập trung với quân chủ lực cùng tiến thẳng về phía thành phố Piltover.
Đêm ngày 25 tháng 2, quân Liên Minh xuất phát.
Quân của John thần tốc tiến lên bắt gọn đám quân Hư Không do thám và tiêu diệt các đồn trú quân quanh thành phố Piltover. Do đạo quân của John hành quân nhanh và các đám quân do thám bị bắt, quân Hư Không bên trong thành phố Piltover hoàn toàn không nhận được bất cứ thông tin gì báo về.
Sau nhiều ngày tổ chức tấn công liên tục, cuối cùng các chốt phòng vệ bao quanh thành phố Piltover đã bị quân Liên Minh chiếm đóng, mục tiêu cuối cùng chính là thành phố Piltover. Theo thông tin quân thám sát báo lại thì lực lượng bên trong thành phố Piltover đã được tăng cường gấp đôi, điều đó đồng nghĩa việc quân liên minh bất ngờ tấn công và tiêu diệt nhanh các chốt phòng vệ bên ngoài đã được phía Piltover biết được.
Lúc này bên trong thành phố Piltover, tại một tòa nhà nằm ngay chính giữa trung tâm thành phố.
Malzahar một mình đứng trên nóc nhà nhìn về phía cổng thành phố, ánh mắt thể hiện sự khó lường của mình, phụp 1 tiếng, Kassadin bất thình lình xuất hiện phía sau ông chừng 5 mét cười khà khà nói: “Malzahar, ngươi đang mưu tính điều gì vậy? Quân Liên Minh đã đến gần nơi này rồi mà ngươi vẫn chưa có chút động tĩnh gì sao?”
Malzahar không xoay đầu lại, đáp: “Kassadin, ngươi đến đây chắc cũng chỉ để theo dõi hành động của ta thôi đúng không? Hay là còn lý do gì khác?”
“Không không” – Kassadin nói: “Ta tiện đường muốn xem xem nhiệm vụ mà chúa tể giao cho ngươi ngươi sẽ xử lý thế nào thôi. Ngài ấy rất muốn có John, cho nên quyết định sai ngươi đến thuyết phục hắn, dù sao ngươi cũng là cha của hắn mà… ha ha ha.”
“Có vẻ như ngươi không tin ta?” – Malzahar xoay đầu, ánh mắt trông vô cùng đáng sợ nhìn Kassadin.
Ngay lập tức Kassadin đã đáp trả lại cái cặp mắt đó bằng một cái nhìn đầy rùng rợn, giọng điệu của Kassadin cũng không còn mang tính đùa cợt nữa: “Malzahar… ngươi nghe cho rõ đây, ta và ngươi có một mối thù không thể nào giải quyết được, chuyện ngươi bắt cóc con gái ta sau đó đem thứ sức mạnh khốn kiếp kia đặt vào trong người nó đã khiến nó phải mất mạng, cả con trai ngươi nữa, nếu không có lệnh của chúa tể nhất định ta sẽ băm vằm hai cha con ngươi ra để báo thù cho đứa con gái yêu quý của ta…”
Malzahar vẫn vô cùng bình tĩnh đáp: “Bây giờ chúng ta đều là thuộc hạ của chúa tể, chuyện ấy có còn quan trọng sao? Ta nghĩ con gái ngươi sẽ cảm thấy rất vui khi được hi sinh để đưa chúa tể đến thế giới này. Còn về John, nhất định ta sẽ thay ngươi giết nó, dù nó là con trai ta nhưng không đi theo phụng sự cho chúa tể thì không khác gì một kẻ địch cả.”
“Được… ta sẽ ghi nhớ những điều này của ngươi. Malzahar… ta xem xem ngươi làm cách nào đánh bại quân đội của thằng nhãi kia.” – Nói xong Kassadin lập tức hóa thành một luồng sáng biến mất ngay tại chỗ.
“Phụp” – Đôi mắt của Malzahar phát ra hai luồng sáng màu tím lập tức ngay bên cạnh ông, một cánh cổng hư không nhỏ được mở ra, từ trong đó một con bọ hư không thật lớn bò ra đứng trước mặt của Malzahar….
Để lại một bình luận